Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng
Chương 42: Kết Quả Kiểm Tra Nhập Môn Của Hạ Nhất Y Là Giả (2)
" Ta sống cả đời trong sạch, chưa từng làm gì có lỗi với ai. Dựa vào cái gì ta liền sinh ra phải thua kém ngươi. Dựa vào cái gì ta liền phải bị ngươi coi như cỏ rác, muốn mắng thì mắng, muốn đánh thì đánh! Ngươi nói đi, dựa vào cái gì! "
Khoảnh khắc đó, Kim Điềm Điềm chỉ cảm thấy tứ chi nàng ta run lên không ngừng vì sợ hãi, nàng ta thật không ngờ Hạ Nhất Y trông cùng tuổi như mình lại có thể bộc phát ra khí thế đáng sợ như vậy.
Sau một lúc lâu Kim Điềm Điềm mới phản ứng lại, vừa rồi trong nháy mắt sợ hãi làm cho nội tâm nàng ta sinh ra một tia xấu hổ, nàng ta đang suy nghĩ cái gì? Làm sao mình lại sợ một hạng người vô danh như vậy?
Kim Điềm Điềm siết chặt nắm tay run rẩy trong ống tay áo, phẫn nộ hô: " Ngươi nói bậy bạ gì vậy? Ta đánh ngươi lúc nào? Ngươi không cần ngậm máu phun người! "
Nghe nàng ta nói như vậy, Hạ Nhất Y bỗng nhiên cảm thấy mình có chút trẻ con, nàng lại không khống chế được cảm xúc của mình, ngay cả chuyện kiếp trước cũng nói ra.
Cảm xúc bất lực và chán nản bò lên trong lòng nàng, trong lúc nhất thời nàng cũng không còn tâm tình cùng vị đại tiểu thư này đôi co những thứ không có ý nghĩa này, nàng nhìn cũng không nhìn Kim Điềm Điềm một cái, quay người muốn đi.
Kim Điềm Điềm bị coi thường giận tím mặt, nhìn bóng lưng Hạ Nhất Y, oán độc nồng đậm xông lên trong đôi mắt của nàng ta. Ngươi không phải nói ta đánh ngươi sao? Vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Các khe rãnh ngón tay siết chặt, Kim Điềm Điềm rút roi buộc bên hông ra, quất mạnh về hướng Hạ Nhất Y!
Hạ Nhất Y chỉ cảm thấy sau gáy một trận sát ý đánh úp lại, thân thể bỗng nhiên hướng bên trái chợt lóe. Ngay sau đó, một tiếng "vút" vang lên, bụi đất bay mù mịt, ngọn roi suýt chút nữa đã quất vào bên chân của nàng!
Hạ Nhất Y xoay người, lạnh lùng nói: " Đánh lén sau lưng! Đây là cách Thiết Dực Môn dạy dỗ các ngươi sao?! "
Kim Điềm Điềm cười lạnh, không nói một lời. Nàng ta biết động thủ trên lãnh địa nhà người ta là tối kỵ, nhưng dù sao cũng đã động thủ, cùng lắm thì chính là chịu một trận giáo huấn!
Hơn nữa nếu đã động thủ, vậy hôm nay nàng ta liền nhất định phải hung hăng đánh tiểu tiện nhân này một trận, để tiêu mối hận trong lòng nàng ta!
Không đợi Hạ Nhất Y phản ứng, ngọn roi tiếp theo đã vung tới trước mắt nàng!
Đáng ghét!
Hạ Nhất Y trong lòng hận cực kỳ, không nghĩ tới sống lại một đời, vẫn không thoát khỏi số mệnh như vậy. Roi kia vốn là pháp khí thượng phẩm, phạm vi công kích lớn mà linh hoạt, vung ngang qua, lấy thân pháp hiện tại của nàng căn bản là trốn không thoát!
Khoảnh khắc đó, Kim Điềm Điềm chỉ cảm thấy tứ chi nàng ta run lên không ngừng vì sợ hãi, nàng ta thật không ngờ Hạ Nhất Y trông cùng tuổi như mình lại có thể bộc phát ra khí thế đáng sợ như vậy.
Sau một lúc lâu Kim Điềm Điềm mới phản ứng lại, vừa rồi trong nháy mắt sợ hãi làm cho nội tâm nàng ta sinh ra một tia xấu hổ, nàng ta đang suy nghĩ cái gì? Làm sao mình lại sợ một hạng người vô danh như vậy?
Kim Điềm Điềm siết chặt nắm tay run rẩy trong ống tay áo, phẫn nộ hô: " Ngươi nói bậy bạ gì vậy? Ta đánh ngươi lúc nào? Ngươi không cần ngậm máu phun người! "
Nghe nàng ta nói như vậy, Hạ Nhất Y bỗng nhiên cảm thấy mình có chút trẻ con, nàng lại không khống chế được cảm xúc của mình, ngay cả chuyện kiếp trước cũng nói ra.
Cảm xúc bất lực và chán nản bò lên trong lòng nàng, trong lúc nhất thời nàng cũng không còn tâm tình cùng vị đại tiểu thư này đôi co những thứ không có ý nghĩa này, nàng nhìn cũng không nhìn Kim Điềm Điềm một cái, quay người muốn đi.
Kim Điềm Điềm bị coi thường giận tím mặt, nhìn bóng lưng Hạ Nhất Y, oán độc nồng đậm xông lên trong đôi mắt của nàng ta. Ngươi không phải nói ta đánh ngươi sao? Vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Các khe rãnh ngón tay siết chặt, Kim Điềm Điềm rút roi buộc bên hông ra, quất mạnh về hướng Hạ Nhất Y!
Hạ Nhất Y chỉ cảm thấy sau gáy một trận sát ý đánh úp lại, thân thể bỗng nhiên hướng bên trái chợt lóe. Ngay sau đó, một tiếng "vút" vang lên, bụi đất bay mù mịt, ngọn roi suýt chút nữa đã quất vào bên chân của nàng!
Hạ Nhất Y xoay người, lạnh lùng nói: " Đánh lén sau lưng! Đây là cách Thiết Dực Môn dạy dỗ các ngươi sao?! "
Kim Điềm Điềm cười lạnh, không nói một lời. Nàng ta biết động thủ trên lãnh địa nhà người ta là tối kỵ, nhưng dù sao cũng đã động thủ, cùng lắm thì chính là chịu một trận giáo huấn!
Hơn nữa nếu đã động thủ, vậy hôm nay nàng ta liền nhất định phải hung hăng đánh tiểu tiện nhân này một trận, để tiêu mối hận trong lòng nàng ta!
Không đợi Hạ Nhất Y phản ứng, ngọn roi tiếp theo đã vung tới trước mắt nàng!
Đáng ghét!
Hạ Nhất Y trong lòng hận cực kỳ, không nghĩ tới sống lại một đời, vẫn không thoát khỏi số mệnh như vậy. Roi kia vốn là pháp khí thượng phẩm, phạm vi công kích lớn mà linh hoạt, vung ngang qua, lấy thân pháp hiện tại của nàng căn bản là trốn không thoát!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất