Sau Khi Tận Thế Tôi Được Bạn Trai Cũ Cứu
Chương 113: Bị câu dẫn
Thu hồi cơn lốc bảo vệ năm dị năng giả, năm người nhìn thấy zombie đầy đất bốn phía, zombie xa xa còn đang lúc nhúc tiến về phía này.
"Đội trưởng, hình như chúng ta được người cứu." Một dị năng giả lại đoán đúng, nhìn quanh bốn phía thì không thấy có người.
Vừa ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy một người đang từ trên trời giáng xuống.
"Đội trưởng, trên trời có một người." Dị năng giả lập tức chỉ vào Mạnh Giang Thiên.
Năm người đồng loạt ngẩng đầu nhìn trời.
Mạnh Giang Thiên rất nhanh đã đáp xuống mặt đất. Không có dạo đầu, trực tiếp hỏi: "Các cậu có phải dị năng giả trong khu an toàn không?"
"Đúng vậy, cậu là ai?" Đội trưởng cảnh giác chắn ở phía trước hỏi.
"Tôi là ai lát nữa rồi nói sau. Tôi sẽ đưa các cậu ra khỏi đây trước. Chấn thương của cậu ta quá nặng, cần phải nhanh chóng trở lại khu an toàn để điều trị. Cậu nói cho tôi biết hướng đi, tôi sẽ đưa cậu về khu an toàn."
Mạnh Giang Thiên vươn hai tay ra, gió nhẹ vây quanh năm người, năm người không khống chế được bay lên.
"Đi đâu?" Mạnh Giang Thiên hỏi đội trưởng.
Tuy đội trưởng bán tín bán nghi với Mạnh Giang Thiên, nhưng hiện tại chỉ có thể lựa chọn tin tưởng anh, chỉ một phía nói: "Bên kia."
Mạnh Giang Thiên mang theo năm người, dưới sự chỉ dẫn của đội trưởng bay về phía khu an toàn.
Dọc theo đường đi, miệng đội trưởng cũng không nhàn rỗi, không ngừng hỏi thăm vốn liếng của Mạnh Giang Thiên.
Mạnh Giang Thiên cảm thấy trước tận thế tên này hẳn là làm công tác tình báo.
"Nghe giọng của cậu, hình như cậu không phải người Đông Bắc."
"Tôi là người Tô Thành."
"Năm nay bao nhiêu tuổi?"
"23."
"Tô Thành cách chỗ này rất xa, cậu đến đây học sao?"
"Tôi đang đi học ở thủ đô."
"Vậy làm sao cậu lại đến thành phố D?"
"Tôi tới tìm người."
"Tìm người nào?"
"Tìm ba mẹ vợ tôi. Họ sống ở đây."
"Ba mẹ vợ? Cậu đã kết hôn chưa? Cậu không phải là sinh viên sao?"
"Cậu có thể giúp tôi điều tra danh sách khu an toàn của các cậu không?"
"Có thể, cái này có thể tùy ý tra. Ba mẹ vợ cậu tên gì?"
"Tiêu Nhã Tình, Thôi Chấn Quốc."
"Được, chờ trở lại khu an toàn tôi sẽ giúp cậu điều tra một chút."
Dưới sự chỉ dẫn của đội trưởng, rất nhanh Mạnh Giang Thiên mang theo năm người trở lại khu an toàn nơi này.
Nhìn từ trên không, khu an toàn ở đây lớn hơn một chút so với khu an ninh thủ đô, nhưng dường như cơ sở hạ tầng cũng không tốt bằng khu an toàn của thủ đô.
Mạnh Giang Thiên cưỡi mây mà đến, thiếu chút nữa bị quân bảo vệ trên tường coi thành địch mà tấn công.
Dị năng giả bị đội trưởng đâm thủng may mắn là dị năng giả hệ cây, sinh lực ngoan cường, bị người luống cuống tay chân nhấc đi điều trị.
Bốn người còn lại nhìn thấy khu an toàn quen thuộc, tất cả đều là bộ dạng may mắn sống sót sau tai nạn, đội trưởng nháy mắt nhiệt tình hẳn lên với Mạnh Giang Thiên.
"Cảm ơn ân cứu mạng của cậu, tôi là Trịnh Gia Kiều, là đội trưởng tiểu đội tìm kiếm cứu nạn thứ ba. Các đội viên của tôi chỉ còn lại một vài người." Trịnh Gia Kiều nhìn ba dị năng giả được dìu xuống, có chút bi thương.
"Tôi là Mạnh Giang Thiên."
"Hôm nay nhờ có cậu, bằng không chúng tôi có thể sẽ toàn quân diệt sạch. Nói đến cũng mất mặt, chúng tôi thậm chí không thấy ai công kích chúng tôi. Cậu có thấy ai tấn công chúng tôi không?"
"Đó là một con chồn tuyết. Hẳn là nó thức tỉnh một loại dị năng có thể mê hoặc người khác. Kỳ thật các cậu vẫn chạy lòng vòng quanh quẩn ở một tiểu khu."
"Chồn tuyết! Động vật? Động vật cũng có thể thức tỉnh dị năng?!" Chắc ở đây còn chưa phát hiện động vật có dị năng, nghe được lời của Mạnh Giang Thiên, tất cả mọi người xung quanh khiếp sợ nhìn anh.
"Đúng, động vật cũng có thể thức tỉnh dị năng." Mạnh Giang Thiên gật đầu xác nhận tin tức này.
"Việc này tôi phải nhanh chóng nói cho tướng quân biết. Cậu đi theo tôi đi, tôi thấy đẳng cấp của cậu rất cao, khu an toàn của chúng tôi có thù lao rất phong phú đối với dị năng giả."
"Tôi không đi, tôi muốn đi tìm ba mẹ vợ của tôi trước, cậu nói cho tôi biết chỗ nào có thể tra danh sách là tốt rồi." Mạnh Giang Thiên lắc đầu.
Nếu đi gặp quản lý nơi này, không thể thiếu lại phải cãi nhau một phen, anh cũng không định ở chỗ này bao lâu, không muốn chậm trễ thời gian.
"Cái này... Được rồi. Tôi bảo người đưa cậu đi, chuyện động vật cũng có thể thức tỉnh dị năng quá quan trọng, tôi phải đi thông báo cho quản lý của chúng tôi trước. Khi tôi báo cáo xong, tôi sẽ tìm cậu."
Trịnh Gia Kiều do dự phút chốc, ở bên tai một binh lính bên cạnh nói vài câu, binh lính gật đầu chạy đi.
"Cậu ở đây chờ một lát, lập tức có người đến, tôi đi trước." Trịnh Gia Kiều tạm biệt Mạnh Giang Thiên rồi vội vàng xuống tường thành.
Mạnh Giang Thiên đợi một lát thì không khí phía sau dao động một chút, Mạnh Giang Thiên đột nhiên quay đầu lui về phía sau vài bước.
Một người phụ nữ đột nhiên xuất hiện ở vị trí Mạnh Giang Thiên vừa đứng, là dị năng giả hệ không gian.
Người phụ nữ rất đẹp, có vóc dáng tốt. Khác với vẻ đẹp đầy mỹ phẩm của Trương Giai Ny, người phụ nữ này không phấn son nhưng vẫn khuynh quốc khuynh thành.
Chính là ánh mắt nhìn chằm chằm Mạnh Giang Thiên như sói như hổ, làm cho anh không được tự nhiên.
"Làm sao cậu biết tôi sẽ xuất hiện ở đây?" người phụ nữ vừa xuất hiện đã thấy Mạnh Giang Thiên đang nhìn mình, kinh ngạc nhíu mày liễu.
Mắt phượng xinh đẹp đánh giá Mạnh Giang Thiên từ trên xuống dưới, dường như muốn nhìn thấu triệt anh từ trong ra ngoài.
"Cô là ai?" Trên người phụ nữ cũng không có sát khí, Mạnh Giang Thiên buông lỏng cảnh giác.
"Là Trịnh đội trưởng bảo tôi dẫn cậu đi điều tra danh sách người sống sót. Cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, làm sao cậu biết tôi sẽ xuất hiện ở đây?" người phụ nữ không buông tha.
Cô chính là dị năng giả hệ không gian cấp ba, dị năng hệ không gian bí ẩn lại yếu ớt, đến nay cô chưa từng gặp được người có thể nhận ra cô xuất hiện.
Vừa rồi Trịnh Gia Kiều gọi điện thoại cho cô, nói là một dị năng giả mới tới đẳng cấp rất cao, để cho cô nhìn một chút.
Vốn cô muốn thăm dò đẳng cấp của dị năng giả này có thể cao bao nhiêu, không nghĩ tới quả thật bị người phát hiện.
Đẳng cấp của người này chỉ sợ thật sự không thấp.
"Xuất hiện sau lưng người khác rất không lễ phép." Mạnh Giang Thiên không có trả lời trực tiếp, ý đồ chuyển đề tài.
"Tại sao không trả lời tôi, cậu đang che giấu điều gì?" Người phụ nữ mỉm cười, bước chân dài lắc lư đi về phía Mạnh Giang Thiên.
Sức hấp dẫn của một người phụ nữ thành thục đối với một tên nhóc vài cọng lông vẫn là rất lớn. Tuy Mạnh Giang Thiên thích đàn ông, nhưng cũng không thể phủ nhận, anh nhìn thấy người phụ nữ này cũng có cảm giác bị trêu chọc.
Nhưng nhiều hơn là cảm thấy rắc rối. Phụ nữ xinh đẹp rất phiền phức, phụ nữ xinh đẹp lại thông minh còn có thể trêu chọc người khác càng phiền phức hơn.
"Tôi là dị năng giả hệ gió, đối với không khí lưu động rất mẫn cảm. Nhất là đối với loại dễ bị đánh lén phía sau càng là thời khắc chú ý."
Mạnh Giang Thiên lui về phía sau vài bước, rời xa người phụ nữ, ánh sáng trong đầu chợt lóe, rốt cục nghĩ ra một lý do.
"Vậy đẳng cấp dị năng hệ gió của cậu nhất định rất cao. Dị năng giả hệ gió trong khu an toàn của chúng tôi đều không phát hiện ra sự xuất hiện của tôi." Người phụ nữ khoanh tay trước bộ ngực vĩ đại khiến người ta không thể bỏ qua.
Mạnh Giang Thiên quang minh chính đại liếc mắt một cái, cảm thán thật to, cũng không có cảm giác gì. Nếu người phụ nữ cố ý biểu hiện, anh cần gì phải né tránh.
Người phụ nữ rất tự tin đối với mị lực của mình, nhìn chằm chằm Mạnh Giang Thiên, muốn nhìn phản ứng của anh.
Đây là lần đầu tiên cô gặp được đàn ông quang minh chính đại nhìn cô như vậy, điều này làm cho cô cảm thấy rất mới lạ. Lại cố ý lắc lắc núi non vĩ đại của mình.
Nhưng Mạnh Giang Thiên chỉ tán thưởng một chút, sẽ không còn cảm xúc nào khác. Đôi mắt quá mức trong suốt, không có bất kỳ suy nghĩ sai trái nào càng làm cho người phụ nữ kinh ngạc.
.....????????????????????????????????.....
22/9/2021
#NTT
"Đội trưởng, hình như chúng ta được người cứu." Một dị năng giả lại đoán đúng, nhìn quanh bốn phía thì không thấy có người.
Vừa ngẩng đầu lên, đột nhiên nhìn thấy một người đang từ trên trời giáng xuống.
"Đội trưởng, trên trời có một người." Dị năng giả lập tức chỉ vào Mạnh Giang Thiên.
Năm người đồng loạt ngẩng đầu nhìn trời.
Mạnh Giang Thiên rất nhanh đã đáp xuống mặt đất. Không có dạo đầu, trực tiếp hỏi: "Các cậu có phải dị năng giả trong khu an toàn không?"
"Đúng vậy, cậu là ai?" Đội trưởng cảnh giác chắn ở phía trước hỏi.
"Tôi là ai lát nữa rồi nói sau. Tôi sẽ đưa các cậu ra khỏi đây trước. Chấn thương của cậu ta quá nặng, cần phải nhanh chóng trở lại khu an toàn để điều trị. Cậu nói cho tôi biết hướng đi, tôi sẽ đưa cậu về khu an toàn."
Mạnh Giang Thiên vươn hai tay ra, gió nhẹ vây quanh năm người, năm người không khống chế được bay lên.
"Đi đâu?" Mạnh Giang Thiên hỏi đội trưởng.
Tuy đội trưởng bán tín bán nghi với Mạnh Giang Thiên, nhưng hiện tại chỉ có thể lựa chọn tin tưởng anh, chỉ một phía nói: "Bên kia."
Mạnh Giang Thiên mang theo năm người, dưới sự chỉ dẫn của đội trưởng bay về phía khu an toàn.
Dọc theo đường đi, miệng đội trưởng cũng không nhàn rỗi, không ngừng hỏi thăm vốn liếng của Mạnh Giang Thiên.
Mạnh Giang Thiên cảm thấy trước tận thế tên này hẳn là làm công tác tình báo.
"Nghe giọng của cậu, hình như cậu không phải người Đông Bắc."
"Tôi là người Tô Thành."
"Năm nay bao nhiêu tuổi?"
"23."
"Tô Thành cách chỗ này rất xa, cậu đến đây học sao?"
"Tôi đang đi học ở thủ đô."
"Vậy làm sao cậu lại đến thành phố D?"
"Tôi tới tìm người."
"Tìm người nào?"
"Tìm ba mẹ vợ tôi. Họ sống ở đây."
"Ba mẹ vợ? Cậu đã kết hôn chưa? Cậu không phải là sinh viên sao?"
"Cậu có thể giúp tôi điều tra danh sách khu an toàn của các cậu không?"
"Có thể, cái này có thể tùy ý tra. Ba mẹ vợ cậu tên gì?"
"Tiêu Nhã Tình, Thôi Chấn Quốc."
"Được, chờ trở lại khu an toàn tôi sẽ giúp cậu điều tra một chút."
Dưới sự chỉ dẫn của đội trưởng, rất nhanh Mạnh Giang Thiên mang theo năm người trở lại khu an toàn nơi này.
Nhìn từ trên không, khu an toàn ở đây lớn hơn một chút so với khu an ninh thủ đô, nhưng dường như cơ sở hạ tầng cũng không tốt bằng khu an toàn của thủ đô.
Mạnh Giang Thiên cưỡi mây mà đến, thiếu chút nữa bị quân bảo vệ trên tường coi thành địch mà tấn công.
Dị năng giả bị đội trưởng đâm thủng may mắn là dị năng giả hệ cây, sinh lực ngoan cường, bị người luống cuống tay chân nhấc đi điều trị.
Bốn người còn lại nhìn thấy khu an toàn quen thuộc, tất cả đều là bộ dạng may mắn sống sót sau tai nạn, đội trưởng nháy mắt nhiệt tình hẳn lên với Mạnh Giang Thiên.
"Cảm ơn ân cứu mạng của cậu, tôi là Trịnh Gia Kiều, là đội trưởng tiểu đội tìm kiếm cứu nạn thứ ba. Các đội viên của tôi chỉ còn lại một vài người." Trịnh Gia Kiều nhìn ba dị năng giả được dìu xuống, có chút bi thương.
"Tôi là Mạnh Giang Thiên."
"Hôm nay nhờ có cậu, bằng không chúng tôi có thể sẽ toàn quân diệt sạch. Nói đến cũng mất mặt, chúng tôi thậm chí không thấy ai công kích chúng tôi. Cậu có thấy ai tấn công chúng tôi không?"
"Đó là một con chồn tuyết. Hẳn là nó thức tỉnh một loại dị năng có thể mê hoặc người khác. Kỳ thật các cậu vẫn chạy lòng vòng quanh quẩn ở một tiểu khu."
"Chồn tuyết! Động vật? Động vật cũng có thể thức tỉnh dị năng?!" Chắc ở đây còn chưa phát hiện động vật có dị năng, nghe được lời của Mạnh Giang Thiên, tất cả mọi người xung quanh khiếp sợ nhìn anh.
"Đúng, động vật cũng có thể thức tỉnh dị năng." Mạnh Giang Thiên gật đầu xác nhận tin tức này.
"Việc này tôi phải nhanh chóng nói cho tướng quân biết. Cậu đi theo tôi đi, tôi thấy đẳng cấp của cậu rất cao, khu an toàn của chúng tôi có thù lao rất phong phú đối với dị năng giả."
"Tôi không đi, tôi muốn đi tìm ba mẹ vợ của tôi trước, cậu nói cho tôi biết chỗ nào có thể tra danh sách là tốt rồi." Mạnh Giang Thiên lắc đầu.
Nếu đi gặp quản lý nơi này, không thể thiếu lại phải cãi nhau một phen, anh cũng không định ở chỗ này bao lâu, không muốn chậm trễ thời gian.
"Cái này... Được rồi. Tôi bảo người đưa cậu đi, chuyện động vật cũng có thể thức tỉnh dị năng quá quan trọng, tôi phải đi thông báo cho quản lý của chúng tôi trước. Khi tôi báo cáo xong, tôi sẽ tìm cậu."
Trịnh Gia Kiều do dự phút chốc, ở bên tai một binh lính bên cạnh nói vài câu, binh lính gật đầu chạy đi.
"Cậu ở đây chờ một lát, lập tức có người đến, tôi đi trước." Trịnh Gia Kiều tạm biệt Mạnh Giang Thiên rồi vội vàng xuống tường thành.
Mạnh Giang Thiên đợi một lát thì không khí phía sau dao động một chút, Mạnh Giang Thiên đột nhiên quay đầu lui về phía sau vài bước.
Một người phụ nữ đột nhiên xuất hiện ở vị trí Mạnh Giang Thiên vừa đứng, là dị năng giả hệ không gian.
Người phụ nữ rất đẹp, có vóc dáng tốt. Khác với vẻ đẹp đầy mỹ phẩm của Trương Giai Ny, người phụ nữ này không phấn son nhưng vẫn khuynh quốc khuynh thành.
Chính là ánh mắt nhìn chằm chằm Mạnh Giang Thiên như sói như hổ, làm cho anh không được tự nhiên.
"Làm sao cậu biết tôi sẽ xuất hiện ở đây?" người phụ nữ vừa xuất hiện đã thấy Mạnh Giang Thiên đang nhìn mình, kinh ngạc nhíu mày liễu.
Mắt phượng xinh đẹp đánh giá Mạnh Giang Thiên từ trên xuống dưới, dường như muốn nhìn thấu triệt anh từ trong ra ngoài.
"Cô là ai?" Trên người phụ nữ cũng không có sát khí, Mạnh Giang Thiên buông lỏng cảnh giác.
"Là Trịnh đội trưởng bảo tôi dẫn cậu đi điều tra danh sách người sống sót. Cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, làm sao cậu biết tôi sẽ xuất hiện ở đây?" người phụ nữ không buông tha.
Cô chính là dị năng giả hệ không gian cấp ba, dị năng hệ không gian bí ẩn lại yếu ớt, đến nay cô chưa từng gặp được người có thể nhận ra cô xuất hiện.
Vừa rồi Trịnh Gia Kiều gọi điện thoại cho cô, nói là một dị năng giả mới tới đẳng cấp rất cao, để cho cô nhìn một chút.
Vốn cô muốn thăm dò đẳng cấp của dị năng giả này có thể cao bao nhiêu, không nghĩ tới quả thật bị người phát hiện.
Đẳng cấp của người này chỉ sợ thật sự không thấp.
"Xuất hiện sau lưng người khác rất không lễ phép." Mạnh Giang Thiên không có trả lời trực tiếp, ý đồ chuyển đề tài.
"Tại sao không trả lời tôi, cậu đang che giấu điều gì?" Người phụ nữ mỉm cười, bước chân dài lắc lư đi về phía Mạnh Giang Thiên.
Sức hấp dẫn của một người phụ nữ thành thục đối với một tên nhóc vài cọng lông vẫn là rất lớn. Tuy Mạnh Giang Thiên thích đàn ông, nhưng cũng không thể phủ nhận, anh nhìn thấy người phụ nữ này cũng có cảm giác bị trêu chọc.
Nhưng nhiều hơn là cảm thấy rắc rối. Phụ nữ xinh đẹp rất phiền phức, phụ nữ xinh đẹp lại thông minh còn có thể trêu chọc người khác càng phiền phức hơn.
"Tôi là dị năng giả hệ gió, đối với không khí lưu động rất mẫn cảm. Nhất là đối với loại dễ bị đánh lén phía sau càng là thời khắc chú ý."
Mạnh Giang Thiên lui về phía sau vài bước, rời xa người phụ nữ, ánh sáng trong đầu chợt lóe, rốt cục nghĩ ra một lý do.
"Vậy đẳng cấp dị năng hệ gió của cậu nhất định rất cao. Dị năng giả hệ gió trong khu an toàn của chúng tôi đều không phát hiện ra sự xuất hiện của tôi." Người phụ nữ khoanh tay trước bộ ngực vĩ đại khiến người ta không thể bỏ qua.
Mạnh Giang Thiên quang minh chính đại liếc mắt một cái, cảm thán thật to, cũng không có cảm giác gì. Nếu người phụ nữ cố ý biểu hiện, anh cần gì phải né tránh.
Người phụ nữ rất tự tin đối với mị lực của mình, nhìn chằm chằm Mạnh Giang Thiên, muốn nhìn phản ứng của anh.
Đây là lần đầu tiên cô gặp được đàn ông quang minh chính đại nhìn cô như vậy, điều này làm cho cô cảm thấy rất mới lạ. Lại cố ý lắc lắc núi non vĩ đại của mình.
Nhưng Mạnh Giang Thiên chỉ tán thưởng một chút, sẽ không còn cảm xúc nào khác. Đôi mắt quá mức trong suốt, không có bất kỳ suy nghĩ sai trái nào càng làm cho người phụ nữ kinh ngạc.
.....????????????????????????????????.....
22/9/2021
#NTT
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất