Sau Khi Tèo, Tôi Ôm Được Chúa Tể Địa Ngục

Chương 18

Trước Sau
Nếu anh không mệt, em còn có việc muốn làm ó.

“Hình như không còn sớm, chúng ta quay về đi.” Cậu cố nói bằng giọng điệu bình thường hòng che giấu tâm trạng vui vẻ của mình, nhưng không biết ý cười nơi khóe mắt đuôi mày đã bộc lộ hết tâm trạng.

Bùi Tế sao có thể không biết tại sao cậu lại đột nhiên vui mừng như vậy, nhưng hắn vẫn nói: "Được."

Hai quỷ đi ngược dòng suối, cỏ lồng đèn bên bờ suối tỏa ra ánh sáng mờ ảo, nhưng cũng không soi rõ hết đường đi.

Hứa Triều Hi không tự giác lắc lư tay trái đang được dắt, đôi chân thỉnh thoảng lại nghịch ngợm đá đá cỏ đèn lồng ven đường, đem đèn lồng nhỏ đá đến lúc ẩn lúc hiện.

Nét vui vẻ trên mặt cậu như không thể che giấu, Bùi Tế không khỏi mỉm cười dịu dàng hỏi: "Vui như vậy sao?"

Hứa Triều Hi ừ một tiếng, nhẹ nhàng đáp: “Có anh ở đây em rất vui ~”

Bùi Tế liền cười đáp: “Có Niên Niên ở đây anh cũng rất vui.”

Hai quỷ về đến nhà, mở cửa bật đèn, đi vào phòng khách.

Hứa Triều Hi đang định kéo nam quỷ lên lầu luôn thì bị Bùi Tế ngăn lại, hắn đưa tay sờ bụng cậu: "Bữa tối em không ăn nhiều, ăn chút đã rồi hãy đi ngủ."

Bàn tay hơi lạnh của nam quỷ dán lên cái bụng mềm mụp của cậu, Hứa Triều Hi cẩn thận cảm thụ một phen, hình như là chưa ăn no thật.

Nhược điểm của bữa ăn trên bàn lớn là bạn vĩnh viễn không bao giờ biết được thói quen ăn uống của quỷ ngồi cùng bàn với bạn.

Tối nay họ rõ ràng là xui xẻo, thói quen của quỷ ngồi cùng bàn không tốt lắm, cứ lảm nhảm, đũa thì lộn lung tung trong bát đĩa, còn vừa đầy miệng thức ăn vừa nói...

Nếu là quỷ quen thì còn có thể cố chịu, nhưng không quen thì đúng là ảnh hưởng vị giác.

Rút bàn tay đang ôm cái bụng mềm mại dưới lớp quần áo của mình ra, Hứa Triều Hi ôm eo nam quỷ lẩm bẩm nói: "Anh ơi, anh đừng sờ bụng em nữa."

Bùi Tế cười hôn hôn hắn: “Bụng Niên Niên thật mềm mụp, sờ rất thoải mái……”

Hứa Triều Hi run giọng: "Nhưng sờ nhiều sẽ to ra đó!"

“Chỉ có bụng em bé mới càng sờ càng to thôi,” giọng nam quỷ trầm thấp dán bên tai cậu, “Vậy Niên Niên là em bé hay trong bụng đang có em bé đây?”

Hứa Triều Hi: Khuôn mặt đỏ bừng.jpg

Cậu vùi mặt vào cổ Bùi Tế rên rỉ: "Không có em bé đâu, anh nỗ lực một chút thì may ra..."

Lông mày nam quỷ dựng lên, suýt bị những lời này kích ra lửa.

Hầu kết hắn khẽ chuyển động, sau đó cố gắng bình tĩnh lại rồi hôn lên thùy tai tiểu quỷ nói: “Trước khi giả làm em bé thì cũng phải ăn no bụng đi đã, phải không Niên Niên?”

Đứa nhỏ hai mắt sáng ngời sủa, ngẩng đầu hỏi hắn: "Ăn gì cơ anh?"

Bữa tối không nên ăn quá nhiều dầu và ngọt, Bùi Tế suy nghĩ một chút: "Ăn trứng hấp được không?"

Hứa Triều Hi gật đầu: "Vâng, anh ăn cùng em nha ~"

“Được.” Nam quỷ cười cười hôn lên chóp mũi cậu.

Món trứng hấp rất dễ làm và không mất nhiều thời gian. Đập trứng vào tô, thêm một chút nước, muối, tiêu và hành lá cắt nhỏ vào đánh đều.

Theo khẩu vị của quỷ, khi chế biến thì cho ít nước vào trứng hấp, nếu muốn mềm hơn thì có thể cho thêm nước, cuối cùng cho nước trứng đó vào nồi hấp cách thủy khoảng 15 phút.

Hứa Triều Hi thích ăn mềm, trứng vàng ươm, điểm xuyết với hành lá màu xanh ngọc. Xúc một miếng cho vào miệng nhấm nháp nhẹ nhàng sẽ tan ra, rất mềm, ngon miễn bàn.

Bùi Tế hấp một bát lớn để hai quỷ ăn chung.

Hứa Triều Hi: ăn no mới có sức làm việc được!

Lúc lên lầu tắm rửa, Hứa Triều Hi cố ý kêu Bùi Tế tắm trước, có mấy thứ trong nhà chưa mua nên cần phải chuẩn bị.

Nhưng Bùi Tế lại nói: "Niên Niên đi ngủ trước đi, anh còn có chút việc phải giải quyết."

Đột nhiên thất vọng.jpg

Hứa Triều Hi: “Hôm nay anh có thể về sớm là vì mang công việc về nhà xử lý sao?” Cậu sốt sắng hỏi.



Bùi Tế đáp phải, rồi khẽ xoa đầu cậu.

Công việc đương nhiên quan trọng hơn rồi, Hứa Triều Hi tiếc nuối gật gật đầu, hôm nay vận khí không tốt, lần sau tái chiến!

Cậu vào phòng ngủ, ngoài cửa, Bùi Tế đưa tay nhéo nhéo lông mày, cảm giác hơi nặng nề. Trước khi thẳng thắn với cậu, hắn chỉ có thể cố gắng duy trì mối quan hệ ở mức độ này thôi.

Mà hắn hiện tại thậm chí còn không dám thẳng thắn với cậu, sợ rằng sau khi nói xong sẽ chẳng giữ được bình yên như hiện tại nữa.

……

Chú Chung nói rằng người thu mua của Địa phủ chính là chủ cửa hàng ngũ cốc trên thị trấn nên hôm sau Hứa Triều Hi đã dành thời gian lên trấn.

Sau khi nghe ý định của cậu, chủ cửa hàng nói: “Tôi muốn xem chất lượng trước.” Mua thì đương nhiên họ sẽ mua, nhưng giá thu mua còn tùy thuộc vào chất lượng.

Dù sao cũng không thể mang đống rau héo đến bắt anh ta trả giá cao được, Địa phủ cũng không phải nhà từ thiện.

Anh ta gọi một lão nông ở chợ rau đi cùng Hứa Triều Hi về, lão nông trở lại nói chất lượng rất tốt, hai ngày nữa là sẽ thu hoạch được, tùy theo kích cỡ mà chủ cửa hàng sẽ trả theo giá thị trường.

Rau xà lách cùng cải thìa đều là 1.5 tệ một cân, rau muống đắt hơn chút 2 tệ một cân.

Chủ cửa hàng hỏi: “Ngày mốt cậu sẽ thu hoạch rồi giao tới đây, hay là tôi sai quỷ đến lấy hàng?” Cái sau thì cần trả một ít phí lấy hàng và vận chuyển.

Hứa Triều Hi nói: “Lúc đó tôi sẽ mang đến đây.” Tổng cộng chỉ có 3 mẫu đất, dù có làm chậm rì rì thì cũng chỉ một ngày là xong rồi.

Chủ cửa hàng gật đầu, ghi chú vào notebook. Xong xuôi mới cùng Hứa Triều Hi nói chuyện phiếm: “Tôi nhớ cậu mới mua hạt giống không bao lâu, giờ đã thu hoạch được rồi sao?”

Chính xác là gieo hạt chưa đến 10 ngày đã được thu hoạch.

Hứa Triều Hi: "Tôi cũng không biết tại sao nó lại phát triển nhanh như vậy. Bạn tôi cũng có hai mẫu đất trồng cùng lúc với tôi, nhưng phải nửa tháng nữa cậu ấy mới thu hoạch được."

Vậy vấn đề không phải do hạt giống rồi.

Chủ cửa hàng cũng có chút kinh ngạc, cẩn thận nhìn Hứa Triều Hi, thấy bộ dáng cậu xinh đẹp thanh tú liền hỏi: "Cậu có phải yêu tinh hay thực vật gì đó thành tinh không?"

Hứa Triều Hi: "?" Bối rối.

Chủ cửa hàng cũng không phải nói đùa, Minh giới không chỉ có động vật thành tinh mà còn có thực vật thành tinh, nếu họ làm ruộng thì thu hoạch thường thường luôn tốt hơn các quỷ khác.

Hứa Triều Hi nghe anh ta giải thích rồi mới biết, cậu lắc đầu nói: "Không, tôi chỉ là một quỷ hồn bình thường thôi."

Một quỷ hồn bình thường có thể gieo trồng thực vật tốc độ sinh trưởng nhanh gấp đôi các quỷ khác.

“Thế thì lạ thật,” Chủ cửa hàng gật đầu, “Nhưng dù sao cũng là chuyện tốt.”

Hứa Triều Hi mỉm cười.

Đến ngày thu hoạch, Hứa Triều Hi lên thị trấn thuê một chiếc xe bán tải. Cậu có bằng lái xe, nhưng trước đây không có cơ hội lái, bây giờ…….nếu muốn thuê lái xe thì phải mất thêm tiền, tất nhiên, cậu sẽ tự lái.

3 mẫu đất trồng rau, lần lượt là rau xà lách, cải thìa, rau muống. Hứa Triều Hi thu hoạch rau muống trước, bởi vì loại rau này hơi đặc biệt, nảy mầm một thời gian mới lên cây, có hơi giống rau hẹ.

Mất nguyên buổi sáng cậu mới thu hoạch xong rau muống, những mớ rau xanh được bó gọn gàng chất đầy thùng xe.

Hứa Triều Hi tính sơ sơ, một xe này kiểu gì cũng được 2000 cân, rau muống 2 tệ một cân, tổng chính là 4000 tệ.

Phát tài rồi!

Nghĩ đến số tiền ít ỏi sắp có được, cậu không hề cảm thấy mệt mỏi mà còn thấy sảng khoái!

Xe bán tải đã đầy nên Hứa Triều Hi phải chở nó đến thị trấn trước, chủ cửa hàng đã dặn trước với cậu là gửi đến nhà ăn của trường tiểu học Phú Quý.

Ở đó sẽ có quỷ nhân viên chịu trách nhiệm cân hàng.

Đến buổi chiều sau khi thu hoạch xong rau xà lách và bắp cải, Hứa Triều Hi cũng chạy hai lần để giao hết rau, một lúc sau, quỷ nhân viên cũng cân xong hết.

Cải thìa 6500 cân, rau xà lách 2000 cân.

Rau còn hơi thô, nếu cẩn thận hơn chút thì sản lượng còn có thể cao hơn nữa.

Nhưng Hứa Triều Hi đã rất hài lòng, cậu nói với chủ cửa hàng: “Riêng tiền rau xà lách đã đủ trả tiền thuê năm nay rồi.”

Tiền thuê mỗi năm là 1000 cân, không giới hạn chủng loại, dù sao cũng là phúc lợi dành cho quỷ mới.



Sau khi trừ tiền thuê, chủ cửa hàng cho Hứa Triều Hi xem kết quả còn lại. Màn hình máy tính hiển thị: 15250

Mười, mười lăm nghìn!

Làm ruộng mà phát nhanh vậy sao, Hứa Triều Hi choáng váng, trừ tiền thuê xe, hôm nay cậu đã có 15.050 tệ trong tài khoản!

Chỉ mất chưa đầy 10 ngày để trồng trọt và kiếm tiền!

Vụ thu hoạch rau bội thu khiến Hứa Triều Hi càng trông đợi Lệ quả và Dẫn mộng hoa, lúc thu hoạch rau cậu đã kiểm tra rồi, đều đã nảy mầm to bằng hạt vừng.

Giao dịch xong, cậu rời trường học rồi vào một tiệm bánh ngọt, giờ mới 4 giờ chiều, còn lâu Bùi Tế và Việt Bạch mới tan làm.

Hứa Triều Hi gọi một suất bánh ngọt, sau đó lấy di động chụp lại rồi mở danh bạ chọn [anh] và [Việt Hắc] gửi tin nhắn.

Việt Bạch trả lời rất nhanh, đến mức khiến cho quỷ nào cũng nghĩ liệu có phải cậu ta luôn cầm điện thoại không.

[Việt Hắc: Tất Lễ là ai? Chuyển cho cậu nhiều tiền như vậy, cậu lén anh Bùi thông đồng với dã nam quỷ nào khác sao? Thế thì không cần hỏi, tôi đứng về phía anh Bùi! *lớn tiếng hô*]

Hứa Triều Hi: [...Bỏ hết đống phế thải màu vàng ra khỏi đầu đi, đây là chủ cửa hàng ngũ cốc, người vừa thu mua rau của tôi]

[Việt Hắc: Hầy *tiếc nuối*]

[Việt Hắc: Gì?! Bán được những 15 nghìn?! Giờ tôi bỏ việc quay về trồng trọt còn kịp không!]

Người phục vụ mang trà chiều và bánh ngọt nhỏ đến, Hứa Triều Hi nói "cảm ơn" với người đó rồi mới nhắn lại: [Hai mẫu đất của cậu tôi sẽ trông coi giúp, nửa tháng nữa là thu hoạch được rồi]

Bên kia im lặng một lúc mới trả lời.

[Việt Hắc: Hu]

[Việt Hắc: cùng là trồng trọt, sao bên cậu chen chúc nảy mầm mà tôi lại thưa thớt như vậy]

[Việt Bạch: Hổng lẽ tôi không xứng với huyết mạch Hoa quốc sao!]

Hứa Triều Hi: [tuy nói đều là huyết mạch Hoa quốc, nhưng huyết mạch cũng phân Âu với Phi nhé *ông lớn châm thuốc*]

Cậu vừa cười vừa chém gió với Việt Bạch thẳng đến khi cậu ta chịu thua. Sau đó, Hứa Triều Hi mới để điện thoại xuống rồi ăn bánh ngọt, lần đầu tiên đến tiệm này, bánh ngọt ăn rất ngon.

Ăn được một nửa.

[Anh: Niên Niên kiếm được tiền rồi? Em giỏi quá]

Nhìn xem, cùng là quỷ, sao Việt Bạch lại có ý nghĩ xấu xa như thế chứ!

Cậu cong môi gõ chứ: [Sao anh biết hay vậy? *nghi hoặc thơm thơm*]

[Anh: tối hôm trước có nghe em nói qua rồi]

Hứa Triều Hi: [Anh thật thông minh! Tối nay chúng ta ăn một bữa thịnh soạn nhé, hôm nay anh có phải làm thêm giờ không?]

[Anh: không thêm giờ]

Tâm cậu khẽ động, hỏi: [Anh có phải mang công việc về nhà làm không?]

[Anh: chắc là không]

Hứa Triều Hi: [Được rồi, vậy em đợi anh về, yêu anh *bắn tim*]

[Anh: *xoa đầu*]

Sau khi nói chuyện với Bùi Tế, Hứa Triều Hi nhanh chóng ăn nốt chiếc bánh rồi trả tiền rời đi, cậu đã nói với anh yêu tối nay làm một bữa thịnh soạn ăn mừng rồi nên giờ phải đi siêu thị mua đồ.

Trong siêu thị có tất cả mọi thứ, Hứa Triều Hi vừa bước vào đã đi thẳng đến khu đồ ăn, ngay cả những đồ trang trí đặt ngoài cửa cũng không để ý.

Buổi sáng lúc thu hoạch rau, bác Hàn đã cho một con ba ba, còn một ít rau để ở nhà nên không cần mua nữa.

Giờ chỉ cần mua nguyên liệu mặn: sườn - nếp cẩm, tai heo - mắm ruốc, cá chua ngọt. Nguyên liệu ở nhà có thể làm một món súp và hai món chay, cũng gần đủ rồi, ăn nhiều quá cũng không tốt.

Sau khi cân xong, Hứa Triều Hi ra cửa xếp hàng thanh toán, khi đi ngang qua kệ, cậu tiện tay cầm hai hộp bao, cao, su.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau