Sau Khi Thiên Kim Thật Thừa Kế Đạo Quán

Chương 22

Trước Sau
Vô Thường thao tác vài lần trên máy tính bảng, nhìn thao tác thuần thục của hắn, Tống Đàn cũng nhịn không được cảm khái sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật - tốt ghê, đến Địa Phủ cũng đã vận dụng khoa học kỹ thuật hiện đại.

Vô Thường nhíu mày, "Hệ thống bên trong không có hồ sơ tin tức của nó, đây là nhân duyên đồ của cha mẹ nó ——"

Hệ thống?

Chẳng lẽ là Sinh Tử bộ trong truyền thuyết?

Mạnh Hoài nhịn không được lén lút đưa đầu hướng về phía máy tính bảng để nhìn, phát hiện được sự thăm dò của cậu, Vô Thường quay đầu, mặt không thay đổi nhìn chằm chằm cậu, "Nhìn trộm Sinh Tử bộ thì bị giảm thọ, ngươi tên là gì, sinh lúc nào, cha mẹ tên là gì, nói nhanh coi!"

"!!!"

Mạnh Hoài cực nhanh ngửa đầu nhìn trời, chỉ coi như cái gì đều không nghe thấy: "Đêm nay bầu trời đêm thật đẹp nhỉ."

Nói đùa, cậu còn chưa sống đủ đâu, sao có thể vì loại chuyện này mà giảm thọ?

Vô Thường không vạch trần sự ngụy trang vụng về của Mạnh Hoài, lạnh lùng cong môi lên, nhìn về phía Tống Đàn, thần sắc trở nên mềm mại ôn hòa. Hắn chủ động đưa máy tính bảng cho Tống Đàn: "Đây là nhân duyên đồ của cha mẹ nó, không có mối quan hệ mệnh duyên với Mục Điềm Điềm."

Tống Đàn nhận lấy máy tính bảng, nhìn vào. Bên trên hiển thị Mục Trạch và Vệ Hoàn, tức là cha mẹ của Mục Điềm Điềm sẽ có một trai một gái, trong đó con gái sẽ sinh vào tháng Sáu năm sau.

Không xem những nội dung thừa thãi, Tống Đàn chỉ nhìn vào mục này rồi trả lại máy tính bảng, "Sao lại như vậy?"

Lấy ví dụ về Lâm phu nhân, Lâm Thanh Nghi tuy không phải con gái ruột của Lâm phu nhân, nhưng từ nhỏ đã được nuôi dưỡng trong nhà họ Lâm, có mối liên hệ mệnh duyên vô cùng rắn chắc với Lâm phu nhân, không thua kém gì mối liên hệ mệnh duyên giữa Lâm Nhạc và Lâm phu nhân.

Cũng chính là nói, chỉ cần có quan hệ sinh dưỡng, nhất định sẽ có mối liên hệ mệnh duyên.



Nhưng Mục Điềm Điềm là chuyện gì vậy?

Chưa đợi Tống Đàn nghĩ ra nguyên nhân, Vô Thường đã ngồi xổm xuống, vẻ mặt ôn hòa hỏi thăm Mục Điềm Điềm, "Điềm Điềm, bình thường ai là người chăm sóc con?"

Mục Điềm Điềm không hiểu ý của hắn, chỉ ngoan ngoãn trả lời: "Là mẹ."

Vậy càng không đúng.

Lông mày Tống Đàn nhíu chặt, Mạnh Hoài nghe nửa ngày vẫn không hiểu có vấn đề gì, nhịn không được lại gần, "Rốt cuộc cái nào không đúng?"

Chưa đợi Tống Đàn giải thích, Vô Thường đã đứng dậy, "Hiện tại tình huống này chỉ có một cách giải thích, đứa bé này là đầu thai phi pháp, cho nên hệ thống của Sinh Tử bộ không có hồ sơ của nó, hiện tại chết cũng không có khả năng dẫn nó đi Địa Phủ."

"Đầu thai phi pháp?"

Vẻ mặt của Mạnh Hoài trở nên vô cùng kỳ quái, đầu năm nay đầu thai cũng có hợp pháp, phi pháp rồi sao?

Vô Thường lạnh lùng liếc nhìn cậu, Mạnh Hoài lập tức dời ánh mắt, giả bộ như không thấy gì.

—— Cậu chỉ là một phàm nhân, không có khả năng được nghe giảng đạo lý bởi nhân viên công vụ của Địa Phủ.

Nhưng ngoài dự đoán, Vô Thường kiên nhẫn giải thích ý nghĩa của "đầu thai phi pháp": "Hiện nay thời đại phát triển quá nhanh, ví dụ như có linh hồn muốn trốn tránh trừng phạt cho tội nghiệt của mình, sẽ cố ý chạy đến nơi khác để đầu thai. Loại này chúng ta đều không cho phép đầu thai."

"Nhưng có một số tà môn ngoại đạo ở dương gian sẽ thu hút loại linh hồn này, ký kết hợp đồng với chúng - "Ngươi giúp ta làm việc trong vài năm, ta giúp ngươi đầu thai". Sau đó sử dụng tà thuật nhét linh hồn vào thai nhi. Loại trẻ em sinh ra này đều có khiếm khuyết bẩm sinh và không sống được lâu. Bởi vì không có hồ sơ, sau khi chết cũng không có Vô Thường dẫn dắt đến Địa Phủ, chỉ có thể lang thang ở dương gian."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau