Sau Khi Toàn Cầu Tiến Hóa, Ta Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn
Chương 11
Chuyển ngữ: Trầm Yên
...........................................................
Lâm Tư Nam vội gật đầu không ngừng: "Có, có. Phúc lợi của bộ Hành Động Đặc Biệt chúng tôi nhiều lắm. Không chỉ 5 khoản bảo hiểm và 1 quỹ nhà ở xã hội, khi gia nhập còn được cấp cho một căn hộ."
Lục Ngôn: "Tôi có rồi. Biệt thự phẳng ở trung tâm thành phố, diện tích 240 mét vuông. Giá thị trường 13 triệu*(~45,5 tỷ)."
*Biệt thự phẳng: căn hộ > 130m2 đầy đủ tiện nghi.
Biệt thự phẳng là bồi thường của các bộ ngành liên quan sau khi lôi cha anh đi. Năm đó giá nhà vẫn chưa quá phô trương như bây giờ, nhưng cũng trị giá đến vài tỷ.
"Hơn nữa người nhà còn được hưởng trợ cấp kếch xù và phúc lợi đặc biệt."
Lục Ngôn: "Cha mẹ tôi đều đã mất, con một."
"Con cái có thể được ưu tiên sắp xếp học tại trường tiểu học và trung học trọng điểm."
"Tôi là nam đồng tính. Không thể nào có đời sau, phản đối mang thai hộ, mỗi người đều có trách nhiệm."
Lâm Tư Nam: "......"
Dáng vẻ nghiêm túc trả lời của Lục Ngôn không khác gì giang tinh* đang tranh cãi tại công trường.
*Giang tinh: chỉ người luôn chăm chăm đi ngược lại ý kiến của người khác bất chấp đúng sai, thông qua việc cãi cọ mà cảm thấy sảng khoái.
Lục Ngôn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, uống thêm một ly nước: "Lương tháng bao nhiêu?"
Lâm Tư Nam công tác lâu như vậy, có lẽ lần đầu tiên gặp người lại đi hỏi lương tháng, trong thoáng chốc hơi mờ mịt.
Dù sao đối với loại người như bọn họ, thứ không quan trọng nhất chính là tiền.
Lâm Tư Nam: "100 nghìn*(~350 triệu)?... Lương cứng chưa trích phần trăm."
Lục Ngôn tính toán dưới đáy lòng một lát.
Khá ổn, mức lương này cao hơn hẳn khi anh làm bác sĩ. Nhưng nhóm người bệnh giờ trở nên hung hãn hơn rất nhiều, thù lao này cũng coi như hợp lý.
Lục Ngôn nhận lấy văn kiện, lật xem.
Lâm Tư Nam lấy tới đây một hợp đồng chính thức, mà có vẻ đang băn khoăn xuất thân không thuộc quân đội của anh nên điều kiện bắt buộc cũng không nhiều. Chỉ có hai yêu cầu là đến tổng bộ báo cáo định kỳ và ba tháng cần phải chấp hành nhiệm vụ một lần.
Chỉ cần gia nhập trung tâm phòng chống, mỗi tháng Lục Ngôn đều có thể lĩnh thuốc đặc hiệu, nhận thông tin về bệnh ô nhiễm miễn phí, ngoài ra còn được tham gia huấn luyện của tổng bộ, gặp khó khăn cũng có tổ chức giúp đỡ.
Nói tóm lại, để hấp dẫn thêm càng nhiều người lựa chọn buộc mình vào nghề nghiệp này, điều kiện tổng bộ đưa ra vẫn tương đối ưu đãi.
[ Trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm và viện nghiên cứu không thuộc cùng một cơ cấu. Nếu cậu muốn thì gia nhập cũng là sự lựa chọn không tồi. ]
Lục Ngôn xem xong hợp đồng làm thuê, ký tên mình xuống góc trái bên dưới.
*
Dưới yêu cầu mãnh liệt của Lục Ngôn, Lâm Tư Nam phái hai nhân viên công tác hộ tống Lục Ngôn về nhà.
Chưa đầy một đêm qua đi, đường phố như gặp khủng bố tấn công, nơi nơi đều là thủy tinh vỡ nát và đèn đường đổ xuống đất, thỉnh thoảng còn có thể thấy vài vết máu và phần cơ thể rải rác. Có khi là người, có khi lại là vật ô nhiễm.
Vật ô nhiễm ở thành phố K vẫn bị tiêu diệt bằng công kích vật lý được. Bởi vậy trên đường có không ít người mặc quân trang đang bận rộn.
Lục Ngôn hạ một nửa cửa kính xe xuống, quan sát bên ngoài.
Trước kia anh luôn ở trong nhà, trước giờ chưa từng ra khỏi cửa. Xem trên tin tức thời sự và tận mắt thấy là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Bởi vì ngũ cảm gia tăng, Lục Ngôn thậm chí có thể thấy rõ nước mắt trên mặt vị sĩ quan đang gom thi thể đồng đội kia.
Nước mắt và máu đen rơi xuống cùng tro bụi, đau buồn cùng cực trong lặng thinh.
[ Thành phố K chỉ có mấy chục Thiên Khải Giả, thêm tổng cộng hơn 30 nghìn sĩ quan hiệp trợ, làm sao có thể cứu hết 3 triệu người? Rất hiển nhiên, bởi vì bạo động lúc trước nên có một số nhân loại trốn trong nhà đã bị vật ô nhiễm phẫn nộ kéo ra ăn luôn, chẹp chẹp. ]
Nghe giọng điệu đứng ngoài cuộc của hệ thống, Lục Ngôn không nhịn được nhíu mày.
[ Yêu cầu hệ thống cũng có tình cảm như nhân loại, không khỏi hơi làm khó người ta. ]
[ Huống hồ... ]
Giọng hệ thống bỗng trở nên rất sung sướng.
[ Sự tồn tại của tôi phụ thuộc vào cậu. Tính cách của con người quả thực rất phức tạp. Cậu thế nào thì tôi có khả năng sẽ thế đấy... Cậu đang phẫn nộ vì một mặt khác của chính mình sao? ]
Sắc mặt Lục Ngôn dần dần chuyển lạnh. Anh đóng cửa sổ xe lại, tay phải ấn vào lòng bàn tay trái, không quá thoải mái nhắm mắt lại.
Nơi ấy có thứ gì đó trồi lên, giống như măng mọc sau mưa, lập tức có thể chui từ dưới đất ra.
*
Lục Ngôn về nhà, khởi động chiếc máy tính vô dụng đã rất lâu không dùng.
Điện thoại anh vẫn còn ở giao diện liên lạc với Lâm Tư Nam. Đối phương nhắn tới một địa chỉ trang web, nói với anh rằng đây là diễn đàn nội bộ.
Có lẽ do trung tâm phòng chống đã thiết lập gì đó nên IP của Lục Ngôn không hề bị chặn ngoài tường lửa.
Anh thấy người bên ngoài thảo luận về đợt phong tỏa ở thành phố K lần này.
Mấy tin tức như "Bệnh ô nhiễm", "Quái vật hóa", "Người nhiễu sóng",... đã bá chiếm hot search suốt vài tuần.
Nhưng người chưa từng trải qua sẽ khó mà hiểu được sự khủng bố trong đó.
[ Tốc độ tiến hóa trên toàn thế giới càng lúc càng nhanh. Quốc gia lựa chọn từ bỏ việc phong tỏa tin tức. Mong rằng có thể thông qua phổ cập khoa học mà giúp nhiều người thường sống sót khi gặp khó khăn hơn. ]
[ Ngoài ra làm vậy cũng càng dễ triệu tập Thiên Khải Giả. ]
......
......
Bên trong diễn đàn tên "Thiên Khải", Thiên Khải Giả liên quan tới chính phủ và khắp toàn thế giới đều có mặt. Quản lý là những người được tuyển chọn từ trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm ở các quốc gia. Để hỗ trợ mọi người thuộc nhiều khu vực khác nhau, diễn đàn còn rất thấu hiểu mà trang bị thêm hệ thống tự động phiên dịch.
Diễn đàn này yêu cầu người dùng sử dụng ID cố định, nhưng về cơ bản thì không nhất thiết phải đăng ký theo thông tin thật, khi phát biểu cũng có thể lựa chọn ẩn danh. Ngay cả quản lý cũng không có quyền xem xét.
Nghe nói đã từng có tổ chức chính phủ ở nước ngoài muốn hack vào diễn đàn, nhưng không những chẳng thu về được tin tức gì mà ngày hôm sau người tổng phụ trách còn đột ngột chết bất đắc kỳ tử.
Sau chuyện đó, không còn ai dám lỗ mãng nữa.
Lục Ngôn do dự ở dòng đặt tên này một lúc lâu.
Anh vốn định lấy tên "Bác Sĩ", kết quả ID này lại đã có người đăng ký.
Lâm Tư Nam từng nói với anh rằng một phần ghi chép về Thiên Khải Giả chấp hành nhiệm vụ chiến đấu có thể sẽ được công bố trên diễn đàn, khi đó sẽ lấy tên trên diễn đàn thay thế tên họ thật, dặn anh nhất định phải thận trọng.
"Có Thiên Khải Giả ở Xuyên Thục đặt ID của mình là《Có 1 Không》(*1 = Công, 0 = Thụ). Thành ra sau này khi chấp hành nhiệm vụ, nếu không phải bị đồng đội nam thẳng tránh như rắn rết thì cũng bị người quái dị quấn lấy. Tóm lại cậu nhất định phải nghĩ kỹ, diễn đàn không có thẻ đổi tên đâu." Cuối cùng Lâm Tư Nam như nhớ ra gì đó, bổ sung: "Xếp hạng của anh ta ở diễn đàn khá cao, nếu cậu là 1 thì... khụ khụ... có thể thử gửi ảnh selfie rồi tổ đội với anh ta......"
Lục Ngôn không hứng thú với tổ đội. Anh suy nghĩ, viết lên hai chữ: Đế Thính.
Đế Thính, thần thú trong truyền thuyết, hiểu biết vạn vật trên thế gian, có thể phân biệt thật giả.
*Đế Thính:
Rất thích hợp.
Lần này, Lục Ngôn đăng ký thành công.
Diễn đàn Thiên Khải giống như diễn đàn trò chuyện ở thế kỷ trước, lúc internet mới bắt đầu phát triển. Giao diện người dùng lỗi thời, y như sản phẩm thực hành cuối kỳ của sinh viên năm nhất khoa Máy Tính, chia thành ba phần lớn: "Trao Đổi Kỹ Thuật", "Nhiệm Vụ Treo Thưởng", "Khu Tưới Nước".
Lục Ngôn click mở phần "Trao Đổi Kỹ Thuật", nghiên cứu ca bệnh ô nhiễm, xem hết một lượt tư liệu từ cấp S đến cấp F.
Thông tin là thứ rất quan trọng, ít nhất sau này khi gặp phải nguồn ô nhiễm không đến mức phải tóm đi giải phẫu mới biết được đặc tính.
Cấp bậc nguồn ô nhiễm càng thấp thì tư liệu càng tỉ mỉ chi tiết.
Tư liệu về bệnh ô nhiễm cấp S chỉ có mấy dòng, nhưng tư liệu về nguồn ô nhiễm cấp C "Cá ký sinh" phải dài khoảng bảy, tám trang giấy.
[ Khụ khụ. Điều này cũng bình thường thôi. Hiện tại tuy nói cái gì mà vận mệnh khối cộng đồng, nhưng Thiên Khải Giả vẫn có quốc tịch mà... Cậu có thể xin tư liệu từ trung tâm phòng chống ô nhiễm, sẽ chi tiết hơn rất nhiều. Nói thật, khu 1 đã nhân từ lắm rồi, 40% tư liệu của diễn đàn Thiên Khải Giả đều do Thiên Khải Giả khu 1 cung cấp. ]
Dù sao dưới tình huống bây giờ thì vận mệnh khối cộng đồng cũng không phải nói đùa. Toàn thế giới đều luân hãm, chỉ có mình khu 1 thì chẳng thể chống chịu được quá lâu.
Tốc độ đọc của Lục Ngôn rất nhanh, nhưng cũng phải tốn hai ngày mới xem xong nhiều ca bệnh như vậy. Có vài ca bệnh chỉ xem ảnh thôi đã thấy ô nhiễm tinh thần, khiến người ta buồn nôn.
Anh thấy nguồn ô nhiễm của Lâm Tư Nam. Vật ô nhiễm cấp C - Ký sinh trùng.
Trong hình ảnh tư liệu, những con trùng dài trắng trẻo mập mạp bò đầy trên thi thể không ít người chết. Trùng béo mẫm mềm nhũn chui ra từ xoang mũi, lỗ tai, trong miệng thi thể, khiến người ta hận không thể kéo nhiếp ảnh giả không chèn mosaic* từ máy tính ra đánh cho một trận.
*Mosaic:
Bên trong bản tư liệu còn có 'Xếp hạng Thiên Khải Giả'.
Đây là bảng xếp hạng chính phủ bình chọn ra hàng năm, chủ yếu xếp theo giá trị ngưỡng linh lực, cống hiến trong một năm và các ván cờ chính trị không đủ nhân đạo khác.
*Ván cờ chính trị: Một đoàn thể chính trị nhằm vào đoàn thể khác, các tổ chức đấu tranh nhằm đoạt kiến trúc thượng tầng, môi trường diễn ngôn, sự ủng hộ của công chúng, đường lối tư tưởng ảnh hưởng đến đời sống xã hội.
Lục Ngôn xem từ dưới lên, phát hiện vị đứng thứ 100 chính là "Có 1 Không" kia.
Tự giới thiệu: Nhan khống, 1 xấu chớ tới.
Danh hiệu của Bạch Thu Thực là "Ve Sầu Mùa Đông", xếp hạng 37.
Trong bảng đơn còn có tên của rất nhiều người nước ngoài, ví dụ như "Đế Thích Thiên", "Michael", "Odin", "Miyamoto Musashi",...vv
Lục Ngôn kéo lên trên, nhìn thấy vị trí số 1.
ID: Bạo Quân.
Anh click mở thông tin, trang cá nhân chỉ có một cái tên lẻ loi trên đó, thuộc khu 1, số lượng truy cập lại nhiều đến kinh người.
Lục Ngôn cạn lời: "Tuổi trẻ bồng bột hay gì không biết, thế mà có người lại đặt tên mình là Bạo Quân..."
Anh còn chú ý tới một vấn đề. ID Bạo Quân này được đăng ký từ 84 năm trước. Nói cách khác, cho dù vừa sinh ra đã đăng ký diễn đàn thì hiện tại Bạo Quân cũng phải 84 tuổi.
Thời gian Lục Ngôn đăng ký là ngày 26 tháng 2 năm nay.
Xem thêm của những người khác, thời gian không giống nhau, từ thế kỷ trước tới thế kỷ này. Xem ra không phải do hệ thống lỗi.
"Thì ra từ thế kỷ trước đã bắt đầu có bệnh ô nhiễm và Thiên Khải Giả."
Đoán chừng gần đây không giấu được nữa nên mới khiến sự biến hóa kỳ dị này lọt vào mắt người thường.
Lục Ngôn giống hệt một cụ già mới học lướt mạng 3G, hứng thú bừng bừng lục xem diễn đàn mấy ngày liền.
Anh chỉ lặn dưới nước không lên tiếng, học được rất nhiều kiến thức hữu ích. Ví dụ như khi gặp phải nguồn ô nhiễm, càng sợ hãi độ bệnh biến sẽ càng tăng nhanh, cách nguồn ô nhiễm càng xa thì mức độ bệnh biến sẽ càng chậm lại... Còn biết thêm rằng vật ô nhiễm cũng chia thành 2 loại: vật ô nhiễm sinh hóa và vật ô nhiễm tinh thần. Vật ô nhiễm ở thành phố K đều thuộc về loại đầu tiên. Nhưng các vật ô nhiễm mạnh thường có cả hai thuộc tính.
Ngoài ra Lục Ngôn còn lướt thấy mấy chiếc thiệp "Chi khoản tiền lớn tìm vật phẩm hệ Chữa Khỏi" ở Khu Tưới Nước.
Hiện giờ toàn cầu tiến hóa, ngoại trừ Thiên Khải Giả hệ Chữa Khỏi, còn có rất nhiều vật phẩm đặc thù có thể hạ thấp mức độ bệnh biến của sinh vật.
Mà dị năng hệ Chữa Khỏi lại là loại có số lượng ít nhất trong mười mấy nhánh dị năng. Trước mắt chỉ phát hiện ra 3.
Khó trách trung tâm ô nhiễm lại gấp gáp như thế. Nếu không phải Lục Ngôn nói thẳng ra là không muốn thì bọn họ thậm chí còn muốn đưa anh tới tổng bộ cung phụng luôn.
Ngày thứ tư về nhà, triệu chứng khó chịu trên người Lục Ngôn cuối cùng cũng bắt đầu hạ thấp.
Trước đó cánh tay anh đau như sắp bị xé rách, lúc xào rau tay cầm muỗng run cầm cập. Buổi tối đi ngủ còn đau đến toát mồ hôi lạnh đầy người.
Hiện tại cơn đau vơi bớt, cơ thể anh cũng xuất hiện chút thay đổi.
Lục Ngôn cúi đầu, nhìn về phía lòng bàn tay trái của mình.
Theo cái nhìn chăm chú của anh, lòng bàn tay dần vỡ ra, để lộ máu thịt đỏ tươi bên trong, bên cạnh khe rãnh trải đầy răng nanh nhọn hoắt, giống như chiếc răng hình tam giác của cá mập.
Mặc dù trông hơi kỳ quái, nhưng đây quả thực là một cái miệng.
Lục Ngôn cho ngón tay phải vào thăm dò. Cảm xúc rất lạ. Tay trái nói đau cũng không đau lắm, nhưng không hề thoải mái chút nào, tay phải lại cảm giác như bị cún con vui vẻ liếm láp.
Nửa đêm anh lẻn ra ngoài, cắt nhánh tảo của người tảo về.
Cái miệng ở tay trái ăn rất vui vẻ, tiện hơn cách ăn cơm bằng dây tơ nhỏ màu trắng lúc trước rất nhiều.
Lục Ngôn hỏi: "Tay trái của ta vẫn là tay ta sao? Cuối cùng thân thể ta còn thuộc về linh hồn ta không?"
Hệ thống khẽ cười, trả lời: [ Nó vẫn còn là cá non, rất ỷ lại vào cậu. Nhưng nếu cậu cứ luôn dừng ở trạng thái hiện tại, thì khi phát hiện chủ nhân rất dễ bị khống chế, cá hư sẽ phản chủ nhân. ]
*
Ngày thứ bảy Lục Ngôn ở nhà, MC kênh tin tức dùng giọng điệu khiến lòng người phấn chấn tuyên bố: "Sau một tháng không ngừng nỗ lực, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, cuối cùng chúng ta cũng kiểm soát tốt ô nhiễm! Trung tâm phòng chống ngỏ ý sẽ tiếp tục quan sát thêm ba ngày nữa, sau đó có thể gỡ bỏ một phần lệnh cấm trong thành phố K."
"Bệnh ô nhiễm lần này được quyết định xếp vào sự kiện đột phát cấp B. Nguồn ô nhiễm là vật ô nhiễm cấp C "Cá ký sinh". Biến cố lần này khiến cho 46321 người ở thành phố K của chúng ta tử vong, 456 người làm công tác cứu trợ hy sinh..."
Nữ MC vừa đọc vừa đỏ mắt.
Sau mỗi con số lạnh lẽo chính là một gia đình, một quãng đời, rất nhiều năm buồn vui thăng trầm.
Lục Ngôn tắt TV, yên lặng rất lâu. Quan hệ xã hội của anh luôn đạm bạc, nhưng nhớ tới bác sĩ Lý và phú nhị đại đã chết cùng Thẩm Khinh Dương chẳng biết đi đâu, cũng không khỏi hơi đau xót và thương cảm.
Cũng may cuộc điện thoại của Lâm Tư Nam đã cắt ngang cảm xúc của anh.
"Bác sĩ Lục, là tôi, Lâm Tư Nam đây." Bên kia đầu dây là tiếng cười sang sảng của Lâm Tư Nam.
"Đội trưởng Lâm."
Lâm Tư Nam nói: "Thật ra tôi gọi cho cậu là vì có chuyện muốn thương lượng. Thiên Khải Giả muốn thăng cấp cần nguồn ô nhiễm. Hiện giờ tư liệu của cậu đã được gửi tới tổng bộ, phía cấp trên có hai thái độ khác nhau: Một bên hy vọng có thể giúp cậu tiến hành rèn luyện dưới điều kiện đảm bảo an toàn, bây giờ thế giới thay đổi quá nhanh, lực lượng cá nhân thật sự vô cùng quan trọng; Bên khác lại mong cậu tới tổng bộ, lựa chọn uống thuốc thăng cấp như "Giáo Hoàng"...."
Thời điểm nói đến "uống thuốc", thái độ của Lâm Tư Nam hơi mất tự nhiên.
Hệ thống: [ Dù gì uống thuốc vẫn là ăn thịt người, tôi cũng thấy hơi tò mò. Không thể không nói, trong mười ba cái viện nghiên cứ khắp cả nước, viện nghiên cứu số 1 đúng là nơi biến thái nhất mà. ]
[ Một đám rồ điên mất hết nhân tính, làm ra những loại thực nghiệm khiến Thần cũng phải sợ hãi. Sớm hay muộn cũng có một ngày bọn họ sẽ bị phản phệ cho mà xem. ]
Trong điện thoại, Lâm Tư Nam tiếp tục nói: "Nếu cậu chọn phương án đầu tiên, tổng bộ đã chọn xong địa điểm. Ở ngay thành phố W gần thành phố K có một sơn thôn biến dị, danh hiệu của ca bệnh là "Hoạt Tử Nhân", ô nhiễm cấp bậc E. Trải qua kiểm tra đo lường, giá trị ô nhiễm cao nhất là 1100. Ngoại trừ tôi còn có thêm một vị Thiên Khải Giả giá trị ngưỡng linh lực 3000 đi theo. Còn nếu chọn phương án sau thì tôi cũng sẽ là người đưa cậu tới viện nghiên cứu số 1, này tốt ở chỗ tương đối an toàn, có thể khống chế. ]
"Giờ tôi đang ở dưới nhà cậu. Chờ cậu nghĩ kỹ thì có thể xuống dưới, nói cho tôi đáp án của mình."
...........................................................
Lâm Tư Nam vội gật đầu không ngừng: "Có, có. Phúc lợi của bộ Hành Động Đặc Biệt chúng tôi nhiều lắm. Không chỉ 5 khoản bảo hiểm và 1 quỹ nhà ở xã hội, khi gia nhập còn được cấp cho một căn hộ."
Lục Ngôn: "Tôi có rồi. Biệt thự phẳng ở trung tâm thành phố, diện tích 240 mét vuông. Giá thị trường 13 triệu*(~45,5 tỷ)."
*Biệt thự phẳng: căn hộ > 130m2 đầy đủ tiện nghi.
Biệt thự phẳng là bồi thường của các bộ ngành liên quan sau khi lôi cha anh đi. Năm đó giá nhà vẫn chưa quá phô trương như bây giờ, nhưng cũng trị giá đến vài tỷ.
"Hơn nữa người nhà còn được hưởng trợ cấp kếch xù và phúc lợi đặc biệt."
Lục Ngôn: "Cha mẹ tôi đều đã mất, con một."
"Con cái có thể được ưu tiên sắp xếp học tại trường tiểu học và trung học trọng điểm."
"Tôi là nam đồng tính. Không thể nào có đời sau, phản đối mang thai hộ, mỗi người đều có trách nhiệm."
Lâm Tư Nam: "......"
Dáng vẻ nghiêm túc trả lời của Lục Ngôn không khác gì giang tinh* đang tranh cãi tại công trường.
*Giang tinh: chỉ người luôn chăm chăm đi ngược lại ý kiến của người khác bất chấp đúng sai, thông qua việc cãi cọ mà cảm thấy sảng khoái.
Lục Ngôn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, uống thêm một ly nước: "Lương tháng bao nhiêu?"
Lâm Tư Nam công tác lâu như vậy, có lẽ lần đầu tiên gặp người lại đi hỏi lương tháng, trong thoáng chốc hơi mờ mịt.
Dù sao đối với loại người như bọn họ, thứ không quan trọng nhất chính là tiền.
Lâm Tư Nam: "100 nghìn*(~350 triệu)?... Lương cứng chưa trích phần trăm."
Lục Ngôn tính toán dưới đáy lòng một lát.
Khá ổn, mức lương này cao hơn hẳn khi anh làm bác sĩ. Nhưng nhóm người bệnh giờ trở nên hung hãn hơn rất nhiều, thù lao này cũng coi như hợp lý.
Lục Ngôn nhận lấy văn kiện, lật xem.
Lâm Tư Nam lấy tới đây một hợp đồng chính thức, mà có vẻ đang băn khoăn xuất thân không thuộc quân đội của anh nên điều kiện bắt buộc cũng không nhiều. Chỉ có hai yêu cầu là đến tổng bộ báo cáo định kỳ và ba tháng cần phải chấp hành nhiệm vụ một lần.
Chỉ cần gia nhập trung tâm phòng chống, mỗi tháng Lục Ngôn đều có thể lĩnh thuốc đặc hiệu, nhận thông tin về bệnh ô nhiễm miễn phí, ngoài ra còn được tham gia huấn luyện của tổng bộ, gặp khó khăn cũng có tổ chức giúp đỡ.
Nói tóm lại, để hấp dẫn thêm càng nhiều người lựa chọn buộc mình vào nghề nghiệp này, điều kiện tổng bộ đưa ra vẫn tương đối ưu đãi.
[ Trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm và viện nghiên cứu không thuộc cùng một cơ cấu. Nếu cậu muốn thì gia nhập cũng là sự lựa chọn không tồi. ]
Lục Ngôn xem xong hợp đồng làm thuê, ký tên mình xuống góc trái bên dưới.
*
Dưới yêu cầu mãnh liệt của Lục Ngôn, Lâm Tư Nam phái hai nhân viên công tác hộ tống Lục Ngôn về nhà.
Chưa đầy một đêm qua đi, đường phố như gặp khủng bố tấn công, nơi nơi đều là thủy tinh vỡ nát và đèn đường đổ xuống đất, thỉnh thoảng còn có thể thấy vài vết máu và phần cơ thể rải rác. Có khi là người, có khi lại là vật ô nhiễm.
Vật ô nhiễm ở thành phố K vẫn bị tiêu diệt bằng công kích vật lý được. Bởi vậy trên đường có không ít người mặc quân trang đang bận rộn.
Lục Ngôn hạ một nửa cửa kính xe xuống, quan sát bên ngoài.
Trước kia anh luôn ở trong nhà, trước giờ chưa từng ra khỏi cửa. Xem trên tin tức thời sự và tận mắt thấy là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau.
Bởi vì ngũ cảm gia tăng, Lục Ngôn thậm chí có thể thấy rõ nước mắt trên mặt vị sĩ quan đang gom thi thể đồng đội kia.
Nước mắt và máu đen rơi xuống cùng tro bụi, đau buồn cùng cực trong lặng thinh.
[ Thành phố K chỉ có mấy chục Thiên Khải Giả, thêm tổng cộng hơn 30 nghìn sĩ quan hiệp trợ, làm sao có thể cứu hết 3 triệu người? Rất hiển nhiên, bởi vì bạo động lúc trước nên có một số nhân loại trốn trong nhà đã bị vật ô nhiễm phẫn nộ kéo ra ăn luôn, chẹp chẹp. ]
Nghe giọng điệu đứng ngoài cuộc của hệ thống, Lục Ngôn không nhịn được nhíu mày.
[ Yêu cầu hệ thống cũng có tình cảm như nhân loại, không khỏi hơi làm khó người ta. ]
[ Huống hồ... ]
Giọng hệ thống bỗng trở nên rất sung sướng.
[ Sự tồn tại của tôi phụ thuộc vào cậu. Tính cách của con người quả thực rất phức tạp. Cậu thế nào thì tôi có khả năng sẽ thế đấy... Cậu đang phẫn nộ vì một mặt khác của chính mình sao? ]
Sắc mặt Lục Ngôn dần dần chuyển lạnh. Anh đóng cửa sổ xe lại, tay phải ấn vào lòng bàn tay trái, không quá thoải mái nhắm mắt lại.
Nơi ấy có thứ gì đó trồi lên, giống như măng mọc sau mưa, lập tức có thể chui từ dưới đất ra.
*
Lục Ngôn về nhà, khởi động chiếc máy tính vô dụng đã rất lâu không dùng.
Điện thoại anh vẫn còn ở giao diện liên lạc với Lâm Tư Nam. Đối phương nhắn tới một địa chỉ trang web, nói với anh rằng đây là diễn đàn nội bộ.
Có lẽ do trung tâm phòng chống đã thiết lập gì đó nên IP của Lục Ngôn không hề bị chặn ngoài tường lửa.
Anh thấy người bên ngoài thảo luận về đợt phong tỏa ở thành phố K lần này.
Mấy tin tức như "Bệnh ô nhiễm", "Quái vật hóa", "Người nhiễu sóng",... đã bá chiếm hot search suốt vài tuần.
Nhưng người chưa từng trải qua sẽ khó mà hiểu được sự khủng bố trong đó.
[ Tốc độ tiến hóa trên toàn thế giới càng lúc càng nhanh. Quốc gia lựa chọn từ bỏ việc phong tỏa tin tức. Mong rằng có thể thông qua phổ cập khoa học mà giúp nhiều người thường sống sót khi gặp khó khăn hơn. ]
[ Ngoài ra làm vậy cũng càng dễ triệu tập Thiên Khải Giả. ]
......
......
Bên trong diễn đàn tên "Thiên Khải", Thiên Khải Giả liên quan tới chính phủ và khắp toàn thế giới đều có mặt. Quản lý là những người được tuyển chọn từ trung tâm phòng chống bệnh ô nhiễm ở các quốc gia. Để hỗ trợ mọi người thuộc nhiều khu vực khác nhau, diễn đàn còn rất thấu hiểu mà trang bị thêm hệ thống tự động phiên dịch.
Diễn đàn này yêu cầu người dùng sử dụng ID cố định, nhưng về cơ bản thì không nhất thiết phải đăng ký theo thông tin thật, khi phát biểu cũng có thể lựa chọn ẩn danh. Ngay cả quản lý cũng không có quyền xem xét.
Nghe nói đã từng có tổ chức chính phủ ở nước ngoài muốn hack vào diễn đàn, nhưng không những chẳng thu về được tin tức gì mà ngày hôm sau người tổng phụ trách còn đột ngột chết bất đắc kỳ tử.
Sau chuyện đó, không còn ai dám lỗ mãng nữa.
Lục Ngôn do dự ở dòng đặt tên này một lúc lâu.
Anh vốn định lấy tên "Bác Sĩ", kết quả ID này lại đã có người đăng ký.
Lâm Tư Nam từng nói với anh rằng một phần ghi chép về Thiên Khải Giả chấp hành nhiệm vụ chiến đấu có thể sẽ được công bố trên diễn đàn, khi đó sẽ lấy tên trên diễn đàn thay thế tên họ thật, dặn anh nhất định phải thận trọng.
"Có Thiên Khải Giả ở Xuyên Thục đặt ID của mình là《Có 1 Không》(*1 = Công, 0 = Thụ). Thành ra sau này khi chấp hành nhiệm vụ, nếu không phải bị đồng đội nam thẳng tránh như rắn rết thì cũng bị người quái dị quấn lấy. Tóm lại cậu nhất định phải nghĩ kỹ, diễn đàn không có thẻ đổi tên đâu." Cuối cùng Lâm Tư Nam như nhớ ra gì đó, bổ sung: "Xếp hạng của anh ta ở diễn đàn khá cao, nếu cậu là 1 thì... khụ khụ... có thể thử gửi ảnh selfie rồi tổ đội với anh ta......"
Lục Ngôn không hứng thú với tổ đội. Anh suy nghĩ, viết lên hai chữ: Đế Thính.
Đế Thính, thần thú trong truyền thuyết, hiểu biết vạn vật trên thế gian, có thể phân biệt thật giả.
*Đế Thính:
Rất thích hợp.
Lần này, Lục Ngôn đăng ký thành công.
Diễn đàn Thiên Khải giống như diễn đàn trò chuyện ở thế kỷ trước, lúc internet mới bắt đầu phát triển. Giao diện người dùng lỗi thời, y như sản phẩm thực hành cuối kỳ của sinh viên năm nhất khoa Máy Tính, chia thành ba phần lớn: "Trao Đổi Kỹ Thuật", "Nhiệm Vụ Treo Thưởng", "Khu Tưới Nước".
Lục Ngôn click mở phần "Trao Đổi Kỹ Thuật", nghiên cứu ca bệnh ô nhiễm, xem hết một lượt tư liệu từ cấp S đến cấp F.
Thông tin là thứ rất quan trọng, ít nhất sau này khi gặp phải nguồn ô nhiễm không đến mức phải tóm đi giải phẫu mới biết được đặc tính.
Cấp bậc nguồn ô nhiễm càng thấp thì tư liệu càng tỉ mỉ chi tiết.
Tư liệu về bệnh ô nhiễm cấp S chỉ có mấy dòng, nhưng tư liệu về nguồn ô nhiễm cấp C "Cá ký sinh" phải dài khoảng bảy, tám trang giấy.
[ Khụ khụ. Điều này cũng bình thường thôi. Hiện tại tuy nói cái gì mà vận mệnh khối cộng đồng, nhưng Thiên Khải Giả vẫn có quốc tịch mà... Cậu có thể xin tư liệu từ trung tâm phòng chống ô nhiễm, sẽ chi tiết hơn rất nhiều. Nói thật, khu 1 đã nhân từ lắm rồi, 40% tư liệu của diễn đàn Thiên Khải Giả đều do Thiên Khải Giả khu 1 cung cấp. ]
Dù sao dưới tình huống bây giờ thì vận mệnh khối cộng đồng cũng không phải nói đùa. Toàn thế giới đều luân hãm, chỉ có mình khu 1 thì chẳng thể chống chịu được quá lâu.
Tốc độ đọc của Lục Ngôn rất nhanh, nhưng cũng phải tốn hai ngày mới xem xong nhiều ca bệnh như vậy. Có vài ca bệnh chỉ xem ảnh thôi đã thấy ô nhiễm tinh thần, khiến người ta buồn nôn.
Anh thấy nguồn ô nhiễm của Lâm Tư Nam. Vật ô nhiễm cấp C - Ký sinh trùng.
Trong hình ảnh tư liệu, những con trùng dài trắng trẻo mập mạp bò đầy trên thi thể không ít người chết. Trùng béo mẫm mềm nhũn chui ra từ xoang mũi, lỗ tai, trong miệng thi thể, khiến người ta hận không thể kéo nhiếp ảnh giả không chèn mosaic* từ máy tính ra đánh cho một trận.
*Mosaic:
Bên trong bản tư liệu còn có 'Xếp hạng Thiên Khải Giả'.
Đây là bảng xếp hạng chính phủ bình chọn ra hàng năm, chủ yếu xếp theo giá trị ngưỡng linh lực, cống hiến trong một năm và các ván cờ chính trị không đủ nhân đạo khác.
*Ván cờ chính trị: Một đoàn thể chính trị nhằm vào đoàn thể khác, các tổ chức đấu tranh nhằm đoạt kiến trúc thượng tầng, môi trường diễn ngôn, sự ủng hộ của công chúng, đường lối tư tưởng ảnh hưởng đến đời sống xã hội.
Lục Ngôn xem từ dưới lên, phát hiện vị đứng thứ 100 chính là "Có 1 Không" kia.
Tự giới thiệu: Nhan khống, 1 xấu chớ tới.
Danh hiệu của Bạch Thu Thực là "Ve Sầu Mùa Đông", xếp hạng 37.
Trong bảng đơn còn có tên của rất nhiều người nước ngoài, ví dụ như "Đế Thích Thiên", "Michael", "Odin", "Miyamoto Musashi",...vv
Lục Ngôn kéo lên trên, nhìn thấy vị trí số 1.
ID: Bạo Quân.
Anh click mở thông tin, trang cá nhân chỉ có một cái tên lẻ loi trên đó, thuộc khu 1, số lượng truy cập lại nhiều đến kinh người.
Lục Ngôn cạn lời: "Tuổi trẻ bồng bột hay gì không biết, thế mà có người lại đặt tên mình là Bạo Quân..."
Anh còn chú ý tới một vấn đề. ID Bạo Quân này được đăng ký từ 84 năm trước. Nói cách khác, cho dù vừa sinh ra đã đăng ký diễn đàn thì hiện tại Bạo Quân cũng phải 84 tuổi.
Thời gian Lục Ngôn đăng ký là ngày 26 tháng 2 năm nay.
Xem thêm của những người khác, thời gian không giống nhau, từ thế kỷ trước tới thế kỷ này. Xem ra không phải do hệ thống lỗi.
"Thì ra từ thế kỷ trước đã bắt đầu có bệnh ô nhiễm và Thiên Khải Giả."
Đoán chừng gần đây không giấu được nữa nên mới khiến sự biến hóa kỳ dị này lọt vào mắt người thường.
Lục Ngôn giống hệt một cụ già mới học lướt mạng 3G, hứng thú bừng bừng lục xem diễn đàn mấy ngày liền.
Anh chỉ lặn dưới nước không lên tiếng, học được rất nhiều kiến thức hữu ích. Ví dụ như khi gặp phải nguồn ô nhiễm, càng sợ hãi độ bệnh biến sẽ càng tăng nhanh, cách nguồn ô nhiễm càng xa thì mức độ bệnh biến sẽ càng chậm lại... Còn biết thêm rằng vật ô nhiễm cũng chia thành 2 loại: vật ô nhiễm sinh hóa và vật ô nhiễm tinh thần. Vật ô nhiễm ở thành phố K đều thuộc về loại đầu tiên. Nhưng các vật ô nhiễm mạnh thường có cả hai thuộc tính.
Ngoài ra Lục Ngôn còn lướt thấy mấy chiếc thiệp "Chi khoản tiền lớn tìm vật phẩm hệ Chữa Khỏi" ở Khu Tưới Nước.
Hiện giờ toàn cầu tiến hóa, ngoại trừ Thiên Khải Giả hệ Chữa Khỏi, còn có rất nhiều vật phẩm đặc thù có thể hạ thấp mức độ bệnh biến của sinh vật.
Mà dị năng hệ Chữa Khỏi lại là loại có số lượng ít nhất trong mười mấy nhánh dị năng. Trước mắt chỉ phát hiện ra 3.
Khó trách trung tâm ô nhiễm lại gấp gáp như thế. Nếu không phải Lục Ngôn nói thẳng ra là không muốn thì bọn họ thậm chí còn muốn đưa anh tới tổng bộ cung phụng luôn.
Ngày thứ tư về nhà, triệu chứng khó chịu trên người Lục Ngôn cuối cùng cũng bắt đầu hạ thấp.
Trước đó cánh tay anh đau như sắp bị xé rách, lúc xào rau tay cầm muỗng run cầm cập. Buổi tối đi ngủ còn đau đến toát mồ hôi lạnh đầy người.
Hiện tại cơn đau vơi bớt, cơ thể anh cũng xuất hiện chút thay đổi.
Lục Ngôn cúi đầu, nhìn về phía lòng bàn tay trái của mình.
Theo cái nhìn chăm chú của anh, lòng bàn tay dần vỡ ra, để lộ máu thịt đỏ tươi bên trong, bên cạnh khe rãnh trải đầy răng nanh nhọn hoắt, giống như chiếc răng hình tam giác của cá mập.
Mặc dù trông hơi kỳ quái, nhưng đây quả thực là một cái miệng.
Lục Ngôn cho ngón tay phải vào thăm dò. Cảm xúc rất lạ. Tay trái nói đau cũng không đau lắm, nhưng không hề thoải mái chút nào, tay phải lại cảm giác như bị cún con vui vẻ liếm láp.
Nửa đêm anh lẻn ra ngoài, cắt nhánh tảo của người tảo về.
Cái miệng ở tay trái ăn rất vui vẻ, tiện hơn cách ăn cơm bằng dây tơ nhỏ màu trắng lúc trước rất nhiều.
Lục Ngôn hỏi: "Tay trái của ta vẫn là tay ta sao? Cuối cùng thân thể ta còn thuộc về linh hồn ta không?"
Hệ thống khẽ cười, trả lời: [ Nó vẫn còn là cá non, rất ỷ lại vào cậu. Nhưng nếu cậu cứ luôn dừng ở trạng thái hiện tại, thì khi phát hiện chủ nhân rất dễ bị khống chế, cá hư sẽ phản chủ nhân. ]
*
Ngày thứ bảy Lục Ngôn ở nhà, MC kênh tin tức dùng giọng điệu khiến lòng người phấn chấn tuyên bố: "Sau một tháng không ngừng nỗ lực, mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, cuối cùng chúng ta cũng kiểm soát tốt ô nhiễm! Trung tâm phòng chống ngỏ ý sẽ tiếp tục quan sát thêm ba ngày nữa, sau đó có thể gỡ bỏ một phần lệnh cấm trong thành phố K."
"Bệnh ô nhiễm lần này được quyết định xếp vào sự kiện đột phát cấp B. Nguồn ô nhiễm là vật ô nhiễm cấp C "Cá ký sinh". Biến cố lần này khiến cho 46321 người ở thành phố K của chúng ta tử vong, 456 người làm công tác cứu trợ hy sinh..."
Nữ MC vừa đọc vừa đỏ mắt.
Sau mỗi con số lạnh lẽo chính là một gia đình, một quãng đời, rất nhiều năm buồn vui thăng trầm.
Lục Ngôn tắt TV, yên lặng rất lâu. Quan hệ xã hội của anh luôn đạm bạc, nhưng nhớ tới bác sĩ Lý và phú nhị đại đã chết cùng Thẩm Khinh Dương chẳng biết đi đâu, cũng không khỏi hơi đau xót và thương cảm.
Cũng may cuộc điện thoại của Lâm Tư Nam đã cắt ngang cảm xúc của anh.
"Bác sĩ Lục, là tôi, Lâm Tư Nam đây." Bên kia đầu dây là tiếng cười sang sảng của Lâm Tư Nam.
"Đội trưởng Lâm."
Lâm Tư Nam nói: "Thật ra tôi gọi cho cậu là vì có chuyện muốn thương lượng. Thiên Khải Giả muốn thăng cấp cần nguồn ô nhiễm. Hiện giờ tư liệu của cậu đã được gửi tới tổng bộ, phía cấp trên có hai thái độ khác nhau: Một bên hy vọng có thể giúp cậu tiến hành rèn luyện dưới điều kiện đảm bảo an toàn, bây giờ thế giới thay đổi quá nhanh, lực lượng cá nhân thật sự vô cùng quan trọng; Bên khác lại mong cậu tới tổng bộ, lựa chọn uống thuốc thăng cấp như "Giáo Hoàng"...."
Thời điểm nói đến "uống thuốc", thái độ của Lâm Tư Nam hơi mất tự nhiên.
Hệ thống: [ Dù gì uống thuốc vẫn là ăn thịt người, tôi cũng thấy hơi tò mò. Không thể không nói, trong mười ba cái viện nghiên cứ khắp cả nước, viện nghiên cứu số 1 đúng là nơi biến thái nhất mà. ]
[ Một đám rồ điên mất hết nhân tính, làm ra những loại thực nghiệm khiến Thần cũng phải sợ hãi. Sớm hay muộn cũng có một ngày bọn họ sẽ bị phản phệ cho mà xem. ]
Trong điện thoại, Lâm Tư Nam tiếp tục nói: "Nếu cậu chọn phương án đầu tiên, tổng bộ đã chọn xong địa điểm. Ở ngay thành phố W gần thành phố K có một sơn thôn biến dị, danh hiệu của ca bệnh là "Hoạt Tử Nhân", ô nhiễm cấp bậc E. Trải qua kiểm tra đo lường, giá trị ô nhiễm cao nhất là 1100. Ngoại trừ tôi còn có thêm một vị Thiên Khải Giả giá trị ngưỡng linh lực 3000 đi theo. Còn nếu chọn phương án sau thì tôi cũng sẽ là người đưa cậu tới viện nghiên cứu số 1, này tốt ở chỗ tương đối an toàn, có thể khống chế. ]
"Giờ tôi đang ở dưới nhà cậu. Chờ cậu nghĩ kỹ thì có thể xuống dưới, nói cho tôi đáp án của mình."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất