Sau Khi Trọng Sinh Tôi Nổi Tiếng Ở Giới Giải Trí
Chương 1
!
Chuyển ngữ:Panda White
#Sai ở đâu xin hãy nhắc nhở nhẹ nhàng#
Ngày 15 tháng 9 năm 2019, thời tiết tốt.
Đường Tử Du ngồi ở trên giường, nhìn ngày trên điện thoại,hoàn toàn sững sờ.
Anh không thể tin được bấm vào lịch trong điện thoại của mình, và nó vẫn là cùng một ngày, vẫn là năm 2019.
Đây là, trọng sinh?
Đường Tử Du ngồi ngây ra một lúc lâu, nhưng sau đó nở nụ cười, sau lại chậm rãi hạ khóe miệng, xuống giường, tắm rửa trong chốc lát rồi bắt đầu thu dọn hành lý.
Anh tìm thấy chiếc vali mà anh đã mang theo khi dọn vào nhà.
Khi đó, anh tràn đầy vui mừng, hai chiếc vali chất đầy đồ đạc và những kỳ vọng về tương lai.
Nhưng hiện tại, anh đã được trọng sinh,và những kỳ vọng mà anh dành cho Cố Tửu Từ ở đời trước đã biến mất vào khoảnh khắc cái chết ngoài ý muốn của anh.
Anh còn nhớ rõ lúc anh bị xe tông, có người lấy điện thoại từ trong quần áo ra, dùng dấu vân tay của anh mở khóa,nóng lòng muốn thông báo cho Cố Tửu Từ,người đứng đầu danh bạ.
Lúc đó anh đã hấp hối,giữa sự sống và cái chết,anh nghe thấy giọng nói thiếu kiên nhẫn của Cố Tửu Từ, “ Hiện tại tôi đang bận, không có thời gian nghe điện thoại của cậu,đừng quấy rầy tôi."Ngay sau đó,cúp điện thoại.
Như mọi lần trước.
Đó là những lời cuối cùng Đường Tử Du nghe được,vào lúc đó,trái tim anh vô cùng ớn lạnh.
Hôm nay anh không phải ra ngoài,nhưng ca sĩ yêu thích của Cố Tửu Từ đã tới thành phố X tổ chức buổi biểu diễn vào ngày hôm nay.
Cố Tửu Từ đã từng nói qua, nếu có thời gian,một trong những điều hắn muốn làm nhất là nghe buổi hòa nhạc của ca sĩ hắn yêu thích.
Cố Tửu Từ bận quá,không thể nghe nên Đường Tử Du muốn nghe thay hắn,muốn gọi điện cho hắn tại buổi hòa nhạc và để hắn nghe giọng hát của ca sĩ mình yêu thích.
Nhưng trước khi người đó đến địa điểm tổ chức buổi hòa nhạc thì tai nạn đã đến trước.
Anh đang làm gì vậy? Đường Tử Du thầm nghĩ.
Anh cả đời này, đợi Cố Tửu Từ lâu như vậy, thích Cố Tửu Từ thời gian lâu như vậy, nhưng kết quả là, sắp chết đều không được nghe đối phương nói một lời ôn nhu.
Anh đang làm cái gì vậy?
Còn không bằng, ngay từ đầu buông bỏ đoạn cảm tình này, tiêu sái sinh hoạt, thật tốt.
Anh nghĩ như vậy, nhắm hai mắt lại,đón nhận cái chết một cách thanh thản.
Tuy nhiên,khi anh mở mắt ra lần nữa,thứ anh nhìn thấy là căn phòng ngủ quen thuộc.
Mãi cho đến khi nhìn thấy ngày tháng trên điện thoại,anh mới biết rằng đó không phải là một giấc mơ,mà anh đã được trọng sinh, trở lại mùa thu năm 2019,tháng thứ ba sau khi anh đính hôn với Cố Tửu Từ.
Đường Tử Du bình tĩnh thu dọn quần áo, đột nhiên,ánh mắt anh dừng lại và ngừng ở trên chiếc nhẫn bạch kim giữa các ngón tay.
Chiếc nhẫn là một chiếc nhẫn rất đơn giản,hình tròn trắng tinh, chỉ có mặt bên khắc một hoa văn hình viên kẹo nhỏ.
Nếu tháo xuống chiếc nhẫn này cẩn thận quan sát, liền sẽ nhìn thấy trên chiếc nhẫn có chữ G.
Đây là một cặp nhẫn đôi của anh và Cố Tửu Từ.
Tuy nhiên, nói là một cặp nhẫn thì cũng không chính xác,một cặp nhẫn phải được hai người cùng đeo,nhưng cặp nhẫn này chỉ có một mình anh đeo,Cố Tửu Từ chưa từng đeo.
Khi họ quyết định đính hôn,bà Cố yêu cầu họ chọn một cặp nhẫn.
Cố Tửu Từ không muốn, chỉ nói, “Cậu xem rồi thì mua.”
Đường Tử Du cẩn thận xem xét các quầy trong trung tâm mua sắm này đến trung tâm mua sắm khác,và suy xét đến thân phận ảnh đế của Cố Tửu Từ,anh đặt thiết kế một cặp nhẫn đơn giản nhưng độc đáo như vậy cho họ.
Chiếc này của anh được khắc bằng kẹo,với chữ G bên trong chiếc nhẫn, còn chiếc của Cố Tửu Từ được khắc chính hình bình rượu,với chữ T bên trong chiếc nhẫn.
Bề ngoài có thể nói là một tư nhân định chế,nhưng bên trong lại là một ẩn số bí ẩn.
Anh rất thích,nhưng Cố Tửu Từ lại khinh thường, sau khi hoàn thành việc trao nhẫn trước mặt ông nội,hắn hận không thể tháo nhẫn trên tay ném vào ngăn kéo.
Đường Tử Du đã cùng hắn cãi nhau một hai lần về chuyện này,Cố Tửu Từ vẻ mặt bình tĩnh, “Tôi không thích đeo nhẫn, tôi muốn đóng phim,cậu thấy đeo loại nhẫn này trong phim cổ trang có thích hợp không? "
Dần dần, Đường Tử Du cũng ngừng tranh cãi,anh biết Cố Tửu Từ không thích mình, cho nên anh nghĩ,vì vậy Đường Tử Du nghĩ rằng sau khi Cố Tửu Từ thích anh cũng sẽ đeo,nên cũng mặc nó.
Nhưng hiện tại, cũng không cần nữa.
Đường Tử Du tháo chiếc nhẫn trên tay ra, tuy rằng chỉ đeo ba tháng, nhưng trên gốc ngón áp út vẫn là để lại một vòng nhàn nhạt màu trắng.
Anh mở ngăn kéo ra, đem nhẫn ném vào, tựa như Cố Tửu Từ lúc ấy, không quan tâm,không quý trọng, không sao cả.
Đường Tử Du đứng lên và nhìn lầm cuối ngôi nhà nơi anh đã sống vài tháng.
Anh mỉm cười, hướng về phía không khí nói, “Tạm biệt.”
Tạm biệt,tình yêu mà tôi tô vẽ như một nhà tù.
Anh xoay người bước ra khỏi cửa,trước khi đi còn để lại chìa khóa trong phòng.
Ngôi nhà này vốn là của Cố Tửu Từ, chìa khóa cũng là của hắn,anh chưa từng có được chìa khóa trong lòng Cố Tửu Từ,cho nên không cần chìa khóa nhà.
Anh chỉ cần mang đi những thứ của mình,và anh không cần nhiều hơn nữa.
Đường Tử Du gọi một chiếc xe,và trong khi chờ xe,anh đã gửi cho Cố Tửu Từ một tin nhắn WeChat.
Đường Tử Du: [ Tôi đã nghĩ kỹ rồi, cảm ơn anh đã sẵn sàng hoàn thành tâm nguyện đính hôn cùng tôi của ông nội tôi trước khi ông ấy qua đời,để ông ấy có thể yên tâm ra đi. Nhưng chuyện tình cảm thì không thể gượng ép được,anh không thích tôi, tôi biết, cho nên tôi đã rời đi. Chìa khóa tôi không có lấy, cũng không chạm vào đồ vật của anh,còn bà nội ở bên kia,đến lúc thích hợp tôi sẽ giải thích cho bà,cảm ơn,tạm biệt. ]
Sau khi gửi xong,anh bấm điện thoại chờ tin nhắn trả lời của Cố Tửu Từ.
Cũng không biết Cố Tửu Từ sẽ kinh ngạc hay là...
Đường Tử Du lắc lắc đầu, tự giễu nói, “Mày đang suy nghĩ cái gì vậy chứ?.”
Anh đứng trong sân, ngẩng đầu nhìn bầu trời bên ngoài, đại khái là lâu không có ra ngoài,suýt chút nữa anh đã quên mất,ở thành phố bọn họ,bầu trời mùa thu luôn trong xanh lạ thường.
Đường Tử Du ngửa đầu nhìn, tâm tình dần dần trở nên thoải mái hơn.
Thẳng đến khi xe taxi dừng ở cửa sân,điện thoại của anh cũng không có tin nhắn mới —— Cố Tửu Từ không trả lời tin nhắn của anh.
___Đọc thì nhanh mà edit thì gãy từng khúc xương___
Bình thường, Đường Tử Du nghĩ, nếu Cố Tửu Từ trả lời anh nhanh như vậy thì mặt trời sẽ mọc từ hướng tây.
Rốt cuộc, người đàn ông này, trong lòng căn bản là không có anh.
Anh mỉm cười lắc lắc đầu,thả khóa sân xuống.
Tạm biệt Cố Tửu Từ, từng yêu, nhưng là đã hối hận.
Đường Tử Du ngồi trên xe, đem hủy chức năng hàng đầu WeChat được thiết lập đặc biệt cho Cố Tửu Từ.
Đem [ lão công ] biến thành [ Cố tiên sinh ].
Anh click mở thông tin danh bạ, đem [ lão công ] cũng đổi thành [ Cố tiên sinh ], sau đó đem chữ A cũng xóa đi.
Như vậy, về sau Cố Tửu Từ cùng những người khác giống nhau,chẳng qua chỉ là một người mà anh quen biết.
Chiếc xe chạy rất nhanh,không đến một giờ, Đường Tử Du liền trở về nhà anh.
Đây là ngôi nhà mà gia đình anh đã sống với nhau khi ông ngoại còn sống.
Sau đó,khi ông ngoại rời đi, Đường Tử Du cũng liền dọn vào nhà Cố Tửu Từ.
Khi đó anh nhìn Cố Tửu Từ, trong lòng tràn đầy mong chờ, anh nghĩ, đây là người thân duy nhất còn lại của anh, là người duy nhất anh có thể dựa vào.
Trong hoàn cảnh này,anh khao khát được gần gũi với Cố Tửu Từ hơn, mong được hắn ôm,cùng ăn tối,cùng xem TV nói chuyện phiếm.
Nhưng Cố Tửu Từ không muốn, hắn có rất nhiều thông báo, ngày thường đều vội công tác,cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi, hắn vội vàng cùng bạn bè tụ hội.
Hắn chưa bao giờ sốt ruột về nhà, càng không nói đến nơi có Đường Tử Du ở.
Đường Tử Du nói với hắn,nói,“Anh không có thể trở về sớm một chút sao? Hoặc là, em có thể cùng anh đi gặp bạn bè anh.”
Nhưng Cố Tửu Từ cự tuyệt, hắn nói, “Không cần thiết.”
Đời trước Đường Tử Du nguyện ý chờ hắn, anh tin tưởng vững chắc chân thành có thể sắt đá cũng mòn, chỉ cần anh vẫn luôn thích Cố Tửu Từ, Cố Tửu Từ cũng sẽ thích mình.
Nhưng đời này Đường Tử Du cảm thấy thật không cần thiết.
Bạn vĩnh viễn không biết tình yêu cùng ngoài ý muốn cái nào sẽ tới trước, cho nên thay vì đem thời gian cho tình yêu không có kết quả, không bằng,dàng thời gian cho sự nghiệp chính mình.
Anh hiện tại không có vướng bận, không có người nhà,thích hợp dốc sức với sự nghiệp.
Đời trước,giữa Cố Tửu Từ cùng sự nghiệp anh lựa chọn Cố Tửu Từ, bởi vì anh yêu Cố Tửu Từ, anh muốn có một gia đình.
Nhưng đời này, anh muốn lựa chọn sự nghiệp.
Đường Tử Du ngồi ở trên sô pha, gọi cho người đại diện của mình là Liễu Nhứ.
Liễu Nhứ lúc này đang bận, tùy tay cầm lấy điện thoại, vừa mới cầm lên, lại thấy được tên người gọi, khó có thể tin nói: “Tiểu Du?”
“Là em, Liễu tỷ, tôi nghỉ ngơi một thời gian, có thể một lần nữa bắt đầu đóng phim.”
Liễu Nhứ nghe vậy, lại trầm mặc một lát, vài giây sau, cô mới thở dài, thấp giọng nói, “Tiểu Du, chị đã không ở công ty nữa, tháng trước, chị đi ăn máng khác ở Nam Hưng.”
Đường Tử Du dừng lại.
Liễu Nhứ tiếp tục nói, “Trước đây cậu muốn rời khỏi vòng,khuyên thế nào cũng không chịu trở về. Chị đi ăn máng khác chị nghĩ cậu cũng sẽ không trở lại cái vòng này, liền không nghĩ muốn đem cậu cũng đưa tới Nam Hưng hoặc là giao cho người đại diện khác trong công ty.”
“Hiện tại cậu muốn đóng phim, đương nhiên là có thể, nhưng chị không thể dẫn cậu theo,bắt buộc cậu phải đổi người đại diện.”
Đường Tử Du gật đầu, “Vậy cũng tốt.”
“Yên tâm đi,” Liễu Nhứ an ủi anh, “Chị trước tiên giúp cậu liên hệ một chút trong công ty cho cậu một người đại diện, tranh thủ giúp cậu tìm người có năng lực cùng tính cách tốt, cậu đừng có gấp, chờ chị giúp cậu hỏi một chút.”
“Vậy phiền toái chị, Liễu tỷ.”
“Hai ta thì cần gì khách sáo.”
Liễu Nhứ cười một tiếng, treo điện thoại bắt đầu liên hệ đồng nghiệp cũ của cô.
Tôn Kỳ đang nói chuyện cùng nghệ sĩ của mình về việc chụp một tạp chí trong hai ngày,thì cô đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Liễu Nhứ, hỏi, “Làm sao vậy?”
“Đường Tử Du muốn trở về, nhưng tôi đi rồi, cho nên cô xem cô có thể hay không giúp tôi dẫn dắt cậu ấy?”
Tôn Kỳ cả kinh, “Đường Tử Du? Đường Tử Du lúc trước cô dẫn dắt?”
“Đúng vậy.” Liễu Nhứ nói, “Tôi biết có thể tương đối phiền toái, nhưng Tiểu Kỳ, Đường Tử Du tiềm lực cô chắc là biết, cô dẫn cậu ấy cũng không lỗ.”
Tôn Kỳ đương nhiên biết Đường Tử Du tiềm năng, cậu ấy là nghệ sĩ tiềm năng nhất mà cô đã từng thấy trong nhiều năm qua.
Trẻ tuổi, diện mạo đẹp, nhập vòng khi chưa đầy 20 tuổi, ánh mắt như tuyết đầu mùa của tháng mười hai âm lịch,trong trẻo lanh lợi.
Không còn nghi ngờ gì nữa,ngoại hình của cậu ấy là sự ưu ái của ông trời, xương cốt cao siêu(?), bề ngoài ưu việt, vừa nhấc mắt,lại nhắm mắt, đều giống như một bức họa.
Cho nên năm đó Liễu Nhứ cho anh kịch bản đầu tiên là một bộ phim thần tượng cổ trang.
Thời vậy, mệnh vậy, Đường Tử Du đại khái là *mang mệnh hồng,khi bộ phim được phát sóng,đúng thời điểm,đúng địa điểm và được mọi người đón nhận,sau đó bạo hồng một phen.
*mang mệnh hồng:theo tớ nghĩ là nổi tiếng hoặc là may mắn (không phải thì mn giải thích giúp tớ nha.)
Đường Tử Du cũng trở nên nổi tiếng trong một lần nhờ bộ phim này,mới xuất đạo liền trực tiếp phi thăng tới tuyến hai, hơn nữa thăng tiến lên hạng đầu tiên.
Khi đó, tất cả mọi người chú ý đến động thái của bộ phim tiếp theo của anh, tất cả mọi người đều đang đoán anh tiếp theo sẽ diễn bộ nào.
Fans hy vọng anh có thể tạo thêm một cú hit nữa, phi thăng một đường, trở thành đỉnh lưu; hắc tử hy vọng anh lập tức nằm liệt giữa đường, tốt nhất trở thành kẻ ngốc.
Nhưng trước sự ngạc nhiên của mọi người, Đường Tử Du mai danh ẩn tích, hai năm rưỡi,không có truyền thuyết nào khác về anh.
Sau lại, có account marketing nói hắn không nghe lời, bị phong sát; có người nặc danh tung tin nóng anh đắc tội người ta, bị phong sát; còn có người lời thề son sắt mà nói anh chắn đường người khác, cho nên bị phong sát.
Dù sao cuối cùng điểm dừng chân đều là phong sát, xem đến đây nhân viên trong công ty hận không thể khoác cái áo choàng nói cho bọn họ, cái gì phong sát! Công ty bọn họ lại không ngốc, mới vừa hồng liền phong sát, điên rồi sao?!
Hoàn toàn là Đường Tử Du muốn lui vòng, không nghĩ đến đóng phim.
Bất quá hiện tại, Đường Tử Du rốt cuộc cũng trở về, chỉ là……
Năm đó Đường Tử Du đã ba lần từ chối đóng phim, một lòng muốn lui vòng, vì thế Trần tổng nổi trận lôi đình, cả giận nói “Về sau cậu muốn đóng phim cũng không có khả năng”.
Nghĩ đến đây, Tôn Kỳ bất đắc dĩ thở dài.
“Liễu tỷ, không phải em không muốn dẫn cậu ấy, chỉ là năm đó cậu ấy cùng Trần tổng nháo thành như vậy, lời nói của Trần tổng đều ở đó, em cho dù muốn cũng không được, chị vẫn là tìm một người có địa vị cao trong công ty.”
Liễu Nhứ có tâm khuyên cô, chỉ là Tôn Kỳ lần nữa cự tuyệt, Liễu Nhứ không còn cách nào khác, chỉ có thể cúp điện thoại,và gọi cho những người đại diện khác.
Việc này thật sự là khó làm,hợp đồng của Đường Tử Du còn ở Diệu Nhật, cô không thể lấy nó đi, cho nên trừ phi Đường Tử Du cùng Diệu Nhật chấm dứt hợp đồng, nếu không, anh chỉ có thể lại Diệu Nhật và tìm một người đại diện khác.
Nhưng cố tình, Đường Tử Du đắc tội ông chủ của Diệu Nhật, thế cho nên những đại diện cấp dưới không dám nhận anh,và những người có kinh nghiệm không nghĩ sẽ đi vào vũng nước đục này.
Sau một thời gian,bên trong người đại diện của công ty có tin đồn nói Đường Tử Du muốn quay lại, Liễu Nhứ đang ở giúp anh một lần nữa tìm người đại diện mới.
“Này thật khó tìm, ai không biết Đường Tử Du năm đó cùng Trần tổng ồn ào cãi nhau kịch kiệt như vậy, Trần tổng nói đời này anh đừng nghĩ sẽ diễn bộ nào, này ai dám nhận chứ?”
“Đúng vậy, khoai lang nóng phỏng tay, ai thích.”
“Đặc biệt là mấy năm nay, Đường Tử Du gần như mất hết fans, ai biết còn có thể hay không vực dậy.”
“Liễu Nhứ cũng là thật đối xử tốt với cậu ta, năm đó Đường Tử Du nói muốn lui vòng, Trần tổng không đồng ý, Liễu Nhứ bảo vệ cậu ấy như một người mẹ, chính là nhất quyết bảo vệ cậu ta. Hiện tại cô ấy đều đi rồi, còn nhọc lòng cậu ta trở lại.”
“Đáng tiếc Đường Tử Du mệnh không tốt, Liễu Nhứ đều đi rồi, ai còn dám muốn cậu ta?Nếu muốn hỏi tôi,căn bản không nên trở về.”
“Chính là.” Những người khác phụ họa nói.
Bọn họ đang nói, đột nhiên nghe được một giọng nam trầm thấp nói, “Ai nói không ai dám muốn cậu ấy, tôi muốn.”
Một số người đại diện đang nói đều giật mình, nháy mắt quay đầu lại, một đám đều kinh sợ.
Mà lúc này, Cố Tửu Từ rốt cuộc mới xong công tác, thấy được tin nhắn Wechat Đường Tử Du gửi.
Hắn cười nhạo một tiếng, không có trả lời mà rời khỏi giao diện wechat.
Đây có khi là một mánh khóe mới mà Đường Tử Du nghĩ ra thôi sao? Lạt mềm buộc chặt? Cố Tửu Từ cảm thấy buồn cười, Đường Tử Du nếu thật sự có thể dọn ra thì hắn có khi gặp quỷ.Nếu thật sự dọn đi, cũng sẽ mất chưa đến một tuần,không quá ba ngày, anh liền sẽ gửi WeChat gọi lão công nói rằng mình muốn dọn về.
Hắn quả thực quá hiểu rõ Đường Tử Du.
Tác giả có lời muốn nói:
Cố Tửu Từ hiện tại: Tôi quá hiểu rõ cậu ta,cậu ta thích những gì tôi thích.
Cố Tửu Từ lúc sau: Mẹ kiếp!Điều này khác với những gì tôi nghĩ! Nói yêu tôi đâu?!
Tiểu Du: A, đã không còn yêu cảm ơn.
Cố Tửu Từ:???!!!
Cố Tửu Từ: Bảo bối lại yêu anh một lần!
Chuyển ngữ:Panda White
#Sai ở đâu xin hãy nhắc nhở nhẹ nhàng#
Ngày 15 tháng 9 năm 2019, thời tiết tốt.
Đường Tử Du ngồi ở trên giường, nhìn ngày trên điện thoại,hoàn toàn sững sờ.
Anh không thể tin được bấm vào lịch trong điện thoại của mình, và nó vẫn là cùng một ngày, vẫn là năm 2019.
Đây là, trọng sinh?
Đường Tử Du ngồi ngây ra một lúc lâu, nhưng sau đó nở nụ cười, sau lại chậm rãi hạ khóe miệng, xuống giường, tắm rửa trong chốc lát rồi bắt đầu thu dọn hành lý.
Anh tìm thấy chiếc vali mà anh đã mang theo khi dọn vào nhà.
Khi đó, anh tràn đầy vui mừng, hai chiếc vali chất đầy đồ đạc và những kỳ vọng về tương lai.
Nhưng hiện tại, anh đã được trọng sinh,và những kỳ vọng mà anh dành cho Cố Tửu Từ ở đời trước đã biến mất vào khoảnh khắc cái chết ngoài ý muốn của anh.
Anh còn nhớ rõ lúc anh bị xe tông, có người lấy điện thoại từ trong quần áo ra, dùng dấu vân tay của anh mở khóa,nóng lòng muốn thông báo cho Cố Tửu Từ,người đứng đầu danh bạ.
Lúc đó anh đã hấp hối,giữa sự sống và cái chết,anh nghe thấy giọng nói thiếu kiên nhẫn của Cố Tửu Từ, “ Hiện tại tôi đang bận, không có thời gian nghe điện thoại của cậu,đừng quấy rầy tôi."Ngay sau đó,cúp điện thoại.
Như mọi lần trước.
Đó là những lời cuối cùng Đường Tử Du nghe được,vào lúc đó,trái tim anh vô cùng ớn lạnh.
Hôm nay anh không phải ra ngoài,nhưng ca sĩ yêu thích của Cố Tửu Từ đã tới thành phố X tổ chức buổi biểu diễn vào ngày hôm nay.
Cố Tửu Từ đã từng nói qua, nếu có thời gian,một trong những điều hắn muốn làm nhất là nghe buổi hòa nhạc của ca sĩ hắn yêu thích.
Cố Tửu Từ bận quá,không thể nghe nên Đường Tử Du muốn nghe thay hắn,muốn gọi điện cho hắn tại buổi hòa nhạc và để hắn nghe giọng hát của ca sĩ mình yêu thích.
Nhưng trước khi người đó đến địa điểm tổ chức buổi hòa nhạc thì tai nạn đã đến trước.
Anh đang làm gì vậy? Đường Tử Du thầm nghĩ.
Anh cả đời này, đợi Cố Tửu Từ lâu như vậy, thích Cố Tửu Từ thời gian lâu như vậy, nhưng kết quả là, sắp chết đều không được nghe đối phương nói một lời ôn nhu.
Anh đang làm cái gì vậy?
Còn không bằng, ngay từ đầu buông bỏ đoạn cảm tình này, tiêu sái sinh hoạt, thật tốt.
Anh nghĩ như vậy, nhắm hai mắt lại,đón nhận cái chết một cách thanh thản.
Tuy nhiên,khi anh mở mắt ra lần nữa,thứ anh nhìn thấy là căn phòng ngủ quen thuộc.
Mãi cho đến khi nhìn thấy ngày tháng trên điện thoại,anh mới biết rằng đó không phải là một giấc mơ,mà anh đã được trọng sinh, trở lại mùa thu năm 2019,tháng thứ ba sau khi anh đính hôn với Cố Tửu Từ.
Đường Tử Du bình tĩnh thu dọn quần áo, đột nhiên,ánh mắt anh dừng lại và ngừng ở trên chiếc nhẫn bạch kim giữa các ngón tay.
Chiếc nhẫn là một chiếc nhẫn rất đơn giản,hình tròn trắng tinh, chỉ có mặt bên khắc một hoa văn hình viên kẹo nhỏ.
Nếu tháo xuống chiếc nhẫn này cẩn thận quan sát, liền sẽ nhìn thấy trên chiếc nhẫn có chữ G.
Đây là một cặp nhẫn đôi của anh và Cố Tửu Từ.
Tuy nhiên, nói là một cặp nhẫn thì cũng không chính xác,một cặp nhẫn phải được hai người cùng đeo,nhưng cặp nhẫn này chỉ có một mình anh đeo,Cố Tửu Từ chưa từng đeo.
Khi họ quyết định đính hôn,bà Cố yêu cầu họ chọn một cặp nhẫn.
Cố Tửu Từ không muốn, chỉ nói, “Cậu xem rồi thì mua.”
Đường Tử Du cẩn thận xem xét các quầy trong trung tâm mua sắm này đến trung tâm mua sắm khác,và suy xét đến thân phận ảnh đế của Cố Tửu Từ,anh đặt thiết kế một cặp nhẫn đơn giản nhưng độc đáo như vậy cho họ.
Chiếc này của anh được khắc bằng kẹo,với chữ G bên trong chiếc nhẫn, còn chiếc của Cố Tửu Từ được khắc chính hình bình rượu,với chữ T bên trong chiếc nhẫn.
Bề ngoài có thể nói là một tư nhân định chế,nhưng bên trong lại là một ẩn số bí ẩn.
Anh rất thích,nhưng Cố Tửu Từ lại khinh thường, sau khi hoàn thành việc trao nhẫn trước mặt ông nội,hắn hận không thể tháo nhẫn trên tay ném vào ngăn kéo.
Đường Tử Du đã cùng hắn cãi nhau một hai lần về chuyện này,Cố Tửu Từ vẻ mặt bình tĩnh, “Tôi không thích đeo nhẫn, tôi muốn đóng phim,cậu thấy đeo loại nhẫn này trong phim cổ trang có thích hợp không? "
Dần dần, Đường Tử Du cũng ngừng tranh cãi,anh biết Cố Tửu Từ không thích mình, cho nên anh nghĩ,vì vậy Đường Tử Du nghĩ rằng sau khi Cố Tửu Từ thích anh cũng sẽ đeo,nên cũng mặc nó.
Nhưng hiện tại, cũng không cần nữa.
Đường Tử Du tháo chiếc nhẫn trên tay ra, tuy rằng chỉ đeo ba tháng, nhưng trên gốc ngón áp út vẫn là để lại một vòng nhàn nhạt màu trắng.
Anh mở ngăn kéo ra, đem nhẫn ném vào, tựa như Cố Tửu Từ lúc ấy, không quan tâm,không quý trọng, không sao cả.
Đường Tử Du đứng lên và nhìn lầm cuối ngôi nhà nơi anh đã sống vài tháng.
Anh mỉm cười, hướng về phía không khí nói, “Tạm biệt.”
Tạm biệt,tình yêu mà tôi tô vẽ như một nhà tù.
Anh xoay người bước ra khỏi cửa,trước khi đi còn để lại chìa khóa trong phòng.
Ngôi nhà này vốn là của Cố Tửu Từ, chìa khóa cũng là của hắn,anh chưa từng có được chìa khóa trong lòng Cố Tửu Từ,cho nên không cần chìa khóa nhà.
Anh chỉ cần mang đi những thứ của mình,và anh không cần nhiều hơn nữa.
Đường Tử Du gọi một chiếc xe,và trong khi chờ xe,anh đã gửi cho Cố Tửu Từ một tin nhắn WeChat.
Đường Tử Du: [ Tôi đã nghĩ kỹ rồi, cảm ơn anh đã sẵn sàng hoàn thành tâm nguyện đính hôn cùng tôi của ông nội tôi trước khi ông ấy qua đời,để ông ấy có thể yên tâm ra đi. Nhưng chuyện tình cảm thì không thể gượng ép được,anh không thích tôi, tôi biết, cho nên tôi đã rời đi. Chìa khóa tôi không có lấy, cũng không chạm vào đồ vật của anh,còn bà nội ở bên kia,đến lúc thích hợp tôi sẽ giải thích cho bà,cảm ơn,tạm biệt. ]
Sau khi gửi xong,anh bấm điện thoại chờ tin nhắn trả lời của Cố Tửu Từ.
Cũng không biết Cố Tửu Từ sẽ kinh ngạc hay là...
Đường Tử Du lắc lắc đầu, tự giễu nói, “Mày đang suy nghĩ cái gì vậy chứ?.”
Anh đứng trong sân, ngẩng đầu nhìn bầu trời bên ngoài, đại khái là lâu không có ra ngoài,suýt chút nữa anh đã quên mất,ở thành phố bọn họ,bầu trời mùa thu luôn trong xanh lạ thường.
Đường Tử Du ngửa đầu nhìn, tâm tình dần dần trở nên thoải mái hơn.
Thẳng đến khi xe taxi dừng ở cửa sân,điện thoại của anh cũng không có tin nhắn mới —— Cố Tửu Từ không trả lời tin nhắn của anh.
___Đọc thì nhanh mà edit thì gãy từng khúc xương___
Bình thường, Đường Tử Du nghĩ, nếu Cố Tửu Từ trả lời anh nhanh như vậy thì mặt trời sẽ mọc từ hướng tây.
Rốt cuộc, người đàn ông này, trong lòng căn bản là không có anh.
Anh mỉm cười lắc lắc đầu,thả khóa sân xuống.
Tạm biệt Cố Tửu Từ, từng yêu, nhưng là đã hối hận.
Đường Tử Du ngồi trên xe, đem hủy chức năng hàng đầu WeChat được thiết lập đặc biệt cho Cố Tửu Từ.
Đem [ lão công ] biến thành [ Cố tiên sinh ].
Anh click mở thông tin danh bạ, đem [ lão công ] cũng đổi thành [ Cố tiên sinh ], sau đó đem chữ A cũng xóa đi.
Như vậy, về sau Cố Tửu Từ cùng những người khác giống nhau,chẳng qua chỉ là một người mà anh quen biết.
Chiếc xe chạy rất nhanh,không đến một giờ, Đường Tử Du liền trở về nhà anh.
Đây là ngôi nhà mà gia đình anh đã sống với nhau khi ông ngoại còn sống.
Sau đó,khi ông ngoại rời đi, Đường Tử Du cũng liền dọn vào nhà Cố Tửu Từ.
Khi đó anh nhìn Cố Tửu Từ, trong lòng tràn đầy mong chờ, anh nghĩ, đây là người thân duy nhất còn lại của anh, là người duy nhất anh có thể dựa vào.
Trong hoàn cảnh này,anh khao khát được gần gũi với Cố Tửu Từ hơn, mong được hắn ôm,cùng ăn tối,cùng xem TV nói chuyện phiếm.
Nhưng Cố Tửu Từ không muốn, hắn có rất nhiều thông báo, ngày thường đều vội công tác,cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi, hắn vội vàng cùng bạn bè tụ hội.
Hắn chưa bao giờ sốt ruột về nhà, càng không nói đến nơi có Đường Tử Du ở.
Đường Tử Du nói với hắn,nói,“Anh không có thể trở về sớm một chút sao? Hoặc là, em có thể cùng anh đi gặp bạn bè anh.”
Nhưng Cố Tửu Từ cự tuyệt, hắn nói, “Không cần thiết.”
Đời trước Đường Tử Du nguyện ý chờ hắn, anh tin tưởng vững chắc chân thành có thể sắt đá cũng mòn, chỉ cần anh vẫn luôn thích Cố Tửu Từ, Cố Tửu Từ cũng sẽ thích mình.
Nhưng đời này Đường Tử Du cảm thấy thật không cần thiết.
Bạn vĩnh viễn không biết tình yêu cùng ngoài ý muốn cái nào sẽ tới trước, cho nên thay vì đem thời gian cho tình yêu không có kết quả, không bằng,dàng thời gian cho sự nghiệp chính mình.
Anh hiện tại không có vướng bận, không có người nhà,thích hợp dốc sức với sự nghiệp.
Đời trước,giữa Cố Tửu Từ cùng sự nghiệp anh lựa chọn Cố Tửu Từ, bởi vì anh yêu Cố Tửu Từ, anh muốn có một gia đình.
Nhưng đời này, anh muốn lựa chọn sự nghiệp.
Đường Tử Du ngồi ở trên sô pha, gọi cho người đại diện của mình là Liễu Nhứ.
Liễu Nhứ lúc này đang bận, tùy tay cầm lấy điện thoại, vừa mới cầm lên, lại thấy được tên người gọi, khó có thể tin nói: “Tiểu Du?”
“Là em, Liễu tỷ, tôi nghỉ ngơi một thời gian, có thể một lần nữa bắt đầu đóng phim.”
Liễu Nhứ nghe vậy, lại trầm mặc một lát, vài giây sau, cô mới thở dài, thấp giọng nói, “Tiểu Du, chị đã không ở công ty nữa, tháng trước, chị đi ăn máng khác ở Nam Hưng.”
Đường Tử Du dừng lại.
Liễu Nhứ tiếp tục nói, “Trước đây cậu muốn rời khỏi vòng,khuyên thế nào cũng không chịu trở về. Chị đi ăn máng khác chị nghĩ cậu cũng sẽ không trở lại cái vòng này, liền không nghĩ muốn đem cậu cũng đưa tới Nam Hưng hoặc là giao cho người đại diện khác trong công ty.”
“Hiện tại cậu muốn đóng phim, đương nhiên là có thể, nhưng chị không thể dẫn cậu theo,bắt buộc cậu phải đổi người đại diện.”
Đường Tử Du gật đầu, “Vậy cũng tốt.”
“Yên tâm đi,” Liễu Nhứ an ủi anh, “Chị trước tiên giúp cậu liên hệ một chút trong công ty cho cậu một người đại diện, tranh thủ giúp cậu tìm người có năng lực cùng tính cách tốt, cậu đừng có gấp, chờ chị giúp cậu hỏi một chút.”
“Vậy phiền toái chị, Liễu tỷ.”
“Hai ta thì cần gì khách sáo.”
Liễu Nhứ cười một tiếng, treo điện thoại bắt đầu liên hệ đồng nghiệp cũ của cô.
Tôn Kỳ đang nói chuyện cùng nghệ sĩ của mình về việc chụp một tạp chí trong hai ngày,thì cô đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Liễu Nhứ, hỏi, “Làm sao vậy?”
“Đường Tử Du muốn trở về, nhưng tôi đi rồi, cho nên cô xem cô có thể hay không giúp tôi dẫn dắt cậu ấy?”
Tôn Kỳ cả kinh, “Đường Tử Du? Đường Tử Du lúc trước cô dẫn dắt?”
“Đúng vậy.” Liễu Nhứ nói, “Tôi biết có thể tương đối phiền toái, nhưng Tiểu Kỳ, Đường Tử Du tiềm lực cô chắc là biết, cô dẫn cậu ấy cũng không lỗ.”
Tôn Kỳ đương nhiên biết Đường Tử Du tiềm năng, cậu ấy là nghệ sĩ tiềm năng nhất mà cô đã từng thấy trong nhiều năm qua.
Trẻ tuổi, diện mạo đẹp, nhập vòng khi chưa đầy 20 tuổi, ánh mắt như tuyết đầu mùa của tháng mười hai âm lịch,trong trẻo lanh lợi.
Không còn nghi ngờ gì nữa,ngoại hình của cậu ấy là sự ưu ái của ông trời, xương cốt cao siêu(?), bề ngoài ưu việt, vừa nhấc mắt,lại nhắm mắt, đều giống như một bức họa.
Cho nên năm đó Liễu Nhứ cho anh kịch bản đầu tiên là một bộ phim thần tượng cổ trang.
Thời vậy, mệnh vậy, Đường Tử Du đại khái là *mang mệnh hồng,khi bộ phim được phát sóng,đúng thời điểm,đúng địa điểm và được mọi người đón nhận,sau đó bạo hồng một phen.
*mang mệnh hồng:theo tớ nghĩ là nổi tiếng hoặc là may mắn (không phải thì mn giải thích giúp tớ nha.)
Đường Tử Du cũng trở nên nổi tiếng trong một lần nhờ bộ phim này,mới xuất đạo liền trực tiếp phi thăng tới tuyến hai, hơn nữa thăng tiến lên hạng đầu tiên.
Khi đó, tất cả mọi người chú ý đến động thái của bộ phim tiếp theo của anh, tất cả mọi người đều đang đoán anh tiếp theo sẽ diễn bộ nào.
Fans hy vọng anh có thể tạo thêm một cú hit nữa, phi thăng một đường, trở thành đỉnh lưu; hắc tử hy vọng anh lập tức nằm liệt giữa đường, tốt nhất trở thành kẻ ngốc.
Nhưng trước sự ngạc nhiên của mọi người, Đường Tử Du mai danh ẩn tích, hai năm rưỡi,không có truyền thuyết nào khác về anh.
Sau lại, có account marketing nói hắn không nghe lời, bị phong sát; có người nặc danh tung tin nóng anh đắc tội người ta, bị phong sát; còn có người lời thề son sắt mà nói anh chắn đường người khác, cho nên bị phong sát.
Dù sao cuối cùng điểm dừng chân đều là phong sát, xem đến đây nhân viên trong công ty hận không thể khoác cái áo choàng nói cho bọn họ, cái gì phong sát! Công ty bọn họ lại không ngốc, mới vừa hồng liền phong sát, điên rồi sao?!
Hoàn toàn là Đường Tử Du muốn lui vòng, không nghĩ đến đóng phim.
Bất quá hiện tại, Đường Tử Du rốt cuộc cũng trở về, chỉ là……
Năm đó Đường Tử Du đã ba lần từ chối đóng phim, một lòng muốn lui vòng, vì thế Trần tổng nổi trận lôi đình, cả giận nói “Về sau cậu muốn đóng phim cũng không có khả năng”.
Nghĩ đến đây, Tôn Kỳ bất đắc dĩ thở dài.
“Liễu tỷ, không phải em không muốn dẫn cậu ấy, chỉ là năm đó cậu ấy cùng Trần tổng nháo thành như vậy, lời nói của Trần tổng đều ở đó, em cho dù muốn cũng không được, chị vẫn là tìm một người có địa vị cao trong công ty.”
Liễu Nhứ có tâm khuyên cô, chỉ là Tôn Kỳ lần nữa cự tuyệt, Liễu Nhứ không còn cách nào khác, chỉ có thể cúp điện thoại,và gọi cho những người đại diện khác.
Việc này thật sự là khó làm,hợp đồng của Đường Tử Du còn ở Diệu Nhật, cô không thể lấy nó đi, cho nên trừ phi Đường Tử Du cùng Diệu Nhật chấm dứt hợp đồng, nếu không, anh chỉ có thể lại Diệu Nhật và tìm một người đại diện khác.
Nhưng cố tình, Đường Tử Du đắc tội ông chủ của Diệu Nhật, thế cho nên những đại diện cấp dưới không dám nhận anh,và những người có kinh nghiệm không nghĩ sẽ đi vào vũng nước đục này.
Sau một thời gian,bên trong người đại diện của công ty có tin đồn nói Đường Tử Du muốn quay lại, Liễu Nhứ đang ở giúp anh một lần nữa tìm người đại diện mới.
“Này thật khó tìm, ai không biết Đường Tử Du năm đó cùng Trần tổng ồn ào cãi nhau kịch kiệt như vậy, Trần tổng nói đời này anh đừng nghĩ sẽ diễn bộ nào, này ai dám nhận chứ?”
“Đúng vậy, khoai lang nóng phỏng tay, ai thích.”
“Đặc biệt là mấy năm nay, Đường Tử Du gần như mất hết fans, ai biết còn có thể hay không vực dậy.”
“Liễu Nhứ cũng là thật đối xử tốt với cậu ta, năm đó Đường Tử Du nói muốn lui vòng, Trần tổng không đồng ý, Liễu Nhứ bảo vệ cậu ấy như một người mẹ, chính là nhất quyết bảo vệ cậu ta. Hiện tại cô ấy đều đi rồi, còn nhọc lòng cậu ta trở lại.”
“Đáng tiếc Đường Tử Du mệnh không tốt, Liễu Nhứ đều đi rồi, ai còn dám muốn cậu ta?Nếu muốn hỏi tôi,căn bản không nên trở về.”
“Chính là.” Những người khác phụ họa nói.
Bọn họ đang nói, đột nhiên nghe được một giọng nam trầm thấp nói, “Ai nói không ai dám muốn cậu ấy, tôi muốn.”
Một số người đại diện đang nói đều giật mình, nháy mắt quay đầu lại, một đám đều kinh sợ.
Mà lúc này, Cố Tửu Từ rốt cuộc mới xong công tác, thấy được tin nhắn Wechat Đường Tử Du gửi.
Hắn cười nhạo một tiếng, không có trả lời mà rời khỏi giao diện wechat.
Đây có khi là một mánh khóe mới mà Đường Tử Du nghĩ ra thôi sao? Lạt mềm buộc chặt? Cố Tửu Từ cảm thấy buồn cười, Đường Tử Du nếu thật sự có thể dọn ra thì hắn có khi gặp quỷ.Nếu thật sự dọn đi, cũng sẽ mất chưa đến một tuần,không quá ba ngày, anh liền sẽ gửi WeChat gọi lão công nói rằng mình muốn dọn về.
Hắn quả thực quá hiểu rõ Đường Tử Du.
Tác giả có lời muốn nói:
Cố Tửu Từ hiện tại: Tôi quá hiểu rõ cậu ta,cậu ta thích những gì tôi thích.
Cố Tửu Từ lúc sau: Mẹ kiếp!Điều này khác với những gì tôi nghĩ! Nói yêu tôi đâu?!
Tiểu Du: A, đã không còn yêu cảm ơn.
Cố Tửu Từ:???!!!
Cố Tửu Từ: Bảo bối lại yêu anh một lần!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất