Sau Khi Xuyên Thành Bánh Xe Dự Phòng Cả Nam Chính Lẫn Nam Phản Diện Đều Theo Dõi Ta
Chương 8
Đinh – Sau khi gieo hạt, tưới nước mỗi ngày là được, loại ớt 10%, mọc cây một ngày, nở hoa một ngày, kết trái một ngày, xin chú ý: tỷ lệ kết trái càng thấp thì tốc độ sinh trưởng càng nhanh, tỷ lệ kết trái càng cao thì tốc độ sinh trưởng càng chậm, cứ thế tính ra.]
———————————
Hứa Thừa Hạo: Hóa ra là ngươi tự động nâng cấp, hèn chi mùi ớt cay như vậy.
[Đinh – Đây cũng tính là một loại nhắc nhở đó.]
Khóe miệng Hứa Thừa Hạo giật giật, dựa theo chỉ dẫn, móc trong túi áo ngủ ra một bọc nhỏ hạt giống ớt: Tỷ lệ 10% nghĩa là gì?
[Đinh – Ớt Nhỏ xin trả lời ngài, loại ớt tỷ lệ 10% đại biểu khi ngài trồng loại hạt giống này, có 50% khả năng thất bại, 40% khả năng đạt được trái dị dạng, chỉ có 10% khả năng kết trái thành công.]
[Đinh – Tỷ lệ kết trái sẽ tăng lên sau mỗi lần nhiệm vụ thành công, xin cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.]
Hứa Thừa Hạo cầm loại hạt giống ớt khác xa với ấn tượng của mình, bất đắc dĩ nói: Ta biết nhiệm vụ nhất định sẽ không đơn giản, thứ này chắc chắn không giống đồ ở trái đất.
[Đinh – Ớt Nhỏ cám ơn ngài đã khen ngợi, xin ngài cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.]
Hứa Thừa Hạo: Biết rồi.
Hứa Thừa Hạo suy nghĩ một chút, cầm một cái cốc sứ chạy ra ban công giữa đêm khuya khoắt, tự tay đào đất trong từng chậu hoa để bỏ vào cốc, rồi lấy năm hạt giống trong túi ra vùi vào trong đất, tưới ít nước rồi để trên tủ đầu giường, làm xong hết chuyện, rửa tay đi ngủ!
Ngày thứ hai, không có động tĩnh gì trong cốc.
Hứa Thừa Hạo sợ dì giúp việc vứt luôn cả cốc nên cầm theo nó đi làm, thuận tiện nhín ít thời gian lên mạng tra một chút cách trồng ớt, rốt cuộc nhìn đến hoa cả mắt, đành bỏ đấy, gọi hệ thống dậy: Hạt giống ngoài hành tinh của ngươi trồng thế nào đấy?
[Đinh – Sau khi gieo hạt, tưới nước mỗi ngày là được, loại ớt 10%, mọc cây một ngày, nở hoa một ngày, kết trái một ngày, xin chú ý: tỷ lệ kết trái càng thấp thì tốc độ sinh trưởng càng nhanh, tỷ lệ kết trái càng cao thì tốc độ sinh trưởng càng chậm, cứ thế tính ra.]
[Đinh – Ớt Nhỏ xin nhắc ngài, hạt giống không phải loại bình thường nên không thể dùng phương pháp thúc cây ra quả nha, quan trọng chính là tỷ lệ kết trái.”
Hứa Thừa Hạo: …Ờ
Anh chọc chọc cái cốc sứ, suy tư nói: Vậy là tối nay có thể mọc cây?
Ba ngày kết trái một lần, một tháng ba mươi ngày, tổng cộng chỉ có mười lần cơ hội, vừa khớp với tỷ lệ 10% kết trái… Bóp thời gian cũng chặt quá đi.
Hứa Thừa Hạo quyết định mua thêm mấy chậu cây về để cùng trồng – dù sao hạt giống nhiều như vậy, mình cũng nên nghĩ cách thu hoạch được ớt, hoàn thành nhiệm vụ sớm.Nếu không, đợi đến lần cuối cùng vẫn không ra trái thì toi.
Nói là làm, xế chiều hôm đó sau khi tan việc, Hứa Thừa Hạo tự mình đến chợ hoa, mua mấy chậu cây lớn.
Bà chủ bán hàng vô cùng nhiệt tình, nhìn cái cốc trong tay anh, nói: “Chắc là cậu đang trồng cây gì phải không, cốc sâu như vậy không thích hợp để trồng, để tôi đổi cho cậu cái chậu nhỏ một chút.”
Vừa nói bà chủ vừa lấy trên kệ ra một cái chậu nhỏ trồng sen đá hình con vịt mập màu vàng óng, rồi nhanh nhẹn đổi đất bên trong chậu, lúc bà đưa chậu cho anh, cặp mỏ chu lên của vịt vàng tình cờ hướng về Hứa Thừa Hạo.
Hứa Thừa Hạo: “…Cám ơn, cái này bao nhiêu tiền?”
“Cậu mua nhiều chậu hoa như vậy rồi, cái này coi như tặng.” Chậu này rất nhỏ, loại dùng để trồng những cây sen đá tinh tế, bà chủ tốt tính cũng không tính tiền, tặng luôn cho anh.
Hứa Thứa Hạo mặc bộ vest cao cấp, tay cầm chậu hoa con vịt, một lúc sau mới chậm rãi nói: “… Cám ơn.”
“Không có gì không có gì.”
Hứa Thừa Hạo trả phí giao hàng tốc hành tận nhà, gọi điện báo dì giúp việc rồi lên xe chuẩn bị đi về.
Anh đặt chậu vịt vàng vào ngăn chứa đồ bên phải tay lái, không gian hơi lớn nên anh nhét thêm mấy cái túi giấy vào cho đầy ngăn, đề phòng chậu bị xê dịch.Hứa Thừa Hạo đưa tay đẩy đẩy hai cái, chắc chắn chậu an toàn, mới lái xe rời đi.
Hứa Thừa Hạo không biết tất cả hành động cùng sinh hoạt hàng ngày của mình đang được chụp lại để chuyển đến màn hình giám sát của vị nào đó. Bên này anh vừa mua xong chậu cây rồi về nhà, bên kia hình ảnh đã được truyền tới tay.
Cảnh Nhất Thành biết Hứa Thừa Hạo một tháng này không có động tĩnh gì là rất khác thường, thấy có ảnh truyền về liền biết đối phương chắc không nhịn được nữa.
Hắn cười lạnh, mở màn hình ra xem, vốn cho rằng sẽ thấy cảnh Hứa Thừa Hạo gặp An Nhu Vũ, ôm nhau khóc lóc kể lể biểu lộ lòng dạ. Nhưng tấm hình thứ nhất được mở ra chỉ có ảnh một người thanh niên tuấn tú mặc vest, tay cầm chậu bông hình con vịt vàng chu mỏ.
Cảnh Nhất Thành: “…”
Hắn không nhịn được, nhìn chậu bông con vịt vàng thêm mấy lần, cố gắng liên tưởng thứ này sẽ được tặng cho An Nhu Vũ, cho cô ấy vui. Ánh mắt vòng tới vòng lui rốt cuộc vòng lên thần sắc lộ vẻ cười của thanh niên.
Người thanh niên mặc bộ vest một nút màu xanh đậm, màu này so với màu đen thì sáng hơn lại mang thêm sự tao nhã, làm nổi bật làn da trắng đầy sức sống tuổi trẻ, không biết người trước mặt đang nói gì với anh, làm anh lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, ôn hòa lịch lãm.
Sau chuyện An Nhu Vũ, nhanh như vậy đã vui vẻ rồi?
———————————
Hứa Thừa Hạo: Hóa ra là ngươi tự động nâng cấp, hèn chi mùi ớt cay như vậy.
[Đinh – Đây cũng tính là một loại nhắc nhở đó.]
Khóe miệng Hứa Thừa Hạo giật giật, dựa theo chỉ dẫn, móc trong túi áo ngủ ra một bọc nhỏ hạt giống ớt: Tỷ lệ 10% nghĩa là gì?
[Đinh – Ớt Nhỏ xin trả lời ngài, loại ớt tỷ lệ 10% đại biểu khi ngài trồng loại hạt giống này, có 50% khả năng thất bại, 40% khả năng đạt được trái dị dạng, chỉ có 10% khả năng kết trái thành công.]
[Đinh – Tỷ lệ kết trái sẽ tăng lên sau mỗi lần nhiệm vụ thành công, xin cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.]
Hứa Thừa Hạo cầm loại hạt giống ớt khác xa với ấn tượng của mình, bất đắc dĩ nói: Ta biết nhiệm vụ nhất định sẽ không đơn giản, thứ này chắc chắn không giống đồ ở trái đất.
[Đinh – Ớt Nhỏ cám ơn ngài đã khen ngợi, xin ngài cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.]
Hứa Thừa Hạo: Biết rồi.
Hứa Thừa Hạo suy nghĩ một chút, cầm một cái cốc sứ chạy ra ban công giữa đêm khuya khoắt, tự tay đào đất trong từng chậu hoa để bỏ vào cốc, rồi lấy năm hạt giống trong túi ra vùi vào trong đất, tưới ít nước rồi để trên tủ đầu giường, làm xong hết chuyện, rửa tay đi ngủ!
Ngày thứ hai, không có động tĩnh gì trong cốc.
Hứa Thừa Hạo sợ dì giúp việc vứt luôn cả cốc nên cầm theo nó đi làm, thuận tiện nhín ít thời gian lên mạng tra một chút cách trồng ớt, rốt cuộc nhìn đến hoa cả mắt, đành bỏ đấy, gọi hệ thống dậy: Hạt giống ngoài hành tinh của ngươi trồng thế nào đấy?
[Đinh – Sau khi gieo hạt, tưới nước mỗi ngày là được, loại ớt 10%, mọc cây một ngày, nở hoa một ngày, kết trái một ngày, xin chú ý: tỷ lệ kết trái càng thấp thì tốc độ sinh trưởng càng nhanh, tỷ lệ kết trái càng cao thì tốc độ sinh trưởng càng chậm, cứ thế tính ra.]
[Đinh – Ớt Nhỏ xin nhắc ngài, hạt giống không phải loại bình thường nên không thể dùng phương pháp thúc cây ra quả nha, quan trọng chính là tỷ lệ kết trái.”
Hứa Thừa Hạo: …Ờ
Anh chọc chọc cái cốc sứ, suy tư nói: Vậy là tối nay có thể mọc cây?
Ba ngày kết trái một lần, một tháng ba mươi ngày, tổng cộng chỉ có mười lần cơ hội, vừa khớp với tỷ lệ 10% kết trái… Bóp thời gian cũng chặt quá đi.
Hứa Thừa Hạo quyết định mua thêm mấy chậu cây về để cùng trồng – dù sao hạt giống nhiều như vậy, mình cũng nên nghĩ cách thu hoạch được ớt, hoàn thành nhiệm vụ sớm.Nếu không, đợi đến lần cuối cùng vẫn không ra trái thì toi.
Nói là làm, xế chiều hôm đó sau khi tan việc, Hứa Thừa Hạo tự mình đến chợ hoa, mua mấy chậu cây lớn.
Bà chủ bán hàng vô cùng nhiệt tình, nhìn cái cốc trong tay anh, nói: “Chắc là cậu đang trồng cây gì phải không, cốc sâu như vậy không thích hợp để trồng, để tôi đổi cho cậu cái chậu nhỏ một chút.”
Vừa nói bà chủ vừa lấy trên kệ ra một cái chậu nhỏ trồng sen đá hình con vịt mập màu vàng óng, rồi nhanh nhẹn đổi đất bên trong chậu, lúc bà đưa chậu cho anh, cặp mỏ chu lên của vịt vàng tình cờ hướng về Hứa Thừa Hạo.
Hứa Thừa Hạo: “…Cám ơn, cái này bao nhiêu tiền?”
“Cậu mua nhiều chậu hoa như vậy rồi, cái này coi như tặng.” Chậu này rất nhỏ, loại dùng để trồng những cây sen đá tinh tế, bà chủ tốt tính cũng không tính tiền, tặng luôn cho anh.
Hứa Thứa Hạo mặc bộ vest cao cấp, tay cầm chậu hoa con vịt, một lúc sau mới chậm rãi nói: “… Cám ơn.”
“Không có gì không có gì.”
Hứa Thừa Hạo trả phí giao hàng tốc hành tận nhà, gọi điện báo dì giúp việc rồi lên xe chuẩn bị đi về.
Anh đặt chậu vịt vàng vào ngăn chứa đồ bên phải tay lái, không gian hơi lớn nên anh nhét thêm mấy cái túi giấy vào cho đầy ngăn, đề phòng chậu bị xê dịch.Hứa Thừa Hạo đưa tay đẩy đẩy hai cái, chắc chắn chậu an toàn, mới lái xe rời đi.
Hứa Thừa Hạo không biết tất cả hành động cùng sinh hoạt hàng ngày của mình đang được chụp lại để chuyển đến màn hình giám sát của vị nào đó. Bên này anh vừa mua xong chậu cây rồi về nhà, bên kia hình ảnh đã được truyền tới tay.
Cảnh Nhất Thành biết Hứa Thừa Hạo một tháng này không có động tĩnh gì là rất khác thường, thấy có ảnh truyền về liền biết đối phương chắc không nhịn được nữa.
Hắn cười lạnh, mở màn hình ra xem, vốn cho rằng sẽ thấy cảnh Hứa Thừa Hạo gặp An Nhu Vũ, ôm nhau khóc lóc kể lể biểu lộ lòng dạ. Nhưng tấm hình thứ nhất được mở ra chỉ có ảnh một người thanh niên tuấn tú mặc vest, tay cầm chậu bông hình con vịt vàng chu mỏ.
Cảnh Nhất Thành: “…”
Hắn không nhịn được, nhìn chậu bông con vịt vàng thêm mấy lần, cố gắng liên tưởng thứ này sẽ được tặng cho An Nhu Vũ, cho cô ấy vui. Ánh mắt vòng tới vòng lui rốt cuộc vòng lên thần sắc lộ vẻ cười của thanh niên.
Người thanh niên mặc bộ vest một nút màu xanh đậm, màu này so với màu đen thì sáng hơn lại mang thêm sự tao nhã, làm nổi bật làn da trắng đầy sức sống tuổi trẻ, không biết người trước mặt đang nói gì với anh, làm anh lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, ôn hòa lịch lãm.
Sau chuyện An Nhu Vũ, nhanh như vậy đã vui vẻ rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất