Sau Khi Xuyên Thành Mèo, Tôi Nổi Tiếng Nhờ Huyền Học
Chương 50:
Có người giơ điện thoại di động lên quay phim, lúc Sở Phi Niên đi vào, phản ứng đầu tiên của mấy người thấy cô là cúi đầu xem đã kéo khóa quần hay chưa, sau khi xác định đã kéo, ngay sau đó đưa điện thoại về phía Sở Phi Niên.
Sở Phi Niên đi tới bên cạnh Úc Tinh Hà, giơ tay vỗ vào vai anh, vừa định nói chuyện thì cô gái khi nãy nói chuyện với cô ở ngoài kia cũng đi vào theo.
"Anh đang làm gì thế? Buông anh ấy ra!" Cô gái vừa hét vừa lao đến, đưa tay định tát vào mặt của Úc Tinh Hà.
Úc Tinh Hà vội vàng buông tay ra, khi lùi lại cũng không quên kéo Sở Phi Niên.
Một lát sau, bọn họ đã đến đồn cảnh sát, đang chờ cảnh sát tới hỏi chuyện, Úc Tinh Hà nhìn Sở Phi Niên, xấu hổ hỏi: "Sao cô cũng vào đây?"
"Nghe nói anh đánh nhau với người khác, tôi vào xem." Sở Phi Niên nói, cô còn đang ôm một gói bỏng ngô ở trong ngực, nhưng mà gói bỏng chỉ còn lại một nửa, vì lúc nãy ở trong nhà vệ sinh, lúc Úc Tinh Hà kéo cô, gói bỏng ngô cô ôm trong ngực bị đổ chỉ còn lại chừng đó.
Cũng may cô đã ăn xong bỏng ngô rồi, không có vị gì, Sở Phi Niên đang do dự không biết phải xử lý như thế nào với số bỏng ngô còn lại.
Úc Tinh Hà nhếch môi: "Là anh ta ra tay trước, tôi không muốn gây phiền phức."
Lúc đó thanh niên kia đi vào nhà vệ sinh cố tình đụng vào người anh, từ đầu Úc Tinh Hà đã không nói gì chỉ là nhìn anh ta một chút, vốn dĩ anh không muốn so đo, anh ta lại hắt nước rửa tay lên người anh.
Hai người xảy ra tranh chấp.
"Anh đánh thắng là được rồi, không mất thể diện." Sở Phi Niên nghiêm túc nói.
Hạ Chiêu đi vào, đúng lúc nghe được những lời đó của cô, định nói gì đó nhưng cảnh sát đã đi vào, thấy Úc Tinh Hà vẫn còn đang đeo khẩu trang, nhíu mày nói: “Tháo khẩu trang xuống đi."
"Chào đồng chí, hơi bất tiện một chút, có thể không tháo khẩu trang ra được không? Chuyện đánh nhau chúng tôi sẽ phối hợp khai báo." Hạ Chiêu tươi cười hỏi, gần đây tin tức Úc Tinh Hà sắp trở lại đã truyền đi, mặc dù họ vẫn chưa thừa nhận, trên mạng cũng có rất nhiều suy đoán khác nhau, vào thời điểm này, dù Úc Tinh Hà dùng cách gì để xuất hiện trở lại trước mặt công chúng, tuyệt đối không thể là chuyện đánh nhau ở nhà vệ sinh nam.
Khác với sự lo lắng của Hạ Chiêu, Úc Tinh Hà trực tiếp tháo khẩu trang ra, ngước mặt lên nói: “Là anh ta khiêu khích tôi trước, cũng là anh ta ra tay trước, có không ít người chứng kiến, chắc chắn có thể làm chứng, tôi chỉ phòng vệ chính đáng mà thôi.”
Toàn bộ quá trình anh cùng đối phương tranh cãi hai câu, rồi lúc đấm anh và ấn anh lên tường, anh đều không làm gì cả.
Trong lòng Úc Tinh Hà biết rõ dù sao bản thân anh cũng không có lỗi, nên không hề lo lắng. Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
Hạ Chiêu thở dài, không nói thêm gì nữa, trong lòng chỉ mong lúc Úc Tinh Hà ra tay không bị người khác quay lại.
Sự việc xảy ra rất đơn giản, không mất nhiều thời gian, Úc Tinh Hà nói vài câu đã kể rõ được mọi chuyện, cảnh sát cũng tra hỏi bên kia, từ lời khai của cả hai người xác định không có vấn đề gì lớn, trừ một điều.
"Đối phương nói rằng lúc xem phim anh cứ nhìn chằm chằm bạn gái của anh ta, anh ta đã cảnh cáo anh mấy lần nhưng anh vẫn cứ nhìn, có đúng không?"
Úc Tinh Hà nhíu mày: "Tôi không có nhìn bạn gái anh ta."
"Tôi nghĩ có một số chuyện nên giải thích trực tiếp vẫn tốt hơn." Sở Phi Niên lên tiếng, nhìn về phía Úc Tinh Hà, cười.
Trong lúc chờ cảnh sát dẫn đôi tình nhân đó vào, Sở Phi Niên nói nhỏ với Úc Tinh Hà mấy câu. Hạ Chiêu ngồi bên cạnh, nghe được lời cô nói, vẻ mặt kỳ lạ, đôi tình nhân kia đã tới nên anh không nói thêm gì nữa.
"Nếu anh nói đó là hiểu lầm, chúng tôi không chấp nhận, anh là đồ biến thái dùng lý do hiểu lầm để thoát tội." Sắc mặt anh ta xanh mét, vừa ngồi xuống liền dùng dáng vẻ quái gở nói, khi nhìn thấy Sở Phi Niên thì ngừng một chút, giọng nói cũng dịu đi một chút: "Có những người như này, biết mặt biết người nhưng không biết lòng, bây giờ biết anh biến thái như vậy, tránh xa thì tốt hơn.”
"Đúng là biết mặt biết người nhưng không biết lòng." Sở Phi Niên gật đầu, nhìn về phía cô gái: "Cô tốt nhất là nên rời xa người như thế càng sớm càng tốt."
Cô gái sững sờ. Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
Úc Tinh Hà nghe xong chẳng hề tức giận, khi nghe Sở Phi Niên nói, anh càng bình tĩnh hơn, sau đó nhìn về thanh niên kia, mỉa mai nói: "Trong vòng hai ngày xem một bộ phim điện ảnh ba lần, có vẻ như anh rất thích bộ phim này."
"Cũng chưa chắc là anh ta thích phim, 3 lần đi xem với 3 người khác nhau, không chừng đi xem ba lần nhưng anh ta vẫn không biết nội dung bộ phim nói về cái gì." Hạ Chiêu đẩy gọng kính trên sống mũi, tiếp lời Úc Tinh Hà.
Hai người kẻ xướng người họa, Sở Phi Niên há hốc miệng, thấy cô không còn gì để bổ sung vào nữa nên nói: "Bộ phim điện ảnh này thật là buồn cười."
Biểu cảm trên mặt như nói nếu như anh ta không chú ý xem thì thật là tiếc.
Phút chốc, thanh niên kia bị nói trúng tim đen, liền chột dạ, anh ta vội vàng cao giọng nói: "Các người đang nói vớ vẩn cái gì đó? Có phải đang giả điên để lừa gạt chuyện nhìn lén bạn gái tôi hay không?"
"Tôi không nhìn cô." Úc Tinh Hà nhìn cô gái, vẻ mặt nghiêm túc: "Tôi nhìn anh ta, bởi vì tôi cảm thấy anh ta nhìn khá quen, tôi phát hiện ra ngày hôm qua và cả hôm nay anh ta cùng đi xem phim với mấy cô gái khác nhau, cô là người thứ ba." Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
"Cô có thể xem lịch sử trò chuyện của anh ta." Sở Phi Niên bổ sung một câu.
Hạ Chiêu nói: "Chuyện này từ đầu tới cuối đều là vì Úc Tinh Hà phát hiện ra anh ta “một chân đạp ba thuyền” nên mới nhìn hai người nhiều lần, do dự có nên nhắc nhở cô nên tránh xa tên cặn bã này, chỉ có vậy mà thôi."
"Về phần chuyện anh khiêu khích và tấn công tôi ở trong nhà vệ sinh nam, tôi từ chối hòa giải, xử lý như thế nào thì tôi tin cảnh sát sẽ cho tôi một kết quả công bằng." Úc Tinh Hà nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng rồi nói.
Sở Phi Niên đi tới bên cạnh Úc Tinh Hà, giơ tay vỗ vào vai anh, vừa định nói chuyện thì cô gái khi nãy nói chuyện với cô ở ngoài kia cũng đi vào theo.
"Anh đang làm gì thế? Buông anh ấy ra!" Cô gái vừa hét vừa lao đến, đưa tay định tát vào mặt của Úc Tinh Hà.
Úc Tinh Hà vội vàng buông tay ra, khi lùi lại cũng không quên kéo Sở Phi Niên.
Một lát sau, bọn họ đã đến đồn cảnh sát, đang chờ cảnh sát tới hỏi chuyện, Úc Tinh Hà nhìn Sở Phi Niên, xấu hổ hỏi: "Sao cô cũng vào đây?"
"Nghe nói anh đánh nhau với người khác, tôi vào xem." Sở Phi Niên nói, cô còn đang ôm một gói bỏng ngô ở trong ngực, nhưng mà gói bỏng chỉ còn lại một nửa, vì lúc nãy ở trong nhà vệ sinh, lúc Úc Tinh Hà kéo cô, gói bỏng ngô cô ôm trong ngực bị đổ chỉ còn lại chừng đó.
Cũng may cô đã ăn xong bỏng ngô rồi, không có vị gì, Sở Phi Niên đang do dự không biết phải xử lý như thế nào với số bỏng ngô còn lại.
Úc Tinh Hà nhếch môi: "Là anh ta ra tay trước, tôi không muốn gây phiền phức."
Lúc đó thanh niên kia đi vào nhà vệ sinh cố tình đụng vào người anh, từ đầu Úc Tinh Hà đã không nói gì chỉ là nhìn anh ta một chút, vốn dĩ anh không muốn so đo, anh ta lại hắt nước rửa tay lên người anh.
Hai người xảy ra tranh chấp.
"Anh đánh thắng là được rồi, không mất thể diện." Sở Phi Niên nghiêm túc nói.
Hạ Chiêu đi vào, đúng lúc nghe được những lời đó của cô, định nói gì đó nhưng cảnh sát đã đi vào, thấy Úc Tinh Hà vẫn còn đang đeo khẩu trang, nhíu mày nói: “Tháo khẩu trang xuống đi."
"Chào đồng chí, hơi bất tiện một chút, có thể không tháo khẩu trang ra được không? Chuyện đánh nhau chúng tôi sẽ phối hợp khai báo." Hạ Chiêu tươi cười hỏi, gần đây tin tức Úc Tinh Hà sắp trở lại đã truyền đi, mặc dù họ vẫn chưa thừa nhận, trên mạng cũng có rất nhiều suy đoán khác nhau, vào thời điểm này, dù Úc Tinh Hà dùng cách gì để xuất hiện trở lại trước mặt công chúng, tuyệt đối không thể là chuyện đánh nhau ở nhà vệ sinh nam.
Khác với sự lo lắng của Hạ Chiêu, Úc Tinh Hà trực tiếp tháo khẩu trang ra, ngước mặt lên nói: “Là anh ta khiêu khích tôi trước, cũng là anh ta ra tay trước, có không ít người chứng kiến, chắc chắn có thể làm chứng, tôi chỉ phòng vệ chính đáng mà thôi.”
Toàn bộ quá trình anh cùng đối phương tranh cãi hai câu, rồi lúc đấm anh và ấn anh lên tường, anh đều không làm gì cả.
Trong lòng Úc Tinh Hà biết rõ dù sao bản thân anh cũng không có lỗi, nên không hề lo lắng. Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
Hạ Chiêu thở dài, không nói thêm gì nữa, trong lòng chỉ mong lúc Úc Tinh Hà ra tay không bị người khác quay lại.
Sự việc xảy ra rất đơn giản, không mất nhiều thời gian, Úc Tinh Hà nói vài câu đã kể rõ được mọi chuyện, cảnh sát cũng tra hỏi bên kia, từ lời khai của cả hai người xác định không có vấn đề gì lớn, trừ một điều.
"Đối phương nói rằng lúc xem phim anh cứ nhìn chằm chằm bạn gái của anh ta, anh ta đã cảnh cáo anh mấy lần nhưng anh vẫn cứ nhìn, có đúng không?"
Úc Tinh Hà nhíu mày: "Tôi không có nhìn bạn gái anh ta."
"Tôi nghĩ có một số chuyện nên giải thích trực tiếp vẫn tốt hơn." Sở Phi Niên lên tiếng, nhìn về phía Úc Tinh Hà, cười.
Trong lúc chờ cảnh sát dẫn đôi tình nhân đó vào, Sở Phi Niên nói nhỏ với Úc Tinh Hà mấy câu. Hạ Chiêu ngồi bên cạnh, nghe được lời cô nói, vẻ mặt kỳ lạ, đôi tình nhân kia đã tới nên anh không nói thêm gì nữa.
"Nếu anh nói đó là hiểu lầm, chúng tôi không chấp nhận, anh là đồ biến thái dùng lý do hiểu lầm để thoát tội." Sắc mặt anh ta xanh mét, vừa ngồi xuống liền dùng dáng vẻ quái gở nói, khi nhìn thấy Sở Phi Niên thì ngừng một chút, giọng nói cũng dịu đi một chút: "Có những người như này, biết mặt biết người nhưng không biết lòng, bây giờ biết anh biến thái như vậy, tránh xa thì tốt hơn.”
"Đúng là biết mặt biết người nhưng không biết lòng." Sở Phi Niên gật đầu, nhìn về phía cô gái: "Cô tốt nhất là nên rời xa người như thế càng sớm càng tốt."
Cô gái sững sờ. Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
Úc Tinh Hà nghe xong chẳng hề tức giận, khi nghe Sở Phi Niên nói, anh càng bình tĩnh hơn, sau đó nhìn về thanh niên kia, mỉa mai nói: "Trong vòng hai ngày xem một bộ phim điện ảnh ba lần, có vẻ như anh rất thích bộ phim này."
"Cũng chưa chắc là anh ta thích phim, 3 lần đi xem với 3 người khác nhau, không chừng đi xem ba lần nhưng anh ta vẫn không biết nội dung bộ phim nói về cái gì." Hạ Chiêu đẩy gọng kính trên sống mũi, tiếp lời Úc Tinh Hà.
Hai người kẻ xướng người họa, Sở Phi Niên há hốc miệng, thấy cô không còn gì để bổ sung vào nữa nên nói: "Bộ phim điện ảnh này thật là buồn cười."
Biểu cảm trên mặt như nói nếu như anh ta không chú ý xem thì thật là tiếc.
Phút chốc, thanh niên kia bị nói trúng tim đen, liền chột dạ, anh ta vội vàng cao giọng nói: "Các người đang nói vớ vẩn cái gì đó? Có phải đang giả điên để lừa gạt chuyện nhìn lén bạn gái tôi hay không?"
"Tôi không nhìn cô." Úc Tinh Hà nhìn cô gái, vẻ mặt nghiêm túc: "Tôi nhìn anh ta, bởi vì tôi cảm thấy anh ta nhìn khá quen, tôi phát hiện ra ngày hôm qua và cả hôm nay anh ta cùng đi xem phim với mấy cô gái khác nhau, cô là người thứ ba." Editor: Cá Vàng Chấm Bi.
"Cô có thể xem lịch sử trò chuyện của anh ta." Sở Phi Niên bổ sung một câu.
Hạ Chiêu nói: "Chuyện này từ đầu tới cuối đều là vì Úc Tinh Hà phát hiện ra anh ta “một chân đạp ba thuyền” nên mới nhìn hai người nhiều lần, do dự có nên nhắc nhở cô nên tránh xa tên cặn bã này, chỉ có vậy mà thôi."
"Về phần chuyện anh khiêu khích và tấn công tôi ở trong nhà vệ sinh nam, tôi từ chối hòa giải, xử lý như thế nào thì tôi tin cảnh sát sẽ cho tôi một kết quả công bằng." Úc Tinh Hà nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lùng rồi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất