Sau Khi Xuyên Thành Omega Bị Túc Địch Dấu Hiệu

Chương 7: Môi bị rách

Trước
Kỷ Tinh Lam nhìn biểu tình biệt nữu của cậu, đi đường còn kém cùng tay cùng chân, trong lòng cảm thấy buồn cười, trực tiếp vươn tay túm Ngôn Khâu lại, ôm lên đùi mình.

Ngôn Khâu hoảng sợ, thực không quen giãy giụa vài cái, nhưng sau đó lại phát hiện bản thân căn bản không lay chuyển được hắn, chỉ có thể từ bỏ chống cự, giống một con cá chết, mặt vô biểu tình mà ngồi trên đùi Kỷ Tinh Lam.

Ngôn Khâu: Lạnh lùng.

Dù sao Kỷ Tinh Lam chỉ là sờ con một chút thôi, chắc không có khả năng là cố ý muốn chiếm tiện nghi của cậu nhỉ...... Ha ha!

Tuy rằng khẳng định như vậy cũng sờ cũng không được gì, nhưng mà Kỷ Tinh Lam biểu tình lại rất nghiêm túc, lòng bàn tay ấm áp cách lớp vải nhẹ nhàng phủ lên, nơi bị mơn trớn mạc danh có loại cảm giác ấm áp.

Ngôn Khâu cảm thấy có chút biệt nữu. Nhìn Kỷ Tinh Lam cúi đầu nằm ở trước mặt chính mình, một đầu tóc vàng ở hắn trước mắt lúc ẩn lúc hiện, đáy mắt tựa hồ còn thêm một tầng hào quang lấp lánh tỏa sáng tình thương của cha.

Tuy rằng đứa nhỏ này không phải của mình, nhưng mà Kỷ Tinh Lam biểu hiện thập phần để ý, làm cậu hoảng hốt cảm thấy mình cũng sắp không nhận ra hắn. Bọn họ giống như thật sự là một đôi vợ chồng trẻ mới vừa có con.

Nhìn Alpha trẻ tuổi trước mắt, Ngôn Khâu không biết nghĩ gì, giữa lúc hoảng hốt thế mà lại cảm nhận được cảm giác gia đình mà cậu chưa bao giờ có.

Ngôn Khâu biểu tình tối tăm nhìn Kỷ Tinh Lam, nhìn khuôn mặt tuấn mỹ như thần Hy Lạp kia của hắn, trong lòng ác ý mà nghĩ:

Lớn lên như vậy, không đầu thai thành Omega thật đáng tiếc.

Nếu Kỷ Tinh Lam phải làm Omega của cậu, cầu phải sinh con cho cậu, vậy thì cũng có thể suy xét một chút.

Đáng tiếc hiện thực nó quá tàn nhẫn.

Kỷ Tinh Lam tựa hồ đối với bụng dị thường của cậu cảm thấy hứng thú không dứt. Ngôn Khâu có chút không kiên nhẫn mà dời mắt đi, ánh mắt mơ hồ khắp nơi liền rơi xuống bức tranh đối diện trên tường kia.

Ngôn Khâu ngày hôm qua nhìn thấy bức tranh này, nhưng mà lúc ấy chưa kịp nghĩ lại. Lúc này Ngôn Khâu nhìn mặt chính mình trên bức tranh tràn đầy ý cười, trong lòng không lý do nghẹn muốn chết.

Bình hoa trước bức tranh thay một bó cúc non nhỏ mới, trắng tinh hồn nhiên, tản ra mùi hương tươi mát.

Trong lòng cậu có vấn đề liền muốn buột miệng thốt ra.

Kỷ Tinh Lam rốt cuộc tại sao lại treo ảnh cậu?

Ngôn Khâu bĩu môi, cứng rắn nhịn xuống xúc động chất vấn Kỷ Tinh Lam. Cậu dời tầm mắt khỏi bức tranh, ngược lại đánh giá người trước mắt này.

Kỷ Tinh Lam rất tuấn tú, Ngôn Khâu thừa nhận chính mình từng ghen tị.

Làm một cái soái khí bất lương thiếu niên Alpha, Ngôn Khâu từ trước đến nay đều rất được yêu thích.

Diễn đàn của trường có tổ chức bình chọn mỗi năm một lần, thật danh kế phiếu, mỗi năm giáo hoa giáo thảo đều sinh ra tại đây. Trong đó có hạng mục bình chọn "Alpha muốn ngủ nhất", chỉ có Omega có thể bỏ phiếu, phi thường khả quan mà thể hiện ra nhân duyên khác phái của Alpha.

Ngôn Khâu từ sơ trung liền bắt đầu, bốn năm liên tục đứng đầu bảng bình chọn, bao nhiêu phong cảnh vô hạn, ở trong trường đi đường đều là đi ngang. Thử hỏi ai không nghĩ trở thành nữ nhân của đại ca, đánh rơi thanh xuân ở ghế sau xe đạp của Ngôn ca cậu.

Nhưng mà hết thảy đều này bị Kỷ Tinh Lam xuất hiện làm đảo lộn.

Vào ngày tài xế Kỷ Tinh Lam mở chiếc Maybach xuất hiện ở cổng trường quân đội, mội người hoàn toàn tỉnh ngộ: Nếu có thể ngồi trên Maybach của Kỷ Tinh Lam, còn muốn xe đạp làm đếch gì!

So với Ngôn Khâu cái loại không học vấn không nghề nghiệp thiếu niên bất lương, hiển nhiên Kỷ Tinh Lam mới là nhân vật cấp bậc nam thần chân chính.

Gia thế hiển hách đặc thù, có thể từ trong đám người trổ hết tài năng bề ngoài, từ nhỏ được dạy gia giáo tốt nhất, ngoại ngữ, âm nhạc, thuật cưỡi ngựa đều tinh thông. Nếu như đặt ở thời kỳ tiểu học, sẽ là cái loại sách bài tập đều sẽ bị đồng học xé mất.

Bất quá Kỷ Tinh Lam là một Alpha thành niên, không ai dám xé sách bài tập hắn. Đương nhiên ngoại trừ Ngôn Khâu, cậu có thể xé nhưng mà không cần thiết.

Không biết là ai đem ngoại giáo Kỷ Tinh Lam cũng thêm vào bảng, kết quả là Omega toàn giáo sôi nổi phản chiến, sửa đổi phiếu bầu, nhất trí lật đổ Ngôn Khâu dài đến bốn năm độc tài thống trị, đem Kỷ Tinh Lam đẩy lên trên bảo tọa "Alpha muốn ngủ nhất".

Đến tận đây, thế lực một đời của giáo bá bị thế lực tiền tài càng hắc ám đánh bại. Thất bại thảm hại.

Danh hiệu bình chọn "Alpha muốn ngủ nhất" là không thể công khai bắt đầu ngầm hoạt động, bản nhân Kỷ Tinh Lam căn bản cũng không biết việc này. Cho nên, chuyện làm Ngôn Khâu hoàn toàn thẹn quá thành giận, cũng không phải cái này.

Ngôn Khâu vừa mới ngã xuống bảo tọa giáo thảo, ngay sau đó liền phát hiện: Cậu cẩn trọng, làm hai năm liếm cẩu cũng chưa thể cưa được hoa hậu giảng đường, thế nhưng chỉ sau khi Kỷ Tinh Lam xuất hiện vài ngày ngắn ngủn, liền bắt đầu giống những nữ sinh khác điên cuồng hỏi thăm phương thức liên hệ của Kỷ Tinh Lam!

Vì trèo tường đến trường quân đội cách vách xem Kỷ Tinh Lam đá cầu, cô còn không tiếc phát ngôn bừa bãi khâu bồ câu(?).

Làm đến cuối cùng Ngôn Khâu hai bàn tay trắng, chỉ có thể giống những tên thẳng nam khác, phát ra thanh âm phẫn nộ lại khinh thường với tình địch Kỷ thiếu gia: Ngu ngốc.

Ngôn Khâu theo đuổi hoa hậu giảng đường chỉ là cái danh, đối với cô không có chân tình thật cảm gì, nhưng Kỷ Tinh Lam xuất hiện vẫn làm lòng tự trọng của Alpha cậu đau đớn thật sâu.

Vì thế......



Vào một đêm trăng thanh gió mát nào đó, Ngôn Khâu ở quán bar uống nhiều hai ly, thế nhưng nháo muốn đi tìm Kỷ Tinh Lam đánh nhau.

Ngày đó Ngôn Khâu uống đến có chút choáng váng, nhưng mà cậu vẫn như cũ nhớ rõ một trận đánh đến có bao nhiêu nghẹn khuất —— cuối cùng thời điểm cậu tỉnh táo lại, phát hiện chính mình ở trên xe của Kỷ Tinh Lam, bị hắn ấn ở trên ghế sau khi dễ đến rơi nước mắt.

Ngôn Khâu phát hiện mình bất lợi, đại kinh thất sắc, chỉ có thể đương trường nhảy xe chạy trối chết. Cũng may Kỷ Tinh Lam xuống tay không tàn nhẫn, Ngôn Khâu toàn thân đều không có chỗ khác bị thương, chỉ có môi bị trầy da.

......Cơ mà vì sao lại rách môi? Ngôn Khâu cũng không suy nghĩ cẩn thận.

Một đoạn thời gian sau đó, Ngôn Khâu thấy Kỷ Tinh Lam liền nhút nhát, gặp được hắn liền ngoan ngoãn đường vòng đi. Nhưng mà Kỷ Tinh Lam lại không biết trúng gió gì, thế nhưng còn ba ngày hai lượt mà tới quấy rầy cậu.

Ngôn Khâu không rõ ràng lắm, Kỷ Tinh Lam rốt cuộc là muốn làm gì mình. Nhưng hắn ba lần bốn lượt mà khiêu khích Kỷ Tinh Lam, còn đi tìm hắn đánh nhau bị phản sát, nói vậy Kỷ Tinh Lam hẳn là cũng rất chán ghét cậu mới đúng.

Ngôn Khâu thu hồi suy nghĩ, nhìn Kỷ thiếu gia còn dán ở trên người mình, thở dài.

Trải qua cả ngày hòa hoãn, Ngôn Khâu đã dần dần tiếp nhận hiện thực rồi, tâm thái so với cậu tưởng tượng còn bình tĩnh hơn.

Việc đã đến nước này, tuy rằng đứa nhỏ này trên thực tế không có quan hệ gì với cậu, bất quá nếu ở trong bụng cậu, cậu phải gánh vác cái trách nhiệm này.

Về tình về lý, Ngôn Khâu đều không thể buông tay mặc kệ.

Trước mắt mà nói, lựa chọn tốt nhất của cậu kỳ thật là tạm thời lưu lại, đem con sinh ra để lại cho Kỷ Tinh Lam nuôi nấng, sau đó lại rời đi, cũng coi như cho nguyên chủ một công đạo.

Chẳng qua, Ngôn Khâu vẫn như cũ chưa chuẩn bị tốt tâm lý làm cha, quá trình này nhất định sẽ rất gian nan.

Ngôn Khâu nhìn thiếu niên tóc vàng trước mắt cúi người ở trước mặt mình, biểu tình thập phần phức tạp.

"Anh sờ đủ chưa?"

Ngôn Khâu có chút bực bội mà đẩy tay Kỷ Tinh Lam ra, đẩy đẩy hắn sang bên cạnh, nhưng mà không động đậy. Kỷ Tinh Lam bắt tay đặt trên vai Ngôn Khâu, cúi đầu hôn thái dương cậu một cái.

Môi hắn mềm mại ấm áp, hơi thở mạnh mẽ của Alpha bao phủ ngăn chặn đáy lòng xao động của Ngôn Khâu.

Lại tới nữa.

Gương mặt Ngôn Khâu lập tức nóng lên, cuống quít đẩy Kỷ Tinh Lam ra trốn đến góc xa nhất của sô pha: "Theo như anh nói đừng tùy tiện hôn tôi!"

Ngôn Khâu cảnh giác mà trừng mắt hắn, nhưng Kỷ Tinh Lam không tiếp tục xích lại, dựa lưng vào sô pha, duỗi một cặp chân dài, không nói chuyện.

Ngôn Khâu nuốt nuốt nước miếng. Cậu hiện tại vừa nhìn thấy loại ánh mắt sủng nịch của Kỷ Tinh Lam trong lòng liền nhút nhát.

Kỷ Tinh Lam nhìn cậu trong ánh mắt có loại ôn nhu trước đây chưa từng thấy, như là đối cậu tràn ngập chiếm hữu dục cùng ý muốn bảo hộ. Thái độ bao che khuyết điểm điển hình của Alpha đối với Omega của mình.

Bị một Alpha đồng tính dùng loại ánh mắt này nhìn, Ngôn Khâu cảm thấy cả người không quen, đau đầu mà gãi gãi tóc.

Bên kia, Kỷ Tinh Lam thấy thái độ Ngôn Khâu dần dần hòa hoãn, không hề giống lúc đầu lúc gào lúc rống, liền biết trong lòng cậu đã thỏa hiệp.

Tiểu tử này luôn luôn mạnh miệng mềm lòng thôi, thật muốn tùy tùy tiện tiện để hắn phá cái thai, cậu phỏng chừng cũng sẽ không đáp ứng.

"Thời điểm mang thai phải chú ý một chút, không thể lỗ mãng giống ngày thường, hơn nữa tuyệt đối không được trèo tường đánh nhau. Tôi nói với em một chút những việc cần chú ý......"

Kỷ Tinh Lam thuận tay mở ra cuốn "Sổ tay sinh lý Omega" mới mua, giảng cho Ngôn Khâu về thân thể cùng chuyện mang thai.

Ngôn Khâu trong lòng lại rất nghi hoặc.

Chẳng lẽ này nguyên chủ cũng sẽ trèo tường đánh nhau? Nhìn không giống mà. Trèo tường đánh nhau đó không phải thuộc bổn phận công tác của Ngôn Khâu cậu sao.

Nhưng xét thấy Ngôn Khâu đối với thường thức sinh lý Omega cơ hồ bằng không, chuyện cần biết rất nhiều, Ngôn Khâu vẫn thực nghiêm túc mà nghe Kỷ Tinh Lam nói.

"Omega mang thai lúc đầu tin tức tố không ổn định, sẽ thường xuyên bất định xuất hiện kỳ phát tình, nhưng mà thời điểm mang thai không nên sử dụng thuốc ức chế, lúc này yêu cầu Alpha trợ giúp......"

Thời điểm nghe Kỷ Tinh Lam giảng đến về kỳ phát tình thời gian mang thai, Ngôn Khâu gương mặt đỏ lên, không được mà ho khan.

Ngôn Khâu có thể cảm giác được mặt mình càng nóng, ở trong lòng âm thầm mắng một câu. Omega như thế nào lại dễ dàng đỏ mặt như vậy!

Kỷ Tinh Lam nhìn mặt cậu đỏ lên, cười cười.

"Sợ thời điểm kỳ phát tình tới em sẽ nhịn không được dùng lộn, tôi đã ném hết thuốc ức chế trong nhà đi rồi. Có yêu cầu gì, tìm tôi là được."

Thời điểm nghe hắn nói xong câu "Có yêu cầu gì", gương mặt Ngôn Khâu đã nóng đến sắp chín.



Ngôn Khâu cắn răng hung hăng mà nói: "Không cần."

Xem mặt cậu đều đỏ bừng còn cãi bướng, Kỷ Tinh Lam trong lòng cảm thấy buồn cười.

Bị hắn cười đến bực, Ngôn Khâu căm giận mà từ trên sô pha đứng lên, bỏ Kỷ Tinh Lam chạy vào trong phòng vệ sinh.

Trong phòng vệ sinh.

Ngôn Khâu đứng trước gương hất nước lạnh lên mặt, hạ nhiệt độ cho mặt.

Cậu kỳ thật không có cảm xúc dao động đặc biệt lớn, nhưng mà tiểu Omega da mặt thật sự là quá mỏng, đặc biệt dễ đỏ mặt, bị Kỷ Tinh Lam cười cợt vài câu, sinh lý tính làm mặt liền đỏ.

Kỷ Tinh Lam tên kia còn tưởng rằng cậu e lệ, không có hảo ý mà nhìn chằm chằm cậu cười, điều này làm cho Ngôn Khâu rất là phẫn nộ.

Chờ Ngôn Khâu lau khô mặt, thời điểm trở lại thư phòng, Kỷ Tinh Lam đã đọc xong cuốn "Sổ tay sinh lý Omega" rồi.

Thấy Ngôn Khâu trở về, Kỷ Tinh Lam khóe miệng gợi lên một độ cong hài hước, đem sổ tay lật đến mỗ một tờ, cố ý cầm lấy ở trước mặt Ngôn Khâu quơ quơ.

Ngôn Khâu tập trung nhìn vào, mặt trên nét bút đen viết:

——Khi Omega nhìn thấy Alpha mình ái mộ, sẽ không tự giác mà phóng xuất ra tin tức tố Omega, biểu hiện cụ thể là hô hấp gia tốc, gương mặt ửng đỏ, đây đều là tiêu chí theo đuổi phối ngẫu......

Mặt đỏ tim đập. Còn không phải là phản ứng vừa rồi của cậu.

Nhìn thiếu niên tóc vàng cười đến không có hảo ý, Ngôn Khâu cắn răng đem sách trực tiếp vỗ vào mặt hắn.

"Tránh ra." Ngôn Khâu không đau không ngứa mà đạp đá cẳng chân hắn, sau đó ngồi xuống sô pha, Kỷ Tinh Lam ngoan ngoãn nhường vị trí cho cậu.

"...... Nếu con đã có, tôi cũng không có biện pháp, tôi có thể sinh ra."

Ngôn Khâu rũ mắt, gương mặt đỏ ửng đã biến mất, lông mi cùng ngọn tóc còn có chút ướt.

"Bất quá anh phải đáp ứng tôi một sự kiện."

"Chuyện gì?"

Ngôn Khâu thỏa hiệp ở trong dự kiến của hắn, Kỷ Tinh Lam thực vừa lòng phản ứng của cậu, trên mặt lộ ra một chút ý cười. Nhưng mà nghe xong câu sau của Ngôn Khâu, Kỷ Tinh Lam tức khắc liền cười không nổi.

"Chờ sinh con xong, chúng ta liền hủy bỏ hôn ước."

Ý cười trên mặt Kỷ Tinh Lam dần dần tan đi. Hắn hơi suy tư, làm bộ thực xin lỗi mà nói: "Chỉ sợ không được. Em ít nhất còn phải tiếp tục chịu đựng tám tháng...... Nhưng chúng ta tháng sau phải làm hôn lễ. Nếu tiếp tục kéo dài không kết hôn, sẽ ứng phó không được mẹ tôi."

Ngôn Khâu trầm mặc một lát, nhẫn tâm nói: "Kia...... Chúng ta kết hôn trước, sang năm lại ly, đến lúc đó tôi tự mình ứng phó mẹ anh."

Năm nay kết hôn, sang năm liền ly, Ngôn Khâu phảng phất là đem kết hôn coi như trò đùa, Kỷ Tinh Lam có chút kinh ngạc với sự tùy tiện của cậu.

"Liền thế nào cũng phải ly sao, kết hôn cùng tôi lại ủy khuất như vậy sao?" Kỷ Tinh Lam nheo lại đôi mắt, Ngôn Khâu không phát hiện hắn đến gần mình thêm một chút rồi.

"Nói thật với anh, dù sao tôi trước nay cũng chưa từng có ý định kết hôn, càng không có ý định cùng anh kết hôn." Ngôn Khâu cố tình cường điệu nửa câu sau, "...... Đến nỗi đứa nhỏ này, chính là ngoài ý muốn. Chuyện này chúng ta đều có trách nhiệm, thậm chí hẳn là trách nhiệm của anh lớn hơn nữa."

Kỷ Tinh Lam gật gật đầu, tựa hồ tán thành cách nói "Hắn trách nhiệm lớn" này.

Thấy hắn đồng ý, Ngôn Khâu hắng giọng một cái, tiếp tục nói: "Tuy rằng tôi cũng muốn đem việc này giải quyết thích đáng một chút, nhưng mà phương thức giải quyết này, khẳng định, tuyệt đối, không có khả năng là tùy tiện tìm một người, kết hôn với người tôi không muốn."

Kỷ Tinh Lam nghe xong, thế nhưng còn thấp thấp mà cười một chút. Hắn nhìn về phía Ngôn Khâu: "Tôi là cái loại tùy tiện là có thể tìm được?"

Ngôn Khâu nghe xong nhịn không được bĩu môi. Tìm cái Alpha còn không gọi tùy tiện à đại ca.

Kỷ Tinh Lam tựa hồ bị biểu tình của cậu kích thích, ánh mắt hơi tối, chờ lúc Ngôn Khâu phản ứng lại, hắn đã lại gần dồn Ngôn Khâu đến một góc sô pha. Đầu ngón tay thiếu niên Alpha mang theo lực đạo ôn nhu, nhấc cằm Ngôn Khâu, cưỡng bách cậu xoay đầu nhìn mình.

"Lạt mềm buộc chặt chơi đến không tồi."

Ngôn Khâu trợn mắt há hốc mồm mà nhìn đôi môi hồng nhuận xinh đẹp của hắn, vậy mà trong miệng một người nói ra lại không phải tiếng người.

"Đừng giả bộ thân mến, tôi biết em luyến tiếc tôi," thiếu niên tóc vàng nhẹ nhàng mà cầm tay Ngôn Khâu lên, "Em nếu là oán trách tôi mấy ngày trước vắng vẻ em, vậy xác thực là tôi không đúng. Tôi đêm nay sẽ thương em thật tốt, thế nào?"

- --------------------

Tui biết nhiều bạn chờ chương mới nửa năm rồi:))) nhưng thật ra tui cũng không định lười thế đâu chỉ là nửa năm trước lúc định edit chap mới không hiểu sao tui nghịch dại hay gì mà máy tính không phát tiếng được nữa... Mà tui thì quen vừa nghe nhạc vừa làm rồi nên dỗi không làm nữa luôn...:))) Thật ra giờ máy tính vẫn không phát tiếng được nhưng mà hôm nay bỗng nổi hứng nên nhả chương mới nè:)))

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước