Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời
Chương 36: Quay gameshow
Trong lòng Kỷ Tịch thật ra đã hiểu rõ hành động lần này của Trì Tu Minh, vốn dĩ ngày trước hắn lợi hại hơn cậu rất nhiều, bằng cách này hay cách khác lấy được vô vàn thành tựu, được mọi người ngưỡng mộ. Bản thân cậu thì thấp kém mọi mặt, đột nhiên hắn nhận ra đang cùng mình sóng vai, thậm chí còn có khả năng uy hiếp đến địa vị của hắn trong công ty, là người bình thường sẽ rất khó tiếp thu thực tế này.
Chỉ là cách làm của Trì Tu Minh quá trắng trợn kịch liệt, có lẽ là do trước kia tính cách của nguyên chủ vừa yếu đuối lại nhu nhược, Trì Tu Minh ở trước mặt nguyên chủ cũng lười giả vờ đưa đẩy, càng không nói đến những tâm cơ thủ đoạn hắn thường dùng.
Kỷ Tịch đối diện với ánh mắt thù hận cùng khinh miệt của Trì Tu Minh, cậu nhìn hắn chỉ nhẹ nở nụ cười, nhớ tới người này trước mặt Cố Cảnh Diệu dùng thủ đoạn làm nguyên chủ chết một xác hai mạng, xong việc còn ủy khuất đáng thương sắm vai bạch liên hoa, tất cả cậu đều nhớ đến rõ ràng chi tiết.
Nụ cười tùy ý không chút để tâm này đối với Trì Tu Minh không khác gì mang ý khiêu khích, trong lòng hắn vừa tức giận lại có chút e dè, vì trước kia Kỷ Tịch dù nói chuyện cũng không dám nhìn vào mắt hắn, làm sao chỉ qua mấy ngày không gặp lại dường như thay đổi nhiều đến thế? Còn có thể lấy được miếng bánh đầy nhân từ trên trời rớt xuống như loại tài nguyên tốt thế này, sẽ không phải là gặp quỷ chứ? Trì Tu Minh ngại vẫn còn tiếp viên hàng không bên cạnh nên không tiện phát tác cơn giận, chỉ có thể tự mình nghẹn một bụng bực tức trong lòng.
Kỷ Tịch quay đầu bỏ một miếng điểm tâm vào miệng, chậm rãi nói với Tân Võ: “Cách làm không đổi, vẫn là hương vị cũ, chỉ là lúc trước nấu lâu quá, cháy khét hết khiến người ăn vào bị ngộ độc mà chết rồi. Lần này xong sớm một chút, vừa vặn ăn sạch miễn cho nó lại hại người khác chết thảm.”
Tân Võ: “……” – Có phải gần đây cậu xem kịch bản nhiều quá rồi không, ăn điểm tâm mà còn nhập diễn như vậy?
Thấy Kỷ Tịch luôn mang thái độ thản nhiên bình tĩnh, Trì Tu Minh diễn vở kịch một người một vai cũng không thể làm ra chuyện gì nữa.
Mấy ngày trước Tân Võ đã đưa cho Kỷ Tịch tư liệu chi tiết tỉ mỉ về gameshow lần này, cậu nhàn rỗi không có việc gì làm nên lại lấy ra mà nhìn một lần nữa.
Đài truyền hình Bắc Thành cùng công ty Giải trí Phiên Gia dựa vào tâm lý con người thời hiện đại sống quá nhanh, đúng lúc cho ra mô hình sống chậm, trở về cuộc sống nơi thôn quê làm ruộng, gameshow 《 Cuộc Sống Là Đây 》chính thức được ra lò. Mùa một có sáu kỳ, sẽ có sáu vị khách cố định, mỗi kỳ có thêm hai khách mời tham gia.
Khách mời nam có bốn người. Đầu tiên là vị ảnh đế quốc dân đại danh đỉnh đỉnh Hà Sanh, ông được xem như là người có tuổi nghề lâu nhất trong sáu người còn lại. Tiếp đến là Lãnh Ngạn, bằng thành tích là diễn viên chính trong hai bộ phim điện ảnh danh giá làm chủ phòng vé gần đây, hiện tại anh vô cùng an ổn nằm trong danh sách tứ đại tiểu sinh đứng đầu, một đường thăng tiến thẳng tắp. Sau đó là Trì Tu Minh, lưu lượng tuyến hai, có rất nhiều fan, cũng diễn qua nhiểu bộ phim, chỉ là vẫn không có tác phẩm nào tiêu biểu. Cuối cùng là bản thân Kỷ Tịch không có danh tiếng, không đủ độ hot, Weibo chỉ có 200 cương thi phấn(*), rõ ràng là một tên tuyến 18 trong suốt không ai biết tới.
[ (*) Cương thi phấn: kiểu fan được dùng tiền mua với mục đích tăng follow hoặc like, cũng có thể là người bấm follow nhưng để đó không quan tâm nữa. ]
Nữ minh tinh có hai người, một là ca sĩ gạo cội có danh tiếng Lê Thấm, một là tiểu hoa lưu lượng Tô Tầm.
Kỷ Tịch nhìn trên danh sách này còn có các tiền bối lẫn đàn anh đàn chị, ở trong lòng lặng lẽ tự nhủ phải cố lên.
Một tiếng rưỡi trôi qua, máy bay hạ cánh xuống sân bay Giang Nam của thành phố C, tổ sản xuất chương trình đã cho xe chờ sẵn, mọi người đều suy xét đến yếu tố an toàn nên đề nghị tất cả vào lối đi VIP, Lâm Tân cùng Kỷ Tịch tất nhiên không ý kiến.
Ngay lúc bước xuống máy bay Trì Tu Minh đã lấy di động đăng nhập vào siêu thoại Weibo, mấy ngày trước hắn đã cho trợ lý của mình âm thầm thả ra vài thông tin về hành trình lần này của mình, bây giờ trên siêu thoại quả nhiên đã có rất nhiều fan tuyên bố đã chờ ngay cửa sân bay để đón thần tượng. Các cô gái chàng trai vô cùng kích động chờ để được thấy mặt nghệ sĩ nhà mình, chờ cơ hội được một lần tiếp xúc.
Nếu bây giờ đi lối đi VIP chẳng phải sẽ mất đi cơ hội tuyên truyền hình ảnh của mình đến các fan sao, thậm chí hắn còn giao cho trợ lý tranh thủ chụp nhiều tấm hình tại sân bay để đăng Weibo. Có Kỷ Tịch tham gia cùng một chương trình thì sao chứ, người này đến một fan cũng không có kia kìa.
Trì Tu Minh nghĩ ngợi một lúc thì gọi Lâm Tân: “Anh Lâm, anh xem,” – hắn đem di động giơ lên trước mặt Lâm Tân: “Fan của tôi đều đang ở đại sảnh sân bay chờ tôi, bọn họ đều là vất vả chạy từ nơi khác đến cũng chỉ vì muốn nhìn thấy tôi một lần, nếu tôi cứ thế âm thầm đi đường khác, bọn họ sẽ rất đau lòng đó.” – Nói xong lại liếc mắt nhìn Kỷ Tịch: “Mỗi lần như vậy tôi lại hâm mộ Kỷ Tịch ghê gớm, căn bản không cần phiền não về mấy vấn đề này.”
Lâm Tân thở dài, vị tổ tông này quả thật thật khó hầu hạ, anh nhẫn nại thương lượng: “Nếu không cậu phát Weibo giải thích với họ một chút, dù sao cũng là tổ sản xuất suy xét tính an toàn và thời gian phù hợp cho chúng ta……”
Gương mặt Trì Tu Minh tức khắc lạnh xuống: “Anh Lâm này, nếu anh cảm thấy miễn cưỡng như vậy, tôi sẽ bảo Đại Vĩ một tiếng.” – Nếu không phải vì đề phòng Kỷ Tịch, hắn căn bản vô cùng chướng mắt một Lâm Tân vừa nhàm chán vừa không chút thủ đoạn này.
Tân Võ nhìn bộ dạng Trì Tu Minh thì trong lòng hừ lạnh một tiếng. Muốn diệt trừ một người, trước mắt cứ để họ càn rỡ một trận, làm cho họ thỏa mãn cuồng vọng một lần đi.
Y đi đến bên cạnh Kỷ Tịch nhỏ giọng nói: “Thầy Kỷ, Cố tổng đã sắp xếp xe chờ sẵn ở cửa, chúng ta đi qua đó trước.”
“Hả?” – Kỷ Tịch có chút ngạc nhiên, muốn trả lời Tân Võ thì di động trong túi vang lên, lấy điện thoại ra thì thấy là Lãnh Ngạn gọi tới, cậu nhỏ giọng tiếp điện thoại: “Chào anh Lãnh.”
Giọng nói của Lãnh Ngạn truyền tới mang theo vẻ phấn khởi “Kỷ Tịch, tôi vừa xuống máy bay, cậu ở đâu đó? Tôi chờ cậu ở cửa lối VIP nhé.” – Nói xong anh lại nghe thấy âm thanh bên này không đúng lắm: “Bên cạnh cậu có ai đang nói chuyện à?”
Tối qua hai người cũng đã nói chuyện phiếm qua WeChat, Lãnh Ngạn lúc đó còn đang có hoạt động ở thành phố khác, sáng nay trực tiếp bay qua thành phố C. Vừa khéo, chuyến bay của Lãnh Ngạn chỉ sớm hơn Kỷ Tịch năm phút.
Kỷ Tịch vẫn còn nhìn qua Trì Tu Minh bên cạnh, thành thật nhỏ giọng nói với Lãnh Ngạn: “Tôi cùng anh Tu Minh bay chung một chuyến, anh ta chuẩn bị đi tới đại sảnh, để tôi nói với anh ta một tiếng rồi đến tìm anh.”
Lãnh Ngạn dừng một chút mới hỏi: “Cậu có xe không? Không tính xe của tổ sản xuất ấy?”
Kỷ Tịch nhớ tới lời Tân Võ vừa rồi, trả lời: “Có.”
Lãnh Ngạn đột nhiên cười, dứt khoát nói: “Vậy được rồi, cậu cứ đi lối VIP tới thẳng trường quay đi, tôi còn có chút việc, lát nữa gặp sau.” – Nói rồi nhanh chóng cúp máy.
Kỷ Tịch nhìn điện thoại đột ngột im lặng một lúc lâu, không nhịn được “Phụt” một tiếng cười trộm, cậu có thể biết Lãnh Ngạn muốn làm gì rồi.
Kỷ Tịch gật đầu với Tân Võ, đang muốn đi lên trước gọi Lâm Tân và Trì Tu Minh, Tân Võ lúc này đột nhiên sải dài bước chân đi trước che cậu ở phía sau mình, nhìn hai người trước mặt, y vừa lịch sự lễ phép mà không mất đi khí chất vốn có nói với họ: “Anh Minh, anh Lâm, tôi đã gọi cho thầy Kỷ một chiếc xe, dù sao khi ra ngoài cũng không bị người khác nhận ra, nên giờ tôi dẫn cậu ấy đi trước.”
Trì Tu Minh vốn đang muốn làm sao để đuổi Kỷ Tịch đi cho khuất mắt, hắn không muốn cho một kẻ tâm địa hồ ly như cậu sống chết ôm đùi mình xào nhiệt độ, nghe thấy lời này liền muốn sảng khoái đồng ý. Thế nhưng vừa quay đầu lại đối diện với ánh mắt sắc bén nhưng thái độ đúng mực của Tân Võ, trong lòng hắn liền cả kinh, khí chất người này rõ ràng không phải dạng tầm thường, sao có thể làm trợ lý của Kỷ Tịch được.
Chỉ là tình thế trước mắt không để cho hắn nghĩ nhiều: “Được, hai người đi một mình cũng tốt, tôi sợ chút nữa fan của tôi đông quá sẽ chen lấn làm Kỷ Tịch bị thương. Tôi đã dẫn cậu ấy đến đây, đương nhiên muốn cậu ấy được an toàn.”
Kỷ Tịch nhìn vào mắt hắn, rất phối hợp mà cười: “Cảm ơn anh Minh nha, vậy chúng tôi đi trước.”
Từ lối VIP ra ngoài, khi đã ngồi ổn định lên xe mà Cố Tử An đã chuẩn bị, Kỷ Tịch click mở giao diện WeChat, nhìn vào avatar của Cố Tử An, chuẩn bị báo một tiếng cho hắn.
Tối hôm qua, khi xong việc Cố Tử An ôm lấy cậu hôn hôn một chút. Tắm xong, hai người nằm trên giường, Kỷ Tịch dựa vào người hắn, ngón tay đặt trên cơ bụng săn chắc của người kia vẽ một vòng, cùng hắn thương lượng: “Anh Cố ơi, vừa rồi em xoa xoa vuốt vuốt anh có hài lòng không? Giờ đã 10 rưỡi rồi, hai tay em nhức mỏi lắm, tối nay có thể miễn mát xa toàn thân được không? Em buồn ngủ chết mất, ngày mai còn phải dậy sớm, em muốn đi ngủ.”
Bản thân cậu không đến nửa tiếng đã ra rồi, mà làm cho Cố Tử An đến tận một tiếng mới kết thúc, cậu không biết là do kỹ thuật của mình kém hay do Cố Tử An quá sức trâu bò nữa.
Cố Tử An không có trả lời tốt hay không, hắn lấy di động trên tủ đầu giường, ấn ấn hai ba lần lên màn hình, xong rồi ném đến trước mặt Kỷ Tịch.
Kỷ Tịch vừa cầm lên đã thấy, cười nói: “Anh Cố, anh muốn thêm WeChat của em sao?”
Lông mày Cố Tử An khẽ nhếch, vẻ thỏa mãn trên mặt trông gợi cảm muốn chết, nhưng lời nói ra lại vô cùng gây mất hứng: “Có chuyện quan trọng thì liên lạc với tôi, còn không có việc gì thì đừng làm phiền.”
Kỷ Tịch vờ như vô tình mà véo một cái lên múi bụng hắn, sau đó mới cầm di động thêm WeChat vào.
Kỷ Tịch lúc này mới cạch cạch đánh chữ vào khung thoại: “Anh Cố, em xuống máy bay rồi, anh Tân đang cùng em đi đến trường quay.”
Trong lòng cậu còn tự nói thầm, em cảm thấy chuyện này đối với mình rất quan trọng, nếu anh nghĩ nó không quan trọng thì thôi đừng xem.
Đợi trong chốc lát không thấy Cố Tử An trả lời, cậu thoát khỏi giao diện trò chuyện, tùy tiện lướt một vòng bạn bè ngó nghiêng một chút.
Không bao lâu, Kỷ Tịch nghe thấy Tân Võ ngồi bên cạnh tay cầm di động vừa nén cười vừa nói: “Thầy Kỷ, nhanh lên Weibo xem kìa.”
“Sao vậy?” – Kỷ Tịch không nhúc nhích, cậu hoàn toàn không muốn đối mặt với 200 cương thi phấn kia của mình chút nào.
“Lãnh Ngạn vừa xuất hiện ở sân bay lập tức khiến cho phần lớn người ở đó xôn xao, có rất nhiều hành khách vốn không truy tinh vừa nghe thấy Lãnh Ngạn xuất hiện đều kích động chạy đến vây quanh anh ta, thậm chí còn có fan đang ngồi xổm chờ Trì Tu Minh cũng chạy đi xem Lãnh Ngạn.” – Tân Võ thấy Kỷ Tịch không động đậy, y cầm di động của mình giơ lên trước mặt cậu, cảm thán nói: “Các phóng viên túc trực ở đấy cũng khá lợi hại, Lãnh Ngạn cùng Trì Tu Minh đồng thời xuất hiện tại sân bay chỉ một lúc mà đã có hai phe tiếp ứng đối lập khá rầm rộ rồi.”
Kỷ Tịch chồm qua nhìn vào di động của Tân Võ, account marketing tung ra vô vàn ảnh chụp sân bay, fan của Lãnh Ngạn quy mô khổng lồ, so với lượng fan đón ở sân bay buổi sáng của Trì Tu Minh cũng nhiều hơn gấp vài lần, chưa kể số lượng hành khách tò mò cùng fan điện ảnh đặc biệt rất nhiều. Dù số lượng lớn như vậy nhưng các fan lại rất trật tự, trong tay cầm vô vàn băng rôn biểu ngữ cùng bảng đèn, xếp thành hai hàng dài ngay ngắn chỉnh tề. Lãnh Ngạn cùng trợ lý của anh ta tiêu sái đi ở giữa như một vị thủ trưởng quyền cao chức trọng được chào đón nồng nhiệt.
Trái lại là một bức ảnh khác của Trì Tu Minh, vây xung quanh là vài chục fan gào thét điên cuồng, hắn đi cùng trợ lý và người đại diện chen chúc giữa dòng người, bị chèn ép đến chật vật.
Diễn viên quốc dân phái thực lực cùng đại tân sinh lưu lượng tuyến hai chạm mặt nhau, giá trị cao thấp liền được thể hiện thấy rõ.
Đặc biệt còn có thông tin nóng hổi được tuồn ra, hành trình lần này của hai người là cùng tham gia một gameshow, tin này trên Weibo lập tức được chia sẻ và lượng bình luận tăng lên chóng mặt.
Tân Võ đang chuẩn bị click mở phần bình luận hóng một chút, Kỷ Tịch lúc này đã lên tiếng nhắc nhở: “Anh Tân, chúng ta tới rồi.”
Xe ngừng trước một biệt thự dưới chân núi, bên cạnh là con sông và đồng ruộng bạt ngàn. Kỷ Tịch và Tân Võ kéo theo hành lý đứng ở mảng sân trong viên trang, rất nhanh đã thấy đạo diễn và nhân viên chạy tới chào đón.
“Kỷ Tịch khỏe không, tôi là tổng đạo diễn Viên Xa, chào mừng cậu gia nhập đại gia đình này của chúng tôi.” – Thái độ đạo diễn Viên vô cùng nhiệt tình phấn khởi.
Kỷ Tịch vội bắt lấy tay đạo diễn, hơi khom người khiêm tốn nói: “Chào ngài đạo diễn Viên, mong ngài chỉ bảo thêm.”
Kỷ Tịch biết trợ lý của khách mời không được vào tham dự, cậu đang muốn cầm lấy hành lý trong tay Tân Võ, chợt thấy y gật đầu với cậu, sau đó đi cùng một nhân viên vào trong biệt thự.
Vị đạo diễn vẫn chưa nói gì, chỉ dặn dò các nhân viên xung quanh: “Tiểu Tạ, cậu dẫn Kỷ Tịch lên lầu sắp xếp hành lý đi.”
Kỷ Tịch biết mình đang được đoàn phim này quân tâm, cậu có hơi ngại ngùng, đi theo sau nhân viên lễ phép hỏi: “Anh Tạ này, các khách mời đã đến chưa?”
Tiểu Tạ nhiệt tình trả lời: “Anh Hà cùng chị Lê mới vừa tới không lâu, cậu là người thứ ba.”
Kỷ Tịch mới vừa vào phòng khách đã thấy Hà Sanh cùng Lê Thấm đang ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm, cậu tiến lên lịch sự chào hỏi, hai người họ sang trọng khí thế ngất trời, chỉ mỉm cười nhìn cậu gật đầu. Kỷ Tịch rất có mắt nhìn nên chỉ đôi ba câu qua lại một chút thì đi lên lầu, chuẩn bị sắp xếp hành lý của mình.
Vừa lên trên lầu, Kỷ Tịch thấy Tân Võ đang đứng chờ ở cửa, nghe thấy tiếng bước chân, y đi đến trước cửa phòng đối diện: “Thầy Kỷ, là phòng này.”
Kỷ Tịch vào phòng, diện tích không lớn không nhỏ, gian phòng mang lại cảm giác mát mẻ thoải mái, vậy mà cậu cũng không có hứng thú ngắm nghía. Kỷ Tịch mở hành lý ra, như có như không mà nói với Tân Võ: “Anh Tân, anh vẫn nên về khách sạn thôi, bị người khác thấy lại nói tôi được thiên vị thì không tốt lắm.”
Tân Võ cười: “Được. Vừa rồi lúc tôi đi lên, bọn họ đều cho rằng tôi là thành viên của tổ sản xuất, yên tâm đi.”
“Ừm.” – Kỷ Tịch gật đầu, chợt nghe thấy di động vang lên, cậu tùy tiện cầm lấy mở lên nhìn. Khi thấy được tên người gửi, hai mắt lập tức sáng lên, nhanh chóng ấn mở tin nhắn.
Nhìn chằm chằm mấy chữ kia, khóe môi Kỷ Tịch không tự giác cong lên vui vẻ.
【 Ừm, vừa rồi tôi đang trong cuộc họp. 】
Chỉ là cách làm của Trì Tu Minh quá trắng trợn kịch liệt, có lẽ là do trước kia tính cách của nguyên chủ vừa yếu đuối lại nhu nhược, Trì Tu Minh ở trước mặt nguyên chủ cũng lười giả vờ đưa đẩy, càng không nói đến những tâm cơ thủ đoạn hắn thường dùng.
Kỷ Tịch đối diện với ánh mắt thù hận cùng khinh miệt của Trì Tu Minh, cậu nhìn hắn chỉ nhẹ nở nụ cười, nhớ tới người này trước mặt Cố Cảnh Diệu dùng thủ đoạn làm nguyên chủ chết một xác hai mạng, xong việc còn ủy khuất đáng thương sắm vai bạch liên hoa, tất cả cậu đều nhớ đến rõ ràng chi tiết.
Nụ cười tùy ý không chút để tâm này đối với Trì Tu Minh không khác gì mang ý khiêu khích, trong lòng hắn vừa tức giận lại có chút e dè, vì trước kia Kỷ Tịch dù nói chuyện cũng không dám nhìn vào mắt hắn, làm sao chỉ qua mấy ngày không gặp lại dường như thay đổi nhiều đến thế? Còn có thể lấy được miếng bánh đầy nhân từ trên trời rớt xuống như loại tài nguyên tốt thế này, sẽ không phải là gặp quỷ chứ? Trì Tu Minh ngại vẫn còn tiếp viên hàng không bên cạnh nên không tiện phát tác cơn giận, chỉ có thể tự mình nghẹn một bụng bực tức trong lòng.
Kỷ Tịch quay đầu bỏ một miếng điểm tâm vào miệng, chậm rãi nói với Tân Võ: “Cách làm không đổi, vẫn là hương vị cũ, chỉ là lúc trước nấu lâu quá, cháy khét hết khiến người ăn vào bị ngộ độc mà chết rồi. Lần này xong sớm một chút, vừa vặn ăn sạch miễn cho nó lại hại người khác chết thảm.”
Tân Võ: “……” – Có phải gần đây cậu xem kịch bản nhiều quá rồi không, ăn điểm tâm mà còn nhập diễn như vậy?
Thấy Kỷ Tịch luôn mang thái độ thản nhiên bình tĩnh, Trì Tu Minh diễn vở kịch một người một vai cũng không thể làm ra chuyện gì nữa.
Mấy ngày trước Tân Võ đã đưa cho Kỷ Tịch tư liệu chi tiết tỉ mỉ về gameshow lần này, cậu nhàn rỗi không có việc gì làm nên lại lấy ra mà nhìn một lần nữa.
Đài truyền hình Bắc Thành cùng công ty Giải trí Phiên Gia dựa vào tâm lý con người thời hiện đại sống quá nhanh, đúng lúc cho ra mô hình sống chậm, trở về cuộc sống nơi thôn quê làm ruộng, gameshow 《 Cuộc Sống Là Đây 》chính thức được ra lò. Mùa một có sáu kỳ, sẽ có sáu vị khách cố định, mỗi kỳ có thêm hai khách mời tham gia.
Khách mời nam có bốn người. Đầu tiên là vị ảnh đế quốc dân đại danh đỉnh đỉnh Hà Sanh, ông được xem như là người có tuổi nghề lâu nhất trong sáu người còn lại. Tiếp đến là Lãnh Ngạn, bằng thành tích là diễn viên chính trong hai bộ phim điện ảnh danh giá làm chủ phòng vé gần đây, hiện tại anh vô cùng an ổn nằm trong danh sách tứ đại tiểu sinh đứng đầu, một đường thăng tiến thẳng tắp. Sau đó là Trì Tu Minh, lưu lượng tuyến hai, có rất nhiều fan, cũng diễn qua nhiểu bộ phim, chỉ là vẫn không có tác phẩm nào tiêu biểu. Cuối cùng là bản thân Kỷ Tịch không có danh tiếng, không đủ độ hot, Weibo chỉ có 200 cương thi phấn(*), rõ ràng là một tên tuyến 18 trong suốt không ai biết tới.
[ (*) Cương thi phấn: kiểu fan được dùng tiền mua với mục đích tăng follow hoặc like, cũng có thể là người bấm follow nhưng để đó không quan tâm nữa. ]
Nữ minh tinh có hai người, một là ca sĩ gạo cội có danh tiếng Lê Thấm, một là tiểu hoa lưu lượng Tô Tầm.
Kỷ Tịch nhìn trên danh sách này còn có các tiền bối lẫn đàn anh đàn chị, ở trong lòng lặng lẽ tự nhủ phải cố lên.
Một tiếng rưỡi trôi qua, máy bay hạ cánh xuống sân bay Giang Nam của thành phố C, tổ sản xuất chương trình đã cho xe chờ sẵn, mọi người đều suy xét đến yếu tố an toàn nên đề nghị tất cả vào lối đi VIP, Lâm Tân cùng Kỷ Tịch tất nhiên không ý kiến.
Ngay lúc bước xuống máy bay Trì Tu Minh đã lấy di động đăng nhập vào siêu thoại Weibo, mấy ngày trước hắn đã cho trợ lý của mình âm thầm thả ra vài thông tin về hành trình lần này của mình, bây giờ trên siêu thoại quả nhiên đã có rất nhiều fan tuyên bố đã chờ ngay cửa sân bay để đón thần tượng. Các cô gái chàng trai vô cùng kích động chờ để được thấy mặt nghệ sĩ nhà mình, chờ cơ hội được một lần tiếp xúc.
Nếu bây giờ đi lối đi VIP chẳng phải sẽ mất đi cơ hội tuyên truyền hình ảnh của mình đến các fan sao, thậm chí hắn còn giao cho trợ lý tranh thủ chụp nhiều tấm hình tại sân bay để đăng Weibo. Có Kỷ Tịch tham gia cùng một chương trình thì sao chứ, người này đến một fan cũng không có kia kìa.
Trì Tu Minh nghĩ ngợi một lúc thì gọi Lâm Tân: “Anh Lâm, anh xem,” – hắn đem di động giơ lên trước mặt Lâm Tân: “Fan của tôi đều đang ở đại sảnh sân bay chờ tôi, bọn họ đều là vất vả chạy từ nơi khác đến cũng chỉ vì muốn nhìn thấy tôi một lần, nếu tôi cứ thế âm thầm đi đường khác, bọn họ sẽ rất đau lòng đó.” – Nói xong lại liếc mắt nhìn Kỷ Tịch: “Mỗi lần như vậy tôi lại hâm mộ Kỷ Tịch ghê gớm, căn bản không cần phiền não về mấy vấn đề này.”
Lâm Tân thở dài, vị tổ tông này quả thật thật khó hầu hạ, anh nhẫn nại thương lượng: “Nếu không cậu phát Weibo giải thích với họ một chút, dù sao cũng là tổ sản xuất suy xét tính an toàn và thời gian phù hợp cho chúng ta……”
Gương mặt Trì Tu Minh tức khắc lạnh xuống: “Anh Lâm này, nếu anh cảm thấy miễn cưỡng như vậy, tôi sẽ bảo Đại Vĩ một tiếng.” – Nếu không phải vì đề phòng Kỷ Tịch, hắn căn bản vô cùng chướng mắt một Lâm Tân vừa nhàm chán vừa không chút thủ đoạn này.
Tân Võ nhìn bộ dạng Trì Tu Minh thì trong lòng hừ lạnh một tiếng. Muốn diệt trừ một người, trước mắt cứ để họ càn rỡ một trận, làm cho họ thỏa mãn cuồng vọng một lần đi.
Y đi đến bên cạnh Kỷ Tịch nhỏ giọng nói: “Thầy Kỷ, Cố tổng đã sắp xếp xe chờ sẵn ở cửa, chúng ta đi qua đó trước.”
“Hả?” – Kỷ Tịch có chút ngạc nhiên, muốn trả lời Tân Võ thì di động trong túi vang lên, lấy điện thoại ra thì thấy là Lãnh Ngạn gọi tới, cậu nhỏ giọng tiếp điện thoại: “Chào anh Lãnh.”
Giọng nói của Lãnh Ngạn truyền tới mang theo vẻ phấn khởi “Kỷ Tịch, tôi vừa xuống máy bay, cậu ở đâu đó? Tôi chờ cậu ở cửa lối VIP nhé.” – Nói xong anh lại nghe thấy âm thanh bên này không đúng lắm: “Bên cạnh cậu có ai đang nói chuyện à?”
Tối qua hai người cũng đã nói chuyện phiếm qua WeChat, Lãnh Ngạn lúc đó còn đang có hoạt động ở thành phố khác, sáng nay trực tiếp bay qua thành phố C. Vừa khéo, chuyến bay của Lãnh Ngạn chỉ sớm hơn Kỷ Tịch năm phút.
Kỷ Tịch vẫn còn nhìn qua Trì Tu Minh bên cạnh, thành thật nhỏ giọng nói với Lãnh Ngạn: “Tôi cùng anh Tu Minh bay chung một chuyến, anh ta chuẩn bị đi tới đại sảnh, để tôi nói với anh ta một tiếng rồi đến tìm anh.”
Lãnh Ngạn dừng một chút mới hỏi: “Cậu có xe không? Không tính xe của tổ sản xuất ấy?”
Kỷ Tịch nhớ tới lời Tân Võ vừa rồi, trả lời: “Có.”
Lãnh Ngạn đột nhiên cười, dứt khoát nói: “Vậy được rồi, cậu cứ đi lối VIP tới thẳng trường quay đi, tôi còn có chút việc, lát nữa gặp sau.” – Nói rồi nhanh chóng cúp máy.
Kỷ Tịch nhìn điện thoại đột ngột im lặng một lúc lâu, không nhịn được “Phụt” một tiếng cười trộm, cậu có thể biết Lãnh Ngạn muốn làm gì rồi.
Kỷ Tịch gật đầu với Tân Võ, đang muốn đi lên trước gọi Lâm Tân và Trì Tu Minh, Tân Võ lúc này đột nhiên sải dài bước chân đi trước che cậu ở phía sau mình, nhìn hai người trước mặt, y vừa lịch sự lễ phép mà không mất đi khí chất vốn có nói với họ: “Anh Minh, anh Lâm, tôi đã gọi cho thầy Kỷ một chiếc xe, dù sao khi ra ngoài cũng không bị người khác nhận ra, nên giờ tôi dẫn cậu ấy đi trước.”
Trì Tu Minh vốn đang muốn làm sao để đuổi Kỷ Tịch đi cho khuất mắt, hắn không muốn cho một kẻ tâm địa hồ ly như cậu sống chết ôm đùi mình xào nhiệt độ, nghe thấy lời này liền muốn sảng khoái đồng ý. Thế nhưng vừa quay đầu lại đối diện với ánh mắt sắc bén nhưng thái độ đúng mực của Tân Võ, trong lòng hắn liền cả kinh, khí chất người này rõ ràng không phải dạng tầm thường, sao có thể làm trợ lý của Kỷ Tịch được.
Chỉ là tình thế trước mắt không để cho hắn nghĩ nhiều: “Được, hai người đi một mình cũng tốt, tôi sợ chút nữa fan của tôi đông quá sẽ chen lấn làm Kỷ Tịch bị thương. Tôi đã dẫn cậu ấy đến đây, đương nhiên muốn cậu ấy được an toàn.”
Kỷ Tịch nhìn vào mắt hắn, rất phối hợp mà cười: “Cảm ơn anh Minh nha, vậy chúng tôi đi trước.”
Từ lối VIP ra ngoài, khi đã ngồi ổn định lên xe mà Cố Tử An đã chuẩn bị, Kỷ Tịch click mở giao diện WeChat, nhìn vào avatar của Cố Tử An, chuẩn bị báo một tiếng cho hắn.
Tối hôm qua, khi xong việc Cố Tử An ôm lấy cậu hôn hôn một chút. Tắm xong, hai người nằm trên giường, Kỷ Tịch dựa vào người hắn, ngón tay đặt trên cơ bụng săn chắc của người kia vẽ một vòng, cùng hắn thương lượng: “Anh Cố ơi, vừa rồi em xoa xoa vuốt vuốt anh có hài lòng không? Giờ đã 10 rưỡi rồi, hai tay em nhức mỏi lắm, tối nay có thể miễn mát xa toàn thân được không? Em buồn ngủ chết mất, ngày mai còn phải dậy sớm, em muốn đi ngủ.”
Bản thân cậu không đến nửa tiếng đã ra rồi, mà làm cho Cố Tử An đến tận một tiếng mới kết thúc, cậu không biết là do kỹ thuật của mình kém hay do Cố Tử An quá sức trâu bò nữa.
Cố Tử An không có trả lời tốt hay không, hắn lấy di động trên tủ đầu giường, ấn ấn hai ba lần lên màn hình, xong rồi ném đến trước mặt Kỷ Tịch.
Kỷ Tịch vừa cầm lên đã thấy, cười nói: “Anh Cố, anh muốn thêm WeChat của em sao?”
Lông mày Cố Tử An khẽ nhếch, vẻ thỏa mãn trên mặt trông gợi cảm muốn chết, nhưng lời nói ra lại vô cùng gây mất hứng: “Có chuyện quan trọng thì liên lạc với tôi, còn không có việc gì thì đừng làm phiền.”
Kỷ Tịch vờ như vô tình mà véo một cái lên múi bụng hắn, sau đó mới cầm di động thêm WeChat vào.
Kỷ Tịch lúc này mới cạch cạch đánh chữ vào khung thoại: “Anh Cố, em xuống máy bay rồi, anh Tân đang cùng em đi đến trường quay.”
Trong lòng cậu còn tự nói thầm, em cảm thấy chuyện này đối với mình rất quan trọng, nếu anh nghĩ nó không quan trọng thì thôi đừng xem.
Đợi trong chốc lát không thấy Cố Tử An trả lời, cậu thoát khỏi giao diện trò chuyện, tùy tiện lướt một vòng bạn bè ngó nghiêng một chút.
Không bao lâu, Kỷ Tịch nghe thấy Tân Võ ngồi bên cạnh tay cầm di động vừa nén cười vừa nói: “Thầy Kỷ, nhanh lên Weibo xem kìa.”
“Sao vậy?” – Kỷ Tịch không nhúc nhích, cậu hoàn toàn không muốn đối mặt với 200 cương thi phấn kia của mình chút nào.
“Lãnh Ngạn vừa xuất hiện ở sân bay lập tức khiến cho phần lớn người ở đó xôn xao, có rất nhiều hành khách vốn không truy tinh vừa nghe thấy Lãnh Ngạn xuất hiện đều kích động chạy đến vây quanh anh ta, thậm chí còn có fan đang ngồi xổm chờ Trì Tu Minh cũng chạy đi xem Lãnh Ngạn.” – Tân Võ thấy Kỷ Tịch không động đậy, y cầm di động của mình giơ lên trước mặt cậu, cảm thán nói: “Các phóng viên túc trực ở đấy cũng khá lợi hại, Lãnh Ngạn cùng Trì Tu Minh đồng thời xuất hiện tại sân bay chỉ một lúc mà đã có hai phe tiếp ứng đối lập khá rầm rộ rồi.”
Kỷ Tịch chồm qua nhìn vào di động của Tân Võ, account marketing tung ra vô vàn ảnh chụp sân bay, fan của Lãnh Ngạn quy mô khổng lồ, so với lượng fan đón ở sân bay buổi sáng của Trì Tu Minh cũng nhiều hơn gấp vài lần, chưa kể số lượng hành khách tò mò cùng fan điện ảnh đặc biệt rất nhiều. Dù số lượng lớn như vậy nhưng các fan lại rất trật tự, trong tay cầm vô vàn băng rôn biểu ngữ cùng bảng đèn, xếp thành hai hàng dài ngay ngắn chỉnh tề. Lãnh Ngạn cùng trợ lý của anh ta tiêu sái đi ở giữa như một vị thủ trưởng quyền cao chức trọng được chào đón nồng nhiệt.
Trái lại là một bức ảnh khác của Trì Tu Minh, vây xung quanh là vài chục fan gào thét điên cuồng, hắn đi cùng trợ lý và người đại diện chen chúc giữa dòng người, bị chèn ép đến chật vật.
Diễn viên quốc dân phái thực lực cùng đại tân sinh lưu lượng tuyến hai chạm mặt nhau, giá trị cao thấp liền được thể hiện thấy rõ.
Đặc biệt còn có thông tin nóng hổi được tuồn ra, hành trình lần này của hai người là cùng tham gia một gameshow, tin này trên Weibo lập tức được chia sẻ và lượng bình luận tăng lên chóng mặt.
Tân Võ đang chuẩn bị click mở phần bình luận hóng một chút, Kỷ Tịch lúc này đã lên tiếng nhắc nhở: “Anh Tân, chúng ta tới rồi.”
Xe ngừng trước một biệt thự dưới chân núi, bên cạnh là con sông và đồng ruộng bạt ngàn. Kỷ Tịch và Tân Võ kéo theo hành lý đứng ở mảng sân trong viên trang, rất nhanh đã thấy đạo diễn và nhân viên chạy tới chào đón.
“Kỷ Tịch khỏe không, tôi là tổng đạo diễn Viên Xa, chào mừng cậu gia nhập đại gia đình này của chúng tôi.” – Thái độ đạo diễn Viên vô cùng nhiệt tình phấn khởi.
Kỷ Tịch vội bắt lấy tay đạo diễn, hơi khom người khiêm tốn nói: “Chào ngài đạo diễn Viên, mong ngài chỉ bảo thêm.”
Kỷ Tịch biết trợ lý của khách mời không được vào tham dự, cậu đang muốn cầm lấy hành lý trong tay Tân Võ, chợt thấy y gật đầu với cậu, sau đó đi cùng một nhân viên vào trong biệt thự.
Vị đạo diễn vẫn chưa nói gì, chỉ dặn dò các nhân viên xung quanh: “Tiểu Tạ, cậu dẫn Kỷ Tịch lên lầu sắp xếp hành lý đi.”
Kỷ Tịch biết mình đang được đoàn phim này quân tâm, cậu có hơi ngại ngùng, đi theo sau nhân viên lễ phép hỏi: “Anh Tạ này, các khách mời đã đến chưa?”
Tiểu Tạ nhiệt tình trả lời: “Anh Hà cùng chị Lê mới vừa tới không lâu, cậu là người thứ ba.”
Kỷ Tịch mới vừa vào phòng khách đã thấy Hà Sanh cùng Lê Thấm đang ngồi trên sô pha nói chuyện phiếm, cậu tiến lên lịch sự chào hỏi, hai người họ sang trọng khí thế ngất trời, chỉ mỉm cười nhìn cậu gật đầu. Kỷ Tịch rất có mắt nhìn nên chỉ đôi ba câu qua lại một chút thì đi lên lầu, chuẩn bị sắp xếp hành lý của mình.
Vừa lên trên lầu, Kỷ Tịch thấy Tân Võ đang đứng chờ ở cửa, nghe thấy tiếng bước chân, y đi đến trước cửa phòng đối diện: “Thầy Kỷ, là phòng này.”
Kỷ Tịch vào phòng, diện tích không lớn không nhỏ, gian phòng mang lại cảm giác mát mẻ thoải mái, vậy mà cậu cũng không có hứng thú ngắm nghía. Kỷ Tịch mở hành lý ra, như có như không mà nói với Tân Võ: “Anh Tân, anh vẫn nên về khách sạn thôi, bị người khác thấy lại nói tôi được thiên vị thì không tốt lắm.”
Tân Võ cười: “Được. Vừa rồi lúc tôi đi lên, bọn họ đều cho rằng tôi là thành viên của tổ sản xuất, yên tâm đi.”
“Ừm.” – Kỷ Tịch gật đầu, chợt nghe thấy di động vang lên, cậu tùy tiện cầm lấy mở lên nhìn. Khi thấy được tên người gửi, hai mắt lập tức sáng lên, nhanh chóng ấn mở tin nhắn.
Nhìn chằm chằm mấy chữ kia, khóe môi Kỷ Tịch không tự giác cong lên vui vẻ.
【 Ừm, vừa rồi tôi đang trong cuộc họp. 】
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất