Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Tôi Lại Nổi Tiếng Lần Nữa!
Chương 42
Tập 2 《Let's go》 được phát sóng vào lúc 8 giờ, chiếu trước khi quay xong tập 3 một ngày.
Thân là một fan cứng của Trang Dục và là một khán giả trung thành với 《Let's go》, Tiểu Ngụy tất nhiên đã nằm canh trên giường ký túc xá từ rất sớm, đến đúng 8 giờ, cô vừa mở máy tính bảng vừa nhìn nhóm chat trên điện thoại.
Lần này cô không cô đơn nữa!
Từ lần lên tiếng lần trước, cô không còn là một thợ lặn chuyên nghiệp nữa, trong fan club quen không ít chị em, lần này mọi người đều hẹn nhau cùng xem chung.
Hạ Minh Viễn có màn chào sân chất lượng cao, nhưng khi đến đoạn Hạ Minh Viễn hỏi màu son của Sở Nhiên, Tiểu Ngụy mém nữa cười sặc, trong nhóm cũng đang spam điên cuồng.
"Ha ha ha ha ha, Hạ Minh Viễn đúng là tác phẩm điêu khắc bằng cát*! Còn hỏi màu son của Sở Nhiên, người ta là mỹ nhân đẹp tự nhiên có biết hay không!"
*Chắc ý bạn này là tác phẩm điêu khắc bằng cát đẹp thì đẹp nhưng dễ đổ bể, như kiểu Hạ Minh Viễn lên sân khấu rất hoành tráng, nhưng xuống sân khấu là nát luôn hình tượng trước đó.
"Coi hắn giả bộ bình tĩnh kìa, hắn cắn bản không biết tạp kỹ này quay suốt luôn."
"Chờ lúc hắn nhìn thấy phụ đề chắc sẽ phun tào: Không, cậu chắc chắn sẽ tức điên lên khi không biết gì cả 23333."
"Mấy cậu có thấy Từ Kiêu rất kinh ngạc khi nhìn thấy Hạ Minh Viễn không, tôi cười chết mất, tổ tiết mục còn cho thêm ba cái dấu chấm hỏi quá sinh động!"
Lúc chia đội, Tiểu Ngụy thấy Từ Kiêu và Trang Dục lại không khống chế được nụ cười trên mặt, gửi tin nhắn vào nhóm fans.
Tiên Nữ Ngụy Của Trang Dục: "Mọi người có thấy lúc chia đội không, Thái Dương của chúng ta thật sự rất ngạo kiều a a a a —"
"Có thấy có thấy! Tớ phát hiện Từ Kiêu rất sủng Trang Dục nha!"
"Lúc Trang Thái Dương nói Từ Kiêu đứng núi này trông núi nọ, tớ còn tưởng hắn không muốn cùng đội với Từ Kiêu, kết quả lúc Sở mỹ nhân đến, hắn lật mặt còn nhanh hơn những người khác, cười chết tớ 2333."
"Apollo lật xe ngựa ha ha ha."
"Chấm hỏi, tự dưng cảm thấy hai người họ xứng đôi thế nào í?"
"Lầu trên chưa biết đến Thái Dương Điểu sao, mau lên giligili xem đi, có kinh hỉ nha!"
Cuộc trò chuyện trên nhóm gần như không ngừng lại, lúc này Tiểu Ngụy một chốc thì xem chương trình, một chốc thì lướt trong nhóm, toàn bộ quá trình phải nói là thích thú không thôi.
"Từ Kiêu thật sự rất sủng Trang Dục a, tớ thấy nước kia chắc là bạch xà thảo Lao Sơn đi, tớ từng vô tình uống một lần, thiếu điều muốn nôn ra."
"Đệt, nếu thật là thế, vậy đây không thể nghi ngờ chính là chân ái rồi."
"Bột Thủy Tinh lần trước còn cố ý nói Từ Kiêu phẫu thuật thẩm mỹ, này mẹ nó cũng quá giả, cậu xem vẻ mặt của Từ Kiêu lúc uống kìa, phẫu thuật mà còn làm ra được vẻ mặt này thì mới có quỷ á."
Cô đang cười đến vui vẻ thì lúc này, giường bên cạnh cô đột nhiên có một bàn tay duỗi qua khều cô.
Tiểu Ngụy vẻ mặt khó hiểu, mờ mịt ngẩng đầu, "Gì vậy?"
Người giường bên kia hơi xấu hổ, chỉ vào nữ sinh đang đứng dưới giường, "Cô ấy kêu chúng ta."
Lúc này Tiểu Ngụy mới phát hiện, không biết từ khi nào, phòng ký túc xá bốn người thì có ba người đều lên giường nằm — — bên dưới chỉ còn lại học bá đang đứng.
Quan hệ giữa học bá này với ba người các cô có hơi đạm bạc, từ khi khai giảng đến giờ, số lần Tiểu Ngụy nói chuyện với học bá có thể đếm trên đầu ngón tay.
— — Được rồi, thật ra là mọi người chỉ mới ở chung không bao lâu, quan hệ khá nhạt, nhưng Tiểu Ngụy và hai nữ sinh khác tốt xấu gì còn có thể trò chuyện với nhau vài câu, vẫn tốt hơn học bá một chút.
Bởi vì học bá này thật sự rất không hợp với mọi người, mỗi ngày chỉ toàn học với học, sáng nào cô cũng dậy sớm, ngủ sớm, lúc trở lại ký túc xá cũng chỉ có học, hoàn toàn không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng đọc sách y như trong sách thánh hiền miêu tả.
Nhưng nếu cô đã mở miệng, ba người cũng dừng chuyện trong tay lại, Tiểu Ngụy tháo tai nghe xuống, hai người khác cũng vậy.
Học bá hơi xấu hổ nhìn qua, cô nói: "Ba người các cậu cứ cười suốt, tớ..."
Tiểu Ngụy nghe đến đó, ý cười trên mặt cũng hơi thu lại, mím môi.
Cô đoán có lẽ cô cứ cười suốt, quấy rầy học bá học bài.
Trong lòng Tiểu Ngụy có hơi không thoải mái, thật ra đều ở chung ký túc xá, bây giờ chỉ mới 8 giờ, mọi người đều muốn sinh hoạt bình thường, vì sao phải nhân nhượng học bá khắp nơi.
Nhưng Tiểu Ngụy thấy học bá co rúm lại trông rất đáng thương, cũng không muốn cãi với cô nên im lặng không nói.
Cô nhìn thấy người đối diện cũng nhíu mày, nhưng mọi người đều là nữ sinh, có chuyện gì cũng đều nghẹn trong lòng chứ không trực tiếp nói ra, thế là mọi người đều trầm mặc, chờ học bá nói tiếp.
Không ngờ giây tiếp theo, học bá nói: "Các cậu hình như đều xem cùng một chương trình, trông như... rất thú vị, có thể cho tớ xem chung không."
"... Hẻ??"
"Gì?"
Học bá muốn xem tạp kỹ chung với các cô?? Tiểu Ngụy nghi ngờ lỗ tai mình nghe nhầm!
Nhưng mà... Đều xem cùng một chương trình?
Chẳng lẽ mọi người đều đang xem let's go?
Ba người đồng thời chấn kinh.
Học bá đứng bên dưới sờ sờ đầu, "Tớ... Tớ có thể xem cùng các cậu không?"
Đây là lần đầu cô muốn dung nhập với tập thể này nên có hơi thẹn thùng, cũng có chút sợ hãi, nhưng thấy ba người trên giường đều không nói chuyện, cô có chút mất tự tin.
"Nếu không được... không được thì thôi vậy, làm phiền rồi — —"
Ký túc xá trưởng tính cách thẳng thắng nhất, lập tức nói, "Không có không có!", Cô trực tiếp xuống giường, "Tớ đang xem let's go, chúng ta xem cùng đi."
Sau đó Tiểu Ngụy lại thấy, cô bạn yếu ớt ở giường kế bên cũng xuống cầu thang, "Tớ cũng đang xem."
Wow, đúng là xem cùng kìa!
Mọi người đều đang xem!
Tiểu Ngụy vội đi xuống theo, cô còn nhấc cái máy tính bảng xuống theo, "Tớ có máy tính bảng, màn hình lớn, chúng ta cùng xem đi!"
Bốn người kéo ghế dựa qua, Tiểu Ngụy đặt máy tính bảng lên bàn học bá, mặc dù ba người đã xem qua rồi, nhưng xem cùng mọi người vẫn vui hơn.
Học bá không chú ý nhiều đến minh tinh, các cô ngẫu nhiên sẽ phổ cập thêm thông tin cho học bá.
Ký túc xá trưởng nói: "Ha ha ha thần tượng đương đại, Sở Nhiên nói chuyện mắc cười quá."
Học bá: "Đây là Sở Nhiên sao! Hắn soái quá a!"
Tiểu Ngụy cũng nói thêm: "Người cao nhất này là Trang Dục!"
Học bá hiểu: "Trang Dục sao... Tớ có nghe qua Trang Dục!"
Bốn người hòa thuận vui vẻ xem chung.
Học bá còn rất thích Hà Tử Chiêu và Trần Ngũ, nhìn tình anh em của Hà Tử Chiêu và Trần Ngũ thì cười đến nở hoa, thường khen Hà Tử Chiêu đáng yêu và Trần Ngũ rất soái.
Đến đoạn của Sở Nhiên và Hạ Minh Viễn, ký túc xá trưởng cười choáng váng, "Ha ha ha Sở Nhiên vậy mà lấy chân giả dọa Hạ Minh Viễn, ha ha ha làm tốt lắm, hùng hài tử là phải trị như vậy!"
Tiểu Ngụy: "Ký túc xá trưởng, cô thật sự là fan mẹ của Hạ Minh Viễn sao?"
Ký túc xá trưởng: "Mẹ kế cũng là fan mẹ mà, cạc cạc cạc cạc!"
Đến đoạn Từ Kiêu và Trang Dục, Tiểu Ngụy không khống chế được mà, "Đệt đệt đệt!"
Học bá kinh ngạc: "Sao, sao vậy?"
Tiểu Ngụy còn chưa nói, cô bạn yếu ớt giường bên cạnh cũng bước tới, cầm máy tính bảng điên cuồng chụp màn hình Trang Dục và Từ Kiêu.
Tiểu Ngụy và cô liếc nhau, Tiểu Ngụy run run rẩy rẩy nói: "Chẳng lẽ, cậu cũng là ——"
Giường cách vách gật đầu thật mạnh, kích động đưa tay nắm lấy tay Tiểu Ngụy, "Tìm được tổ chức rồi!"
Ký túc xá trưởng và học bá: "???"
Sự thật chứng minh, các cô cũng không cùng một tổ chức, một người là Hoa Hướng Dương, một người là Thế Hệ Kiêu Hùng, nhưng vì Thái Dương Điểu mà hai người đạt thành nhận thức chung.
Đường của Thái Dương Điểu vừa xuất hiện, Tiểu Ngụy và bạn giường kế bên liền cầm lòng không đậu mà nắm tay nhau, hai người có thể đọc được nước mắt hạnh phúc trong đôi mắt của người đối diện.
Thời gian như bị xói mòn, thoáng cái đã qua một tiếng rưỡi.
Tới đoạn mặc nữ trang, ký túc xá trưởng lại cười muốn ngất: "Ha ha ha Hạ Minh Viễn thế mà lại hỏi Từ Kiêu có cạo lông chân hay không, đại bảo bối lại làm tớ cười chết mất!!"
Tiểu Ngụy cũng cười điên cuồng, "Ha ha ha mẹ nó, đây là hội trung niên điêu khắc cát nữ sao?"
Giường kế bên: "Vãi, Kiêu của tớ quả nhiên là thế hệ tuyệt sắc, cặp chân này, vừa thắng vừa dài lại còn trắng gây nữa!"
Ngay cả học bá thẹn thùng cũng không nhịn được, "Bọn họ mặc nữ trang đều rất dễ nhìn a!"
Cuối cùng cũng xem xong, bốn người đều cười tươi.
Học bá ngại ngùng cười nói: "Lần sau chúng ta xem chung nữa nha!"
Tiểu Ngụy nghiêm túc gật đầu, cô lại leo lên giường lần nữa, trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp — — không chỉ bởi vì tập này hài hước, mà càng là vì quan hệ bạn ký túc xá của các cô lại thân nhau hơn chút nữa.
Tiểu Ngụy muốn chia sẻ tâm tình của mình, cô mở diễn đàn fans ra, gõ xuống mấy chữ:
"Hóng tập mới!"
"Tôi thật sự nhịn không được, quan hệ bạn cùng phòng ký túc xá của chúng tôi khá bình thường, không thể tưởng tượng nổi lại có ngày được hoạt động chung với học bá, hôm nay chúng tôi cùng xem let's go!!! Hơn nữa hôm nay tôi mới phát hiện, thì ra tôi là Hoa Hướng Dương, kế bên là Kiêu Hùng, ký túc xá trưởng là fans mẹ Hạ Minh Viễn, thế giới quá kỳ diệu! A a a tôi phấn khích quá! zqsg phấn khích đến nổi nói không nên lời!!"
Tiểu Ngụy hào hứng đánh chữ, "Let's go chắc chắn hot! Tôi cam đoan!!!"
Thân là một fan cứng của Trang Dục và là một khán giả trung thành với 《Let's go》, Tiểu Ngụy tất nhiên đã nằm canh trên giường ký túc xá từ rất sớm, đến đúng 8 giờ, cô vừa mở máy tính bảng vừa nhìn nhóm chat trên điện thoại.
Lần này cô không cô đơn nữa!
Từ lần lên tiếng lần trước, cô không còn là một thợ lặn chuyên nghiệp nữa, trong fan club quen không ít chị em, lần này mọi người đều hẹn nhau cùng xem chung.
Hạ Minh Viễn có màn chào sân chất lượng cao, nhưng khi đến đoạn Hạ Minh Viễn hỏi màu son của Sở Nhiên, Tiểu Ngụy mém nữa cười sặc, trong nhóm cũng đang spam điên cuồng.
"Ha ha ha ha ha, Hạ Minh Viễn đúng là tác phẩm điêu khắc bằng cát*! Còn hỏi màu son của Sở Nhiên, người ta là mỹ nhân đẹp tự nhiên có biết hay không!"
*Chắc ý bạn này là tác phẩm điêu khắc bằng cát đẹp thì đẹp nhưng dễ đổ bể, như kiểu Hạ Minh Viễn lên sân khấu rất hoành tráng, nhưng xuống sân khấu là nát luôn hình tượng trước đó.
"Coi hắn giả bộ bình tĩnh kìa, hắn cắn bản không biết tạp kỹ này quay suốt luôn."
"Chờ lúc hắn nhìn thấy phụ đề chắc sẽ phun tào: Không, cậu chắc chắn sẽ tức điên lên khi không biết gì cả 23333."
"Mấy cậu có thấy Từ Kiêu rất kinh ngạc khi nhìn thấy Hạ Minh Viễn không, tôi cười chết mất, tổ tiết mục còn cho thêm ba cái dấu chấm hỏi quá sinh động!"
Lúc chia đội, Tiểu Ngụy thấy Từ Kiêu và Trang Dục lại không khống chế được nụ cười trên mặt, gửi tin nhắn vào nhóm fans.
Tiên Nữ Ngụy Của Trang Dục: "Mọi người có thấy lúc chia đội không, Thái Dương của chúng ta thật sự rất ngạo kiều a a a a —"
"Có thấy có thấy! Tớ phát hiện Từ Kiêu rất sủng Trang Dục nha!"
"Lúc Trang Thái Dương nói Từ Kiêu đứng núi này trông núi nọ, tớ còn tưởng hắn không muốn cùng đội với Từ Kiêu, kết quả lúc Sở mỹ nhân đến, hắn lật mặt còn nhanh hơn những người khác, cười chết tớ 2333."
"Apollo lật xe ngựa ha ha ha."
"Chấm hỏi, tự dưng cảm thấy hai người họ xứng đôi thế nào í?"
"Lầu trên chưa biết đến Thái Dương Điểu sao, mau lên giligili xem đi, có kinh hỉ nha!"
Cuộc trò chuyện trên nhóm gần như không ngừng lại, lúc này Tiểu Ngụy một chốc thì xem chương trình, một chốc thì lướt trong nhóm, toàn bộ quá trình phải nói là thích thú không thôi.
"Từ Kiêu thật sự rất sủng Trang Dục a, tớ thấy nước kia chắc là bạch xà thảo Lao Sơn đi, tớ từng vô tình uống một lần, thiếu điều muốn nôn ra."
"Đệt, nếu thật là thế, vậy đây không thể nghi ngờ chính là chân ái rồi."
"Bột Thủy Tinh lần trước còn cố ý nói Từ Kiêu phẫu thuật thẩm mỹ, này mẹ nó cũng quá giả, cậu xem vẻ mặt của Từ Kiêu lúc uống kìa, phẫu thuật mà còn làm ra được vẻ mặt này thì mới có quỷ á."
Cô đang cười đến vui vẻ thì lúc này, giường bên cạnh cô đột nhiên có một bàn tay duỗi qua khều cô.
Tiểu Ngụy vẻ mặt khó hiểu, mờ mịt ngẩng đầu, "Gì vậy?"
Người giường bên kia hơi xấu hổ, chỉ vào nữ sinh đang đứng dưới giường, "Cô ấy kêu chúng ta."
Lúc này Tiểu Ngụy mới phát hiện, không biết từ khi nào, phòng ký túc xá bốn người thì có ba người đều lên giường nằm — — bên dưới chỉ còn lại học bá đang đứng.
Quan hệ giữa học bá này với ba người các cô có hơi đạm bạc, từ khi khai giảng đến giờ, số lần Tiểu Ngụy nói chuyện với học bá có thể đếm trên đầu ngón tay.
— — Được rồi, thật ra là mọi người chỉ mới ở chung không bao lâu, quan hệ khá nhạt, nhưng Tiểu Ngụy và hai nữ sinh khác tốt xấu gì còn có thể trò chuyện với nhau vài câu, vẫn tốt hơn học bá một chút.
Bởi vì học bá này thật sự rất không hợp với mọi người, mỗi ngày chỉ toàn học với học, sáng nào cô cũng dậy sớm, ngủ sớm, lúc trở lại ký túc xá cũng chỉ có học, hoàn toàn không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng đọc sách y như trong sách thánh hiền miêu tả.
Nhưng nếu cô đã mở miệng, ba người cũng dừng chuyện trong tay lại, Tiểu Ngụy tháo tai nghe xuống, hai người khác cũng vậy.
Học bá hơi xấu hổ nhìn qua, cô nói: "Ba người các cậu cứ cười suốt, tớ..."
Tiểu Ngụy nghe đến đó, ý cười trên mặt cũng hơi thu lại, mím môi.
Cô đoán có lẽ cô cứ cười suốt, quấy rầy học bá học bài.
Trong lòng Tiểu Ngụy có hơi không thoải mái, thật ra đều ở chung ký túc xá, bây giờ chỉ mới 8 giờ, mọi người đều muốn sinh hoạt bình thường, vì sao phải nhân nhượng học bá khắp nơi.
Nhưng Tiểu Ngụy thấy học bá co rúm lại trông rất đáng thương, cũng không muốn cãi với cô nên im lặng không nói.
Cô nhìn thấy người đối diện cũng nhíu mày, nhưng mọi người đều là nữ sinh, có chuyện gì cũng đều nghẹn trong lòng chứ không trực tiếp nói ra, thế là mọi người đều trầm mặc, chờ học bá nói tiếp.
Không ngờ giây tiếp theo, học bá nói: "Các cậu hình như đều xem cùng một chương trình, trông như... rất thú vị, có thể cho tớ xem chung không."
"... Hẻ??"
"Gì?"
Học bá muốn xem tạp kỹ chung với các cô?? Tiểu Ngụy nghi ngờ lỗ tai mình nghe nhầm!
Nhưng mà... Đều xem cùng một chương trình?
Chẳng lẽ mọi người đều đang xem let's go?
Ba người đồng thời chấn kinh.
Học bá đứng bên dưới sờ sờ đầu, "Tớ... Tớ có thể xem cùng các cậu không?"
Đây là lần đầu cô muốn dung nhập với tập thể này nên có hơi thẹn thùng, cũng có chút sợ hãi, nhưng thấy ba người trên giường đều không nói chuyện, cô có chút mất tự tin.
"Nếu không được... không được thì thôi vậy, làm phiền rồi — —"
Ký túc xá trưởng tính cách thẳng thắng nhất, lập tức nói, "Không có không có!", Cô trực tiếp xuống giường, "Tớ đang xem let's go, chúng ta xem cùng đi."
Sau đó Tiểu Ngụy lại thấy, cô bạn yếu ớt ở giường kế bên cũng xuống cầu thang, "Tớ cũng đang xem."
Wow, đúng là xem cùng kìa!
Mọi người đều đang xem!
Tiểu Ngụy vội đi xuống theo, cô còn nhấc cái máy tính bảng xuống theo, "Tớ có máy tính bảng, màn hình lớn, chúng ta cùng xem đi!"
Bốn người kéo ghế dựa qua, Tiểu Ngụy đặt máy tính bảng lên bàn học bá, mặc dù ba người đã xem qua rồi, nhưng xem cùng mọi người vẫn vui hơn.
Học bá không chú ý nhiều đến minh tinh, các cô ngẫu nhiên sẽ phổ cập thêm thông tin cho học bá.
Ký túc xá trưởng nói: "Ha ha ha thần tượng đương đại, Sở Nhiên nói chuyện mắc cười quá."
Học bá: "Đây là Sở Nhiên sao! Hắn soái quá a!"
Tiểu Ngụy cũng nói thêm: "Người cao nhất này là Trang Dục!"
Học bá hiểu: "Trang Dục sao... Tớ có nghe qua Trang Dục!"
Bốn người hòa thuận vui vẻ xem chung.
Học bá còn rất thích Hà Tử Chiêu và Trần Ngũ, nhìn tình anh em của Hà Tử Chiêu và Trần Ngũ thì cười đến nở hoa, thường khen Hà Tử Chiêu đáng yêu và Trần Ngũ rất soái.
Đến đoạn của Sở Nhiên và Hạ Minh Viễn, ký túc xá trưởng cười choáng váng, "Ha ha ha Sở Nhiên vậy mà lấy chân giả dọa Hạ Minh Viễn, ha ha ha làm tốt lắm, hùng hài tử là phải trị như vậy!"
Tiểu Ngụy: "Ký túc xá trưởng, cô thật sự là fan mẹ của Hạ Minh Viễn sao?"
Ký túc xá trưởng: "Mẹ kế cũng là fan mẹ mà, cạc cạc cạc cạc!"
Đến đoạn Từ Kiêu và Trang Dục, Tiểu Ngụy không khống chế được mà, "Đệt đệt đệt!"
Học bá kinh ngạc: "Sao, sao vậy?"
Tiểu Ngụy còn chưa nói, cô bạn yếu ớt giường bên cạnh cũng bước tới, cầm máy tính bảng điên cuồng chụp màn hình Trang Dục và Từ Kiêu.
Tiểu Ngụy và cô liếc nhau, Tiểu Ngụy run run rẩy rẩy nói: "Chẳng lẽ, cậu cũng là ——"
Giường cách vách gật đầu thật mạnh, kích động đưa tay nắm lấy tay Tiểu Ngụy, "Tìm được tổ chức rồi!"
Ký túc xá trưởng và học bá: "???"
Sự thật chứng minh, các cô cũng không cùng một tổ chức, một người là Hoa Hướng Dương, một người là Thế Hệ Kiêu Hùng, nhưng vì Thái Dương Điểu mà hai người đạt thành nhận thức chung.
Đường của Thái Dương Điểu vừa xuất hiện, Tiểu Ngụy và bạn giường kế bên liền cầm lòng không đậu mà nắm tay nhau, hai người có thể đọc được nước mắt hạnh phúc trong đôi mắt của người đối diện.
Thời gian như bị xói mòn, thoáng cái đã qua một tiếng rưỡi.
Tới đoạn mặc nữ trang, ký túc xá trưởng lại cười muốn ngất: "Ha ha ha Hạ Minh Viễn thế mà lại hỏi Từ Kiêu có cạo lông chân hay không, đại bảo bối lại làm tớ cười chết mất!!"
Tiểu Ngụy cũng cười điên cuồng, "Ha ha ha mẹ nó, đây là hội trung niên điêu khắc cát nữ sao?"
Giường kế bên: "Vãi, Kiêu của tớ quả nhiên là thế hệ tuyệt sắc, cặp chân này, vừa thắng vừa dài lại còn trắng gây nữa!"
Ngay cả học bá thẹn thùng cũng không nhịn được, "Bọn họ mặc nữ trang đều rất dễ nhìn a!"
Cuối cùng cũng xem xong, bốn người đều cười tươi.
Học bá ngại ngùng cười nói: "Lần sau chúng ta xem chung nữa nha!"
Tiểu Ngụy nghiêm túc gật đầu, cô lại leo lên giường lần nữa, trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp — — không chỉ bởi vì tập này hài hước, mà càng là vì quan hệ bạn ký túc xá của các cô lại thân nhau hơn chút nữa.
Tiểu Ngụy muốn chia sẻ tâm tình của mình, cô mở diễn đàn fans ra, gõ xuống mấy chữ:
"Hóng tập mới!"
"Tôi thật sự nhịn không được, quan hệ bạn cùng phòng ký túc xá của chúng tôi khá bình thường, không thể tưởng tượng nổi lại có ngày được hoạt động chung với học bá, hôm nay chúng tôi cùng xem let's go!!! Hơn nữa hôm nay tôi mới phát hiện, thì ra tôi là Hoa Hướng Dương, kế bên là Kiêu Hùng, ký túc xá trưởng là fans mẹ Hạ Minh Viễn, thế giới quá kỳ diệu! A a a tôi phấn khích quá! zqsg phấn khích đến nổi nói không nên lời!!"
Tiểu Ngụy hào hứng đánh chữ, "Let's go chắc chắn hot! Tôi cam đoan!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất