Sau Khi Xuyên Thư, Mỹ Nhân Tái Hôn Với Đối Thủ Của Chồng Trước
Chương 17:
Nghiêm Lẫm và Cố Thanh Lâm nhập ngũ cùng năm, lại tình cờ ở cùng một đại đội. Cố Thanh Lâm năng lực toàn diện đều không tệ, vốn là người xuất sắc nhất trong số những người nhập ngũ cùng đợt nhưng lại có một Nghiêm Lẫm, ở mọi phương diện đều hơn anh ta một chút. Chỉ là Nghiêm Lẫm tính tình lạnh lùng, lại cứng đầu cố chấp, về mặt ứng xử với người khác thì không khéo léo bằng anh ta, quan hệ cũng không tốt bằng anh ta.
Vì vậy những năm gần đây, Cố Thanh Lâm và Nghiêm Lẫm luôn cạnh tranh với nhau. Ví dụ như Cố Thanh Lâm vừa lập công hạng nhì thì một thời gian sau, Nghiêm Lẫm lại lập công hạng nhất. Hoặc như, hôm trước Cố Thanh Lâm vừa được lãnh đạo khen ngợi trong cuộc họp thì hôm sau Nghiêm Lẫm lại lên báo của quân đội vì một công tác nào đó nổi bật. Tóm lại, Cố Thanh Lâm luôn không ưa Nghiêm Lẫm vì nghĩ rằng một ngày nào đó, anh ta sẽ vượt qua được Nghiêm Lẫm, cũng là để trút cơn tức của nhiều năm nay.
Cố Thanh Lâm nhiệt tình chào hỏi Nghiêm Lẫm nhưng Nghiêm Lẫm lại không thể hiện quá nhiều cảm xúc gì, chỉ khi đạp xe ngang qua Cố Thanh Lâm, anh ta mới hơi gật đầu với anh.
Nghiêm Lẫm vừa đạp xe đi được mười mấy mét lại gặp Tất Tuyết đi tới, lúc này, anh ta không khỏi hơi nhíu mày.
Mắt Nghiêm Lẫm nhân diện rất tốt, vừa rồi từ xa, anh ta đã thấy có hai người cùng đi về phía này, đến gần chốt gác mới tách ra. Đến khi đi gần, anh ta mới phát hiện người đi trước là Cố Thanh Lâm, còn người đi sau cách một đoạn là Tất Tuyết.
Mọi người đều biết Cố Thanh Lâm đã kết hôn. Vậy thì Tất Tuyết là một cô gái chưa chồng sao lại thường xuyên đi cùng Cố Thanh Lâm làm gì, hơn nữa nếu cứ quang minh chính đại thì không sao, vấn đề là họ thấy có người đến, lại tách nhau ra, như vậy thì có vẻ hơi cố ý. Hơn nữa, cảnh tượng như vậy, anh ta không phải lần đầu tiên bắt gặp.
"Anh Nghiêm." Tất Tuyết cười chào hỏi Nghiêm Lẫm.
Mày Nghiêm Lẫm nhíu chặt hơn, anh ta lạnh lùng liếc cô ta một cái, không nói gì, chỉ gật đầu, rồi tiếp tục đạp xe đi về phía trước.
Tất Tuyết thấy vậy cũng không nói thêm với anh ta, dù sao mỗi lần gặp Nghiêm Lẫm, cô đều thấy anh ta có vẻ xa cách, cô sớm quen với cách ứng xử của anh như vậy rồi.
Cô ta quen biết Nghiêm Lẫm từ rất lâu rồi. Nói ra thì, lần đầu tiên cô ta gặp Nghiêm Lẫm là năm mười sáu tuổi ở nhà cậu mình. Lúc đó, cô ta và Nghiêm Lẫm gặp nhau, cô ta vừa về đến cửa nhà thì thấy Nghiêm Lẫm đi ra từ nhà cậu mình. Mặc dù chỉ gặp thoáng qua nhưng Nghiêm Lẫm vẫn để lại cho cô ta ấn tượng vô cùng sâu sắc. Nói thật, ngoại hình của Nghiêm Lẫm rất xuất sắc, ngay cả Cố Thanh Lâm, về ngoại hình cũng kém anh ta vài phần.
Vì vậy những năm gần đây, Cố Thanh Lâm và Nghiêm Lẫm luôn cạnh tranh với nhau. Ví dụ như Cố Thanh Lâm vừa lập công hạng nhì thì một thời gian sau, Nghiêm Lẫm lại lập công hạng nhất. Hoặc như, hôm trước Cố Thanh Lâm vừa được lãnh đạo khen ngợi trong cuộc họp thì hôm sau Nghiêm Lẫm lại lên báo của quân đội vì một công tác nào đó nổi bật. Tóm lại, Cố Thanh Lâm luôn không ưa Nghiêm Lẫm vì nghĩ rằng một ngày nào đó, anh ta sẽ vượt qua được Nghiêm Lẫm, cũng là để trút cơn tức của nhiều năm nay.
Cố Thanh Lâm nhiệt tình chào hỏi Nghiêm Lẫm nhưng Nghiêm Lẫm lại không thể hiện quá nhiều cảm xúc gì, chỉ khi đạp xe ngang qua Cố Thanh Lâm, anh ta mới hơi gật đầu với anh.
Nghiêm Lẫm vừa đạp xe đi được mười mấy mét lại gặp Tất Tuyết đi tới, lúc này, anh ta không khỏi hơi nhíu mày.
Mắt Nghiêm Lẫm nhân diện rất tốt, vừa rồi từ xa, anh ta đã thấy có hai người cùng đi về phía này, đến gần chốt gác mới tách ra. Đến khi đi gần, anh ta mới phát hiện người đi trước là Cố Thanh Lâm, còn người đi sau cách một đoạn là Tất Tuyết.
Mọi người đều biết Cố Thanh Lâm đã kết hôn. Vậy thì Tất Tuyết là một cô gái chưa chồng sao lại thường xuyên đi cùng Cố Thanh Lâm làm gì, hơn nữa nếu cứ quang minh chính đại thì không sao, vấn đề là họ thấy có người đến, lại tách nhau ra, như vậy thì có vẻ hơi cố ý. Hơn nữa, cảnh tượng như vậy, anh ta không phải lần đầu tiên bắt gặp.
"Anh Nghiêm." Tất Tuyết cười chào hỏi Nghiêm Lẫm.
Mày Nghiêm Lẫm nhíu chặt hơn, anh ta lạnh lùng liếc cô ta một cái, không nói gì, chỉ gật đầu, rồi tiếp tục đạp xe đi về phía trước.
Tất Tuyết thấy vậy cũng không nói thêm với anh ta, dù sao mỗi lần gặp Nghiêm Lẫm, cô đều thấy anh ta có vẻ xa cách, cô sớm quen với cách ứng xử của anh như vậy rồi.
Cô ta quen biết Nghiêm Lẫm từ rất lâu rồi. Nói ra thì, lần đầu tiên cô ta gặp Nghiêm Lẫm là năm mười sáu tuổi ở nhà cậu mình. Lúc đó, cô ta và Nghiêm Lẫm gặp nhau, cô ta vừa về đến cửa nhà thì thấy Nghiêm Lẫm đi ra từ nhà cậu mình. Mặc dù chỉ gặp thoáng qua nhưng Nghiêm Lẫm vẫn để lại cho cô ta ấn tượng vô cùng sâu sắc. Nói thật, ngoại hình của Nghiêm Lẫm rất xuất sắc, ngay cả Cố Thanh Lâm, về ngoại hình cũng kém anh ta vài phần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất