Sau Khi Xuyên Thư, Mỹ Nhân Tái Hôn Với Đối Thủ Của Chồng Trước
Chương 34:
Qua trưa, Tô Hương Thảo đã bắt đầu nhào bột và băm thịt làm nhân.
Mặc dù Vân Thành không phải miền Bắc, không có thói quen ăn bánh chẻo vào đêm giao thừa nhưng bà Triệu nói Nghiêm Lẫm năm nào cũng đến đón Tết cùng bà, anh là người miền Bắc, thích ăn bánh chẻo. Vì vậy, Tô Hương Thảo đã mua bột mì và thịt về, định gói bánh chẻo cho bữa tối giao thừa, rồi làm thêm vài món ngon, cả nhà cùng nhau đón Tết vui vẻ.
Bột mì dùng là bột trắng tinh, nhân thịt dùng thịt đùi trước nạc mỡ theo tỷ lệ bảy phần nạc ba phần mỡ, bánh chẻo gói như vậy sẽ không quá khô cũng không quá ngấy, vừa miệng. Những thứ này, cô không dùng tiền và tem phiếu mà nguyên chủ để lại, mà toàn bộ đều do Tô Hương Thảo tự kiếm được. Ngoài những món ăn này, hai ngày trước cô còn ra phố mua một tràng pháo.
Kể từ lần Tô Hương Thảo giúp nhà bà Trương tiếp khách và nấu một bàn tiệc, chuyện này đã lan truyền khắp hẻm Hoa Hòe. Bà Trương vốn là người ăn nói khéo léo, cây đại thụ lại giống như trạm thông tin liên lạc của cả con phố, chuyện Tô Hương Thảo nấu ăn ngon, còn ngon hơn cả đầu bếp nhà hàng quốc doanh, chẳng mấy chốc đã truyền đến tai những người ở các ngõ bên cạnh con phố này.
Vừa hay đến cuối năm, đúng vào thời điểm đi thăm hỏi họ hàng, bạn bè nên có người cũng nghĩ như bà Trương lúc đầu, thấy như vậy vừa tiết kiệm vừa ngon hơn nhà hàng quốc doanh bên ngoài, bèn mời Tô Hương Thảo đến nhà mình giúp nấu ăn tiếp đãi người thân, bạn bè.
Lúc đầu, những người mời cô vẫn còn bán tín bán nghi, dù sao thì ai cũng biết, cái miệng của bà Trương rất khéo ăn nói, không biết có phóng đại quá không. Nhưng sau khi có vài gia đình lần lượt mời Tô Hương Thảo nấu ăn thì đều đồng thanh khen cô nấu ăn ngon, lúc này mọi người mới tin. Đột nhiên, những người đến tìm Tô Hương Thảo nấu ăn ở nhà mình kéo đến không dứt, Tô Hương Thảo bận không xuể, đến sau này thậm chí còn phải đặt lịch mới đến lượt.
Mặc dù đều là hàng xóm láng giềng nhưng người khác cũng không tiện để cô bận rộn không công, có người tặng quà, có người tặng tem phiếu, tặng tiền, còn có người bỏ ra số tiền lớn, muốn mời cô đến nhà nấu một bàn tiệc đêm giao thừa nhưng Tô Hương Thảo muốn cùng bà Triệu đón Tết thật vui vẻ nên đã từ chối.
Tô Hương Thảo đang định nêm nhân bánh chẻo thì nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài. Cô biết Nghiêm Lẫm có chìa khóa. Không biết lúc này là ai đến.
Cô mở cửa ra, thấy trước cửa có mấy người, trong đó có một người Tô Hương Thảo nhận ra, là bà Lưu ở ủy ban khu phố, hôm kia cô vừa đến nhà họ nấu ăn tiếp đãi người nhà bà Lưu.
Mặc dù Vân Thành không phải miền Bắc, không có thói quen ăn bánh chẻo vào đêm giao thừa nhưng bà Triệu nói Nghiêm Lẫm năm nào cũng đến đón Tết cùng bà, anh là người miền Bắc, thích ăn bánh chẻo. Vì vậy, Tô Hương Thảo đã mua bột mì và thịt về, định gói bánh chẻo cho bữa tối giao thừa, rồi làm thêm vài món ngon, cả nhà cùng nhau đón Tết vui vẻ.
Bột mì dùng là bột trắng tinh, nhân thịt dùng thịt đùi trước nạc mỡ theo tỷ lệ bảy phần nạc ba phần mỡ, bánh chẻo gói như vậy sẽ không quá khô cũng không quá ngấy, vừa miệng. Những thứ này, cô không dùng tiền và tem phiếu mà nguyên chủ để lại, mà toàn bộ đều do Tô Hương Thảo tự kiếm được. Ngoài những món ăn này, hai ngày trước cô còn ra phố mua một tràng pháo.
Kể từ lần Tô Hương Thảo giúp nhà bà Trương tiếp khách và nấu một bàn tiệc, chuyện này đã lan truyền khắp hẻm Hoa Hòe. Bà Trương vốn là người ăn nói khéo léo, cây đại thụ lại giống như trạm thông tin liên lạc của cả con phố, chuyện Tô Hương Thảo nấu ăn ngon, còn ngon hơn cả đầu bếp nhà hàng quốc doanh, chẳng mấy chốc đã truyền đến tai những người ở các ngõ bên cạnh con phố này.
Vừa hay đến cuối năm, đúng vào thời điểm đi thăm hỏi họ hàng, bạn bè nên có người cũng nghĩ như bà Trương lúc đầu, thấy như vậy vừa tiết kiệm vừa ngon hơn nhà hàng quốc doanh bên ngoài, bèn mời Tô Hương Thảo đến nhà mình giúp nấu ăn tiếp đãi người thân, bạn bè.
Lúc đầu, những người mời cô vẫn còn bán tín bán nghi, dù sao thì ai cũng biết, cái miệng của bà Trương rất khéo ăn nói, không biết có phóng đại quá không. Nhưng sau khi có vài gia đình lần lượt mời Tô Hương Thảo nấu ăn thì đều đồng thanh khen cô nấu ăn ngon, lúc này mọi người mới tin. Đột nhiên, những người đến tìm Tô Hương Thảo nấu ăn ở nhà mình kéo đến không dứt, Tô Hương Thảo bận không xuể, đến sau này thậm chí còn phải đặt lịch mới đến lượt.
Mặc dù đều là hàng xóm láng giềng nhưng người khác cũng không tiện để cô bận rộn không công, có người tặng quà, có người tặng tem phiếu, tặng tiền, còn có người bỏ ra số tiền lớn, muốn mời cô đến nhà nấu một bàn tiệc đêm giao thừa nhưng Tô Hương Thảo muốn cùng bà Triệu đón Tết thật vui vẻ nên đã từ chối.
Tô Hương Thảo đang định nêm nhân bánh chẻo thì nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài. Cô biết Nghiêm Lẫm có chìa khóa. Không biết lúc này là ai đến.
Cô mở cửa ra, thấy trước cửa có mấy người, trong đó có một người Tô Hương Thảo nhận ra, là bà Lưu ở ủy ban khu phố, hôm kia cô vừa đến nhà họ nấu ăn tiếp đãi người nhà bà Lưu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất