Sau Khi Xuyên Thư, Tôi Bị Vai Chính Thụ Cầm Tù
Chương 7: Vòi hoa sen cắm cúc huyệt rửa sạch (H)
Giang Ngộ bắn quá sâu, tinh dịch đặc sệt dính nhẹp trong cúc huyệt, hắn cũng không có ý định rút côn th*t ra, ngược lại vẫn cắm côn th*t nửa cứng nửa mềm trong cúc, biểu lộ, hắn còn chưa có tận hứng đâu.
Nhưng Thẩm Ý không còn sức mà động nữa, tuy cơ thể mềm như bùn nhão, nhưng ý thức vẫn còn rất rõ ràng, rõ ràng đến mức có thể cảm nhận được hạ thể phía dưới bị căng chặt đến trướng.
Bụng nhỏ rỗng tuếch bên trong sóng sánh tinh dịch nặng trĩu, toàn thân trên dưới nhìn không đến hai lượng thịt, cậu hé nửa mắt, thấy được Giang Ngộ đang ôm cậu đi đến bồn tắm.
Bồn tắm sóng sánh va đập tràn ít nước ra bên ngoài, nó rất rộng đủ cho hai người nằm, làn nước ấm bao vây lấy hai người, Thẩm Ý bị Giang Ngộ ôm vào trong ngực, nước nóng thẩm thấu khiến da thịt hơi ửng đỏ, cơ thể dán sát vào nhau, giống như một đôi tình nhân.
Giang Ngộ giơ tay ấn ấn bụng nhỏ của Thẩm Ý, tâm tình rất tốt, lười biếng trêu chọc cậu: "Ý Ý, em sẽ mang thai sao?"
Nghe vậy, Thẩm Ý cứng đờ cả người, cậu chậm chạp lắc đầu, thật lâu sau mới nghe được Giang Ngộ đáp lại một câu: "Thật sao?"
Bọn họ ngâm một hồi lâu, Thẩm Ý liền bắt đầu buồn ngủ, Giang Ngộ với lấy vòi hoa sen bên cạnh, Thẩm Ý híp híp mắt nhưng không có mở.
Giang Ngộ vỗ nhẹ vào mông Thẩm Ý, dọa cậu giật mình.
"Đừng ngủ ở chỗ này." Giang Ngộ nói xong liền đem côn th*t nửa mềm rút ra.
Tinh dịch bắn rất sâu, mãi một lúc mới chậm rì rì chảy ra ngoài.
Thẩm Ý nhìn đến mặt lại hồng lại nóng, cậu chống ngồi dậy, co rúc một góc trong bồn tắm như con chim cút, cách Giang Ngộ khá xa, ánh mắt cảnh giác nhìn Giang Ngộ, mà Giang Ngộ gỡ đầu vòi hoa sen xuống, chỉnh nước ấm vừa phải, đến khi cảm nhận được độ vừa lòng thì thôi.
Giang Ngộ nắm lấy mắt cá chân Thẩm Ý, nhẹ nhàng lôi kéo, không cần dùng nhiều lực dễ dàng kéo Thẩm Ý lại đây, hắn ấn Thẩm Ý, làm người cậu dựa vào trong lòng ngực chính mình, ôn hòa nói: "Nghe lời, tôi rửa sạch sẽ cho em."
Thần kinh căng chặt của Thẩm Ý dừng một chút, cuối cùng thả lỏng. Còn chưa kịp thở một hơi nhẹ nhõm, Giang Ngộ liền phun tia nước vào cúc huyệt Thẩm Ý.
Cúc huyệt bởi vì bị côn th*t cắm một lúc lâu, độ co chưa kịp dãn về, ngoan ngoãn mở cái miệng nhỏ. Tiếp nhận cột nước ấm phun vào đường đi chật hẹp, xô đánh va đập vào thịt ruột khiến nó không ngừng run rẩy.
Cúc huyệt vừa mới bị khai phá, đột nhiên bị nước ấm công kích khiến Thẩm Ý vừa đau vừa xót, cố lết chút hơi tàn vùng vẫy ép chất lỏng ra. Nhưng Giang Ngộ như đoán trước được ý đồ mà gắt gao ấn chặt cậu lại, không cho cậu có cơ hội né tránh, dòng nước ấm tùy ý chui vào, len lỏi vào mỗi một góc bên trong tràng đạo.
"Đừng nhúc nhích!"
Giang Ngộ bình tĩnh nói, chỉnh dòng nước phun mạnh đến mức tối đa.
Nước nóng càng lúc càng hỗn loạn xộc thẳng vào sâu, Giang Ngộ đem đầu vòi cắm vào huyệt khẩu không chừa một kẽ hở. Nước ấm rót vào cúc huyệt kiều nộn càng ngày càng nhiều, nước ấm trộn lẫn với tinh dịch đặc quánh, đem bụng nhỏ Thẩm Ý căng phồng giống như mang thai ba tháng, tròn tròn trắng trắng trông rất đáng yêu.
Thẩm Ý lại bắt đầu khóc, cậu bất lực ôm lấy Giang Ngộ.
Nhiệt độ nước thực sự rất ấm, nhưng huyệt thịt quá mức mẫn cảm, mà nước lại chảy vào quá nhiều khiến sự đè nén của Thẩm Ý hoàn toàn bị đánh vỡ.
Bụng Thẩm Ý thực sự quá căng, cậu vỗ vỗ lưng Giang Ngộ, không nói được mà chỉ dùng nước mắt để biểu đạt nỗi lòng.
Giang Ngộ nghiêng mặt, vừa lúc mặt đối mặt với Thẩm Ý, nhìn thấy trong mắt cậu đều là dư ảnh của hắn, ở phía đuôi mắt còn vương một giọt nước mắt, hắn cúi người về phía trước, vươn đầu lưỡi đem giọt nước mắt đó liếm vào trong miệng.
Thẩm Ý cảm nhận được đầu lưỡi ấm áp dán vào đuôi mắt mình, không nhịn được mà híp mắt.
Giang Ngộ cuối cùng buông tay, đem đầu vòi rút ra, theo ra cùng là nước sạch cùng một ít tinh dịch còn sót lại ồ ạt chảy ra ngoài.
Thẩm Ý nhẹ nhàng thở ra một hơi, cậu mệt mỏi ghé trên người Giang Ngộ, da thịt phấn nộn óng ánh nước như phát sáng. Thấy cậu thực sự rất mệt, Giang Ngộ cũng không động nữa, tắm sạch sẽ cho cậu rồi bế lên giường.
Vừa chạm vào giường, hai mắt Thẩm Ý liền nặng trĩu, nhưng lại gắng gượng chống mí mắt, không dám ngủ, sợ Giang Ngộ lại muốn làm chuyện xấu.
"Ngủ đi, không thao em nữa." Giang Ngộ ôm Thẩm Ý vào trong ngực.
Hai thân thể trần trụi nóng như lửa giao triền, mỗi một tấc da thịt đều dán chặt chẽ, Thẩm Ý mơ mơ màng màng cảm nhận được một cây gậy th*t thô lớn chọc vào mông mình, mí mắt chỉ giật giật không mở nổi nữa, nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Giang Ngộ nhìn chăm chú vào khuôn mặt đang ngủ say của Thẩm Ý, đáy mắt hiếm khi biểu lộ sự ôn nhu như mật.
Nhưng Thẩm Ý không còn sức mà động nữa, tuy cơ thể mềm như bùn nhão, nhưng ý thức vẫn còn rất rõ ràng, rõ ràng đến mức có thể cảm nhận được hạ thể phía dưới bị căng chặt đến trướng.
Bụng nhỏ rỗng tuếch bên trong sóng sánh tinh dịch nặng trĩu, toàn thân trên dưới nhìn không đến hai lượng thịt, cậu hé nửa mắt, thấy được Giang Ngộ đang ôm cậu đi đến bồn tắm.
Bồn tắm sóng sánh va đập tràn ít nước ra bên ngoài, nó rất rộng đủ cho hai người nằm, làn nước ấm bao vây lấy hai người, Thẩm Ý bị Giang Ngộ ôm vào trong ngực, nước nóng thẩm thấu khiến da thịt hơi ửng đỏ, cơ thể dán sát vào nhau, giống như một đôi tình nhân.
Giang Ngộ giơ tay ấn ấn bụng nhỏ của Thẩm Ý, tâm tình rất tốt, lười biếng trêu chọc cậu: "Ý Ý, em sẽ mang thai sao?"
Nghe vậy, Thẩm Ý cứng đờ cả người, cậu chậm chạp lắc đầu, thật lâu sau mới nghe được Giang Ngộ đáp lại một câu: "Thật sao?"
Bọn họ ngâm một hồi lâu, Thẩm Ý liền bắt đầu buồn ngủ, Giang Ngộ với lấy vòi hoa sen bên cạnh, Thẩm Ý híp híp mắt nhưng không có mở.
Giang Ngộ vỗ nhẹ vào mông Thẩm Ý, dọa cậu giật mình.
"Đừng ngủ ở chỗ này." Giang Ngộ nói xong liền đem côn th*t nửa mềm rút ra.
Tinh dịch bắn rất sâu, mãi một lúc mới chậm rì rì chảy ra ngoài.
Thẩm Ý nhìn đến mặt lại hồng lại nóng, cậu chống ngồi dậy, co rúc một góc trong bồn tắm như con chim cút, cách Giang Ngộ khá xa, ánh mắt cảnh giác nhìn Giang Ngộ, mà Giang Ngộ gỡ đầu vòi hoa sen xuống, chỉnh nước ấm vừa phải, đến khi cảm nhận được độ vừa lòng thì thôi.
Giang Ngộ nắm lấy mắt cá chân Thẩm Ý, nhẹ nhàng lôi kéo, không cần dùng nhiều lực dễ dàng kéo Thẩm Ý lại đây, hắn ấn Thẩm Ý, làm người cậu dựa vào trong lòng ngực chính mình, ôn hòa nói: "Nghe lời, tôi rửa sạch sẽ cho em."
Thần kinh căng chặt của Thẩm Ý dừng một chút, cuối cùng thả lỏng. Còn chưa kịp thở một hơi nhẹ nhõm, Giang Ngộ liền phun tia nước vào cúc huyệt Thẩm Ý.
Cúc huyệt bởi vì bị côn th*t cắm một lúc lâu, độ co chưa kịp dãn về, ngoan ngoãn mở cái miệng nhỏ. Tiếp nhận cột nước ấm phun vào đường đi chật hẹp, xô đánh va đập vào thịt ruột khiến nó không ngừng run rẩy.
Cúc huyệt vừa mới bị khai phá, đột nhiên bị nước ấm công kích khiến Thẩm Ý vừa đau vừa xót, cố lết chút hơi tàn vùng vẫy ép chất lỏng ra. Nhưng Giang Ngộ như đoán trước được ý đồ mà gắt gao ấn chặt cậu lại, không cho cậu có cơ hội né tránh, dòng nước ấm tùy ý chui vào, len lỏi vào mỗi một góc bên trong tràng đạo.
"Đừng nhúc nhích!"
Giang Ngộ bình tĩnh nói, chỉnh dòng nước phun mạnh đến mức tối đa.
Nước nóng càng lúc càng hỗn loạn xộc thẳng vào sâu, Giang Ngộ đem đầu vòi cắm vào huyệt khẩu không chừa một kẽ hở. Nước ấm rót vào cúc huyệt kiều nộn càng ngày càng nhiều, nước ấm trộn lẫn với tinh dịch đặc quánh, đem bụng nhỏ Thẩm Ý căng phồng giống như mang thai ba tháng, tròn tròn trắng trắng trông rất đáng yêu.
Thẩm Ý lại bắt đầu khóc, cậu bất lực ôm lấy Giang Ngộ.
Nhiệt độ nước thực sự rất ấm, nhưng huyệt thịt quá mức mẫn cảm, mà nước lại chảy vào quá nhiều khiến sự đè nén của Thẩm Ý hoàn toàn bị đánh vỡ.
Bụng Thẩm Ý thực sự quá căng, cậu vỗ vỗ lưng Giang Ngộ, không nói được mà chỉ dùng nước mắt để biểu đạt nỗi lòng.
Giang Ngộ nghiêng mặt, vừa lúc mặt đối mặt với Thẩm Ý, nhìn thấy trong mắt cậu đều là dư ảnh của hắn, ở phía đuôi mắt còn vương một giọt nước mắt, hắn cúi người về phía trước, vươn đầu lưỡi đem giọt nước mắt đó liếm vào trong miệng.
Thẩm Ý cảm nhận được đầu lưỡi ấm áp dán vào đuôi mắt mình, không nhịn được mà híp mắt.
Giang Ngộ cuối cùng buông tay, đem đầu vòi rút ra, theo ra cùng là nước sạch cùng một ít tinh dịch còn sót lại ồ ạt chảy ra ngoài.
Thẩm Ý nhẹ nhàng thở ra một hơi, cậu mệt mỏi ghé trên người Giang Ngộ, da thịt phấn nộn óng ánh nước như phát sáng. Thấy cậu thực sự rất mệt, Giang Ngộ cũng không động nữa, tắm sạch sẽ cho cậu rồi bế lên giường.
Vừa chạm vào giường, hai mắt Thẩm Ý liền nặng trĩu, nhưng lại gắng gượng chống mí mắt, không dám ngủ, sợ Giang Ngộ lại muốn làm chuyện xấu.
"Ngủ đi, không thao em nữa." Giang Ngộ ôm Thẩm Ý vào trong ngực.
Hai thân thể trần trụi nóng như lửa giao triền, mỗi một tấc da thịt đều dán chặt chẽ, Thẩm Ý mơ mơ màng màng cảm nhận được một cây gậy th*t thô lớn chọc vào mông mình, mí mắt chỉ giật giật không mở nổi nữa, nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Giang Ngộ nhìn chăm chú vào khuôn mặt đang ngủ say của Thẩm Ý, đáy mắt hiếm khi biểu lộ sự ôn nhu như mật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất