Chương 9: Biến thiên
Nhân tính, cái gì là nhân tính? Chỉ sợ không ai có thể nói rõ ràng đi. Tác gia tối khinh thường nhân loại có thể coi là nghề không, ở trong các tác phẩm của hắn, ngoại tinh nhân (alien) dị chủng, người máy dường như đều so với nhân loại cao cấp hơn, thiện lương hơn. Mà trong [nguyên chấn hiệp], hắn còn làm cho tam đại mỹ nữ của Hải Đường trải qua giải phẫu biến thành bạch tuộc màu tím, thật là có đủ giậm chân giận dữ.
“Nhân chi sơ, tính bản thiện” Không thể nào khảo cứu, nhưng nhân bản ích kỉ cũng là đạo lý không thể thay đổi được, chẳng qua sự ích kỷ này có cường có nhược, có lớn có bé. Làm cho Kinh Thiên tập đoàn phải trải qua nguy cơ đóng cửa, làm lão đại Tần Kinh Thiên ngày xưa xuất hiện nhược điểm, làm Kinh Thiên tập đoàn nhìn như cường đại không thể đổi tứ phân ngũ liệt, thuộc hạ bình thường xem ra cũng có khác nhau.
Vẫn là các cận vệ Tần Trí, Tần Dũng, Tần Song, Tần Toàn, Tần Nghĩa là tử trung phái. Tần Trí từ sau khi trừng phạt Tần Nghĩa liền vô tung vô ảnh (có ai đoán ra là bị trừng phạt như thế nào không?) Không biết có phải là đang tiến hành kháng nghị không tiếng động không nữa. Theo tình huống càng ngày càng nguy hiểm, Tần Song không có nhiều biến hóa, Tần Toàn lại rõ ràng có chút động tác nhỏ, tựa hồ cũng không muốn làm vật hy sinh ngu ngốc của lão đại.
Trong bốn vị quản lý kinh tế, Tần Nghĩa coi như là xong, Tần Nhân là kiên quyết phản đối lão đại, hắn không thể nhìn một tập đoàn cao thấp có hơn mấy vạn người bởi một kẻ vô năng mà cửa nát nhà tan.
[“Uy, cũng không nghiêm trọng đến vậy đi” Vương Á Nam cảm thấy nói như vậy có chút kinh khủng a “Thời đại này rồi, ai cũng biết Trái Đất tự mình chuyển động nào còn tà hồ như vậy (tin vào những điều mù quáng kiểu như vũ trụ quay xung quanh TĐ)
“Từng công nhân viên đều phải kiếm tiền nuôi gia đình, sau lưng mỗi người đều là một ngôi nhà, đằng sau mấy vạn công nhân viên, chính là mấy vạn gia đình. Từng đấy hộ gia đình mất đi trụ cột kinh tế là tình huống như thế nào?” Tần Nhân khí thế bức nhân, miệng đầy đạo lý lớn tiếng chất vất.
“Ta dựa vào cái gì phải nuôi sống nhiều người vậy?” Lại Thông lại bắt đầu nói ẩu nói tả.
“Vô lương tâm” Tần Nhân đối với con sâu lười nào đó luôn là cười nhạt.
“Ta thấy ngươi là đang luyến tiếc chức vị quản lý đi?” Đối với quở trách của Tần Nhân, Lại Thông vẫn không quan tâm.
“Ngươi,ngươi, ngươi là ngậm máu phun người!” Luôn luôn tuân theo quy củ, bị nhân nghĩa “Quân tử” trói buộc, Tần Nhân bị tức đến mặt đỏ tai hồng.
“ Đường xa mới biết sức ngựa, lâu ngày mới biết lòng dạ kẻ khác” Có lẽ chỉ có thời gian là có tài năng kiểm nghiệm hết thảy]
Tần Trung cùng Tần Thuận không có biểu hiện ra mình đứng ở phe nào. Bọn họ đối với hành vi của lão đại có phê bình kín đáo nhưng cũng không nguyện ý phản đối lão đại của mình. Đây cũng là Tần Kinh Thiên xây dựng ảnh hưởng dưới sự sợ hãi chứ không phải xuất phát từ sự trung thành.
Hết thảy đều để cho thế lực ngoại lai to lớn phân nhượng (định đoạt)-luôn luôn tại thị trường quốc tế uy danh hiển hách Luck tập đoàn. Tập đoàn quốc tế thanh danh hiển hách này giờ đang muốn khai thác thị trường hải ngoại, bọn họ nhìn trúng Kinh Thiên tập đoàn đang trên bờ bấp bênh.
Tuy rằng Kinh Thiên tập đoàn vì thủ lãnh ngu ngốc xuất hiện khó khăn tạm thời nhưng tư chất của nó lại rất tốt, có lượng khách hàng vô cùng lớn, có nhân viên thành thục, thông minh tháo vát, thu mua một tập đoàn như vậy là trăm lợi mà không hại. Chỉ cần hơi chút sửa lại là có thể đem Kinh Thiên tập đoàn khôi phục trở lại thành một bộ máy kiếm tiền, không ai lại bỏ phí cơ hội này. Rất nhiều nhà tư bản hùng hậu khác cũng nhanh tay tranh giành khối thịt béo này, kẻ đến trước được trước điều này ai cũng có thể hiểu được.
Không ai từng nghĩ rằng Tần Kinh Thiên sẽ thất bại, trong tay cầm 40% cổ phiếu, mặt khác tâm phúc dưới trướng bát đại kim cương mỗi người đều có 5% cổ phần trên danh nghĩa. Tất cả cộng lại Tần Kinh Thiên phải có đến 80% cổ phần, nhìn phía nào đều là vững như Thái Sơn, nhưng Thái Sơn thật cũng có ngày hỏng mất.
29-2 là sinh nhật Lại Thông, sâu lười sinh nhật đương nhiên có đặc biệt một chút, dù sao bốn năm sinh nhật một lần cũng thực phù hợp với yêu cầu của y. Trên tầng cao nhất, Tần Kinh Thiên, Tần Dũng, Vương Á Nam đang hát bài chúc mừng sinh nhạt cho kẻ nằm ườn trên ghế sô pha, Lại Thông mở miệng chờ mỹ vị bánh ngọt tự động rơi xuống. Cửa “Ba” một tiếng mở ra, bí thư thất kinh đứng một bên, Tần Nhân mang theo một đám người không mời mà đến.
“Tần tiên sinh, mời ngài hiện tại li khai” Ngày thường chỉ có chút phong độ, Tần Nhân giờ phút này lại rất vênh váo tự đắc, kẻ ngày thường luôn cúi đầu giờ đây khi ngẩng đầu lên ánh mắt lợi hại có vẻ hết sức vô tình.
“Tần Nhân, chú ý thái độ của ngươi” Tần Kinh Thiên cũng không nói gì nhưng Tần Dũng chính là nhịn không được “Ngươi đây là ý tứ gì? Ngươi tưởng lấy hạ phạm thượng sao?”
“Lấy hạ phạm thượng?!” Tần Nhân cười có chút hèn mọn hỏi lại “Ngươi này tứ chi phát triển mà suy nghĩ đơn giản thì biết cái gì!”
“Ngươi nói cái gì!” Tần Dũng cũng không chịu nổi loại tức này, không nói hai lời liền rút súng ra, nhưng hắn không nghĩ tới huynh đệ cùng chiến hào với mình là Tần Toàn lại rút súng ra nhắm ngay chính mình.
Hai mắt không dám tin, Tần Dũng trừng lớn mắt nhìn Tần Toàn, không có hỏi ra lời nhưng trong mắt toàn là nghi hoặc ai cũng có thể thấy rõ ràng.
“Ta..ta ta không muốn thành hai bàn tay trắng” mới đầu còn có chút bất an, nhưng sau một hồi liền trở nên đúng lý hợp tình, Tần Toàn tránh đi ánh mắt nhìn chăm chú của Tần Dũng, lớn tiếng nói lên lý do của chính mình.
“Kinh Thiên tập đoàn đã không còn là của Tần Kinh Thiên nữa” Tần Nhân giống như ngại không khí chưa đủ căng thẳng tiếp tục ném thêm một tràng bom.
“Thúi lắm!” Tần Dũng tức đến không để ý tới lời nói, một mặt quê mùa bại lộ không thể nghi ngờ “Này tuyệt đối không có khả năng”
Cho dù Tần Toàn cùng Tần Nhân cùng ngoại nhân hợp tác, nhiều nhất chỉ có 30% cổ phần công ty như thế nào có thể thay thế lão đại? Đương nhiên cũng từng có người có ý đồ dụ dỗ mình nhưng Tần Dũng lại ngay lập tức thông tri cho lão đại nhưng lão đại căn bản không hề để ý đến làm cho Tần Dũng khóc không ra nước mắt.
“Chúng ta có 55% cổ phần công ty, Tần Kinh Thiên muốn thay đổi cục diện? Trừ phi mặt trời mọc hướng Tây” Tần Nhân có chút dào dạt đắc ý “Đây là hắn bức ta, ai bảo hắn lấy sản nghiệp chúng ta dốc sức làm ra mang đi lấy lòng một nam sủng!” Nói xong lời cuối cùng Tần Nhân gần như nghiến răng nghiến lợi.
“Các ngươi, các ngươi là mấy tên vong ân phụ nghĩa!” Mắt thấy đại thế đã mất, Tần Dũng so với kẻ chân chính gặp chuyện là Tần Kinh Thiên còn muốn bi phẫn hơn “Tần Song, Tần Toàn, lão đại đã cứu mạng các ngươi, các ngươi liền như vậy lấy oán báo ơn?”
“Còn có các ngươi” ngón tay xẹt qua Tần Nhân cùng với Tần Trung, Tần Thuận phía sau “Bất quá là cô nhi ven đường được lão đại thu dưỡng đề bạt mới có ngày hôm nay. Các ngươi chính là như vậy báo đáp ân nhân?”
“Thấy kẻ cuối cùng còn mang theo rất nhiều tay súng-Tần Trí, Tần Dũng đã muốn bi phẫn quá độ “Ngươi đồ biến thái, nếu không phải có lão đại, ngươi sớm đã bị nhân quả (trả thù, quả báo) ngươi thế nhưng cũng tham gia một chân, các ngươi con mẹ nó tất cả đều là vương bát đản!” Nam nhi có đau cũng không rơi lệ thực ra chỉ là chưa tới chỗ quá thương tâm, lúc này Tần Dũng che ở trước mặt Tần Kinh Thiên thanh âm nghẹn ngào, thân thể lại thẳng tắp. Tám người cư nhiên lại có tận 7 kẻ làm phản thật sự là bất kham mà.
[“Ta không làm phản a” Tần Nghĩa sâu kín nói “Chỉ là bọn hắn đem cổ phần công ty của ta đoạt mất rồi thôi”
“Quỷ không nói quyền lợi” Mọi người không nhìn đến quỷ quyền] (đã chết đâu mà chị tác giả chém ác thế còn chém kinh hơn mình edit nữa chứ=.=)
“Đừng nhiều lời vô nghĩa!” Tần Trí không kiên nhẫn đùa nghịch, bắt tay vào làm việc “Đi mau, bằng không ta cũng không cam đoan thời gian dài sẽ có chuyện gì phát sinh ngoài ý muốn đâu”
Lạnh lùng nhìn đám người xung quanh, Tần Dũng đưa lưng về phía Tần Kinh Thiên, trầm thấp nói “Lão đại, ngươi đi trước, ta theo sau” Tần Dũng biết những kẻ này sẽ không bỏ qua cho lão đại, ai chẳng biết Tần Kinh Thiên lợi hại, hắn hiện tại nhất thời mê hoặc, ai có thể đảm bảo sau này khi hắn đã tỉnh táo lại sẽ không trả thù? Tần Dũng hiểu được nhưng đồng dạng những kẻ nhiều năm làm thủ hạ cũng hiểu được “Trảm thảo trừ căn” (nhổ cỏ phải nhổ tận gốc) đạo lý này ai cũng biết. Tần Dũng đối với lũ lang tâm cẩu phế này đã không còn chút hy vọng.
Sau chiếc bàn lớn Tần Kinh Thiên cùng Lại Thông đang ngồi, Tần Dũng và Vương Á Nam đứng chắn ở trước mặt, bên cạnh Lại Thông là một vị bảo tiêu thay thế cho Tần Trí, hắn bất vi sở động đứng đó như không nhìn thấy những chuyện vừa phát sinh. Mà đối diện họ chính là những đồng bọn ngày xưa giờ đã là địch nhân.
“Chậm!” Hai tiếng’chậm’ đồng thời được nói ra.
Một lãnh khốc như băng mang theo uy nghiêm nói không nên lời.
Mà một là chế nhạo cùng tiếc hận, nói không hết sự quỷ dị.
Không đợi cho mọi người phản ứng kịp, tiếng súng đã vang lên.
Đây là tín hiệu, tiếng súng thứ nhất vang lên sau đó viên đạn như mưa hướng tới năm người.
Có lẽ những kẻ phản bội đều nhiều hoặc ít có chút bất an, cách duy nhất để giải trừ loại bất an này chính là làm cho đương sự trở thành xác chết không nói được gì nữa, cùng làm cho bí mật phản bội này vĩnh viễn chìm vào đêm tối. Cho nên mỗi người đều không hẹn mà cùng muốn giết chết lão đại ngay lập tức, diệt trừ hậu họa.
Mọi người đối với ân tình, luôn vong (quên) đặc biệt mau. Mà đối với cừu hận dù bình thường cũng nhớ hết sức rõ ràng, đây là một thói hư tật xấu của nhân loại.
Khói bụi tan hết, năm người kia vẫn không nhúc nhích, ngồi vô cùng vững chắc, đứng không chút sứt mẻ, một đạo kính trong suốt đã chắn hết thảy thương tổn.
……………………………………
Phi cơ nổ vang, Tần Kinh Thiên bình tĩnh ôm lấy tình nhân lười đang đánh một cái ngáp lớn chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cùng ba người còn lại đi hướng khác nhau.
(đoạn này chắc là họ chuồn đi bằng phi cơ, mấy kẻ phản bội bị xử thảm lắm nên tác giả lười viết chăng?)
………………………………………….
Sau 3 tháng 5 ngày, tràng huyết tinh phản bội trước kia giống như chưa từng phát sinh. Không chỉ trong hôn nhân mà ngay cả trong thương trường cũng chỉ nghe người mới cười chứ không ai thấy kẻ cũ khóc. Không ai quan tâm đến kẻ bị đuổi xuống đài nào đó, họ chỉ thích quan tâm đến tân nhiệm chủ tịch của Kinh Thiên tập đoàn- Luck đại tổng tài sẽ mang tới những gì.
Nhóm công nhân viên là muốn biết có giảm biên chế không, phúc lợi có tăng không, trung tầng là quan tâm địa vị có bảo toàn được không, cao tầng là quyền lực có bị suy yếu hay không. Không ai quan tâm đến đế vương nghèo túng của Kinh Thiên tập đoàn- Tần Kinh Thiên hiện tại như thế nào. Hắn trong tay có 40% cổ phần có phải hay không cũng bị đoạt mất rồi. Đây là sự thật tiểu viên chức quản không được mà đại viên chức là không buồn để ý.
Đúng 10h, tại hội trường tuyên bố tin tức vô cùng náo nhiệt. Vị Pod tiên sinh vạn người chú ý mỉm cười tuyên bố Kinh Thiên tập đoàn chính thức sát nhập vào Luck tập đoàn. Tóc vàng mắt xanh Pod tiên sinh anh tuấn dị thường, được giới truyền thông xưng là “thần Apollo”. Thực chất hắn người da trắng thuần chủng, tóc vàng rực rỡ, cái mũi cao thẳng, đôi mắt xanh lam, là huyết thống da trắng thuần khiết thế giới hiếm có. Sinh ra đã có khí chất cao quý, càng tăng thêm phụ trợ khiến hắn không chê vào đâu được. Nếu đưa kẻ quân tử Tần Nhân ra so sánh liền có vẻ có chút hẹp hòi, dù cố gắng thế nào cũng không có được khí chất của huyết thống quý tộc xưa.
“Pod tiên sinh, xin hỏi kế hoạch tiếp theo của ngài là gì? Ngài sẽ mở rộng Kinh Thiên tập đoàn nghiệp vụ sao?” phóng viên báo tài chính và kinh tế làm hết phận sự đặt câu hỏi.
Mỉm cười làm cho khuôn mặt của nữ phóng viên đã hỏi kia tại nụ cười sáng lạn mà đỏ bừng “ Kế hoạch tiếp theo” Cố ý thừa nước đục thả câu trầm ngâm một chút, gia tăng hiệu quả hí kịch “Này hãy nghe tổng tài của chúng ta”
“Cái gì?!” Hiện trường một mảnh ồ lên “Ngài không phải tổng tài sao?”
Vô tội chớp chớp đôi mắt Đặc Đức vô cùng thiên chân (ngây thơ=.=) nói “ Ta là tổng tài nha! Ta là tổng tài bộ phận Châu Á, nhưng trên ta còn có tổng tài của tổng công ty và chủ tịch a” Đô đô đôi môi hồng nhuận, lấy một loại động tác ngây thơ không phù hợp tuổi để gia tăng hí kịch. Thật sự là đạp hư hình tượng ông trời hảo hảo ban cho mà “Bọn họ chẳng lẽ không biết xã hội hiện đại đã đầy đường quản lý, đến mức một khối gạch cũng tạo nên một cái tổng tài sao?” Đặc Đức thật cao hứng hiệu quả mình tạo ra, nhìn cả sân một đám người đang kinh ngạc. Vì hành động cao siêu của mình mà vô cùng đắc ý, gần như kiêu ngạo ngẩng đầu lên.
[“Uy, ngươi cũng không phải diễn viên, để ý hành động làm gì. Đừng quên ngươi là một doanh nhân, một cái tri thức, có tài có thể thay đổi tình hình tài chính” Mặc Khách thật sự không hiểu nổi cái kẻ chôn dưới một đống tiền, suốt ngày quản lý tài chính lại không vì mục tiêu là doanh thu mà lấy việc lừa gạt kẻ khác làm vui, quan điểm kiểu gì a?
“Cả ngày chỉ biết tiền a, tiền a?” Đặc Đức liếc một cái xem thường, chỉ riêng việc hắn anh tuấn như thần Apollo thì xem thường cũng được người yêu “Rất tục tằng!”
“Ngươi con mẹ nó không tục tằng?!” Vẫn là Vương Á Nam đủ nghĩa khí, lập tức vì tác giả minh oan “ Một kẻ chưa bao giờ thiếu tiền với một kẻ vất vả kiếm tiền, ngươi không biết là đứng nói chuyện cũng đau thắt lưng sao?” Vương Á Nam châm chọc kẻ muốn tiền có tiền, muốn dung mạo có dung mạo.
Kẻ này so với người khác thật sự tức chết người, chỉ bằng dung mạo của Đặc Đức cho dù không điểm thạch thành kim bản sự (chả làm được việc gì) làm Ngưu Lang (money boy a) cũng là đầu bài.
“Đứng nói chuyện đương nhiên thắt lưng không đau” Đặc Đức khó hiểu phản bác, nói xong còn lắc lắc thắt lưng gầy của mình tự chứng minh.
“Mỹ nữ ngươi là tóc ngắn thì kiến thức nông cạn rồi” Dào dạt đắc ý vênh vang nói ra một câu chỉ tốt ở bề ngoài thành ngữ.
Nhìn về phía Vương Á Nam cười đến như ánh mặt trời.
Đặc Đức mạc danh kì diệu nhìn Vương Á Nam thật sự không rõ sao trên thế giới này lại có nữ nhân không thích nghe ca ngợi, không kêu mỹ nữ chẳng lẽ muốn kêu xấu nữ?]
Có Đặc Đức anh tuấn làm đệm lót, Luck đại tổng tài cùng chủ tịch càng có vẻ thần bí khó lường, sự quan tâm của mọi người bị đề cao, đều muốn nhìn xem nam nhân được thế nhân coi như “Thần Tài” chân chính của Luck tập đoàn rốt cuộc là bộ dạng gì.
Một nam nhân cao lớn lạnh lùng chậm rãi từ bên ngoài đi vào, cảm giác áp bách mãnh liệt làm không khí trở nên loãng, mọi người kìm lòng không đậu mà nín thở trầm mặc. Không ai dám phát ra tiếng nào, mỗi người trong lòng đều phát ra những dấu chấm hỏi thật lớn.
Mà nam nhân này cũng không phải ai xa lạ, đúng vậy, đó là người bọn họ phi thường quen thuộc. Đây chính là kẻ bị thân tín của chính mình phản bội Tần Kinh Thiên, hắn cư nhiên nhanh chóng như vậy trở thành đại tổng tài của Luck tập đoàn, đây là cái chuyện gì xảy ra a???!
Đặc Đức thấy một mình Tần Kinh Thiên cũng không khỏi có chút giật mình, bất quá khác với kinh ngạc của mọi người chính là không gặp được sư phụ.
“Chủ tịch đâu?”
Trong mắt hiện lên một tia sủng nịch cùng bất đắc dĩ, Tần Kinh Thiên khí thế cường ngạch hiện ra ôn nhu thản nhiên.
“Lại lười động” Đặc Đức hiểu rõ nói “ Ngay cả một tay bày ra đại kết cục cũng không chịu nhìn một cái?” Cả một màn này thế nhưng chính là con sâu lười kia bày ra trong một tháng còn tưởng y sẽ tự thân nhìn xem kết cục cơ.
Trên mặt lộ ra chút ửng đỏ, ho khan một tiếng, Tần Kinh Thiên quay mặt hướng các vị phóng viên đang chờ mong.
Ở trong nháy mắt quay đầu này, Đặc Đức nhìn thấy rõ ràng một dấu răng cắn ở trên cổ Tần Kinh Thiên, không khỏi cười rộ lên, cười đến tựa như một con hồ ly giảo hoạt.
“Chủ tịch lười thân ái, lần này ngươi tính sai”=))))))))))))))
“Nhân chi sơ, tính bản thiện” Không thể nào khảo cứu, nhưng nhân bản ích kỉ cũng là đạo lý không thể thay đổi được, chẳng qua sự ích kỷ này có cường có nhược, có lớn có bé. Làm cho Kinh Thiên tập đoàn phải trải qua nguy cơ đóng cửa, làm lão đại Tần Kinh Thiên ngày xưa xuất hiện nhược điểm, làm Kinh Thiên tập đoàn nhìn như cường đại không thể đổi tứ phân ngũ liệt, thuộc hạ bình thường xem ra cũng có khác nhau.
Vẫn là các cận vệ Tần Trí, Tần Dũng, Tần Song, Tần Toàn, Tần Nghĩa là tử trung phái. Tần Trí từ sau khi trừng phạt Tần Nghĩa liền vô tung vô ảnh (có ai đoán ra là bị trừng phạt như thế nào không?) Không biết có phải là đang tiến hành kháng nghị không tiếng động không nữa. Theo tình huống càng ngày càng nguy hiểm, Tần Song không có nhiều biến hóa, Tần Toàn lại rõ ràng có chút động tác nhỏ, tựa hồ cũng không muốn làm vật hy sinh ngu ngốc của lão đại.
Trong bốn vị quản lý kinh tế, Tần Nghĩa coi như là xong, Tần Nhân là kiên quyết phản đối lão đại, hắn không thể nhìn một tập đoàn cao thấp có hơn mấy vạn người bởi một kẻ vô năng mà cửa nát nhà tan.
[“Uy, cũng không nghiêm trọng đến vậy đi” Vương Á Nam cảm thấy nói như vậy có chút kinh khủng a “Thời đại này rồi, ai cũng biết Trái Đất tự mình chuyển động nào còn tà hồ như vậy (tin vào những điều mù quáng kiểu như vũ trụ quay xung quanh TĐ)
“Từng công nhân viên đều phải kiếm tiền nuôi gia đình, sau lưng mỗi người đều là một ngôi nhà, đằng sau mấy vạn công nhân viên, chính là mấy vạn gia đình. Từng đấy hộ gia đình mất đi trụ cột kinh tế là tình huống như thế nào?” Tần Nhân khí thế bức nhân, miệng đầy đạo lý lớn tiếng chất vất.
“Ta dựa vào cái gì phải nuôi sống nhiều người vậy?” Lại Thông lại bắt đầu nói ẩu nói tả.
“Vô lương tâm” Tần Nhân đối với con sâu lười nào đó luôn là cười nhạt.
“Ta thấy ngươi là đang luyến tiếc chức vị quản lý đi?” Đối với quở trách của Tần Nhân, Lại Thông vẫn không quan tâm.
“Ngươi,ngươi, ngươi là ngậm máu phun người!” Luôn luôn tuân theo quy củ, bị nhân nghĩa “Quân tử” trói buộc, Tần Nhân bị tức đến mặt đỏ tai hồng.
“ Đường xa mới biết sức ngựa, lâu ngày mới biết lòng dạ kẻ khác” Có lẽ chỉ có thời gian là có tài năng kiểm nghiệm hết thảy]
Tần Trung cùng Tần Thuận không có biểu hiện ra mình đứng ở phe nào. Bọn họ đối với hành vi của lão đại có phê bình kín đáo nhưng cũng không nguyện ý phản đối lão đại của mình. Đây cũng là Tần Kinh Thiên xây dựng ảnh hưởng dưới sự sợ hãi chứ không phải xuất phát từ sự trung thành.
Hết thảy đều để cho thế lực ngoại lai to lớn phân nhượng (định đoạt)-luôn luôn tại thị trường quốc tế uy danh hiển hách Luck tập đoàn. Tập đoàn quốc tế thanh danh hiển hách này giờ đang muốn khai thác thị trường hải ngoại, bọn họ nhìn trúng Kinh Thiên tập đoàn đang trên bờ bấp bênh.
Tuy rằng Kinh Thiên tập đoàn vì thủ lãnh ngu ngốc xuất hiện khó khăn tạm thời nhưng tư chất của nó lại rất tốt, có lượng khách hàng vô cùng lớn, có nhân viên thành thục, thông minh tháo vát, thu mua một tập đoàn như vậy là trăm lợi mà không hại. Chỉ cần hơi chút sửa lại là có thể đem Kinh Thiên tập đoàn khôi phục trở lại thành một bộ máy kiếm tiền, không ai lại bỏ phí cơ hội này. Rất nhiều nhà tư bản hùng hậu khác cũng nhanh tay tranh giành khối thịt béo này, kẻ đến trước được trước điều này ai cũng có thể hiểu được.
Không ai từng nghĩ rằng Tần Kinh Thiên sẽ thất bại, trong tay cầm 40% cổ phiếu, mặt khác tâm phúc dưới trướng bát đại kim cương mỗi người đều có 5% cổ phần trên danh nghĩa. Tất cả cộng lại Tần Kinh Thiên phải có đến 80% cổ phần, nhìn phía nào đều là vững như Thái Sơn, nhưng Thái Sơn thật cũng có ngày hỏng mất.
29-2 là sinh nhật Lại Thông, sâu lười sinh nhật đương nhiên có đặc biệt một chút, dù sao bốn năm sinh nhật một lần cũng thực phù hợp với yêu cầu của y. Trên tầng cao nhất, Tần Kinh Thiên, Tần Dũng, Vương Á Nam đang hát bài chúc mừng sinh nhạt cho kẻ nằm ườn trên ghế sô pha, Lại Thông mở miệng chờ mỹ vị bánh ngọt tự động rơi xuống. Cửa “Ba” một tiếng mở ra, bí thư thất kinh đứng một bên, Tần Nhân mang theo một đám người không mời mà đến.
“Tần tiên sinh, mời ngài hiện tại li khai” Ngày thường chỉ có chút phong độ, Tần Nhân giờ phút này lại rất vênh váo tự đắc, kẻ ngày thường luôn cúi đầu giờ đây khi ngẩng đầu lên ánh mắt lợi hại có vẻ hết sức vô tình.
“Tần Nhân, chú ý thái độ của ngươi” Tần Kinh Thiên cũng không nói gì nhưng Tần Dũng chính là nhịn không được “Ngươi đây là ý tứ gì? Ngươi tưởng lấy hạ phạm thượng sao?”
“Lấy hạ phạm thượng?!” Tần Nhân cười có chút hèn mọn hỏi lại “Ngươi này tứ chi phát triển mà suy nghĩ đơn giản thì biết cái gì!”
“Ngươi nói cái gì!” Tần Dũng cũng không chịu nổi loại tức này, không nói hai lời liền rút súng ra, nhưng hắn không nghĩ tới huynh đệ cùng chiến hào với mình là Tần Toàn lại rút súng ra nhắm ngay chính mình.
Hai mắt không dám tin, Tần Dũng trừng lớn mắt nhìn Tần Toàn, không có hỏi ra lời nhưng trong mắt toàn là nghi hoặc ai cũng có thể thấy rõ ràng.
“Ta..ta ta không muốn thành hai bàn tay trắng” mới đầu còn có chút bất an, nhưng sau một hồi liền trở nên đúng lý hợp tình, Tần Toàn tránh đi ánh mắt nhìn chăm chú của Tần Dũng, lớn tiếng nói lên lý do của chính mình.
“Kinh Thiên tập đoàn đã không còn là của Tần Kinh Thiên nữa” Tần Nhân giống như ngại không khí chưa đủ căng thẳng tiếp tục ném thêm một tràng bom.
“Thúi lắm!” Tần Dũng tức đến không để ý tới lời nói, một mặt quê mùa bại lộ không thể nghi ngờ “Này tuyệt đối không có khả năng”
Cho dù Tần Toàn cùng Tần Nhân cùng ngoại nhân hợp tác, nhiều nhất chỉ có 30% cổ phần công ty như thế nào có thể thay thế lão đại? Đương nhiên cũng từng có người có ý đồ dụ dỗ mình nhưng Tần Dũng lại ngay lập tức thông tri cho lão đại nhưng lão đại căn bản không hề để ý đến làm cho Tần Dũng khóc không ra nước mắt.
“Chúng ta có 55% cổ phần công ty, Tần Kinh Thiên muốn thay đổi cục diện? Trừ phi mặt trời mọc hướng Tây” Tần Nhân có chút dào dạt đắc ý “Đây là hắn bức ta, ai bảo hắn lấy sản nghiệp chúng ta dốc sức làm ra mang đi lấy lòng một nam sủng!” Nói xong lời cuối cùng Tần Nhân gần như nghiến răng nghiến lợi.
“Các ngươi, các ngươi là mấy tên vong ân phụ nghĩa!” Mắt thấy đại thế đã mất, Tần Dũng so với kẻ chân chính gặp chuyện là Tần Kinh Thiên còn muốn bi phẫn hơn “Tần Song, Tần Toàn, lão đại đã cứu mạng các ngươi, các ngươi liền như vậy lấy oán báo ơn?”
“Còn có các ngươi” ngón tay xẹt qua Tần Nhân cùng với Tần Trung, Tần Thuận phía sau “Bất quá là cô nhi ven đường được lão đại thu dưỡng đề bạt mới có ngày hôm nay. Các ngươi chính là như vậy báo đáp ân nhân?”
“Thấy kẻ cuối cùng còn mang theo rất nhiều tay súng-Tần Trí, Tần Dũng đã muốn bi phẫn quá độ “Ngươi đồ biến thái, nếu không phải có lão đại, ngươi sớm đã bị nhân quả (trả thù, quả báo) ngươi thế nhưng cũng tham gia một chân, các ngươi con mẹ nó tất cả đều là vương bát đản!” Nam nhi có đau cũng không rơi lệ thực ra chỉ là chưa tới chỗ quá thương tâm, lúc này Tần Dũng che ở trước mặt Tần Kinh Thiên thanh âm nghẹn ngào, thân thể lại thẳng tắp. Tám người cư nhiên lại có tận 7 kẻ làm phản thật sự là bất kham mà.
[“Ta không làm phản a” Tần Nghĩa sâu kín nói “Chỉ là bọn hắn đem cổ phần công ty của ta đoạt mất rồi thôi”
“Quỷ không nói quyền lợi” Mọi người không nhìn đến quỷ quyền] (đã chết đâu mà chị tác giả chém ác thế còn chém kinh hơn mình edit nữa chứ=.=)
“Đừng nhiều lời vô nghĩa!” Tần Trí không kiên nhẫn đùa nghịch, bắt tay vào làm việc “Đi mau, bằng không ta cũng không cam đoan thời gian dài sẽ có chuyện gì phát sinh ngoài ý muốn đâu”
Lạnh lùng nhìn đám người xung quanh, Tần Dũng đưa lưng về phía Tần Kinh Thiên, trầm thấp nói “Lão đại, ngươi đi trước, ta theo sau” Tần Dũng biết những kẻ này sẽ không bỏ qua cho lão đại, ai chẳng biết Tần Kinh Thiên lợi hại, hắn hiện tại nhất thời mê hoặc, ai có thể đảm bảo sau này khi hắn đã tỉnh táo lại sẽ không trả thù? Tần Dũng hiểu được nhưng đồng dạng những kẻ nhiều năm làm thủ hạ cũng hiểu được “Trảm thảo trừ căn” (nhổ cỏ phải nhổ tận gốc) đạo lý này ai cũng biết. Tần Dũng đối với lũ lang tâm cẩu phế này đã không còn chút hy vọng.
Sau chiếc bàn lớn Tần Kinh Thiên cùng Lại Thông đang ngồi, Tần Dũng và Vương Á Nam đứng chắn ở trước mặt, bên cạnh Lại Thông là một vị bảo tiêu thay thế cho Tần Trí, hắn bất vi sở động đứng đó như không nhìn thấy những chuyện vừa phát sinh. Mà đối diện họ chính là những đồng bọn ngày xưa giờ đã là địch nhân.
“Chậm!” Hai tiếng’chậm’ đồng thời được nói ra.
Một lãnh khốc như băng mang theo uy nghiêm nói không nên lời.
Mà một là chế nhạo cùng tiếc hận, nói không hết sự quỷ dị.
Không đợi cho mọi người phản ứng kịp, tiếng súng đã vang lên.
Đây là tín hiệu, tiếng súng thứ nhất vang lên sau đó viên đạn như mưa hướng tới năm người.
Có lẽ những kẻ phản bội đều nhiều hoặc ít có chút bất an, cách duy nhất để giải trừ loại bất an này chính là làm cho đương sự trở thành xác chết không nói được gì nữa, cùng làm cho bí mật phản bội này vĩnh viễn chìm vào đêm tối. Cho nên mỗi người đều không hẹn mà cùng muốn giết chết lão đại ngay lập tức, diệt trừ hậu họa.
Mọi người đối với ân tình, luôn vong (quên) đặc biệt mau. Mà đối với cừu hận dù bình thường cũng nhớ hết sức rõ ràng, đây là một thói hư tật xấu của nhân loại.
Khói bụi tan hết, năm người kia vẫn không nhúc nhích, ngồi vô cùng vững chắc, đứng không chút sứt mẻ, một đạo kính trong suốt đã chắn hết thảy thương tổn.
……………………………………
Phi cơ nổ vang, Tần Kinh Thiên bình tĩnh ôm lấy tình nhân lười đang đánh một cái ngáp lớn chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, cùng ba người còn lại đi hướng khác nhau.
(đoạn này chắc là họ chuồn đi bằng phi cơ, mấy kẻ phản bội bị xử thảm lắm nên tác giả lười viết chăng?)
………………………………………….
Sau 3 tháng 5 ngày, tràng huyết tinh phản bội trước kia giống như chưa từng phát sinh. Không chỉ trong hôn nhân mà ngay cả trong thương trường cũng chỉ nghe người mới cười chứ không ai thấy kẻ cũ khóc. Không ai quan tâm đến kẻ bị đuổi xuống đài nào đó, họ chỉ thích quan tâm đến tân nhiệm chủ tịch của Kinh Thiên tập đoàn- Luck đại tổng tài sẽ mang tới những gì.
Nhóm công nhân viên là muốn biết có giảm biên chế không, phúc lợi có tăng không, trung tầng là quan tâm địa vị có bảo toàn được không, cao tầng là quyền lực có bị suy yếu hay không. Không ai quan tâm đến đế vương nghèo túng của Kinh Thiên tập đoàn- Tần Kinh Thiên hiện tại như thế nào. Hắn trong tay có 40% cổ phần có phải hay không cũng bị đoạt mất rồi. Đây là sự thật tiểu viên chức quản không được mà đại viên chức là không buồn để ý.
Đúng 10h, tại hội trường tuyên bố tin tức vô cùng náo nhiệt. Vị Pod tiên sinh vạn người chú ý mỉm cười tuyên bố Kinh Thiên tập đoàn chính thức sát nhập vào Luck tập đoàn. Tóc vàng mắt xanh Pod tiên sinh anh tuấn dị thường, được giới truyền thông xưng là “thần Apollo”. Thực chất hắn người da trắng thuần chủng, tóc vàng rực rỡ, cái mũi cao thẳng, đôi mắt xanh lam, là huyết thống da trắng thuần khiết thế giới hiếm có. Sinh ra đã có khí chất cao quý, càng tăng thêm phụ trợ khiến hắn không chê vào đâu được. Nếu đưa kẻ quân tử Tần Nhân ra so sánh liền có vẻ có chút hẹp hòi, dù cố gắng thế nào cũng không có được khí chất của huyết thống quý tộc xưa.
“Pod tiên sinh, xin hỏi kế hoạch tiếp theo của ngài là gì? Ngài sẽ mở rộng Kinh Thiên tập đoàn nghiệp vụ sao?” phóng viên báo tài chính và kinh tế làm hết phận sự đặt câu hỏi.
Mỉm cười làm cho khuôn mặt của nữ phóng viên đã hỏi kia tại nụ cười sáng lạn mà đỏ bừng “ Kế hoạch tiếp theo” Cố ý thừa nước đục thả câu trầm ngâm một chút, gia tăng hiệu quả hí kịch “Này hãy nghe tổng tài của chúng ta”
“Cái gì?!” Hiện trường một mảnh ồ lên “Ngài không phải tổng tài sao?”
Vô tội chớp chớp đôi mắt Đặc Đức vô cùng thiên chân (ngây thơ=.=) nói “ Ta là tổng tài nha! Ta là tổng tài bộ phận Châu Á, nhưng trên ta còn có tổng tài của tổng công ty và chủ tịch a” Đô đô đôi môi hồng nhuận, lấy một loại động tác ngây thơ không phù hợp tuổi để gia tăng hí kịch. Thật sự là đạp hư hình tượng ông trời hảo hảo ban cho mà “Bọn họ chẳng lẽ không biết xã hội hiện đại đã đầy đường quản lý, đến mức một khối gạch cũng tạo nên một cái tổng tài sao?” Đặc Đức thật cao hứng hiệu quả mình tạo ra, nhìn cả sân một đám người đang kinh ngạc. Vì hành động cao siêu của mình mà vô cùng đắc ý, gần như kiêu ngạo ngẩng đầu lên.
[“Uy, ngươi cũng không phải diễn viên, để ý hành động làm gì. Đừng quên ngươi là một doanh nhân, một cái tri thức, có tài có thể thay đổi tình hình tài chính” Mặc Khách thật sự không hiểu nổi cái kẻ chôn dưới một đống tiền, suốt ngày quản lý tài chính lại không vì mục tiêu là doanh thu mà lấy việc lừa gạt kẻ khác làm vui, quan điểm kiểu gì a?
“Cả ngày chỉ biết tiền a, tiền a?” Đặc Đức liếc một cái xem thường, chỉ riêng việc hắn anh tuấn như thần Apollo thì xem thường cũng được người yêu “Rất tục tằng!”
“Ngươi con mẹ nó không tục tằng?!” Vẫn là Vương Á Nam đủ nghĩa khí, lập tức vì tác giả minh oan “ Một kẻ chưa bao giờ thiếu tiền với một kẻ vất vả kiếm tiền, ngươi không biết là đứng nói chuyện cũng đau thắt lưng sao?” Vương Á Nam châm chọc kẻ muốn tiền có tiền, muốn dung mạo có dung mạo.
Kẻ này so với người khác thật sự tức chết người, chỉ bằng dung mạo của Đặc Đức cho dù không điểm thạch thành kim bản sự (chả làm được việc gì) làm Ngưu Lang (money boy a) cũng là đầu bài.
“Đứng nói chuyện đương nhiên thắt lưng không đau” Đặc Đức khó hiểu phản bác, nói xong còn lắc lắc thắt lưng gầy của mình tự chứng minh.
“Mỹ nữ ngươi là tóc ngắn thì kiến thức nông cạn rồi” Dào dạt đắc ý vênh vang nói ra một câu chỉ tốt ở bề ngoài thành ngữ.
Nhìn về phía Vương Á Nam cười đến như ánh mặt trời.
Đặc Đức mạc danh kì diệu nhìn Vương Á Nam thật sự không rõ sao trên thế giới này lại có nữ nhân không thích nghe ca ngợi, không kêu mỹ nữ chẳng lẽ muốn kêu xấu nữ?]
Có Đặc Đức anh tuấn làm đệm lót, Luck đại tổng tài cùng chủ tịch càng có vẻ thần bí khó lường, sự quan tâm của mọi người bị đề cao, đều muốn nhìn xem nam nhân được thế nhân coi như “Thần Tài” chân chính của Luck tập đoàn rốt cuộc là bộ dạng gì.
Một nam nhân cao lớn lạnh lùng chậm rãi từ bên ngoài đi vào, cảm giác áp bách mãnh liệt làm không khí trở nên loãng, mọi người kìm lòng không đậu mà nín thở trầm mặc. Không ai dám phát ra tiếng nào, mỗi người trong lòng đều phát ra những dấu chấm hỏi thật lớn.
Mà nam nhân này cũng không phải ai xa lạ, đúng vậy, đó là người bọn họ phi thường quen thuộc. Đây chính là kẻ bị thân tín của chính mình phản bội Tần Kinh Thiên, hắn cư nhiên nhanh chóng như vậy trở thành đại tổng tài của Luck tập đoàn, đây là cái chuyện gì xảy ra a???!
Đặc Đức thấy một mình Tần Kinh Thiên cũng không khỏi có chút giật mình, bất quá khác với kinh ngạc của mọi người chính là không gặp được sư phụ.
“Chủ tịch đâu?”
Trong mắt hiện lên một tia sủng nịch cùng bất đắc dĩ, Tần Kinh Thiên khí thế cường ngạch hiện ra ôn nhu thản nhiên.
“Lại lười động” Đặc Đức hiểu rõ nói “ Ngay cả một tay bày ra đại kết cục cũng không chịu nhìn một cái?” Cả một màn này thế nhưng chính là con sâu lười kia bày ra trong một tháng còn tưởng y sẽ tự thân nhìn xem kết cục cơ.
Trên mặt lộ ra chút ửng đỏ, ho khan một tiếng, Tần Kinh Thiên quay mặt hướng các vị phóng viên đang chờ mong.
Ở trong nháy mắt quay đầu này, Đặc Đức nhìn thấy rõ ràng một dấu răng cắn ở trên cổ Tần Kinh Thiên, không khỏi cười rộ lên, cười đến tựa như một con hồ ly giảo hoạt.
“Chủ tịch lười thân ái, lần này ngươi tính sai”=))))))))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất