Sau Thiên Tai: Ta Dựa Vào Dị Năng Làm Ruộng

Chương 1:

Sau
"... Từ hôm nay trở đi, chính thức tuyên bố là năm đầu tiên của kỷ nguyên mới, lấy kỷ niệm mười năm thiên tai đã trôi qua này! Từ xưa dân tộc chúng ta chính là dân tộc không thể đánh ngã, là dân tộc đoàn kết một lòng.

Thời kỳ thiên tai, chúng ta không sợ khó khăn, mọi người đồng tâm hiệp lực, vượt qua vô số khó khăn. Mà bây giờ trải qua nhiều mặt suy tính, rốt cuộc cũng có thể tuyên bố với mọi người.

Thời kỳ thiên tai đã trôi qua, chào đón ngày mai tốt đẹp của chúng ta. Tương lai chúng ta sẽ cùng nhau khắc phục gian khổ, cùng vượt qua chướng ngại, để chúng ta lưu truyền đời đời!"

Khi Liễu Tô nghe thấy tiếng loa lớn truyền đến, cô đang khom lưng nhổ cỏ trong ruộng, một trăm mét vuông này đều là cô phụ trách, có một cọng cỏ cũng không được, mỗi ngày cô đều phải kiểm tra rất nhiều lần.

Nghe được tiếng loa phát thanh, cô ngây ngẩn cả người. Cô không nghĩ tới còn có thể có một ngày này. Liễu Tô cho rằng cô sẽ ở trong căn cứ hơn một trăm mét vuông này mà sống hết đời.

Mười năm thiên tai, nhân khẩu giảm mạnh, trăm không còn một, hiện tại nhân khẩu đã không còn bằng một phần trăm của năm đó.

Dưới tình huống đủ loại thiên tai nhân họa, có rất nhiều loại dị năng giả xuất hiện, có ngũ hệ dị năng cơ bản, còn có các loại dị năng khác như ẩn thân, tinh thần hệ, độc hệ, vô cùng kỳ lạ, ai cũng không thể nói biết tất cả các kiểu dị năng.

Liễu Tô là cô nhi, không biết cha mẹ là ai, bình thường sống ở trong cô nhi viện.

Thời kỳ thiên tai trẻ con đều sống cực kỳ gian nan, nhưng cũng may người như cô không có gì khác, chỉ có tâm lý vững chắc.

Mình có trình độ gì thì tự mình biết.

Mấy năm trước chịu đựng đến năm 18 tuổi cuối cùng cũng thức tỉnh được dị năng.



Bẹp! Vỡ mộng rồi.

Liễu Tô đã thức tỉnh dị năng hệ Mộc.

Ban đầu cô rất tuyệt vọng, dù sao năng lực chiến đấu này cũng không phải quá mạnh.

Sau đó nghĩ lại, hình như cũng không tệ, dù sao cũng so với một số người thức tỉnh dị năng là xuyên qua mùi rắm thối biết được tình trạng sức khỏe thì tốt hơn rất nhiều rồi.

Nếu không mỗi ngày ngửi mùi vị kia, thật sự là bực mình.

Sau thiên tai, đất đai biến dị, chỉ có dị năng giả hệ Mộc mới có thể trồng được lương thực.

Liễu Tô dựa vào cái này tìm được một cái bát sắt.

Làm ruộng.

Trong căn cứ diện tích trồng trọt có hạn, sẽ căn cứ theo năng lực mà phân phối.

Năm đầu tiên sau khi Liễu Tô thức tỉnh dị năng được phân bổ diện tích không lớn, cộng thêm năng lực của cô có hạn, vừa mới đạt được yêu cầu mà thôi.

Đừng có nghĩ đến chuyện dư ra để mình ăn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Sau