Chương 3: "Xin chào, tôi muốn báo án."
Ánh mặt trời thật vất vả mới leo lên đỉnh đầu, cuối cùng xuyên qua rèm cửa sổ xông vào phòng, chiếu tới cảnh xuân ở bên trong, còn có thể nhìn thấy bụi mịn không ngừng bay lượn giữa không khí như đang trêu chọc hai người nằm trên giường.
Cố Tỉnh Thần bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức. Hắn như thường lệ vươn tay ra khỏi chăn muốn bắt lấy di động ở trên bàn, chính là tối qua di động đã sớm hy sinh vinh quang dưới gầm giường, lần mò cả nửa ngày cũng không thấy đâu.
Hắn đành phải mở to hai mắt, lại rất nhanh nhắm mắt vì ánh nắng chói chang, thay đổi góc nhìn một chút rồi mới mở mắt, lần này thế nhưng hoàn toàn tỉnh táo.
Tại sao bên cạnh hắn có một người đang nằm?!
Người này sao lại còn ôm hắn?!
Vì cái gì cậu ta nhìn giống như không có mặc quần áo?!
Không đúng, chính hắn hình như cũng không có mặc quần áo!
Cố Tỉnh Thần từ trong ổ chăn bật dậy, omega bên cạnh bị động tác của hắn đánh thức, theo bản năng muốn tới gần alpha của mình để tìm kiếm ôm ấp vỗ vễ, kết quả bị đối phương thật vô tình ấn trở ngược vào chăn.
Đầu óc Cố Tỉnh Thần hoạt động bình thường trở lại, hắn nhặt di động nằm dưới thảm lên, mở khóa, màn hình di động liền hiển thị hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ.
Tất cả đều là từ Diệp Dật Viễn.
...
Chẳng lẽ đây là say rượu loạn tính sao?!
Cố Tỉnh Thần gãi gãi đầu, bắt đầu nhớ lại chuyện tối qua.
Hắn vận âu phục người nhìn người mê cùng Diệp Dật Viễn đến tham gia hôn lễ của bạn tốt Lâm Kiêu Lam, suốt buổi tiệc uống có hơi quá chén, sau đó không chút kiêng nể cười nhạo một tên say rượu thất thố, sau đó thì sao? Sau đó chính là hắn cũng uống say, như thế nào quay về khách phòng, như thế nào ngủ, hoàn toàn không chút ấn tượng!
Nhưng đêm qua dường như hắn có một giấc mơ rất ngọt ngào.
Thế nên sáng nay thời điểm vừa thức dậy, phản ứng đầu tiên chính là thoản mãn cùng thoải mái.
Hắn nhất thời nảy sinh hối hận, cho dù cấm dục đã lâu cũng không thể đói khát như vậy chứ!!!!
Ngón tay di chuyển đến phím gọi lại, mới vừa ấn xuống, màn hình bỗng tắt ngúm.
Di động của Cố tổng sau một đêm tận lực reo hò rốt cục cạn kiệt năng lượng, tự động rơi vào trạng thái ngủ đông.
Cố Tỉnh Thần nhìn omega đang ngủ không quá sâu ở bên người mình một chút, càng nhìn càng thấy quen mắt, hắn tự nhận bản thân chính là dạo chơi khắp chốn sắc hương, bất quá một nhành lá cũng chẳng vương đến lòng. Cũng từng gặp qua không ít omega có vẻ ngoài xinh đẹp, chẳng qua người nằm bên cạnh lúc này đây không thể chỉ dùng một từ đẹp để hình dung.
Làn da trắng nõn gần như tái nhợt, ửng đỏ trên mặt vẫn chưa tiêu tan. Cái mũi nhỏ thẳng tắp toát lên vẻ kiêu hãnh, đôi môi mỏng đỏ như máu. Cho dù là đang ngủ, khóe miệng vẫn giương lên tạo thành một độ cong khó phát hiện, lông mi dài thật dài, khiến cho người ta nhịn không được muốn chạm vào.
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào, Cố Tỉnh Thần thật sự vươn tay ra, nhưng không phải chạm vào lông mi của omega, mà là tuyến thể đằng sau gáy của cậu.
Trời sinh alpha đối với omega có năng lực nhìn thấu rất mạnh, hắn căn bản có thể xác định đây là một omega đang trong kỳ phát tình, tình huống cụ thể tối qua hắn không nhớ rõ lắm, nhưng vẫn có thể xác định một chút, nếu không phải bị pheromone ảnh hưởng, chính mình cho dù say rượu cũng tuyệt đối sẽ không trở nên khác thường như vậy.
Từ nhỏ đến lớn, Cố Tỉnh Thần trải qua đủ loại cám dỗ, từ chiếc kẹo thuở bé cho đến tiền tài khi đã trưởng thành, hắn vẫn luôn có thể duy trì tỉnh táo, cho dù là vô cùng hiếm có rơi vào thời điểm thật sự rối loạn, trong đầu vẫn luôn có một sợi dây căng chặt, cam đoan hắn sẽ không phạm sai lầm quá nghiêm trọng.
Nếu không, hắn cũng sẽ không thể tiếp quản gia nghiệp khi tuổi đời còn khá trẻ như vậy, lại quản lý vô cùng tốt, để công việc kinh doanh ngày càng phát triển.
Hắn cố gắng nhẹ nhàng hết sức, đụng đến tuyến thể sau gáy của omega.
Nếu tối hôm qua ở trên giường chỉ là giúp người ta xoa bóp một đêm, vậy thì không vấn đề gì, dù sao cả hai đều là người trưởng thành, xảy ra sự việc ngoài ý muốn, hoàn toàn có thể hiểu được.
Nhưng nếu là thực sự đi quá xa mà đánh dấu, vậy việc này sẽ rất khó giải quyết.
Hắn chạm đến tuyến thể trên người của đối phương, nhẹ nhàng ấn xuống, Omega liền phát ra tiếng rên khe khẽ, ngay sau đó pheromone vốn đã ẩn nấp lúc này lại một lần nữa phát tán.
Mùi gỗ đàn hương mạnh mẽ bao trùm mùi rượu nhàn nhạt, từng chút từng chút từ trên người omega tỏa ra.
Có thể miêu tả như loại rượu được ủ lâu năm, ngọt dịu lại đậm đà, dư vị vương vấn mãi.
Cố Tỉnh Thần không có tâm tư bình phẩm mùi hương này.
Trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ.
Chính là hắn đã cưỡng ép đánh dấu một omega mất rồi.
Trong suốt cuộc đời, một alpha có thể đánh dấu vô số omega, mà omega cả đời chỉ có thể bị đánh dấu bởi một alpha. Một khi đã thành kết, pheromone của A và O sẽ hòa quyện vào nhau dây dưa không dứt, lập thành khế ước quan hệ giữa hai người. Về mặt sinh lý, omega sẽ cực kỳ ỷ lại alpha của mình, sợi dây liên kết này kể từ lúc hình thành vĩnh viễn cũng không thể cắt đứt.
Vào lúc Cố Tỉnh Thần còn đang ảo não, omega bởi vì bị hắn ôm trong lòng quá lâu bỗng mở mắt, hai người nhìn nhau chỉ vỏn vẹn hai giây.
Cố Tỉnh Thần đột nhiên bị đẩy văng xuống đất.
"Anh là ai!?" Omega ôm chặt chăn, trong mắt ngập tràn sợ hãi cùng mất bình tĩnh.
Ấy thế nhưng sức lực còn thật lớn, Cố Tỉnh Thần ôm lưng từ dưới đất đứng lên, thân thể trần như nhộng của hắn cứ thế hiện ra trước mắt omega.
Trần Túy thoáng cái ngẩn người.
Cậu rốt cục nhận thức được khác thường trên thân thế, thắt lưng thật đau, còn có vị trí khó nói ở phía sau bởi vì cử động mạnh mà đau rát âm ĩ.
Chị gái đã từng phổ cập qua những kiến thức thông thường về mặt sinh lý của một omega với cậu, hết thảy ký ức lúc này hiện hữu, não bộ lập tức mãnh liệt cảnh báo.
Cố Tỉnh Thần nhìn thấy vẻ mặt khủng hoảng của cậu, liền biết omega đã đoán được chuyện xảy ra vào đêm qua.
Omega rõ ràng là chết lặng, hắn chỉ có thể bình tĩnh xử sự.
Hắn nhặt lấy quần áo ở cuối giường, tùy tiện mặc vào.
Mới nói: "Thật xin lỗi."
Omega không có phản ứng, chỉ cúi đầu.
Cố Tỉnh Thần lấy ra đầu óc bình tĩnh trước sau như một trên thương trường của hắn: "Nếu cậu cần bồi thường vật chất, tôi sẽ thỏa mãn cậu nhiều hết mức có thể."
"..."
"Nếu cậu muốn loại bỏ dấu hiệu, tôi có thể đi cùng cậu."
Hiện tại là sáng sớm giờ cao điểm, nếu căn phòng này nằm ở thấp hơn, dám chắc có thể nghe thấy tiếng xe cộ ồn ào trên đường phố thật rõ ràng.
Bất quá những âm thành đó làm sao cũng không bay lên đến tầng cao nhất của khách sạn, vì vậy giờ phút này trong phòng thập phần yên tĩnh.
Cố Tỉnh Thần cũng không tiếp tục nói, hắn đợi omega bình tĩnh trở lại, đợi cậu đưa ra yêu cầu với hắn.
Đáp lại sự chờ đợi của hắn, chỉ có thanh âm giọt nước nặng nề rơi xuống tấm chăn.
Lúc này Cố Tỉnh Thần mới ý thức được omega là đang khóc.
Hắn hốt hoảng, vội vàng rút khăn giấy ở trên bàn đưa cho người nọ, kết quả nước mắt rơi càng lúc càng nhiều.
Mãi cho đến khi tấm chăn bị thấm ướt một mảng nhỏ, rốt cục cũng chịu ngừng lại.
Cố Tỉnh Thần hiển nhiên sẽ không dỗ dành, chỉ có thể thành thật nhận tội: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, tôi thật sự không cố ý, tối qua tôi uống say...Tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng, cậu đừng khóc nữa có được không."
Omega ngẩng đầu, mắt to đẫm lệ, yếu ớt lên tiếng: "Anh tên là gì?"
Cố Tỉnh Thần vốn đã chuẩn bị sẵn sàng nghe chửi đến máu chó đầy đầu, kết quả đối phương chỉ nhẹ nhàng hỏi một câu, hắn vội đáp: "Cố Tỉnh Thần, Tỉnh trong tỉnh táo, Thần trong tinh thần*."
*Tinh thần ở đây là cụm từ chung để chỉ những vì sao trên bầu trời.
Omega thầm đọc lại tên của hắn lần nữa, sau đó thật ngây thơ nói: "Có thể đưa di động của tôi cho tôi được không?"
Cố Tỉnh Thần theo bản năng muốn đem di động của mình giao cho cậu, lại nhớ tới di động đã hết pin, mới tìm kiếm xung quanh hồi lâu, rốt cục từ trong đống quần áo vứt loạn dưới đất lấy ra di động của omega.
Omega tiếp nhận di động, vẻ mặt thập phần vô hại.
Cố Tỉnh Thần nhìn thấy cậu mở khóa, lại nhìn thấy cậu nhấn một dãy số, sau khi đã nối máy, màn hình cuộc gọi liền hiển thị dòng chữ "Trung tâm bảo hộ omega".
Cố Tỉnh Thần nghe được rất rõ ràng Omega thập phần bình tĩnh nói vào điện thoại:
"Xin chào, tôi muốn báo án."
"Tôi bị alpha cưỡng hiếp."
Cố Tỉnh Thần bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức. Hắn như thường lệ vươn tay ra khỏi chăn muốn bắt lấy di động ở trên bàn, chính là tối qua di động đã sớm hy sinh vinh quang dưới gầm giường, lần mò cả nửa ngày cũng không thấy đâu.
Hắn đành phải mở to hai mắt, lại rất nhanh nhắm mắt vì ánh nắng chói chang, thay đổi góc nhìn một chút rồi mới mở mắt, lần này thế nhưng hoàn toàn tỉnh táo.
Tại sao bên cạnh hắn có một người đang nằm?!
Người này sao lại còn ôm hắn?!
Vì cái gì cậu ta nhìn giống như không có mặc quần áo?!
Không đúng, chính hắn hình như cũng không có mặc quần áo!
Cố Tỉnh Thần từ trong ổ chăn bật dậy, omega bên cạnh bị động tác của hắn đánh thức, theo bản năng muốn tới gần alpha của mình để tìm kiếm ôm ấp vỗ vễ, kết quả bị đối phương thật vô tình ấn trở ngược vào chăn.
Đầu óc Cố Tỉnh Thần hoạt động bình thường trở lại, hắn nhặt di động nằm dưới thảm lên, mở khóa, màn hình di động liền hiển thị hai mươi mấy cuộc gọi nhỡ.
Tất cả đều là từ Diệp Dật Viễn.
...
Chẳng lẽ đây là say rượu loạn tính sao?!
Cố Tỉnh Thần gãi gãi đầu, bắt đầu nhớ lại chuyện tối qua.
Hắn vận âu phục người nhìn người mê cùng Diệp Dật Viễn đến tham gia hôn lễ của bạn tốt Lâm Kiêu Lam, suốt buổi tiệc uống có hơi quá chén, sau đó không chút kiêng nể cười nhạo một tên say rượu thất thố, sau đó thì sao? Sau đó chính là hắn cũng uống say, như thế nào quay về khách phòng, như thế nào ngủ, hoàn toàn không chút ấn tượng!
Nhưng đêm qua dường như hắn có một giấc mơ rất ngọt ngào.
Thế nên sáng nay thời điểm vừa thức dậy, phản ứng đầu tiên chính là thoản mãn cùng thoải mái.
Hắn nhất thời nảy sinh hối hận, cho dù cấm dục đã lâu cũng không thể đói khát như vậy chứ!!!!
Ngón tay di chuyển đến phím gọi lại, mới vừa ấn xuống, màn hình bỗng tắt ngúm.
Di động của Cố tổng sau một đêm tận lực reo hò rốt cục cạn kiệt năng lượng, tự động rơi vào trạng thái ngủ đông.
Cố Tỉnh Thần nhìn omega đang ngủ không quá sâu ở bên người mình một chút, càng nhìn càng thấy quen mắt, hắn tự nhận bản thân chính là dạo chơi khắp chốn sắc hương, bất quá một nhành lá cũng chẳng vương đến lòng. Cũng từng gặp qua không ít omega có vẻ ngoài xinh đẹp, chẳng qua người nằm bên cạnh lúc này đây không thể chỉ dùng một từ đẹp để hình dung.
Làn da trắng nõn gần như tái nhợt, ửng đỏ trên mặt vẫn chưa tiêu tan. Cái mũi nhỏ thẳng tắp toát lên vẻ kiêu hãnh, đôi môi mỏng đỏ như máu. Cho dù là đang ngủ, khóe miệng vẫn giương lên tạo thành một độ cong khó phát hiện, lông mi dài thật dài, khiến cho người ta nhịn không được muốn chạm vào.
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào, Cố Tỉnh Thần thật sự vươn tay ra, nhưng không phải chạm vào lông mi của omega, mà là tuyến thể đằng sau gáy của cậu.
Trời sinh alpha đối với omega có năng lực nhìn thấu rất mạnh, hắn căn bản có thể xác định đây là một omega đang trong kỳ phát tình, tình huống cụ thể tối qua hắn không nhớ rõ lắm, nhưng vẫn có thể xác định một chút, nếu không phải bị pheromone ảnh hưởng, chính mình cho dù say rượu cũng tuyệt đối sẽ không trở nên khác thường như vậy.
Từ nhỏ đến lớn, Cố Tỉnh Thần trải qua đủ loại cám dỗ, từ chiếc kẹo thuở bé cho đến tiền tài khi đã trưởng thành, hắn vẫn luôn có thể duy trì tỉnh táo, cho dù là vô cùng hiếm có rơi vào thời điểm thật sự rối loạn, trong đầu vẫn luôn có một sợi dây căng chặt, cam đoan hắn sẽ không phạm sai lầm quá nghiêm trọng.
Nếu không, hắn cũng sẽ không thể tiếp quản gia nghiệp khi tuổi đời còn khá trẻ như vậy, lại quản lý vô cùng tốt, để công việc kinh doanh ngày càng phát triển.
Hắn cố gắng nhẹ nhàng hết sức, đụng đến tuyến thể sau gáy của omega.
Nếu tối hôm qua ở trên giường chỉ là giúp người ta xoa bóp một đêm, vậy thì không vấn đề gì, dù sao cả hai đều là người trưởng thành, xảy ra sự việc ngoài ý muốn, hoàn toàn có thể hiểu được.
Nhưng nếu là thực sự đi quá xa mà đánh dấu, vậy việc này sẽ rất khó giải quyết.
Hắn chạm đến tuyến thể trên người của đối phương, nhẹ nhàng ấn xuống, Omega liền phát ra tiếng rên khe khẽ, ngay sau đó pheromone vốn đã ẩn nấp lúc này lại một lần nữa phát tán.
Mùi gỗ đàn hương mạnh mẽ bao trùm mùi rượu nhàn nhạt, từng chút từng chút từ trên người omega tỏa ra.
Có thể miêu tả như loại rượu được ủ lâu năm, ngọt dịu lại đậm đà, dư vị vương vấn mãi.
Cố Tỉnh Thần không có tâm tư bình phẩm mùi hương này.
Trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ.
Chính là hắn đã cưỡng ép đánh dấu một omega mất rồi.
Trong suốt cuộc đời, một alpha có thể đánh dấu vô số omega, mà omega cả đời chỉ có thể bị đánh dấu bởi một alpha. Một khi đã thành kết, pheromone của A và O sẽ hòa quyện vào nhau dây dưa không dứt, lập thành khế ước quan hệ giữa hai người. Về mặt sinh lý, omega sẽ cực kỳ ỷ lại alpha của mình, sợi dây liên kết này kể từ lúc hình thành vĩnh viễn cũng không thể cắt đứt.
Vào lúc Cố Tỉnh Thần còn đang ảo não, omega bởi vì bị hắn ôm trong lòng quá lâu bỗng mở mắt, hai người nhìn nhau chỉ vỏn vẹn hai giây.
Cố Tỉnh Thần đột nhiên bị đẩy văng xuống đất.
"Anh là ai!?" Omega ôm chặt chăn, trong mắt ngập tràn sợ hãi cùng mất bình tĩnh.
Ấy thế nhưng sức lực còn thật lớn, Cố Tỉnh Thần ôm lưng từ dưới đất đứng lên, thân thể trần như nhộng của hắn cứ thế hiện ra trước mắt omega.
Trần Túy thoáng cái ngẩn người.
Cậu rốt cục nhận thức được khác thường trên thân thế, thắt lưng thật đau, còn có vị trí khó nói ở phía sau bởi vì cử động mạnh mà đau rát âm ĩ.
Chị gái đã từng phổ cập qua những kiến thức thông thường về mặt sinh lý của một omega với cậu, hết thảy ký ức lúc này hiện hữu, não bộ lập tức mãnh liệt cảnh báo.
Cố Tỉnh Thần nhìn thấy vẻ mặt khủng hoảng của cậu, liền biết omega đã đoán được chuyện xảy ra vào đêm qua.
Omega rõ ràng là chết lặng, hắn chỉ có thể bình tĩnh xử sự.
Hắn nhặt lấy quần áo ở cuối giường, tùy tiện mặc vào.
Mới nói: "Thật xin lỗi."
Omega không có phản ứng, chỉ cúi đầu.
Cố Tỉnh Thần lấy ra đầu óc bình tĩnh trước sau như một trên thương trường của hắn: "Nếu cậu cần bồi thường vật chất, tôi sẽ thỏa mãn cậu nhiều hết mức có thể."
"..."
"Nếu cậu muốn loại bỏ dấu hiệu, tôi có thể đi cùng cậu."
Hiện tại là sáng sớm giờ cao điểm, nếu căn phòng này nằm ở thấp hơn, dám chắc có thể nghe thấy tiếng xe cộ ồn ào trên đường phố thật rõ ràng.
Bất quá những âm thành đó làm sao cũng không bay lên đến tầng cao nhất của khách sạn, vì vậy giờ phút này trong phòng thập phần yên tĩnh.
Cố Tỉnh Thần cũng không tiếp tục nói, hắn đợi omega bình tĩnh trở lại, đợi cậu đưa ra yêu cầu với hắn.
Đáp lại sự chờ đợi của hắn, chỉ có thanh âm giọt nước nặng nề rơi xuống tấm chăn.
Lúc này Cố Tỉnh Thần mới ý thức được omega là đang khóc.
Hắn hốt hoảng, vội vàng rút khăn giấy ở trên bàn đưa cho người nọ, kết quả nước mắt rơi càng lúc càng nhiều.
Mãi cho đến khi tấm chăn bị thấm ướt một mảng nhỏ, rốt cục cũng chịu ngừng lại.
Cố Tỉnh Thần hiển nhiên sẽ không dỗ dành, chỉ có thể thành thật nhận tội: "Thật xin lỗi thật xin lỗi, tôi thật sự không cố ý, tối qua tôi uống say...Tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng, cậu đừng khóc nữa có được không."
Omega ngẩng đầu, mắt to đẫm lệ, yếu ớt lên tiếng: "Anh tên là gì?"
Cố Tỉnh Thần vốn đã chuẩn bị sẵn sàng nghe chửi đến máu chó đầy đầu, kết quả đối phương chỉ nhẹ nhàng hỏi một câu, hắn vội đáp: "Cố Tỉnh Thần, Tỉnh trong tỉnh táo, Thần trong tinh thần*."
*Tinh thần ở đây là cụm từ chung để chỉ những vì sao trên bầu trời.
Omega thầm đọc lại tên của hắn lần nữa, sau đó thật ngây thơ nói: "Có thể đưa di động của tôi cho tôi được không?"
Cố Tỉnh Thần theo bản năng muốn đem di động của mình giao cho cậu, lại nhớ tới di động đã hết pin, mới tìm kiếm xung quanh hồi lâu, rốt cục từ trong đống quần áo vứt loạn dưới đất lấy ra di động của omega.
Omega tiếp nhận di động, vẻ mặt thập phần vô hại.
Cố Tỉnh Thần nhìn thấy cậu mở khóa, lại nhìn thấy cậu nhấn một dãy số, sau khi đã nối máy, màn hình cuộc gọi liền hiển thị dòng chữ "Trung tâm bảo hộ omega".
Cố Tỉnh Thần nghe được rất rõ ràng Omega thập phần bình tĩnh nói vào điện thoại:
"Xin chào, tôi muốn báo án."
"Tôi bị alpha cưỡng hiếp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất