Chương 66: Quyển 2 Chương 66
Sau vụ đó, Nghiêm Tiểu Tiểu suốt ba ngày không thèm để ý đến hai anh em, cho đến khi họ thiếu điều quỳ xuống van xin, cậu mới rủ lòng từ bi bỏ qua.
Cậu tha thứ cho hai người là vì ngoại trừ mềm lòng, cả bọn còn sắp tham gia thi đấu, phải khẩn trương luyện tập....
Chuyện tham gia cuộc thi ca hát, ba người bọn cậu đều không thông báo cho người nhà, bọn cậu biết nếu nói ra thì nhất định sẽ bị phản đối.
Thành ra bọn cậu không định luyện tập tại nhà, định thuê một phòng tập chuyện dụng, sau khi anh Lý biết được bèn cho bọn cậu mượn lầu trên của nhà hàng để tiện cho việc luyện tập.
Khi hay được nguyên nhân bọn cậu tham gia cuộc thi này, anh Lý cực kỳ cảm động, toàn lực ủng hộ, còn trở thành vị fan hâm mộ đầu tiên!
Nghiêm Tiểu Tiểu tạm thời không dám đến trường, sợ truyền thông và fan cuồng của Lars sẽ tìm đến trường học, nhưng lại không muốn tiếp tục giả bệnh hại ba mẹ lo lắng, cậu đành lừa ba mẹ đã khỏi bệnh và sẽ đi học lại.
Mỗi sáng sau khi ra khỏi nhà, cậu đến nhà hàng của anh Lý luyện tập với hai bạn trai. Để có thể có nhiều giờ tập nhất, họ cũng xin nghỉ học.
Cuối cùng đấu đến vòng loại, vòng loại được tổ chức ở đài truyền hình STS, tham gia vòng này có tận hàng nghìn người, nhưng chỉ có ba người Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em họ Thiệu là người Hoa.
Có lượng người đông tham gia như thế là vì đài truyền hình STS là một trong ba đài truyền hình nổi tiếng nhất tại nước Anh, tài lực hùng hậu, các tiết mục của họ lúc nào cũng thu hút được đông đảo sự chú ý.
Năm nay là năm thứ ba mà đài truyền hình STS tổ chức cuộc thi ca hát giữa các ca sĩ trẻ, nếu đoạt được giải thưởng thì sẽ được vừa nổi tiếng vừa có tiền, mà ngày nay nếu muốn ngóc đầu từ ca hát thì tại nước Anh đấy là một cơ hội rất nhỏ nhoi. Cho nên nếu muốn thành danh, tốt nhất nên thi cuộc thi nào do đài truyền hình STS tổ chức, không những chỉ được giải quán quân, mà còn được một số tiền thưởng kếch xù.
Vòng loại sẽ được bắt đầu từ 9 giờ, vào lúc thời tiết vẫn se lạnh, chưa thể nhìn thấy mặt trời, gió Bắc thổi vù vù qua các tán cây khiến chúng tạo nên tiếng xào xào, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến nhiệt huyết của các thí sinh.
Vẫn chưa đến giờ dự thi nhưng đã có rất nhiều thí sinh chờ bên ngoài đài truyền hình, người người đều là trai tài gái sắc, còn có vài người được đài truyền hình mời đến dự xem.
Nghiêm Tiểu Tiểu và anh em họ Thiệu cũng tới sớm, vì để doạ người khác, anh Lý đặc biệt chuẩn bị cho bọn cậu một chiếc chiến xa, thành thử khi đến chỗ tập trung, ai nấy cũng đều chú ý.
Chiến xa của bọn họ là một chiếc xe kéo màu đỏ, bên trên có treo một lá cờ thêu hình rồng, hai bên có viết: Thiên hạ vô địch, bách chiến bách thắng, Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em đều nhất trí lấy tên Dragon Band làm tên cho ban nhạc của mình.
Mặc dù người ở đây không hiểu chữ thêu trên cờ có nghĩa là gì, nhưng tất cả đều nghĩ lá cờ rất khí phách, xe kéo lửa đỏ tuy khá bành trướng nhưng rất oai phong, không ít người cho đấy là một sáng kiến.
Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu đều mặc quần áo có thêu long đồ án, viết "I"m Chinese", khiến cho mọi người vừa nhìn thấy là biết bọn họ là người Trung Quốc.
Không ít người vừa liếc một cái là lập tức nhận ra Nghiêm Tiểu Tiểu là kẻ đã phá hư buổi biểu diễn của Lars, hại Lars bị hư dây thanh quản, truyền thông tại đây lập tức muốn chụp ảnh cậu, xông lên phỏng vấn nhưng đã bị hai anh em ngăn cản.
Geroge không đến, hắn rất tin tưởng Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu nhất định sẽ vượt qua được vòng loại. Ngược lại nếu như chúng ngay cả vòng loại cũng lo không xong thì chứng tỏ chúng quá yếu, hắn đâu cần tốn nhiều thời gian chú ý làm gì.
Đã đến giờ, Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em, cùng với các thí sinh khác dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác tiến vào đài truyền hình. Bởi vì người dự thi khá nhiều, đài truyền hình STS đã phân ra các nhóm người vào thi ở các địa điểm khác nhau, trải dài từ lầu 2 cho đến lầu 8.
Yêu cầu của vòng loại cực kỳ đơn giản, từng người hoặc nhóm sẽ báo danh sau đó hát một bài hát, giám khảo sẽ chấm điểm, nếu đạt tiêu chuẩn thì có thể bước vào vòng thi tiếp theo. Dragon Band được phân ở lầu 6, vận khí của bọn họ cực kỳ không tốt, đã vậy còn là nhóm cuối cùng, đối với bọn họ là cực kỳ bất lợi.
Đợi mọi người hát xong và đến lượt họ, các giám khảo nhất định sẽ vô cùng mệt mỏi sau khi nghe quá nhiều bài hát, không biết còn bao nhiêu sức lực và hứng thú nghe bọn họ biểu diễn, ảnh hưởng rất lớn đến điểm số của bọn họ.
Dự thi lần này ngoại trừ bọn họ, còn có vài ban nhạc thực lực không tồi, Nghiêm Tiểu Tiểu vốn có chút lo lắng, mà bây giờ bọn họ còn là nhóm cuối cùng, càng khiến cậu lo lắng hơn.
Còn hai anh em Thiệu thì rất bình thản, hoàn toàn không có một chút khẩn trương, họ rất tin tưởng thực lực của mình, thi vòng loại đối với họ chỉ bằng một bữa ăn sáng.
"Tiểu Tiểu, em đừng khẩn trương như thế được không, nhìn em anh cũng muốn khẩn trương theo." Thiệu Tiểu Hổ thấy bé con hồi hộp xoắn góc áo, bất đắc dĩ cười.
"Tiểu Tiểu, thật sự không cần khẩn trương, cứ làm như hồi tụi mình luyện tập là được." Thiệu Đại Hổ cũng mỉm cười an ủi.
Nghiêm Tiểu Tiểu gật đầu, cậu biết có khẩn trương cũng vô dụng, chỉ cần phát huy như mọi khi là được. Nhưng cậu không thể không ngừng khống chế bản thân đừng khẩn trương. Lúc biểu diễn ở buổi nhạc hội của Lars cũng có nhiều người như thế, nhưng đâu có khẩn trương như bây giờ....
Nâng mắt nhìn bốn phía, bên ngoài chỉ còn lại vài người, đa số các thí sinh khác đã vào dự thi hoàn tất, chỉ còn vài thí sinh còn lại chờ ở bên ngoài cũng khẩn trương giống cậu, có thí sinh còn khẩn trương hơn cả cậu, bây giờ mà vẫn còn liều mạng tập hát....
Phát hiện bé con không dừng lại động tác xoay góc áo, hai anh em biết cậu vẫn còn đang hồi hộp, liếc nhau, quyết định dùng một cách giúp bé con thả lỏng.
"Tiểu Tiểu, mấy ngày nay có nhớ thứ đó của bọn anh không?" Thiệu Tiểu Hổ mặc kệ bên cạnh có người, cúi đầu khẽ cười gian vào tai người yêu.
Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức đỏ mặt tai hồng, trước mặt biết bao nhiêu con người thế này mà sắc hổ vẫn dám buông mấy lời nói hạ lưu, hắn rốt cuộc có biết xấu hổ không hả, thiệt tình...
"Anh rất muốn giống lần trước tiểu vào cái mông của chó cái dâm, để cho anh tiểu vào được không!" Thiệu Đại Hổ cúi đầu, cười khẽ vào lỗ tai bên kia của cậu.
Tiếng cười tao nhã lại hạ lưu khiến cho Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ sắp bốc hơi tới nơi, anh còn muốn giống lần trước tiểu vào cơ thể cậu, nếu không phải có người ở đây, cậu thực sự muốn đánh anh một quyền.
"Đi chết đi!" Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ mắng lí nhí.
"Em bỏ được tụi anh ư? Nếu tụi này chết thì hai thứ này không còn cách nào yêu thương em đâu!" Thiệu Tiểu Hổ cười vui vẻ, muốn sờ bàn tay nhỏ bé nhưng bị cậu né tránh.
"Để ý tí đi, nếu hai anh còn nói lung tung nữa, sau này em sẽ không bao giờ để ý tới hai anh." Nghiêm Tiểu Tiểu trừng bọn họ, mắng, kinh hoảng nhìn bốn phía, cũng may không ai có tâm trạng chú ý tới bọn họ.
Hai anh em trợn trắng mắt, lần này là uy hiếp kìa, đáng yêu quá đi!
Thấy bé con vừa tức giận vừa xấu hổ, đã quên mất hồi hộp, hai anh em đạt được mục đích, trong mắt đều mang theo ý cười.
Lại qua một giờ, cuối cùng cũng có nhân viên công tác thông báo Dragon Band đi vào, Nghiêm Tiểu Tiểu lại hồi hộp, anh em nhà Thiệu vỗ nhẹ vai cậu, an ủi: "Đừng sợ, có tụi anh ở bên cạnh em."
"Dạ." Nghiêm Tiểu Tiểu cảm kích nhìn họ, thực ra cậu biết vì giúp cậu thả lỏng, họ mới cố ý nói mấy lời nói hạ lưu khi nãy.
Hội trường không phải rất lớn, nhưng có hơn một ngàn người, ngoại trừ giám khảo và khán giả, còn có những thí sinh đã dự thi xong.
Dragon Band lên sân khấu, lễ phép chào khán giả và ban giám khảo, Nghiêm Tiểu Tiểu cầm lấy micro, có hơi ngại ngùng tự giới thiệu: "Chào mọi người, chúng tôi là Dragon Band, chúng tôi...."
"Biến đi!" Nghiêm Tiểu Tiểu còn chưa nói xong, trong thính phòng bỗng có một người la lên, đồng thời một quả trứng thối đập trúng mặt cậu.
Nghiêm Tiểu Tiểu và anh em nhà Thiệu nhất thời hoàn toàn choáng váng, căn bản không hề ngờ lại gặp phải tình huống này, bọn cậu còn chưa kịp phản ứng, lại có người trong thính phòng lớn tiếng la lên: "Đồ da vàng, cút đi, nhất là tên khốn đã hại Lars, mau cút đi...." Hoá ra toàn bộ người xem đều là fan cuồng của Lars.
Các giám khảo cũng không ngăn cản người xem dưới đài, người người mặt không chút thay đổi nhìn Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu, các thí sinh khác một đám đều vui sướng khi người gặp hoạ cười nhạo bọn họ.
Nghiêm Tiểu Tiểu nhìn hai người yêu, họ gật đầu an ủi Nghiêm Tiểu Tiểu, nói cậu cứ tiếp tục, cậu khẽ gật đầu. Cậu cũng muốn tiếp tục, cậu không muốn chỉ vừa mới lên sân khấu, chưa hát được bài nào mà đã nhận thua.
Nghiêm Tiểu Tiểu một lần nữa xoay người, không như khán giả mong đợi sợ tới mức rời khỏi sân khấu, mà bắt đầu hát, anh em nhà Thiệu lập tức đệm nhạc cho cậu.
"Khó nghe chết mất, mau xuống đi...." Khán giả càng phẫn nộ, lại ném trứng thối vào người Nghiêm Tiểu Tiểu, còn có người lấy bình nhựa, cởi giày ném bọn cậu.
Cả người Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em đều là trứng thối và đồ uống, trông vô cùng dơ bẩn và chật vật. Nghiêm Tiểu Tiểu thảm nhất, cậu bị một người ném giầy vào trán rách da chảy máu, máu đỏ chảy xuống khuôn mặt trắng nõn, trông có vẻ cực kỳ doạ người.
Nhưng Nghiêm Tiểu Tiểu cứ như không hề có cảm giác, tiếp tục chuyên tâm ca hát. Dù đã bị vũ nhục và tổn thương đến thế, nhưng cậu sẽ không đi xuống cho tới khi nào bài hát này kết thúc.
Hai anh em thấy người yêu bị thương thì cực kỳ phẫn nộ, nhưng thấy cậu không dừng lại mà vẫn tiếp tục ca hát, biết cậu thật sự muốn tiếp tục. Nếu họ thật sự thương cậu, lúc này tuyệt đối không thể lao ra đánh người, trường hợp đánh người xem dưới đài sẽ bị huỷ tư cách dự thi, như vậy sẽ hại bé con không thể hoàn thành giấc mơ.
Điều duy nhất bọn họ có thể làm chính là hỗ trợ cậu tiếp tục, những người xem đánh, vũ nhục bé con hôm nay, sau này bọn họ sẽ xử lý!
Dragon Band phát huy đầy đủ tinh thần bất khuất của người Trung Quốc, cho dù dưới sân khấu có mắng thế nào, ném đồ ra sao, bọn họ vẫn không cụp đuôi bỏ chạy, mà vẫn kiên trì tiếp tục biểu diễn.
Sự cố gắng cuối cùng cũng giúp bọn họ giành được thắng lợi. Tiếng ca tuyệt vời của Nghiêm Tiểu Tiểu dần dà hấp dẫn người xem dưới đài, làm cho những người đang tranh cãi ầm ĩ phẫn nộ dần an tĩnh lại, các giám khảo và các thí sinh khác vốn định bụng xem kịch vui cũng chịu ảnh hưởng, bắt đầu thay đổi, tập trung nghe bọn họ biểu diễn.
Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em rất hào hứng, Nghiêm Tiểu Tiểu càng dụng tâm ca hát, hai anh em toàn tâm đệm nhạc cho cậu, cuối cùng cũng có thể hát xong một ca khúc. Dưới đài không ai vỗ tay, nhưng cũng không ai mắng, hay lấy đồ vật ném, ai ai cũng dùng biểu cảm rất kỳ quái nhìn bọn họ.
Nghiêm Tiểu Tiểu vĩnh viễn không quên được biểu cảm này, như là kinh ngạc, hoặc sợ hãi, hoặc bội phục, nhưng bọn cậu cuối cùng cũng đã thành công hát xong, dự thi xong vòng loại. Đây là buổi biểu diễn đầu tiên của Dragon Band trên sân khấu, sau này đã trở thành câu chuyện kì thú được truyền đi khắp thế giới.....
Hết chương 66.
Cậu tha thứ cho hai người là vì ngoại trừ mềm lòng, cả bọn còn sắp tham gia thi đấu, phải khẩn trương luyện tập....
Chuyện tham gia cuộc thi ca hát, ba người bọn cậu đều không thông báo cho người nhà, bọn cậu biết nếu nói ra thì nhất định sẽ bị phản đối.
Thành ra bọn cậu không định luyện tập tại nhà, định thuê một phòng tập chuyện dụng, sau khi anh Lý biết được bèn cho bọn cậu mượn lầu trên của nhà hàng để tiện cho việc luyện tập.
Khi hay được nguyên nhân bọn cậu tham gia cuộc thi này, anh Lý cực kỳ cảm động, toàn lực ủng hộ, còn trở thành vị fan hâm mộ đầu tiên!
Nghiêm Tiểu Tiểu tạm thời không dám đến trường, sợ truyền thông và fan cuồng của Lars sẽ tìm đến trường học, nhưng lại không muốn tiếp tục giả bệnh hại ba mẹ lo lắng, cậu đành lừa ba mẹ đã khỏi bệnh và sẽ đi học lại.
Mỗi sáng sau khi ra khỏi nhà, cậu đến nhà hàng của anh Lý luyện tập với hai bạn trai. Để có thể có nhiều giờ tập nhất, họ cũng xin nghỉ học.
Cuối cùng đấu đến vòng loại, vòng loại được tổ chức ở đài truyền hình STS, tham gia vòng này có tận hàng nghìn người, nhưng chỉ có ba người Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em họ Thiệu là người Hoa.
Có lượng người đông tham gia như thế là vì đài truyền hình STS là một trong ba đài truyền hình nổi tiếng nhất tại nước Anh, tài lực hùng hậu, các tiết mục của họ lúc nào cũng thu hút được đông đảo sự chú ý.
Năm nay là năm thứ ba mà đài truyền hình STS tổ chức cuộc thi ca hát giữa các ca sĩ trẻ, nếu đoạt được giải thưởng thì sẽ được vừa nổi tiếng vừa có tiền, mà ngày nay nếu muốn ngóc đầu từ ca hát thì tại nước Anh đấy là một cơ hội rất nhỏ nhoi. Cho nên nếu muốn thành danh, tốt nhất nên thi cuộc thi nào do đài truyền hình STS tổ chức, không những chỉ được giải quán quân, mà còn được một số tiền thưởng kếch xù.
Vòng loại sẽ được bắt đầu từ 9 giờ, vào lúc thời tiết vẫn se lạnh, chưa thể nhìn thấy mặt trời, gió Bắc thổi vù vù qua các tán cây khiến chúng tạo nên tiếng xào xào, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến nhiệt huyết của các thí sinh.
Vẫn chưa đến giờ dự thi nhưng đã có rất nhiều thí sinh chờ bên ngoài đài truyền hình, người người đều là trai tài gái sắc, còn có vài người được đài truyền hình mời đến dự xem.
Nghiêm Tiểu Tiểu và anh em họ Thiệu cũng tới sớm, vì để doạ người khác, anh Lý đặc biệt chuẩn bị cho bọn cậu một chiếc chiến xa, thành thử khi đến chỗ tập trung, ai nấy cũng đều chú ý.
Chiến xa của bọn họ là một chiếc xe kéo màu đỏ, bên trên có treo một lá cờ thêu hình rồng, hai bên có viết: Thiên hạ vô địch, bách chiến bách thắng, Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em đều nhất trí lấy tên Dragon Band làm tên cho ban nhạc của mình.
Mặc dù người ở đây không hiểu chữ thêu trên cờ có nghĩa là gì, nhưng tất cả đều nghĩ lá cờ rất khí phách, xe kéo lửa đỏ tuy khá bành trướng nhưng rất oai phong, không ít người cho đấy là một sáng kiến.
Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu đều mặc quần áo có thêu long đồ án, viết "I"m Chinese", khiến cho mọi người vừa nhìn thấy là biết bọn họ là người Trung Quốc.
Không ít người vừa liếc một cái là lập tức nhận ra Nghiêm Tiểu Tiểu là kẻ đã phá hư buổi biểu diễn của Lars, hại Lars bị hư dây thanh quản, truyền thông tại đây lập tức muốn chụp ảnh cậu, xông lên phỏng vấn nhưng đã bị hai anh em ngăn cản.
Geroge không đến, hắn rất tin tưởng Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu nhất định sẽ vượt qua được vòng loại. Ngược lại nếu như chúng ngay cả vòng loại cũng lo không xong thì chứng tỏ chúng quá yếu, hắn đâu cần tốn nhiều thời gian chú ý làm gì.
Đã đến giờ, Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em, cùng với các thí sinh khác dưới sự dẫn dắt của nhân viên công tác tiến vào đài truyền hình. Bởi vì người dự thi khá nhiều, đài truyền hình STS đã phân ra các nhóm người vào thi ở các địa điểm khác nhau, trải dài từ lầu 2 cho đến lầu 8.
Yêu cầu của vòng loại cực kỳ đơn giản, từng người hoặc nhóm sẽ báo danh sau đó hát một bài hát, giám khảo sẽ chấm điểm, nếu đạt tiêu chuẩn thì có thể bước vào vòng thi tiếp theo. Dragon Band được phân ở lầu 6, vận khí của bọn họ cực kỳ không tốt, đã vậy còn là nhóm cuối cùng, đối với bọn họ là cực kỳ bất lợi.
Đợi mọi người hát xong và đến lượt họ, các giám khảo nhất định sẽ vô cùng mệt mỏi sau khi nghe quá nhiều bài hát, không biết còn bao nhiêu sức lực và hứng thú nghe bọn họ biểu diễn, ảnh hưởng rất lớn đến điểm số của bọn họ.
Dự thi lần này ngoại trừ bọn họ, còn có vài ban nhạc thực lực không tồi, Nghiêm Tiểu Tiểu vốn có chút lo lắng, mà bây giờ bọn họ còn là nhóm cuối cùng, càng khiến cậu lo lắng hơn.
Còn hai anh em Thiệu thì rất bình thản, hoàn toàn không có một chút khẩn trương, họ rất tin tưởng thực lực của mình, thi vòng loại đối với họ chỉ bằng một bữa ăn sáng.
"Tiểu Tiểu, em đừng khẩn trương như thế được không, nhìn em anh cũng muốn khẩn trương theo." Thiệu Tiểu Hổ thấy bé con hồi hộp xoắn góc áo, bất đắc dĩ cười.
"Tiểu Tiểu, thật sự không cần khẩn trương, cứ làm như hồi tụi mình luyện tập là được." Thiệu Đại Hổ cũng mỉm cười an ủi.
Nghiêm Tiểu Tiểu gật đầu, cậu biết có khẩn trương cũng vô dụng, chỉ cần phát huy như mọi khi là được. Nhưng cậu không thể không ngừng khống chế bản thân đừng khẩn trương. Lúc biểu diễn ở buổi nhạc hội của Lars cũng có nhiều người như thế, nhưng đâu có khẩn trương như bây giờ....
Nâng mắt nhìn bốn phía, bên ngoài chỉ còn lại vài người, đa số các thí sinh khác đã vào dự thi hoàn tất, chỉ còn vài thí sinh còn lại chờ ở bên ngoài cũng khẩn trương giống cậu, có thí sinh còn khẩn trương hơn cả cậu, bây giờ mà vẫn còn liều mạng tập hát....
Phát hiện bé con không dừng lại động tác xoay góc áo, hai anh em biết cậu vẫn còn đang hồi hộp, liếc nhau, quyết định dùng một cách giúp bé con thả lỏng.
"Tiểu Tiểu, mấy ngày nay có nhớ thứ đó của bọn anh không?" Thiệu Tiểu Hổ mặc kệ bên cạnh có người, cúi đầu khẽ cười gian vào tai người yêu.
Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức đỏ mặt tai hồng, trước mặt biết bao nhiêu con người thế này mà sắc hổ vẫn dám buông mấy lời nói hạ lưu, hắn rốt cuộc có biết xấu hổ không hả, thiệt tình...
"Anh rất muốn giống lần trước tiểu vào cái mông của chó cái dâm, để cho anh tiểu vào được không!" Thiệu Đại Hổ cúi đầu, cười khẽ vào lỗ tai bên kia của cậu.
Tiếng cười tao nhã lại hạ lưu khiến cho Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ sắp bốc hơi tới nơi, anh còn muốn giống lần trước tiểu vào cơ thể cậu, nếu không phải có người ở đây, cậu thực sự muốn đánh anh một quyền.
"Đi chết đi!" Nghiêm Tiểu Tiểu xấu hổ mắng lí nhí.
"Em bỏ được tụi anh ư? Nếu tụi này chết thì hai thứ này không còn cách nào yêu thương em đâu!" Thiệu Tiểu Hổ cười vui vẻ, muốn sờ bàn tay nhỏ bé nhưng bị cậu né tránh.
"Để ý tí đi, nếu hai anh còn nói lung tung nữa, sau này em sẽ không bao giờ để ý tới hai anh." Nghiêm Tiểu Tiểu trừng bọn họ, mắng, kinh hoảng nhìn bốn phía, cũng may không ai có tâm trạng chú ý tới bọn họ.
Hai anh em trợn trắng mắt, lần này là uy hiếp kìa, đáng yêu quá đi!
Thấy bé con vừa tức giận vừa xấu hổ, đã quên mất hồi hộp, hai anh em đạt được mục đích, trong mắt đều mang theo ý cười.
Lại qua một giờ, cuối cùng cũng có nhân viên công tác thông báo Dragon Band đi vào, Nghiêm Tiểu Tiểu lại hồi hộp, anh em nhà Thiệu vỗ nhẹ vai cậu, an ủi: "Đừng sợ, có tụi anh ở bên cạnh em."
"Dạ." Nghiêm Tiểu Tiểu cảm kích nhìn họ, thực ra cậu biết vì giúp cậu thả lỏng, họ mới cố ý nói mấy lời nói hạ lưu khi nãy.
Hội trường không phải rất lớn, nhưng có hơn một ngàn người, ngoại trừ giám khảo và khán giả, còn có những thí sinh đã dự thi xong.
Dragon Band lên sân khấu, lễ phép chào khán giả và ban giám khảo, Nghiêm Tiểu Tiểu cầm lấy micro, có hơi ngại ngùng tự giới thiệu: "Chào mọi người, chúng tôi là Dragon Band, chúng tôi...."
"Biến đi!" Nghiêm Tiểu Tiểu còn chưa nói xong, trong thính phòng bỗng có một người la lên, đồng thời một quả trứng thối đập trúng mặt cậu.
Nghiêm Tiểu Tiểu và anh em nhà Thiệu nhất thời hoàn toàn choáng váng, căn bản không hề ngờ lại gặp phải tình huống này, bọn cậu còn chưa kịp phản ứng, lại có người trong thính phòng lớn tiếng la lên: "Đồ da vàng, cút đi, nhất là tên khốn đã hại Lars, mau cút đi...." Hoá ra toàn bộ người xem đều là fan cuồng của Lars.
Các giám khảo cũng không ngăn cản người xem dưới đài, người người mặt không chút thay đổi nhìn Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em nhà Thiệu, các thí sinh khác một đám đều vui sướng khi người gặp hoạ cười nhạo bọn họ.
Nghiêm Tiểu Tiểu nhìn hai người yêu, họ gật đầu an ủi Nghiêm Tiểu Tiểu, nói cậu cứ tiếp tục, cậu khẽ gật đầu. Cậu cũng muốn tiếp tục, cậu không muốn chỉ vừa mới lên sân khấu, chưa hát được bài nào mà đã nhận thua.
Nghiêm Tiểu Tiểu một lần nữa xoay người, không như khán giả mong đợi sợ tới mức rời khỏi sân khấu, mà bắt đầu hát, anh em nhà Thiệu lập tức đệm nhạc cho cậu.
"Khó nghe chết mất, mau xuống đi...." Khán giả càng phẫn nộ, lại ném trứng thối vào người Nghiêm Tiểu Tiểu, còn có người lấy bình nhựa, cởi giày ném bọn cậu.
Cả người Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em đều là trứng thối và đồ uống, trông vô cùng dơ bẩn và chật vật. Nghiêm Tiểu Tiểu thảm nhất, cậu bị một người ném giầy vào trán rách da chảy máu, máu đỏ chảy xuống khuôn mặt trắng nõn, trông có vẻ cực kỳ doạ người.
Nhưng Nghiêm Tiểu Tiểu cứ như không hề có cảm giác, tiếp tục chuyên tâm ca hát. Dù đã bị vũ nhục và tổn thương đến thế, nhưng cậu sẽ không đi xuống cho tới khi nào bài hát này kết thúc.
Hai anh em thấy người yêu bị thương thì cực kỳ phẫn nộ, nhưng thấy cậu không dừng lại mà vẫn tiếp tục ca hát, biết cậu thật sự muốn tiếp tục. Nếu họ thật sự thương cậu, lúc này tuyệt đối không thể lao ra đánh người, trường hợp đánh người xem dưới đài sẽ bị huỷ tư cách dự thi, như vậy sẽ hại bé con không thể hoàn thành giấc mơ.
Điều duy nhất bọn họ có thể làm chính là hỗ trợ cậu tiếp tục, những người xem đánh, vũ nhục bé con hôm nay, sau này bọn họ sẽ xử lý!
Dragon Band phát huy đầy đủ tinh thần bất khuất của người Trung Quốc, cho dù dưới sân khấu có mắng thế nào, ném đồ ra sao, bọn họ vẫn không cụp đuôi bỏ chạy, mà vẫn kiên trì tiếp tục biểu diễn.
Sự cố gắng cuối cùng cũng giúp bọn họ giành được thắng lợi. Tiếng ca tuyệt vời của Nghiêm Tiểu Tiểu dần dà hấp dẫn người xem dưới đài, làm cho những người đang tranh cãi ầm ĩ phẫn nộ dần an tĩnh lại, các giám khảo và các thí sinh khác vốn định bụng xem kịch vui cũng chịu ảnh hưởng, bắt đầu thay đổi, tập trung nghe bọn họ biểu diễn.
Nghiêm Tiểu Tiểu và hai anh em rất hào hứng, Nghiêm Tiểu Tiểu càng dụng tâm ca hát, hai anh em toàn tâm đệm nhạc cho cậu, cuối cùng cũng có thể hát xong một ca khúc. Dưới đài không ai vỗ tay, nhưng cũng không ai mắng, hay lấy đồ vật ném, ai ai cũng dùng biểu cảm rất kỳ quái nhìn bọn họ.
Nghiêm Tiểu Tiểu vĩnh viễn không quên được biểu cảm này, như là kinh ngạc, hoặc sợ hãi, hoặc bội phục, nhưng bọn cậu cuối cùng cũng đã thành công hát xong, dự thi xong vòng loại. Đây là buổi biểu diễn đầu tiên của Dragon Band trên sân khấu, sau này đã trở thành câu chuyện kì thú được truyền đi khắp thế giới.....
Hết chương 66.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất