Siêu Cấp Đáng Yêu

Chương 1: Alpha nhỏ dễ thương

Sau
Ngày đào hố: 16/01/2023

Twelve Stars of the Empire đề cập đến mười hai Alpha nổi bật nhất của Đế quốc trong mười hai lĩnh vực khác nhau như y học, văn học, kinh doanh thế giới, bao gồm cả chính trị thế giới, là những ngôi sao mới sáng nhất trong đế chế.

Hơn nữa, mười hai người này đều là người nhà họ Cố, là anh em ruột thịt. Nhưng bọn họ không phải mười hai anh em, nhà họ Cố tổng cộng có mười ba người con, đứa út là một Alpha vô dụng. Mười hai anh trai và cha mẹ nuôi dạy cậu như một Omega, nhưng cậu không ngờ lại phân hóa thành một Alpha cấp thấp nhất, ngay cả pheromone cũng có mùi sữa yếu kém.

Cố Trạch Ngư ngồi trong vòng tay của một con gấu bông lớn đang ôm một chiếc bình sữa, nhìn các anh trai của mình đang bàn luận về việc kết hôn của mình, bình sữa của cậu ban đầu vốn có núm vú giả, sau đó bác sĩ là anh sáu đưa cho cậu xem hàng chục bức ảnh chụp răng vẩu rồi thay thế bằng đầu ống hút.

Các anh trai thảo luận vô cùng căng thẳng, có rất nhiều từ chuyên môn như "pheromone thích hợp", "thời kỳ mẫn cảm", "trì hoãn động dục" Cố Trạch Vũ nghe không hiểu, trợn tròn mắt, rụt rè kéo góc áo anh hai là doanh nhân đứng gần mình nhất, hỏi: "Anh hai, các anh đang nói cái gì vậy?"

Anh hai cầm trong tay một cái máy tính, tính toán tỉ lệ sính lễ và của hồi môn tối ưu cho đám cưới, ngón tay anh gõ thật nhanh, lắng nghe con số được phát ra bởi giọng nữ máy móc khô khốc: "Anh đang nói về việc mua cho em một Omega sẽ tốn bao nhiêu tiền."

Cố Trạch Ngư sợ tới mức chui vào bụng gấu lớn, cả người mắc kẹt trong đống bông mền, lắc đầu nói: "Anh mười không phải nói mua người là vi phạm pháp luật sao? Anh ấy sẽ tống em vào tù không có sữa để uống và bắt em bước lên máy khâu." (?)

Gốc là: " 他会把我关到没有奶喝的监狱里 ,还逼着我去踩缝纫机 " Huhu mình hong hiểu câu này lắm, bạn nào có biết thì góp ý mình sẽ sửa lại nhé.

Anh chín là nhà thiết kế lạnh lùng nhìn thoáng qua, ngôi sao mù (?) nhíu mày nhẹ nhàng nói: "Khinh thường những người bước lên máy khâu?"

Cố Trạch Ngư cúi đầu, ngoan ngoãn lắc đầu, lại nghe anh chín nói: "Em sẽ đích thân chế tạo lễ phục cho đám cưới của Tiểu Ngư và váy cưới của Omega. Các anh không được chọn người quá xấu, nếu không sẽ làm hỏng thiết kế của em."

Hình chiếu ba chiều chuyển động trượt của người anh em ưu tú thứ bảy cũng bổ sung các yêu cầu của nhà thiết kế lão Cửu (anh chín). Cuối cùng, sau khi kết hợp các tiêu chuẩn khác nhau của mười hai cá nhân, thông qua hệ thống dữ liệu lớn/tổng độ phù hợp, một hình ảnh ba chiều ngoài đời thực được bao quanh bởi 5D xuất hiện.

Ngôi sao chiến đấu của Đế quốc, Lục Úc Niên.

Mười hai người kêu lên một tiếng, thượng nghị sĩ anh ba chậc chậc hai tiếng, nói: "Lục tướng quân hóa ra là một Omega, được che giấu rất kĩ lưỡng nha."

Cố Trạch Ngư thò đầu ra, nhìn vào bắp tay phồng lên của người đàn ông trong hình ảnh ba chiều, ném bình sữa em bé và chạy vào phòng, vừa đi vừa khóc: "Tôi sẽ không cưới một yêu tinh gấu đen!"

Khi Thẩm phán là anh cả bước vào phòng, Cố Trạch Ngư đã khóc đến cả căn phòng tràn ngập mùi hương sữa, anh cả đưa tay kéo cậu ra khỏi chiếc chăn bông mềm như bông, vừa dỗ dành cậu vừa nói: " Mỗi Alpha sau khi bước vào tuổi trưởng thành đều phải tìm một Omega có độ tương xứng cao để kết hôn. Nếu không, phản ứng dữ dội trong thời kỳ nhạy cảm/mẫn cảm sẽ đau đớn gấp ngàn lần so với việc em tiêm thuốc. Nếu em thực sự không muốn kết hôn, hãy lấy anh ta, được không?"



Khi Cố Trạch Ngư nghe đến tiêm thuốc, cậu đã khóc đến nỗi mắt còn sưng hơn hạt óc chó, anh cả xoa mái tóc bồng bềnh của cậu, thở dài nói: "Tiểu Ngư, đừng quên, em là một Alpha."

Cậu nấc lên nức nở, cúi đầu thầm nghĩ nếu không phải anh trai nhắc nhở thì cậu đã quên mất chuyện này rồi.

Thuyết phục Cố Trạch Ngư đương nhiên không khó, thuyết phục Lục Úc Niên mới là khó nhất. Nhưng may mắn thay, không ai có thể chịu được sự tấn công tập thể từ mười hai lĩnh vực, cuối cùng Lục Úc Niên vẫn đồng ý kết hôn cùng với Cố Trạch Ngư.

Vào ngày cưới, yêu cầu duy nhất của mười hai anh em đối với Cố Trạch Ngư là, nhất định không được khóc. Cậu sợ đến mức miệng co rút lại và những giọt nước mắt bất bình dâng trào trong mắt, khi cậu nhìn thấy nhà thiết kế anh chín đang dùng cây kéo lớn ra hiệu trên chiếc gối cá heo của mình, tuyến nước mắt của cậu lập tức bị tắt.

Khi Lục Úc Niên xuất hiện trên sân khấu, anh nhìn chằm chằm vào một đôi ủng có 36 lỗ của quân đội và chiếc quần quân phục ở chân có đầy túi, thắt lưng màu nâu thắt chặt vòng eo. Thượng nghị sĩ anh ba lại tặc lưỡi hai lần, quay đầu hỏi nhà thiết kế anh chín: "Em gọi cái này là áo cưới."

Anh chín chạm vào lưỡi kiếm sắc bén, dưới mi mắt anh ba phản chiếu ánh sáng, lạnh lùng nói: "Em phụ trách chế tạo, anh cả phụ trách thuyết phục hắn mặc vào, anh hỏi anh cả rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?"

Con ngươi của thẩm phán nheo lại, đôi tay đút trong túi quần, liếc nhìn Omega mạnh nhất đế quốc tiến lại gần Cố Trạch Ngư trên sân khấu: "Anh đã đọc kĩ "Luật hôn nhân" để thuyết phục anh ấy tự mình đến tham dự lễ cưới."

Chỉ khi Lục Úc Niên đứng cạnh Cố Trạch Ngư, hắn mới nhìn thấy Alpha kết hôn với mình lần đầu tiên. Anh vốn đã lớn hơn một cỡ so với Alpha bình thường, còn Cố Trạch Ngư lại nhỏ hơn một cỡ so với các Alpha bình thường. Hai người đứng cách nhau hai thước, Lục Úc Niên thực sự đã kìm nén rất lâu khí huyết trong cơ thể, vì vậy anh mới không nhấc Cố Trạch Ngư lên và ném cậu xuống dưới sân khấu.

Hơn nữa anh ghét nhất kẻ yếu, trên chiến trường kẻ yếu đồng nghĩa với việc chết, anh thật không ngờ bạn đời tương lai của mình lại là một con gà yếu ớt có một pheromone không thể áp đảo được Omega. Mà lúc này, anh chỉ là trừng mắt nhìn Cố Trạch Ngư, tiểu Alpha khóe mắt đã đỏ lên, có chút run rẩy và di chuyển ra xa cậu một chút, hận không thể đục một cái trên sân khấu một cái lỗ, tự nhảy vào chôn vùi mình với một ít đất cát.

Buổi lễ sắp bắt đầu, Lục Úc Niên dù có chán ghét đến đâu cũng không còn cách nào khác ngoài vươn tay ôm lấy eo Alpha, nhưng chỉ với một động tác đơn giản như vậy, Cố Trạch Ngư đã ngất đi trong vòng tay của anh. Anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc ôm lấy Alpha của mình và tiếp tục quá trình đám cưới trong tầm nhìn của mọi người bên dưới.

Cuối cùng, người chứng hôn hỏi bọn họ có nguyện ý hay không, Lục Úc Niên sắc bén trả lời: "Không nguyện ý."

Nhìn xuống lần nữa thấy Cố Trạch Ngư vẫn còn chưa tỉnh, liền thay cậu nói: "Cậu ta cũng không nguyện ý."

Mười hai người anh em đứng dưới sân khấu vỗ tay, ánh mắt cảm động nhìn cô dâu ôm chú rể, dân công nghệ cao cấp anh bảy nói: "Không sao, lát nữa em có thể tắt âm chữ 'không' đi."

Hôn lễ hoàn thành, sau khi được đưa vào phòng tân hôn, Cố Trạch Ngư vẫn chưa tỉnh, Lục Úc Niên muốn ném cậu xuống lại nhìn thấy mười hai ánh mắt rực lửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Sau