Chương 7: Giúp anh ta tìm đối tượng
Từ thời còn bé cho đến khi trưởng thành, những yêu cầu kỳ quặc và quái đản của Cố Trạch Ngư đều sẽ được đáp ứng một cách vô kỷ luật bởi mười hai anh em trong gia đình nhà họ Cố.
Lần kỳ quặc gần đây nhất, Cố Trạch Ngư hét lên rằng cậu muốn hái mặt trăng, nhưng mười hai anh em không thể làm được, vì vậy họ đã nhờ cha của họ, nhà khoa học Cố Thanh Hằng, mang về một thiên thạch mặt trăng lớn cho Cố Trạch Ngư trong nhà kho bí mật của học viện Hàng không vũ trụ.
Cố Trạch Ngư thích tất cả những thứ đẹp đẽ, khi ánh trăng trắng lạnh như kính biến thành một tảng đá lớn xấu xí và bình thường, tình yêu của Cố Trạch Ngư đối với mặt trăng đã tiêu tan ngay lập tức.
Nhưng lần này, cậu lại đề nghị ly hôn, cậu trở về nơi ở thu dọn túi hành lý duy nhất của mình, lấy con rối mà Nhện phu nhân làm cho cậu rồi trở lại phòng khách, thế nhưng mười hai anh em đã sớm bỏ trốn, chỉ để lại một câu: "Lấy vợ, ra ngoài rồi Alpha sao có thể ly hôn nếu không ngoại tình, qua đời/bạo lực chứ?"
Cố Trạch Ngư quay số điện thoại di động của anh cả mình một lần nữa, nhưng vẫn không gọi được, điều đó có nghĩa là cậu đã bị bên kia đưa vào danh sách đen.
Trên chiếc Lincoln dài màu đen đang phóng nhanh trên đường, mười hai anh em đang ngồi trong xe uống rượu vang đỏ để trấn tĩnh cơn sốc, anh tám có mối quan hệ thân thiết nhất với Cố Trạch Ngư uống một ngụm lớn, lau vết rượu đỏ ở khóe miệng và nói: "Em nói các ngươi cũng chạy quá nhanh, dù sao Tiểu Ngư cũng không phải vì ra mặt cho chúng ta mới đánh nhau với em rể sao, chúng ta liền chạy đi, chẳng phải quá tàn nhẫn sao?"
"Cá nhỏ không thể rời khỏi quân đội của Lục Úc Niên." Anh bảy cúi đầu ngón tay nhanh chóng gõ trên bàn phím ba chiều, hình ảnh dữ liệu ba chiều ngay lập tức được chiếu vào chip mắt của mọi người, khung cảnh chiến tranh đẫm máu được tái hiện thông qua trải nghiệm nhập vai 5D khiến mọi người trong xe thở dài thườn thượt. "Quân đội của anh ta là an toàn nhất hiện giờ. Chỉ cần em ấy còn là chồng hợp pháp của Lục Úc Niên một ngày thì Lục Úc Niên nhất định sẽ bảo vệ em ấy. Cho nên họ không thể ly hôn."
"Là tại anh lo lắng quá mà lòng dạ rối bời. Vừa nhận được tin tức từ Tiểu Ngư, anh liền lập tức thông báo cho anh cả. Em cũng đã thấy qua thể chất của Lục Úc Niên rồi đấy, anh thật sự sợ anh ta làm cho Tiểu Ngư chảy máu. Em cũng biết là Tiểu Ngư bị rối loạn đông máu, em ấy không thể ở dưới được."
Anh sáu bác sĩ đẩy gọng kính bạc, nghiêm nghị nói: "Rối loạn đông máu là do một hoặc nhiều quá trình đông máu bất thường như thiếu hụt yếu tố đông máu bẩm sinh hoặc mắc phải, thành mạch máu bị tổn thương, rối loạn chức năng tiểu cầu hay là hệ thống tiêu sợi huyết hoạt tăng quá mức đều là nguyên nhân dẫn đến bệnh tình."
"Lục ca, em vẫn luôn muốn hỏi, tại sao anh và Thiên Đô có thể nói ra từng chữ một của đoạn này." Nhà văn anh tám thò đầu ra, cầm bút viết vẽ vào trong sổ tay, nói: "72 ký tự, nó được tính đạo văn đó."
"Bởi vì đoạn này là do anh viết, hơn nữa nguyên bản là của anh đó." Anh sáu cũng không thèm để ý, nghiêm mặt quay đầu nhìn đại ca: "May mà anh cả đã kịp thời gọi điện ngăn Lục Úc Niên lại, nếu không, chúng ta dù có nhanh đến đâu cũng không thể cứu được Tiểu Ngư."
"Chảy máu đường ruột cầm máu khá khó khăn. Có cách nào để tìm ra điểm chảy máu ngay từ đầu không? Lục Úc Niên thoạt nhìn giống như một Omega thô lỗ. Em có thể cảm nhận được sự áp chế pheromone của anh ta vừa rồi đấy. Một Omega có thể tiết ra pheromone áp chế được cả pheromone của Alpha, điều này rất không khoa học."
"Nếu như có thể, em thật hi vọng có thể giải phẫu cơ thể anh ta để chiết xuất huyết thanh cùng pheromone của anh ta để làm một thí nghiệm thăm dò gen." Anh ta còn chưa nói xong, đột nhiên cảm nhận được mười một ánh mắt lạnh lùng, anh sáu ho nhẹ một tiếng che giấu sự xấu hổ: "Đương nhiên là, sau khi anh ta chết."
"Có khả năng không....." Họa sĩ vẫn luôn trầm mặc anh nhỏ mười một đột nhiên nói: "Anh ta và chúng ta đều giống nhau..."
"Không có khả năng." Những người khác ngắt lời anh ta, tất mọi người đều làm một cử chỉ im lặng, bảo anh nhỏ mười một không được tiết lộ bí mật gia đình.
Nhền nhện Omega tách ra thành tám cái chân cũng không đủ dùng khăn giấy lau nước mắt cho Cố Trạch Ngư. May mắn thay, pheromone Alpha của Cố Trạch Ngư rất yếu, nếu không Nhện phu nhân sẽ không thể đến gần cậu khi tinh thần của cậu đang suy sụp như vậy.
"Đừng khóc. Chẳng lẽ anh em của cậu bị người ngoài hành tinh bắt đi rồi sao?" Nhện phu nhân vụng về an ủi, tiếng khóc kia còn chưa kịp thốt lên đã nói: "Có lẽ bọn họ đã xảy ra chuyện gì? Không phải bọn họ không cần cậu nữa."
Voi đội trưởng dùng cái vòi dài cuốn đi tờ giấy trong tay Omega nhện, đôi tai như cánh quạt thổi bay con nhện nhỏ, quay sang an ủi Cố Trạch Ngư một cách nghiêm túc, nói: "Chắc là bọn họ không muốn cậu và Lục tướng quân ly hôn thôi."
Cố Trạch Ngư nức nở cầm lấy khăn giấy, khóc mệt đến nỗi không muốn khóc nữa, cậu lau nước mắt, cầm lấy đùi gà rán mà voi đội trưởng đưa tới, hung ác gặm một cái nói: "Tại sao lại không được ly hôn chứ, Lục Úc Niên đối xử với tôi không tốt chút nào."
Đội trưởng Voi nhìn đống đồ ăn nhẹ mà anh ta được lệnh phải chuẩn bị, nhớ lại khuôn mặt tái nhợt của Lục Úc Niên khi yêu cầu anh ta dậy vào nửa đêm để chiên bánh gạo cho Cố Trạch Ngư, lắc lắc cái mũi nói: "Có lẽ là bởi vì họ không muốn cậu trở thành một người vô trách nhiệm, dù sao nếu như cậu từ bỏ Omega của mình, cậu sẽ lập tức bị hội bảo vệ Omega bắt giữ."
"Ý anh là, tôi không thể rời bỏ Omega của mình trong từ thời kỳ phát tình và một mình chạy về nhà. Tôi phải tìm một Alpha khác cho Lục Úc Niên trước rồi mới có thể đi?" Cố Trạch Ngư bắt đầu ăn bánh gạo được chiên vàng cả hai mặt, thậm chí còn cắn vỡ nó bằng miệng.
"Hả?" Voi đội trưởng không theo kịp mạch suy nghĩ của Cố Trạch Ngư, sau đó anh ta nghĩ rằng cho dù Cố Trạch Ngư có dám đi tìm thì cũng không ai trong đội quân này dám đồng ý làm Alpha của Lục Úc Niên, vì vậy anh ta mơ hồ nói: "Ừm, đại khái là tìm được rồi thì có thể rời đi."
Vậy là Cố Trạch Ngư có một mục tiêu mới trong cuộc sống.
Lục Úc Niên đã không hề quay lại kể từ khi anh bỏ đi vào ngày hôm đó, anh thậm chí còn không biết rằng Cố Trạch Ngư đang cố gắng tìm một đối tượng cho mình. Alpha của anh đã chụp ảnh in trên thẻ quân nhân của anh, khi cậu bắt gặp một Alpha độc thân trong doanh trại quân đội, cậu liền đến hỏi xem họ có đang hẹn hò không.
Lúc đầu, có người thực sự hứng thú nên đã nghiêng người nhìn bức ảnh trên tay anh, sau khi nhìn rõ mới biết người trong ảnh chính là Lục Úc Niên, hắn ta sợ hãi đến mức không dám để Cố Trạch Ngư lại gần quá ba bước.
Cố Trạch Ngư ngồi trên bậc thang của sân tập ôm bức ảnh thở dài nhìn những Alpha từng người một chạy qua mình, sau khi chạy năm mươi vòng họ cũng đã kiệt sức, bước chân loạng choạng, nhưng khi nhìn thấy Cố Trạch Ngư, họ lại lao đi như được tiêm một liều adrenaline.
Điều đầu tiên Lục Úc Niên nghe được khi anh trở lại quân đội là Cố Trạch Ngư đã ngừng quấy rối gia đình của Alpha và bắt đầu qua quấy rối Alpha. Anh nghiến răng nghiến lợi, pheromone trong cơ thể anh sắp bùng phát, tâm tình tốt đẹp cuối cùng đã không còn dấu vết biến mất hoàn toàn khi anh tóm được Cố Trạch Ngư và ném thẳng cậu vào phòng giam.
____________
Tiểu kịch trường
Lục Úc Niên: Nói với nhà ăn, ngày mai ăn cá.
Lần kỳ quặc gần đây nhất, Cố Trạch Ngư hét lên rằng cậu muốn hái mặt trăng, nhưng mười hai anh em không thể làm được, vì vậy họ đã nhờ cha của họ, nhà khoa học Cố Thanh Hằng, mang về một thiên thạch mặt trăng lớn cho Cố Trạch Ngư trong nhà kho bí mật của học viện Hàng không vũ trụ.
Cố Trạch Ngư thích tất cả những thứ đẹp đẽ, khi ánh trăng trắng lạnh như kính biến thành một tảng đá lớn xấu xí và bình thường, tình yêu của Cố Trạch Ngư đối với mặt trăng đã tiêu tan ngay lập tức.
Nhưng lần này, cậu lại đề nghị ly hôn, cậu trở về nơi ở thu dọn túi hành lý duy nhất của mình, lấy con rối mà Nhện phu nhân làm cho cậu rồi trở lại phòng khách, thế nhưng mười hai anh em đã sớm bỏ trốn, chỉ để lại một câu: "Lấy vợ, ra ngoài rồi Alpha sao có thể ly hôn nếu không ngoại tình, qua đời/bạo lực chứ?"
Cố Trạch Ngư quay số điện thoại di động của anh cả mình một lần nữa, nhưng vẫn không gọi được, điều đó có nghĩa là cậu đã bị bên kia đưa vào danh sách đen.
Trên chiếc Lincoln dài màu đen đang phóng nhanh trên đường, mười hai anh em đang ngồi trong xe uống rượu vang đỏ để trấn tĩnh cơn sốc, anh tám có mối quan hệ thân thiết nhất với Cố Trạch Ngư uống một ngụm lớn, lau vết rượu đỏ ở khóe miệng và nói: "Em nói các ngươi cũng chạy quá nhanh, dù sao Tiểu Ngư cũng không phải vì ra mặt cho chúng ta mới đánh nhau với em rể sao, chúng ta liền chạy đi, chẳng phải quá tàn nhẫn sao?"
"Cá nhỏ không thể rời khỏi quân đội của Lục Úc Niên." Anh bảy cúi đầu ngón tay nhanh chóng gõ trên bàn phím ba chiều, hình ảnh dữ liệu ba chiều ngay lập tức được chiếu vào chip mắt của mọi người, khung cảnh chiến tranh đẫm máu được tái hiện thông qua trải nghiệm nhập vai 5D khiến mọi người trong xe thở dài thườn thượt. "Quân đội của anh ta là an toàn nhất hiện giờ. Chỉ cần em ấy còn là chồng hợp pháp của Lục Úc Niên một ngày thì Lục Úc Niên nhất định sẽ bảo vệ em ấy. Cho nên họ không thể ly hôn."
"Là tại anh lo lắng quá mà lòng dạ rối bời. Vừa nhận được tin tức từ Tiểu Ngư, anh liền lập tức thông báo cho anh cả. Em cũng đã thấy qua thể chất của Lục Úc Niên rồi đấy, anh thật sự sợ anh ta làm cho Tiểu Ngư chảy máu. Em cũng biết là Tiểu Ngư bị rối loạn đông máu, em ấy không thể ở dưới được."
Anh sáu bác sĩ đẩy gọng kính bạc, nghiêm nghị nói: "Rối loạn đông máu là do một hoặc nhiều quá trình đông máu bất thường như thiếu hụt yếu tố đông máu bẩm sinh hoặc mắc phải, thành mạch máu bị tổn thương, rối loạn chức năng tiểu cầu hay là hệ thống tiêu sợi huyết hoạt tăng quá mức đều là nguyên nhân dẫn đến bệnh tình."
"Lục ca, em vẫn luôn muốn hỏi, tại sao anh và Thiên Đô có thể nói ra từng chữ một của đoạn này." Nhà văn anh tám thò đầu ra, cầm bút viết vẽ vào trong sổ tay, nói: "72 ký tự, nó được tính đạo văn đó."
"Bởi vì đoạn này là do anh viết, hơn nữa nguyên bản là của anh đó." Anh sáu cũng không thèm để ý, nghiêm mặt quay đầu nhìn đại ca: "May mà anh cả đã kịp thời gọi điện ngăn Lục Úc Niên lại, nếu không, chúng ta dù có nhanh đến đâu cũng không thể cứu được Tiểu Ngư."
"Chảy máu đường ruột cầm máu khá khó khăn. Có cách nào để tìm ra điểm chảy máu ngay từ đầu không? Lục Úc Niên thoạt nhìn giống như một Omega thô lỗ. Em có thể cảm nhận được sự áp chế pheromone của anh ta vừa rồi đấy. Một Omega có thể tiết ra pheromone áp chế được cả pheromone của Alpha, điều này rất không khoa học."
"Nếu như có thể, em thật hi vọng có thể giải phẫu cơ thể anh ta để chiết xuất huyết thanh cùng pheromone của anh ta để làm một thí nghiệm thăm dò gen." Anh ta còn chưa nói xong, đột nhiên cảm nhận được mười một ánh mắt lạnh lùng, anh sáu ho nhẹ một tiếng che giấu sự xấu hổ: "Đương nhiên là, sau khi anh ta chết."
"Có khả năng không....." Họa sĩ vẫn luôn trầm mặc anh nhỏ mười một đột nhiên nói: "Anh ta và chúng ta đều giống nhau..."
"Không có khả năng." Những người khác ngắt lời anh ta, tất mọi người đều làm một cử chỉ im lặng, bảo anh nhỏ mười một không được tiết lộ bí mật gia đình.
Nhền nhện Omega tách ra thành tám cái chân cũng không đủ dùng khăn giấy lau nước mắt cho Cố Trạch Ngư. May mắn thay, pheromone Alpha của Cố Trạch Ngư rất yếu, nếu không Nhện phu nhân sẽ không thể đến gần cậu khi tinh thần của cậu đang suy sụp như vậy.
"Đừng khóc. Chẳng lẽ anh em của cậu bị người ngoài hành tinh bắt đi rồi sao?" Nhện phu nhân vụng về an ủi, tiếng khóc kia còn chưa kịp thốt lên đã nói: "Có lẽ bọn họ đã xảy ra chuyện gì? Không phải bọn họ không cần cậu nữa."
Voi đội trưởng dùng cái vòi dài cuốn đi tờ giấy trong tay Omega nhện, đôi tai như cánh quạt thổi bay con nhện nhỏ, quay sang an ủi Cố Trạch Ngư một cách nghiêm túc, nói: "Chắc là bọn họ không muốn cậu và Lục tướng quân ly hôn thôi."
Cố Trạch Ngư nức nở cầm lấy khăn giấy, khóc mệt đến nỗi không muốn khóc nữa, cậu lau nước mắt, cầm lấy đùi gà rán mà voi đội trưởng đưa tới, hung ác gặm một cái nói: "Tại sao lại không được ly hôn chứ, Lục Úc Niên đối xử với tôi không tốt chút nào."
Đội trưởng Voi nhìn đống đồ ăn nhẹ mà anh ta được lệnh phải chuẩn bị, nhớ lại khuôn mặt tái nhợt của Lục Úc Niên khi yêu cầu anh ta dậy vào nửa đêm để chiên bánh gạo cho Cố Trạch Ngư, lắc lắc cái mũi nói: "Có lẽ là bởi vì họ không muốn cậu trở thành một người vô trách nhiệm, dù sao nếu như cậu từ bỏ Omega của mình, cậu sẽ lập tức bị hội bảo vệ Omega bắt giữ."
"Ý anh là, tôi không thể rời bỏ Omega của mình trong từ thời kỳ phát tình và một mình chạy về nhà. Tôi phải tìm một Alpha khác cho Lục Úc Niên trước rồi mới có thể đi?" Cố Trạch Ngư bắt đầu ăn bánh gạo được chiên vàng cả hai mặt, thậm chí còn cắn vỡ nó bằng miệng.
"Hả?" Voi đội trưởng không theo kịp mạch suy nghĩ của Cố Trạch Ngư, sau đó anh ta nghĩ rằng cho dù Cố Trạch Ngư có dám đi tìm thì cũng không ai trong đội quân này dám đồng ý làm Alpha của Lục Úc Niên, vì vậy anh ta mơ hồ nói: "Ừm, đại khái là tìm được rồi thì có thể rời đi."
Vậy là Cố Trạch Ngư có một mục tiêu mới trong cuộc sống.
Lục Úc Niên đã không hề quay lại kể từ khi anh bỏ đi vào ngày hôm đó, anh thậm chí còn không biết rằng Cố Trạch Ngư đang cố gắng tìm một đối tượng cho mình. Alpha của anh đã chụp ảnh in trên thẻ quân nhân của anh, khi cậu bắt gặp một Alpha độc thân trong doanh trại quân đội, cậu liền đến hỏi xem họ có đang hẹn hò không.
Lúc đầu, có người thực sự hứng thú nên đã nghiêng người nhìn bức ảnh trên tay anh, sau khi nhìn rõ mới biết người trong ảnh chính là Lục Úc Niên, hắn ta sợ hãi đến mức không dám để Cố Trạch Ngư lại gần quá ba bước.
Cố Trạch Ngư ngồi trên bậc thang của sân tập ôm bức ảnh thở dài nhìn những Alpha từng người một chạy qua mình, sau khi chạy năm mươi vòng họ cũng đã kiệt sức, bước chân loạng choạng, nhưng khi nhìn thấy Cố Trạch Ngư, họ lại lao đi như được tiêm một liều adrenaline.
Điều đầu tiên Lục Úc Niên nghe được khi anh trở lại quân đội là Cố Trạch Ngư đã ngừng quấy rối gia đình của Alpha và bắt đầu qua quấy rối Alpha. Anh nghiến răng nghiến lợi, pheromone trong cơ thể anh sắp bùng phát, tâm tình tốt đẹp cuối cùng đã không còn dấu vết biến mất hoàn toàn khi anh tóm được Cố Trạch Ngư và ném thẳng cậu vào phòng giam.
____________
Tiểu kịch trường
Lục Úc Niên: Nói với nhà ăn, ngày mai ăn cá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất