Siêu Cấp May Mắn Làm Ruộng Ở Tinh Tế

Chương 13

Trước Sau
Tô Đường cầm trên tay mấy thứ lấy từ Cô Hoạch Điểu, chỉ thấy vật này đen thui thủi cứng như đá. Cô híp mắt suy nghĩ, bọn chúng ăn năng nguyên thạch, cô đã dùng tinh thần lực 3S tra xét cũng không cảm nhận được bên trong nó là cái gì, liệu bên trong có thể là gì đây?

Khi còn ở Sương Thành, dựa vào trực giác, Tô Đường cảm thấy hòn đá đen nhỏ có chút kỳ lạ.

Người tinh tế khinh thường để mắt đến bọn Cô Hoạch Điểu béo ú này. Nhưng đối với Tô Đường, là một người Trái Đất cổ đại từ trăm ngàn năm trước, ở thời đại của cô dù là cà phê hảo hạng hay là long diên hương thượng hạng đều được bài tiết từ động vật.

Tinh thạch màu đen này rất cứng, Tô Đường cẩn thận vận dụng chút tinh thần lực còn sót lại dò xét mặt ngoài của nó.

Dò từng tầng rồi lại từng tầng, càng dò xét càng thấy lạnh lẽo, không lâu sau tinh thần lực xuyên qua lớp màn tối thì thấy một ánh sáng màu xanh lay lắt.

Hô hấp của Tô Đường cứng lại, cô bị cuốn hút bởi màu lam tuyệt đẹp phát ra từ tinh thể, tay cầm lấy tinh thạch màu lam lạnh lẽo như băng, như đang cầm một viên đá quý lộng lẫy, yêu thích không buông.

Một người yêu cái đẹp như Tô Đường cảm thấy cực kì hài lòng.

Năng nguyên thạch ở tinh tế đều có màu đen, lần đầu tiên cô nhìn thấy năng nguyên thạch màu lam như thế này.

Tô Đường lấy vòng tay để tra xét cũng không tìm được tư liệu gì.

Hiện tại Năng nguyên thạch màu lam này còn chưa biết sử dụng được không, chỉ việc dò xét ở phía ngoài cũng tổn hao rất nhiều tinh thần lực rồi. Hiện giờ Tô Đường không còn sức để xem xét viên thứ hai, cô đành đem tất cả 7 viên đá này đi rửa sạch sẽ, lau khô rồi ném vào túi da thú. Tạm thời dùng nó như tủ lạnh di động.



Hoàn cảnh của khu cách ly ở tinh cầu rất khắc nghiệt, quanh năm oi bức, khí hậu hiện tại tạm thời còn ôn hòa. Một khi bắt đầu mùa mưa thì vừa nóng lại vừa ẩm, có thời kỳ xuất hiện cả muỗi độc có thể giết người. Trước khi mùa mưa bắt đầu, cô muốn chuẩn bị thật tốt để đối phó với chúng.

Tô Đường mở vòng tay, từ chợ đen mua một thùng nước uống, một bộ quần áo sạch sẽ mềm mại, tổng cộng hết 100 tinh tệ.

Toàn bộ khu cách ly đều nằm dưới sự giám sát quản lý của của đế quốc bằng một hệ thống cường đại, vì mua ở chợ đen cho nên quang võng có thể xác định vị trí rồi thả đồ từ trên cao xuống.

Mười phút sau, người máy đáp xuống đưa đến một thùng nước uống 5kg và một bộ quần áo mới tinh.

Tô Đường tước gỗ thành một đôi đũa, lại làm thêm một cái chén gỗ, hai cái mâm gỗ. Dùng chén để đựng nước, uống một ngụm, lấy ra nửa bình dịch dinh dưỡng còn sót lại uống cạn. Lại lấy kim chỉ trong rương sửa bộ quần áo mới mua thành nội y.

Nguyên chủ đã sang tuôi 16, cơ thể cũng bắt đầu có biến hóa, vài bộ quần áo này cũng không biết còn mặc được bao lâu, cũng không hợp để mặc.

Cô may cho mình hai bộ nội y, số vải thừa còn lại Tô Đường dùng làm hai cái khăn tay, vải vụn thì gom lại từng tầng chồng lên nhau làm tạm một cái băng vệ sinh dự phòng.

Tô Đường làm xong vài đồ dùng thủ công thì ra ngoài nhặt một ít cành cây khô đem trở về, mài đá đốt một đống lửa nấu nước sôi, đem nội y và khăn lông bỏ vào nước nóng để tiêu độc, rồi đem phơi nắng.

Làm xong từng ấy việc đã khiến cô mệt đến nỗi mắt cũng mở không nổi, vừa đặt lưng xuống liền ngủ mất.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau