Siêu Cấp May Mắn Làm Ruộng Ở Tinh Tế
Chương 41
“Tốt quá rồi, tôi cũng rất thích hoa cỏ, hy vọng sau này hoa sẽ nở rộ ở khắp các tinh cầu.” Tô Đường cời lửa, khiến củi cháy càng nhanh hơn, cười nói: “Hóa ra nhà của cậu là ở Xuân Phong Thành, Kim Hàn nói chi phí sống ở Xuân Phong Thành rất cao, là thánh địa nghỉ dưỡng ở tinh tế đấy.”
“Cô có thể ở nhà của tôi, không phải tốn đồng nào đâu.” Thiếu niên ngượng ngùng cười.
“Tô Vu, anh đang nhìn gì vậy?” Tô Đường thấy mắt phượng của người đàn ông hơi rủ xuống, từ đầu đến cuối tầm mắt dừng lại ở phía bóng tối, giống như đang nhìn vật gì đó trong bóng tối, da đầu cô lập tức run lên, cảnh giác hơn một chút, Sương Mù Thành này vượt quá phạm vi hiểu biết của cô, cẩn thận vẫn là tốt nhất.
Người đàn ông thu lại tầm mắt, không nghĩ lại dọa đến cô gái nhỏ, thản nhiên nói: “Không có gì, chi phí ở Xuân Phong Thành rất cao, sau này tôi sẽ đưa cô đến Già Nam Thành.”
Xuân Hi: “...” Anh trai à, anh có lộn không vậy, chẳng phải chi phí ở Già Nam Thành là cao nhất sao?
Tô Đường bị kẹp ở giữa không biết phải làm sao, cuối cùng chỉ đành mỉm cười không nói câu nào.
“Tô Đường, cô đến Sương Mù Thành bao lâu rồi, chúng tôi đã bắt đầu thực tập, sau này chúng ta có thể trở thành một đội, tinh thần lực của tôi ở mức 2S, hiện tại đã là trung cấp triệu hoán sư rồi.”
“Tinh thần lực của tôi là cấp S, mới nhập môn, đến Sương Mù Thành lần thứ ba rồi.” Tô Đường tính toán, lần thứ nhất lấy được 200 viên đá sinh lực quay về, lần thứ hai phát hiện ra tổ của Cô Hoạch Điểu, bán đi một phần mười mạch khoáng mà mình có, lần thứ ba đến rừng rậm sương mù, kết quả là bị lạc ở khu mộ phần, nhặt được một hòm hạt dẻ dại, kiếm được vô số hoa quả, còn gặp được cả Vu sư sắp chết nữa.
Tô Vu cùng Xuân Hi đồng thời liếc mắt, lần thứ ba tới Sương Mù Thành đã tới rừng rậm sương mù rồi, còn xông vào khu mộ phần nữa sao?
Có nên nói vận khí của cô rất tốt không?
Khu mộ phần sương mù hiện tại vẫn là một nơi vô danh, chưa có bản đồ thăm dò nào mới, toàn bộ tin tức trên quảng trường đều không có thông tin liên quan nào. Nếu bọn họ có thể an toàn quay trở về, nói ra tin tức về bí mật của cây cọc và mộ phần sương mù, tất nhiên toàn bộ tinh tế sẽ phải khiếp sợ.
Vu sư trẻ tuổi thấy trên cơ thể Tô Đường tràn ngập sức sống, lại nhìn Xuân Hi ủ rũ không chút phấn chấn nào, mắt anh hơi nheo lại, cô gái nhỏ có bề ngoài thoạt nhìn ngây thơ như vậy, không ngờ lại có khả năng che dấu thực lực không tồi.
Nếu anh đoán không nhầm, tinh thần lực của Tô Đường phải ở mức 3S, còn xa hơn tên tiểu tử kia.
“Đội mà tinh tế thuê có thiếu Vu sư không?” Hai cánh tay yếu ớt như xương khô của vị Đế Vương trẻ tuổi áp sát lại trường bào, đôi mắt rủ xuống, nhỏ giọng khàn khàn nói: “Tôi quá nghèo rồi, muốn kiếm một công việc để kiếm chút tinh tệ.”
“Thiếu nha, Tô Vu, nếu anh muốn gia nhập đoàn đội tinh tế thì có thể gia nhập đoàn đội của chúng tôi được không?” Tô Đường vui mừng, một người dựa vào Độc Ma Thảo, tự mình trở thành Vu sư ở Sương Mù Thành chắc chắn có thực lực không tồi. Tô Vu có thể nói cho cô biết công dụng của Độc Ma Thảo cùng bí mật của cây cọc thông đạo kia đã đủ để nói rằng người này có kinh nghiêm rất phong phú mà tính cách cũng rất sòng phẳng, có thể tín nhiệm được.
Có Tô Vu tham gia, đoàn đội của cô sẽ càng được bảo đảm về an toàn.
“Ừ, tôi chỉ vào chung đội với cô thôi vì tôi chỉ tin tưởng mình cô.” Đôi mắt người đàn ông rủ xuống, che đi sự bạo ngược hung ác bên trong, trên đời này có rất nhiều người muốn anh chết, anh chỉ tin tưởng cô gái sợ mình sẽ chết trong lúc ngủ, cứ cách một giờ lại lay người mình dậy này mà thôi.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
“Cô có thể ở nhà của tôi, không phải tốn đồng nào đâu.” Thiếu niên ngượng ngùng cười.
“Tô Vu, anh đang nhìn gì vậy?” Tô Đường thấy mắt phượng của người đàn ông hơi rủ xuống, từ đầu đến cuối tầm mắt dừng lại ở phía bóng tối, giống như đang nhìn vật gì đó trong bóng tối, da đầu cô lập tức run lên, cảnh giác hơn một chút, Sương Mù Thành này vượt quá phạm vi hiểu biết của cô, cẩn thận vẫn là tốt nhất.
Người đàn ông thu lại tầm mắt, không nghĩ lại dọa đến cô gái nhỏ, thản nhiên nói: “Không có gì, chi phí ở Xuân Phong Thành rất cao, sau này tôi sẽ đưa cô đến Già Nam Thành.”
Xuân Hi: “...” Anh trai à, anh có lộn không vậy, chẳng phải chi phí ở Già Nam Thành là cao nhất sao?
Tô Đường bị kẹp ở giữa không biết phải làm sao, cuối cùng chỉ đành mỉm cười không nói câu nào.
“Tô Đường, cô đến Sương Mù Thành bao lâu rồi, chúng tôi đã bắt đầu thực tập, sau này chúng ta có thể trở thành một đội, tinh thần lực của tôi ở mức 2S, hiện tại đã là trung cấp triệu hoán sư rồi.”
“Tinh thần lực của tôi là cấp S, mới nhập môn, đến Sương Mù Thành lần thứ ba rồi.” Tô Đường tính toán, lần thứ nhất lấy được 200 viên đá sinh lực quay về, lần thứ hai phát hiện ra tổ của Cô Hoạch Điểu, bán đi một phần mười mạch khoáng mà mình có, lần thứ ba đến rừng rậm sương mù, kết quả là bị lạc ở khu mộ phần, nhặt được một hòm hạt dẻ dại, kiếm được vô số hoa quả, còn gặp được cả Vu sư sắp chết nữa.
Tô Vu cùng Xuân Hi đồng thời liếc mắt, lần thứ ba tới Sương Mù Thành đã tới rừng rậm sương mù rồi, còn xông vào khu mộ phần nữa sao?
Có nên nói vận khí của cô rất tốt không?
Khu mộ phần sương mù hiện tại vẫn là một nơi vô danh, chưa có bản đồ thăm dò nào mới, toàn bộ tin tức trên quảng trường đều không có thông tin liên quan nào. Nếu bọn họ có thể an toàn quay trở về, nói ra tin tức về bí mật của cây cọc và mộ phần sương mù, tất nhiên toàn bộ tinh tế sẽ phải khiếp sợ.
Vu sư trẻ tuổi thấy trên cơ thể Tô Đường tràn ngập sức sống, lại nhìn Xuân Hi ủ rũ không chút phấn chấn nào, mắt anh hơi nheo lại, cô gái nhỏ có bề ngoài thoạt nhìn ngây thơ như vậy, không ngờ lại có khả năng che dấu thực lực không tồi.
Nếu anh đoán không nhầm, tinh thần lực của Tô Đường phải ở mức 3S, còn xa hơn tên tiểu tử kia.
“Đội mà tinh tế thuê có thiếu Vu sư không?” Hai cánh tay yếu ớt như xương khô của vị Đế Vương trẻ tuổi áp sát lại trường bào, đôi mắt rủ xuống, nhỏ giọng khàn khàn nói: “Tôi quá nghèo rồi, muốn kiếm một công việc để kiếm chút tinh tệ.”
“Thiếu nha, Tô Vu, nếu anh muốn gia nhập đoàn đội tinh tế thì có thể gia nhập đoàn đội của chúng tôi được không?” Tô Đường vui mừng, một người dựa vào Độc Ma Thảo, tự mình trở thành Vu sư ở Sương Mù Thành chắc chắn có thực lực không tồi. Tô Vu có thể nói cho cô biết công dụng của Độc Ma Thảo cùng bí mật của cây cọc thông đạo kia đã đủ để nói rằng người này có kinh nghiêm rất phong phú mà tính cách cũng rất sòng phẳng, có thể tín nhiệm được.
Có Tô Vu tham gia, đoàn đội của cô sẽ càng được bảo đảm về an toàn.
“Ừ, tôi chỉ vào chung đội với cô thôi vì tôi chỉ tin tưởng mình cô.” Đôi mắt người đàn ông rủ xuống, che đi sự bạo ngược hung ác bên trong, trên đời này có rất nhiều người muốn anh chết, anh chỉ tin tưởng cô gái sợ mình sẽ chết trong lúc ngủ, cứ cách một giờ lại lay người mình dậy này mà thôi.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất