Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Dịch)

Chương 3: Áo Giáp Thần Huyết

Trước Sau
Hàn Sâm trở về phòng mình, bật bếp, đổ một nồi nước, ném móng vuốt và giáp xác của thần huyết Hắc Giáp Trùng vào bên trong nấu lên.

Bây giờ Hàn Sâm không có công cụ cũng không biết tới những phương pháp khác, chỉ có thể dùng loại phương pháp nguyên thủy nhất để xử lý xác của thần huyết Hắc Giáp Trùng, nấu gen tinh hoa ở bên trong ra.

Xác của sinh vật cấp thần huyết không phải chỉ nấu một hai giờ là có thể nấu ra tinh hoa được, sau khi Hàn Sâm đậy nắp nồi lên, liền móc ra viên tinh thể màu đen kia, cầm trong tay xem xét tỉ mỉ.

Thế nhưng mà nhìn tới nhìn lui, cũng không nhìn ra manh mối gì.

Đột nhiên, ánh mắt của Hàn Sâm nhìn đến một con Lục Lân Thú lớn cỡ con báo đang nằm trong lồng ở góc phòng, suy nghĩ hơi động.

Lục Lân Thú cũng giống như là Hắc Giáp Trùng, đều là sinh vật bình thường, trước kia Hàn Sâm vẫn luôn săn bắt Lục Lân Thú mang về làm đồ ăn, dùng để gia tăng gen của mình.

Thế nhưng sau khi đã ăn quá nhiều Lục Lân Thú, không thể gia tăng gen lên nữa, còn lại một con duy nhất Hàn Sâm cũng lười ăn, để quên ở nơi đó, không nghĩ tới hiện tại vẫn còn sống.

Từ trong lồng bắt Lục Lân Thú yếu ớt chỉ còn một hơi ra, Hàn Sâm do dự một chút, cầm tinh thể màu đen trong tay đưa đến bên miệng Lục Lân Thú, đang chuẩn bị muốn nhét vào.

Ai ngờ lúc con Lục Lân Thú chỉ còn một hơi kia thấy được tinh thể màu đen, cũng không biết lực lượng từ đâu tới, vậy mà há mồm thè lưỡi ra cuốn khối tinh thể màu đen vào trong miệng, ừng ực một tiếng nuốt vào bụng.

- Tinh thạch màu đen này quả nhiên có chút thần kỳ.

Hàn Sâm trợn mắt há hốc mồm nhìn, phát hiện sau khi Lục Lân Thú nuốt tinh thể màu đen kia vào, tựa hồ tinh thần đã tốt lên rất nhiều, trên người cũng có chút ít lực lượng, bốn móng vuốt quơ quơ, bắt loạn, quay đầu muốn cắn cổ tay của Hàn Sâm đang tóm lấy nó.

Hàn Sâm ném Lục Lân Thú vào trong lồng, xem xét tỉ mỉ Lục Lân Thú, chỉ thấy không lâu sau, Lục Lân Thú đã nhiều ngày không ăn uống gì, vậy mà hoàn toàn khôi phục sức sống, trong lồng đang quơ quơ loạn cả lên, tràn đầy sức sống và dã tính giống như lúc Hàn Sâm mới bắt từ bên ngoài về.

Hàn Sâm ngồi yên ở phía trước lồng sắt, quan sát nhất cử nhất động của Lục Lân Thú bên trong, trong lòng mơ hồ có một loại suy đoán, nếu như suy đoán này là thật..., có lẽ hắn thật sự đã tìm được một thứ không tầm thường, so với sinh vật thần huyết còn khiến cho người ta điên cuồng hơn.

Thế nhưng Hàn Sâm lại sợ suy đoán của mình sai lầm, chỉ có thể thấp thỏm chằm chằm vào Lục Lân Thú, hy vọng có thể từ trên người nó nhìn thấy biến hóa mà mình muốn thấy.

Bởi vì Hàn Sâm quá khẩn trương, trừng mắt lên nhìn liền quên mất thời gian, cho tới tận lúc trong nồi truyền tới mùi thơm giống như là canh xương hầm, hắn mới cảm thấy trong bụng kêu lên ồn ột, dạ dày đã trống không khó chịu.

Nhìn đồng hồ, đã sắp trôi qua hai mươi bốn giờ, Hàn Sâm liền vội vàng đứng lên nhìn xác Hắc Giáp Trùng ở trong nồi, chỉ thấy giáp xác màu vàng đã bị đun nhừ trở thành màu vàng kim nhạt, mà nước canh lại hiện ra ánh sáng màu vàng kim lộng lẫy, hơn nữa mùi thơm xông vào mũi, khiến cho bụng Hàn Sâm vốn đã đói meo biểu tình không thôi.



Đang chuẩn bị muốn lấy chén múc súp, đột nhiên lồng sắt giam giữ Lục Lân Thú truyền đến tiếng cây sắt đứt đoạn, Hàn Sâm vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Lục Lân Thú đã cắn đứt một thanh sắt của chiếc lồng, đầu đã thò ra bên ngoài.

Nguyên bản vảy bên ngoài thân thể nó có màu xanh lục nhạt, lúc này vậy mà toàn bộ đã biến thành màu xanh sẫm, hơn nữa hàm răng cũng trở nên sắc nhọn hơn, bốn cái móng vuốt giống như là móc câu, đồng loạt kéo thanh sắt để thoát ra.

Hàn Sâm vừa mừng vừa sợ, lập tức rút dao găm cắm ở bên hông ra, hai bước vọt tới trước lồng sắt, đâm một đao vào bụng dưới Lục Lân Thú, quấy vài cái, Lục Lân Thú giãy dụa một lúc liền không còn động tĩnh gì nữa.

- Giết chết Lục Lân Thú cấp nguyên thủy, không đạt được thú hồn, ăn thịt Lục Lân Thú nguyên thủy có thể đạt được từ 0 đến 10 điểm gen nguyên thủy.

Âm thanh kỳ dị vang lên trong đầu Hàn Sâm, khiến cho cả người Hàn Sâm sững sờ tại chỗ.

- Lục Lân Thú cấp nguyên thủy...Lục Lân Thú cấp nguyên thủy...viên tinh thể kia thật sự có thể khiến cho những sinh vật này tiến hóa...

Hàn Sâm bị niềm vui bất ngờ này kích thích đến mức không biết phản ứng ra sao..

Một lúc sau, Hàn Sâm mới đột nhiên chạy tới, dùng dao găm rạch bụng Lục Lân Thú, lấy viên tinh thể có kích cỡ tương đương với quả trứng bồ câu kia ra, cũng bất chấp bên trên còn dính máu, cầm lên hung hăng hôn hai cái, sau đó mới lau sạch sẽ, coi như bảo vật nâng niu ở trong tay.

- Con thần huyết Hắc Giáp Trùng kia thật sự bởi vì viên tinh thể này mới biến thành cấp thần huyết... nếu như lại tiếp tục cho Lục Lân Thú tiến hóa tiếp, có phải nó cũng có thể tiến hóa thành cấp thần huyết hay không...

Hàn Sâm không dám nghĩ tiếp nữa, bởi vì chuyện này thực sự là quá kinh người.

Hàn Sâm kích động tới nỗi tay đang cầm tinh thể đều hơi run rẩy, hắn hung hăng cắn đầu lưỡi một cái, đau nhức kêu ra tiếng mới phát hiện mình quả nhiên không phải đang nằm mơ.

Sau khi hưng phấn một lúc, Hàn Sâm mới thận trọng cất viên tinh thể đi, sau đó hai ba hơi húp sạch súp giáp xác đã đun nhừ ở trong nồi, lại đạt được thêm một chút điểm thần gen, khiến cho thần gen của Hàn Sâm đã đạt tới tám điểm.

Hết cách, Hàn Sâm chỉ có dụng cụ đơn sơ nhất, sử dụng loại phương pháp nguyên thủy này không có cách nào chiết xuất hoàn toàn gen tinh hoa bên trong giáp xác, có thể tăng thêm một điểm thần gen đã rất tốt rồi.

Hàn Sâm nhớ ra lúc mình giết thần huyết Hắc Giáp Trùng còn thu được một cái thú hồn, hắn liền vội vàng nhìn tư liệu.

Hàn Sâm: Chưa tiến hóa.



Cấp độ: Không

Tuổi thọ: 200.

Thần thể tiến hóa yêu cầu: Gen.

Điểm gen: 79 điểm gen, 8 điểm thần gen.

Thú hồn: Hắc Giáp Trùng cấp thần huyết.

Thú hồn của thần huyết Hắc Giáp Trùng: áo giáp.

- Không biết áo giáp do thần huyết Hắc Giáp Trùng biến thành sẽ như thế nào đây?

Tâm niệm của Hàn Sâm vừa động, chỉ thấy một quang ảnh kim sắc từ trong hư không hiện ra, chính là bộ dáng của con Hắc Giáp Trùng màu vàng kia.

Chỉ thấy quang ảnh Hắc Giáp Trùng màu vàng kia bay đến trước ngực Hàn Sâm, lập tức hóa thành chất lỏng màu bao phủ toàn thân hắn, trong nháy mắt liền bảo phủ cả người Hàn Sâm lại, ngay cả tóc tai cũng không ngoại lệ.

Áo giáp màu vàng óng thon dài tràn ngập lực lượng bạo phát và thẩm mĩ, bao bọc cả người Hàn Sâm ở bên trong, giống như áo giáp cổ phong cách Gothic của Châu Âu cộng thêm công nghệ cơ khí hiện đại, thoạt nhìn tinh xảo giống như một món đồ nghệ thuật.

Toàn bộ áo giáp biểu hiện ra vẻ đẹp của lực lượng và tốc độ, tôn dáng người cân xứng của Hàn Sâm lên, giống như toàn thân hắn đều tràn ngập lực lượng mang tính chất bạo phát.

Hơn nữa bộ giáp kia còn lóe ra ánh sáng kim loại, giống như được làm bằng vàng, cảm giác bên trong vẻ hoa lệ có ẩn chứa sự kiên cố, nếu như xem xét kỹ lưỡng, nó còn có mấy phần giống như là Hoàng Kim Thánh Y của Hoàng Kim Thánh Đấu Sĩ.

Chỗ bất đồng với Hoàng Kim Thánh Y là cái áo giáp thú hồn này bao phủ toàn bộ thân thể của Hàn Sâm vào bên trong, chỉ có một vài khe hở ở các đốt ngón tay chỗ khớp nối của áo giáp, tương tự như bản thân Hắc Giáp Trùng, đây cũng là nhược điểm duy nhất của bộ giáp do thú hồn Hắc Giáp Trùng biến thành.

Hàn Sâm hơi hoạt động một chút, không chỉ là không cảm thấy sức nặng hay trở ngại, ngược lại cảm giác như thân thể mình nhẹ hơn vài phần, trên người cũng tràn đầy sức sống.

- Đúng là không hổ danh áo giáp do thú hồn cấp thần huyết biến thành, so với những bộ áo giáp thú hồn cấp nguyên thủy phổ biến trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, bộ áo giáp này qủa nhiên lợi hại hơn vô số lần.

Trong lòng Hàn Sâm mừng như điên, trước kia hắn thấy có người mặc áo giáp do thú hồn cấp nguyên thủy biến thành đều vô cùng hâm mộ, không ngờ có một ngày hắn lại có được bộ áo giáp do thú hồn cấp thần huyết biến thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau