Siêu Cấp Thần Cơ Nhân (Dịch)

Chương 58: Đao

Trước Sau
- Đó là đao gì?

Hàn Sâm tò mò hỏi.

- Cầm 100 triệu tới, tôi bán đao cho cậu.

Thợ rèn lạnh lùng nói một câu, đẩy Hàn Sâm đi ra.

- Đao gì mà lại mắc như vậy, bán tới 100 triệu?

Hàn Sâm nhịn không được lại hỏi một câu.

- 75% thép Z chế tạo thành.

Thợ rèn nói xong đã đẩy Hàn Sâm đi ra:

- Lần sau cần mua cái gì, trực tiếp tới đây.

- 75% thép Z? Có nói quá không vậy? Không phải nói kỹ thuật hiện nay căn bản không luyện ra hợp kim thép Z 5% trở lên sao?

Trong lòng Hàn Sâm thầm nhủ, nhưng lại không nói gì thêm, dù sao hắn cũng sẽ không mua, để thợ rèn khoe khoang chút là được rồi.

Về đến nhà, Hàn Sâm mới lấy dao găm ra xem xét tỉ mỉ, lúc rút ra từ trong vỏ gỗ, Hàn Sâm liền cảm giác được một luồng khí tức âm u lạnh lẽo tản ra, dao găm là dao găm tiêu chuẩn tám tấc, toàn thân xanh biếc như nước, giống như có gợn nước lưu động ở trên thân đao.

Góc độ mở lưỡi rất nhỏ, đoán chừng chỉ khoảng 20 độ, lưỡi dao mỏng như cánh ve, điểm sáng lạnh lẽo nơi mũi đao kia khiến lòng người run sợ, phối hợp thêm hai cái rãnh máu, nhìn thấy liền khiến cho người ta kinh hãi.

Nắm trong tay, chuôi đao do tài liệu công nghệ cao trực tiếp dung hợp với xương rồng tạo cảm giác hết sức thoải mái, chuôi đao cũng không phải thẳng tắp, có đường cong nhất định, được thiết kế thích hợp để con người sử dụng.

Hàn Sâm rút ra một thanh đao thép, sau đó dùng con dao găm này chém tới sống của thanh đao thép kia một cái.

Hàn Sâm chỉ là muốn thử độ cứng và tính bền dẻo của con dao găm này như thế nào, hợp kim thép Z hàm lượng 5%, độ cứng và tính bền dẻo đều mạnh hơn thanh đao thép kia nhiều, lưỡi dao sẽ không có tổn thương gì.

Tạch...!

Thanh đao thép trực tiếp bị con dao găm cắt đứt, một nửa lưỡi đao leng keng rơi xuống mặt đất.

- Thật bén.

Hàn Sâm hít vào một hơi, lúc này mới nhớ tới người thợ rèn kia đã từng nói qua, tài liệu làm đao này chính là dùng hợp kim Thiết Cát mài thành lưỡi dao.



Nhìn lên lưỡi dao, vậy mà một chút tổn thương cũng không có, đừng nói là vết mẻ, ngay cả vết xước trên lưỡi dao cũng không thấy.

- CMN. . . đao của mình. . .

Hàn Sâm đột nhiên kịp phản ứng lại, phát ra một tiếng kêu thảm thiết, Trảm Thiết Đao hàng hiệu yết giá cả trăm vạn trong tiệm lại bị hắn làm hỏng như vậy.

Hàn Sâm vốn cho rằng chỉ có thể chém ra một vết mẻ ở trên sống đao, không nghĩ tới dao găm quá sắc bén, trực tiếp cắt đứt Trảm Thiết Đao rồi.

Hàn Sâm cảm thấy lòng đau như cắt, thứ này nếu như cầm đi tới khu chợ trời lừa gạt một chút, nói không chừng còn có thể bán được vài chục vạn, bây giờ mình lại làm hỏng.

Lúc đang đấm ngực dậm chân, đột nhiên nghe thấy tiếng máy truyền tin vang lên, liếc mắt nhìn mã số là của Trương Đan Phong, Hàn Sâm ấn nút mở máy truyền tin ra.

- Lão Bạch, đến Hoàng Hôn Tiểu Trúc đi, có thứ tốt cho cậu.

Trương Đan Phong hưng phấn nói.

- Thứ tốt gì?

Hàn Sâm hỏi.

- Đến rồi sẽ biết, gặp ở chỗ cũ.

Trương Đan Phong thần thần bí bí thừa nước đục thả câu.

Hàn Sâm thay quần áo đi tới Hoàng Hôn Tiểu Trúc, đó là một khách sạn mà Trương Đan Phong thường xuyên dẫn hắn đi, đồ ăn làm rất không tồi, thiết bị lắp đặt cũng coi như thượng đẳng, mỗi lần Trương Đan Phong tới đều phải là phòng số 7, cho nên mới nói là chỗ cũ.

Lúc đến Hoàng Hôn Tiểu Trúc, Hàn Sâm đã thấy Hàn Hạo đang ở đó, Hàn Hạo nhìn thấy Hàn Sâm, lộ ra vẻ rất không được tự nhiên, cố nặn ra một nụ cười, gọi một tiếng Sâm ca.

Hàn Sâm cười cười với hắn, đã bị Trương Đan Phong kéo đến một bên.

Hàn Sâm vốn không có vấn đề gì với Hàn Hạo, hắn cũng không muốn có quá nhiều dính líu với người khác, Hàn Hạo không nhận cũng coi như hợp với ý của hắn.

Trương Đan Phong không chú ý tới những chuyện này, hưng phấn kéo Hàn Sâm ngồi xuống ghế salon, không kịp chờ đợi đã vẫy tay, lập tức một cái thú hồn Kiếm Xỉ Hổ có bộ lông thuần một màu trắng bay vút lên, hóa thành một thanh đao sáng như tuyết rơi vào trong tay Trương Đan Phong.

Trương Đan Phong hưng phấn cầm lấy thanh đao vung lên mấy cái, sau đó đắc ý nói:

- Lão Bạch, cậu xem cái thú hồn biến dị dạng binh khí mà tôi mới lấy được như thế nào?

- Được, một chữ thôi, quá đẹp.

Hàn Sâm giơ ngón tay cái lên, thú hồn biến dị dạng binh khí thì Hàn Sâm đã muốn có lâu rồi, nhưng đáng tiếc đừng nói là thú hồn biến dị, cho dù là thú hồn nguyên thủy gần đây cũng không hề lấy được một cái.



- Hắc hắc, lão Bạch, tôi đã có thanh Tuyết Hổ Đao, binh khí mua trước kia không cần dùng tới nữa, nếu cậu không chê thì cầm lấy dùng đi.

Trương Đan Phong nhét một thanh đao vào trong tay Hàn Sâm.

Hàn Sâm trông thấy thanh đao kia lập tức nao nao, đây lại là một thanh Trảm Thiết Đao.

Hàn Sâm vừa mới cắt đứt một thanh Trảm Thiết Đao, không ngờ Trương Đan Phong lại cho hắn một thanh khác.

- Đao này. . .

Trong lòng Hàn Sâm cảm động, đồ vật có giá hơn trăm vạn đồng, Trương Đan Phong cứ cho hắn như vậy, tình nghĩa trong đó không cần nói cũng biết.

Hàn Sâm đang muốn nói cái gì nhưng còn chưa kịp nói ra, cửa phòng đột nhiên bị người đẩy vào, chỉ thấy một người phụ nữ béo tròn, ăn mặc quần áo hàng hiệu, còn đeo vàng mang ngọc chen vào trong phòng.

- Tiểu tử thối, lúc ở phía dưới mẹ liền nhìn mày ngờ ngợ, không nghĩ tới quả nhiên là mày, mẹ bảo mày đi tham gia yến hội của Hồ tổng thì mày nói là có chuyện quan trọng phải làm, chẳng lẽ chuyện quan trọng chính là tụ tập với đám người này hay sao? Mày nói xem mày đi theo bọn họ thì có tiền đồ gì? Hồ tổng mời đám bạn của con trai ông ấy ăn cơm, đều là tinh anh trẻ tuổi ở Lạc Gia tinh chúng ta, mày nên làm quen thêm một ít bạn bè như vậy, về sau mới có thể trở thành tinh anh được...

Hàn Ngọc Mai tiến đến liền đổ ập thốt ra một trận thoá mạ, muốn lôi kéo Hàn Hạo đi ra ngoài.

- Mẹ. . .con. . .

Hàn Hạo muốn giải thích cái gì, thế nhưng đã bị Hàn Ngọc Mai kéo ra khỏi phòng.

- Đừng mẹ con gì với tôi, ở trên yến hội hôm nay còn có đại công tử Lâm Bắc Phong của công ty khai thác mỏ Sâm Trọng, mẹ nghe người ta nói bây giờ cậu ta đang ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, nếu mày có thể tạo mối quan hệ với cậu ta, người ta tùy tiện giúp mày một chút là mày có thể xông pha ở Cương Giáp Tí Hộ Sở. . .

Hàn Ngọc Mai vừa lôi Hàn Hạo đi ra ngoài vừa nói.

Trong lòng Hàn Hạo có chút buồn bực, lần này y tới chính là muốn giữ gìn mối quan hệ với Hàn Sâm, hy vọng có thể mượn nhờ quan hệ với Hàn Sâm tiến vào Cương Giáp đoàn của Tần Huyên.

Bây giờ bị Hàn Ngọc Mai kéo đi như vậy, hắn căn bản không có cơ hội nói chuyện với Hàn Sâm nữa rồi.

Hàn Hạo vẫn cho là Hàn Sâm leo lên được cái cành cây cao Tần Huyên này, là do Tần Huyên bao nuôi, cho nên Hàn Sâm mới có thành tựu như bây giờ, nếu không chỉ bằng vào hắn làm sao có thể giằng co với La Thiên Dương lâu như vậy, làm sao có thể được Tần Huyên thu nhận vào thần xạ tổ.

Mặc dù Hàn Hạo rất khinh thường loại hành vi được bao nuôi này của Hàn Sâm, nhưng y lại muốn nhờ vào tầng quan hệ này với Hàn Sâm để tiến vào Cương Giáp đoàn, cho nên hôm nay mới từ chối yến hội ở nhà Hồ tổng, chạy tới chỗ Trương Đan Phong.

Không nghĩ tới vậy mà yến hội của Hồ gia cũng ở bên trong tòa nhà lớn này, Hàn Ngọc Mai lại đúng lúc nhìn thấy y, bị bắt gặp như vậy, hôm nay không còn cơ hội bắt tay thân thiện với Hàn Sâm nữa rồi.

- Ôi trời, vậy mà đại công tử Lâm Bắc Phong của công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng cũng ở Cương Giáp Tí Hộ Sở, hơn nữa còn đến Lạc Gia tinh rồi, đây là một cơ hội tốt, nghe nói công ty khai thác khoáng sản Sâm Trọng rất giàu có, căn bản không thèm quan tâm tới tiền, có thể tạo mối quan hệ với Lâm Bắc Phong cũng là một chuyện tốt.

Hàn Hạo sửa sang lại quần áo, theo Hàn Ngọc Mai đi tới phòng yến hội.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau