Chương 73: Võ Đạo Tràng
Hàn Sâm trở lại Cương Giáp Tí Hộ Sở, còn tưởng rằng mình biến mất nhiều ngày như vậy, Tần Huyên nhất định sẽ tìm mình gây phiền phức, nhưng hắn hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của Tần Huyên đâu.
Không chỉ là Tần Huyên, toàn bộ Cương Giáp Tí Hộ Sở giống như đã biến thành một tòa thành trống, Hàn Sâm đi ở trên đường phố, ngay cả một bóng người cũng không nhìn thấy.
Thật vất vả mới nhìn thấy một người đang vội vã đi qua, Hàn Sâm liền vội vàng tiến lên hỏi:
- Anh bạn, có chuyện gì vậy? Mọi người đi đâu hết rồi?
- Thì ra là cuồng mông à.
Người nọ liếc mắt một cái liền nhận ra Hàn Sâm.
Hàn Sâm bất đắc dĩ vuốt vuốt mũi:
- Anh bạn, có thể nói cho tôi biết mọi người đã đi đâu rồi không?
Người nọ lại rất hiền hoà, cười nói với Hàn Sâm:
- Còn có thể đi đâu được nữa? Đương nhiên là đi tới võ đạo tràng rồi, giải thi đấu võ đạo năm nay đã bắt đầu rồi, bất kể là thế giới Tí Hộ Sở, hay là các tinh cầu trong Liên Minh đều đang bàn tán chuyện này, vậy mà cậu không biết?
- Khụ khụ, gần đây gặp phải một cơn bệnh nặng, vẫn ở trong nhà dưỡng bệnh, mém chút nữa đã bỏ lỡ đại sự như vậy, hiện tại còn có thể báo danh không?
Hàn Sâm hỏi.
- Ha ha, cậu đang trốn Thần Thiên Tử chứ gì.
Người nọ cười cười:
- Mau đi nhanh lên, bây giờ có lẽ còn kịp báo danh.
- Cảm ơn anh bạn đã chỉ điểm.
Hàn Sâm nói một tiếng cám ơn, chầm chậm đi về gian phòng của mình, cất kỹ bao Hắc Châm Phong biến dị đi, sau đó vội vàng đi tới võ đạo tràng ở bên trong Tí Hộ Sở.
Không hề nghi ngờ gì, võ đạo tràng là kiến trúc hùng vĩ nhất ở trong Tí Hộ Sở, giống như trường giác đấu thời La Mã cổ đại, ít nhất có thể chứa mười vạn người ngồi xem chiến đấu, toàn bộ võ đạo tràng đều do kim loại đúc thành, thoạt nhìn giống như một con quái vật bằng sắt thép.
Hàn Sâm chầm chậm đi đến cửa ra vào võ đạo tràng, có rất nhiều cửa đi vào trong võ đạo tràng, võ đạo tràng hình tròn, cách mỗi 20m liền có một cửa, có thể theo bất kỳ cửa nào tiến vào trong.
Bây giờ tất cả mọi người ở Cương Giáp Tí Hộ Sở hầu như đều ở trong võ đạo tràng, Hàn Sâm tùy tiện tìm một cái cửa, bàn tay đặt lên trên máy quét trên cửa kim loại, máy quét trên cửa nổi lên một dãy số.
- 88888.
Hàn Sâm ngây ra một lúc, lúc này mới kịp phản ứng lại, mình hẳn là người thứ 88888 tiến vào trong võ đạo tràng, đây là số thứ tự của mình, giải thi đấu võ đạo cũng là dựa theo số thứ tự này để tiến hành.
Chỉ có người tiến vào võ đạo tràng lần đầu tiên, mới có thể lấy được số thứ tự này, lần tiếp theo sẽ không lại xuất hiện nữa.
Cửa kim loại đã được mở ra, Hàn Sâm đi theo con đường giống như là đường hầm, lúc đi ra, đã đến một khu vực rộng lớn hơn cả sân vận động thế vận hội Olimpic.
Trên khán đài bốn phía đều là người, mà ở phía trên võ đạo tràng, vậy mà có một khối bia cực lớn hình tinh thể đứng lơ lửng, bên trên có những con số lít nha lít nhít, trong mỗi một ô đều có một tổ 100 con số, đây cũng là đại biểu cho một trăm người sẽ tham gia cuộc tranh tài.
Lúc Hàn Sâm đến trường đã từng học qua, giải thi đấu võ đạo ở Tí Hộ Sở là do Tí Hộ Sở tự động vận hành, nhân loại không có cách nào can thiệp vào, ban đầu đấu vòng loại, chính là 100 người một tổ, người cuối cùng ở lại trên võ đạo tràng mới có tư cách tiến vào vòng tiếp theo.
Đây là tiêu chuẩn một trăm đấu một, nhưng bởi vì người báo danh thật sự quá nhiều, cho dù vòng loại đã bắt đầu hai ngày rồi, nhưng chỉ mới tiến hành được hơn năm mươi tổ, dãy số của Hàn Sâm rõ ràng cho thấy hắn được xếp trong tổ thứ tám mươi mấy, sợ rằng hôm nay cũng không tới lượt hắn ra sân.
Hàn Sâm tìm kiếm tung tích bọn Tần Huyên khắp nơi, nhưng mà còn chưa tìm được Tần Huyên, ngược lại đụng phải bọn Thần Thiên Tử cùng La Thiên Dương.
- Đừng để cho tao gặp được mày ở trên võ đạo tràng, nếu không tao sẽ đánh chết mày.
Hai mắt La Thiên Dương rét căm căm nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, trong mắt tràn đầy sát khí.
Lần trước bị Hàn Sâm dọa sợ, khiến cho y cảm thấy đó là chuyện vô cùng nhục nhã.
Thần Thiên Tử cũng lạnh lùng nhìn Hàn Sâm, mặc dù y không nói gì, nhưng nhìn nét mặt của y liền biết rõ, nếu để cho y gặp được Hàn Sâm ở trên võ đạo tràng, y tuyệt đối sẽ hạ thủ giết chết Hàn Sâm.
- Chỉ sợ làm mày thất vọng rồi, tao không có ý định tham gia giải thi đấu võ đạo này.
Hàn Sâm nhún vai nói.
Đương nhiên Hàn Sâm sẽ tham gia, nhưng là dùng thân phận của Kim Tệ để tham gia, như vậy mới có thể phát huy ra thực lực chân chính của hắn.
- Đàn ông con trai có loại người cực phẩm như mày, đúng thực là sỉ nhục của đàn ông.
La Thiên Dương khinh miệt nói một câu, chọc cho đám người bên cạnh Thần Thiên Tử đều cười vang.
Thần Thiên Tử thì không thèm để ý đến Hàn Sâm, hướng phía sau lưng Hàn Sâm đi đến, vừa đi vừa cười ha hả nói:
- Tần Huyên, cô lại tiến bộ nữa rồi, xem ra đệ nhất năm nay trừ cô ra thì không còn ai khác.
- Anh quá khách khí rồi, đừng quên Tệ thần ở Cương Giáp Tí Hộ Sở của chúng ta.
Tần Huyên lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm quay đầu lại, nhìn thấy thành viên chủ yếu của Cương Giáp đoàn bao gồm cả Tần Huyên và Dương Mạn Lệ đều ở đó, Dương Mạn Lệ nhìn hắn một cái, mày nhíu lại với nhau.
Sau khi Thần Thiên Tử nói vài câu với Tần Huyên liền mang theo người đi ra, Tần Huyên nhìn Hàn Sâm, Dương Mạn Lệ lại lạnh lùng nói một câu:
- Vốn cho là cậu chỉ hơi nhát gan một chút, không nghĩ tới cậu lại nhu nhược tới mức này, một chút tôn nghiêm cùng cốt khí nam nhân đều không có.
Nói xong, Dương Mạn Lệ liền quay đầu đi theo sau Tần Huyên.
Lúc Lưu Hoành Đào đi đến bên cạnh Hàn Sâm, lại cười híp mắt vỗ vỗ bả vai Hàn Sâm:
- Hàn Sâm, cậu làm đúng rồi, đại trượng phu co được dãn được, lùi một bước trời cao biển rộng nha, không đáng đem cái mạng nhỏ của mình ra mạo hiểm.
Thế nhưng mọi người đều nhìn ra ý khinh miệt của Lưu Hoành Đào, cơ hồ đều viết tất cả lên trên mặt rồi.
Những thành viên khác của Cương Giáp đoàn cũng có chút chán ghét với Hàn Sâm, có thể tiến vào hạch tâm của Cương Giáp đoàn, trên cơ bản đều là học viên của trường quân đội, hoặc là quân nhân mới vừa nhập ngũ không lâu, đối với hành vi hèn yếu như vậy của Hàn Sâm, bọn họ vô cùng xem thường.
Hàn Sâm cũng không giải thích gì, tất cả mọi người đều cho rằng hắn sợ La Thiên Dương mới không dám dự thi, như vậy đối với hắn mà nói lại là một chuyện tốt, sẽ không có ai hoài nghi vì sao hắn không dự thi, vì sao lúc Kim Tệ xuất hiện thì hắn đều không ở đó.
- Các người nhìn tôi như thế nào không quan trọng, quan trọng nhất chính là mình và người nhà mình đều có thể an ổn sinh hoạt.
Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Thế lực của tập đoàn Tinh Vũ thật sự quá lớn, hiện tại hắn còn chưa có vốn liếng để chống lại, nếu để cho Thần Thiên Tử biết hắn chính là Kim Tệ, sự thật đối phó với hắn, cho dù Hàn Sâm không sợ, nhưng La Tố Lan và Hàn Nghiên sẽ như thế nào đây?
- Mình cần phải có lực lượng mạnh mẽ hơn.
Hàn Sâm cúi đầu rời khỏi võ đạo tràng, hôm nay không tới lượt hắn ra sân, ở lại chỗ này cũng vô dụng.
Sau khi truyền tống về đến Lạc Gia tinh, Tần Huyên gọi hắn vào trong văn phòng.
- Cậu sợ hãi Thần Thiên Tử?
Ánh mắt của Tần Huyên sáng quắc theo dõi hắn, ánh mắt giống như là lưỡi dao sắc bén, giống như có thể đâm thủng tâm linh của hắn.
- Đúng vậy.
Hàn Sâm gật gật đầu, hiện tại hắn không thể không sợ.
Tần Huyên nghe thấy Hàn Sâm trả lời như vậy, cũng không lộ ra vẻ thất vọng, chỉ tiếp tục hỏi:
- Bởi vì người nhà của cậu?
Không chỉ là Tần Huyên, toàn bộ Cương Giáp Tí Hộ Sở giống như đã biến thành một tòa thành trống, Hàn Sâm đi ở trên đường phố, ngay cả một bóng người cũng không nhìn thấy.
Thật vất vả mới nhìn thấy một người đang vội vã đi qua, Hàn Sâm liền vội vàng tiến lên hỏi:
- Anh bạn, có chuyện gì vậy? Mọi người đi đâu hết rồi?
- Thì ra là cuồng mông à.
Người nọ liếc mắt một cái liền nhận ra Hàn Sâm.
Hàn Sâm bất đắc dĩ vuốt vuốt mũi:
- Anh bạn, có thể nói cho tôi biết mọi người đã đi đâu rồi không?
Người nọ lại rất hiền hoà, cười nói với Hàn Sâm:
- Còn có thể đi đâu được nữa? Đương nhiên là đi tới võ đạo tràng rồi, giải thi đấu võ đạo năm nay đã bắt đầu rồi, bất kể là thế giới Tí Hộ Sở, hay là các tinh cầu trong Liên Minh đều đang bàn tán chuyện này, vậy mà cậu không biết?
- Khụ khụ, gần đây gặp phải một cơn bệnh nặng, vẫn ở trong nhà dưỡng bệnh, mém chút nữa đã bỏ lỡ đại sự như vậy, hiện tại còn có thể báo danh không?
Hàn Sâm hỏi.
- Ha ha, cậu đang trốn Thần Thiên Tử chứ gì.
Người nọ cười cười:
- Mau đi nhanh lên, bây giờ có lẽ còn kịp báo danh.
- Cảm ơn anh bạn đã chỉ điểm.
Hàn Sâm nói một tiếng cám ơn, chầm chậm đi về gian phòng của mình, cất kỹ bao Hắc Châm Phong biến dị đi, sau đó vội vàng đi tới võ đạo tràng ở bên trong Tí Hộ Sở.
Không hề nghi ngờ gì, võ đạo tràng là kiến trúc hùng vĩ nhất ở trong Tí Hộ Sở, giống như trường giác đấu thời La Mã cổ đại, ít nhất có thể chứa mười vạn người ngồi xem chiến đấu, toàn bộ võ đạo tràng đều do kim loại đúc thành, thoạt nhìn giống như một con quái vật bằng sắt thép.
Hàn Sâm chầm chậm đi đến cửa ra vào võ đạo tràng, có rất nhiều cửa đi vào trong võ đạo tràng, võ đạo tràng hình tròn, cách mỗi 20m liền có một cửa, có thể theo bất kỳ cửa nào tiến vào trong.
Bây giờ tất cả mọi người ở Cương Giáp Tí Hộ Sở hầu như đều ở trong võ đạo tràng, Hàn Sâm tùy tiện tìm một cái cửa, bàn tay đặt lên trên máy quét trên cửa kim loại, máy quét trên cửa nổi lên một dãy số.
- 88888.
Hàn Sâm ngây ra một lúc, lúc này mới kịp phản ứng lại, mình hẳn là người thứ 88888 tiến vào trong võ đạo tràng, đây là số thứ tự của mình, giải thi đấu võ đạo cũng là dựa theo số thứ tự này để tiến hành.
Chỉ có người tiến vào võ đạo tràng lần đầu tiên, mới có thể lấy được số thứ tự này, lần tiếp theo sẽ không lại xuất hiện nữa.
Cửa kim loại đã được mở ra, Hàn Sâm đi theo con đường giống như là đường hầm, lúc đi ra, đã đến một khu vực rộng lớn hơn cả sân vận động thế vận hội Olimpic.
Trên khán đài bốn phía đều là người, mà ở phía trên võ đạo tràng, vậy mà có một khối bia cực lớn hình tinh thể đứng lơ lửng, bên trên có những con số lít nha lít nhít, trong mỗi một ô đều có một tổ 100 con số, đây cũng là đại biểu cho một trăm người sẽ tham gia cuộc tranh tài.
Lúc Hàn Sâm đến trường đã từng học qua, giải thi đấu võ đạo ở Tí Hộ Sở là do Tí Hộ Sở tự động vận hành, nhân loại không có cách nào can thiệp vào, ban đầu đấu vòng loại, chính là 100 người một tổ, người cuối cùng ở lại trên võ đạo tràng mới có tư cách tiến vào vòng tiếp theo.
Đây là tiêu chuẩn một trăm đấu một, nhưng bởi vì người báo danh thật sự quá nhiều, cho dù vòng loại đã bắt đầu hai ngày rồi, nhưng chỉ mới tiến hành được hơn năm mươi tổ, dãy số của Hàn Sâm rõ ràng cho thấy hắn được xếp trong tổ thứ tám mươi mấy, sợ rằng hôm nay cũng không tới lượt hắn ra sân.
Hàn Sâm tìm kiếm tung tích bọn Tần Huyên khắp nơi, nhưng mà còn chưa tìm được Tần Huyên, ngược lại đụng phải bọn Thần Thiên Tử cùng La Thiên Dương.
- Đừng để cho tao gặp được mày ở trên võ đạo tràng, nếu không tao sẽ đánh chết mày.
Hai mắt La Thiên Dương rét căm căm nhìn chằm chằm vào Hàn Sâm, trong mắt tràn đầy sát khí.
Lần trước bị Hàn Sâm dọa sợ, khiến cho y cảm thấy đó là chuyện vô cùng nhục nhã.
Thần Thiên Tử cũng lạnh lùng nhìn Hàn Sâm, mặc dù y không nói gì, nhưng nhìn nét mặt của y liền biết rõ, nếu để cho y gặp được Hàn Sâm ở trên võ đạo tràng, y tuyệt đối sẽ hạ thủ giết chết Hàn Sâm.
- Chỉ sợ làm mày thất vọng rồi, tao không có ý định tham gia giải thi đấu võ đạo này.
Hàn Sâm nhún vai nói.
Đương nhiên Hàn Sâm sẽ tham gia, nhưng là dùng thân phận của Kim Tệ để tham gia, như vậy mới có thể phát huy ra thực lực chân chính của hắn.
- Đàn ông con trai có loại người cực phẩm như mày, đúng thực là sỉ nhục của đàn ông.
La Thiên Dương khinh miệt nói một câu, chọc cho đám người bên cạnh Thần Thiên Tử đều cười vang.
Thần Thiên Tử thì không thèm để ý đến Hàn Sâm, hướng phía sau lưng Hàn Sâm đi đến, vừa đi vừa cười ha hả nói:
- Tần Huyên, cô lại tiến bộ nữa rồi, xem ra đệ nhất năm nay trừ cô ra thì không còn ai khác.
- Anh quá khách khí rồi, đừng quên Tệ thần ở Cương Giáp Tí Hộ Sở của chúng ta.
Tần Huyên lạnh nhạt nói.
Hàn Sâm quay đầu lại, nhìn thấy thành viên chủ yếu của Cương Giáp đoàn bao gồm cả Tần Huyên và Dương Mạn Lệ đều ở đó, Dương Mạn Lệ nhìn hắn một cái, mày nhíu lại với nhau.
Sau khi Thần Thiên Tử nói vài câu với Tần Huyên liền mang theo người đi ra, Tần Huyên nhìn Hàn Sâm, Dương Mạn Lệ lại lạnh lùng nói một câu:
- Vốn cho là cậu chỉ hơi nhát gan một chút, không nghĩ tới cậu lại nhu nhược tới mức này, một chút tôn nghiêm cùng cốt khí nam nhân đều không có.
Nói xong, Dương Mạn Lệ liền quay đầu đi theo sau Tần Huyên.
Lúc Lưu Hoành Đào đi đến bên cạnh Hàn Sâm, lại cười híp mắt vỗ vỗ bả vai Hàn Sâm:
- Hàn Sâm, cậu làm đúng rồi, đại trượng phu co được dãn được, lùi một bước trời cao biển rộng nha, không đáng đem cái mạng nhỏ của mình ra mạo hiểm.
Thế nhưng mọi người đều nhìn ra ý khinh miệt của Lưu Hoành Đào, cơ hồ đều viết tất cả lên trên mặt rồi.
Những thành viên khác của Cương Giáp đoàn cũng có chút chán ghét với Hàn Sâm, có thể tiến vào hạch tâm của Cương Giáp đoàn, trên cơ bản đều là học viên của trường quân đội, hoặc là quân nhân mới vừa nhập ngũ không lâu, đối với hành vi hèn yếu như vậy của Hàn Sâm, bọn họ vô cùng xem thường.
Hàn Sâm cũng không giải thích gì, tất cả mọi người đều cho rằng hắn sợ La Thiên Dương mới không dám dự thi, như vậy đối với hắn mà nói lại là một chuyện tốt, sẽ không có ai hoài nghi vì sao hắn không dự thi, vì sao lúc Kim Tệ xuất hiện thì hắn đều không ở đó.
- Các người nhìn tôi như thế nào không quan trọng, quan trọng nhất chính là mình và người nhà mình đều có thể an ổn sinh hoạt.
Hàn Sâm thầm nghĩ trong lòng.
Thế lực của tập đoàn Tinh Vũ thật sự quá lớn, hiện tại hắn còn chưa có vốn liếng để chống lại, nếu để cho Thần Thiên Tử biết hắn chính là Kim Tệ, sự thật đối phó với hắn, cho dù Hàn Sâm không sợ, nhưng La Tố Lan và Hàn Nghiên sẽ như thế nào đây?
- Mình cần phải có lực lượng mạnh mẽ hơn.
Hàn Sâm cúi đầu rời khỏi võ đạo tràng, hôm nay không tới lượt hắn ra sân, ở lại chỗ này cũng vô dụng.
Sau khi truyền tống về đến Lạc Gia tinh, Tần Huyên gọi hắn vào trong văn phòng.
- Cậu sợ hãi Thần Thiên Tử?
Ánh mắt của Tần Huyên sáng quắc theo dõi hắn, ánh mắt giống như là lưỡi dao sắc bén, giống như có thể đâm thủng tâm linh của hắn.
- Đúng vậy.
Hàn Sâm gật gật đầu, hiện tại hắn không thể không sợ.
Tần Huyên nghe thấy Hàn Sâm trả lời như vậy, cũng không lộ ra vẻ thất vọng, chỉ tiếp tục hỏi:
- Bởi vì người nhà của cậu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất