Chương 80: Kiểm Tra
Sau khi về đến nhà, Hàn Sâm liền mang theo Tiểu Nghiên cùng một chỗ xem tư liệu Thánh Thiên Sứ, để cho Tiểu Nghiên trước tiên nhớ kỹ nội dụng Thánh Thiên Sứ.
Trong tư liệu có toàn bộ tin tức hình ảnh làm mẫu, học cũng không khó, Tiểu Nghiên xác thực rất thông minh, nhìn qua mấy lần đã nhớ kỹ Thánh Thiên Sứ rồi.
Chờ ngày hôm sau, dịch gien chuyên dụng của Thánh Thiên Sứ đã được người của Thánh Đường đưa tới, Hàn Sâm đem dịch gien chuyên dụng của Thánh Thiên Sứ dựa theo hướng dẫn sử dụng cho Tiểu Nghiên ăn vào.
Bởi vì Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật đối với thân thể có một chút gánh nặng, hơn nữa yêu cầu của mỗi một loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật đối với tố chất thân thể cũng khác nhau, đại bộ phận đều cần dịch gien chuyên dụng phối hợp thì mới có thể an toàn tu luyện.
Một môn công pháp cấp độ S bình thường được phân phối ba bình dịch gien chuyên dụng, có thể cung cấp cho ba người sử dụng.
Nếu như không sử dụng dịch gien chuyên dụng mà tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật của Thánh Đường, phát sinh bất kỳ sự cố tu luyện nào, Thánh Đường sẽ không phụ trách, cũng sẽ không cung cấp dịch vụ chữa bệnh.
Trước kia Hàn Sâm cũng không biết Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật cao cấp còn có lề lối như vậy, cũng bởi vì lúc trước mình có thể tu luyện thành công Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mà cảm thấy may mắn.
- Tiểu Nghiên, môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này là bí mật của nhà chúng ta, đừng cho người khác biết nhé.
Hàn Sâm cũng không để cho Tiểu Nghiên nhìn thấy tên của môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này.
Hàn Nghiên nghiêm túc gật cái đầu nhỏ:
- Tiểu Nghiên sẽ không nói cho bất kỳ ai là mình tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật do ca ca đưa cho.
- Tiểu Nghiên thật ngoan, nếu như Tiểu Nghiên gặp phải nguy hiểm, có ai hỏi em tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật gì, em liền nói cho người đó là em không biết, là ca ca dạy cho em nhé.
Hàn Sâm còn nói thêm.
- Tiểu Nghiên đã biết.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Nghiên lộ ra vẻ nghiêm túc nói.
- Ngoan lắm.
Hàn Sâm xoa đầu Hàn Nghiên, trong lòng hết sức thương yêu.
Trẻ con nhà nghèo đã sớm biết lo liệu việc nhà, Hàn Sâm còn được sống vài ngày tốt lành, sau khi sinh Hàn Nghiên không được bao lâu, trong nhà cũng đã suy bại rồi, cô bé thật sự không được sống cuộc sống tốt, hiểu chuyện hơn bạn bè cùng lứa nhiều.
La Tố Lan đi tới không gian thứ hai của thế giới Tí Hộ Sở, Hàn Sâm chờ đến ngày thứ tư, La Tố Lan mới về đến nhà.
Hàn Sâm cũng cho La Tố Lan xem Thánh Thiên Sứ, La Tố Lan chấn động không thôi, mặc dù bà không biết nhiều về Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, nhưng cũng nhìn ra, môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này tuyệt đối không phải hàng cấp thấp, chỉ nhìn trình độ của những tài liệu kia liền biết.
- Tiểu Sâm, lấy môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này ở đâu thế?
La Tố Lan có chút bận tâm lôi kéo Hàn Sâm hỏi.
- Mẹ, mẹ không cần lo lắng, đây là con mua được, không phải trộm cũng không phải cướp, mẹ yên tâm đi.
Hàn Sâm nói.
- Con lấy tiền ở đâu để mua Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật cao cấp như vậy?
La Tố Lan vẫn không quá yên tâm, đây chính là tình thương của cha mẹ trong thiên hạ.
- Mẹ, bây giờ con không giống như trước kia nữa rồi, ở trong Tí Hộ Sở lăn lộn cũng không tệ lắm, còn gia nhập tổ chức quân đội ở trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, chỉ là một môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, chuyện này cũng không có gì ghê gớm cả, cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng tốt...
Hàn Sâm tận tình khuyên bảo, đem chuyện mình gia nhập với bọn Tần Huyên ở Cương Giáp Tí Hộ Sở nói một lần, thật vất vả mới khiến cho La Tố Lan yên tâm.
- Con đã có tiền đồ rồi.
La Tố Lan lôi kéo Hàn Sâm, con mắt đều có chút ẩm ướt, sau khi bà nếm trải quá nhiều khổ cực, thật vất vả mới chịu đựng đến ngày nay, trong lòng vui mừng không thôi.
- Mẹ, mẹ xem xem, đây không phải là chuyện tốt sao.
Hàn Sâm còn đem hơn 100 vạn dư lại sau khi đăng ký khẩu phần ăn cấp độ S cho Tiểu Nghiên giao cho La Tố Lan:
- Đây là tiền gần đây con kiếm được ở trong Tí Hộ Sở, mẹ cầm trước chi tiêu trong nhà.
- Chính con cầm đi, giờ chính là lúc con đang cần dùng tiền...
La Tố Lan không chịu nhận.
- Mẹ mau cầm đi, con bây giờ cũng coi như là người đi theo tổ chức quân đội lăn lộn, hơn nữa thượng cấp cũng rất thưởng thức con, không thiếu chút tiền ấy, về sau còn có thể có càng nhiều.
Hàn Sâm đây là đang chích ngừa cho La Tố Lan.
- Tiểu Sâm, con phải nhớ kỹ, làm việc không thể quá cấp tiến, không thể nóng vội, mọi thứ có thể nhẫn thì nên nhẫn, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện...
La Tố Lan tận tình nói.
- Mẹ, con hiểu mà, con vẫn luôn rất khiêm tốn, tính cách của con trai mẹ mà mẹ còn không biết sao?
Hàn Sâm vội vàng nói.
- Vậy là tốt rồi, đúng rồi, còn có môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này, con đã để cho Tiểu Nghiên học chưa? Phải nói cho nó biết, bất kể như thế nào cũng không thể để lộ ra, tránh bị người khác chú ý.
Từ sau chuyện của cha Hàn Sâm, tính cách của La Tố Lan đã biến đổi rất nhiều, rất sợ con cái của mình sẽ xảy ra chuyện.
- Mẹ yên tâm đi, con đã dặn dò Tiểu Nghiên rồi, con bé sẽ không nói ra đâu.
- Không được, mẹ phải tự mình nói với Tiểu Nghiên mới được.
La Tố Lan liền đứng dậy đi tìm Tiểu Nghiên.
Nhìn La Tố Lan rời đi, trong lòng Hàn Sâm khó chịu nói không ra, nếu như không phải bởi vì chuyện của cha trước đây, La Tố Lan cũng sẽ không cần phải cẩn thận chặt chẽ như vậy, cả ngày sinh hoạt ở bên trong hoảng loạn.
- Đến cùng năm đó đã xảy ra chuyện gì?
Hàn Sâm chỉ hận khi đó chính mình quá nhỏ, căn bản không biết rõ chuyện gì xảy ra, chỉ biết là cha xảy ra sự cố ngoài ý muốn, tình huống cụ thể như thế nào đều không rõ lắm.
Về sau hắn cũng đã từng hỏi qua mẹ cùng luật sư Trương, bọn họ đều ấp úng không chịu nói, chỉ nói là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng mà Hàn Sâm lại biết, cũng không phải đơn giản chỉ là chuyện ngoài ý muốn.
Trong văn phòng trạm trưởng trạm chuyên chở, Dương Mạn Lệ đem một viên thuốc con nhộng đặt ở trước mặt Tần Huyên.
- Trạm trưởng, cô thật sự muốn dùng thứ này?
Dương Mạn Lệ nhìn Tần Huyên đang cầm lấy viên thuốc con nhộng hỏi.
- Tôi phải biết vì sao cậu ta không muốn thi vào trường quân đội Hắc Ưng, cùng với việc cậu ta có đồng ý gia nhập vào tiểu phân đội của tôi hay không.
Tần Huyên lạnh nhạt nói.
- Nam nhân như cậu ta, khắp nơi vơ một cái là có một đống lớn, nhát gan sợ phiền phức, lại tham tài háo sắc, cần gì tốn hao nhiều tâm tư ở trên loại người như vậy, tôi cảm thấy có lẽ chúng ta nên dồn hết toàn lực tranh thủ vào Tệ thần, hắn mới là nhân tuyển tốt nhất cho vị trí xạ thủ.
Dương Mạn Lệ nói.
Nhưng Tần Huyên lại chỉ cười cười:
- Tệ thần đương nhiên là rất tốt, nhưng mà người như vậy, căn bản sẽ không cho chúng ta cơ hội khống chế hắn. Hàn Sâm rất có thiên phú, tôi cảm thấy cậu ta có thể làm được, nhưng mà tôi cần một người có lý lịch trong sạch, hơn nữa tự nguyện gia nhập tiểu phân đội, cho nên nhất định phải bỏ ra chút ít công phu.
Dương Mạn Lệ còn muốn nói thêm điều gì, Tần Huyên lại đoạt trước nói:
- Trừ phi cô có thể kéo Tệ thần vào tiểu phân đội của chúng ta, nếu không Hàn Sâm chính là lựa chọn của tôi.
Dương Mạn Lệ không nói thêm gì nữa, chỉ là âm thầm hạ quyết tâm, phải tìm Tệ thần cẩn thận tâm sự, cô tin tưởng mình nhất định mình có thể thuyết phục được Tệ thần.
Hàn Sâm không biết Tần Huyên lại thưởng thức hắn như thế, hơn nữa còn bức thiết hi vọng hắn có thể gia nhập vào trong tiểu phân đội, lúc hắn tiến vào trong trạm chuyên chở, vẫn rất thận trọng sợ bị Tần Huyên phát hiện ra.
Đáng tiếc là ở trên địa bàn của Tần Huyên, hắn muốn không bị phát hiện thật sự là quá khó.
Nhìn thấy Tần Huyên cười mà không phải cười đứng ở phía trước, Hàn Sâm đành phải lộ ra vẻ mặt đau khổ đi tới.
- Đã rất lâu rồi không so tài, để cho tôi nhìn xem cậu đã tiến bộ như thế nào đi.
Vậy mà Tần Huyên không đề cập tới những chuyện khác, khiến cho Hàn Sâm âm thầm thở dài một hơi.
Trình độ bây giờ của Hàn Sâm cao hơn trước kia rất nhiều, nhưng mà Hàn Sâm không dám dùng toàn lực, hơn nữa cho dù dùng toàn lực, cũng chưa chắc là có thể thắng được Tần Huyên.
- Uống nước đi.
Tần Huyên tháo mũ bảo hiểm xuống, cầm hai bình nước, tự mình mở nắp một bình, một bình khác thì đưa cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm không nghi ngờ gì, thấy cái chai đang được phong kín, không có gì khác thường, cũng mở nắp uống vài ngụm.
- Hàn Sâm, cậu cảm thấy tôi đẹp không?
Tần Huyên đột nhiên nói với Hàn Sâm.
- Đẹp... đương nhiên là xinh đẹp...
Hàn Sâm kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Tần Huyên, không biết vì sao mà Tần Huyên đột nhiên hỏi vấn đề này, Tần Huyên cũng không giống như là loại phụ nữ có phong cách này.
- Cậu cảm thấy môi của tôi đẹp hay là mắt đẹp?
Tần Huyên lại hỏi.
Hàn Sâm cảm thấy đầu óc của mình thậm chí có chút mơ hồ, không khỏi nhìn về phía miệng Tần Huyên, sau đó dần dần dời lên phía trên, rơi vào hai con ngươi đen trắng rõ ràng kia của cô.
Trong tư liệu có toàn bộ tin tức hình ảnh làm mẫu, học cũng không khó, Tiểu Nghiên xác thực rất thông minh, nhìn qua mấy lần đã nhớ kỹ Thánh Thiên Sứ rồi.
Chờ ngày hôm sau, dịch gien chuyên dụng của Thánh Thiên Sứ đã được người của Thánh Đường đưa tới, Hàn Sâm đem dịch gien chuyên dụng của Thánh Thiên Sứ dựa theo hướng dẫn sử dụng cho Tiểu Nghiên ăn vào.
Bởi vì Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật đối với thân thể có một chút gánh nặng, hơn nữa yêu cầu của mỗi một loại Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật đối với tố chất thân thể cũng khác nhau, đại bộ phận đều cần dịch gien chuyên dụng phối hợp thì mới có thể an toàn tu luyện.
Một môn công pháp cấp độ S bình thường được phân phối ba bình dịch gien chuyên dụng, có thể cung cấp cho ba người sử dụng.
Nếu như không sử dụng dịch gien chuyên dụng mà tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật của Thánh Đường, phát sinh bất kỳ sự cố tu luyện nào, Thánh Đường sẽ không phụ trách, cũng sẽ không cung cấp dịch vụ chữa bệnh.
Trước kia Hàn Sâm cũng không biết Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật cao cấp còn có lề lối như vậy, cũng bởi vì lúc trước mình có thể tu luyện thành công Băng Cơ Ngọc Cốt Thuật mà cảm thấy may mắn.
- Tiểu Nghiên, môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này là bí mật của nhà chúng ta, đừng cho người khác biết nhé.
Hàn Sâm cũng không để cho Tiểu Nghiên nhìn thấy tên của môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này.
Hàn Nghiên nghiêm túc gật cái đầu nhỏ:
- Tiểu Nghiên sẽ không nói cho bất kỳ ai là mình tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật do ca ca đưa cho.
- Tiểu Nghiên thật ngoan, nếu như Tiểu Nghiên gặp phải nguy hiểm, có ai hỏi em tu luyện Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật gì, em liền nói cho người đó là em không biết, là ca ca dạy cho em nhé.
Hàn Sâm còn nói thêm.
- Tiểu Nghiên đã biết.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hàn Nghiên lộ ra vẻ nghiêm túc nói.
- Ngoan lắm.
Hàn Sâm xoa đầu Hàn Nghiên, trong lòng hết sức thương yêu.
Trẻ con nhà nghèo đã sớm biết lo liệu việc nhà, Hàn Sâm còn được sống vài ngày tốt lành, sau khi sinh Hàn Nghiên không được bao lâu, trong nhà cũng đã suy bại rồi, cô bé thật sự không được sống cuộc sống tốt, hiểu chuyện hơn bạn bè cùng lứa nhiều.
La Tố Lan đi tới không gian thứ hai của thế giới Tí Hộ Sở, Hàn Sâm chờ đến ngày thứ tư, La Tố Lan mới về đến nhà.
Hàn Sâm cũng cho La Tố Lan xem Thánh Thiên Sứ, La Tố Lan chấn động không thôi, mặc dù bà không biết nhiều về Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, nhưng cũng nhìn ra, môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này tuyệt đối không phải hàng cấp thấp, chỉ nhìn trình độ của những tài liệu kia liền biết.
- Tiểu Sâm, lấy môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này ở đâu thế?
La Tố Lan có chút bận tâm lôi kéo Hàn Sâm hỏi.
- Mẹ, mẹ không cần lo lắng, đây là con mua được, không phải trộm cũng không phải cướp, mẹ yên tâm đi.
Hàn Sâm nói.
- Con lấy tiền ở đâu để mua Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật cao cấp như vậy?
La Tố Lan vẫn không quá yên tâm, đây chính là tình thương của cha mẹ trong thiên hạ.
- Mẹ, bây giờ con không giống như trước kia nữa rồi, ở trong Tí Hộ Sở lăn lộn cũng không tệ lắm, còn gia nhập tổ chức quân đội ở trong Cương Giáp Tí Hộ Sở, chỉ là một môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật, chuyện này cũng không có gì ghê gớm cả, cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng tốt...
Hàn Sâm tận tình khuyên bảo, đem chuyện mình gia nhập với bọn Tần Huyên ở Cương Giáp Tí Hộ Sở nói một lần, thật vất vả mới khiến cho La Tố Lan yên tâm.
- Con đã có tiền đồ rồi.
La Tố Lan lôi kéo Hàn Sâm, con mắt đều có chút ẩm ướt, sau khi bà nếm trải quá nhiều khổ cực, thật vất vả mới chịu đựng đến ngày nay, trong lòng vui mừng không thôi.
- Mẹ, mẹ xem xem, đây không phải là chuyện tốt sao.
Hàn Sâm còn đem hơn 100 vạn dư lại sau khi đăng ký khẩu phần ăn cấp độ S cho Tiểu Nghiên giao cho La Tố Lan:
- Đây là tiền gần đây con kiếm được ở trong Tí Hộ Sở, mẹ cầm trước chi tiêu trong nhà.
- Chính con cầm đi, giờ chính là lúc con đang cần dùng tiền...
La Tố Lan không chịu nhận.
- Mẹ mau cầm đi, con bây giờ cũng coi như là người đi theo tổ chức quân đội lăn lộn, hơn nữa thượng cấp cũng rất thưởng thức con, không thiếu chút tiền ấy, về sau còn có thể có càng nhiều.
Hàn Sâm đây là đang chích ngừa cho La Tố Lan.
- Tiểu Sâm, con phải nhớ kỹ, làm việc không thể quá cấp tiến, không thể nóng vội, mọi thứ có thể nhẫn thì nên nhẫn, thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện...
La Tố Lan tận tình nói.
- Mẹ, con hiểu mà, con vẫn luôn rất khiêm tốn, tính cách của con trai mẹ mà mẹ còn không biết sao?
Hàn Sâm vội vàng nói.
- Vậy là tốt rồi, đúng rồi, còn có môn Siêu Hạch Cơ Nhân Thuật này, con đã để cho Tiểu Nghiên học chưa? Phải nói cho nó biết, bất kể như thế nào cũng không thể để lộ ra, tránh bị người khác chú ý.
Từ sau chuyện của cha Hàn Sâm, tính cách của La Tố Lan đã biến đổi rất nhiều, rất sợ con cái của mình sẽ xảy ra chuyện.
- Mẹ yên tâm đi, con đã dặn dò Tiểu Nghiên rồi, con bé sẽ không nói ra đâu.
- Không được, mẹ phải tự mình nói với Tiểu Nghiên mới được.
La Tố Lan liền đứng dậy đi tìm Tiểu Nghiên.
Nhìn La Tố Lan rời đi, trong lòng Hàn Sâm khó chịu nói không ra, nếu như không phải bởi vì chuyện của cha trước đây, La Tố Lan cũng sẽ không cần phải cẩn thận chặt chẽ như vậy, cả ngày sinh hoạt ở bên trong hoảng loạn.
- Đến cùng năm đó đã xảy ra chuyện gì?
Hàn Sâm chỉ hận khi đó chính mình quá nhỏ, căn bản không biết rõ chuyện gì xảy ra, chỉ biết là cha xảy ra sự cố ngoài ý muốn, tình huống cụ thể như thế nào đều không rõ lắm.
Về sau hắn cũng đã từng hỏi qua mẹ cùng luật sư Trương, bọn họ đều ấp úng không chịu nói, chỉ nói là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng mà Hàn Sâm lại biết, cũng không phải đơn giản chỉ là chuyện ngoài ý muốn.
Trong văn phòng trạm trưởng trạm chuyên chở, Dương Mạn Lệ đem một viên thuốc con nhộng đặt ở trước mặt Tần Huyên.
- Trạm trưởng, cô thật sự muốn dùng thứ này?
Dương Mạn Lệ nhìn Tần Huyên đang cầm lấy viên thuốc con nhộng hỏi.
- Tôi phải biết vì sao cậu ta không muốn thi vào trường quân đội Hắc Ưng, cùng với việc cậu ta có đồng ý gia nhập vào tiểu phân đội của tôi hay không.
Tần Huyên lạnh nhạt nói.
- Nam nhân như cậu ta, khắp nơi vơ một cái là có một đống lớn, nhát gan sợ phiền phức, lại tham tài háo sắc, cần gì tốn hao nhiều tâm tư ở trên loại người như vậy, tôi cảm thấy có lẽ chúng ta nên dồn hết toàn lực tranh thủ vào Tệ thần, hắn mới là nhân tuyển tốt nhất cho vị trí xạ thủ.
Dương Mạn Lệ nói.
Nhưng Tần Huyên lại chỉ cười cười:
- Tệ thần đương nhiên là rất tốt, nhưng mà người như vậy, căn bản sẽ không cho chúng ta cơ hội khống chế hắn. Hàn Sâm rất có thiên phú, tôi cảm thấy cậu ta có thể làm được, nhưng mà tôi cần một người có lý lịch trong sạch, hơn nữa tự nguyện gia nhập tiểu phân đội, cho nên nhất định phải bỏ ra chút ít công phu.
Dương Mạn Lệ còn muốn nói thêm điều gì, Tần Huyên lại đoạt trước nói:
- Trừ phi cô có thể kéo Tệ thần vào tiểu phân đội của chúng ta, nếu không Hàn Sâm chính là lựa chọn của tôi.
Dương Mạn Lệ không nói thêm gì nữa, chỉ là âm thầm hạ quyết tâm, phải tìm Tệ thần cẩn thận tâm sự, cô tin tưởng mình nhất định mình có thể thuyết phục được Tệ thần.
Hàn Sâm không biết Tần Huyên lại thưởng thức hắn như thế, hơn nữa còn bức thiết hi vọng hắn có thể gia nhập vào trong tiểu phân đội, lúc hắn tiến vào trong trạm chuyên chở, vẫn rất thận trọng sợ bị Tần Huyên phát hiện ra.
Đáng tiếc là ở trên địa bàn của Tần Huyên, hắn muốn không bị phát hiện thật sự là quá khó.
Nhìn thấy Tần Huyên cười mà không phải cười đứng ở phía trước, Hàn Sâm đành phải lộ ra vẻ mặt đau khổ đi tới.
- Đã rất lâu rồi không so tài, để cho tôi nhìn xem cậu đã tiến bộ như thế nào đi.
Vậy mà Tần Huyên không đề cập tới những chuyện khác, khiến cho Hàn Sâm âm thầm thở dài một hơi.
Trình độ bây giờ của Hàn Sâm cao hơn trước kia rất nhiều, nhưng mà Hàn Sâm không dám dùng toàn lực, hơn nữa cho dù dùng toàn lực, cũng chưa chắc là có thể thắng được Tần Huyên.
- Uống nước đi.
Tần Huyên tháo mũ bảo hiểm xuống, cầm hai bình nước, tự mình mở nắp một bình, một bình khác thì đưa cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm không nghi ngờ gì, thấy cái chai đang được phong kín, không có gì khác thường, cũng mở nắp uống vài ngụm.
- Hàn Sâm, cậu cảm thấy tôi đẹp không?
Tần Huyên đột nhiên nói với Hàn Sâm.
- Đẹp... đương nhiên là xinh đẹp...
Hàn Sâm kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Tần Huyên, không biết vì sao mà Tần Huyên đột nhiên hỏi vấn đề này, Tần Huyên cũng không giống như là loại phụ nữ có phong cách này.
- Cậu cảm thấy môi của tôi đẹp hay là mắt đẹp?
Tần Huyên lại hỏi.
Hàn Sâm cảm thấy đầu óc của mình thậm chí có chút mơ hồ, không khỏi nhìn về phía miệng Tần Huyên, sau đó dần dần dời lên phía trên, rơi vào hai con ngươi đen trắng rõ ràng kia của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất