Sinh Hoạt Của Người Chơi Ở Vô Hạn Lưu

Chương 112: Bệnh Viện Tâm Thần Toko

Trước Sau
Phí Xu sẽ mất đi khả năng chống trả và làm tổn thương chính mình.

1938 không thể nói những từ bị cấm này, nó chỉ có thể nói bóng gió để nhắc nhở cậu.

Dù Phí Xu có thêm một ít bộ nhớ trong đầu thì cậu cũng sẽ không nghĩ đến chuyện đó nhưng bị cướp đi điểm tích lũy, đạo cụ cũng đã đủ để khiến nhóc xinh đẹp ngây thơ cảnh giác rồi.

Hơn nữa Phí Xu cũng rất thích có được một không gian cá nhân của riêng mình.

Dù chỉ là thuê.

Cho dù là thuê nhưng với giá như vậy thì Phí Xu cũng không thể chịu đựng được quá lâu, chứ đừng nói đến việc mua.

Với số điểm hiện tại của Phí Xu thì cậu còn chẳng thể mua được một mét vuông không gian cá nhân.

Trong thế giới thực Phí Xu không thiếu thốn thứ gì cả nhưng cậu không ngờ là sau khi bước vào trò chơi kinh dị thì mình còn có thể cảm nhận được nỗi khổ của việc mua nhà. Cậu bấm ngón tay tính toán, nếu dựa vào phần thưởng mà cậu nhận được mỗi ngày sau khi vào phó bản thì cũng sẽ mất một khoảng thời gian dài mới mua được một căn nhà của riêng mình, đến lúc đó cậu còn sống hay không cũng là một vấn đề.

Hệ thống chủ cũng không hỗ trợ việc thế chấp và cho vay.

Phí Xu tò mò hỏi: "Nếu điểm tích lũy không đủ, người chơi không rời khỏi không gian cá nhân thì chuyện gì sẽ xảy ra?"

1938: "Trước tiên là cưỡng chế trừ điểm tích lũy trong ba lô, tiếp theo là cưỡng chế thu hồi và khấu trừ, điểm tích lũy của đạo cụ sẽ được giảm giá bán ra, sau đó điểm tích lũy của không gian cá nhân vẫn được duy trì."

"Nếu người chơi không có đạo cụ, họ sẽ bị cưỡng chế trục xuất khỏi không gian cá nhân, còn sẽ bị tước quyền sử dụng không gian cá nhân và một số chức năng của hệ thống sau đó."

Trong trò chơi nguy hiểm này, không có đạo cụ đồng nghĩa với việc mất đi khả năng sống sót.

Hệ sinh thái và hệ thống chủ trong trò chơi tàn khốc hơn Phí Xu tưởng tượng.

Phí Xu cụp mắt thở dài một hơi, nhớ đến những phần thưởng phó bản của mình còn chưa được thanh toán thì cậu lại phấn chấn một chút, cậu đã có mục tiêu mới, đó là tự mua được một không gian cá nhân trong thế giới chủ.



Rất hiếm khi cậu bùng cháy lên được một chút lòng nghiệp vụ: "Phiền 1938 giúp tôi đưa ra màn hình thanh toán!”

1938 không trả lời, chỉ im lặng đưa ra màn hình.

"Chúc mừng người chơi Phí Xu đã hoàn thành phó bản "Ác ma vườn trường"."

"Xác nhận nhiệm vụ chính đã hoàn thành."

"Xác nhận nhiệm vụ phụ đã hoàn thành."

"Xác nhận nhiệm vụ cá nhân (2/1) đã hoàn thành."

"Cấp độ thanh toán phó bản: S"

"Nhận được phần thưởng: điểm tích luỹ 1W, áo choàng đen không rõ tác dụng “*1, thân sinh của ác ma (kỳ ấu sinh) *1."

Phần thưởng là điểm tích lũy đã nằm trong dự kiến nhưng Phí Xu nhìn thấy con số này thì lại hơi ngạc nhiên: "Cấp S cũng chỉ có 1W (mười nghìn) thôi sao?" Nhưng trước đây cậu đã nghe người chơi khác nói rằng, một khi những đạo cụ quý giá cấp cao nhất xuất hiện trên chợ đen của thế giới chủ hoặc trong phiên đấu giá thì giá trị của nó có thể lên đến hàng triệu điểm tích luỹ.

Chỉ trong vài ngày, Phí Xu đã nhận được phần thưởng điểm tích lũy vượt quá mười nghìn nhưng do hạn chế của người chơi mới nên cậu mới không thể rút toàn bộ số này ra được.

Có vẻ như đa số thu nhập của những người chơi giàu có đều đến từ sự cổ vũ trực tiếp từ hệ thống chủ, phần thưởng từ khán giả và việc bán các đạo cụ hiếm.

Khi hệ thống tiếp tục trình bày, một chiếc áo choàng đen quen thuộc và một đoạn ngắn trong cốt truyện, cũng có rất nhiều khói đen loãng trong phó bản xuất hiện trước mặt Phí Xu.

Phí Xu nhìn thấy chiếc áo choàng đen thì cũng hơi sững sờ: “Cái áo choàng này... Là cùng một loại với ác ma sao?”

Theo động tác từ ngón tay nhỏ nhắn của cậu, một cửa sổ giới thiệu đạo cụ xuất hiện trên áo choàng:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau