Sinh Hoạt Của Người Chơi Ở Vô Hạn Lưu

Chương 113: Bệnh Viện Tâm Thần Toko

Trước Sau
"Áo choàng đen của ác ma: Tác dụng không rõ, khi mặc có thể có hiệu quả bất ngờ. Giới hạn đạo cụ duy nhất. Người được ràng buộc: Phí Xu." Không phải là cùng loại, thật không ngờ nó lại là thứ trên người ác ma!

Áo choàng rất lớn, Phí Xu hoàn toàn không thể nhận ra chất liệu của nó, cậu thử ôm áo choàng lên, tránh cho vạt áo quá dài chạm đất. Bây giờ Phí Xu càng có ý thức tiết kiệm hơn, áo choàng tơ lụa đẹp như vậy, nếu bán đi thì chắc chắn có thể bán được với giá cao.

Nhưng trong lòng Phí Xu biết rõ, giống như áo choàng thì người giấy và những vật phẩm quý hiếm như vậy sẽ không được bán, vẫn là mạng sống quan trọng hơn.

Phí Xu thử mặc vào, nếu ở trên người một ác ma thì áo choàng cũng chỉ dài ngang bắp chân nhưng nó bọc cậu hai vòng thì vẫn còn dư.

May mắn là áo choàng có khả năng tự điều chỉnh kích thước, nhanh chóng biến thành kích thước phù hợp với Phí Xu.

Sau khi đội mũ áo choàng, cả người Phí Xu chỉ lộ ra cánh môi hơi đỏ ửng và chiếc cằm xinh đẹp trắng như tuyết. Giống như một phù thủy nhỏ vừa trở về sau khi hái thảo dược ma thuật từ rừng.

Phí Xu mặc áo choàng xoay một vòng trước gương, đánh giá bản thân, có hơi đắc ý lên mặt: "Thôi nào, xem ra tôi mặc như vậy cũng rất có khí thế."

1938 trả lời: "..."

"Nhưng tác dụng của chiếc áo choàng này là gì vậy?"

m thanh trả lời tự động lạnh như băng của hệ thống vang lên: "Đạo cụ đặc biệt, người chơi vui lòng tự khám phá."



Hiện tại Phí Xu không khám phá được, cậu chỉ có thể nghiên cứu một đạo cụ khác rơi cùng.

"Thân sinh của ác ma (kì ấu sinh): Hãy đối xử tốt với nó như đối xử với con của chính mình! Có thể nó sẽ mang lại cho bạn những phần thưởng bất ngờ!"

Phí Xu duỗi ngón tay, chọc vào một ít sương đen rồi lắc đầu.

Trước kia sương đen đã giết chết nhiều người khắp nơi trong phó bản, lúc này lại bị sức lực nhẹ nhàng của Phí Xu chọc ngã, lại uất ức đứng dậy, ngoan ngoãn ôm lấy ngón tay hồng hào mềm mại của Phí Xu giống như đang muốn lấy lòng.

Trông rất thân mật.

Phí Xu hiểu nó như một loại thú cưng rơi từ phó bản, hiện tại đang ở giai đoạn phát triển, sau khi phát triển hoàn thành là có thể phát huy sức mạnh chiến đấu cao.

Phí Xu hơi lo lắng vì lời mô tả ngắn gọn như vậy: "Vậy nó phải ăn cái gì đây?"

Sương đen không thể chờ đợi, men theo ngón tay của Phí Xu lên trên, cũng không để lại bất kỳ cảm giác gì rõ ràng.

Rất nhỏ, cuộn lại trên ngón áp út của Phí Xu giống như một chiếc nhẫn màu đen rất độc đáo.

1938 trả lời ngắn gọn: "Sữa."

Phí Xu bị sốc, cậu cảm thấy rất khó xử: "Nhưng tôi không có sữa mà, tôi chỉ là một cậu bé mà thôi."



Suy nghĩ không phù hợp phân tán, cậu bắt đầu tự hỏi trong vô thức là liệu có đạo cụ nào giống như cậu bé như vậy hay không.

Đôi khi 1938 thật sự muốn kiểm tra bộ não của kí chủ mình, xem dung lượng bên trong có phải chỉ có 2 KB hay không: "Còn có thể dùng sữa động vật."

Lông mày xinh đẹp của Phí Xu nhăn lại, cậu cố gắng lý luận: "Trước đó cậu nên nói rõ ràng một chút."

1938 không trả lời.

Phần thưởng cũng đã được cấp phát dần dần bao gồm các đạo cụ dùng một lần như thuốc thể chất và thuốc giảm đau.

Khi thông báo phần thưởng đã kết thúc, âm thanh máy móc lạnh lùng của hệ thống vẫn chưa kết thúc.

Hệ thống nhắc nhở: "Phó bản "Ác ma vườn trường" đã đóng lại."

Thông báo này của hệ thống đã được gửi đến tất cả các người chơi.

Phí Xu thật sự bị ngây ngẩn cả người, cậu khó hiểu: "Phó bản đóng là có ý gì?"

1938 cũng hơi sững sờ, nó đã hướng dẫn người chơi rất nhiều năm rồi nhưng đây chính là lần đầu tiên nó gặp phải chuyện như vậy: "Nói cách khác là từ nay về sau, phó bản này sẽ không mở cửa cho người chơi nữa, người chơi cũng không thể phó bản này nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau