Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí
Chương 39:
Lâm Nhàn nghe xong lời này, bình tĩnh đưa tay rút dao về. Không rõ, bằng phương pháp nào mà con dao được cô xoay trong tay, dường như tồn tại sức sống. Tất cả mọi người đang nhìn vào con dao này, đều cảm thấy hoa hết cả mắt.
Trái tim giận dữ của Điều Trác đột nhiên trở nên yên tĩnh dưới những đường xoay dao đẹp đẽ….
Điều Trác: “....”
Lâm Nhàn mang theo giọng nói chế giễu: “Gϊếŧ tôi?”
Điều Trác: “.....” Kẻ ngốc nào nói cô dễ bị khi dễ? Ông Quân Ngưng có bị mù không? Nhìn vào thủ pháp xoay dao này đi , ai còn dám cùng cô ấy đánh nhau.
Thấy Điều Trác rốt cuộc cũng an tĩnh, Lâm Nhàn lúc này mới nhàn nhã mà nói : “Nếu anh không còn việc gì để nói, lập tức có thể từ phòng tôi, lăn, ra , ngoài, không?”
Điều Trác tức giận với giọng nói khinh thường của cô, ngực đau nhức, chỉ tay vào cô mà phát run. Nhưng mà, hắn cái gì cũng chưa có nói thì di động trong túi quần đột nhiên rung lên.
Lấy điện thoại ra, nhìn vào tên hiển thị trên máy nên biết đây là cuộc gọi của người đại diện, hắn liền kìm nén tức giận, ngoan ngoãn nhấn nhận cuộc gọi.
Người ở đầu dây bên kia điện thoại lẩm bẩm điều gì đó khiến sắc mặt Điều Trác ngày càng tái nhợt. Cuối cùng, hắn ta hung dữ nhìn Lâm Nhàn, tựa hồ có chút cố kỵ, cuối cùng cũng không dám làm gì, chỉ nhanh chóng mở cửa rời khỏi phòng.
Lâm Nhàn nhìn hắn ta rời đi liền cất con dao.
Sau đó, cô bình tĩnh bước đến camera ở phía đầu giường.
Cô vẫn như cũ, với mái tóc đen như thác nước, hai tay đút trong túi quần, đôi mắt từ từ nheo lại.
Cô không biết người trong phòng phát sóng trực tiếp đã bắt đầu gào thét:
[Nhìn vẻ mặt xinh đẹp này xem…]
[Lâm Nhàn, cưới em]
Lâm Nhàn nói với vẻ mặt ngơ ngác: “Đây là cái gì? Nó trông giống như một chiếc máy ảnh lỗ kim?”
Sau đó, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp liền nhìn thấy cô nhấn ngắt kết nối với vẻ mặt ngây thơ bình tĩnh.
Khán giả: [??????]
Tại sao bạn lại phản ứng như vậy khi nhìn thấy máy ảnh? Diễn xuất có thể đừng tệ như thế được không?
—---------
Điền Trác rơi đài gần như là trong nháy mắt, tựa hồ là vào thời điểm hắn đem bàn tay hướng đến Lâm Nhàn, lại tựa hồ là khi hắn ta lỡ miệng nói về việc xào CP, cũng có thể là vì thái độ của hắn rất ngạo mạn.
Rốt cuộc đâu là điểm mấu chốt khiến hắn ta nhanh chóng sa sút như thế, làm người ta trở tay không kịp. Lúc này, gặp phải tình thế nghiêm trọng như vậy, đoàn đội của Điều Trác căn bản không ngừng thắc mắc.
Hiện trường phát sóng trực tiếp này bắt đầu từ một siêu thoại nhỏ, lại nhanh chóng lan truyền rầm rộ khắp mọi nơi trên mạng.
Trái tim giận dữ của Điều Trác đột nhiên trở nên yên tĩnh dưới những đường xoay dao đẹp đẽ….
Điều Trác: “....”
Lâm Nhàn mang theo giọng nói chế giễu: “Gϊếŧ tôi?”
Điều Trác: “.....” Kẻ ngốc nào nói cô dễ bị khi dễ? Ông Quân Ngưng có bị mù không? Nhìn vào thủ pháp xoay dao này đi , ai còn dám cùng cô ấy đánh nhau.
Thấy Điều Trác rốt cuộc cũng an tĩnh, Lâm Nhàn lúc này mới nhàn nhã mà nói : “Nếu anh không còn việc gì để nói, lập tức có thể từ phòng tôi, lăn, ra , ngoài, không?”
Điều Trác tức giận với giọng nói khinh thường của cô, ngực đau nhức, chỉ tay vào cô mà phát run. Nhưng mà, hắn cái gì cũng chưa có nói thì di động trong túi quần đột nhiên rung lên.
Lấy điện thoại ra, nhìn vào tên hiển thị trên máy nên biết đây là cuộc gọi của người đại diện, hắn liền kìm nén tức giận, ngoan ngoãn nhấn nhận cuộc gọi.
Người ở đầu dây bên kia điện thoại lẩm bẩm điều gì đó khiến sắc mặt Điều Trác ngày càng tái nhợt. Cuối cùng, hắn ta hung dữ nhìn Lâm Nhàn, tựa hồ có chút cố kỵ, cuối cùng cũng không dám làm gì, chỉ nhanh chóng mở cửa rời khỏi phòng.
Lâm Nhàn nhìn hắn ta rời đi liền cất con dao.
Sau đó, cô bình tĩnh bước đến camera ở phía đầu giường.
Cô vẫn như cũ, với mái tóc đen như thác nước, hai tay đút trong túi quần, đôi mắt từ từ nheo lại.
Cô không biết người trong phòng phát sóng trực tiếp đã bắt đầu gào thét:
[Nhìn vẻ mặt xinh đẹp này xem…]
[Lâm Nhàn, cưới em]
Lâm Nhàn nói với vẻ mặt ngơ ngác: “Đây là cái gì? Nó trông giống như một chiếc máy ảnh lỗ kim?”
Sau đó, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp liền nhìn thấy cô nhấn ngắt kết nối với vẻ mặt ngây thơ bình tĩnh.
Khán giả: [??????]
Tại sao bạn lại phản ứng như vậy khi nhìn thấy máy ảnh? Diễn xuất có thể đừng tệ như thế được không?
—---------
Điền Trác rơi đài gần như là trong nháy mắt, tựa hồ là vào thời điểm hắn đem bàn tay hướng đến Lâm Nhàn, lại tựa hồ là khi hắn ta lỡ miệng nói về việc xào CP, cũng có thể là vì thái độ của hắn rất ngạo mạn.
Rốt cuộc đâu là điểm mấu chốt khiến hắn ta nhanh chóng sa sút như thế, làm người ta trở tay không kịp. Lúc này, gặp phải tình thế nghiêm trọng như vậy, đoàn đội của Điều Trác căn bản không ngừng thắc mắc.
Hiện trường phát sóng trực tiếp này bắt đầu từ một siêu thoại nhỏ, lại nhanh chóng lan truyền rầm rộ khắp mọi nơi trên mạng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất