Sinh Hoạt Nghỉ Hưu Ở Giới Giải Trí

Chương 42:

Trước Sau
Lương Bách Dương không phải chưa từng thấy qua người kiêu ngạo, nhưng cũng chưa từng thấy ai kiêu ngạo như Lâm Nhàn vậy.

Rất nhiều thời điểm, sự tình như vi phạm hợp đồng này, ngoài mặt xác thực là bất hợp pháp. Nhưng trên thực tế, không phải ai cũng có tư cách để truy cứu. Khi nhờ người khác giúp đỡ, bạn phải có thái độ cầu xin sự giúp đỡ.

Nếu bạn không quyền không thế thì bạn phải tỏ vẻ một người nhỏ bé, đáng thương.

Giới giải trí là một vòng tròn, có sự phân cấp tương đối rõ ràng, tiền bối đại diện cho kinh nghiệm, anh chị em đại diện cho vị trí người nổi tiếng, còn có những người quyền thế, có thế lực, giàu có và tài nguyên. Tóm lại, một khi bạn đã bước vào, bạn sẽ thấy rằng dường như mọi người đều có thể đứng trên bạn một cái đầu.

Lâm Nhàn chính là như vậy, cô ấy xuất thân từ nông thôn.

Không tiền, không quyền, không thế, không tài nguyên, cô chỉ có hai bàn tay trắng.

Bạn có muốn để cô ấy chiến đấu với người khác không? Lương Bách Dương cười nghiêng ngả, thôi nào, cho dù anh có phá vỡ hợp đồng, Lâm Nhàn có đủ khả năng khởi kiện hay không?



Vì vậy, Lương Bách Dương khi nghe thấy những lời của Lâm Nhàn chỉ nghĩ chúng trẻ con, ấu trĩ. Cô còn trẻ, mới bước vào vòng tròn này, cũng không biết hai chữ tàn khốc viết như thế nào.

Mang theo trên mình thái độ từ bi, hắn ta cảnh cáo nhìn Lâm Nhàn và nói: “Cô nghĩ có thể dễ dàng gặp sếp tôi bất cứ lúc nào cô muốn?”

Lâm Nhàn cũng thấy buồn cười : “Tuy rằng tôi xuất thân từ nông thôn, nhưng mà nói nếu xã hội hiện tại còn đang chê cười dân nông thôn,quê mùa thì cũng thật là buồn cười. Mà điều buồn cười nhất chính là người cười nhạo người nông thôn cũng là người nông thôn.”

“Lương Bách Dương, anh sinh ra ở một vùng nông thôn nhỏ, lạc hậu. Thậm chí, còn không có tiền để đi học, trong nhà anh nuôi 6 người, anh có thể tốt nghiệp đại học là dựa vào Kim Thiện Lâm hỗ trợ, tiến vào công ty này cũng là do chị ta giúp đỡ. Đừng nhìn anh của hiện tại ở công ty, cao cao tại thượng, nào, nhìn lại xuất thân một chút, chúng ta hai người đều giống nhau.”

Lương Bách Dương sửng sốt, những giai đoạn cuộc đời của hắn, Lâm Nhàn từ nơi nào biết đến?

“Cho dù chúng ta không nói về quá khứ, vậy thì nói đến hiện tại, anh thi đậu đại học, tốt bằng thạc sĩ hoặc tiến sĩ và học tập mọi cách để trở thành tầng lớp thượng lưu trong xã hội, còn tôi, tuy chỉ tốt nghiệp cấp 3 đã bắt đầu làm việc ở phía bắc, ngày ngày ngồi xổm ăn cơm hộp, nhưng bằng cấp như thế nào cũng không bằng kinh nghiệm xã hội. Anh cho rằng anh cùng tôi liền không giống nhau? Chức vị của anh có cao đi chăng nữa, anh cũng chỉ là người làm việc cho người khác để nhận thù lao.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau