Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà

Chương 62: Tỉnh Nghi

Trước Sau
Vu Cẩn cứng đờ.

Ánh mắt Vệ Thời thâm sâu không chút ánh sáng, có lẽ là do khí thế mạnh nên dù hỏi ngắn gọn cũng giống như chất vấn.

Mặt Vu Cẩn đỏ bừng, nhịp tim nhanh chóng vọt lên 120 nhịp mỗi phút.

Rõ ràng đang chột dạ.

Tầm mắt người đàn ông đảo qua mặt tròn nhỏ, Vu Cẩn giật mình, cuống quít xoa mặt.

Vệ Thời: “Vì sao xoa mặt.”

Vu Cẩn: “…… Vì vì, bởi vì nóng……”

Vệ Thời đẩy nắp quan tài hở ra một cái khe, khí lạnh vù vù xâm nhập.

Gió lạnh căm căm xông và, thỏ con bị ép hạ nhiệt không kịp đề phòng, rẹt một cái đông kem que hình thỏ, còn là loại có đôi mắt tròn xoe.

“!!!”Vu Cẩn theo bản năng rụt sâu vào trong quan tài.

Vệ Thời: “Lạnh hay nóng?”

Vu Cẩn cứng người, gian nan mở miệng: “Là nóng, nóng……”

Vu Cẩn run run rẩy rẩy, lại chui ra khỏi vòng tay ấp áp của lão đại, thê lương đón gió lạnh.

Vệ Thời cúi đầu nhìn cậu, bỗng nhiên duỗi tay ấn đầu cậu vào ngực.

Tuy Thiếu niên cũng có chút cơ bắp nhưng hầu hết lúc sờ lên vẫn thấy mềm mụp. Vu Cẩn bị Vệ Thời ấn vào ngực, lập tức an tĩnh ngoan ngoãn thay đổi hình dáng —— lúc sắp co thành một quả bóng, người đàn ông bỗng duỗi tay lướt qua vai Vu Cẩn, chắn cho cậu không đụng vào một tấm ván gỗ bị vênh trong quan tài.

Đạo cụ của Crowson mang vẻ ngoài cao cấp tô vàng nạm ngọc, bên trong lại là bớt xén nguyên vật liệu.

Vu Cẩn đáng lẽ đụng phải ván gỗ thì lại vừa vặn đặt trên cánh tay dày rộng của Vệ Thời, mái tóc mềm cọ qua làm Vệ Thời ngứa ngáy.

Cánh tay chặn lại gió lạnh vì cậu, cả thân thể của Vu Cẩn được lão đại che chở, giống như đang ngâm mình trong suối nước nóng. Nắp quan tài vẫn mở hé, lúc này lại chỉ còn mát mẻ ——

Giống như ở suối nước nóng giữa đêm đông ngắm tuyết rơi, gió lạnh không vượt qua được mái hiên, tuyết lạnh cũng bị hơi nóng bốc lên làm tan chảy.

Vu Cẩn theo bản năng ngẩng đầu.

Gió lạnh -20° không ảnh hưởng gì đến lão đại, người đàn ông cúi đầu nhìn thỏ con ngốc nghếch, thỏ con thì hếch má đuổi theo nguồn nhiệt của anh.

Tim Vu Cẩn bỗng đập nhanh hơn.

Dường như có một niềm vui không thể ngăn cản được đang lan rộng trong tim.

Vệ Thời nhìn thiếu niên cuối cùng cũng chịu an tĩnh lại —— thoải mái cuộn tròn lại, nhìn có vẻ vô cùng vui sướng, vừa không lạnh run người, cũng không nóng đến đỏ bừng mặt.

Cuối cùng người đàn ông cũng lộ ra vẻ hài lòng, cánh tay vòng chặt hơn, kéo người vào sát ngực mình thêm chút nữa.

5 phút sau.

Tiếng kèn cắt qua đêm dài, ánh sáng tỏa ra từ mái vòm, xua tan giá lạnh. Thiên sứ của lá bài Judgement lại hạ xuống, mang sự cứu rỗi đến thế gian.

Lúc hai người ra khỏi quan tài thì tạm dừng một lát, không biết cố ý hay vô tình cùng mong đợi cứu rỗi tới chậm hơn một chút.

Sau khi ra khỏi vùng an toàn, bởi vì quy tắc tổ đội nên Vệ Thời gật gật đầu với Vu Cẩn, không chút lưu luyến xoay người rời đi.

Vu Cẩn ôm súng cà rốt nhìn anh từ phía sau, cuối cùng xoay người khi tiếng súng đầu tiên vang lên ——

Ánh mắt sáng lấp lánh dần dần trở nên kiên định, đầu ngón tay đã ấm áp trở lại đặt lên cò súng, khi nâng mắt lên lần nữa đã trở nên sắc bén.

Lúc này cách thời điểm bắt đầu trận đấu đã được hơn 40 phút.

Vu Cẩn trở lại công sự che chắn, nhanh chóng lấy lại lá bài đã giấu kỹ, tầm mắt nhanh chóng xẹt qua quang cảnh xung quanh.

Kèn vang lên 1 lần trước khi tiến vào phó bản, sau khi vào phó bản thì vang lên 2 lần ——

Chính giữa phó bản, chiếc quan tài ở tít ngoài rìa đang ầm ầm chìm xuống.

Số lượng quan tài đang giảm bớt.

Vu Cẩn đột nhiên thông suốt.

Manh mối cuối cùng rốt cuộc cũng được xâu chuỗi, thiên sứ, kèn, người chết, quan tài trên mặt lá bài hình thành một quy tắc trò chơi hoàn chỉnh.

Vùng an toàn sẽ giảm đi 1 cái mỗi khi kèn vang lên, cũng có nghĩa là trong đợt rét lần sau sẽ có 1 tuyển thủ bị loại vì không giành được vùng an toàn.

Kèn đại biểu cho hiệp đấu, còn người chết và quan tài tạo thành trò chơi “Cướp ghế”.

* Trò chơi cướp ghế: bạn nào xem running man hồi đầu chắc cũng biết trò này rồi ha. Cho 1 số lượng ghế ít hơn số người chơi, khi tuýt còi, người chơi sẽ tranh ghế cho mình, quy tắc là mỗi người 1 ghế.

Lỗ hổng duy nhất trong quy tắc là phó bản không cấm 2 tuyển thủ nhét chung một chỗ. Mà số lượng quan tài hữu hạn, theo thời gian trôi qua, phó bản “Judgement” tất nhiên sẽ càng ngày càng khó.

Vòng kèn thứ 3.

Vu Cẩn lại chiếm trước 1 chiếc quan tài, cậu bị áp chế bởi một lượng lớn hỏa lực nên càng cách xa Vệ Thời. Phạm vi hoả lực của 2 người không còn giao nhau nữa.

Vòng kèn thứ 4.

Vu Cẩn nhảy ra khỏi vùng an toàn, đụng phải thực tập sinh Minh Nghiêu của giải trí Tỉnh Nghi. Lúc này hai bên đều chuẩn bị đầy đủ, sau khi bắn nhau kịch liệt, Vu Cẩn thiếu kinh nghiệm rơi vào thế yếu, nhường lại quan tài chiếm đóng ban đầu, chuyển sang cướp “Ghế” của một thực tập sinh cấp C khác.

Điều khiến cậu chú ý chính là, Minh Nghiêu chiến đấu quyết liệt hơn lần trước không ít, thậm chí có thể nói là không kiêng nể gì, giống như nắm trong tay át chủ bài nào đó.

Vòng kèn thứ 5.

Hai mươi mấy tuyển thủ chỉ còn lại chưa tới 15 người, quan tài chỉ còn 13 cái, ngay khi tất cả đang dồn sức chuẩn bị đánh một trận quyết định ——

Thiên sứ giữa không trung bỗng nhiên giang rộng đôi cánh.

Vô số bậc thang nâng lên giữa hư không, thỉnh thoảng điểm xuyết khối trụ khắc hoa văn, dẫn đến đài cao trước gò má của thiên sứ.



Ở một đầu khác của phó bản, cánh cửa ẩn giấu ầm ầm mở ra. Ngoài cửa là hành lang vô cùng quen thuộc, kéo dài xuống phó bản chưa biết là gì bên dưới.

Gần như tất cả các thực tập sinh cùng nghĩ —— Vượt qua phó bản “Judgement” thành công!

Vu Cẩn tránh ở phía sau công sự nhanh chóng nhìn vào cổ tay phải.

Đầu cuối hiển thị, 300 thực tập sinh còn 200 người sống sót. Số người vượt qua phó bản “Judgement” cũng chỉ còn 1 nửa so với lúc đầu.

Tỷ lệ loại 1/3 toàn trường đấu không cân bằng với 1/2 tỷ lệ loại trong phó bản —— nghĩa là độ khó của phó bản có phân cao thấp. Phó bản “Judgement” hản là cấp trung trở lên.

Có một điều cậu không ngờ tới chính là sau khi qua phó bản chỉ có 1 cửa ra, nhưng lại có 2 con đường có thể đi.

Một cái là trực tiếp đi vào hành lang, một cái là lên bậc thang đối diện thiên thần —— ở đó chắc chắn có phần thưởng qua cửa nào đó.

Vu Cẩn nheo mắt nhìn lên phía trên. Ánh sáng mãnh liệt tỏa ra từ đỉnh, một lá bài lơ lửng trên đài cao.

Lá bài……

Trong túi Vu Cẩn có 2 lá bài, nhưng đến tận lúc phó bản vòng thứ nhất kết thúc, cậu vẫn không biết tác dụng thực sự của chúng là gì.

Có thể dùng để “Trao đổi vận mệnh”, cũng có thể bị cướp đoạt.

Đài cao sáng ngời có sức cám dỗ vượt mức bình thường đối với Vu Cẩn, trong vòng loại tán loạn thứ 3 này, bất kỳ thông tin nào liên quan đến lá bài đều cực kỳ quan trọng.

—— nhưng cậu cũng biết rõ mạng nhỏ quan trọng.

Đài cao cách mặt đất khoảng 15m, hơn 10 thực tập sinh ẩn nấp xung quanh, ai dám đi lên, chỉ 1 giây thôi là đã có biến thành bia sống.

Vu Cẩn ra quyết định trong nháy mắt, tầm mắt đã khóa chặt vào hành lang ở lối ra. Chỉ cần có người dám đi lên đài cao, cậu liền có cơ hội lao ra khỏi phó bản ——

Tiếng súng chợt vang lên.

Vu Cẩn nhanh chóng xoay người, đồng thời kích động mở to hai mắt.

Người đầu tiên đi lên cầu thang chính là Vệ Thời.

Thần sắc người đàn ông lãnh đạm, cầm súng trường đón ánh sáng đi lên. Bức tượng thiên sứ lơ lửng giữa không trung khẽ gật đầu, cúi đầu nhìn anh thương xót.

Không khí trong phó bản trầm xuống —— đạn lạc chợt bay vèo vèo, nhắm thẳng người đàn ông từ đủ hướng.

Mí mắt Vệ Thời hơi nâng lên, hờ hững xoay tay bắn một phát. Vu Cẩn thậm chí không thể nhìn rõ động tác nổ súng của anh, bên dưới đài đã bắn ra khoang cứu nạn!

Bốn bề yên tĩnh. Sau đó mưa bom bão đạn che trời lấp đất lao tới, cầu thang trở thành mục tiêu ngắm bắn rõ ràng nhất, đám thực tập sinh hết lượt này đến lượt khác muốn cắt đứt cả đường tiến lẫn đường lui của Vệ Thời, muốn tiêu diệt kẻ địch mạnh ngay trên bậc thang.

Người đàn ông sắp đến đài cao lại sừng sững không sờn, lưu loát đi qua công sự hình trụ, mỗi lần nâng tay là một phát trí mạng.

Người thứ 3.

Tiếng súng chợt ngừng lại, phát giết thứ 3 giống như uy hiếp, khiến hỏa lực chặt chẽ nháy mắt tán loạn lộ ra lỗ hổng —— mà Vệ Thời ngay lúc đó như quỷ mị nhảy lên đài cao.

Ánh sáng trắng mãnh liệt hội tụ trước đôi cánh của thiên sứ, người đàn ông sừng sững đón ánh sáng đi lên rốt cuộc cũng xoay người, đường nét phía trước tối tăm, đồng tử đen kịt làm người khác không rét mà run.

Uy nghiêm không thể mạo phạm.

Hô hấp của Vu Cẩn đột nhiên nóng rực, lăng lăng nhìn về phía đài cao. Cây súng trong tay lão đại giống như quyền trượng nắm giữ quyền sinh sát, một lần nâng tay —— khoang cứu nạn lại bắn ra!

Vu Cẩn lập tức hoàn hồn.

Chính là lúc này ——

Cậu ép mình phải dời mắt, chạy về phía cửa ra của phó bản, lựa chọn giống cậu còn có 4-5 thực tập sinh nữa.

Không khí trong phó bản ngưng trệ, không ai dám nổ súng tiếp vì sức uy hiếp của Vệ Thời. Vu Cẩn thừa dịp chạy loạn ra ngoài, ngay khi tiến vào hành lang thì đột nhiên có tiếng cơ quan chuyển động vang lên từ phó bản sau lưng ——

Vu Cẩn kinh ngạc quay đầu lại.

Lúc này mới có 7 thực tập sinh chạy ra, cửa phó đa ầm ầm khép lại! Theo ánh sáng cuối cùng phát ra từ khe hở, cậu nhìn thấy Vệ Thời đứng ở giữa đài cao, không vui không buồn, duỗi tay đè lá bài đang lơ lửng kia.

Vu Cẩn ngây người.

Rốt cuộc lão đại đang làm gì? Vì sao cánh cửa tượng trưng vượt qua phó bản lại đóng?

Cả lá bài kia nữa ——

Vu Cẩn đột nhiên nhìn hoa văn lặp lại trên cổng vòm, hoa văn lóe lên dưới tế đàn, tạo thành một chữ số La Mã —— “III”.

Cùng lúc đó, những thực tập sinh tháo chạy từ phó bản rốt cuộc chú ý tới nhau. Sắc mặt Vu Cẩn cứng đờ, lập tức chạy lên phía trước trước khi xảy ra giao chiến.

Edit by tytydauphu on wattpad

Cuối hành lang là 3 ngã rẽ.

Vu Cẩn không cần nghĩ ngợi chọn bên phải —— hành lang bên phải chật hẹp, ánh sáng chiếu vào từ phía trước, trong tầm mắt hơi tối có bụi bay lơ lửng, tim Vu Cẩn đột nhiên đập nhanh.

Hòm vật tư!

Đây là hòm vật tư đầu tiên xuất hiện sau khi tiến vào trận đấu —— không ở trong phó bản, mà là hành lang ai cũng có khả năng đi qua.

Vu Cẩn nhanh chóng tiến lên.

Cấu tạo của hòm vật tư khác với vòng trước, không thể dùng sức để mở, cũng không thấy ổ khóa. Bên trên lại có một khe thẻ.

Manh mối đầu tiên đột nhiên hiện lên trong đầu —— “Dùng lá bài của bạn trao đổi vận mệnh.”

Vu Cẩn không chút do dự đút lá “Ace of Swords” vào khe thẻ, hòm vật tư lạch cạch rung động, ùng ục hộc ra một khẩu súng.

Súng tự động! Vu Cẩn rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm. Phạm vi giao hỏa của vòng loại thứ 3 là 50m, hỏa lực của súng tự động và shotgun mạnh hơn súng trường cơ bản rất nhiều.

Lá bài có thể dùng để đổi lấy vật tư, vật tư và lá bài đều có thể bị cướp đoạt, giữ lại bài ít có lợi hơn đem đổi để võ trang nhiều.

Vu Cẩn tiếp tục đút lá thứ 2 vào, là lá “Six of Cups” rút được lúc đầu. Lần này đổi được một chiếc áo chống đạn.



Vu Cẩn mặc vào, nâng cấp phòng ngự xong, ôm súng tự động chậm rãi tiến lên phía trước.

Đúng lúc này, kênh liên lạc tiểu đội yên lặng đã lâu đột nhiên phát ra tiếng.

Tá Y: “Tôi đã ra ngoài.”

Vu Cẩn, Văn Lân lập tức trả lời, nhưng không thấy tiếng Caesar.

Vu Cẩn lộp bộp trong lòng, Tá Y đã nhanh chóng nói: “Chắc là vẫn đang đánh, thời hạn kết thúc phó bản không đồng nhất. Mọi người gặp những gì?”

Vu Cẩn nhanh chóng miêu tả lại tiếng kèn cùng lá bài “Judgement”, Văn Lân là phá giải cơ quan luyện kim của lá “The Magician”, Tá Y gặp phải công kích bất ngờ của “The High Priestess”, phù hợp với tiếng cầu nguyện trước khi hắn tiến vào phó bản.

Tá Y và Văn Lân cũng tìm được hòm vật tư trên hành lang, Two of Pentacles, Four of Pentacles và Five of Swords của Tá Y lần lượt đổi được 2 loại đạn đặc biệt và 1 khẩu súng ngắm. Queen of Cups và Nine of Pentacles của Văn Lân đổi được 1 thiết bị tàng hình chống tia hồng ngoại và bom khói.

Vu Cẩn buột miệng thốt lên: “Bộ bài —— đồ vật được trao đổi dựa vào bộ của lá bài! Cups tương ứng với công cụ phòng thủ, Pentacles là đạn, Swords là súng.”

Tá Y hỏi: “Vậy Wands là cái gì?”

Vu Cẩn suy nghĩ một lát: “Bản đồ có vẻ phù hợp với ý nghĩa của nó. Wands trong ở Ẩn phụ đại diện cho năng lượng, cơ hội và quyền thế.” Cậu tạm dừng một lát: “Có lẽ là manh mối hoặc bản đồ.”

Trong kênh lập tức im lặng. Trong 4 bộ, Swords đại diện cho súng và Cups đại diện cho công cụ phòng thủ chiếm ưu thế ở giai đoạn đầu trận đấu, nhưng theo tiết tấu ngày càng nhanh, quy tắc bị phá giải, Wands lại có vai trò quan trọng nhất.

“Tiếp tục cướp bài.” Tá Y ra lệnh: “Có khi Caesar đã ——”

Trong kênh liên lạc, tiếng điện lưu chói tai đột nhiên vang lên.

Biểu tình của 3 người gần như đồng thời trống rỗng, hận không thể lập tức tháo tai nghe.

Tiếng gào gào thét thét của Caesar đột ngột bay ra: “Alo? Lô lô lô? Alo? Có nghe thấy không? Lô lô lô?”

“……” Trong kênh, Tá Y bẻ ngón tay răng rắc, tay bắn tỉa của Bạch Nguyệt Quang nghiến răng phun ra bốn chữ: “Có chuyện mau nói.”

Caesar vui sướng: “Hòm vật tư này dùng như thế nào?”

Một mảnh trầm mặc, dường như IQ của toàn tiểu đội đều bị dập tắt.

Cuối cùng vẫn là Văn Lân lên tiếng: “…… Đút lá bài vào khe thẻ, sau đó chờ 3 giây……”

Caesar ồn ào: “Nhét không vừa!”

Vu Cẩn sửng sốt.

Caesar: “Tôi thử cả 2 lá rồi, cái này là Ẩn chính ‘The World‘, còn có lá ’The Hanged Man" vừa lấy được nữa, mấy lá này là sao?? Hay hòm của tôi là đồ giả?”

“Từ từ,” Vu Cẩn bỗng nhiên ngắt lời, nhanh chóng phân tích: “Là Ẩn chính, 2 lá đều là Ẩn chính. Xem ra chỉ có Ẩn phụ mới có thể đổi được vật tư, cho đến bây giờ Ẩn chính chỉ xuất hiện trong phó bản ——‘The Judgement’ cũng có 1 lá, qua phó bản sẽ xuất hiện cầu thang lên chỗ lá bài……”

Caesar tán đồng: “Tôi lên đài đó rồi!”

3 người ngớ người, đầu trống rỗng: “Cái gì?!”

Caesar vô cùng đắc ý: “Phó bản tôi vào có ít người, bắn mấy phát là xuất hiện rồi. Đậu má cái đài kia lừa người, căn bản không lấy được bài xuống, chỉ có một cái khe, muốn lấy bài ra phải đút một lá khác vào. Lá ‘The World’ nói bà xã tôi mang thai, sao có thể đem ra đổi được ——”

Vu Cẩn buột miệng thốt lên: “Trao đổi sao?”

Mảnh ghép cuối cùng của trò chơi đã được bổ sung, các manh mối rải rác rốt cuộc cũng liên kết với nhau.

Dùng lá bài trao đổi vận mệnh ——

Ẩn phụ có bộ có thể trao đổi vật tư, Ẩn chính không có bộ chỉ tồn tại trong phó bản, như vậy trao đổi chính là ——

Vu Cẩn đang định nói thì bỗng nhiên ánh mắt nghiêm túc, nhanh chóng trốn ra phía sau hòm vật tư.

Địch tập kích!

Đạn bay đến, Vu Cẩn lăn một cái né đi, ngay sau đó cánh tay phải cảm thấy nóng rát đau nhức, xung kích truyền lên từ khuỷu tay, áo chống đạn đã thủng 1 lỗ.

Không chỉ có 1 tay bắn tỉa ẩn trong bóng tối —— mà là 2 người!

Nếu không nhờ lá Six of Cups kia, không có áo chống đạn, cánh tay của Vu Cẩn rất có thể đã bị thương nặng, hoặc là bị loại ngay tại đây.

Nhịp tim của cậu bỗng nhiên tăng tốc.

Đường đạn của 2 tay bắn tỉa kia đều khó nắm bắt, thực lực ít nhất trên mức tiêu chuẩn, thậm chí là cùng cấp A, nhìn mức độ ăn ý này, rất có thể cùng tiểu đội ——

Vèo vèo hai tiếng, đạn lần thứ hai lao đến!

Vu Cẩn không chút do dự lùi lại, 3 người nghe thấy tiếng súng trong tai lập tức nôn nóng, thậm chí Caesar đã bắt đầu chửi bậy nhưng đã bị Tá Y ra lệnh ngậm miệng.

“Tiểu Vu thế nào rồi? Chỗ tôi không nghe thấy tiếng súng, cậu có thể phán đoán phương hướng không? Chúng tôi hỗ trợ.” Tá Y nhanh chóng nói.

Vu Cẩn thở dồn dập, dùng hết sức lực nói: “Hành lang, dài khoảng 200m, ánh sáng chiếu từ phía trước, phó bản trước đánh số 3 La Mã, có thể nhìn thấy trên cửa. Quân địch có 2 người, bắn tỉa đôi cùng đội, phối hợp ăn ý ——”

Tá Y, Văn Lân đồng thời giật mình: “Bắn tỉa đôi?!”

Không đợi Vu Cẩn đáp lại, sắc mặt Tá Y trở nên trầm trọng: “Tiểu Vu nghe này. Cố hết sức tiến vào phó bản, có thể trốn thì trốn ngay, không cần đánh bừa. Bắn tỉa đôi là phương pháp chiến đấu của giải trí Tỉnh Nghi.”

Vu Cẩn: “Tỉnh Nghi?!”

Văn Lân bổ sung: “Tỉnh Nghi giả, trong ngũ dạ, tứ thỉ quán hầu, như tỉnh chi dung nghi(2) —— đội hình của Tỉnh Nghi là khó giải quyết nhất trong các công ty. Bao gồm cả chiến đội và thực tập sinh, tất cả đều là bắn tỉa hoặc dự bị bắn tỉa, song C(đôi center) nhất định phải phối hợp bắn tỉa chặt chẽ. Năm đó Tỉnh Nghi vào được top 8 Star League chính là nhờ song C dùng đạn dồn quân địch đến bất cứ vị trí nào họ muốn ——”

(2) Tỉnh Nghi giả, ngũ dạ chi nhất, tứ thỉ quán hầu, như tỉnh chi dung nghi: nguyên văn là 井仪者,五射之一,四矢贯侯,如井之容仪. Đại khái là nói tới 5 kỹ thuật bắn cung thời xưa, đọc mấy trang rồi vẫn khó hiểu quá, chờ cao nhân ghé qua

Thân thể Vu Cẩn rung mạnh.

Cậu đột nhiên nhận ra đường trốn của mình không phải là lựa chọn chủ quan, mà bị buộc phải quyết định trong lúc bị ngắm bắn ——

Cậu chính là con mồi bị áp giải bởi 2 tay bắn tỉa của giải trí Tỉnh Nghi.

Nhưng mà lúc này đã không còn đường lui nữa, trước mặt chỉ có 1 con đường duy nhất.

Cánh cửa phó bản thứ 2 ầm ầm mở ra trước mặt Vu Cẩn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau