Sống Lại Mạt Thế, Chồng Trữ Súng, Vợ Trữ Lương

Chương 18: Chia Sẻ Không Gian

Trước Sau
“Chắc chắn phải dự trữ lương thực và vật tư, nhưng mua về cất ở đâu?”

Đinh Mộ suy nghĩ một lúc, quyết định kể chuyện không gian cho anh nghe.

Cô nắm lấy tay Mai Ngạn Quân, ý niệm vừa động, hai người xuất hiện trước căn nhà trong không gian.

Nhìn ánh sáng đột ngột và môi trường xa lạ, Mai Ngạn Quân bối rối. “Đây là đâu?”

“Mai tiên sinh, chào mừng anh đến với không gian của em.”

Đinh Mộ mỉm cười nhìn anh. “Đây là không gian em có được sau khi được trọng sinh.”

Bình thường Đinh Mộ thích đọc tiểu thuyết và phim ảnh huyền huyễn, cho nên Mai Ngạn Quân cũng biết về không gian.

Sau khi ngạc nhiên, anh cẩn thận quan sát không gian này, một căn nhà hai tầng rộng khoảng 80, 90 mét vuông, một cái hồ nhỏ phun trào nước, đằng xa là một mảnh đất đen rộng bằng khoảng hai sân bóng đá.

Bên cạnh ngôi nhà là hàng đống gạo, bột mì, dầu ăn, rau xanh, trái cây và các vật tư khác được dán nhãn, xếp gọn gàng.

Còn có 30 thùng dầu loại 50 lít mỗi thùng, trên nhãn ghi là xăng.

Có rất nhiều vật tư linh tinh khác, có những chậu cây giống trên mặt đất.

Không biết thứ gì được trồng trong hai mảnh đất đen hình chữ nhật, đã mọc những mầm non xanh mướt, bên cạnh trồng một hàng cây giống ăn quả.



“Đó là khoai tây và khoai lang, mới trồng được nửa tháng mà đã cao thế này, sau này đất ở đây có thể trồng lương thực, cây ăn quả cũng sống sót rồi.” Thấy anh nhìn về phía đất trồng, Đinh Mộ giải thích.

Ra khỏi không gian, Đinh Mộ lấy cuốn sổ ghi chép vật tư đã sắp xếp gọn gàng ra, Mai Ngạn Quân cẩn thận lật sổ đọc.

Lâu sau, anh gập sổ lại, nhíu mày.

“Mộ Mộ, anh đã trải qua thời gian khá lâu trong kiếp trước, bốn người nhà mình chỉ dựa vào những vật tư này thì còn lâu mới đủ, cần phải mua thêm.”

Đinh Mộ do dự một chút, kể cho Mai Ngạn Quân chuyện bán nhà, mặc dù căn nhà đã được sang tên cho cô trước khi đăng ký kết hôn.

“Em đã bán căn nhà trong khu trường học rồi, 720 vạn, số tiền này vẫn chưa ghi vào sổ sách.”

“Có 40 vạn tiền lương và tiền thưởng vừa phát trong hai thẻ ngân hàng trong ngăn kéo phòng, giữ lại một phần làm tiền sinh hoạt một năm, phần còn lại dùng để tiếp tục dự trữ vật tư.”

Nghe Mai Ngạn Quân kể về những thảm họa sẽ xảy ra sau này, Đinh Mộ, người đã trải qua những thảm họa đầu tiên càng quyết tâm phải tích trữ thêm nhiều vật tư.

Cộng với số tiền trong thẻ của Mai Ngạn Quân, trong tay bọn họ có tổng cộng 750 vạn đồng có thể sử dụng.

Căn nhà bọn họ đang ở bây giờ nằm trên tầng 27, kiếp trước khi mất nước mất điện, việc đi lại giữa các tầng trở thành thách thức lớn nhất.

Khu chung cư này gần trường học, kiếp trước chính phủ đã trưng dụng trường học làm nơi tạm trú tạm thời, một số người không thể vào được nên lang thang xung quanh nơi này, thậm chí những người đói khát còn đột nhập vào nhà dân tấn công chủ nhà.

Vì lý do an toàn, ba mẹ con bọn họ đã chuyển đến khu nhà dựng tạm do chính phủ xây dựng tại trường học.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau