Song Trùng

Chương 450: Cô gái số 77

Trước Sau
Trái tim tất cả mọi người đều bị cô gái này chinh phục từ cái nhìn đầu tiên. Bộ váy dạ hội màu xanh đen mà cô gái mặc là một tuyệt tác của nghệ thuật, với tone màu của dải ngân hà vô cùng xinh đẹp và tráng lệ. Ánh sáng dường như hội tụ vào trang phục của cô, tạo nên một hiệu ứng phản chiếu lấp lánh, như những vì sao đang trải dài trên vũ trụ.

Váy dạ hội ôm sát từ vai xuống eo, tôn lên vòng eo thon gọn của cô gái. Từ eo xuống, váy tung bay như ánh sao băng rơi, làm nổi bật vẻ đẹp nữ tính và quyến rũ của cô. Chất liệu vải mềm mịn, nhẹ nhàng trải dài từ đùi xuống tạo nên những đường cong mềm mại, khiến người ta không thể rời mắt khỏi cô gái này.

Điểm nhấn cuối cùng cho bộ trang phục của cô là một chiếc đai kim loại màu bạc thắp sáng, nằm ngắn ngang qua eo cô. Chiếc đai này không chỉ làm tôn lên vẻ đẹp của váy, mà còn thêm một chút phá cách và cá tính cho cô gái.

Không chỉ trang phục, vẻ ngoài của cô gái cũng khiến mọi người trầm trồ. Mái tóc dài mượt màu nâu đỏ được cô gái buộc phần trước lên cao, để lộ nét thanh tú và gương mặt xinh đẹp. Đôi mắt màu xám sâu thẳm như đại dương, rọi sáng cả không gian xung quanh. Đôi môi hồng mềm mại, như muốn thầm thì gửi đi những lời ngọt ngào.

Tuy gương mặt đã bị che đi phần nào bởi chiếc mặt nạ màu trắng, nhưng cũng không thể nào che giấu đi những chi tiết xinh đẹp và hài hoà từ ngũ quan của cô gái.

Cô gái di chuyển nhẹ nhàng, mỗi bước chân trên thảm đỏ như nhấp nhô theo nhịp tim của mọi người. Nụ cười tươi rạng rỡ trên môi cô khiến mọi ánh nhìn đổ dồn về phía cô. Cô gái này thực sự là một vị thần nữ từ một vùng trời khác, mang đến vẻ đẹp và sự quyến rũ tuyệt vời. Và cứ như những nơi cô bước qua, mọi thứ xung quanh đều chỉ còn là phông nền.

“Thật ngại quá, ông đang tìm tôi sao?”

Giọng nói của cô gái vang lên, nhẹ nhàng và êm ái như những nốt nhạc nhẹ nhàng trôi lững lờ trên không khí. Cô nâng cổ tay lên, để lộ vòng tay màu hồng nhạt mang số hiệu 77 trên làn da trắng mịn của cô.

Nam Cung Lục Trà ngay lập tức trợn mắt, gương mặt cũng tái xanh, trong miệng không ngừng lầm bầm:“Không thể nào…”

Ngay lúc này phía trên sân khấu, Tịch Hàng và Mục Hành cũng vô cùng ngạc nhiên trước sự xuất hiện của nhân vật lạ mặt, đến mức suýt thì bước hụt chân.

Còn về phía của Tịch Cảnh Dương, anh nhíu mày nhìn vào cô gái đang mang vòng tay mang số 77, cảm giác vừa xa lạ vừa rất đỗi quen thuộc khiến anh vô thức đi về phía cô.

Nhưng chưa đi được hai bước lại đụng trúng một nhân viên phục vụ, khiến mâm rượu trên tay đối phương đổ hết vào người anh.



Nhân viên phục vụ hoảng sợ không ngừng cúi gập người xin lỗi:“Xin lỗi…Tịch Tổng, thật xin lỗi, áo của anh bẩn rồi, tôi sẽ chuẩn bị bộ lễ phục khác cho anh ngay!”

Dù vô cùng khó chịu vì bị làm đổ rượu, Tịch Cảnh Dương vẫn giữ được sự điềm tĩnh. Anh nhìn chằm chằm vào cô gái mặc váy xanh đen, ánh mắt anh như muốn xuyên thấu lớp mặt nạ trắng che khuất gương mặt của cô.

Tuy nhiên anh vẫn buộc phải đi theo nhân viên phục vụ để thay lễ phục trước.

Trong lúc Tịch Cảnh Dương rời đi, Tịch Hàng đã lấy lại được bình tĩnh, ông chăm chú đánh giá cô gái vừa xuất hiện.

Khí chất thanh cao, vẻ đẹp kiều diễm và sự quyến rũ tỏa ra từ cô khiến Tịch Hàng không thể rời mắt. Ông nhận ra rằng cô gái này không phải là người bình thường, mà có một khí tức không thể lẫn vào đâu được.

Trong khi đó, Mục Hành đang cố gắng thu thập thông tin về cô gái từ danh sách khách mời. Nhưng đáng tiếc, không có bất kỳ thông tin nào về cô gái này, điều đó bắt đầu khiến anh lo lắng, làm sao anh có thể để cô gái lạ mặt này nhảy cùng Boss nhà mình, làm vậy chẳng khác nào tiếp tay cho đối phương đào góc tường của bà chủ tương lai.

Lúc này tiếng xôn xao vang lên khắp cả hội trường, ai nấy đều tò mò về thân phận của cô gái vừa xuất hiện, thì đã may mắn trở thành cô gái sẽ nhảy điệu đầu tiên cùng Tịch Cảnh Dương.

Ngay lúc mọi người đều đổ dồn sự ngưỡng mộ về phía cô, thì giọng nói đầy nghi ngờ từ sân khấu vang lên:“Vị tiểu thư này, cô chắc chắn vòng tay của cô mang số 77 chứ?”

Người vừa lên tiếng hỏi là Tịch Hàng. Ông có thể đánh giá qua vẻ ngoài và khí chất của cô gái, biết được cô không đơn giản, nhưng người mà ông muốn tác hợp cho Tịch Cảnh Dương, chỉ có thể là Nam Cung Lục Trà. Chỉ có thực hiện hôn ước giữa Tịch Gia và Kỷ Gia, mới có thể khiến nhà họ Tịch vĩnh viễn đứng ở đỉnh cao.

Dù cho cô gái vừa xuất hiện mang lại cảm giác sang trọng và cao quý hơn Nam Cung Lục Trà gấp trăm lần, nhưng so về xuất thân thì không một ai của Nước Z này, có thể so được với cháu gái duy nhất của nhà họ Kỷ.

…----------------…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau