Sư Phụ Của Ta Biến Thành Bạch Tuộc Rồi
Chương 2: Đại hội luận kiếm (2)
Edit: Hy
Beta: Mon
"Ta chỉ có một thanh kiếm thôi." - Y nói.
Bảng danh binh thiên hạ là một bảng xếp hạng các vũ khí được cập nhật liên tục, những vũ khí có mặt trong danh sách này thường là đao và kiếm.
Các loại vũ khí khác nhau sẽ có những chỉ tiêu khác nhau để đánh giá, sau đó đưa ra tài liệu tham khảo. Đối với lộ khí tu [1] và luyện khí sư [2] mà nói, đây đều là những tài liệu vô cùng quý giá.
"Quỷ Tụ" và "Lạc Tinh" mà Chu Vẫn đang sở hữu hiện giờ đều là những thanh trọng kiếm. Trên bảng danh binh thiên hạ, thứ hạng của hai thanh kiếm này đều không dưới hai mươi vị trí đầu.
Cách đây không lâu, món vũ khí nổi tiếng này được Thu Thủy Kiếm Tông mua lại, sau đó trở thành phần thưởng trong đại hội luận kiếm năm nay.
Vị trí cao nhất năm nay thuộc về Chu Vẫn, sau khi trở thành quán quân đại hội, Quỷ Tụ nhanh chóng được đưa tới chỗ cậu. Giá trị của Quỷ Tụ vô cùng cao, ngay cả hộp gỗ đựng kiếm cũng được chế tác vô cùng tinh xảo, tỏa ánh sáng lấp lánh, khi ôm trên tay sẽ cảm nhận được sức nặng.
Ngày thứ hai sau khi lấy được Quỷ Tụ, Chu Vẫn liền rời khỏi Thu Thủy Kiếm Tông, mang theo nó xuống núi, một đường đi thẳng tới Vẫn Tinh Hải [3] ở phía bắc.
Nơi mà Chu Vẫn muốn tới có tên rất kỳ lạ - Thiên Nhai Hải Giác [4] - nằm ở cực bắc tu chân giới, dọc bên bờ Vẫn Tinh Hải. Đó là nơi cực kỳ hoang vu hẻo lánh, băng thiên tuyết địa không mọc nổi một ngọn cỏ. Chỉ có người chịu đựng được sự cô đơn tịch mịch mới có thể sống ở đó.
Tốc độ lên đường của Chu Vẫn không hề chậm, khi sắp tới được điểm đến, một đám cướp bỗng dưng xuất hiện cản đường.
Đám cướp này có tổng cộng mười mấy tu sĩ, thêm vài tên yêu quái mặt mày hung tợn. Chúng thường xuyên chờ sẵn ở con đường này, đánh cướp những tu sĩ đi đường một mình. Tuy là làm cướp, nhưng đám người này thật ra có vài quy tắc ngầm: chỉ được cướp tiền, không cướp mạng. Hơn nữa bọn chúng còn cực kỳ thông minh, từ trước đến nay đều chỉ hành động theo nhóm, nếu gặp phải kẻ đánh không lại thì quỳ lạy dưới đất van xin gọi đại gia, sau đó đưa cho người đó thêm vài bảo vật nhỏ. Chính vì thế, dù đã qua rất nhiều năm, băng cướp nhỏ này vẫn an ổn mà tồn tại.
Gã cầm đầu trên mặt xăm hình một con thanh lang [5], vác trên vai một thanh mã tấu lớn, to giọng ác ý đe dọa: "Nhanh nhanh nộp hết bảo vật ra, ông đây còn có thể tha cho mày một mạng!"
Chu Vẫn thành thật trả lời: "Ta không có tiền." Trên cả quãng đường, lộ phí của y cũng sắp dùng gần hết rồi.
"Thế còn pháp khí đâu? Kỳ trân dị bảo đâu? Chẳng lẽ mấy cái này lại không có?" Đám cướp cười lạnh nói "Người tới thiên nhai thạch trao đổi tin tức, trên người chắc chắn không thiếu bảo vật."
"Khôn hồn thì giao hết ra đây, đừng có làm mất thời gian của bọn ông."
"Ta chỉ có kiếm thôi." Y nói.
Lời nói vừa dứt, ánh kiếm sáng ngời bạo khởi, chỉ trong khoảnh khắc liền lướt qua xung quanh nơi Chu Vẫn đứng. Lúc thiếu niên tra kiếm vào vỏ, mấy tên cướp đã bị kiếm khí chém phải, nằm lăn lộn trên đất kêu như heo, có vài tên còn lớn tiếng gọi "Đại hán".
Chu Vẫn nhìn gã cầm đầu đang cầm mã tấu, hỏi: "Lại tiếp vài chiêu không?" Nhìn bộ dạng của cậu ta, hình như còn chơi chưa có đã.
Cứ như vậy, Chu Vẫn thuận lợi nhận thêm được một khoản lộ phí trở về, đó là tiền mà đám cướp dâng lên để xin tha mạng, sau đó ngàn ân vạn tạ mà tiễn vị tiểu ma đầu này đi.
Trải qua tình huống ngoài lề này, lại thêm vài ngày nữa, cuối cùng y cũng tới được nơi mình muốn tìm.
*
Bầu trời Vẫn Tinh Hải quanh năm chỉ có một màu tím ảm đạm, xung quanh bờ biển, nơi đâu cũng là những mảng đá nham thạch lớn nhô lên cùng cát sỏi. Chính vì vậy, tiểu lâu kim sắc được xây dựng ở giữa những tảng đá lớn kia trông như một viên ngọc quý lạ thường.
Tấm hoành treo trước tiểu lâu kim sắc kia được viết bốn chữ lớn "Thiên Nhai Hải Giác", tương truyền là nét chữ của một vị cường giả của tu chân giới.
Thiên Nhai Hải Giác là nơi ở của Thiên Nhai Thạch.
Thiên Nhai Thạch là một tảng đá, không chỉ vậy mà còn là một tảng đá thành tinh, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, còn được gọi với cái tên Bách Hiểu Sinh của Tu Chân Giới. Chỉ cần ngươi đưa ra câu hỏi, nó chắc chắn sẽ cho ngươi câu trả lời.
Điều đáng tiếc chính là, Thiên Nhai Thạch tuy mở được linh trí, thế nhưng lại không thể hóa hình. Chính vì vậy nó đã điều khiển những con rối do bản thân chế tạo xây dựng nên tiểu lâu kim sắc này, như vậy thì nó không phải dãi nắng dầm mưa nữa rồi.
"Tại hạ không gì không biết" chính là câu cửa miệng của Thiên Nhai Thạch.
Muốn Thiên Nhai Thạch mở miệng, bắt buộc phải trao đổi gì đó với nó. Phí mở miệng của Thiên Nhai Thạch, ít nhất là một viên Đông Hải Minh Châu. Vấn đề càng khó trả lời, giá trị vật phẩm phải trả cho Thiên Nhai Thạch càng cao.
Lý do Chu Vẫn đến đây, là vì cậu thiếu niên này muốn nhận được đáp án của một câu hỏi.
- ----------------------------------------
[1] Lộ khí tu: Những người tu luyện pháp khí
[2] Luyện khí sư: Những người chế tạo pháp khí
[3] Vẫn Tinh Hải: Biển Thiên Thạch / Biển Sao Băng
[4] Thiên Nhai Hải Giác: Chân Trời Góc Biển / Chân Mây Góc Bể
[5] Thanh lang: Sói xanh
Beta: Mon
"Ta chỉ có một thanh kiếm thôi." - Y nói.
Bảng danh binh thiên hạ là một bảng xếp hạng các vũ khí được cập nhật liên tục, những vũ khí có mặt trong danh sách này thường là đao và kiếm.
Các loại vũ khí khác nhau sẽ có những chỉ tiêu khác nhau để đánh giá, sau đó đưa ra tài liệu tham khảo. Đối với lộ khí tu [1] và luyện khí sư [2] mà nói, đây đều là những tài liệu vô cùng quý giá.
"Quỷ Tụ" và "Lạc Tinh" mà Chu Vẫn đang sở hữu hiện giờ đều là những thanh trọng kiếm. Trên bảng danh binh thiên hạ, thứ hạng của hai thanh kiếm này đều không dưới hai mươi vị trí đầu.
Cách đây không lâu, món vũ khí nổi tiếng này được Thu Thủy Kiếm Tông mua lại, sau đó trở thành phần thưởng trong đại hội luận kiếm năm nay.
Vị trí cao nhất năm nay thuộc về Chu Vẫn, sau khi trở thành quán quân đại hội, Quỷ Tụ nhanh chóng được đưa tới chỗ cậu. Giá trị của Quỷ Tụ vô cùng cao, ngay cả hộp gỗ đựng kiếm cũng được chế tác vô cùng tinh xảo, tỏa ánh sáng lấp lánh, khi ôm trên tay sẽ cảm nhận được sức nặng.
Ngày thứ hai sau khi lấy được Quỷ Tụ, Chu Vẫn liền rời khỏi Thu Thủy Kiếm Tông, mang theo nó xuống núi, một đường đi thẳng tới Vẫn Tinh Hải [3] ở phía bắc.
Nơi mà Chu Vẫn muốn tới có tên rất kỳ lạ - Thiên Nhai Hải Giác [4] - nằm ở cực bắc tu chân giới, dọc bên bờ Vẫn Tinh Hải. Đó là nơi cực kỳ hoang vu hẻo lánh, băng thiên tuyết địa không mọc nổi một ngọn cỏ. Chỉ có người chịu đựng được sự cô đơn tịch mịch mới có thể sống ở đó.
Tốc độ lên đường của Chu Vẫn không hề chậm, khi sắp tới được điểm đến, một đám cướp bỗng dưng xuất hiện cản đường.
Đám cướp này có tổng cộng mười mấy tu sĩ, thêm vài tên yêu quái mặt mày hung tợn. Chúng thường xuyên chờ sẵn ở con đường này, đánh cướp những tu sĩ đi đường một mình. Tuy là làm cướp, nhưng đám người này thật ra có vài quy tắc ngầm: chỉ được cướp tiền, không cướp mạng. Hơn nữa bọn chúng còn cực kỳ thông minh, từ trước đến nay đều chỉ hành động theo nhóm, nếu gặp phải kẻ đánh không lại thì quỳ lạy dưới đất van xin gọi đại gia, sau đó đưa cho người đó thêm vài bảo vật nhỏ. Chính vì thế, dù đã qua rất nhiều năm, băng cướp nhỏ này vẫn an ổn mà tồn tại.
Gã cầm đầu trên mặt xăm hình một con thanh lang [5], vác trên vai một thanh mã tấu lớn, to giọng ác ý đe dọa: "Nhanh nhanh nộp hết bảo vật ra, ông đây còn có thể tha cho mày một mạng!"
Chu Vẫn thành thật trả lời: "Ta không có tiền." Trên cả quãng đường, lộ phí của y cũng sắp dùng gần hết rồi.
"Thế còn pháp khí đâu? Kỳ trân dị bảo đâu? Chẳng lẽ mấy cái này lại không có?" Đám cướp cười lạnh nói "Người tới thiên nhai thạch trao đổi tin tức, trên người chắc chắn không thiếu bảo vật."
"Khôn hồn thì giao hết ra đây, đừng có làm mất thời gian của bọn ông."
"Ta chỉ có kiếm thôi." Y nói.
Lời nói vừa dứt, ánh kiếm sáng ngời bạo khởi, chỉ trong khoảnh khắc liền lướt qua xung quanh nơi Chu Vẫn đứng. Lúc thiếu niên tra kiếm vào vỏ, mấy tên cướp đã bị kiếm khí chém phải, nằm lăn lộn trên đất kêu như heo, có vài tên còn lớn tiếng gọi "Đại hán".
Chu Vẫn nhìn gã cầm đầu đang cầm mã tấu, hỏi: "Lại tiếp vài chiêu không?" Nhìn bộ dạng của cậu ta, hình như còn chơi chưa có đã.
Cứ như vậy, Chu Vẫn thuận lợi nhận thêm được một khoản lộ phí trở về, đó là tiền mà đám cướp dâng lên để xin tha mạng, sau đó ngàn ân vạn tạ mà tiễn vị tiểu ma đầu này đi.
Trải qua tình huống ngoài lề này, lại thêm vài ngày nữa, cuối cùng y cũng tới được nơi mình muốn tìm.
*
Bầu trời Vẫn Tinh Hải quanh năm chỉ có một màu tím ảm đạm, xung quanh bờ biển, nơi đâu cũng là những mảng đá nham thạch lớn nhô lên cùng cát sỏi. Chính vì vậy, tiểu lâu kim sắc được xây dựng ở giữa những tảng đá lớn kia trông như một viên ngọc quý lạ thường.
Tấm hoành treo trước tiểu lâu kim sắc kia được viết bốn chữ lớn "Thiên Nhai Hải Giác", tương truyền là nét chữ của một vị cường giả của tu chân giới.
Thiên Nhai Hải Giác là nơi ở của Thiên Nhai Thạch.
Thiên Nhai Thạch là một tảng đá, không chỉ vậy mà còn là một tảng đá thành tinh, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, còn được gọi với cái tên Bách Hiểu Sinh của Tu Chân Giới. Chỉ cần ngươi đưa ra câu hỏi, nó chắc chắn sẽ cho ngươi câu trả lời.
Điều đáng tiếc chính là, Thiên Nhai Thạch tuy mở được linh trí, thế nhưng lại không thể hóa hình. Chính vì vậy nó đã điều khiển những con rối do bản thân chế tạo xây dựng nên tiểu lâu kim sắc này, như vậy thì nó không phải dãi nắng dầm mưa nữa rồi.
"Tại hạ không gì không biết" chính là câu cửa miệng của Thiên Nhai Thạch.
Muốn Thiên Nhai Thạch mở miệng, bắt buộc phải trao đổi gì đó với nó. Phí mở miệng của Thiên Nhai Thạch, ít nhất là một viên Đông Hải Minh Châu. Vấn đề càng khó trả lời, giá trị vật phẩm phải trả cho Thiên Nhai Thạch càng cao.
Lý do Chu Vẫn đến đây, là vì cậu thiếu niên này muốn nhận được đáp án của một câu hỏi.
- ----------------------------------------
[1] Lộ khí tu: Những người tu luyện pháp khí
[2] Luyện khí sư: Những người chế tạo pháp khí
[3] Vẫn Tinh Hải: Biển Thiên Thạch / Biển Sao Băng
[4] Thiên Nhai Hải Giác: Chân Trời Góc Biển / Chân Mây Góc Bể
[5] Thanh lang: Sói xanh
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất