Sư Tôn, Người Về Rồi…

Chương 55:

Trước Sau
\-A! Có ai không?! Cứu người! A! Tránh ra!!!!

Một thiếu nữ xinh đẹp vừa chạy vừa gào to, phía sau nàng là một con bạch tuộc, đúng , chính là một con bạch tuộc đen đen có hoa văn trắng trắng, không cần liên tưởng đến gấu trúc đâu, nó không phải.

Xúc tu bạch tuộc trơn trơn nhầy nhụa cuốn thiếu nữ lên , thiếu nữ giãy dụa, nhắm tịt mắt phóng loạn vài..... cái bát hay đĩa gì đó màu vàng kim, hiển nhiên linh căn của thiếu nữ là hệ kim, nhưng có vẻ không khống chế tốt cho nên chỉ huyễn hóa được vài.... "vũ khí " bình thường.

6 người Quân Tịch Ly ra tay giúp đỡ. Chủ yếu là đây là một ma thú cấp 3 tầng 4, Quân Tịch Ly đang cần một ma đan để dung hợp vào vũ khí của mình, mà con này trùng hợp là rất phù hợp.

Thấy Quân Tịch Ly có ý giúp đỡ \( nhầm to rồi Vô Nhiên, Tịch Ly chỉ là cảm thấy ma đan kia phù hợp thôi\) , Phong Vô Nhiên như vô ý mà liếc qua 4 người còn lại, 4 người hiểu ý mà tiến lên giúp đỡ, không đùa đâu, họ cũng không muốn chết sớm như vậy!

Quân Tịch Ly vừa dùng linh lực truyền vào hạt giống trong tay, hạt giống lớn lên trong chớp mắt,trưởng thành thành một sợi dây leo thật dài có gai, trên gai đương nhiên có thêm độc tố, sau đó cuốn quanh bạch tuộc đen trắng, nhưng mà da bạch tuộc lại quá cứng, gai nhọn chẳng làm được gì nó hết.

Quân Tịch Ly một tay cầm chặt Tử Phong, chém đứt xúc tu ngoằn ngoèo của con bạch tuộc. 4 người còn lại cũng không rảnh rỗi, Mộc Lăng Phong huyễn hóa ra thật nhiều kiếm băng, đâm xuống thân thể bạch tuộc, Mạc Từ và Mạc Vũ phối hợp chặt chẽ, ám linh lực có khả năng ăn mòn rất mạnh, dùng ám linh lực tạo hai phi châm, đâm vào mắt bạch tuộc.

Bị đâm trúng mắt làm bạch tuộc đau đến tức điên lên, nhân lúc đó Quân Tịch Ly dùng linh lực điều khiển dây leo cuốn chặt bạch tuộc làm nó khó động đậy, tiếc là phù chú của y đã hết, nếu không thì dùng một Định Thân phù là dễ dàng hơn nhiều, Mộc Lăng Phong bảo vệ Mục Thư Kỳ, còn hắn à.... đang cầm một lọ thuốc độc , rải lên đôi mắt bị thương của bạch tuộc, Luyện Đan sư không giỏi chiến đấu, nhưng giết người thì cũng không phải là không thể.

Độc dược nhanh chóng thấm vào máu, động tác của bạch tuộc chậm dần sau đó cứng nhắc, lâu lâu co giật, giống như máy móc bị hỏng.

Sau đó bạch tuộc ngã xuống, thiếu nữ trong khi chiến đấu đã sớm bị bạch tuộc vứt xuống đất, không biết là bị dọa tới ngất xỉu hay đập quá mạnh nên ngất nữa.

\-Đau đầu quá....



Thiếu nữ mở mắt, đôi mắt màu cam xinh đẹp nước mắt lưng tròng chớp chớp, tay xoa xoa đầu.

\-Cảm ơn các ngươi, a, quên hỏi, các ngươi tên là gì? Ta tên là Tử Lệ Lệ!

Thiếu nữ phát hiện 6 người, liền giống như đã quên đau đớn, hoạt bát nói, mắt sáng lấp lánh, trong tâm trí thì đang tính toán mấy vị nam tử xinh đẹp này là ai a.

Không sai, đây là tiểu công chúa Lệ Lệ, Lệ Lệ vốn là một hủ nữ, trong khi đang đi trên đường, vì mải mê xem truyện đam mỹ quá mức cho nên không để ý đường đi, thế là dẫm phải vỏ chuối.... bị ngã xuống cống, cuối cùng vẻ vang xuyên không, thành một con linh chồn độ kiếp hóa hình thất bại , tiếp theo là gặp Tử Tranh, dưới sắc đẹp mang vẻ công khí ngời ngời \( thật ra ban đầu Lệ Lệ nghĩ Tử Tranh là thụ, khụ khụ\) của Tử Tranh, Lệ Lệ quyết tâm đi theo Tử Tranh, vì da mặt đủ dày, cuối cùng Lệ Lệ vui vẻ được đi theo Tử Tranh về Yêu Cung, đồng thời nhận Tử Tranh làm nghĩa huynh, Lệ Lệ đã thử hết các đối tượng còn độc thân với Tử Tranh, nhưng kết quả thật nản lòng, Tử Tranh một chút cũng không động tâm, vì vậy Lệ Lệ đã chuyển qua mấy nhân viên trong Yêu Cung.

Vài ngày trước nghe nói ca ca đã tìm được ý trung nhân còn định cưới người đó, Lệ Lệ sống chết muốn xem mặt tẩu tẩu nhưng Tử Tranh bảo vệ quá quý không cho nhìn mặt, nên Lệ Lệ tưởng tẩu tẩu là nữ.... tâm như tro tàn Lệ Lệ bỏ nhà ra đi, đương nhiên, trước khi đi cô bé không quên vớ theo vài bảo vật trong Yêu Cung, còn tiện thể vớ thêm một hộ vệ, tiếc là vì tò mò cô bé lỡ biến hộ vệ về nguyên hình lại còn thu nhỏ , bây giờ hộ vệ của cô đang nằm trong không gian bế quan chờ ngài khôi phục.

Gặp phải ma thú cao cấp, không có hộ vệ, một con chồn tinh như cô làm sao có thể thoát được? Nhưng có lẽ là vận khí thường có của người xuyên việt, cuối cùng Lệ Lệ vẫn không có chết.

Trong 6 người, chỉ có Mục Thư Kỳ là nói chuyện nhiều hơn một chút, cho nên liền cùng Lệ Lệ đàm đạo.

Phong Vô Nhiên ôm chặt cánh tay Quân Tịch Ly, mắt lạnh mà nhìn hai người ngây thơ \(ngu ngốc\) đang nói nhảm, Quân Tịch Ly rút tay, nhưng Phong Vô Nhiên ôm quá chặt đành thôi.

\-Chúng ta trở về chứ?

Nhận được cái gật đầu của 4 người còn lại và một ánh mắt mờ mịt không hiểu của Lệ Lệ, Quân Tịch Ly lấy phù ra, một tay xé rách.

Họ đã ở đây một thời gian rồi, sương mù trong Ma Mị Vụ Vực có thể ảnh hưởng đến tâm trí, thậm chí hít nhiều có thể dẫn dụ tâm ma, thế nên bây giờ họ cần ra ngoài rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau