Sư Tôn, Người Về Rồi…

Chương 58:

Trước Sau
Kết thúc vòng đầu , không mấy ngạc nhiên khi người thắng là những người có danh tiếng trong tông môn, làm mọi người ngoài dự liệu có lẽ là Tinh Nguyệt, những pháp quyết tinh diệu khiến đối thủ gục trong vòng 3 chiêu làm mọi người rớt cằm.

Quân Tịch Ly cũng khá kin ngạc, phải biết, bình thường tính cách của Tinh Nguyệt rất là.... ngây thơ trẻ con, không ngờ một khi ra tay lại lợi hại như vậy.

Vòng kế tiếp là quần đấu. Một đám 50 người sẽ lên lôi đài, 10 người cuối cùng ở lại trên lôi đài sẽ vào vòng tiếp theo.

Quân Tịch Ly, Phong Vô Nhiên, Tinh Nguyệt và Mạc Vũ được phân cùng nhóm, thật ra đối với Mạc Vũ, Quân Tịch Ly có chút bài xích mơ hồ bởi vì trực giác của sát thủ cho y biết , Mạc Vũ rất nguy hiểm, nguy hiểm hơn Mạc Từ nhiều, hai người một thích chơi dương mưu, một thích chơi âm mưu, tuy đều là thích chơi tâm kế, nhưng người sau lại khó đề phòng và nguy hiểm hơn.

Giống như cái bản mặt của Mạc Vũ vậy, Mạc Từ nếu không thích liền sẽ lười cùng ngươi nói một câu , nhưng Mạc Vũ lại khác, cho dù là chán ghét hay yêu thích, Mạc Vũ đều trưng vẻ mặt giống nhau, khiến không ai nhìn thấu được hắn.

Thật ra thì, tính cách Mạc Vũ rất giống y trước kia, đều giả tạo đến khiến người ta không tìm được lỗi sai, giả tạo đến lừa luôn chính mình. Những người như vậy thật giống như những chiếc bóng, làm cho con mồi quen thuộc với chiếc bóng vô hại và mờ nhạt, đến khi con mồi buông lỏng đề phòng, liền bất cứ đâm một nhát, một nhát trí mạng!

Người như vậy nếu muốn đạt được thứ gì, sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào, người như vậy nếu ở cạnh sẽ rất áp lực, lúc nào cũng đề phòng khắp nơi.....

Bài xích bởi vì, cùng là một loại người, hai người bọn họ biết thủ đoạn của đối phương.... không ai muốn trần trụi đứng trước mặt người khác, cho nên Quân Tịch Ly và Mạc Vũ không thích nói chuyện với nhau.

Quân Tịch Ly liếc qua ba người, ba người cùng gật đầu , sau đó liền đi giải quyết đối thủ.

Đương nhiên Phong Vô Nhiên thì thả bạch hổ ra, cho nó một mình chiến đấu, còn hắn thì đi giúp sư tôn.

Những người trên đài cũng không ngốc, trừ một vài người thích độc lai độc vãng thì gần như tất cả đều hợp thành một đội.

Quân Tịch Ly ngả ra đằng sau tránh một quả cầu lửa, đồng thành nhảy lên tránh một kiếm.Vết thương trên người tuy đã xử lý và uống qua đan dược, nhưng vẫn có ảnh hưởng đến động tác của Quân Tịch Ly.



"Keng! "

Tiếng va chạm chói tai, Phong Vô Nhiên lật kiếm ngăn cản một ám khí không biết bay từ đâu tới, Quân Tịch Ly lấy cung ra, bắn một tên chặn lại một con hổ vàng kim đang vồ về phía Phong Vô Nhiên, lôi đài rất loạn, thuật pháp không thiếu , binh khí lại càng nhiều, lác đác trong đống người là một vài con linh thú, màu sắc xinh đẹp của linh lực như pháo hoa bay khắp nơi, may mà xung quanh lôi đài có bố trí kết giới ngăm cách, nếu không có lẽ là ngộ thương một đống khán giả mất.

Tinh Nguyệt dùng một đống cây cỏ cuốn chính mình thành một cái kén, thành công tránh thoát hàng chục cây kiếm băng, phía Mạc Vũ ngược lại nhẹ nhàng hơn nhiều, hắn thả một ít xương mù che mắt người xung quanh, sau đó nhẹ nhàng đá những người đó xuống đài, xem vẻ mặt ngu ngơ nghẹn khuất kia là biết bọn họ tức cỡ nào.

Kết thúc khá bình thản, vì mọi người đều ra tay có chừng mực nên bị thương là có nhưng cũng không ai bị phế hay chết.

Trận thi đấu cuối cùng là vào 3 ngày sau nữa.

Bây giờ chỉ còn lại 204 người, ngoài những người cực kỳ may mắn ra, tất cả mọi người vào đây đều bằng thực lực, tất nhiên là loại bỏ thêm 44 người của các chức nhiệm phụ trợ. Cho nên cuối cùng chỉ còn 160 người.

Vòng này thi đấu đồng đội , đệ tử tự chọn đội của mình, vòng này không đấu cùng đội còn lại nữa, mà là đi vào Thú Lâm săn ma đan và yêu đan kiếm điểm, điểm của 7 đội cao nhất sẽ có danh ngạch vào bí cảnh.

Quân Tịch Ly không rối rắm về việc lựa chọn đồng đội lắm, bởi vì y đã có vài ý định trước rồi.

Cuộc thi vừa kết thúc, Mục Thư Kỳ lại kéo thêm vài người đến mời Quân Tịch Ly và Phong Vô Nhiên, Quân Tịch Ly đồng ý, Phong Vô Nhiên thì đương nhiên nghe theo Quân Tịch Ly.

Ngoài một đệ tử được gọi là Nghiêm Chấn xa lạ ra những người còn lại Quân Tịch Ly đều quen biết , là Mục Thư Kỳ, Mộc Lăng Phong, Mạc Từ, Mạc Vũ, Hách Lan, Tinh Nguyệt, Lạc An Du.

Vì sẽ là đồng đội trong khoảng thời gian tới cho nên không thể không hiểu biết gì về nhau nên mọi người quyết định trong 3 ngày tới sẽ cùng nhau rèn luyện , tuy là Thú Lâm bên ngoài không quá nguy hiểm nhưng cũng chỉ là bên ngoài, muốn giết được ma thú và yêu thú để lấy đan của chúng nó cần vào sâu trong Thú Lâm để tìm kiếm, bên trong những yêu thú và ma thú cấp 4,5 thậm chí là 6 thì không thiếu, không cẩn thận là mất mạng như chơi, cho dù có vài trưởng lão đi theo bảo vệ nhưng mỗi năm để tử chết ở Thú Lâm vẫn có đến vài trăm người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau