Chương 86:
\-Vương Thượng. Thanh Mãng Lộc Tu đã chết, ma thú cao cấp trong Ma Mị Vụ Vực đang tranh giành vị trí Ma Vương của Thanh Mãng Lộc Tu. Để tránh trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, những con ma thú cấp thấp hơn đã chạy ra khỏi Ma Mị Vụ Vực, gây nên bạo động khá lớn.
\-Chết? Ai giết.
Vương Thượng giọng điệu không để ý, giống như con Thanh Mãng Lộc Tu kia chỉ là.... rác rưởi.
\-Thuộc hạ vô dụng, chưa điều tra ra. Nhưng ma đan của Thanh Mãng Lộc Tu đã bị móc ra, xung quanh xác của nó cũng có dấu hiệu của trận pháp và ma khí chưa tiêu tán.
\-Ồ, lâu năm không thấy, Khương Thác Đại Lục này dường như thú vị thêm rồi ha.
\-Ngươi nói coi. Nếu ta mang Vĩ Ngạn đến đây, thì vùng đất xấu xí này có thể trở nên xinh đẹp hơn không?
Vương Thượng giọng điệu suy tư, nhìn ra khung cảnh xanh tươi bên ngoài, dường như như thật sự có ý định hợp nhất hai Đại Lục một lần nữa.
Lệ Sứ kia không chút do dự trả lời.
\-Nếu hợp nhất hai Đại Lục, ma khí và âm khí của Vĩ Ngạn sẽ cắn nuốt hết linh khí và yêu khí của Khương Thác.
Vương Thượng tiếp lời.
\-Ma khí và âm khí mỹ lệ như vậy, đương nhiên là nên có mặt ở khắp mọi nơi. Đúng không?
Vương Thượng gảy gảy móng tay, giọng điệu mang theo nồng đậm hứng thú ác liệt.
\-Vương Thượng luôn đúng.
\-Haha, vẫn là con rối của ta tốt nhất. Đủ nghe lời.
Vương Thượng cười đến khiến người ta sởn gai ốc, giọng điệu tự hào pha lẫn điên cuồng và bi ai , nhưng rốt cuộc cũng không ai biết, rốt cuộc hắn bi ai cái gì.
\-A, ngươi đi Ma Mị Vụ Vực, cho những ma thú kia một chút "ngon ngọt " , làm bọn nó, điên cuồng đi.
\-Vâng...
......
\-Ha, điên loạn hết đi. Như vậy, mọi thứ mới có ý nghĩa. Điên cuồng a.... thật sự là một sắc thái đẹp đẽ.
Âm thanh vang vọng trong cung điện tối tăm, làm cho khung cảnh phủ lên một tần u ám khủng bố.
......
\-Vương! Ma thú trong Ma Mị Vụ Vực bạo động!
Yêu Vương vừa có một buổi tối mỹ mãn, chợt nghe ngoài cửa truyền đến giọng nói hốt hoảng. Yêu Vương nhíu mày, thiết lập một trận pháp ngăn cách âm thanh để tránh làm ồn đến Lạc An Du, sau đó có chút bực bội mà bước ra khỏi phòng, lạnh giọng.
\-Tốt nhất là ngươi thật sự có tin tức quan trọng. Nếu không.....
Yêu tộc kia run rẩy , cố gắng nhịn xuống cảm giác muốn quỳ lạy của mình, bắt đầu nghiêm trọng nói.
\-Vương.... Ma Vương.... Thanh, Thanh Mãng Lộc Tu bị giết chết. Ma thú cao cấp đang tranh giành Vương.... Vương vị, ma thú cấp thấp sợ gặp họa sát sát thân, vậy nên chạy khỏi, khỏi Ma Mị Vụ Vực!
\-Thanh Mãng Lộc Tu? Ai giết được con rắn đầu tuần lộc đó?
Tử Tranh nhíu mày, tu vi của Thanh Mãng Lộc Tu cao hơn hắn nhiều , nhưng con ma thú này mấy năm nay bế quan tu luyện, cho dù là bế quan thất bại thì tu vi cũng không xuống cấp quá nghiêm trọng, vậy rốt cuộc ai có thể giết nó?
\- Thuộc hạ, thuộc hạ không tra ra.
\-Lui ra đi.
\-Vâng!
Yêu tộc kia như được bôi dầu vào chân, chớp mắt đã chuồn đi mất tăm.
....
Cùng lúc đó, các môn phái và cung phủ cũng nhận được tin tức yêu thú bạo động, nhưng bọn họ tra không ra lý do tụi nó bạo động.
4 môn phái quyết định phái người đi xem rõ thực hư. Liên Vân tông phái Khách Khanh trưởng lão \- Bạch Cảnh Liêm, Trận Pháp Phong \- Trạch Phong chủ, Luyện Đan phong \- Tô phong chủ và gần trăm đệ tử tinh anh đi, mà trong số tinh anh đó, vừa hay có bọn người Quân Tịch Ly.
Theo tin tức thì lần này ma thú bạo động quá nhanh, không có một chút dấu hiệu, hơn nữa những con ma thú đó giống như phát cuồng, không những tấn công yêu thú, linh thú, mà còn tấn công chính đồng loại của mình, mọi người nghi ngờ chuyện này là có người nhúng tay.
Mọi người vừa đến bên ngoài Ma Mị Vụ Vực liền thấy từng đàn ma thú điên cuồng chạy ra, đôi mắt ma thú vốn là màu đỏ tươi nhưng bây giờ lại chuyển sang đỏ sậm, thậm chí mắt của vài con còn phảng phất một làn khói màu đỏ xen kẽ màu đen.
Quan trọng là.... cấp bậc của những con ma thú này dường như đã cao hơn một cấp bậc, thêm vào đó chúng nó giống như cuồng hóa lên, tiếng gầm, gào thét, tiếng cổ thụ bị đạp đổ, tiếng đánh nhau hay cắn nuốt máu thịt vang vọng một mảnh trời....
Khung cảnh giống như trong một bộ phim kinh dị điển hình... máu tươi và xương trắng rải rác, vừa thê lương vừa bạo ngược.
\-Những con ma thú này điên rồi !
Ma thú trời sinh tính tình tàn bạo hung ác, nhưng hung ác đến điên cuồng như vậy thì chưa từng thấy.
\-Không được để ma thú rời khỏi Ma Mị Vụ Vực, nếu không Khương Thác Đại Lục.....
Người nói không nói hết câu , nhưng mọi người đều hiểu, nếu không ngăn cản đám ma thú này, Khương Thác Đại Lục liền xong đời.
Đằng sau còn đến thêm vài trăm người đến, không ngoại lệ đều là người của các môn phái.
Bọn người Quân Tịch Ly ngự kiếm xuống đất, Quân Tịch Ly thả Đạp Tuyết U Minh hùng ra để nó cùng chiến đấu, sau đó lao vào chém giết với những yêu thú đã điên cuồng kia.
Quân Tịch Ly rất ít khi để tọa kỵ \(thú cưỡi\) của mình ra chiến đấu, không, là chưa từng thả Đạp Tuyết U Minh hùng ra chiến đấu , nhưng bây giờ tình huống quá khẩn cấp, vì vậy phải mang tọa kỵ ra.
Mọi người cũng không khác nhau lắm, ai nấy đều đem hết sở học đi chém giết ma thú, một chút cũng không nương tay. Bởi vì tất cả đều rõ ràng, nếu đám ma thú này ra được khỏi Ma Mị Vụ Vực, người trong Đại Lục liền khó chống đỡ nổi.
Tinh Nguyệt hôm nay hung ác hơn thường ngày, y điều khiển cây cối xung quanh đánh nhau với ma thú.
Chân thân của Tinh Nguyệt là một cây cổ thụ, linh tu ngàn năm , may mắn được Bạch Cảnh Liêm giúp đỡ khi độ kiếp, vậy nên Tinh Nguyệt mới độ kiếp hóa hình thành công.
Hiện tại thấy ma thú phá hủy cây cỏ xung quanh như vậy.... nghe thấy tiếng kêu cứu đầy tuyệt vọng của rừng sâu, nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn của bọn nó , Tinh Nguyệt liền hung ác lên. Y cũng là cây cối, đồng loại bị giết chết, y đương nhiên muốn báo thù cho chúng nó.
\-Chết? Ai giết.
Vương Thượng giọng điệu không để ý, giống như con Thanh Mãng Lộc Tu kia chỉ là.... rác rưởi.
\-Thuộc hạ vô dụng, chưa điều tra ra. Nhưng ma đan của Thanh Mãng Lộc Tu đã bị móc ra, xung quanh xác của nó cũng có dấu hiệu của trận pháp và ma khí chưa tiêu tán.
\-Ồ, lâu năm không thấy, Khương Thác Đại Lục này dường như thú vị thêm rồi ha.
\-Ngươi nói coi. Nếu ta mang Vĩ Ngạn đến đây, thì vùng đất xấu xí này có thể trở nên xinh đẹp hơn không?
Vương Thượng giọng điệu suy tư, nhìn ra khung cảnh xanh tươi bên ngoài, dường như như thật sự có ý định hợp nhất hai Đại Lục một lần nữa.
Lệ Sứ kia không chút do dự trả lời.
\-Nếu hợp nhất hai Đại Lục, ma khí và âm khí của Vĩ Ngạn sẽ cắn nuốt hết linh khí và yêu khí của Khương Thác.
Vương Thượng tiếp lời.
\-Ma khí và âm khí mỹ lệ như vậy, đương nhiên là nên có mặt ở khắp mọi nơi. Đúng không?
Vương Thượng gảy gảy móng tay, giọng điệu mang theo nồng đậm hứng thú ác liệt.
\-Vương Thượng luôn đúng.
\-Haha, vẫn là con rối của ta tốt nhất. Đủ nghe lời.
Vương Thượng cười đến khiến người ta sởn gai ốc, giọng điệu tự hào pha lẫn điên cuồng và bi ai , nhưng rốt cuộc cũng không ai biết, rốt cuộc hắn bi ai cái gì.
\-A, ngươi đi Ma Mị Vụ Vực, cho những ma thú kia một chút "ngon ngọt " , làm bọn nó, điên cuồng đi.
\-Vâng...
......
\-Ha, điên loạn hết đi. Như vậy, mọi thứ mới có ý nghĩa. Điên cuồng a.... thật sự là một sắc thái đẹp đẽ.
Âm thanh vang vọng trong cung điện tối tăm, làm cho khung cảnh phủ lên một tần u ám khủng bố.
......
\-Vương! Ma thú trong Ma Mị Vụ Vực bạo động!
Yêu Vương vừa có một buổi tối mỹ mãn, chợt nghe ngoài cửa truyền đến giọng nói hốt hoảng. Yêu Vương nhíu mày, thiết lập một trận pháp ngăn cách âm thanh để tránh làm ồn đến Lạc An Du, sau đó có chút bực bội mà bước ra khỏi phòng, lạnh giọng.
\-Tốt nhất là ngươi thật sự có tin tức quan trọng. Nếu không.....
Yêu tộc kia run rẩy , cố gắng nhịn xuống cảm giác muốn quỳ lạy của mình, bắt đầu nghiêm trọng nói.
\-Vương.... Ma Vương.... Thanh, Thanh Mãng Lộc Tu bị giết chết. Ma thú cao cấp đang tranh giành Vương.... Vương vị, ma thú cấp thấp sợ gặp họa sát sát thân, vậy nên chạy khỏi, khỏi Ma Mị Vụ Vực!
\-Thanh Mãng Lộc Tu? Ai giết được con rắn đầu tuần lộc đó?
Tử Tranh nhíu mày, tu vi của Thanh Mãng Lộc Tu cao hơn hắn nhiều , nhưng con ma thú này mấy năm nay bế quan tu luyện, cho dù là bế quan thất bại thì tu vi cũng không xuống cấp quá nghiêm trọng, vậy rốt cuộc ai có thể giết nó?
\- Thuộc hạ, thuộc hạ không tra ra.
\-Lui ra đi.
\-Vâng!
Yêu tộc kia như được bôi dầu vào chân, chớp mắt đã chuồn đi mất tăm.
....
Cùng lúc đó, các môn phái và cung phủ cũng nhận được tin tức yêu thú bạo động, nhưng bọn họ tra không ra lý do tụi nó bạo động.
4 môn phái quyết định phái người đi xem rõ thực hư. Liên Vân tông phái Khách Khanh trưởng lão \- Bạch Cảnh Liêm, Trận Pháp Phong \- Trạch Phong chủ, Luyện Đan phong \- Tô phong chủ và gần trăm đệ tử tinh anh đi, mà trong số tinh anh đó, vừa hay có bọn người Quân Tịch Ly.
Theo tin tức thì lần này ma thú bạo động quá nhanh, không có một chút dấu hiệu, hơn nữa những con ma thú đó giống như phát cuồng, không những tấn công yêu thú, linh thú, mà còn tấn công chính đồng loại của mình, mọi người nghi ngờ chuyện này là có người nhúng tay.
Mọi người vừa đến bên ngoài Ma Mị Vụ Vực liền thấy từng đàn ma thú điên cuồng chạy ra, đôi mắt ma thú vốn là màu đỏ tươi nhưng bây giờ lại chuyển sang đỏ sậm, thậm chí mắt của vài con còn phảng phất một làn khói màu đỏ xen kẽ màu đen.
Quan trọng là.... cấp bậc của những con ma thú này dường như đã cao hơn một cấp bậc, thêm vào đó chúng nó giống như cuồng hóa lên, tiếng gầm, gào thét, tiếng cổ thụ bị đạp đổ, tiếng đánh nhau hay cắn nuốt máu thịt vang vọng một mảnh trời....
Khung cảnh giống như trong một bộ phim kinh dị điển hình... máu tươi và xương trắng rải rác, vừa thê lương vừa bạo ngược.
\-Những con ma thú này điên rồi !
Ma thú trời sinh tính tình tàn bạo hung ác, nhưng hung ác đến điên cuồng như vậy thì chưa từng thấy.
\-Không được để ma thú rời khỏi Ma Mị Vụ Vực, nếu không Khương Thác Đại Lục.....
Người nói không nói hết câu , nhưng mọi người đều hiểu, nếu không ngăn cản đám ma thú này, Khương Thác Đại Lục liền xong đời.
Đằng sau còn đến thêm vài trăm người đến, không ngoại lệ đều là người của các môn phái.
Bọn người Quân Tịch Ly ngự kiếm xuống đất, Quân Tịch Ly thả Đạp Tuyết U Minh hùng ra để nó cùng chiến đấu, sau đó lao vào chém giết với những yêu thú đã điên cuồng kia.
Quân Tịch Ly rất ít khi để tọa kỵ \(thú cưỡi\) của mình ra chiến đấu, không, là chưa từng thả Đạp Tuyết U Minh hùng ra chiến đấu , nhưng bây giờ tình huống quá khẩn cấp, vì vậy phải mang tọa kỵ ra.
Mọi người cũng không khác nhau lắm, ai nấy đều đem hết sở học đi chém giết ma thú, một chút cũng không nương tay. Bởi vì tất cả đều rõ ràng, nếu đám ma thú này ra được khỏi Ma Mị Vụ Vực, người trong Đại Lục liền khó chống đỡ nổi.
Tinh Nguyệt hôm nay hung ác hơn thường ngày, y điều khiển cây cối xung quanh đánh nhau với ma thú.
Chân thân của Tinh Nguyệt là một cây cổ thụ, linh tu ngàn năm , may mắn được Bạch Cảnh Liêm giúp đỡ khi độ kiếp, vậy nên Tinh Nguyệt mới độ kiếp hóa hình thành công.
Hiện tại thấy ma thú phá hủy cây cỏ xung quanh như vậy.... nghe thấy tiếng kêu cứu đầy tuyệt vọng của rừng sâu, nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn của bọn nó , Tinh Nguyệt liền hung ác lên. Y cũng là cây cối, đồng loại bị giết chết, y đương nhiên muốn báo thù cho chúng nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất