Chương 97: Sự thật năm đó (2)
Nhưng mà cái gì nên tới cuối cùng cũng sẽ tới, nàng đi lên được Đế Tôn vị, thọ cùng trời đất, nhưng hắn lại không thể.... nàng đau lòng nhìn hắn dần dần mất đi sinh khí, nàng điên cuồng đi tìm thiên tài địa bảo khắp tu chân giới, chỉ mong có thể cho hắn sống thêm một ngày....
Ngôn Linh không thể dùng với người thân cận, nàng càng muốn cho hắn thọ mệnh, hắn lại càng chết nhanh.
Nhưng cuối cùng... hắn chết....
Nàng thông qua Ngôn Linh dùng hoa sen một pháp bảo, tên là Mục Thi Liên \- tục xưng là Tụ Hồn Thủy, nàng muốn phục sinh hắn... thế nhưng nàng chưa kịp dùng thì pháp bảo đã bị cướp mất, lúc đó nàng bị phản phệ bởi Ngôn Linh, linh lực lại gần như cạn kiệt, không thể làm gì khác ngoài trơ mắt nhìn người kia lấy đi pháp bảo, nàng thật sự là quá vô dụng mà....
Chuyện nàng muốn phục sinh người chết bị hai vị Đế Tôn và 7 vị Chí Tôn khác phát hiện, bọn họ thấy nàng chưa làm nên chuyện ác độc không thể vãn hồi, cho nên cho nàng cùng 8 người khác đi canh giữ phong ấn của những thượng cổ ma thú, yêu tu vạn năm,ma tộc, dị chủng.... Vốn chỉ là 9 người, nhưng thuộc hạ trung thành của nàng nhất quyết đi theo, vì vậy người trấn giữ phong ấn biến thành 10 người.
Lúc đó những nhân vật đi trấn giữ cũng là người có tên tuổi \( tuy đều là hung danh\), tu vi cao nên tuổi thọ cũng rất dài. Bọn họ là làm chuyện ác nên phải đến đên trấn giữ phong ấn, nhưng tất cả đều bất mãn với điều đó, vừa mới bắt đầu thì còn được, sau ngàn năm thì bọn họ bắt đầu nổi lên ý xấu, bọn họ không muốn ở nơi khỉ ho cò gáy , linh khí mỏng manh này, hơn nữa bởi vì ở gần phong ấn có rất nhiều ma khí, vì vậy ở lại thường xuyên còn khiến tu vi bọn họ trì trệ không tiến.
Bọn họ đùn đẩy trách nhiệm, dẫn đến lơ là việc canh gác, khiến ma khí của những thứ bên trong phong ấn chạy ra, phong ấn là ở Ma Mị Vụ Vực, vì vậy những yêu thú và yêu tu ở trong Ma Mị Vụ Vực bị nhiễm ma khí, trở thành nửa ma thú nửa yêu thú.
Bọn nó bắt đầu điên cuồng tấn công nhân loại, lúc đó nữ nhi của nàng biết chuyện này nên chốn đi giúp đỡ, ma thú và yêu thú đã sớm nhiễm ma khí nên trở nên cực kỳ hung ác, 8 người trấn giữ phong ấn cũng nổi ác tâm.
Bởi vì nàng từng giúp thuộc hạ của nàng \- Tuyết Phách thay đổi thành đơn linh căn, bởi vậy bọn họ nổi lên lòng tham, cho nên lấy an nguy của nữ nhi ra uy hiếp, nói nếu nàng không đồng ý yêu cầu của bọn họ, họ sẽ không đi giúp đỡ, mặc kệ sống chết của nữ nhi.
Nàng là Đế Tôn, nhưng bởi vì lại sợ nàng gây chuyện, hai vị Đế Tôn khác đã phong ấn tu vi của nàng, cho nên tu vi lúc đó của nàng cũng chỉ ngang ngửa bọn họ.
Bọn họ đã ở đây ngàn năm, cũng có gia thất và thế lực rất mạnh, thủ hạ và nàng cũng không thể làm gì, để nữ nhi không phải chết, nàng đáp ứng yêu cầu của bọn họ.
Bọn họ muốn linh khí trên Đại Lục đôi dào hơn, để dễ tu luyện hơn? Nàng làm.
Duyệt Mộc muốn có đơn linh căn? Nàng thay đổi giúp.
Thiên Mục muốn có thiên phú luyện đan? Nàng làm cho họ có.
Thích Âm muốn có sức mạnh của yêu thú? Nàng cho.
Thời Liễn muốn trường sinh bất lão? Đơn giản.
Hàn Sa muốn có khả năng trùng sinh ? Được.
Phụng Cửu muốn có tốc độ bằng truyền tống trận? Không khó.
Nam Cung muốn ngự trị thủy lực? Ừ.
Thụy Lạc muốn thân thể bách độc bất xâm lại có thiên phú độc dược ? Không thành vấn đề.
Nàng đồng ý a, nàng làm theo yêu cầu hết ! Nhưng tại sao! Bọn họ không đi cứu nữ nhi của nàng!!!!!!!
Nàng hận a, nàng muốn giết hết bọn họ!!! Hahaha!!!!!!!
Nhưng mà.... bọn họ tu vi đều hơn nàng, thấy nàng nổi sát ý, bọn họ..... bọn họ giết nàng, dùng thần hồn của nàng trấn áp phong ấn, bọn họ dùng sức mạnh cuối cùng của nàng dời phong ấn lên Vĩ Ngạn Đại Lục, sau đó... sau đó là tách Vĩ Ngạn ra khỏi Khương Thác, đẩy nó ra xa Vô Tận Chi Hải.
Nhưng lúc đó vẫn có thể thông qua Ma Mị Vụ Vực mà đến Vĩ Ngạn Đại Lục.
Nữ nhi của nàng, cuối cùng cũng chôn thây chốn hoang vu dã lĩnh, may mắn những người được nữ nhi cứu có chút lương tâm, đem thi thể của nữ nhi chôn cất cẩn thận, cũng lập một đền thờ, còn gọi nữ nhi nàng là.... Thánh Vu.
\(có ai nhớ núi Thánh Vu? Đây là nơi Quân Tịch Ly gặp Phong Vô Nhiên a\)
Hahahaha, nhưng mà bọn họ không có biết, nàng dùng sinh mệnh cuối cùng của mình hạ lên một Ngôn Linh, rằng, nếu nữ nhi của nàng chết, thì bọn họ, bất kỳ ai, cũng không thể rời khỏi Đại Lục!!
Haha, bọn họ làm tất cả, còn không phải muốn rời khỏi Khương Thác Đại Lục sao? Bọn họ làm tất cả, không phải để có tu vi cao hơn sao? Vậy thì, nếu nữ nhi của nàng không còn sống nữa, bọn họ đừng mong rời khỏi nơi này, cũng đừng mong tu vi sẽ vượt qua cấp 10!!!!
Những hậu nhân của các ẩn tộc vẻ mặt không dám tin.
Tuyết Phách Hách Lan lại cúi đầu không nói , tất cả hôm nay... chỉ là do người đi trước quá tham lam.... cũng là do tổ tiên của bọn họ tham lam, xin chủ nhân sửa lại linh căn, mới khiến những gia tộc khác biết được.... mới khiến chủ nhân và tiểu chủ nhân... phải bỏ mạng.
Bọn họ muốn dùng thần hồn của nàng trấn áp phong ấn, nhưng thủ hạ của nàng không đồng ý, bởi vậy bọn họ liền giết đi những thủ hạ của nàng, dùng sinh mệnh của những thủ hạ đó cắt đứt liên hệ cuối cùng của hai Đại Lục.
Nhưng may mắn là lúc đó có một đứt trẻ của Tuyết Phách gia tộc không có ở đó, vậy nên người đó thoát nạn, lại lần nữa gây dựng nên Tuyết Phách gia tộc.
Chỉ là 23 năm trước, các ẩn tộc lại lần nữa diệt đi Tuyết Phách gia, người thoát nạn chỉ còn Tuyết Phách Hách Lan.....
Ngôn Linh không thể dùng với người thân cận, nàng càng muốn cho hắn thọ mệnh, hắn lại càng chết nhanh.
Nhưng cuối cùng... hắn chết....
Nàng thông qua Ngôn Linh dùng hoa sen một pháp bảo, tên là Mục Thi Liên \- tục xưng là Tụ Hồn Thủy, nàng muốn phục sinh hắn... thế nhưng nàng chưa kịp dùng thì pháp bảo đã bị cướp mất, lúc đó nàng bị phản phệ bởi Ngôn Linh, linh lực lại gần như cạn kiệt, không thể làm gì khác ngoài trơ mắt nhìn người kia lấy đi pháp bảo, nàng thật sự là quá vô dụng mà....
Chuyện nàng muốn phục sinh người chết bị hai vị Đế Tôn và 7 vị Chí Tôn khác phát hiện, bọn họ thấy nàng chưa làm nên chuyện ác độc không thể vãn hồi, cho nên cho nàng cùng 8 người khác đi canh giữ phong ấn của những thượng cổ ma thú, yêu tu vạn năm,ma tộc, dị chủng.... Vốn chỉ là 9 người, nhưng thuộc hạ trung thành của nàng nhất quyết đi theo, vì vậy người trấn giữ phong ấn biến thành 10 người.
Lúc đó những nhân vật đi trấn giữ cũng là người có tên tuổi \( tuy đều là hung danh\), tu vi cao nên tuổi thọ cũng rất dài. Bọn họ là làm chuyện ác nên phải đến đên trấn giữ phong ấn, nhưng tất cả đều bất mãn với điều đó, vừa mới bắt đầu thì còn được, sau ngàn năm thì bọn họ bắt đầu nổi lên ý xấu, bọn họ không muốn ở nơi khỉ ho cò gáy , linh khí mỏng manh này, hơn nữa bởi vì ở gần phong ấn có rất nhiều ma khí, vì vậy ở lại thường xuyên còn khiến tu vi bọn họ trì trệ không tiến.
Bọn họ đùn đẩy trách nhiệm, dẫn đến lơ là việc canh gác, khiến ma khí của những thứ bên trong phong ấn chạy ra, phong ấn là ở Ma Mị Vụ Vực, vì vậy những yêu thú và yêu tu ở trong Ma Mị Vụ Vực bị nhiễm ma khí, trở thành nửa ma thú nửa yêu thú.
Bọn nó bắt đầu điên cuồng tấn công nhân loại, lúc đó nữ nhi của nàng biết chuyện này nên chốn đi giúp đỡ, ma thú và yêu thú đã sớm nhiễm ma khí nên trở nên cực kỳ hung ác, 8 người trấn giữ phong ấn cũng nổi ác tâm.
Bởi vì nàng từng giúp thuộc hạ của nàng \- Tuyết Phách thay đổi thành đơn linh căn, bởi vậy bọn họ nổi lên lòng tham, cho nên lấy an nguy của nữ nhi ra uy hiếp, nói nếu nàng không đồng ý yêu cầu của bọn họ, họ sẽ không đi giúp đỡ, mặc kệ sống chết của nữ nhi.
Nàng là Đế Tôn, nhưng bởi vì lại sợ nàng gây chuyện, hai vị Đế Tôn khác đã phong ấn tu vi của nàng, cho nên tu vi lúc đó của nàng cũng chỉ ngang ngửa bọn họ.
Bọn họ đã ở đây ngàn năm, cũng có gia thất và thế lực rất mạnh, thủ hạ và nàng cũng không thể làm gì, để nữ nhi không phải chết, nàng đáp ứng yêu cầu của bọn họ.
Bọn họ muốn linh khí trên Đại Lục đôi dào hơn, để dễ tu luyện hơn? Nàng làm.
Duyệt Mộc muốn có đơn linh căn? Nàng thay đổi giúp.
Thiên Mục muốn có thiên phú luyện đan? Nàng làm cho họ có.
Thích Âm muốn có sức mạnh của yêu thú? Nàng cho.
Thời Liễn muốn trường sinh bất lão? Đơn giản.
Hàn Sa muốn có khả năng trùng sinh ? Được.
Phụng Cửu muốn có tốc độ bằng truyền tống trận? Không khó.
Nam Cung muốn ngự trị thủy lực? Ừ.
Thụy Lạc muốn thân thể bách độc bất xâm lại có thiên phú độc dược ? Không thành vấn đề.
Nàng đồng ý a, nàng làm theo yêu cầu hết ! Nhưng tại sao! Bọn họ không đi cứu nữ nhi của nàng!!!!!!!
Nàng hận a, nàng muốn giết hết bọn họ!!! Hahaha!!!!!!!
Nhưng mà.... bọn họ tu vi đều hơn nàng, thấy nàng nổi sát ý, bọn họ..... bọn họ giết nàng, dùng thần hồn của nàng trấn áp phong ấn, bọn họ dùng sức mạnh cuối cùng của nàng dời phong ấn lên Vĩ Ngạn Đại Lục, sau đó... sau đó là tách Vĩ Ngạn ra khỏi Khương Thác, đẩy nó ra xa Vô Tận Chi Hải.
Nhưng lúc đó vẫn có thể thông qua Ma Mị Vụ Vực mà đến Vĩ Ngạn Đại Lục.
Nữ nhi của nàng, cuối cùng cũng chôn thây chốn hoang vu dã lĩnh, may mắn những người được nữ nhi cứu có chút lương tâm, đem thi thể của nữ nhi chôn cất cẩn thận, cũng lập một đền thờ, còn gọi nữ nhi nàng là.... Thánh Vu.
\(có ai nhớ núi Thánh Vu? Đây là nơi Quân Tịch Ly gặp Phong Vô Nhiên a\)
Hahahaha, nhưng mà bọn họ không có biết, nàng dùng sinh mệnh cuối cùng của mình hạ lên một Ngôn Linh, rằng, nếu nữ nhi của nàng chết, thì bọn họ, bất kỳ ai, cũng không thể rời khỏi Đại Lục!!
Haha, bọn họ làm tất cả, còn không phải muốn rời khỏi Khương Thác Đại Lục sao? Bọn họ làm tất cả, không phải để có tu vi cao hơn sao? Vậy thì, nếu nữ nhi của nàng không còn sống nữa, bọn họ đừng mong rời khỏi nơi này, cũng đừng mong tu vi sẽ vượt qua cấp 10!!!!
Những hậu nhân của các ẩn tộc vẻ mặt không dám tin.
Tuyết Phách Hách Lan lại cúi đầu không nói , tất cả hôm nay... chỉ là do người đi trước quá tham lam.... cũng là do tổ tiên của bọn họ tham lam, xin chủ nhân sửa lại linh căn, mới khiến những gia tộc khác biết được.... mới khiến chủ nhân và tiểu chủ nhân... phải bỏ mạng.
Bọn họ muốn dùng thần hồn của nàng trấn áp phong ấn, nhưng thủ hạ của nàng không đồng ý, bởi vậy bọn họ liền giết đi những thủ hạ của nàng, dùng sinh mệnh của những thủ hạ đó cắt đứt liên hệ cuối cùng của hai Đại Lục.
Nhưng may mắn là lúc đó có một đứt trẻ của Tuyết Phách gia tộc không có ở đó, vậy nên người đó thoát nạn, lại lần nữa gây dựng nên Tuyết Phách gia tộc.
Chỉ là 23 năm trước, các ẩn tộc lại lần nữa diệt đi Tuyết Phách gia, người thoát nạn chỉ còn Tuyết Phách Hách Lan.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất