Supernatural – Sức Mạnh Siêu Nhiên

Chương 4: Omega của Captain

Trước Sau
Dịch: Victor Von Doom

***

Mặt trời sáng rực, Steve chậm rãi tỉnh lại từ trên giường trong khách sạn, cảm thấy buổi sáng hôm nay khác trước, tinh thần sảng khoái, nhưng mà trên người lại có chút nhếch nhác. Anh cúi đầu nhìn, ý cười lập tức cứng ở khóe miệng, dấu vết chất lỏng đã khô trên giường đệm hỗn loạn đã làm sáng tỏ tất cả. Steve ngồi ở mép giường, cố sức nhớ lại. "Tối qua mình đã làm gì?" Anh lẩm bẩm. "Hình như là cùng Alpha đặc biệt đáng yêu kia đánh nhau..." Từng màn đêm qua hiện lên trong đầu anh. Gã không yếu, nhưng mà cũng không có bất cứ hy vọng gì có thể đánh bại anh. Sau đó... Chúa ơi! Sau đó ang liền mạnh mẽ đánh dấu gã! "Anh ấy là Omega!"

Steve đột nhiên đứng lên, chạy ra khách sạn muốn tìm kiếm tung tích người đêm qua, nhưng cuối cùng vẫn không thu hoạch được gì. Không có cách nào, chỉ có một ngày nghỉ, Steve chỉ có thể về quân doanh trước. Peggy đã sớm chờ ở cửa, Steve coi như là trở về trễ một chút. Cô đã nghe The Commandos kể chuyện tối hôm qua, trong lòng tò mò cái dạng người gì có thể khiến cho Steve liếc mắt một cái lập tức coi trọng.

"Peggy." Steve nhìn Peggy, khó nén mất mát chào cô một tiếng.

"Làm sao vậy?" Peggy nghi hoặc nhìn anh. "Tôi cho rằng..." Cô trêu ghẹo nói. "Anh tối hôm qua hẳn là vô cùng vui vẻ?"

Steve nhớ lại cảnh tượng tối hôm qua, bên tai đỏ lên. "Khụ, yeah... Không sai... Nhưng..." Anh nhìn xung quanh. "Chúng ta trở về rồi nói."

Peggy nhướng mày với vẻ thích thú, gật đầu.

Trở lại doanh trại, Steve đem chuyện tối hôm qua kể cho Peggy, ảo não nói. "Tôi thế nhưng sẽ làm ra loại sự tình này..." Cái này quả thực khiến anh cảm thấy giống như cưỡng bức con nhà người ta!

"Bị câu dẫn cũng không thể trách anh được..." Peggy thần sắc phức tạp nói. "Anh cũng cũng đã cố hết sức..." Cô không biết chuyện Steve không thể động dục, chỉ cảm thấy đi ra ngoài một chuyến liền gặp được một cái Omega hợp tâm ý, còn trực tiếp đánh dấu, loại hiệu suất này thật sự là làm tất cả Alpha ghen tị. Chỉ là buổi sáng ngày hôm sau liền phát hiện Omega đã đánh dấu biến mất, này cũng đủ sốt ruột.

Steve nghiêm túc nói. "Việc đã đến nước này, tôi cần phải chịu trách nhiệm với anh ấy." Anh nhớ lại tối hôm qua Omega kia có bao nhiêu kháng cự bị đánh dấu, cuối cùng lại chỉ có thể khuất phục dưới thân anh. Đôi mắt màu mật kia chảy ra nước mắt, làm anh trong lòng đau xót, anh muốn cùng người kia ở bên nhau, nhưng lại chưa từng nghĩ tới đạt được mục đích theo cách gượng ép này.

Peggy nhìn vẻ mặt cố chấp của anh, hỏi. "Hiện tại anh định làm gì?"

- --

"Captain, lời đồn cậu thích Stark đều đã truyền khắp nơi, Omega này trưởng thành như vậy, kỳ động dục vừa không uống thuốc cũng không trốn tránh, lại đóng giả thành Alpha lang thang trong hội chợ, còn tình cờ gặp sau quyến rũ cậu, 80% có thể là Hydra nằm vùng." Nghe xong chuyện tối hôm qua Steve trải qua, Đại tá Phillips không chút khách khí nói.

"Sẽ không." Steve tin tưởng ánh mắt nhìn người của chính mình, huống chi... Tối hôm qua là chính anh bắt đầu trước.



"Không cần nói nữa!" Đại tá Phillips đem điện tín vừa được đưa đến ném trên người Steve. "Thời điểm tử chiến cùng Hydra tới rồi! Mau chóng thu thập hành lý!" Ông nghiêm nghị nhìn Steve một cái, ra lệnh. "Đêm nay chúng ta sẽ tới London."

Steve nhìn Đại tá vén rèm cửa đi ra ngoài, cố gắng nói. "Đại tá, tôi..." Lời anh muốn nói có một đống, nhưng cũng không thể nói anh muốn ở lại tìm Omega của anh đi! Không nói Đại tá có đồng ý hay không, chính anh cũng không muốn vừa lâm trận liền bỏ chạy.

"Steve, anh đừng nghĩ nhiều quá." Peggy khuyên nhủ. "Tí nữa chính là quyết chiến..."

"Cho nên tôi mới muốn tìm được anh ấy trước, cho anh ấy một công đạo." Steve thành khẩn thỉnh cầu. "Peggy, cô giúp tôi khuyên nhủ Đại tá được không?"

Nhìn Peggy bất đắc dĩ rời đi, Steve lấy ra bút cùng quyển sổ luôn mang theo bên mình bắt đầu vẽ tranh. Ngòi bút chì như dòng nước chảy phác hoạ ra khuôn mặt của Omega tối qua, tất cả của gã đều đã khắc vào trong đầu Steve. Bắt đầu từ ngày hôm qua, ngay từ cái nhìn đầu tiên, anh liền không có lúc nào là không ở trong lòng miêu tả hình tượng gã, để lần sau có thể gặp lại. Lại không hề nghĩ tới sẽ đem thành quả đến tìm người trước, Steve lộ ra một nụ cười khổ.

Rèm cửa vừa động, Peggy nhìn Steve ánh mắt trông mong nhìn chằm chằm mình, châm chước nói. "Đại tá đồng ý phái người đi tìm anh ta."

Steve ánh mắt sáng lên. "Cảm ơn cô, Peggy!"

Peggy lắc đầu, giọng nói vô cùng áy náy. "Đại tá nói, chỉ cần anh ta xuất hiện sẽ lập tức khống chế trước."

"Cái gì?!" Steve không thể tin trợn to hai mắt. "Sao lại thế?!"

"Đại tá vẫn nghi ngờ anh ta là..." Peggy tìm cách nói dễ nghe một chút. "...do người khác phái tới." Thực ra cô cũng nghi ngờ điểm này, phải trùng hợp cỡ nào mới có thể vào thời điểm ra cửa lập tức gặp được một Omega hoàn toàn hợp tâm ý mình - lại còn đang ở kỳ động dục!

"Thật sự không phải!" Steve biện hộ. "Ngày hôm qua là tôi tiếp xúc anh ấy trước." Anh biết rõ ngày hôm qua Omega cũng không muốn bản thân bị đánh dấu, tư thế kháng cự này cũng không phải có thể làm bộ được. Rốt cuộc sau khi anh bị kích thích, nồng độ pheromone Alpha đã đạt đến mức nhất định, Omega chỉ biết cầu anh... cái kia. Anh không biết Omega kích thích anh kia dùng bao nhiêu nghị lực để kháng cự ảnh hưởng của pheromone, nhưng nếu là nằm vùng, thì đó căn bản là làm điều thừa, không phải sao?

Peggy an ủi Steve. "Anh biết, người ở trên đối với huyết thanh có chút lo lắng quá độ. Nếu người kia thật sự không phải nằm vùng, anh ta sẽ không có việc gì." Cô nhìn Steve cau mày lo lắng, không tự giác mà vuốt ve bức phác họa, cảm thán. "Stark thật vô cùng đáng thương! Bỗng nhiên anh liền yêu người khác..." Cô thở dài. "Tôi cảm thấy Omega mảnh mai cũng không thích hợp với anh."

"Gì cơ?" Steve kinh ngạc nhìn Peggy, chuyện này anh là lần đầu tiên nghe nói. Đến nỗi Howard, Steve khóe miệng co rút, lời đồn kia đã khuếch tán đến không ai có thể khống chế, ngoài lờ nó đi căn bản không có biện pháp khác.

Peggy nhẹ nhàng bâng quơ nói. "Là tôi khuyên Đại tá không cần lại sắp xếp các cuộc hẹn hò cho anh." Sau khi Steve hẹn hò thất bại, cô liền nghĩ cách đi tiếp xúc một chút những Omega đó, rốt cuộc chuyện phân không rõ Omega này những người khác cũng không có biết, đây cũng không phải khuyết điểm gì lớn. Sau khi nhìn đến những Omega đó, cô liền hiểu vì sao Steve không hề có hảo cảm với những Omega đó. Cô cũng không muốn một cái bạn lữ bánh bèo mềm yếu, giống như chỉ cần chạm vào lập tức ngã xuống. Mà đối với những Omega đó mà nói, bọn họ cũng không thích bạn lữ muốn ở trên chiến trường -- nếu như vậy kỳ động dục sẽ rất khó chơi. Khi đó cô liền thay đổi ý tưởng, không nhất định phải là Omega, có lẽ đối với Alpha muốn ra chiến trường bọn họ mà nói, Beta cũng là lựa chọn không tồi. Cô là thật lòng cảm thấy Steve cùng Howard rất xứng, nếu không cũng sẽ không luôn nhắc tới đề tài này.



Steve đồng ý với Peggy, nhưng mà... "Anh ấy không phải là một Omega mảnh mai." Anh nhớ tới chuyện bản thân ngay từ đầu nhận lầm đối phương là Alpha, nhịn không được cười. "Tôi đã chọn anh ấy." Steve kiên định nói. Anh đóng lại notebook. "Tôi đi tìm Howard nghĩ lại biện pháp." Nếu là người trong hội chợ Stark, nói không chừng có thể Howard sẽ biết là ai!

- --

Howard đang sửa sang lại vũ khí thử nghiệm cứ như vậy nghênh đón Captain America, y nhìn bức phác họa Captain mang đến, trầm ngâm trong chốc lát, bỡn cợt nói. "Steve, cậu sẽ không thật có tâm tư gì với tôi đi?"

"Yên tâm!" Steve mắt trợn trắng. "Tôi yêu mèo yêu chó, chứ không yêu Stark!" Người đàn ông trên bức phác họa thật sự có vài phần tương tự với Howard, nhưng Steve rất rõ ràng bọn họ khác nhau. Ánh mắt người kia có được chính là từ trong nỗi đau mài giũa ra, nhưng là trong ánh mắt lại còn có ánh sáng mỹ lệ. Gã từng bị thế giới này thương tổn, lại cứ dịu dàng như cũ mà nhìn chăm chú vào thế giới này.

Howard nhìn cái đức hạnh si mê của Steve trước mặt, rút miếng giẻ từ giữa đống thiết bị xoa xoa tay, chậm rãi nói. "Đại tá nói cũng không phải không có lý." Y vừa nhìn người trên bức họa cẩn thận nhớ lại, vừa không chút do dự đả kích nói. "Omega quyến rũ cậu này hành vi đúng là rất khả nghi." Y không nhớ rõ y có mời Omega, mà loại thời điểm này Omega cũng sẽ không một mình đi dạo.

Steve bất đắc dĩ biện giải. "Mọi người thật sự hiểu lầm, kỳ thật là tôi trước..." Câu dẫn anh ấy. "Thôi dẹp đi!" Anh đã lười cứ phải lần lượt giải thích hết lần này đến lần khác, hơn nữa giải thích nếu không tin cũng vẫn là không tin, Steve nói thẳng ý đồ. "Thực ra tôi là nhờ anh giúp tôi tìm anh ấy, Đại tá phái đặc vụ đi bắt anh ấy." Anh khẩn cầu nói. "Hiện tại chỉ có anh có thể giúp tôi. Hơn nữa," Anh chớp chớp mắt, giảo hoạt nói. "Mà nếu anh ấy nằm vùng thật, cũng là vì anh truyền lời đồn mới tới tìm tôi."

"Lời đồn do tôi thì liên quan gì?" Suy nghĩ của Howard cũng không khác Đại tá Phillips là mấy, đều cảm thấy thân phận của Omega này có vấn đề, nói không chừng chính là muốn gen của Steve. Y dứt khoát từ chối. "Tôi sẽ không giúp cậu tìm người đâu!"

"Anh sẽ giúp tôi." Steve định liệu trước, cười nói. "Anh ấy có một thứ, anh nhất định sẽ cảm thấy hứng thú."

Howard không tin trên tay người kia thật sự sẽ có thứ gì đó mình muốn. Mà nếu thật sự có, Steve làm sao mà biết được, bọn họ chỉ biết nhau có một buổi tối! Y đoán Steve chỉ là vì khiến y giúp đỡ tìm người, lừa y mà thôi. Steve đều đã làm đến thế này, vì để y hỗ trợ mà không tiếc nói dối, y làm bạn anh sao có thể không ra tay? Howard tức giận nói. "Anh tá rốt cuộc có cái gì tốt-- Khụ... Có đặc điểm gì? Tôi về New York giúp cậu tìm người."

"Với tôi mà nói toàn thân anh ấy đều là đặc điểm." Steve cho rằng Howard bị lời của anh đả động, vội vàng đem notebook giở ra. "Cơ mà, đặc điểm mà anh chỉ đại khái là cái này..."

Howard nhìn mô hình trên sổ. "Nhìn giống Tokamak (1)."

"Không phải Tokamak, là lò phản ứng hồ quang." Steve tràn ngập mong đợi nhìn y. "Là phát minh của bố anh ấy, nó gọi là Ark."

"Lò phản ứng hồ quang chỉ là lý thuyết." Howard cau mày, chém đinh chặt sắt nói. "Captain, hoặc là anh nhớ lầm, hoặc là vật lý của anh ta so với thiên tài là tôi còn giỏi hơn."

•••

(1) Tokamak: là một thiết bị sử dụng từ trường cực mạnh để giam cầm một plasma nóng có hình xuyến. Tokamak là một trong một số loại thiết bị giam cầm từ tính đang được phát triển để sản xuất năng lượng nhiệt hạch hạt nhân có kiểm soát. Tính đến năm 2016, nó là ứng cử viên hàng đầu cho một lò phản ứng nhiệt hạch thực tế. Theo Wikipedia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau