Chương 1: Giấc Mơ Kỳ Lạ
Dưới ánh trăng lạnh lẽo, một bóng người từ từ đứng dậy từ đống xương tàn.
Nhìn xuống cơ thể gần như thối rữa và cánh tay lộ ra cả khớp xương màu xám trắng, Phong Kỳ sững sờ.
Hắn nhớ rõ mình đang tham gia tiết học lịch sử của lão Vương, sau đó cơn buồn ngủ ập đến như lũ quét, hắn không có chống đỡ được, gục xuống bàn ngủ thiếp đi.
Chờ đến khi mở mắt ra lần nữa, chính là cảnh tượng trước mắt.
Mây đen u ám, xương khô trên mặt đất chất thành núi, mà hắn chính là đứng dậy từ trong đống xương khô.
Càng làm cho hắn cảm thấy rùng mình chính là, thân thể của mình chẳng biết tại sao mà thối rữa, thông qua lồng ngực, hắn có thể nhìn thấy rõ nội tạng xám ngoét, teo tóp bên trong, cũng như xương sườn chằng chịt những vết xước.
Không thích hợp, hẳn chỉ là một giấc mơ rất chân thật.
Bốp!
Không đau, ừ, chỉ là một giấc mơ mà thôi!
Nhưng vấn đề là...hắn con mẹ nó phải làm sao để thoát ra ngoài!
Ngay vào thời khắc Phong Kỳ trầm tư suy nghĩ, một tiếng gầm nhẹ truyền đến từ phía bên phải, hắn quay đầu lại nhìn, phát hiện ra một thi thể hư thối vốn nằm ở trong đống xương khô, đang chậm rãi đứng lên từ dưới đất.
Bởi vì xương bắp chân phải của con Zombie này không trọn vẹn, cho nên còn chưa đứng vững được, liền nghe được một tiếng trật khớp xương giòn giã vang lên, Zombie này liền biểu diễn cho hắn động tác xoạc thẳng xuống tại chỗ.
Phong Kỳ rất muốn vỗ tay tán thưởng đối phương, lúc này cái xác khô lại gào thét vươn cánh tay phải gầy còm chụp vào hắn.
Phong Kỳ giật nảy, lui lại hai bước, tránh né cánh tay của Zombie.
Nhưng Zombie cũng không có buông bỏ, tiếp tục trườn tới gần, cái miệng không ngừng đóng mở dường như vô cùng muốn cắn hắn.
"Nếu là mơ, chi tiết cũng quá chân thật."
Tiếp tục lui về phía sau hai bước, trong lúc quay đầu nhìn thấy bộ xương treo trên cây phía sau, Phong Kỳ thuận tay nắm chặt xương chân phải của bộ xương này trong tay.
"Cho mượn chân phải để phòng thân nhé!"
Nói xong hắn dùng sức kéo một cái, xương đùi phải của bộ xương treo trên cây lập tức bị hắn giật xuống.
Một lần nữa quay đầu nhìn về phía Zombie, phát hiện ra nó đã áp sát đến gần, thế là Phong Kỳ không chút do dự tiến lên trước một bước, cầm xương đùi trong tay hung hăng đập vào trên đầu Zombie.
"Cạch!" Sau một tiếng vang giòn giã, xương đùi trong tay đứt gãy.
"Bệnh loãng xương trước khi chết có chút nghiêm trọng rồi."
Nhìn nửa khúc xương khô héo trong tay, Phong Kỳ không nhịn được phàn nàn.
Cũng may trong nghĩa địa này không thiếu xương cốt, sau khi thay đổi một khúc xương khô khác, hắn lại đập vào đầu Zombie một lần nữa.
Lần đập này có hiệu quả.
Zombie bắt đầu run rẩy dữ dội.
Thông qua ánh trăng hắn có thể thấy rõ, Zombie bị "vỡ sọ", trong đầu có một quả cầu nhỏ giống như trái tim đang thong thả đập.
Ngay sau khi xương đùi cọ xát với quả bóng nhỏ, toàn thân Zombie liền bắt đầu run rẩy.
Phong Kỳ suy đoán, nhược điểm của Zombie có lẽ ở ngay chỗ này, thế là hắn giơ cao xương đùi, nhắm chuẩn quả cầu trong đầu Zombie, đập một cách dữ dội.
"Rắc!"
Quả cầu nhỏ vỡ vụn, Zombie lập tức không còn động tĩnh, đồng thời một cỗ mùi hôi thối nồng nặc ập tới, khiến cho Phong Kỳ bị sặc suýt nữa ngay cả nội tạng cũng đều phun ra.
Chờ một chút? Vì sao hắn có thể ngửi được mùi, đây không phải là giấc mơ sao?
Ngay vào thời khắc Phong Kỳ nghi hoặc không hiểu, một đốm sáng màu máu nổi lên từ trên người Zombie, chui vào trong thân thể của hắn.
Ngay sau đó, hàng loạt tin tức lóe lên trong đầu hắn.
[Zombie suy nhược: Phong Kỳ]
Cấp bậc thực lực: Không được xếp hạng
Danh xưng tiền tố: Suy nhược (cường độ thân thể giảm 30%)
Huyết thống: Nhân loại (sơ cấp)
Điểm huyết mạch tiến hóa: 1 ∕ 1000 điểm
Các mốc danh xưng tiền tố:
- Suy nhược (có thể thăng cấp): Giai đoạn thứ nhất (3%)
- Mốc đầu tiên của danh xưng tiền tố: Giết chết Zombie, có thể đạt được điểm nâng cấp danh xưng.
Kiểm tra xong tin tức trong đầu, lại có một dòng chữ khác hiện ra.
[Vừa mới mở ra quá trình tiến hóa huyết mạch, ngươi cảm thấy rất nghi hoặc, trong lòng như có mười vạn câu hỏi vì sao, thế là ngươi quyết định nhanh chóng trở nên mạnh lên, thử đi khám phá những bí mật của thế giới này!]
Cái quái gì đây?
Suy nghĩ đột nhiên xuất hiện ở trong đầu, khiến cho Phong Kỳ vội vàng không kịp chuẩn bị.
Nhưng hắn cũng không muốn trở nên mạnh lên giống như lời nói trong đầu, hiện tại hắn chỉ muốn trở lại hiện thực, kết thúc "giấc mơ" tồi tệ này.
[Ngươi quay đầu nhìn về phía đông, phát hiện ra nơi đó dường như có thân ảnh của rất nhiều Zombie đang lắc lư, thế là ngươi vì thu thập năng lượng huyết mạch, mở ra quá trình tiến hóa, chuẩn bị giết chết chúng nó một cách tàn nhẫn!]
Phong Kỳ: "..."
Không, ta không có muốn.
Phong Kỳ vứt bỏ xương đùi trong tay, xoay người đi về hướng ngược lại.
Nhưng sau khi đi vài bước, Phong Kỳ phát hiện ra khu vực phía tây bị sương mù dày đặc bao phủ, mơ hồ có thể nhìn thấy vô số bóng dáng quỷ mị lướt qua trong sương mù. Nếu lắng nghe kỹ, còn có thể nghe thấy những tiếng thì thầm xen kẽ, vô cùng quỷ dị khủng bố.
Phong Kỳ xưa nay không phải là một người sợ ma, nhưng vì làm rõ ràng bí mật trong giấc mơ, hắn quyết định tạm thời không mạo hiểm, thế là quay người đi về phía đông - khu vực có Zombie.
Nhìn xuống cơ thể gần như thối rữa và cánh tay lộ ra cả khớp xương màu xám trắng, Phong Kỳ sững sờ.
Hắn nhớ rõ mình đang tham gia tiết học lịch sử của lão Vương, sau đó cơn buồn ngủ ập đến như lũ quét, hắn không có chống đỡ được, gục xuống bàn ngủ thiếp đi.
Chờ đến khi mở mắt ra lần nữa, chính là cảnh tượng trước mắt.
Mây đen u ám, xương khô trên mặt đất chất thành núi, mà hắn chính là đứng dậy từ trong đống xương khô.
Càng làm cho hắn cảm thấy rùng mình chính là, thân thể của mình chẳng biết tại sao mà thối rữa, thông qua lồng ngực, hắn có thể nhìn thấy rõ nội tạng xám ngoét, teo tóp bên trong, cũng như xương sườn chằng chịt những vết xước.
Không thích hợp, hẳn chỉ là một giấc mơ rất chân thật.
Bốp!
Không đau, ừ, chỉ là một giấc mơ mà thôi!
Nhưng vấn đề là...hắn con mẹ nó phải làm sao để thoát ra ngoài!
Ngay vào thời khắc Phong Kỳ trầm tư suy nghĩ, một tiếng gầm nhẹ truyền đến từ phía bên phải, hắn quay đầu lại nhìn, phát hiện ra một thi thể hư thối vốn nằm ở trong đống xương khô, đang chậm rãi đứng lên từ dưới đất.
Bởi vì xương bắp chân phải của con Zombie này không trọn vẹn, cho nên còn chưa đứng vững được, liền nghe được một tiếng trật khớp xương giòn giã vang lên, Zombie này liền biểu diễn cho hắn động tác xoạc thẳng xuống tại chỗ.
Phong Kỳ rất muốn vỗ tay tán thưởng đối phương, lúc này cái xác khô lại gào thét vươn cánh tay phải gầy còm chụp vào hắn.
Phong Kỳ giật nảy, lui lại hai bước, tránh né cánh tay của Zombie.
Nhưng Zombie cũng không có buông bỏ, tiếp tục trườn tới gần, cái miệng không ngừng đóng mở dường như vô cùng muốn cắn hắn.
"Nếu là mơ, chi tiết cũng quá chân thật."
Tiếp tục lui về phía sau hai bước, trong lúc quay đầu nhìn thấy bộ xương treo trên cây phía sau, Phong Kỳ thuận tay nắm chặt xương chân phải của bộ xương này trong tay.
"Cho mượn chân phải để phòng thân nhé!"
Nói xong hắn dùng sức kéo một cái, xương đùi phải của bộ xương treo trên cây lập tức bị hắn giật xuống.
Một lần nữa quay đầu nhìn về phía Zombie, phát hiện ra nó đã áp sát đến gần, thế là Phong Kỳ không chút do dự tiến lên trước một bước, cầm xương đùi trong tay hung hăng đập vào trên đầu Zombie.
"Cạch!" Sau một tiếng vang giòn giã, xương đùi trong tay đứt gãy.
"Bệnh loãng xương trước khi chết có chút nghiêm trọng rồi."
Nhìn nửa khúc xương khô héo trong tay, Phong Kỳ không nhịn được phàn nàn.
Cũng may trong nghĩa địa này không thiếu xương cốt, sau khi thay đổi một khúc xương khô khác, hắn lại đập vào đầu Zombie một lần nữa.
Lần đập này có hiệu quả.
Zombie bắt đầu run rẩy dữ dội.
Thông qua ánh trăng hắn có thể thấy rõ, Zombie bị "vỡ sọ", trong đầu có một quả cầu nhỏ giống như trái tim đang thong thả đập.
Ngay sau khi xương đùi cọ xát với quả bóng nhỏ, toàn thân Zombie liền bắt đầu run rẩy.
Phong Kỳ suy đoán, nhược điểm của Zombie có lẽ ở ngay chỗ này, thế là hắn giơ cao xương đùi, nhắm chuẩn quả cầu trong đầu Zombie, đập một cách dữ dội.
"Rắc!"
Quả cầu nhỏ vỡ vụn, Zombie lập tức không còn động tĩnh, đồng thời một cỗ mùi hôi thối nồng nặc ập tới, khiến cho Phong Kỳ bị sặc suýt nữa ngay cả nội tạng cũng đều phun ra.
Chờ một chút? Vì sao hắn có thể ngửi được mùi, đây không phải là giấc mơ sao?
Ngay vào thời khắc Phong Kỳ nghi hoặc không hiểu, một đốm sáng màu máu nổi lên từ trên người Zombie, chui vào trong thân thể của hắn.
Ngay sau đó, hàng loạt tin tức lóe lên trong đầu hắn.
[Zombie suy nhược: Phong Kỳ]
Cấp bậc thực lực: Không được xếp hạng
Danh xưng tiền tố: Suy nhược (cường độ thân thể giảm 30%)
Huyết thống: Nhân loại (sơ cấp)
Điểm huyết mạch tiến hóa: 1 ∕ 1000 điểm
Các mốc danh xưng tiền tố:
- Suy nhược (có thể thăng cấp): Giai đoạn thứ nhất (3%)
- Mốc đầu tiên của danh xưng tiền tố: Giết chết Zombie, có thể đạt được điểm nâng cấp danh xưng.
Kiểm tra xong tin tức trong đầu, lại có một dòng chữ khác hiện ra.
[Vừa mới mở ra quá trình tiến hóa huyết mạch, ngươi cảm thấy rất nghi hoặc, trong lòng như có mười vạn câu hỏi vì sao, thế là ngươi quyết định nhanh chóng trở nên mạnh lên, thử đi khám phá những bí mật của thế giới này!]
Cái quái gì đây?
Suy nghĩ đột nhiên xuất hiện ở trong đầu, khiến cho Phong Kỳ vội vàng không kịp chuẩn bị.
Nhưng hắn cũng không muốn trở nên mạnh lên giống như lời nói trong đầu, hiện tại hắn chỉ muốn trở lại hiện thực, kết thúc "giấc mơ" tồi tệ này.
[Ngươi quay đầu nhìn về phía đông, phát hiện ra nơi đó dường như có thân ảnh của rất nhiều Zombie đang lắc lư, thế là ngươi vì thu thập năng lượng huyết mạch, mở ra quá trình tiến hóa, chuẩn bị giết chết chúng nó một cách tàn nhẫn!]
Phong Kỳ: "..."
Không, ta không có muốn.
Phong Kỳ vứt bỏ xương đùi trong tay, xoay người đi về hướng ngược lại.
Nhưng sau khi đi vài bước, Phong Kỳ phát hiện ra khu vực phía tây bị sương mù dày đặc bao phủ, mơ hồ có thể nhìn thấy vô số bóng dáng quỷ mị lướt qua trong sương mù. Nếu lắng nghe kỹ, còn có thể nghe thấy những tiếng thì thầm xen kẽ, vô cùng quỷ dị khủng bố.
Phong Kỳ xưa nay không phải là một người sợ ma, nhưng vì làm rõ ràng bí mật trong giấc mơ, hắn quyết định tạm thời không mạo hiểm, thế là quay người đi về phía đông - khu vực có Zombie.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất