Chương 49: Gửi Tương Lai
“Rất lợi hại!” Phong Kỳ hoàn hồn, giơ ngón tay cái lên.
“Anh thấy có chỗ nào cần cải tiến không?”
“Tôi không quá hiểu thuật pháp, nhưng tôi cảm thấy cậu rất có năng lực, khái niệm Kết Ấn Lưu đủ để khai sáng một lưu phái thuật pháp mới tinh, chỉ cần tiếp tục nỗ lực, cậu chắc chắn sẽ được lưu danh sử sách!”
“Ha ha, em cũng thấy Kết Ấn Lưu đủ để khai sáng một lưu phái thuật pháp mới tinh, kế tiếp em sẽ hoàn thiện nghiên cứu nội dung phương diện này, nhưng em cũng sẽ không từ bỏ nghiên cứu công pháp, đó mới là mộng tưởng của em.”
Nghe đoạn ngôn luận này, tươi cười trên mặt Phong Kỳ đọng lại.
“Tôi cảm thấy cậu hẳn nên tiếp tục nghiên cứu thuật pháp, cậu cực kì tài giỏi trong môn này, ngàn vạn đừng lãng phí.”
“Không chừng em cũng có năng lực ở môn công pháp, chỉ là chưa tiếp xúc nhiều, cho nên chưa hiện ra, không thử sao biết được, thừa dịp tuổi trẻ thì phải dũng cảm tiến lên, đừng để khi về già mới hối tiếc không kịp.”
Phong Kỳ:……
Đối mặt lòng tự tin khó hiểu của Lâm Nhiễm, hắn không lời gì để nói.
Nhưng hắn biết Lâm Nhiễm già rồi xác thật đang lăn tròn trong trạng thái “hối tiếc không kịp”, từ đây chẳng bao giờ bước chân vào lĩnh vực nghiên cứu công pháp và thuật pháp, cuối cùng buồn bực mà chết.
“Tôi cảm thấy cậu nên suy xét kiến nghị của tôi đi, sức lực mỗi người là hữu hạn, muốn học song song thuật pháp và công pháp, rất có thể chẳng làm nên trò trống gì, chi bằng kiên định đi theo con đường nghiên cứu thuật pháp.”
Lâm Nhiễm nghe thế, trên mặt lộ ra thần sắc tự hỏi.
Một lát sau, hắn trịnh trọng gật gật đầu:
“Anh Kỳ nói đúng, em quyết định, từ nay bắt đầu học công pháp.”
“Không, không phải vậy, tôi chưa nói xong, kỳ thật ý tôi là, thiên tài như cậu, không chừng có thể nở hoa ở cả hai môn thuật pháp và công pháp, không thử sao biết được, cố lên!”
Lâm Nhiễm:???
……
Giữa trưa sau khi ăn cơm với Lâm Nhiễm và Mộc Tinh, Phong Kỳ trở về ký túc xá.
Buổi chiều hắn hẹn Lâm Nhiễm cùng đến thư viện học phủ, nhưng trước đó, hắn quyết định làm một chuyện càng quan trọng.
Quy hoạch tương lai cho mình.
Mấy lần trước tiến vào mộng cảnh tương lai, hắn phát hiện mấy đặc điểm.
Mỗi lần hắn tiến vào mộng cảnh tương lai, đều không xuất hiện dòng thời gian mới, chỉ có mỗi lần trở về từ mộng cảnh tương lai, mới diễn sinh ra một dòng thời gian mới tinh.
Đơn giản mà nói, mỗi lần hắn tiến vào mộng cảnh tương lai, hắn trong hiện thực vẫn chưa biến mất, chỉ là mất đi năng lực tiến vào mộng cảnh tương lai, thời gian vẫn sẽ cuồn cuộn lăn về phía trước, cuối cùng trở thành đoạn lịch sử có thể tìm đọc ở mộng cảnh tương lai.
Cho nên mỗi lần hắn tiến vào mộng cảnh tương lai, là đi tới 1500 năm sau của dòng thời gian này, không phải là sáng lập một dòng thời gian mới tinh.
Mà khi hắn trở lại hiện thực từ mộng cảnh tương lai, thời gian bị ngưng động, kỳ thật là sáng lập một dòng thời gian mới tinh, nối với đường ray thời gian trước khi rời đi, hướng đi lịch sử sau này cũng thay đổi theo.
Cho nên hắn cảm thấy, mình cần lợi dụng điểm này, chuẩn bị mấy thứ cho mình tương lai.
Trầm tư một lát, Phong Kỳ móc ra notebook, bắt đầu viết.
Hiện tại mỗi lần tiến vào mộng cảnh tương lai, đều hao phí chừng trăm vạn tiền mặt.
Hắn cảm thấy tiến vào mộng cảnh tương lai cần theo đuổi hiệu quả và lợi ích hóa lớn nhất, mà không chỉ là vô ý nghĩa đánh quái thăng cấp và sao chép công pháp tu luyện.
Không ngừng viết chữ, ba dòng tin tức Phong Kỳ để lại cho mình tương lai hiện lên notebook.
Một, nếu có khả năng, cung cấp cho tôi một tài khoản có quyền hạn tìm đọc dữ liệu cơ sở Tinh Thành, nó giúp tôi rất nhiều.
Hai, đi thử điều tra Viện Nghiên Cứu Tinh Hồng, sau đó nhớ viết lại tin tức rồi truyền cho tôi bằng phương pháp cậu thấy khả thi, để tôi tìm đọc trong dữ liệu cơ sở.
Ba, nếu không thể giải quyết nguy cơ chúng ta đều biết, thử hợp tác với chính phủ, tiết lộ mọi thứ cậu biết cho chính phủ, nhờ chính phủ ra mặt can thiệp giải quyết.
……
Ba tin tức để lại cho mình, là quan trọng nhất với Phong Kỳ.
Bởi vì không có quyền hạn, mỗi lần hắn tiến vào dữ liệu cơ sở Tinh Thành, đều không thể tìm đọc những công pháp tu luyện bị khóa từ năm sao trở lên.
Nhưng nếu có một tài khoản có quyền hạn, mỗi lần hắn tiến vào mộng cảnh tương lai sẽ thu hoạch được thêm một kho tri thức khổng lồ.
Nhưng hắn vẫn chưa ôm hy vọng quá lớn.
Bởi vì mấy trăm năm sau mới xuất hiện dữ liệu cơ sở Tinh Thành, khi đó mình hẳn đã sớm chết trẻ, không thể tham dự xây dựng Khu Tránh Nạn Tinh Thành, càng không thể sở hữu một tài khoản có quyền hạn ở khu tránh nạn.
Nhưng hắn vẫn muốn thử, không chừng sẽ có.
Điều thứ hai điều tra viện nghiên cứu Tinh Hồng, là bởi vì hắn cảm thấy Viện Nghiên Cứu Tinh Hồng có vấn đề.
Cơ cấu nghiên cứu này vô cùng có khả năng vẫn đang thực nghiệm kế hoạch Rune Transformer sớm bị cấm, đây có lẽ là nhân tố mấu chốt dẫn tới Mộc Tinh phản bội nhân loại.
Điều thứ ba liên quan đến Lâm Nhiễm, Mộc Tinh.
Họ là “nguy cơ” trong tin tức Phong Kỳ để lại.
Nếu toàn bộ tất nhiên sẽ xảy ra, hắn lại chẳng thể ngăn cản trên dòng thời gian này, hắn hy vọng “mình” có thể xin giúp đỡ chính phủ, báo toàn bộ cái mình biết cho chính phủ, từ chính phủ can thiệp ra mặt giải quyết.
Nếu một loạt vấn đề sinh ra hai “tai họa lịch sử” có thể giải quyết, tương lai chắc chắn thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Viết lại ba tin tức xong, Phong Kỳ khép lại notebook, đồng thời lên mạng lập một hòm thư cá nhân, theo sau click mở website mua sắm tiêu phí 88 vạn mua một viên Phù Văn Tinh Thạch sói hoàng hôn.
Làm xong toàn bộ, hắn bắt đầu chờ mong tương lai thay đổi.
“Anh thấy có chỗ nào cần cải tiến không?”
“Tôi không quá hiểu thuật pháp, nhưng tôi cảm thấy cậu rất có năng lực, khái niệm Kết Ấn Lưu đủ để khai sáng một lưu phái thuật pháp mới tinh, chỉ cần tiếp tục nỗ lực, cậu chắc chắn sẽ được lưu danh sử sách!”
“Ha ha, em cũng thấy Kết Ấn Lưu đủ để khai sáng một lưu phái thuật pháp mới tinh, kế tiếp em sẽ hoàn thiện nghiên cứu nội dung phương diện này, nhưng em cũng sẽ không từ bỏ nghiên cứu công pháp, đó mới là mộng tưởng của em.”
Nghe đoạn ngôn luận này, tươi cười trên mặt Phong Kỳ đọng lại.
“Tôi cảm thấy cậu hẳn nên tiếp tục nghiên cứu thuật pháp, cậu cực kì tài giỏi trong môn này, ngàn vạn đừng lãng phí.”
“Không chừng em cũng có năng lực ở môn công pháp, chỉ là chưa tiếp xúc nhiều, cho nên chưa hiện ra, không thử sao biết được, thừa dịp tuổi trẻ thì phải dũng cảm tiến lên, đừng để khi về già mới hối tiếc không kịp.”
Phong Kỳ:……
Đối mặt lòng tự tin khó hiểu của Lâm Nhiễm, hắn không lời gì để nói.
Nhưng hắn biết Lâm Nhiễm già rồi xác thật đang lăn tròn trong trạng thái “hối tiếc không kịp”, từ đây chẳng bao giờ bước chân vào lĩnh vực nghiên cứu công pháp và thuật pháp, cuối cùng buồn bực mà chết.
“Tôi cảm thấy cậu nên suy xét kiến nghị của tôi đi, sức lực mỗi người là hữu hạn, muốn học song song thuật pháp và công pháp, rất có thể chẳng làm nên trò trống gì, chi bằng kiên định đi theo con đường nghiên cứu thuật pháp.”
Lâm Nhiễm nghe thế, trên mặt lộ ra thần sắc tự hỏi.
Một lát sau, hắn trịnh trọng gật gật đầu:
“Anh Kỳ nói đúng, em quyết định, từ nay bắt đầu học công pháp.”
“Không, không phải vậy, tôi chưa nói xong, kỳ thật ý tôi là, thiên tài như cậu, không chừng có thể nở hoa ở cả hai môn thuật pháp và công pháp, không thử sao biết được, cố lên!”
Lâm Nhiễm:???
……
Giữa trưa sau khi ăn cơm với Lâm Nhiễm và Mộc Tinh, Phong Kỳ trở về ký túc xá.
Buổi chiều hắn hẹn Lâm Nhiễm cùng đến thư viện học phủ, nhưng trước đó, hắn quyết định làm một chuyện càng quan trọng.
Quy hoạch tương lai cho mình.
Mấy lần trước tiến vào mộng cảnh tương lai, hắn phát hiện mấy đặc điểm.
Mỗi lần hắn tiến vào mộng cảnh tương lai, đều không xuất hiện dòng thời gian mới, chỉ có mỗi lần trở về từ mộng cảnh tương lai, mới diễn sinh ra một dòng thời gian mới tinh.
Đơn giản mà nói, mỗi lần hắn tiến vào mộng cảnh tương lai, hắn trong hiện thực vẫn chưa biến mất, chỉ là mất đi năng lực tiến vào mộng cảnh tương lai, thời gian vẫn sẽ cuồn cuộn lăn về phía trước, cuối cùng trở thành đoạn lịch sử có thể tìm đọc ở mộng cảnh tương lai.
Cho nên mỗi lần hắn tiến vào mộng cảnh tương lai, là đi tới 1500 năm sau của dòng thời gian này, không phải là sáng lập một dòng thời gian mới tinh.
Mà khi hắn trở lại hiện thực từ mộng cảnh tương lai, thời gian bị ngưng động, kỳ thật là sáng lập một dòng thời gian mới tinh, nối với đường ray thời gian trước khi rời đi, hướng đi lịch sử sau này cũng thay đổi theo.
Cho nên hắn cảm thấy, mình cần lợi dụng điểm này, chuẩn bị mấy thứ cho mình tương lai.
Trầm tư một lát, Phong Kỳ móc ra notebook, bắt đầu viết.
Hiện tại mỗi lần tiến vào mộng cảnh tương lai, đều hao phí chừng trăm vạn tiền mặt.
Hắn cảm thấy tiến vào mộng cảnh tương lai cần theo đuổi hiệu quả và lợi ích hóa lớn nhất, mà không chỉ là vô ý nghĩa đánh quái thăng cấp và sao chép công pháp tu luyện.
Không ngừng viết chữ, ba dòng tin tức Phong Kỳ để lại cho mình tương lai hiện lên notebook.
Một, nếu có khả năng, cung cấp cho tôi một tài khoản có quyền hạn tìm đọc dữ liệu cơ sở Tinh Thành, nó giúp tôi rất nhiều.
Hai, đi thử điều tra Viện Nghiên Cứu Tinh Hồng, sau đó nhớ viết lại tin tức rồi truyền cho tôi bằng phương pháp cậu thấy khả thi, để tôi tìm đọc trong dữ liệu cơ sở.
Ba, nếu không thể giải quyết nguy cơ chúng ta đều biết, thử hợp tác với chính phủ, tiết lộ mọi thứ cậu biết cho chính phủ, nhờ chính phủ ra mặt can thiệp giải quyết.
……
Ba tin tức để lại cho mình, là quan trọng nhất với Phong Kỳ.
Bởi vì không có quyền hạn, mỗi lần hắn tiến vào dữ liệu cơ sở Tinh Thành, đều không thể tìm đọc những công pháp tu luyện bị khóa từ năm sao trở lên.
Nhưng nếu có một tài khoản có quyền hạn, mỗi lần hắn tiến vào mộng cảnh tương lai sẽ thu hoạch được thêm một kho tri thức khổng lồ.
Nhưng hắn vẫn chưa ôm hy vọng quá lớn.
Bởi vì mấy trăm năm sau mới xuất hiện dữ liệu cơ sở Tinh Thành, khi đó mình hẳn đã sớm chết trẻ, không thể tham dự xây dựng Khu Tránh Nạn Tinh Thành, càng không thể sở hữu một tài khoản có quyền hạn ở khu tránh nạn.
Nhưng hắn vẫn muốn thử, không chừng sẽ có.
Điều thứ hai điều tra viện nghiên cứu Tinh Hồng, là bởi vì hắn cảm thấy Viện Nghiên Cứu Tinh Hồng có vấn đề.
Cơ cấu nghiên cứu này vô cùng có khả năng vẫn đang thực nghiệm kế hoạch Rune Transformer sớm bị cấm, đây có lẽ là nhân tố mấu chốt dẫn tới Mộc Tinh phản bội nhân loại.
Điều thứ ba liên quan đến Lâm Nhiễm, Mộc Tinh.
Họ là “nguy cơ” trong tin tức Phong Kỳ để lại.
Nếu toàn bộ tất nhiên sẽ xảy ra, hắn lại chẳng thể ngăn cản trên dòng thời gian này, hắn hy vọng “mình” có thể xin giúp đỡ chính phủ, báo toàn bộ cái mình biết cho chính phủ, từ chính phủ can thiệp ra mặt giải quyết.
Nếu một loạt vấn đề sinh ra hai “tai họa lịch sử” có thể giải quyết, tương lai chắc chắn thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Viết lại ba tin tức xong, Phong Kỳ khép lại notebook, đồng thời lên mạng lập một hòm thư cá nhân, theo sau click mở website mua sắm tiêu phí 88 vạn mua một viên Phù Văn Tinh Thạch sói hoàng hôn.
Làm xong toàn bộ, hắn bắt đầu chờ mong tương lai thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất