Ta Bị Hoàng Đế Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 10:

Trước Sau
Quả nhiên, Lưu Nguyên Cát liền run rẩy sờ soạng dấu tay đau rát trên mặt, không biết từ đâu ra dũng khí, đi lên ôm lấy đùi của Lý Thừa Tiển nói: “Thần cùng Lan Nhân là lưỡng tình tương duyệt, xin Hoàng Thượng thành toàn!”

Trog phòng yên tĩnh như chết.

Ngay cả Uông Đức Hải cũng nhịn không được mà nhắm mắt lại.

Sắc mặt của Lưu thị lang xám như tro tàn, đột nhiên đem đầu thương chỉ hướng Hứa Lan Nhân nói: “Đều là do nữ tử thanh lâu này dùng yêu ngôn mê hoặc người khác, mới có thể mê hoặc Hoàng Thượng cùng tên nghiệt súc này, xin Hoàng Thượng minh giám!”

Lưu Nguyên Cát mở to hai mắt nói: “Cha! Sao người lại nói như vậy! Là con cam tâm tình nguyện!”

Lưu thị lang hận sắt không thành thép mà trừng mắt nhìn Lưu Nguyên Cát mắng: “Nghiệt súc! Ngươi đúng là đã bị ma quỷ ám mà!”

Lưu thị lang: “Nữ tử thanh lâu này ngoài mặt thì nói bán nghệ không bán thân, nhưng trog lén lút lại là người không biết kiềm chế, cùng rất nhiều người thông đồng gian díu. Hiện tại còn vọng tưởng muốn bay lên cành cao làm phượng hoàng, Hoàng Thượng ngàn vạn lần đừng để bị yêu nữ này mê hoặc!”

Lâm Nam Tích nghe đến đây, phẫn nộ đến tột đỉnh:【Tra nam! Rõ ràng là ông ta ham mê sắc đẹp, biết rõ Lưu Nguyên Cát bao dưỡng Hứa cô nương, không những không ngăn cản, ngược lại còn mở một con mắt nhắm một con mắt.】

【Không chỉ có như vậy, còn đem chuyện con trai bao dưỡng hoa khôi nói cho Lưu phu nhân biết, khiến cho Lưu Nguyên Cát bị cấm túc hai tháng.】

【Trog hai tháng này, ông ta lại lén lút đến Xuân Phong Minh Nguyệt Lâu tìm hoan mua vui!】

【Mỗi ngày, Lưu phu nhân đều ở nhà mắng chửi Lưu Nguyên Cát không nên thân, qua lại với nữ tử thanh lâu, căn bản là không hề hay biết trượng phu của mình mới là người đáng giận nhất!】



【Quả thật là một tên tra nam không biết xấu hổ!】

Trog mắt Lý Thừa Tiển hiện lên khiếp sợ, không khỏi cảm thấy chán ghét mà trừng mắt nhìn Lưu thị lang, sau đó nhìn về phía Hứa Lan Nhân hỏi: “Ngươi có gì muốn nói không?”

Hứa Lan Nhân đang quỳ gối, sắc mặt trắng bệch, ngữ khí cung kính: “Dân nữ không có gì muốn nói, toàn nghe theo Hoàng Thượng.”

Lâm Nam Tích:【A, không ngờ Hứa cô nương lại tín nhiệm cẩu hoàng đế đến vậy nha.】

Lý Thừa Tiển giựt giựt khóe miệng, không lẽ nhìn hắn giống mấy tên tiểu nhân không giữ chữ tín sao?

Sắc mặt Lưu Nguyên Cát trắng bệch, hoàn toàn làm lơ hoàng đế cùng lão cha đang ở đây, một phen nắm lấy tay Hứa Lan Nhân nói: “Nàng nói là nàng bị bức đi!”

Hứa Lan Nhân lộ ra biểu tình đau đớn nói: “Lưu công tử, không có ai bức ta cả, là ta tự nguyện.”

Lưu Nguyên Cát cảm thấy hỏng mất la lên: “Ta không tin!”

Lòng Lưu thị lang nóng như lửa đốt, che lại liệng Lưu Nguyên Cát, sau đó quỳ trên mặt đất dập đầu ba cái nói: “Hoàng Thượng, tên nghiệt súc này lại phát bệnh nói mê sảng, khẩn cầu Hoàng Thượng giáng tội!”

Lâm Nam Tích:【Ồ, Lưu thị lang thật biết cách chống đẩy, nếu như thật sự trị tội, mạng của Lưu Nguyên Cát hơn phân nửa là giữ không nổi.】

【Haizz, thật đáng tiếc, nếu lúc này có thể truyền thái y thì tốt rồi. 】

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau