Ta Bị Hoàng Đế Nghe Thấy Tiếng Lòng
Chương 35:
Đội tàu ra biển mang về thư tịch của ngoại quốc cũng phải thêm vào, để Tiểu Thái Tử từ nhỏ có thể mở rộng tầm mắt!!!
Lâm Nam Tích sợ ngây người:【Bộ dáng này của Đường thái phó…… Trông cứ như gia trưởng thích ổ gà con vậy.
】
Tuy rằng Lý Thừa Tiển không hiểu ổ gà con là có ý gì, nhưng cũng bị sự nhiệt tình của Đường Nhược Xu dọa tới rồi.
Nghe thấy Đường Nhược Xu khen ngợi, trong lòng không khỏi có chút lâng lâng, con của hắn quả nhiên lợi hại.
Đường Nhược Xu kích động nói lên kế hoạch dạy học của mình, chỉ hận không thể ngay lúc này khiến cho tiểu Thái Tử bơi lội trong biển tri thức, quá mức đắm chìm trong suy nghĩ, cho nên không chú ý tới khoé miệng của tiểu Thái Tử xệ xuống.
Lâm Nam Tích ở trong lòng không tán đồng:【Thái Tử điện hạ mới có 4 tuổi thôi!】
【Tuy rằng tuổi này học vỡ lòng rất quan trọng, nhưng khoa học đã chứng minh, không nên phát triển trí nào quá sớm, mà nên phát triển thể chất và trí não cùng lúc.】
【Hơn nữa, tiểu Thái Tử cũng bởi vì nhận thấy được Đường thái phó quá nhiệt tình, sau khi viết xong công khoá, liền thêm chương trình học, cho nên tiểu Thái Tử mới làm bộ không nghe thấy gì hết.】
【Oa! Sao lúc mình đi học lại không nghĩ ra chuyện này?】
Nghĩ đến lúc còn đi học, Lâm Nam Tích lãnh khốc nói:【Quên mất, hắn vốn dĩ cũng không được thông minh.】
Lý Thừa Tiển nghe xong, nhiệt tình dành cho Đường Nhược Xu lặp tức lạnh xuống.
Nói rất có lý!
“Thái phó đừng gấp, Du Nhi vẫn còn nhỏ, cứ từng bước mà dạy.”
Đường Nhược Xu: “Hoàng Thượng nói rất đúng.”
Lúc này Tiểu Thái Tử mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó đã bị Lý Thừa Tiển vớt lên đầu gối ngồi.
Tần Y Lan đột nhiên không kịp phòng ngừa bị một màn trước mắt làm cho trợn mắt há hốc mồm.
Thái Tử không phải người câm?
Còn có thể đọc làu làu tứ thư ngũ kinh?
Nàng còn đang muốn làm Hoàng Thượng phế Thái Tử để sinh con với nàng đâu!
Tần Y Lan nghiến răng nói: “Tiểu Thái Tử đã sớm thông tuệ trưởng thành như vậy, lại lén giấu yếm của phi tần hậu cung, mong Hoàng Thượng xem xét!”
Lý Thừa Tiển nhìn về phía tiểu Thái Tử hỏi: “Nói cho phụ hoàng biết, chuyện này là sao."
Tiểu Thái Tử nhìn phụ hoàng, vẻ mặt như có chút ủy khuất nói: “Hôi, xỉu, ồn ào.”
Lâm Nam Tích:【Éc, hình như chính mình có thể phiên dịch lời nói của tiểu Thái Tử.】
【Yếm hôi, huân đến hắn muốn ngất xỉu, vậy mà nhóm người này còn ríu rít ồn ào đến đau đầu.】
Lý Thừa Tiển:……
【Tiểu Thái Tử chỉ là cảm thấy phiền, nghe thấy bọn họ nói nhao nhao càng thêm phiền, đều lười biện giải.】
【Tiểu Thái Tử có thể xem như người tích tự như vàng nhất Đại Tề!】
Lý Thừa Tiển:……
Đứa nhỏ này rốt cuộc giống ai đây?
Sắc mặt của Tần Y Lan vặn vẹo, nói hôi là sao? Yếm của nàng là dùng nước hương lan để ngâm, còn dùng son phấn tốt nhất để huân!
Uông Đức Hải truyền cung nữ quản lý quần áo của Quý phi tiến vào.
Cung nữ nơm nớp lo sợ quỳ xuống.
Uông Đức Hải: “Hôm nay ngươi có biết đã xảy ra chuyện gì không?”
Lâm Nam Tích sợ ngây người:【Bộ dáng này của Đường thái phó…… Trông cứ như gia trưởng thích ổ gà con vậy.
】
Tuy rằng Lý Thừa Tiển không hiểu ổ gà con là có ý gì, nhưng cũng bị sự nhiệt tình của Đường Nhược Xu dọa tới rồi.
Nghe thấy Đường Nhược Xu khen ngợi, trong lòng không khỏi có chút lâng lâng, con của hắn quả nhiên lợi hại.
Đường Nhược Xu kích động nói lên kế hoạch dạy học của mình, chỉ hận không thể ngay lúc này khiến cho tiểu Thái Tử bơi lội trong biển tri thức, quá mức đắm chìm trong suy nghĩ, cho nên không chú ý tới khoé miệng của tiểu Thái Tử xệ xuống.
Lâm Nam Tích ở trong lòng không tán đồng:【Thái Tử điện hạ mới có 4 tuổi thôi!】
【Tuy rằng tuổi này học vỡ lòng rất quan trọng, nhưng khoa học đã chứng minh, không nên phát triển trí nào quá sớm, mà nên phát triển thể chất và trí não cùng lúc.】
【Hơn nữa, tiểu Thái Tử cũng bởi vì nhận thấy được Đường thái phó quá nhiệt tình, sau khi viết xong công khoá, liền thêm chương trình học, cho nên tiểu Thái Tử mới làm bộ không nghe thấy gì hết.】
【Oa! Sao lúc mình đi học lại không nghĩ ra chuyện này?】
Nghĩ đến lúc còn đi học, Lâm Nam Tích lãnh khốc nói:【Quên mất, hắn vốn dĩ cũng không được thông minh.】
Lý Thừa Tiển nghe xong, nhiệt tình dành cho Đường Nhược Xu lặp tức lạnh xuống.
Nói rất có lý!
“Thái phó đừng gấp, Du Nhi vẫn còn nhỏ, cứ từng bước mà dạy.”
Đường Nhược Xu: “Hoàng Thượng nói rất đúng.”
Lúc này Tiểu Thái Tử mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, sau đó đã bị Lý Thừa Tiển vớt lên đầu gối ngồi.
Tần Y Lan đột nhiên không kịp phòng ngừa bị một màn trước mắt làm cho trợn mắt há hốc mồm.
Thái Tử không phải người câm?
Còn có thể đọc làu làu tứ thư ngũ kinh?
Nàng còn đang muốn làm Hoàng Thượng phế Thái Tử để sinh con với nàng đâu!
Tần Y Lan nghiến răng nói: “Tiểu Thái Tử đã sớm thông tuệ trưởng thành như vậy, lại lén giấu yếm của phi tần hậu cung, mong Hoàng Thượng xem xét!”
Lý Thừa Tiển nhìn về phía tiểu Thái Tử hỏi: “Nói cho phụ hoàng biết, chuyện này là sao."
Tiểu Thái Tử nhìn phụ hoàng, vẻ mặt như có chút ủy khuất nói: “Hôi, xỉu, ồn ào.”
Lâm Nam Tích:【Éc, hình như chính mình có thể phiên dịch lời nói của tiểu Thái Tử.】
【Yếm hôi, huân đến hắn muốn ngất xỉu, vậy mà nhóm người này còn ríu rít ồn ào đến đau đầu.】
Lý Thừa Tiển:……
【Tiểu Thái Tử chỉ là cảm thấy phiền, nghe thấy bọn họ nói nhao nhao càng thêm phiền, đều lười biện giải.】
【Tiểu Thái Tử có thể xem như người tích tự như vàng nhất Đại Tề!】
Lý Thừa Tiển:……
Đứa nhỏ này rốt cuộc giống ai đây?
Sắc mặt của Tần Y Lan vặn vẹo, nói hôi là sao? Yếm của nàng là dùng nước hương lan để ngâm, còn dùng son phấn tốt nhất để huân!
Uông Đức Hải truyền cung nữ quản lý quần áo của Quý phi tiến vào.
Cung nữ nơm nớp lo sợ quỳ xuống.
Uông Đức Hải: “Hôm nay ngươi có biết đã xảy ra chuyện gì không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất