Ta Bị Hoàng Đế Nghe Thấy Tiếng Lòng
Chương 39:
Tần Quý phi có chút sốt ruột, tự mình động thủ bao Tần Phóng thành cái bánh chưng.
Còn không quên oán trách: “Ca ca cũng thật là, biết rõ Hoàng Thượng coi trọng lễ nghi, vậy mà còn giống như ở trong quân tác phong thô mãng.”
Tần Phóng: "……"
Tần Phóng thử dò hỏi: “Xin hỏi Hoàng Thượng đột nhiên đến đây, là có chuyện gì?”
Tần Quý phi khẩn trương cào góc áo Tần Phóng.
Lý Thừa Tiển ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Trong cung mất một thứ, cho nên ta tới chỗ của Tần tướng quân tìm thử.”
Tần Phóng nhìn thần sắc trên mặt Lý Thừa Tiển, nghĩ tới chuyện gì đó, trong lòng lặp tức phủ nhận.
Không có khả năng.
Hắn làm rất kín đáo, Hoàng Thượng không thể nào biết được.
Thứ kia lại không đáng tiền, Hoàng Thượng không có khả năng dùng lại.
Hơn nữa, hắn đường đường là cửu ngũ chí tôn lại đi truy cứu chuyện này…… Có vẻ không được phóng khoáng cho lắm.
Tần Phóng nghĩ thông suốt, không hề sợ hãi, ưỡn ngực nói: “Hoàng Thượng mất đồ, nhất định là vật quan trọng, thỉnh ngài nói rõ, thần nhất định sẽ dốc hết sức lực giúp Hoàng Thượng phân ưu.”
Lý Thừa Tiển do dự.
Hắn nhìn kỹ Tần Phóng. Tần Phóng năm nay đã ba mươi hai tuổi, còn chưa thành hôn, thân thể cao lớn giống người phương bắc, vẻ mặt càng là sắt bén nghiêm nghị, không hề có bất kỳ biểu tình tránh né nào khi làm chuyện trái với lương tâm.
Không lẽ Lâm Nam Tích nghĩ sai rồi?
Nếu như nghĩ sai rồi, hắn tự tiện xông vào phòng ngủ của đại thần, còn muốn lật gối đầu cùng đệm chăn, chuyện này truyền ra đi cũng quá mất mặt.
Còn có vẻ như hắn không có lòng khoan dung với người khác.
Sớm biết vậy không nên xúc động, ít nhất cũng nên làm Cẩm Y Vệ lén lút tìm kiếm dấu vết để lại.
Tần Phóng thấy Lý Thừa Tiển chậm chạp không nói gì, liền lên tiếng nhắc nhở: “Hoàng Thượng?”
Lý Thừa Tiển liếc hắn một cái: “Trẫm nhớ rõ ngươi năm nay đã ba mươi hai đi, đã có ý trung nhân chưa?”
Tần Phóng lập tức trả lời: “Thần chỉ muốn vì Hoàng Thượng bảo vệ tốt giang sơn, không có tâm tình đón dâu.”
Lý Thừa Tiển giả vờ không vui nói: “Bảo vệ giang sơn đương nhiên là quan trọng, nhưng chuyện chung thân đại sự cũng không thể chậm trễ, miễn cho người khác nói trẫm khắt khe với tướng quân. Hay là để trẫm giúp ngươi mở tiệc, đến lúc đó ngươi xem có nữ tử nào hợp nhãn duyên không.”
Tần Phóng kinh hãi nói: “Trăm lần không thể!”
“Chuyện của thần không vội, nhưng thật ra Hoàng Thượng, con nối dõi của ngài đơn bạc, mong rằng Hoàng Thượng vì Đại Tề mà suy nghĩ, mau chóng khai chi tán diệp.”
Tần Quý phi lập tức nói: “Hoàng Thượng, đã lâu rồi ngài không có tới cung của thần thiếp.”
Lâm Nam Tích:【A, nếu như Tần Quý phi biết được ca ca nàng lén trộm vớ của Hoàng Thượng, còn hàng đêm làm bạn, không biết sẽ có cảm tưởng gì đây.】
【Hơn nữa, cặp vớ kia đặc biệt dễ nhận biết, còn là do Quý phi tự tay làm tặng cho cẩu hoàng đế. 】
Lý Thừa Tiển nghe vậy, hai mắt sáng ngời, thẳng tắp nhìn về phía Tần Quý phi.
Tần Y Lan vui mừng khôn xiết, rốt cuộc Hoàng Thượng cũng chịu nhìn nàng!
Còn không quên oán trách: “Ca ca cũng thật là, biết rõ Hoàng Thượng coi trọng lễ nghi, vậy mà còn giống như ở trong quân tác phong thô mãng.”
Tần Phóng: "……"
Tần Phóng thử dò hỏi: “Xin hỏi Hoàng Thượng đột nhiên đến đây, là có chuyện gì?”
Tần Quý phi khẩn trương cào góc áo Tần Phóng.
Lý Thừa Tiển ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Trong cung mất một thứ, cho nên ta tới chỗ của Tần tướng quân tìm thử.”
Tần Phóng nhìn thần sắc trên mặt Lý Thừa Tiển, nghĩ tới chuyện gì đó, trong lòng lặp tức phủ nhận.
Không có khả năng.
Hắn làm rất kín đáo, Hoàng Thượng không thể nào biết được.
Thứ kia lại không đáng tiền, Hoàng Thượng không có khả năng dùng lại.
Hơn nữa, hắn đường đường là cửu ngũ chí tôn lại đi truy cứu chuyện này…… Có vẻ không được phóng khoáng cho lắm.
Tần Phóng nghĩ thông suốt, không hề sợ hãi, ưỡn ngực nói: “Hoàng Thượng mất đồ, nhất định là vật quan trọng, thỉnh ngài nói rõ, thần nhất định sẽ dốc hết sức lực giúp Hoàng Thượng phân ưu.”
Lý Thừa Tiển do dự.
Hắn nhìn kỹ Tần Phóng. Tần Phóng năm nay đã ba mươi hai tuổi, còn chưa thành hôn, thân thể cao lớn giống người phương bắc, vẻ mặt càng là sắt bén nghiêm nghị, không hề có bất kỳ biểu tình tránh né nào khi làm chuyện trái với lương tâm.
Không lẽ Lâm Nam Tích nghĩ sai rồi?
Nếu như nghĩ sai rồi, hắn tự tiện xông vào phòng ngủ của đại thần, còn muốn lật gối đầu cùng đệm chăn, chuyện này truyền ra đi cũng quá mất mặt.
Còn có vẻ như hắn không có lòng khoan dung với người khác.
Sớm biết vậy không nên xúc động, ít nhất cũng nên làm Cẩm Y Vệ lén lút tìm kiếm dấu vết để lại.
Tần Phóng thấy Lý Thừa Tiển chậm chạp không nói gì, liền lên tiếng nhắc nhở: “Hoàng Thượng?”
Lý Thừa Tiển liếc hắn một cái: “Trẫm nhớ rõ ngươi năm nay đã ba mươi hai đi, đã có ý trung nhân chưa?”
Tần Phóng lập tức trả lời: “Thần chỉ muốn vì Hoàng Thượng bảo vệ tốt giang sơn, không có tâm tình đón dâu.”
Lý Thừa Tiển giả vờ không vui nói: “Bảo vệ giang sơn đương nhiên là quan trọng, nhưng chuyện chung thân đại sự cũng không thể chậm trễ, miễn cho người khác nói trẫm khắt khe với tướng quân. Hay là để trẫm giúp ngươi mở tiệc, đến lúc đó ngươi xem có nữ tử nào hợp nhãn duyên không.”
Tần Phóng kinh hãi nói: “Trăm lần không thể!”
“Chuyện của thần không vội, nhưng thật ra Hoàng Thượng, con nối dõi của ngài đơn bạc, mong rằng Hoàng Thượng vì Đại Tề mà suy nghĩ, mau chóng khai chi tán diệp.”
Tần Quý phi lập tức nói: “Hoàng Thượng, đã lâu rồi ngài không có tới cung của thần thiếp.”
Lâm Nam Tích:【A, nếu như Tần Quý phi biết được ca ca nàng lén trộm vớ của Hoàng Thượng, còn hàng đêm làm bạn, không biết sẽ có cảm tưởng gì đây.】
【Hơn nữa, cặp vớ kia đặc biệt dễ nhận biết, còn là do Quý phi tự tay làm tặng cho cẩu hoàng đế. 】
Lý Thừa Tiển nghe vậy, hai mắt sáng ngời, thẳng tắp nhìn về phía Tần Quý phi.
Tần Y Lan vui mừng khôn xiết, rốt cuộc Hoàng Thượng cũng chịu nhìn nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất