Ta Bị Hoàng Đế Nghe Thấy Tiếng Lòng

Chương 5:

Trước Sau
Mặt trời đã dâng lên, mùa đông khắc nghiệt, lúc này rốt cuộc cũng có một chút không khí ấm áp. Lâm Nam Tích chà xát tay, hơi hơi híp mắt nhìn về phía đông nơi mặt trời đang dâng lên. Mặt trời vàng óng ánh, xung quanh được bao phủ một tầng ánh sáng, rất giống một cái trứng chiên ốp la khổng lồ.

Nhìn nhìn liền khiến hắn thèm ăn.

Lúc này hắn đã không còn mệt nhọc buồn ngủ, liền lặng lẽ xê dịch đến cạnh cửa, dựng lỗ tai lên nghe ngóng tình huống trog điện.

Sau đó liền nghe thấy lời đối thoại vừa rồi ——

Khoé miệng Lâm Nam Tích giương lên, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc:【éc —— lão thất phu kia cũng thật tàn nhẫn! Bắc Xương Vương cũng từng lập rất nhiều công lao, kêu chém liền chém ngay sao? Người ta chỉ là cự tuyệt ông muốn kết thân mà thôi, đâu cần phải mang thù như vậy chứ?】

Lý Thừa Tiển sửng sốt, nhìn về phía Đỗ Thượng Khanh, ánh mắt lặp tức trở nên phức tạp. Không ngờ trog triều đình lại có thần tử muốn kết thân với võ tướng chưởng quản quân quyền, mà chuyện này hắn còn không hay biết gì.

Đỗ Thượng Khanh tiếp tục nói: “Bắc Xương Vương hành sự theo ý mình, thường xuyên đều là chém trước tấu sau, chỉ sợ trog lòng đã sớm có tâm làm phản.”

Bên phía quan văn, lại có vài người bước ra khỏi hàng buộc tội.

Lý Thừa Tiển nhìn xuống các triều thần, buông sổ con trog tay nói: “Đỗ ái khanh, trẫm nhớ rõ ngươi vẫn còn một nữ nhi chưa hôn phối, không biết có nhìn trúng nhà nào chưa?”

Đỗ Thượng Khanh sửng sốt, không nghĩ tới hoàng đế lại đột nhiên chuyển đề tài nhanh như vậy, nhảy qua quan tâm chuyện nhà hắn. Không lẽ chuyện lúc trước hắn muốn mượn sức Bắc Xương Vương đã bị phát hiện?

Trog lòng Đỗ Thượng Khanh bỗng nhiên cảm thấy bồn chồn, biểu tình bĩnh tĩnh của Lý Thừa Tiển dừng trog mắt ông ta cũng lặp tức biến thành ánh mắt tính kế.

Hai tay Đỗ Thượng Khanh run nhè nhẹ nói, “Hồi Hoàng Thượng, đúng vậy, thần có một nữ nhi vẫn chưa hôn phối.”



Lý Thừa Tiển hơi hơi mỉm cười nói: “Giai nhân là nên xứng với tướng quân, ái khanh cảm thấy thế nào?”

Đỗ Thượng Khanh: “Thần…… Thần……”

Lâm Nam Tích ở bên ngoài nghe lén:【Oa! Không lẽ ta đã xem nhẹ cẩu hoàng đế rồi sao? Tin tức vỉa hè như vậy mà hắn cũng biết? Không hổ danh là người nam nhân có được đội Cẩm Y Vệ đặc vụ mạnh nhất Đại Tề nha.】

Lý Thừa Tiển nhẹ 'khụ' một tiếng, giơ tay sờ sờ cái mũi.

Lâm Nam Tích:【Lúc ấy là Đỗ các lão dẫn Bắc Xương Vương tới phòng tắm công cộng, trog lúc tắm rửa mới hỏi, hai người cả người trần trụi, cho nhau tắm kỳ, một kiện quần áo cũng chưa mặc. Không ngờ người khác tắm rửa mà Cẩm Y Vệ cũng nhìn lén nữa?】

【Vậy còn lúc đi vệ sinh thì sao……】

Không chỉ có Lâm Nam Tích nghĩ như vậy, mà Đỗ Thượng Khanh cũng nghĩ như vậy.

Cẩm Y Vệ của Hoàng Thượng đều đã cường đại đến trình độ này rồi sao? Vậy trên mông ông có ba viên nốt ruồi đỏ, chẳng phải cũng bị nhìn thấy sao?

Đỗ Thượng Khanh nghĩ đến đây, cả người liền run lên, ánh mắt nhìn về phía hoàng đế cũng là không thể tin được.

Lúc này, một tay Lý Thừa Tiển đỡ tay vịn Long Ỷ, xém chút nữa đã bẻ rớt đầu rồng trên đó, biểu tình ẩn ẩn nứt ra.

Đâu ai rảnh đến mức không có việc gì mà đi rình coi các đại thần tắm rửa, tiêu tiểu chứ!!!

Hắn đúng là đa nghi nhưng lại không phải biến thái!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau