Chương 61: Anh muốn danh phận
Linh Duyệt giận dữ hỏi bà cụ đó: "Tôi không mua đồ thì bị cho là đang gây sự. Bà cụ này, tại sao bà lại không nói lý như vậy?"
"Đến đây, "Bà cụ thấy cậu không giống bộ phận quản lý bèn cười ha hả nói: "Tôi thấy cậu nhỏ như vậy mà đã ra ngoài kiếm cơm cũng không dễ dàng gì," Bà cụ cầm nửa hộp thịt nhét vào tay Linh Duyệt rồi híp mắt cười nói: "Lấy đi ăn đi."
Người khác tặng quà đều có lòng tốt nhưng tại sao bà cụ này tặng đồ lại khiến Linh Duyệt cảm thấy mình bị con chồn này xem như là một con gà?
Linh Duyệt cầm hộp thịt kia, khống chế ý nghĩ muốn đốt đối phương rồi mau chóng rời khỏi tiệm thịt. Tiệm này cho cậu một cảm giác bất an. Sau khi Linh Duyệt nghĩ ngợi một chút, cậu quyết định gọi cho bộ phận quản lý, 1551, mau báo cảnh sát.
Linh Duyệt mới gọi điện thoại chưa đầy hai phút thì người quản lý đã tới. Hai người mặc đồ đen hỏi: "Cậu là người mới gọi cho chúng tôi sao?"
Linh Duyệt đưa những miếng thịt đó ra, "Đúng vậy, bên trong đó có một tiệm ăn mà tôi nghi là thịt bọn họ bán không bình thường vì chúng có mùi máu tanh. Hai người ngửi thử xem."
Một người quản lý vừa ngửi thấy mùi này thì sắc mặt lập tức thay đổi, "Đây là thịt người."
Linh Duyệt sợ đến chạy xa khoảng vài mét tới khi lưng cậu dán vào tường, "Thịt người ư?! Bây giờ là thời đại nào mà vẫn còn có yêu tinh dám ăn thịt người!"
Vẻ mặt hai người quản lý trở nên nghiêm túc, "Mùi tanh còn vương vấn trên đó... Chủ cửa tiệm này có phải là một bà cụ không?"
Linh Duyệt gật đầu rồi miêu tả lại tướng mạo của bà cụ đấy. Hai người quản lý nghe xong bèn mắng một câu, "Hồ ly Tứ Nương này can đảm lắm, đã bị nhốt ba trăm năm mà vẫn dám bán thịt người sau khi ra ngoài!"
Hai người nói với Linh Duyệt: "Tố cáo đúng được thưởng, cậu hãy để lại số yêu tinh của mình. Lát nữa ở đây sẽ xảy ra nguy hiểm nên cậu đi nhanh đi."
Linh Duyệt cảm thấy bà cụ đó không phải người hiền lành gì, cậu sợ hai người quản lý sẽ thua nên bám đuôi theo bọn họ.
Sắc mặt bà cụ kia lập tức thay đổi khi nhìn thấy người quản lý, "Mấy người muốn điều tra cái gì? Tụi tôi là dân làm ăn chân chính đấy."
Một người quản lý bước tới, "Bà hãy lấy giấy phép kinh doanh ra."
Vẻ mặt con trai bà cụ thâm trầm đi vào tiệm lấy giấy phép kinh doanh ra.
Người quản lý cầm một miếng thịt lên ngửi thì thấy mùi giống y đúc thứ trong hộp Linh Duyệt, "Thịt này là thịt gì?"
"Là thịt heo." Bà cụ lập tức đáp lời rồi cười ha hả nói: "Hai người muốn nếm thử không?"
Do ở đây còn có nhân loại nên hai quản lý không thể để lộ thân phận. Họ nói một cách lạnh lùng: "Tôi thấy thịt bà có vấn đề, bà hãy lấy thịt của bà đi theo chúng tôi một chuyến."
Bà cụ nghe vậy thì sắc mặt thay đổi định chạy trốn. Hai người quản lý đương nhiên muốn chặn bà ta lại nhưng không ngờ bà cụ lập tức biến thành một con chồn rồi thả một quả rắm lớn về phía hai người họ!
Khí này có tính ăn mòn nên người quản lý phải bảo vệ các nhân loại đã ngất xỉu. Khi họ nhìn lại thì hai con chồn đã trốn chất.
Linh Duyệt đứng đó thấy vậy bèn vung tay lên phóng ra một bức tường. Sau khi chặn được đường của hai con chồn, Linh Duyệt bay đến bức tường lửa rồi đá bay từng con một.
Linh Duyệt đá xong thì giật thót mình, tu vi của hai con chồn này cao hơn cậu nhưng tại sao lại dễ bị đá bay như vậy?
Hai con chồn đều đau đớn kêu la ngã dưới chân người quản lý vì lông chúng bị cháy xém. Người quản lý hành động thật nhanh nhốt chúng vào bao bố rồi nhìn Linh Duyệt với cặp mắt khác, "Cảm ơn tiền bối đã ra tay giúp đỡ!"
Linh Duyệt xấu hổ ôm mặt, "Tôi đâu phải tiền bối gì, hahaha, tôi trở nên lợi hại như vậy từ khi nào nhỉ?"
Một người quản lý khác đang kiểm tra số yêu tinh của Linh Duyệt thì đột nhiên mặt hắn biến sắc. Phượng Hoàng Lửa - Huyết thống của thần thú thượng cổ và là vua của loài chim. Bây giờ thần thú thượng cổ đều có mặt khắp mọi nơi ư? Tại sao họ lại dễ dàng gặp phải đến thế?
Hai người quản lý nhìn nhau, họ đều biết Linh Duyệt còn có một biệt danh khác: Yêu tinh được Mặc Diễm bảo vệ.
Dù không phải loài chim nhưng người quản lý vẫn thể hiện thái độ cung kính Phượng Hoàng với Linh Duyệt, "Chúng tôi vô cùng cảm ơn ngài đã ra tay trợ giúp, khi quay về chúng tôi sẽ xin tích phân cho ngài."
Linh Duyệt mừng rỡ, "Chuyện này có thể nhận được tích phân ư?"
Nếu tích phân cao thì cậu có thể xin giảm thuế, đấy đều là tiền đó!
"Hồi nãy ngài đã giúp chúng tôi rất nhiều nên chúng tôi sẽ cố gắng xin tích phân cho ngài."
"Được rồi, được rồi," Linh Duyệt hỏi một cách e ngại: "Tôi muốn biết tại sao bọn họ thích ăn món thịt này, nhưng con người thì lại không thích?"
Người quản lý giải thích: "Vì tâm họ ác, thịt người và các món ăn vặt chứa rất nhiều khí bẩn nên nếu yêu tinh ăn nhiều sẽ bị nhiễm bẩn theo. Chỉ có những tên ác độc như vậy mới bị loại khí bẩn này hấp dẫn."
"Ồ, tôi hiểu rồi, cảm ơn cậu."
Hai người quản lý nghiêm túc, "Nếu ngài không còn việc gì khác thì chúng tôi đi trước, hai người này thì chúng tôi vẫn phải mang về xử lý ký ức của họ."
"Ừm."
"Cuối cùng, ngài hãy thay chúng tôi gửi lời hỏi thăm đến tiền bối Mặc, ngài không cần nói chúng tôi là ai, chỉ cần... Gửi lời hỏi thăm thôi là được rồi, tạm biệt." Hai người họ ngại ngùng xách hai con yêu tinh và hai con người lên chạy đi nhanh mất.
Linh Duyệt: "..."
Thầy Mặc nổi tiếng ghê! Loài người và yêu tinh đều biết anh hết!
Khôgn đúng, tại sao cậu phải nói cho anh ta? Linh Duyệt suy nghĩ một chút rồi giậm chân, lẽ nào tin đồn của hai người họ đã lan truyền đến yêu giới rồi sao?!
Linh Duyệt mua về rất nhiều quà vặt, nhưng chỉ có món chính mực nướng và tôm hùm đất là cậu mua đến hai phần!
Cậu về đến nhà thì Mặc Diễm cũng vừa trở về, Linh Duyệt đặt túi đồ ăn xuống rồi tám với Mặc Diễm, "Hồi nãy tôi đã làm được một việc nghĩa hiệp đó là bắt được hai yêu tinh xấu xa nên người quản lý bảo sẽ xin tích phân cho tôi."
Mặc Diễm nhịn cười, "Cậu cũng có bản lĩnh làm việc nghĩa ư?"
"Bản lĩnh của tôi thì có gì không được? Tôi đã đá bay con yêu tinh đấy."
"Yêu tinh gì?"
Linh Duyệt gãi đầu, "Chồn."
"Phụt!" Mặc Diễm vừa định cười thì bị Linh Duyệt trừng mắt nên thầy Mặc lập tức đổi lời nói, "Tuy cậu là Phượng Hoàng nhưng đánh bại con chồn là chuyện rất oai phong, "Mặc Diễm giơ ngón cái lên khen ngợi: "Cậu lợi hại lắm."
Linh Duyệt lập tức vui vẻ ưỡn ngực lên: "Dĩ nhiên rồi. Quên mất, hai người quản lý đó còn nhờ tôi gửi lời chào đến anh. Lúc hai người họ nói đến anh thì hai con mắt, " Linh Duyệt khua tay múa chân, "Sáng rực."
"À." Mặc Diễm không có hứng thú với mấy chuyện này.
Linh Duyệt thấy bất mãn, "Người ta hâm mộ anh đấy! Thái độ của anh thật lạnh lùng."
Mặc Diễm mở chiếc túi đựng vài hộp quà vặt mà Linh Duyệt mang về, "Nếu cậu nói cậu hâm mộ tôi thì có thể tôi sẽ ăn thêm một chén cơm."
Linh Duyệt híp mắt cười sáp lại gần anh, "Tôi hâm mộ anh."
Mặc Diễm mỉm cười, "Cậu có mắt nhìn người thật đấy."
Anh Miêu đứng trên đầu tường nhìn hai người tán tỉnh nhau đến bất mãn bèn dùng chân đập bể gạch, "Linh Duyệt! Cậu có biết trong nhà mình đang có một con mèo chờ cậu cho ăn không?"
Linh Duyệt chợt bừng tỉnh lại, "Ô, xin lỗi anh, tự nhiên em quên mất anh."
Anh Miêu nổi điên, "Anh phải về nói cho cha mẹ cậu biết chuyện này! Để cho mẹ cậu xuống núi dạy dỗ lại cậu!"
"Anh đừng đi mà!" Linh Duyệt mau chóng đuổi theo nhưng anh Miêu đã mặc kệ cậu. Từ trên đầu tường, nó nhảy xa hơn năm mét rồi chạy mất vào trong màn đêm.
Linh Duyệt ôm ngực, "Tiêu rồi, có lẽ mẹ tôi sẽ xuống núi đánh tôi một trận."
Mặc Diễm ôm vai Linh Duyệt rồi dịu dàng an ủi cậu: "Bà xuống núi đúng lúc lắm."
"Hửm?"
"Đi xuống núi tốt hơn ở trên núi."
Linh Duyệt im lặng, không hiểu anh đang nói gì. Khi mẹ cậu nổi giận thì bà thật sự rất đáng sợ! Nhưng khi cha cậu nổi giận thì... Bầu trời sẽ biến mất!
Vì Linh Duyệt đã làm được một việc nghĩa nên bộ phận quản lý đã cho cậu 0.5 điểm. Không ngờ 0.5 điểm này khiến Linh Duyệt phấn khích mấy ngày liền. Nhưng khi cậu nhớ lại Mặc Diễm vì mình mà bị trừ tích phân thì trong lòng Linh Duyệt lại thấy khó chịu, phải mất bao lâu cậu mới có thể kiếm về được mười điểm đó đây? Vì lý do này, Linh Duyệt đi hỏi người quản lý, "Tôi có thể chuyển nhượng số điểm cho người khác không?"
Người quản lý bảo: "Điểm chỉ có thể do yêu tinh đó sử dụng nên không thể chuyển nhượng vì chúng có giá trị vĩnh viễn."
Linh Duyệt thất vọng thở dài, vốn dĩ cậu định sau này đi làm nhiều chuyện tốt hơn để kiếm nhiều điểm bổ sung cho Mặc Diễm, ai ngờ lại không được. Nhưng nếu có nhiều điểm thưởng thì cậu sẽ được giảm thuế, chuyện này cực kỳ tốt vì đất nước làm vậy để thúc đẩy yêu tinh làm nhiều việc thiện hơn.
- ---------
Tập sáu của chương trình《 Mãi Mãi Yêu Người》có chủ đề: Mọi người hãy đi làm với người yêu mình trong một ngày để hiểu nhau hơn trong công việc.
Buổi quay phim đầu tiên, Linh Duyệt đi theo Mặc Diễm vì lịch trình của cậu đều là các tiết học nên có thể xin nghỉ. Tình cờ Mặc Diễm có lịch trình chụp hình tạp chí cho một thương hiệu thời trang nam mà anh là gương mặt đại diện. Tuy hiện giờ thời tiết vẫn còn chưa lạnh, nhưng nhà thiết kế đã chuẩn bị quần áo mùa đông cho anh vì y muốn chụp xong một quyển tạp chí thời trang trước.
Do hôm nay phải thay hàng chục bộ đồ nhưng thời gian eo hẹp, trách nhiệm nặng nề nên sáng sớm, Linh Duyệt đã lên đường với Mặc Diễm.
Hôm nay Linh Duyệt mặc áo sơ mi trắng phối với quần jean đơn giản trông rất thanh lịch. Ngoài ra, cậu còn đi cắt tóc, nhuộm tóc đen thành màu nâu đang thịnh hành nhất bấy giờ. Hơn nữa, đôi môi đỏ mọng, hàm trăng trắng bóng và làn da đẹp nõn nà của Linh Duyệt khiến rất nhiều cô gái phải ghen tị với mình.
Mặc Diễm mỉm cười, quan sát Linh Duyệt, "Cậu đổi kiểu tóc à?"
Linh Duyệt chạm vào tóc mình rồi cười hỏi: "Anh thấy đẹp không?"
Khóe miệng Mặc Diễm cong lên, anh áp sát người mình vào Linh Duyệt, trong mắt anh tràn ngập sự vui vẻ, "Đẹp lắm."
Linh Duyệt mím môi, mặt cậu chợt ửng hồng vì được khen ngợi, "Được rồi, tôi biết tôi đẹp rồi. Anh mau lái xe đi."
Mặc Diễm nhìn vẻ mặt thẹn thùng của Linh Duyệt với đôi mắt sáng rực, anh dịu dàng mỉm cười, "Tôi chưa bao giờ thấy cậu ngại đến thế mỗi khi người khác khen cậu."
Biểu cảm Linh Duyệt hơi khựng lại, hình như... Đúng là có chuyện như vậy thật. Tất cả đều tại lúc trước thầy Mặc độc miệng với cậu quá nên bây giờ cậu mới chịu không nổi mỗi khi mình được anh khen!
"Nhóc con?"
"Hử?"
"Sau khi buổi ghi hình hôm nay kết thúc, tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Linh Duyệt sợ hãi, "Sao anh nghiêm túc dữ vậy? Có phải anh làm chuyện xấu không? Chuyện phạm pháp à? Tôi chỉ có 0.5 điểm, tiếnclà tôi không giúp được gì cho anh rồi."
Mặc Diễm không nói nên lời, nựng mặt Linh Duyệt, rốt cuộc Linh Duyệt xem anh là gì trong lòng cậu?
Nơi nào có Mặc Diễm thì nơi đó nhất định không thể thiếu phóng viên. Bọn họ điên cuồng lao tới Mặc diễm như ong mật thấy hoa. Anh một câu tôi một câu, vo ve vo ve, y như cảnh tượng đang lấy mật ong.
Nhưng đáng tiếc, Mặc Diễm rất ít khi nào trả lời câu hỏi của phóng viên. Cho dù tâm trạng anh đang vui vẻ thì anh vẫn phớt lờ bọn họ. Vì trong trường hợp này, bất luận anh nói cái gì cũng sẽ bị phóng viên bắt được sơ hở, rồi diễn giải ra vô số điều mà đến anh còn không hiểu nó có nghĩa gì.
Sau khi Mặc Diễm xuống xe, trợ lý và bảo vệ của anh vội vàng chạy ra mở một lối đi giữa nhóm phóng viên. Mặc Diễm kéo Linh Duyệt đến bên mình, choàng tay qua vai cậu như đang bảo vệ Linh Duyệt trong ngực anh rồi hai người cùng nhau bước vào studio chụp hình.
Linh Duyệt lại một lần nữa cảm nhận được độ nổi tiếng của Mặc Diễm cao đến đáng sợ. Trước kia lúc đóng phim, đoàn phim cấm phóng viên đến gần nên cậu không cảm nhận được điều đó. Nhưng hiện tại, Linh Duyệt đã cảm nhận được sự áp bức đến từ con người. Điều tồi tệ nhất là trong này có yêu tinh xen lẫn vào, nói cách khác thì có yêu tinh nào đó làm phóng viên!
Linh Duyệt tò mò quay đầu lại nhìn một cái, cậu thấy những minh tinh khác thật xui xẻo, lỡ họ bị yêu tinh chụp lén thì chắc họ cũng chẳng biết tại sao mình lại bị chụp.
Sau khi bước vào studio, Mặc Diễm đi thay quần áo còn trợ lý lấy một cái ghế đẩu cho Linh Duyệt, "Duyệt Duyệt, hôm nay anh ấy phải chụp hình hết một ngày nên nếu cậu có thể ngồi thì đừng đứng, bằng không lát nữa cậu sẽ mệt mỏi đấy."
Linh Duyệt cảm ơn đối phương rồi ngồi ở chỗ không gây trở ngại gì đến mọi người. Một lúc sau Mặc Diễm mới đi ra, chiếc áo khoác dài cổ đứng màu xám đậm phối với quần tây đen đã làm lộ rõ ưu thế chiều cao một mét chín của Mặc Diễm, còn có cả khuôn mặt điển trai của anh. Hai thứ đó khiến đôi mắt Linh Duyệt sáng lên, tim thì đập rộn ràng: Thầy Mặc đẹp trai quá!
Trong mắt người khác, Linh Duyệt đang trồng hoa si.
Nhân viên trong chương trình《 Mãi Mãi Yêu Người 》đều chọc Linh Duyệt: "Thầy Duyệt à, bạn trai cậu siêu đẹp trai luôn đấy!"
Linh Duyệt mau chóng giải thích: "Anh ấy không phải bạn trai tôi, mọi người đừng nói bậy bạ." Nhân viên lập tức im lặng, được thôi, cậu thấy vui là được rồi.
Từ sáng tới trưa, Mặc Diễm đã chụp được mười mấy bộ đồ. Buổi trưa hai người không đi ra ngoài mà ăn ngay cơm ngay tại studio.
Buổi chiều Mặc Diễm lại chụp thêm mười mấy bộ nữa. Buổi sáng Linh Duyệt còn cổ vũ anh vì thấy anh làm việc chăm chỉ. Nhưng đến chiều thì cậu không thể cười được nữa, tiền của Mặc Diễm thật khó kiếm, một ngày thay hai mươi bộ đồ, và phải liên tục đứng tạo dáng. Bộ hóc môn đó không cần tiền ư? Tại sao anh ta lại có thể tiết nó ra mọi lúc mọi nơi như vậy?
Cũng may anh ta là yêu tinh, nếu anh ta là người thì chẳng phải sẽ mệt mỏi lắm sao?
Nhân viên nhìn ra Linh Duyệt đau lòng, nhưng bọn họ cũng thấy bái phục Mặc Diễm. Tất cả những thành tựu của anh cho tới ngày hôm nay đã được tập hợp lại và truyền ra ngoài.
Khi trời gần tối, cuối cùng Mặc Diễm cùng chấm dứt công việc. Sau khi thay quần áo xong xuôi, anh mỉm cười đi tới chỗ Linh Duyệt rồi kéo tay cậu hỏi: "Cậu đói bụng chưa? Tôi dẫn cậu đi ăn đồ ngon."
Trái tim Linh Duyệt đột nhiên bị siết chặt, khóe miệng cậu cong lên, "Anh có mệt không?"
Mặc Diễm nhíu mày, "Không mệt."
"Nếu là người bình thường thì chắc chắn họ sẽ không chịu nổi."
Mặc Diễm cười nói: "Nhưng tôi đâu phải người bình thường."
Câu nói đó khiến Linh Duyệt cười ầm lên. Lúc này, đột nhiên nhân viên đi tới gõ cửa làm cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người, "Xin lỗi vì đã làm phiền hai người, nhưng chúng tôi có một cuộc phỏng vấn khoảng mười phút nên cần phải tách hai người ra."
Mặc Diễm mỉm cười nựng mặt Linh Duyệt: "Lát nữa phỏng vấn xong xuôi thì hai ta cùng đi ăn."
Linh Duyệt gật đầu, "Ừm."
Nhân viên dẫn Linh Duyệt đến phòng nghỉ khác, "Đây là nơi mà đội ngũ chương trình đã của mượn người ta. Chúng ta sẽ nói thật nhanh vì chỉ có mười lăm phút."
Sau khi Linh Duyêt ngồi xuống, cậu dùng tay đánh bảng rồi chuẩn bị tinh thần.
"Cậu đã thấy những gì thầy Mặc làm trong một ngày, vậy khi cậu tận mắt chứng kiến công việc của anh ấy thì cậu cảm thấy như thế nào?"
Linh Duyệt chỉ nói hai chữ: "Mệt mỏi."
"Cậu có thấy đau lòng không?"
Linh Duyệt suy nghĩ, "Tôi không biết đau lòng là cảm giác như thế nào."
Nhân viên bật cười vì đây là lần đầu tiên cô nghe ai đó nói mình không biết cảm giác đau lòng. Cô cầm kịch bản dẫn chương trình lên. "Chương trình chúng ta đã quay đến tập sáu, còn hai tập nữa là sẽ kết thúc nên cậu có gì muốn chia sẻ với nhân viên không?"
Linh Duyệt cười nói: "Tôi hy vọng đạo diễn Ứng tốt bụng hơn một tí."
Nhân viên bật cười, "Cậu có mong đợi gì trong hai tập tiếp theo không? Hay có chủ đề nào mà cậu muốn ghi hình không?"
Linh Duyệt sờ cằm, "Chúng ta hãy làm giống hai mùa trước đó, chẳng phải vừa đi du lịch vừa được ăn ngon không tốt hơn sao? Tôi không muốn sống sót trên đảo hoang nữa đâu."
Nhân viên bó tay, sống sót trên đảo hoang hoàn toàn chẳng hề hấn gì với Linh Duyệt, đồ cậu ăn còn ngon hơn cả đồ của đội ngũ chương trình.
"Sau khi chúng tôi phát sóng tập sống sót trên đảo hoang thì có rất nhiều cư dân mạng bảo cậu là Cẩm Lý chuyển thế. Cậu thấy chuyện đó như thế nào?"
Khóe môi Linh Duyệt cong lên, "Trên đầu tôi có sừng và đuôi ở phía sau. Thân phận thật sự của tôi còn lớn hơn cả Bạch Mã Ánh Dương Cầu Vồng và Cẩm Lý đấy."
Nhân viên: "..."
Bỗng dưng cô không biết nên nói gì với cậu.
"Câu hỏi kế tiếp là hiện giờ có rất nhiều người tò mò về chuyện tình cảm giữa cậu và Thầy Mặc, cho tôi hỏi hai người định khi nào mới công khai vậy?"
Linh Duyệt ngây người, "Chẳng phải chúng ta đang ghi hình cho chương trình sao? Công khai cái gì ạ?"
"Công khai chuyện tình của hai người."
Linh Duyệt cười khổ, "Nói thật là tôi cũng không hiểu tại sao người dân cả nước đều nghĩ là tụi tôi đang yêu nhau nữa. Thật ra quan hệ của tụi tôi không phải như những gì mọi người tưởng tượng đâu."
Nhân viên không hề ngỡ ngàng, "Đến lúc này mà cậu còn không chịu nhận, cư dân mạng nói nếu hai người không thừa nhận chính là đang xem người dân cả nước như những tên ngốc."
"Mọi chuyện thật sự không phải như vậy đâu," Linh Duyệt dở khóc dở cười: "Có rất nhiều người còn thông minh hơn tôi thì sao tôi có thể xem người ta như tên ngốc được chứ? Thật ra thì tôi đã có hôn ước rồi."
Nhân viên lập tức sững sốt, đến đạo diễn phụ trách buổi phỏng vấn này cũng thấy bất ngờ, "Có hôn ước..."
Đã nói đến đây nên Linh Duyệt quyết định đâm lao thì phải theo lao, cậu sẽ làm sáng tỏ mối quan hệ của họ để sau khi cậu tìm được vợ thì cô ấy cũng không hiểu lầm cậu là người cặn bã.
Linh Duyệt nghiêm túc đáp lời: "Đúng thế, chuyện này đã được gia đình tôi định sẵn từ hai năm trước. Chúng tôi không nhận ra nhau nên tôi gia nhập giới giải trí vì muốn tìm cô ấy."
Linh Duyệt vừa nói dứt lời thì đội ngũ chương trình đều sững sờ, rốt cuộc họ có thể phát sóng đoạn này không? Đính hôn cái quái gì vậy? Tình cảm giữa cậu và thầy Mặc tốt như thế mà bây giờ cậu nói tôi biết là cậu đính hôn rồi! Cậu đang gạt quỷ à?!
Nếu chuyện này là sự thật thì nó sẽ là một tin cực lớn! Vô cùng gây sốc!
Đạo diễn Ứng lập tức trợn tròn mắt, vội vã hỏi Mặc Diễm, "Linh Duyệt bảo cậu ấy đã đính hôn, anh biết chuyện này chưa?"
Mặc Diễm luôn chú ý tới Linh Duyệt dù hai người cách một bức tường nên anh đã nghe thấy câu nói này. Mặc Diễm mỉm cười: "Tôi biết rồi."
Đạo diễn nôn nóng, "Rốt cuộc giữa hai người đang có chuyện gì vậy? Phân đoạn này có thể phát sóng hay không?!"
Mặc Diễm bật cười, "Tại sao lại không thể phát sóng? Anh nên làm gì thì cứ làm đó. Phiền anh gửi cho tôi đoạn Linh Duyệt nói câu đó, còn chuyện đính hôn thì tôi biết rồi."
Đạo diễn: "..."
Điên rồi! Rốt cuộc cậu ta tính làm cái gì?!
Mặc Diễm nói xong bèn bước sang phòng bên cạnh, kéo Linh Duyệt đi mất.
Mặc Diễm không hề thông báo cho Phan Văn và Ngô Cẩm Vinh biết về việc anh làm. Sau khi đoạn video này bị cơ quan truyền thông phát tán ra ngoài, chưa đầy ba phút thì các trang tài khoản chính thức của công ty Mặc Diễm và Ngô Cẩm Vinh đã bị tìm kiếm đến tê liệt.
Tin tức Mặc Diễm nhúng tay vào chuyện tình cảm vợ chồng của Linh Duyệt đứng đầu trên Hot Search. Cư dân mạng phát điên: "Rốt cuộc đây là chuyện gì vậy?! Chẳng phải hai người họ là một đôi sao?!!"
"Mặc Diễm là người thứ ba à?! Không thể nào! Làm sao Mặc Diễm có thể liên quan đến chữ người thứ ba này! Đừng khôi hài nữa!"
"Anh Mặc là niềm tin của tôi, tôi hiểu rõ nhân phẩm anh ấy nên tôi chắc chắn sẽ không tin vào chuyện này. Dù chính miệng anh ấy nói thì tôi cũng không tin, không tin!!"
"Ai đó đứng ra xác minh hộ tôi với! Hôm nay là ngày cá tháng tư đúng không?!"
"Đây là video phỏng vấn chính miệng Linh Duyệt nói ra chuyện đó! Cũng chính miệng Mặc Diễm nói anh ấy biết! Biết mà còn làm như vậy, đây là mối tình tay ba rắc rối ư?!"
"Cuối cùng vị hôn thê của Linh Duyệt là ai? Tại sao bây giờ lại xuất hiện một vị hôn thê? Hôn nhân sắp đặt ư? Giới nhà giàu bắt buộc hai người không yêu nhau phải hy sinh tình yêu của mình vì gia đình à?!"
"Nhưng trong hoàn cảnh chưa giải trừ hôn ước mà cậu ấy đã ở bên Mặc Diễm thì đó là một điều sai lầm! Dù hai người yêu nhau thì cũng không thể làm ngơ con gái nhà người ta! Hai người có thấy xấu hổ không, hai người là đàn ông thì phải có trách nhiệm chứ?!"
"Hai người yêu nhau như vậy thì đặt vị hôn thê hoặc vị hôn phu nhà mình ở chỗ nào? Mặc Diễm đã biết mà còn quang minh chính đại giành lấy cậu ta! Tôi sắp điên rồi! Tôi thật sự sắp điên rồi! Rốt cuộc thần tượng mà tôi hâm mộ nhiều năm như vậy là loại người gì?"
"Hóa ra thứ tôi yêu là tính cách đã được sắp đặt sẵn! Mẹ nó... Đột nhiên tôi cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa!"
"Tôi không tin! Anh Mặc tuyệt đối không phải là loại người đó! Tôi chắc chắn chuyện này có vấn đề! Mẹ nó, biên tập cắt nối video này là ai hả? Video này được quay ở đâu? Nhân viên hãy mau đứng ra nói chuyện!"
"Linh Duyệt là người cặn bã! Ngoại tình! Bắt cá hai tay! Kéo vào danh sách đen! Vĩnh viễn nằm trong dnh sách đen!"
"Mọi người hãy bình tĩnh lại! Câu "Tôi biết" của anh Mặc rất giống với lúc anh ấy bắn pháo hoa tỏ tình! Anh ấy nhất định sẽ giải thích nên mọi người đừng hoảng loạn!"
"Mọi người đừng sốt ruột, Linh Duyệt đâu có nói tự mình có vị hôn thê mà cậu chỉ nói nhà mình đính hôn cho. Cậu ấy cũng chưa có giải thích chuyện gì xảy ra nên không chừng cậu ấy có nỗi khổ riêng! Hôn nhân sắp đặt còn ít sao? Mọi người đều đã nhìn thấy căn tứ hợp viện của cậu ấy, cũng đã tự hiểu trong lòng gia đình cậu ấy thuộc dạng gì! Bây giờ chúng ta vẫn chưa hiểu mọi chuyện ra sao, nhưng chỉ vì một câu nói này mà anti - fan đã lên mạng lại, fans đừng để bị họ dẫn dắt! Nói không chừng vị hôn thê đó đã bỏ trốn với người khác. Mọi người hãy tập trung vào trọng điểm, Linh Duyệt bảo mình gia nhập giới giải trí vì muốn tìm người! Cậu ấy chưa từng gặp qua đối phương! Vả lại, hai người thật sự yêu nhau thì có gì là sai?"
"Chó trung thành đừng cố tẩy trắng, chính miệng Linh Duyệt đã nói cậu ta đã đính hôn, mối quan hệ giữa cậu ta với Mặc Diễm không hề giống như những gì chúng ta tưởng tượng! Nếu không phải loại quan hệ đó thì sao hai người còn ngủ chung một chỗ, mỗi ngày ôm ôm bế bế, vợ vợ mình mình, cậu ta tính gạt ai đấy? Là trai bao mà còn vờ như mình trong sạch lắm!"
Tính cách Mặc Diễm không tốt, Linh Duyệt lại phát triển quá nhanh, đời sống hai người còn sạch sẽ nên chắc chắn sẽ khiến vài người ghen tị muốn đẩy hai người ra khỏi giới giải trí. Lần này xem như họ đã bắt được cơ hội nên điên cuồng tấn công, "Chỉ đáng thương cho vị hôn thể của Linh Duyệt, mỗi ngày nhìn bọn họ đùa giỡn với nhau trên tivi, cô ấy sẽ thấy như thế nào? Khó chịu đến muốn ói chứ gì nữa? Có phải trước khi hai người yêu nhau thì nên hủy hôn không?!"
"Hai tên cặn bã! Không biết xấu hổ! Để một cô gái vô tội trở thành vật hy sinh! Chuyện này khiến tôi nghĩ đến những người vợ cũng bị lừa dối như vậy! Hạng người như thế đáng bị đóng băng các hoạt động, mọi người đừng để họ tồn tại trong giới giải trí nữa, ghê tởm, buồn nôn!"...
Trên mạng hỗn loạn chỉ trong một đêm, có fans tin tưởng hai người chờ bọn họ giải thích. Nhưng cũng có người thấy cực kỳ thất vọng với hai người nên chuyển từ fans thành anti-fan. Fans cp hiện giờ đã hoàn toàn sụp đổ, có người còn công kích lại. Trên mạng còn có vài người chính nghĩa muốn lôi hai người ra bắn chết để cảnh cáo những người khác.
Cuộc nổi loạn càng ngày càng nghiêm trọng, đêm đó có rất nhiều người công kích Weibo hai người. Do đó mà Mặc Diễm và Linh Duyệt vẫn đứng trong top 1 Hot Search hơn mười tiếng vẫn không hề xuống hạng. Ngô Cẩm Vinh thấy số fans Linh Duyệt giảm xuống bèn sốt ruột đến nỗi buổi tối phải hít oxy vài lần vì anh tức đến bị không thở được.
Phan Văn đã gãi trọc đầu mình, chẳng trách tại sao trước đó Mặc Diễm đã nói y sẽ rất bận rộn, hóa ra là anh đã chờ y ở đây!
Sáng hôm sau, Linh Duyệt cũng ngây người, cậu thật sự ngây người vì không biết mình nên phản ứng như thế nào. Tại sao cậu mới ngủ một giấc mà mọi chuyện đã thành ra như vậy? Bình thường, nếu có nhiều ác ý xuất hiện xung quanh cậu thì Linh Duyệt sẽ cảm nhận được, nhưng giờ cậu là heo ư? Sao lại ngủ đến không biết gì?!
Chuyện đầu tiên Linh Duyệt làm chính là trèo qua tường tìm Mặc Diễm, cậu gấp đến vã cả mồ hôi, "Anh! Trên mạng có chuyện rồi! Anh đã xem chưa? Hai ta phải làm sao đây! Anh không giải thích hộ tôi mà còn phụ họa thêm một câu nên đến anh cũng bị cư dân mạng chửi rồi đó!"
Tâm trạng Mặc Diễm cực kỳ tốt, anh cầm cây kéo lớn tỉa hoa hải đường trong sân, "Tôi biết chuyện đó rồi."
Linh Duyệt đang gấp muốn chết, "Anh còn có tâm trạng tỉa cây à!"
Cậu chưa từng thấy Mặc Diễm chăm sóc cái cây này bao giờ nhưng trong giây phút quan trọng này anh lại đi tỉa cây khiến cậu lo đến sắp rụng lông!
Mặc Diễm đặt cây kéo xuống, "Người cậu muốn tìm không phải là vị hôn thê mà là vị hôn phu."
Linh Duyệt thử tưởng tượng, nếu vị hôn phu mình có những tính cách đó, vừa mở mắt là chíp chíp chíp thì tâm trạng Linh Duyệt hơi gợn sóng, cậu cảm thấy mình sẽ không chấp nhận nổi.
Mặc Diễm kéo cổ tay Linh Duyệt, "Nếu vị hôn phu của cậu giống tôi thì cậu có chấp nhận không?"
Linh Duyệt quan sát Mặc Diễm, anh cao một mét chín, đẹp trai, vạm vỡ, ánh mắt sắc bén, võ công cao, miệng độc, tự do phóng khoáng và không có nhân tính... Sau đó cậu so sánh với vị hôn thê yếu đuối đã được sắp sẵn cho mình. Linh Duyệt chớp mắt nhìn khuôn mặt điển trai đang đứng trước mặt mình, rồi cậu đột nhiên đỏ mặt, "Tôi, tôi, tôi, vẫn thích vị hôn thê, kiểu, kiểu kia."Linh Duyệt căng thẳng nên nói chuyện lắp bắp, anh đừng tiến lại gần nữa, nếu lại gần nữa là hai ta sẽ hôn nhau đấy!
Mặc Diễm mỉm cười, "Biểu cảm của cậu nói cho tôi biết cậu khá vừa ý tôi."
Linh Duyệt nổi điên, "Không có! Anh đừng nói bậy! Chẳng qua là do anh đẹp trai nên mới khiến tôi kích động thôi!"
Mặc Diễm đặt tay mình lên ngực Linh Duyệt, "Cục cưng, tim cậu đang đập loạn xạ này."
Linh Duyệt hít một hơi thật sâu, "Đó là do tôi bị anh dọa sợ!"
Mặc Diễm đành hỏi: "Cậu không phân biệt được giữa tim đập nhanh vì sợ và cảm giác khi động lòng sao?"
Đầu óc Linh Duyệt đang rất hỗn loạn, "Có gì khác nhau ư? Tôi thật sự sợ hãi! Tại anh tiết yêu khí ra đấy!"
Mặc Diễm nở nụ cười bất đắc dĩ: "Tôi không có làm vậy."
"Anh có!" Linh Duyệt cảm thấy tim mình đập càng lúc càng nhanh, cảm giác mất kiểm soát quá xa lạ với cậu khiến Linh Duyệt thấy hơi sợ hãi. Mỗi khi tiểu yêu tinh gặp phải những chuyện như vậy thì trong đầu chúng chỉ có một suy nghĩ: Trốn thoát.
Nhưng tiếc là Mặc Diễm đã sớm chuẩn bị kỹ càng, dù cậu muốn chạy thì cũng chạy không thoát. Linh Duyệt vùng vẫy vài lần nên bị Mặc Diễm ôm thật chặt, anh cúi đầu xuống rồi hôn nhẹ lên trán cậu.
Linh Duyệt cảm thấy mình sắp bốc hỏa bèn đỏ mặt nghiêng đầu sang phía khác. Cậu gấp đến nỗi giọng nói cũng trở nên run rẩy, "Anh đừng gây rối nữa, tôi đã có vị hôn thê, trên mạng cũng thành như vậy rồi mà anh còn làm loạn nữa!"
Mặc Diễm thì thầm bên tai cậu: "Tôi không làm loạn nữa, tôi muốn hỏi cậu chỉ thích mỗi vị hôn thê của mình thôi sao?"
Cổ Linh Duyệt đỏ bừng, "Tôi không biết, tôi chưa từng gặp cô ấy nhưng trách nhiệm của tôi..."Mặc Diễm ngắt lời cậu, "Ở bên tôi, cậu không thấy vui ư?"
Linh Duyệt á khẩu, thật ra thì cậu thấy vui lắm, dù tính cách Mặc Diễm hơi tệ nhưng anh đối xử với cậu rất tốt.
"Cậu không thấy hạnh phúc ư?"
Linh Duyệt tiếp tục á khẩu, tim cậu luôn tràn đầy cảm giác vui vẻ, lẽ nào đây chính là hạnh phúc mà con người thường hay nhắc tới?
Mặc Diễm mỉm cười, "Cậu thích tôi, cậu còn không biết sao?"
"Không có đâu," Linh Duyệt chối bỏ, mặt cậu đỏ như muốn bốc hỏa.
Mặc Diễm kiên nhẫn hỏi lại: "Bây giờ tôi hỏi cậu lần nữa, nếu vị hôn thê của cậu là đàn ông thì cậu có chấp nhận không?"
Linh Duyệt vô thức lắc đầu.
"Nếu đó là tôi thì cậu có chấp nhận không?"
Linh Duyệt hơi khựng lại, cậu đột nhiên lấy tay che mặt mình, sự khác biệt quá lớn khiến cậu không dám nghĩ tới chuyện đó.
Mặc Diễm nâng cằm cậu lên, "Chờ cậu phản ứng thì đã muộn rồi."
Linh Duyệt chưa kịp trả lời thì đôi môi cậu đột nhiên nóng rẫy khiên Linh Duyệt mở mắt thật to. Lúc này, cả người cậu tự nhiên bốc cháy.
Nhưng tiếc là ngọn lửa đều bị ép về cơ thể cậu trong giây kế tiếp. Linh Duyệt quên cả vùng vẫy, đến khi nụ hôn kết thúc thì cậu mới chợt nhận ra Mặc Diễm thích mình, và dường như cậu cũng có chút động lòng với anh.
Mặc Diễm choàng tay qua cổ Linh Duyệt, anh nhân lúc cậu đang ngây người thì lại hôn cậu thêm một cái. Anh nói một cách mạnh mẽ: "Cậu hãy nhìn thẳng vào tim mình, cậu thích tôi."
Linh Duyệt ôm khuôn mặt đỏ bừng của mình rồi liên tục lắc đầu, "Tôi không có! Anh sai rồi! Anh đừng nói bậy! Rõ ràng là anh, anh đối với tôi...Anh, dù sao vẫn là anh sai! Tôi đã có vị hôn thê, trước khi từ hôn thì tôi không thể thích ai hết!"
"Như vậy có nghĩa là trong lòng cậu có tôi, nếu cậu dám lấy lý do không thích từ hôn với tôi rồi bỏ trốn thì cậu hãy xem tôi sẽ trừng trị cậu như thế nào." Cuối cùng cũng ép được Linh Duyệt nói ra câu này nên Mặc Diễm mỉm cười giải trừ phong ấn trên tay mình.
Linh Duyệt hết sức ngạc nhiên khi cậu thấy trên ngón tay đối phương cũng có khế ước giống mình. Linh Duyệt run rẩy giơ tay mình lên, ngón áp út của cậu càng ngày càng nóng, khế ước màu đỏ ngày càng hiện lên rõ ràng hơn. Khi cậu chạm tay với Mặc Diễm, một trái một phải khiến khế ước trông cực kỳ cân xứng.
Hoa văn màu đỏ và đen tự động quấn quít nhau vì hai linh hồn mà chúng dẫn dắt đều ở cùng một chỗ. Chuyện này khiến Linh Duyệt nhận ra Mặc Diễm chính là người mà cậu muốn tìm.
Linh Duyệt im lặng khoảng ba mươi giây. Sau đó câu ôm đầu không tin vào mắt mình, "..........Aaaaaaa!!!!!"
Mặc Diễm mỉm cười, bắt lấy hai tay Linh Duyệt rồi kề trán mình lên trán cậu, "Cục cưng, sự nghiệp của hai ta có ổn hay không sẽ dựa vào em có cho anh danh phận hay không đó."
Lời tác giả: Mặc Diễm: cục cưng, anh muốn danh phận.
Linh Duyệt: huhuhuhuhuhu vợ tôi đây mà.
"Đến đây, "Bà cụ thấy cậu không giống bộ phận quản lý bèn cười ha hả nói: "Tôi thấy cậu nhỏ như vậy mà đã ra ngoài kiếm cơm cũng không dễ dàng gì," Bà cụ cầm nửa hộp thịt nhét vào tay Linh Duyệt rồi híp mắt cười nói: "Lấy đi ăn đi."
Người khác tặng quà đều có lòng tốt nhưng tại sao bà cụ này tặng đồ lại khiến Linh Duyệt cảm thấy mình bị con chồn này xem như là một con gà?
Linh Duyệt cầm hộp thịt kia, khống chế ý nghĩ muốn đốt đối phương rồi mau chóng rời khỏi tiệm thịt. Tiệm này cho cậu một cảm giác bất an. Sau khi Linh Duyệt nghĩ ngợi một chút, cậu quyết định gọi cho bộ phận quản lý, 1551, mau báo cảnh sát.
Linh Duyệt mới gọi điện thoại chưa đầy hai phút thì người quản lý đã tới. Hai người mặc đồ đen hỏi: "Cậu là người mới gọi cho chúng tôi sao?"
Linh Duyệt đưa những miếng thịt đó ra, "Đúng vậy, bên trong đó có một tiệm ăn mà tôi nghi là thịt bọn họ bán không bình thường vì chúng có mùi máu tanh. Hai người ngửi thử xem."
Một người quản lý vừa ngửi thấy mùi này thì sắc mặt lập tức thay đổi, "Đây là thịt người."
Linh Duyệt sợ đến chạy xa khoảng vài mét tới khi lưng cậu dán vào tường, "Thịt người ư?! Bây giờ là thời đại nào mà vẫn còn có yêu tinh dám ăn thịt người!"
Vẻ mặt hai người quản lý trở nên nghiêm túc, "Mùi tanh còn vương vấn trên đó... Chủ cửa tiệm này có phải là một bà cụ không?"
Linh Duyệt gật đầu rồi miêu tả lại tướng mạo của bà cụ đấy. Hai người quản lý nghe xong bèn mắng một câu, "Hồ ly Tứ Nương này can đảm lắm, đã bị nhốt ba trăm năm mà vẫn dám bán thịt người sau khi ra ngoài!"
Hai người nói với Linh Duyệt: "Tố cáo đúng được thưởng, cậu hãy để lại số yêu tinh của mình. Lát nữa ở đây sẽ xảy ra nguy hiểm nên cậu đi nhanh đi."
Linh Duyệt cảm thấy bà cụ đó không phải người hiền lành gì, cậu sợ hai người quản lý sẽ thua nên bám đuôi theo bọn họ.
Sắc mặt bà cụ kia lập tức thay đổi khi nhìn thấy người quản lý, "Mấy người muốn điều tra cái gì? Tụi tôi là dân làm ăn chân chính đấy."
Một người quản lý bước tới, "Bà hãy lấy giấy phép kinh doanh ra."
Vẻ mặt con trai bà cụ thâm trầm đi vào tiệm lấy giấy phép kinh doanh ra.
Người quản lý cầm một miếng thịt lên ngửi thì thấy mùi giống y đúc thứ trong hộp Linh Duyệt, "Thịt này là thịt gì?"
"Là thịt heo." Bà cụ lập tức đáp lời rồi cười ha hả nói: "Hai người muốn nếm thử không?"
Do ở đây còn có nhân loại nên hai quản lý không thể để lộ thân phận. Họ nói một cách lạnh lùng: "Tôi thấy thịt bà có vấn đề, bà hãy lấy thịt của bà đi theo chúng tôi một chuyến."
Bà cụ nghe vậy thì sắc mặt thay đổi định chạy trốn. Hai người quản lý đương nhiên muốn chặn bà ta lại nhưng không ngờ bà cụ lập tức biến thành một con chồn rồi thả một quả rắm lớn về phía hai người họ!
Khí này có tính ăn mòn nên người quản lý phải bảo vệ các nhân loại đã ngất xỉu. Khi họ nhìn lại thì hai con chồn đã trốn chất.
Linh Duyệt đứng đó thấy vậy bèn vung tay lên phóng ra một bức tường. Sau khi chặn được đường của hai con chồn, Linh Duyệt bay đến bức tường lửa rồi đá bay từng con một.
Linh Duyệt đá xong thì giật thót mình, tu vi của hai con chồn này cao hơn cậu nhưng tại sao lại dễ bị đá bay như vậy?
Hai con chồn đều đau đớn kêu la ngã dưới chân người quản lý vì lông chúng bị cháy xém. Người quản lý hành động thật nhanh nhốt chúng vào bao bố rồi nhìn Linh Duyệt với cặp mắt khác, "Cảm ơn tiền bối đã ra tay giúp đỡ!"
Linh Duyệt xấu hổ ôm mặt, "Tôi đâu phải tiền bối gì, hahaha, tôi trở nên lợi hại như vậy từ khi nào nhỉ?"
Một người quản lý khác đang kiểm tra số yêu tinh của Linh Duyệt thì đột nhiên mặt hắn biến sắc. Phượng Hoàng Lửa - Huyết thống của thần thú thượng cổ và là vua của loài chim. Bây giờ thần thú thượng cổ đều có mặt khắp mọi nơi ư? Tại sao họ lại dễ dàng gặp phải đến thế?
Hai người quản lý nhìn nhau, họ đều biết Linh Duyệt còn có một biệt danh khác: Yêu tinh được Mặc Diễm bảo vệ.
Dù không phải loài chim nhưng người quản lý vẫn thể hiện thái độ cung kính Phượng Hoàng với Linh Duyệt, "Chúng tôi vô cùng cảm ơn ngài đã ra tay trợ giúp, khi quay về chúng tôi sẽ xin tích phân cho ngài."
Linh Duyệt mừng rỡ, "Chuyện này có thể nhận được tích phân ư?"
Nếu tích phân cao thì cậu có thể xin giảm thuế, đấy đều là tiền đó!
"Hồi nãy ngài đã giúp chúng tôi rất nhiều nên chúng tôi sẽ cố gắng xin tích phân cho ngài."
"Được rồi, được rồi," Linh Duyệt hỏi một cách e ngại: "Tôi muốn biết tại sao bọn họ thích ăn món thịt này, nhưng con người thì lại không thích?"
Người quản lý giải thích: "Vì tâm họ ác, thịt người và các món ăn vặt chứa rất nhiều khí bẩn nên nếu yêu tinh ăn nhiều sẽ bị nhiễm bẩn theo. Chỉ có những tên ác độc như vậy mới bị loại khí bẩn này hấp dẫn."
"Ồ, tôi hiểu rồi, cảm ơn cậu."
Hai người quản lý nghiêm túc, "Nếu ngài không còn việc gì khác thì chúng tôi đi trước, hai người này thì chúng tôi vẫn phải mang về xử lý ký ức của họ."
"Ừm."
"Cuối cùng, ngài hãy thay chúng tôi gửi lời hỏi thăm đến tiền bối Mặc, ngài không cần nói chúng tôi là ai, chỉ cần... Gửi lời hỏi thăm thôi là được rồi, tạm biệt." Hai người họ ngại ngùng xách hai con yêu tinh và hai con người lên chạy đi nhanh mất.
Linh Duyệt: "..."
Thầy Mặc nổi tiếng ghê! Loài người và yêu tinh đều biết anh hết!
Khôgn đúng, tại sao cậu phải nói cho anh ta? Linh Duyệt suy nghĩ một chút rồi giậm chân, lẽ nào tin đồn của hai người họ đã lan truyền đến yêu giới rồi sao?!
Linh Duyệt mua về rất nhiều quà vặt, nhưng chỉ có món chính mực nướng và tôm hùm đất là cậu mua đến hai phần!
Cậu về đến nhà thì Mặc Diễm cũng vừa trở về, Linh Duyệt đặt túi đồ ăn xuống rồi tám với Mặc Diễm, "Hồi nãy tôi đã làm được một việc nghĩa hiệp đó là bắt được hai yêu tinh xấu xa nên người quản lý bảo sẽ xin tích phân cho tôi."
Mặc Diễm nhịn cười, "Cậu cũng có bản lĩnh làm việc nghĩa ư?"
"Bản lĩnh của tôi thì có gì không được? Tôi đã đá bay con yêu tinh đấy."
"Yêu tinh gì?"
Linh Duyệt gãi đầu, "Chồn."
"Phụt!" Mặc Diễm vừa định cười thì bị Linh Duyệt trừng mắt nên thầy Mặc lập tức đổi lời nói, "Tuy cậu là Phượng Hoàng nhưng đánh bại con chồn là chuyện rất oai phong, "Mặc Diễm giơ ngón cái lên khen ngợi: "Cậu lợi hại lắm."
Linh Duyệt lập tức vui vẻ ưỡn ngực lên: "Dĩ nhiên rồi. Quên mất, hai người quản lý đó còn nhờ tôi gửi lời chào đến anh. Lúc hai người họ nói đến anh thì hai con mắt, " Linh Duyệt khua tay múa chân, "Sáng rực."
"À." Mặc Diễm không có hứng thú với mấy chuyện này.
Linh Duyệt thấy bất mãn, "Người ta hâm mộ anh đấy! Thái độ của anh thật lạnh lùng."
Mặc Diễm mở chiếc túi đựng vài hộp quà vặt mà Linh Duyệt mang về, "Nếu cậu nói cậu hâm mộ tôi thì có thể tôi sẽ ăn thêm một chén cơm."
Linh Duyệt híp mắt cười sáp lại gần anh, "Tôi hâm mộ anh."
Mặc Diễm mỉm cười, "Cậu có mắt nhìn người thật đấy."
Anh Miêu đứng trên đầu tường nhìn hai người tán tỉnh nhau đến bất mãn bèn dùng chân đập bể gạch, "Linh Duyệt! Cậu có biết trong nhà mình đang có một con mèo chờ cậu cho ăn không?"
Linh Duyệt chợt bừng tỉnh lại, "Ô, xin lỗi anh, tự nhiên em quên mất anh."
Anh Miêu nổi điên, "Anh phải về nói cho cha mẹ cậu biết chuyện này! Để cho mẹ cậu xuống núi dạy dỗ lại cậu!"
"Anh đừng đi mà!" Linh Duyệt mau chóng đuổi theo nhưng anh Miêu đã mặc kệ cậu. Từ trên đầu tường, nó nhảy xa hơn năm mét rồi chạy mất vào trong màn đêm.
Linh Duyệt ôm ngực, "Tiêu rồi, có lẽ mẹ tôi sẽ xuống núi đánh tôi một trận."
Mặc Diễm ôm vai Linh Duyệt rồi dịu dàng an ủi cậu: "Bà xuống núi đúng lúc lắm."
"Hửm?"
"Đi xuống núi tốt hơn ở trên núi."
Linh Duyệt im lặng, không hiểu anh đang nói gì. Khi mẹ cậu nổi giận thì bà thật sự rất đáng sợ! Nhưng khi cha cậu nổi giận thì... Bầu trời sẽ biến mất!
Vì Linh Duyệt đã làm được một việc nghĩa nên bộ phận quản lý đã cho cậu 0.5 điểm. Không ngờ 0.5 điểm này khiến Linh Duyệt phấn khích mấy ngày liền. Nhưng khi cậu nhớ lại Mặc Diễm vì mình mà bị trừ tích phân thì trong lòng Linh Duyệt lại thấy khó chịu, phải mất bao lâu cậu mới có thể kiếm về được mười điểm đó đây? Vì lý do này, Linh Duyệt đi hỏi người quản lý, "Tôi có thể chuyển nhượng số điểm cho người khác không?"
Người quản lý bảo: "Điểm chỉ có thể do yêu tinh đó sử dụng nên không thể chuyển nhượng vì chúng có giá trị vĩnh viễn."
Linh Duyệt thất vọng thở dài, vốn dĩ cậu định sau này đi làm nhiều chuyện tốt hơn để kiếm nhiều điểm bổ sung cho Mặc Diễm, ai ngờ lại không được. Nhưng nếu có nhiều điểm thưởng thì cậu sẽ được giảm thuế, chuyện này cực kỳ tốt vì đất nước làm vậy để thúc đẩy yêu tinh làm nhiều việc thiện hơn.
- ---------
Tập sáu của chương trình《 Mãi Mãi Yêu Người》có chủ đề: Mọi người hãy đi làm với người yêu mình trong một ngày để hiểu nhau hơn trong công việc.
Buổi quay phim đầu tiên, Linh Duyệt đi theo Mặc Diễm vì lịch trình của cậu đều là các tiết học nên có thể xin nghỉ. Tình cờ Mặc Diễm có lịch trình chụp hình tạp chí cho một thương hiệu thời trang nam mà anh là gương mặt đại diện. Tuy hiện giờ thời tiết vẫn còn chưa lạnh, nhưng nhà thiết kế đã chuẩn bị quần áo mùa đông cho anh vì y muốn chụp xong một quyển tạp chí thời trang trước.
Do hôm nay phải thay hàng chục bộ đồ nhưng thời gian eo hẹp, trách nhiệm nặng nề nên sáng sớm, Linh Duyệt đã lên đường với Mặc Diễm.
Hôm nay Linh Duyệt mặc áo sơ mi trắng phối với quần jean đơn giản trông rất thanh lịch. Ngoài ra, cậu còn đi cắt tóc, nhuộm tóc đen thành màu nâu đang thịnh hành nhất bấy giờ. Hơn nữa, đôi môi đỏ mọng, hàm trăng trắng bóng và làn da đẹp nõn nà của Linh Duyệt khiến rất nhiều cô gái phải ghen tị với mình.
Mặc Diễm mỉm cười, quan sát Linh Duyệt, "Cậu đổi kiểu tóc à?"
Linh Duyệt chạm vào tóc mình rồi cười hỏi: "Anh thấy đẹp không?"
Khóe miệng Mặc Diễm cong lên, anh áp sát người mình vào Linh Duyệt, trong mắt anh tràn ngập sự vui vẻ, "Đẹp lắm."
Linh Duyệt mím môi, mặt cậu chợt ửng hồng vì được khen ngợi, "Được rồi, tôi biết tôi đẹp rồi. Anh mau lái xe đi."
Mặc Diễm nhìn vẻ mặt thẹn thùng của Linh Duyệt với đôi mắt sáng rực, anh dịu dàng mỉm cười, "Tôi chưa bao giờ thấy cậu ngại đến thế mỗi khi người khác khen cậu."
Biểu cảm Linh Duyệt hơi khựng lại, hình như... Đúng là có chuyện như vậy thật. Tất cả đều tại lúc trước thầy Mặc độc miệng với cậu quá nên bây giờ cậu mới chịu không nổi mỗi khi mình được anh khen!
"Nhóc con?"
"Hử?"
"Sau khi buổi ghi hình hôm nay kết thúc, tôi có chuyện muốn nói với cậu."
Linh Duyệt sợ hãi, "Sao anh nghiêm túc dữ vậy? Có phải anh làm chuyện xấu không? Chuyện phạm pháp à? Tôi chỉ có 0.5 điểm, tiếnclà tôi không giúp được gì cho anh rồi."
Mặc Diễm không nói nên lời, nựng mặt Linh Duyệt, rốt cuộc Linh Duyệt xem anh là gì trong lòng cậu?
Nơi nào có Mặc Diễm thì nơi đó nhất định không thể thiếu phóng viên. Bọn họ điên cuồng lao tới Mặc diễm như ong mật thấy hoa. Anh một câu tôi một câu, vo ve vo ve, y như cảnh tượng đang lấy mật ong.
Nhưng đáng tiếc, Mặc Diễm rất ít khi nào trả lời câu hỏi của phóng viên. Cho dù tâm trạng anh đang vui vẻ thì anh vẫn phớt lờ bọn họ. Vì trong trường hợp này, bất luận anh nói cái gì cũng sẽ bị phóng viên bắt được sơ hở, rồi diễn giải ra vô số điều mà đến anh còn không hiểu nó có nghĩa gì.
Sau khi Mặc Diễm xuống xe, trợ lý và bảo vệ của anh vội vàng chạy ra mở một lối đi giữa nhóm phóng viên. Mặc Diễm kéo Linh Duyệt đến bên mình, choàng tay qua vai cậu như đang bảo vệ Linh Duyệt trong ngực anh rồi hai người cùng nhau bước vào studio chụp hình.
Linh Duyệt lại một lần nữa cảm nhận được độ nổi tiếng của Mặc Diễm cao đến đáng sợ. Trước kia lúc đóng phim, đoàn phim cấm phóng viên đến gần nên cậu không cảm nhận được điều đó. Nhưng hiện tại, Linh Duyệt đã cảm nhận được sự áp bức đến từ con người. Điều tồi tệ nhất là trong này có yêu tinh xen lẫn vào, nói cách khác thì có yêu tinh nào đó làm phóng viên!
Linh Duyệt tò mò quay đầu lại nhìn một cái, cậu thấy những minh tinh khác thật xui xẻo, lỡ họ bị yêu tinh chụp lén thì chắc họ cũng chẳng biết tại sao mình lại bị chụp.
Sau khi bước vào studio, Mặc Diễm đi thay quần áo còn trợ lý lấy một cái ghế đẩu cho Linh Duyệt, "Duyệt Duyệt, hôm nay anh ấy phải chụp hình hết một ngày nên nếu cậu có thể ngồi thì đừng đứng, bằng không lát nữa cậu sẽ mệt mỏi đấy."
Linh Duyệt cảm ơn đối phương rồi ngồi ở chỗ không gây trở ngại gì đến mọi người. Một lúc sau Mặc Diễm mới đi ra, chiếc áo khoác dài cổ đứng màu xám đậm phối với quần tây đen đã làm lộ rõ ưu thế chiều cao một mét chín của Mặc Diễm, còn có cả khuôn mặt điển trai của anh. Hai thứ đó khiến đôi mắt Linh Duyệt sáng lên, tim thì đập rộn ràng: Thầy Mặc đẹp trai quá!
Trong mắt người khác, Linh Duyệt đang trồng hoa si.
Nhân viên trong chương trình《 Mãi Mãi Yêu Người 》đều chọc Linh Duyệt: "Thầy Duyệt à, bạn trai cậu siêu đẹp trai luôn đấy!"
Linh Duyệt mau chóng giải thích: "Anh ấy không phải bạn trai tôi, mọi người đừng nói bậy bạ." Nhân viên lập tức im lặng, được thôi, cậu thấy vui là được rồi.
Từ sáng tới trưa, Mặc Diễm đã chụp được mười mấy bộ đồ. Buổi trưa hai người không đi ra ngoài mà ăn ngay cơm ngay tại studio.
Buổi chiều Mặc Diễm lại chụp thêm mười mấy bộ nữa. Buổi sáng Linh Duyệt còn cổ vũ anh vì thấy anh làm việc chăm chỉ. Nhưng đến chiều thì cậu không thể cười được nữa, tiền của Mặc Diễm thật khó kiếm, một ngày thay hai mươi bộ đồ, và phải liên tục đứng tạo dáng. Bộ hóc môn đó không cần tiền ư? Tại sao anh ta lại có thể tiết nó ra mọi lúc mọi nơi như vậy?
Cũng may anh ta là yêu tinh, nếu anh ta là người thì chẳng phải sẽ mệt mỏi lắm sao?
Nhân viên nhìn ra Linh Duyệt đau lòng, nhưng bọn họ cũng thấy bái phục Mặc Diễm. Tất cả những thành tựu của anh cho tới ngày hôm nay đã được tập hợp lại và truyền ra ngoài.
Khi trời gần tối, cuối cùng Mặc Diễm cùng chấm dứt công việc. Sau khi thay quần áo xong xuôi, anh mỉm cười đi tới chỗ Linh Duyệt rồi kéo tay cậu hỏi: "Cậu đói bụng chưa? Tôi dẫn cậu đi ăn đồ ngon."
Trái tim Linh Duyệt đột nhiên bị siết chặt, khóe miệng cậu cong lên, "Anh có mệt không?"
Mặc Diễm nhíu mày, "Không mệt."
"Nếu là người bình thường thì chắc chắn họ sẽ không chịu nổi."
Mặc Diễm cười nói: "Nhưng tôi đâu phải người bình thường."
Câu nói đó khiến Linh Duyệt cười ầm lên. Lúc này, đột nhiên nhân viên đi tới gõ cửa làm cắt đứt cuộc trò chuyện của hai người, "Xin lỗi vì đã làm phiền hai người, nhưng chúng tôi có một cuộc phỏng vấn khoảng mười phút nên cần phải tách hai người ra."
Mặc Diễm mỉm cười nựng mặt Linh Duyệt: "Lát nữa phỏng vấn xong xuôi thì hai ta cùng đi ăn."
Linh Duyệt gật đầu, "Ừm."
Nhân viên dẫn Linh Duyệt đến phòng nghỉ khác, "Đây là nơi mà đội ngũ chương trình đã của mượn người ta. Chúng ta sẽ nói thật nhanh vì chỉ có mười lăm phút."
Sau khi Linh Duyêt ngồi xuống, cậu dùng tay đánh bảng rồi chuẩn bị tinh thần.
"Cậu đã thấy những gì thầy Mặc làm trong một ngày, vậy khi cậu tận mắt chứng kiến công việc của anh ấy thì cậu cảm thấy như thế nào?"
Linh Duyệt chỉ nói hai chữ: "Mệt mỏi."
"Cậu có thấy đau lòng không?"
Linh Duyệt suy nghĩ, "Tôi không biết đau lòng là cảm giác như thế nào."
Nhân viên bật cười vì đây là lần đầu tiên cô nghe ai đó nói mình không biết cảm giác đau lòng. Cô cầm kịch bản dẫn chương trình lên. "Chương trình chúng ta đã quay đến tập sáu, còn hai tập nữa là sẽ kết thúc nên cậu có gì muốn chia sẻ với nhân viên không?"
Linh Duyệt cười nói: "Tôi hy vọng đạo diễn Ứng tốt bụng hơn một tí."
Nhân viên bật cười, "Cậu có mong đợi gì trong hai tập tiếp theo không? Hay có chủ đề nào mà cậu muốn ghi hình không?"
Linh Duyệt sờ cằm, "Chúng ta hãy làm giống hai mùa trước đó, chẳng phải vừa đi du lịch vừa được ăn ngon không tốt hơn sao? Tôi không muốn sống sót trên đảo hoang nữa đâu."
Nhân viên bó tay, sống sót trên đảo hoang hoàn toàn chẳng hề hấn gì với Linh Duyệt, đồ cậu ăn còn ngon hơn cả đồ của đội ngũ chương trình.
"Sau khi chúng tôi phát sóng tập sống sót trên đảo hoang thì có rất nhiều cư dân mạng bảo cậu là Cẩm Lý chuyển thế. Cậu thấy chuyện đó như thế nào?"
Khóe môi Linh Duyệt cong lên, "Trên đầu tôi có sừng và đuôi ở phía sau. Thân phận thật sự của tôi còn lớn hơn cả Bạch Mã Ánh Dương Cầu Vồng và Cẩm Lý đấy."
Nhân viên: "..."
Bỗng dưng cô không biết nên nói gì với cậu.
"Câu hỏi kế tiếp là hiện giờ có rất nhiều người tò mò về chuyện tình cảm giữa cậu và Thầy Mặc, cho tôi hỏi hai người định khi nào mới công khai vậy?"
Linh Duyệt ngây người, "Chẳng phải chúng ta đang ghi hình cho chương trình sao? Công khai cái gì ạ?"
"Công khai chuyện tình của hai người."
Linh Duyệt cười khổ, "Nói thật là tôi cũng không hiểu tại sao người dân cả nước đều nghĩ là tụi tôi đang yêu nhau nữa. Thật ra quan hệ của tụi tôi không phải như những gì mọi người tưởng tượng đâu."
Nhân viên không hề ngỡ ngàng, "Đến lúc này mà cậu còn không chịu nhận, cư dân mạng nói nếu hai người không thừa nhận chính là đang xem người dân cả nước như những tên ngốc."
"Mọi chuyện thật sự không phải như vậy đâu," Linh Duyệt dở khóc dở cười: "Có rất nhiều người còn thông minh hơn tôi thì sao tôi có thể xem người ta như tên ngốc được chứ? Thật ra thì tôi đã có hôn ước rồi."
Nhân viên lập tức sững sốt, đến đạo diễn phụ trách buổi phỏng vấn này cũng thấy bất ngờ, "Có hôn ước..."
Đã nói đến đây nên Linh Duyệt quyết định đâm lao thì phải theo lao, cậu sẽ làm sáng tỏ mối quan hệ của họ để sau khi cậu tìm được vợ thì cô ấy cũng không hiểu lầm cậu là người cặn bã.
Linh Duyệt nghiêm túc đáp lời: "Đúng thế, chuyện này đã được gia đình tôi định sẵn từ hai năm trước. Chúng tôi không nhận ra nhau nên tôi gia nhập giới giải trí vì muốn tìm cô ấy."
Linh Duyệt vừa nói dứt lời thì đội ngũ chương trình đều sững sờ, rốt cuộc họ có thể phát sóng đoạn này không? Đính hôn cái quái gì vậy? Tình cảm giữa cậu và thầy Mặc tốt như thế mà bây giờ cậu nói tôi biết là cậu đính hôn rồi! Cậu đang gạt quỷ à?!
Nếu chuyện này là sự thật thì nó sẽ là một tin cực lớn! Vô cùng gây sốc!
Đạo diễn Ứng lập tức trợn tròn mắt, vội vã hỏi Mặc Diễm, "Linh Duyệt bảo cậu ấy đã đính hôn, anh biết chuyện này chưa?"
Mặc Diễm luôn chú ý tới Linh Duyệt dù hai người cách một bức tường nên anh đã nghe thấy câu nói này. Mặc Diễm mỉm cười: "Tôi biết rồi."
Đạo diễn nôn nóng, "Rốt cuộc giữa hai người đang có chuyện gì vậy? Phân đoạn này có thể phát sóng hay không?!"
Mặc Diễm bật cười, "Tại sao lại không thể phát sóng? Anh nên làm gì thì cứ làm đó. Phiền anh gửi cho tôi đoạn Linh Duyệt nói câu đó, còn chuyện đính hôn thì tôi biết rồi."
Đạo diễn: "..."
Điên rồi! Rốt cuộc cậu ta tính làm cái gì?!
Mặc Diễm nói xong bèn bước sang phòng bên cạnh, kéo Linh Duyệt đi mất.
Mặc Diễm không hề thông báo cho Phan Văn và Ngô Cẩm Vinh biết về việc anh làm. Sau khi đoạn video này bị cơ quan truyền thông phát tán ra ngoài, chưa đầy ba phút thì các trang tài khoản chính thức của công ty Mặc Diễm và Ngô Cẩm Vinh đã bị tìm kiếm đến tê liệt.
Tin tức Mặc Diễm nhúng tay vào chuyện tình cảm vợ chồng của Linh Duyệt đứng đầu trên Hot Search. Cư dân mạng phát điên: "Rốt cuộc đây là chuyện gì vậy?! Chẳng phải hai người họ là một đôi sao?!!"
"Mặc Diễm là người thứ ba à?! Không thể nào! Làm sao Mặc Diễm có thể liên quan đến chữ người thứ ba này! Đừng khôi hài nữa!"
"Anh Mặc là niềm tin của tôi, tôi hiểu rõ nhân phẩm anh ấy nên tôi chắc chắn sẽ không tin vào chuyện này. Dù chính miệng anh ấy nói thì tôi cũng không tin, không tin!!"
"Ai đó đứng ra xác minh hộ tôi với! Hôm nay là ngày cá tháng tư đúng không?!"
"Đây là video phỏng vấn chính miệng Linh Duyệt nói ra chuyện đó! Cũng chính miệng Mặc Diễm nói anh ấy biết! Biết mà còn làm như vậy, đây là mối tình tay ba rắc rối ư?!"
"Cuối cùng vị hôn thê của Linh Duyệt là ai? Tại sao bây giờ lại xuất hiện một vị hôn thê? Hôn nhân sắp đặt ư? Giới nhà giàu bắt buộc hai người không yêu nhau phải hy sinh tình yêu của mình vì gia đình à?!"
"Nhưng trong hoàn cảnh chưa giải trừ hôn ước mà cậu ấy đã ở bên Mặc Diễm thì đó là một điều sai lầm! Dù hai người yêu nhau thì cũng không thể làm ngơ con gái nhà người ta! Hai người có thấy xấu hổ không, hai người là đàn ông thì phải có trách nhiệm chứ?!"
"Hai người yêu nhau như vậy thì đặt vị hôn thê hoặc vị hôn phu nhà mình ở chỗ nào? Mặc Diễm đã biết mà còn quang minh chính đại giành lấy cậu ta! Tôi sắp điên rồi! Tôi thật sự sắp điên rồi! Rốt cuộc thần tượng mà tôi hâm mộ nhiều năm như vậy là loại người gì?"
"Hóa ra thứ tôi yêu là tính cách đã được sắp đặt sẵn! Mẹ nó... Đột nhiên tôi cảm thấy cuộc sống thật vô nghĩa!"
"Tôi không tin! Anh Mặc tuyệt đối không phải là loại người đó! Tôi chắc chắn chuyện này có vấn đề! Mẹ nó, biên tập cắt nối video này là ai hả? Video này được quay ở đâu? Nhân viên hãy mau đứng ra nói chuyện!"
"Linh Duyệt là người cặn bã! Ngoại tình! Bắt cá hai tay! Kéo vào danh sách đen! Vĩnh viễn nằm trong dnh sách đen!"
"Mọi người hãy bình tĩnh lại! Câu "Tôi biết" của anh Mặc rất giống với lúc anh ấy bắn pháo hoa tỏ tình! Anh ấy nhất định sẽ giải thích nên mọi người đừng hoảng loạn!"
"Mọi người đừng sốt ruột, Linh Duyệt đâu có nói tự mình có vị hôn thê mà cậu chỉ nói nhà mình đính hôn cho. Cậu ấy cũng chưa có giải thích chuyện gì xảy ra nên không chừng cậu ấy có nỗi khổ riêng! Hôn nhân sắp đặt còn ít sao? Mọi người đều đã nhìn thấy căn tứ hợp viện của cậu ấy, cũng đã tự hiểu trong lòng gia đình cậu ấy thuộc dạng gì! Bây giờ chúng ta vẫn chưa hiểu mọi chuyện ra sao, nhưng chỉ vì một câu nói này mà anti - fan đã lên mạng lại, fans đừng để bị họ dẫn dắt! Nói không chừng vị hôn thê đó đã bỏ trốn với người khác. Mọi người hãy tập trung vào trọng điểm, Linh Duyệt bảo mình gia nhập giới giải trí vì muốn tìm người! Cậu ấy chưa từng gặp qua đối phương! Vả lại, hai người thật sự yêu nhau thì có gì là sai?"
"Chó trung thành đừng cố tẩy trắng, chính miệng Linh Duyệt đã nói cậu ta đã đính hôn, mối quan hệ giữa cậu ta với Mặc Diễm không hề giống như những gì chúng ta tưởng tượng! Nếu không phải loại quan hệ đó thì sao hai người còn ngủ chung một chỗ, mỗi ngày ôm ôm bế bế, vợ vợ mình mình, cậu ta tính gạt ai đấy? Là trai bao mà còn vờ như mình trong sạch lắm!"
Tính cách Mặc Diễm không tốt, Linh Duyệt lại phát triển quá nhanh, đời sống hai người còn sạch sẽ nên chắc chắn sẽ khiến vài người ghen tị muốn đẩy hai người ra khỏi giới giải trí. Lần này xem như họ đã bắt được cơ hội nên điên cuồng tấn công, "Chỉ đáng thương cho vị hôn thể của Linh Duyệt, mỗi ngày nhìn bọn họ đùa giỡn với nhau trên tivi, cô ấy sẽ thấy như thế nào? Khó chịu đến muốn ói chứ gì nữa? Có phải trước khi hai người yêu nhau thì nên hủy hôn không?!"
"Hai tên cặn bã! Không biết xấu hổ! Để một cô gái vô tội trở thành vật hy sinh! Chuyện này khiến tôi nghĩ đến những người vợ cũng bị lừa dối như vậy! Hạng người như thế đáng bị đóng băng các hoạt động, mọi người đừng để họ tồn tại trong giới giải trí nữa, ghê tởm, buồn nôn!"...
Trên mạng hỗn loạn chỉ trong một đêm, có fans tin tưởng hai người chờ bọn họ giải thích. Nhưng cũng có người thấy cực kỳ thất vọng với hai người nên chuyển từ fans thành anti-fan. Fans cp hiện giờ đã hoàn toàn sụp đổ, có người còn công kích lại. Trên mạng còn có vài người chính nghĩa muốn lôi hai người ra bắn chết để cảnh cáo những người khác.
Cuộc nổi loạn càng ngày càng nghiêm trọng, đêm đó có rất nhiều người công kích Weibo hai người. Do đó mà Mặc Diễm và Linh Duyệt vẫn đứng trong top 1 Hot Search hơn mười tiếng vẫn không hề xuống hạng. Ngô Cẩm Vinh thấy số fans Linh Duyệt giảm xuống bèn sốt ruột đến nỗi buổi tối phải hít oxy vài lần vì anh tức đến bị không thở được.
Phan Văn đã gãi trọc đầu mình, chẳng trách tại sao trước đó Mặc Diễm đã nói y sẽ rất bận rộn, hóa ra là anh đã chờ y ở đây!
Sáng hôm sau, Linh Duyệt cũng ngây người, cậu thật sự ngây người vì không biết mình nên phản ứng như thế nào. Tại sao cậu mới ngủ một giấc mà mọi chuyện đã thành ra như vậy? Bình thường, nếu có nhiều ác ý xuất hiện xung quanh cậu thì Linh Duyệt sẽ cảm nhận được, nhưng giờ cậu là heo ư? Sao lại ngủ đến không biết gì?!
Chuyện đầu tiên Linh Duyệt làm chính là trèo qua tường tìm Mặc Diễm, cậu gấp đến vã cả mồ hôi, "Anh! Trên mạng có chuyện rồi! Anh đã xem chưa? Hai ta phải làm sao đây! Anh không giải thích hộ tôi mà còn phụ họa thêm một câu nên đến anh cũng bị cư dân mạng chửi rồi đó!"
Tâm trạng Mặc Diễm cực kỳ tốt, anh cầm cây kéo lớn tỉa hoa hải đường trong sân, "Tôi biết chuyện đó rồi."
Linh Duyệt đang gấp muốn chết, "Anh còn có tâm trạng tỉa cây à!"
Cậu chưa từng thấy Mặc Diễm chăm sóc cái cây này bao giờ nhưng trong giây phút quan trọng này anh lại đi tỉa cây khiến cậu lo đến sắp rụng lông!
Mặc Diễm đặt cây kéo xuống, "Người cậu muốn tìm không phải là vị hôn thê mà là vị hôn phu."
Linh Duyệt thử tưởng tượng, nếu vị hôn phu mình có những tính cách đó, vừa mở mắt là chíp chíp chíp thì tâm trạng Linh Duyệt hơi gợn sóng, cậu cảm thấy mình sẽ không chấp nhận nổi.
Mặc Diễm kéo cổ tay Linh Duyệt, "Nếu vị hôn phu của cậu giống tôi thì cậu có chấp nhận không?"
Linh Duyệt quan sát Mặc Diễm, anh cao một mét chín, đẹp trai, vạm vỡ, ánh mắt sắc bén, võ công cao, miệng độc, tự do phóng khoáng và không có nhân tính... Sau đó cậu so sánh với vị hôn thê yếu đuối đã được sắp sẵn cho mình. Linh Duyệt chớp mắt nhìn khuôn mặt điển trai đang đứng trước mặt mình, rồi cậu đột nhiên đỏ mặt, "Tôi, tôi, tôi, vẫn thích vị hôn thê, kiểu, kiểu kia."Linh Duyệt căng thẳng nên nói chuyện lắp bắp, anh đừng tiến lại gần nữa, nếu lại gần nữa là hai ta sẽ hôn nhau đấy!
Mặc Diễm mỉm cười, "Biểu cảm của cậu nói cho tôi biết cậu khá vừa ý tôi."
Linh Duyệt nổi điên, "Không có! Anh đừng nói bậy! Chẳng qua là do anh đẹp trai nên mới khiến tôi kích động thôi!"
Mặc Diễm đặt tay mình lên ngực Linh Duyệt, "Cục cưng, tim cậu đang đập loạn xạ này."
Linh Duyệt hít một hơi thật sâu, "Đó là do tôi bị anh dọa sợ!"
Mặc Diễm đành hỏi: "Cậu không phân biệt được giữa tim đập nhanh vì sợ và cảm giác khi động lòng sao?"
Đầu óc Linh Duyệt đang rất hỗn loạn, "Có gì khác nhau ư? Tôi thật sự sợ hãi! Tại anh tiết yêu khí ra đấy!"
Mặc Diễm nở nụ cười bất đắc dĩ: "Tôi không có làm vậy."
"Anh có!" Linh Duyệt cảm thấy tim mình đập càng lúc càng nhanh, cảm giác mất kiểm soát quá xa lạ với cậu khiến Linh Duyệt thấy hơi sợ hãi. Mỗi khi tiểu yêu tinh gặp phải những chuyện như vậy thì trong đầu chúng chỉ có một suy nghĩ: Trốn thoát.
Nhưng tiếc là Mặc Diễm đã sớm chuẩn bị kỹ càng, dù cậu muốn chạy thì cũng chạy không thoát. Linh Duyệt vùng vẫy vài lần nên bị Mặc Diễm ôm thật chặt, anh cúi đầu xuống rồi hôn nhẹ lên trán cậu.
Linh Duyệt cảm thấy mình sắp bốc hỏa bèn đỏ mặt nghiêng đầu sang phía khác. Cậu gấp đến nỗi giọng nói cũng trở nên run rẩy, "Anh đừng gây rối nữa, tôi đã có vị hôn thê, trên mạng cũng thành như vậy rồi mà anh còn làm loạn nữa!"
Mặc Diễm thì thầm bên tai cậu: "Tôi không làm loạn nữa, tôi muốn hỏi cậu chỉ thích mỗi vị hôn thê của mình thôi sao?"
Cổ Linh Duyệt đỏ bừng, "Tôi không biết, tôi chưa từng gặp cô ấy nhưng trách nhiệm của tôi..."Mặc Diễm ngắt lời cậu, "Ở bên tôi, cậu không thấy vui ư?"
Linh Duyệt á khẩu, thật ra thì cậu thấy vui lắm, dù tính cách Mặc Diễm hơi tệ nhưng anh đối xử với cậu rất tốt.
"Cậu không thấy hạnh phúc ư?"
Linh Duyệt tiếp tục á khẩu, tim cậu luôn tràn đầy cảm giác vui vẻ, lẽ nào đây chính là hạnh phúc mà con người thường hay nhắc tới?
Mặc Diễm mỉm cười, "Cậu thích tôi, cậu còn không biết sao?"
"Không có đâu," Linh Duyệt chối bỏ, mặt cậu đỏ như muốn bốc hỏa.
Mặc Diễm kiên nhẫn hỏi lại: "Bây giờ tôi hỏi cậu lần nữa, nếu vị hôn thê của cậu là đàn ông thì cậu có chấp nhận không?"
Linh Duyệt vô thức lắc đầu.
"Nếu đó là tôi thì cậu có chấp nhận không?"
Linh Duyệt hơi khựng lại, cậu đột nhiên lấy tay che mặt mình, sự khác biệt quá lớn khiến cậu không dám nghĩ tới chuyện đó.
Mặc Diễm nâng cằm cậu lên, "Chờ cậu phản ứng thì đã muộn rồi."
Linh Duyệt chưa kịp trả lời thì đôi môi cậu đột nhiên nóng rẫy khiên Linh Duyệt mở mắt thật to. Lúc này, cả người cậu tự nhiên bốc cháy.
Nhưng tiếc là ngọn lửa đều bị ép về cơ thể cậu trong giây kế tiếp. Linh Duyệt quên cả vùng vẫy, đến khi nụ hôn kết thúc thì cậu mới chợt nhận ra Mặc Diễm thích mình, và dường như cậu cũng có chút động lòng với anh.
Mặc Diễm choàng tay qua cổ Linh Duyệt, anh nhân lúc cậu đang ngây người thì lại hôn cậu thêm một cái. Anh nói một cách mạnh mẽ: "Cậu hãy nhìn thẳng vào tim mình, cậu thích tôi."
Linh Duyệt ôm khuôn mặt đỏ bừng của mình rồi liên tục lắc đầu, "Tôi không có! Anh sai rồi! Anh đừng nói bậy! Rõ ràng là anh, anh đối với tôi...Anh, dù sao vẫn là anh sai! Tôi đã có vị hôn thê, trước khi từ hôn thì tôi không thể thích ai hết!"
"Như vậy có nghĩa là trong lòng cậu có tôi, nếu cậu dám lấy lý do không thích từ hôn với tôi rồi bỏ trốn thì cậu hãy xem tôi sẽ trừng trị cậu như thế nào." Cuối cùng cũng ép được Linh Duyệt nói ra câu này nên Mặc Diễm mỉm cười giải trừ phong ấn trên tay mình.
Linh Duyệt hết sức ngạc nhiên khi cậu thấy trên ngón tay đối phương cũng có khế ước giống mình. Linh Duyệt run rẩy giơ tay mình lên, ngón áp út của cậu càng ngày càng nóng, khế ước màu đỏ ngày càng hiện lên rõ ràng hơn. Khi cậu chạm tay với Mặc Diễm, một trái một phải khiến khế ước trông cực kỳ cân xứng.
Hoa văn màu đỏ và đen tự động quấn quít nhau vì hai linh hồn mà chúng dẫn dắt đều ở cùng một chỗ. Chuyện này khiến Linh Duyệt nhận ra Mặc Diễm chính là người mà cậu muốn tìm.
Linh Duyệt im lặng khoảng ba mươi giây. Sau đó câu ôm đầu không tin vào mắt mình, "..........Aaaaaaa!!!!!"
Mặc Diễm mỉm cười, bắt lấy hai tay Linh Duyệt rồi kề trán mình lên trán cậu, "Cục cưng, sự nghiệp của hai ta có ổn hay không sẽ dựa vào em có cho anh danh phận hay không đó."
Lời tác giả: Mặc Diễm: cục cưng, anh muốn danh phận.
Linh Duyệt: huhuhuhuhuhu vợ tôi đây mà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất