Ta Có Dược A!

Chương 220: Quỷ Hỏa Âm Viêm

Trước Sau
Edit: Camsvitiba

Bởi vì không tìm ra ngọn nguồn của lực lượng âm hàn trong người Công Nghi Thiên Hành, chỉ cảm thấy nó đang không ngừng phá hư thân thể y, Cố Tá bắt đầu hoảng loạn.

Nên làm cái gì bây giờ? Hắn rõ ràng đã xem qua rất nhiều sách đạo cụ, thậm chí cũng đã biết thiên đố thân thể Thoát Phàm cảnh về sau nên điều dưỡng trị liệu thế nào, nhưng hiện tại lại không thể nhìn ra bệnh trạng của đại ca nhà mình.

Nếu cứ tiếp tục như vậy...

Tim Cố Tá bất chợt nảy lên một cái.

Ngay sau đó hắn cảm thấy thân thể mình cũng bắt đầu nóng lên, mỗi Cốt châu đều sinh ra nhiệt lực mãnh liệt, từng cổ Địa Tâm Hỏa nhè nhẹ nhè nhẹ giống như vô số sợi dây nhỏ bắt đầu xao động trong thân thể hắn.

Cố Tá lại càng không thể hiểu được tình huống hiện tại, chỉ là thân thể đang trướng đau nói cho hắn biết hắn phải là chút gì đó, làm gì đó.... Sau đó, Địa Tâm Hỏa hội tụ lại, từ đầu ngón tay phát ra ánh sáng cam hồng, tại mỗi huyệt khiếu ẩn chứa Cốt châu đều toát ra hỏa tuyến đen xen trước người, hình thành một tấm lưới lửa to lớn, tản mát ra hỏa lực linh động cùng nóng rực.

Lúc này, Cố Tá lại phát hiện, da thịt vốn ửng hồng của Công Nghi Thiên Hành bỗng trở nên tái nhợt, dần dần biến thành xanh trắng, ngay cả hơi thở cũng từ từ trở nên âm hàn.

Ánh mắt Công Nghi Thiên Hành vẫn không hề thay đổi, chỉ là đôi môi đã dần mất đi huyết sắc.

Lưới lửa trước người Cố Tá càng cháy càng hăng.

Địa Tâm Hỏa tựa hồ như đang chờ mong thứ gì đó, lại tựa hồ như đang đối kháng thứ gì.

Công Nghi Thiên Hành nổ lực mở miệng: "A Tá, cắt một nhát vào chỗ khủy tay ta..."

Cố Tá cả kinh.

Nhưng hắn vẫn tin tưởng Công Nghi Thiên Hành, sau khi nghe được không chút do dự phóng ra tinh thần lực, hóa thành Trùy Thần Thứ bén nhọn, đem ống tay áo cùng da thịt bên trong chém một đường.

Phút chốc, kinh mạch nơi đó liền toát ra một ngọn lửa màu xanh lục.

Ngọn lửa này rất an tĩnh, nhưng khoảng khắc vừa xuất hiện, nhiệt độ trong căn phòng liền thay đổi vài lần –– một lúc thì khô nóng, chốc lát lại giá lạnh, sau đó lại chuyển về khô nóng, khiến người khác cực kì bất an.

Cố Tá cũng kinh ngạc.

Ngọn lửa này, sao lại chui ra từ trong cơ thể đại ca hắn chứ? Quá không thích hợp nha!

Nhưng đây cũng là sự thật....

Công Nghi Thiên Hành biểu tình không đổi: "A Tá, dưới huyệt Khúc Trì một phân, chém tới."

Cố Tá cũng hiểu, y theo lời Công Nghi Thiên Hành nói lần thứ hai động thủ. Quả nhiên, nơi đó cũng chui ra một ngọn lửa xanh lục.



Kế tiếp, Công Nghi Thiên Hành liên tục hướng dẫn, Cố Tá nhanh chóng làm theo.

Khoảng mười lăm phút ngắn ngủi qua đi, tứ chi Công Nghi Thiên Hành tràn ngập miệng máu, mỗi một chỗ đều có ngọn lửa xanh lục thiêu đốt. Ngọn lửa này tựa hồ như đem Công Nghi Thiên Hành thành giá cắm nến, trở thành chất dinh dưỡng, không hề có ý rời đi.

Chỉ là ánh lửa xanh lục bị bắt hiện thân kia bắt đầu xảy ra phản ứng.

Chúng tựa hồ như bị thứ gì đó khiêu khích, nhảy lên, hóa thành điểm điểm ánh huỳnh quang, từng cái từng cái bay về phía ánh lửa cam hồng kia.

Ánh lửa xanh lục đầu tiên trong phút chốc chạm vào ngọn lửa đỏ rực kia, lập tức như nhào vào nước lạnh, "xuy" một tiếng, liền tiêu tán.

... Hoặc có thể là bị ngọn lửa kia cuốn lấy, đó chỉ là phản ứng của việc hoàn toàn bị hấp thu mà thôi.

Ngay sau đó, những điểm màu xanh lục tựa hồ như dừng một chút, bắt đầu tập hợp lại, hình thành một ngọn lửa lớn bằng nắm tay, tản mát từng đợt âm hàn, mang theo ánh sáng nóng rực kéo dài thành một thanh đoản mâu, phóng tới tấm lưới lửa cam hồng kia!

Kế tiếp đoản mâu cùng lưới lớn tranh đấu lẫn nhau, cái này muốn đâm thủng cái kia, cái kia lại muốn đem cái nọ tóm chặt trong lưới, cứ thế mà giằng co lên.

Đồng thời, hỏa tuyến trong người Cố Tá không ngừng đua nhau ra ngoài, hỏa lựa dưới da không ngừng gia tăng, Công Nghi Thiên Hành cũng không màng thương tích trên người chống đỡ ngồi dậy, tự mình lấy ra chủy thủ, nhắm ngay một huyệt vị khác trên người cắt ra một đường, ngọn lửa xanh lục từ miệng vết thương ngoa ngoe rục rịch lao nhanh bay ra, lực lượng của đoản mâu cũng càng thêm lớn mạnh. Dần dần, xung đột giữa đoản mâu cùng lưới lửa lớn càng thêm lợi hại, sau vài lần liên tiếp va chạm nhau, thanh thế cũng bắt đầu yếu dần xuống.

Trong chớp mắt này, Công Nghi Thiên Hành đem thẻ bài trong tay đánh ra.

Thẻ bài thoáng chốc phát ra ánh sáng, đem đoản mâu xanh lục trực tiếp thu vào, cùng thời khắc đó Cố Tá tâm niệm vừa chuyển, lưới lớn màu cam hồng cũng lập tức thu về trong cơ thể hắn, từng đợt từng đợt nhè nhẹ tiến vào Cốt châu trong huyệt khiếu.

Cuối cùng cũng xong...

Cố Tá một thân mồ hôi lạnh.

Vừa rồi đúng là quá mạo hiểm, hắn lúc này mới phát hiện ra, nguyên lai trong cơ thể đại ca còn có một loại dị hỏa.

Cũng là do hắn trước đó nhất thời không nhớ tới.

Trong "Thế Giới Địa Hỏa Đại Quan" có ghi lại tất cả ngọn lửa hình thành từ bên trong địa mạch đều được gọi là địa hỏa nhưng cũng là dị hỏa, trùng hợp thay ngọn lửa lần này chính là một loại trong địa hỏa.

Ngọn lửa đốt cháy vạn vật trong thiên địa, thuộc tính vốn là nóng cháy, nhưng trong hoàn cảnh đặc thù cũng có thể sinh ra ngọn lửa mang theo thuộc tính bất đồng cùng linh tính, thí dụ như Quỷ Hỏa Âm Viêm, chính là một loại hỏa cực âm, cho nên nó mang theo thuộc tính âm hàn.

Thời điểm bùng cháy, tính tình tự nhiên cũng sẽ lúc nóng lúc lạnh.

Công Nghi Thiên Hành đem Quỷ Hỏa Âm Viêm phong bế xong, mới xoa xoa thái dương.

Cố Tá bất chấp chạy tới, nhìn đại ca mình đầy vết thương, đau lòng lấy ra cực phẩm Lưu Xuân Đan để y chữa trị.

Kì thực đều là vết thương ngoài da, đối với Võ giả mà nói không đáng là gì, nhưng thoạt nhìn cũng rất dọa người, Cố Tá càng nhìn càng thấy trong lòng khó chịu.



Công Nghi Thiên Hành tự nhiên tiếp nhận hảo ý của Cố Tá, sau khi ăn vào Lưu Xuân Đan, vết thương trên người tức tốc lành lại, sau đó y nâng mắt, thưởng thức đồ vật vừa phong bế dị hỏa trong tay.

Cố Tá liếc mắt liền nhận ra, thứ đồ chơi đó còn không phải là chìa khóa bí mật mở mộ Nhân Vương hay sao? Chuyện này rốt cuộc là sao?

Trong lòng nghi hoặc, hắn tất nhiên liền hỏi.

Công Nghi Thiên Hành khẽ lắc đầu: "Hôm nay khi ta vận chuyển tâm pháp, đem những vật trước đó thu hoạch được đều đặt sang một bên, không biết vì sao bên trong lại nhảy ra một ngọn lửa, lập tức chạy vào kinh mạch, tổn hại nội phủ, đả thương căn cơ ta. Về sau chính là lúc A Tá trở về, Địa Tâm Hỏa lại đột nhiên phát ra, ngon lửa màu xanh lực mới càng them xao động, tựa hồ muốn thoát thể ra ngoài, chỉ là nó vào thì dễ, ra lại khó, cho nên mới cực kì nôn nóng. Chờ khi ta đem nơi ngọn lửa xao động cắt ra, để nó phá thể ra ngoài, cùng Địa Tâm Hỏa tranh đấu, nhờ thế mới tránh được kiếp số này."

Cố Tá nghe xong sợ ngây người.

Nếu hắn về trễ thì làm sao bây giờ? Đại ca sẽ càng bị thương nghiêm trọng hơn có phải không? Hoặc cũng có thể bị cái Quỷ Hỏa Âm Viêm kia hại chết rồi?

Dù là hắn tin tưởng vào vận khí của thiên đố thân thể, nhưng cái thứ gọi là vận khí này vẫn rất hư vô mờ mịt, cũng không thể hoàn toàn ký thác kỳ vọng vào nó được.

–– Chỉ là chìa khóa bí mật tại sao lại có Quỷ Hỏa Âm Viêm?

Công Nghi Thiên Hành thở dài: "Là ta sơ sót. Trước đó trên phi thuyền có nghe nhắc tới Võ giả Thoát Phàm cảnh khi tiến vào đại mộ liền bị một loại lục hỏa đốt cháy mà chết, nhưng ta cho rằng ngọn lửa đó khi mộ Nhân Vương đóng lại cũng sẽ biến mất, lại không nghĩ đến nó sẽ tiến nhập vào chìa khóa bí mật."

Chìa khóa vốn không có dị hỏa, như vậy chỉ có thể là dị hỏa sau đó mới tiến vào, tuy rằng không biết nguyên nhân, nhưng dù sao đây cũng là di bảo Nhân Vương Nhan Nhược lưu lại... Đáng tiếc đám người Công Nghi Thiên Hành không phát hiện ra được sự tồn tại của nó, mới để xảy ra tình trạng hiện tại, bị đánh đến không kịp trở tay.

Còn vì sao Quỷ Hỏa Âm Viêm cùng Địa Tâm Hỏa lại tranh đấu lẫn nhau, đại khái là vì cả hai đều là dị hỏa cường đại, liền thấy đối phương chướng mắt nên sáp lại cắn nhau, muốn đánh bại đối phương, do đó Cố Tá mới cảm nhận được tia cảm xúc cổ quái vừa rồi của Địa Tâm Hỏa.

Bất quá tất cả Cốt châu trong người Cố Tá đều bị Địa Tâm Hỏa ngang ngược bá đạo kia chiếm cứ hết rồi, vừa rồi trong lúc Địa Tâm Hỏa cùng Quỷ Hỏa Âm Viêm đánh nhau kịch liệt như vậy, nếu hắn dùng Phục Hỏa Thiên Tâm Quyết thu phục Quỷ Hỏa Âm Viêm, vậy thì không có khả năng thành công. Cố Tá nếu không muốn Cốt châu bị phá nát, thì tuyệt đối không thể làm như vậy –– dù gì chỉ dựa vào thực lực hắn hiện tại, có thể thu phục được một loại dị hỏa cũng là điều khó có được rồi.

Chờ đến sau này hắn đột phá đến Thoát Phàm cảnh, có lẽ liền có thể thuận lí thành chương đem Quỷ Hỏa Âm Viêm thu phục vào.

Cố Tá có chút khó hiểu: "Đại ca, huynh chỉ là tu luyện giống như ngày thường, Quỷ Hỏa Âm Viêm làm sao lại bạo động a?"

Công Nghi Thiên Hành ánh mắt hơi trầm xuống.

Y đem tay mở ra, lòng bàn tay xuất hiện ánh sáng kim hồng: "Có lẽ liên quan đến loại lực lượng này."

Ánh mắt Cố Tá cũng dừng trên ánh sáng đó.

Loại lực lượng này uy lực phi thường cường đại, đã từng giúp đỡ đại ca không ít, hiện tại hắn cũng nhìn ra, trong lực lượng này bao hàm hẳn chính là sức mạnh của mặt trời –– nói trắng ra chính là năng lượng mặt trời.

Thật sự là do nó tạo thành ư?

________

#camstiviba: cảm giác như 5 năm em siêu nhân vậy á, tại sắp xuất hiện thân thể có thể chất đặc thù thứ 3 rồi.... Không những vậy còn có nguy cỡ nở "Bách". Chẳng lẽ tui đã sai...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau