Chương 240: Âm mưu Trùng Vân Tông
Edit: Camsvitiba
Chỉ một thoáng, sắc mặt Luyện dược sư Trùng Vân Tông cứng đờ. Đắc ý vừa rồi trong nháy mắt hóa thành hư ảo, hắn càng không rõ, đang yên đang lành tại sao lại tạc lò?
Nữ Luyện dược sư Kình Vân Tông đối diện cũng ngừng tay, nàng tuy là luyện đan thất bại, nhưng tốt xấu gì cũng không có tạc lò, thoạt nhìn so với Luyện dược sư Trùng Vân Tông thắng hơn một phân.
Đương nhiên, tạc lò là thất bại, không thể ngưng đan cũng là thất bại, trận luận bàn này, Kình Vân Tông cùng Trùng Vân Tông xem như đánh ngang tay, Luyện dược sư hai bên luận bàn đều trở về lầu các của mình.
Bên phía Trùng Vân Tông, Luyện dược sư trẻ tuổi biểu tình khó coi, không hề mở miệng nói chuyện.
Thiếu nữ đuôi mắt toát lên vẻ chua ngoa cười nhạo: "Ta nói Bành An a, ngươi cướp đi vị trí tiên phong ra ngoài trấn áp Kình Vân Tông, kết quả lại tạc lò, một khởi đầu tốt đẹp lại bị ngươi làm ra như vậy, ngươi còn có mặt mũi trở về ư?"
Luyện dược sư tạc lò – Bành An mặt tối sầm: "Ta vốn dĩ làm rất tốt, phế vật Kình Vân Tông kia bị tinh thần lực của ta quấy nhiễu không thể thuận lợi ngưng đan, nhưng cũng không biết tại sao chỗ ta đột nhiên liền tạc lò."
Thiếu nữ chua ngoa càng khắc nghiệt: "Đều nói tinh thần lực không phải dễ dàng là có thể khống chế, ngươi cho rằng Bành An ngươi là dạng thiên tài gì, có thể bảo đảm sau khi công kích đối phương còn có thể ổn định luyện đan ư? Phải biết rằng, tinh thần lực này chỉ cần có một chút sai lần đều không được, ngươi tự cho là đúng phá hư chuyện tốt, kì thật bản lĩnh vô dụng, còn muốn đem trách nhiệm thoái thác lên trên người người khác?"
Bành An phẫn nộ, nhưng hắn đứng là có sai, nên chỉ có thể "hồng hộc" mà thở dốc, chỉ là hai tay nắm chặt thành đấm, chỉ hận không thể tung quyền xả giận mà thôi.
Lúc này, bên cạnh có người đứng lên khinh thường nói: "Được rồi, có gì tốt mà cãi vả? Lần này để ta đi, tất nhiên sẽ khiến cho người Kình Vân Tông chiếm không được tiện nghi gì!"
Bành An cùng thiếu nữ chua ngoa liếc nhau, hừ lạnh một tiếng, không tranh cãi nữa.
Người nọ ngược lại phủi phủi tro bụi trên người, nhấc chân ra ngoài, thả người bay xuống.
Lại nói bên Kình Vân Tông, sau khi nữ tử trở về liền nghênh đón một tràng quan tâm.
Hứa Linh Tụ nhíu mày: "Hà sư tỷ, lấy bản lĩnh của tỷ, không thể không ngưng thành đan, đây là do mắc sai lầm gì?"
Nữ tử – Hà Phượng thật ra rất bình tĩnh, nàng cẩn thận hồi tưởng lại quá trình trước đó, cũng nhíu mày nói: "Nguyên bản hết thảy bình thường, nhưng khi ngưng đan, ta cảm giác có một cổ lực lượng vô hình đánh úp lại... Tuy nói rất nhỏ, nhưng lập tức nhiễu loạn khí cơ trong lò, quấy phá thủ quyết của ta. Thất bại do người cố ý quấy phá, hẳn là như vậy."
Cố Tá yên lặng gật đầu.
Tinh thần lực công kích đơn giản thô bạo, nhưng động tác không lớn, có thể phát hiện ra sự tồn tại của nó mà không cho rằng bản thân sai lầm... Hà Phượng sư tỷ này, rất nhạy bén.
Hứa Linh Tụ hỏi: "Tỷ có biết là lực lượng gì không?"
Hà Phượng trầm mặc chốc lát, hơi chần chừ nói: "Hình như là... Tinh thần lực."
Hứa Linh Tụ thoáng dừng một chút: "Tỷ nói... Có người dùng tinh thần lực công kích tỷ? Không, hoặc là nói dùng tinh thần lực ảnh hưởng đến quá trình luyện đan quan trọng của tỷ?"
Hà Phượng gật gật đầu: "Không sai, ta hẳn là không nhận sai đâu."
Nhóm Luyện dược sư đều nhìn qua, thần sắc càng thêm ngưng trọng, cũng càng thêm cảnh giác.
"Người Trùng Vân Tông, có thể vận dụng tinh thần lực làm chuyện này?"
"Chưa bao giờ nghe qua có người có thể ngự sử tinh thần lực như vậy."
"Ở giữa nhất định có nguyên nhân gì đó, nếu không tại sao bọn họ có thể sử dụng, chúng ta lại không thể dùng, nào có đạo lí đó!"
"Nói không đó cũng là một loại pháp môn!"
"Tiếp theo phải càng cẩn thận, nếu mỗi người Trùng Vân Tông đều như thế..."
Nghị luận không ngừng vang lên, những Luyện dược sư cũng không phải kẻ ngốc, rất nhanh đã thấy được nguy cơ bên trong. Trước mắt đã rất rõ ràng, ngay trận đầu tiên Trùng Vân Tông đã âm thầm dùng thủ đoạn đánh lén, chứng minh bọn họ đối với trận đấu này một lòng muốn chiến thắng.
Đột nhiên có người nghi hoặc nói: "Khoan đã, Hà Phượng sư tỷ bị quấy nhiễu nên luyện đan thất bại, vậy người bên Trùng Vân Tông kia vì sao lại tạc lò?"
Nếu nói là đối phương cố ý, vậy thì không giống như những gì bọn họ suy đoán trước đó a! Hơn nữa có vẻ người Trung Vân Tông trước sau mâu thuẫn! Nhưng nếu không phải cố ý, chẳng lẽ kỹ thuật luyện đan của đối phương lại kém như vậy sao?
Thật khiến người khác nghĩ không thông.
Cố Tá trong lòng cả kinh.
Nhất thời cảm xúc trong lòng hơi vi loạn, không biết xử lí thế nào.
Ngay lập tức có người thay đổi vấn đề: "Trùng Vân Tông đã làm như vậy, chỉ sợ cũng không Kình Vân Tông ta phát hiện ra. Bọn họ chủ động khiêu khích, chủ động dùng tinh thần lực áp người, ngoại trừ muốn đánh bay thể diện Kình Vân Tông, nhất định còn có mục đích khác? Nếu chỉ vì chèn ép, tranh nhau thứ hạng, không khỏi có chút chuyện bé xé ra to đi."
Đây mới là trọng điểm bọn họ không thể nghĩ ra.
Nhưng lập tức có người do dự nói: "Mọi người nói, có phải bọn họ muốn dùng pháp môn khống chế tinh thần lực đến trao đổi cướp đoạt tài nguyên Kình Vân Tông ta hay không..."
Lời vừa ra, mọi người đều kinh sợ.
Không phải không có đạo lí a!
Trùng Vân Tông hành động phô trương đẩy ra tinh thần lực đồng thời thuận tiện chèn ép Kình Vân Tông, chờ khi sĩ khí trên dưới Kình Vân Tông suy yếu, thời điểm lấy ra pháp môn để giao dịch cũng có thể cường thế áp người! Đến lúc đó Kình Vân Tông khó lòng cò kè mặc cả! Hơn nữa bởi vì pháp môn tinh thần lực trân quý, lại e sợ Kình Vân Tông dễ dàng đoạt lấy, cho nên phái thái thượng trưởng lão đi theo trấn giữ.... Suy ngẫm xâu chuỗi lại mọi chuyện, còn có gì không hiểu nữa sao?
Cố Tá nghĩ ra, những người khác cũng thế.
Một vị Luyện dược sư khó khăn mở miệng: "Nếu thật sự có thể trao đổi, đối với chúng ta cũng rất có lợi."
Hứa Linh Tụ cười lạnh: "Chúng ta ai cũng biết pháp môn tinh thần lực này trước nay chưa từng gặp qua, vô cùng trân quý, đem thứ trân quý bực này ra làm đồ vật trao đổi, vậy hỏi Kình Vân Tông ta phải trả giá kiểu gì? Vẫn là chớ nên cao hứng quá sớm, Trùng Vân Tông đã không có hảo ý, tất nhiên trong đó nhất định có bẫy rập."
Có người nói: "Đúng! Nói không chừng đối phương chỉ lấy ra mấy cái pháp môn cấp thấp, lại muốn đổi lấy kì trân dị bảo! Đến lúc đó Luyện dược sư bọn họ vẫn như cũ có thể áp chế chúng ta, tài nguyên bổn tông lại giảm sút, phân lượng chia đến chúng ta cũng giảm theo, chúng ta dù có pháp môn tinh thần lực trong tay, vẫn không thể đuổi kịp bọn họ."
Còn có người nói: "Huống chi không biết pháp môn này có thiếu sót gì đó hay không, dù gì trước nay chưa từng có người gặp qua. Nếu trong lúc tu tập mới phát hiện ra có chỗ không ổn, vậy phải làm thế nào mới phải đây?"
Một người khác nói: "Trùng Vân Tông lòng muông dạ thú, không thể không phòng!"
Cố Tá nghe bọn họ suy luận một hồi âm mưu, không khỏi sửng sốt.
Nhưng không thể không nói, suy luận như vậy rất có lực thuyết phục a...
Đương nhiên, phỏng đoán chỉ là phỏng đoán, căn bản đều là những lời nói suông.
Hứa Linh Tụ giải quyết dứt khoát: "Kế tiếp lại chọn một người ra ứng chiến, xem đối phương hành sự thế nào."
Vì thế, lại có một Luyện dược sư xung phong nhận việc, đứng dậy đi ra.
Mấy người Hứa Linh Tụ gắt gao nhìn chằm chằm hai người giữa sân, bất động thanh sắc, cẩn thận quan sát.
Cố Tá cũng nghiêm túc lại, trong lòng tính toán.
Cũng giống như lần trước, thời điểm gần ngưng đan, Luyện dược sư Kình Vân Tông cảm nhận được dược lực trong đan lô cũng mình lay động không vững, bởi vì có lưu ý trước đó, cho nên lúc này cũng cảm nhận được một loại lực lượng vi diệu giống như Hà Phượng đã nói truyền đến, ngăn trở dược lực cùng thủ quyết của hắn, trong nháy mắt, đan dược sắp ngưng kết bỗng trở thành dược tra!
Luyện dược sư này có chút đau lòng!
Dược liệu cũng không phải tự nhiên chạy tới, lần luận bàn này mọi người đều là tự mình chuẩn bị dược liệu, hơn nữa vì muốn thắng đối phương, bọn họ đều lấy ra đan phương trân quý cùng hiếm thấy –– cho nên dược liệu cũng khó tìm.
Kết quả hiện tại thì sao?
Nếu chính mình không có bản lĩnh luyện dược thất bại thì cũng thôi đi, đằng này là bị đối phương ám toán, sao có thể cam lòng chứ!
Không thể làm gì khác, Luyện dược sư kia đành chỉ run rẩy mà thi triển thủ quyết, muốn tranh thủ một chút còn lại tránh lãng phí... Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn vốn dĩ có thể luyện chế ra mãn đan chín viên, phẩm tướng ít nhất cũng có đến năm sáu viên trung thượng phẩm.
Hiện giờ cũng không biết còn giữ lại được viên nào hay không a...
Cố Tá đem một màn này thu vào mắt, nhưng lúc này hắn lại không dám phóng xuất tinh thần lực trả đũa đối phương.
Trước đó hắn dám ra tay, là vì đối phương không phòng bị, hay là vì nhất thời tức giận nên xúc động. Nhưng lần này bất đồng, nếu hắn dám làm thế nữa, khẳng định sẽ bị đối phương phát hiện.
Giờ khắc này, nội tâm Cố Tá đang giãy giụa.
Âm mưu Trùng Vân Tông tựa hồ không nhỏ, hắn chỉ là tép riu, tùy tiện xuất đầu nhất định sẽ bị nghiền nát. Ý nghĩ chợt thoáng trong đầu, hắn gặp kì ngộ có được pháp môn tinh thần lực thì có gì kì quái chứ? Chỉ là pháp môn này quá đặc thù, dù hắn không sợ bị người khác coi là quái vật, đem nó ra giao dịch hình như cũng không tốt lăm... Còn chưa biết được Trùng Vân Tông có thể hấp thu dược khí hay không đâu, pháp môn tinh thần lực của bọn họ rốt cuộc là dạng gì cũng không ai biết, hắn không dám làm bừa a.
Cố Tá thở dài.
Người Trùng Vân Tông hơn phân nữa chính là ham muốn tài nguyên, hắn chỉ cần dâng lên một quyển càng tốt hơn so với pháp môn tinh thần lực của Trùng Vân Tông là có thể đánh tan âm mưu này không còn một mảnh.
Đáng tiếc...
Nếu trong tay hắn có mấy cái thủ quyết luyện dược giống như pháp môn tinh thần lực để lựa chọn thì tốt rồi.
[ Nhiệm vụ chi nhánh: Đánh bại âm mưu Trùng Vân Tông. ]
[ Nhiệm vụ đạo cụ: Tinh Thần Lực Thập Bát Pháp. ]
[ Phương thức hoàn thành: Không hạn chế. ]
[ Thời gian hoàn thành: Trong một tháng. ]
[ Thất bại trừng phạt: Khấu trừ một ngàn dược khí. ]
Cố Tá: "...."
Thật là muốn cái gì liền có cái đó.
Hệ thống là hộp bách bảo sao? Nhiệm vụ này cũng quá tri kỷ a!
Cố Tá không chút do sự trong ý thức tiếp thu nhiệm vụ, ngay lập tức, ước chừng mười tám quyển sách đạo cụ liền xuất hiện ở trong trữ vật cách.
–– ngay cả cách ban phát sách đạo cụ cũng rất tri kỷ!
Cố Tá nuốt một ngụm nước miếng, lén lút người khác đang chuyên chú xem luyện dược mà lui lại.
Trong tay hắn liền xuất hiện sách đạo cụ, hắn nhanh chóng lật xem, một quyển đổi một quyển, cứ liên tiếp như vậy....
________
#Camsvitiba:.....
Chỉ một thoáng, sắc mặt Luyện dược sư Trùng Vân Tông cứng đờ. Đắc ý vừa rồi trong nháy mắt hóa thành hư ảo, hắn càng không rõ, đang yên đang lành tại sao lại tạc lò?
Nữ Luyện dược sư Kình Vân Tông đối diện cũng ngừng tay, nàng tuy là luyện đan thất bại, nhưng tốt xấu gì cũng không có tạc lò, thoạt nhìn so với Luyện dược sư Trùng Vân Tông thắng hơn một phân.
Đương nhiên, tạc lò là thất bại, không thể ngưng đan cũng là thất bại, trận luận bàn này, Kình Vân Tông cùng Trùng Vân Tông xem như đánh ngang tay, Luyện dược sư hai bên luận bàn đều trở về lầu các của mình.
Bên phía Trùng Vân Tông, Luyện dược sư trẻ tuổi biểu tình khó coi, không hề mở miệng nói chuyện.
Thiếu nữ đuôi mắt toát lên vẻ chua ngoa cười nhạo: "Ta nói Bành An a, ngươi cướp đi vị trí tiên phong ra ngoài trấn áp Kình Vân Tông, kết quả lại tạc lò, một khởi đầu tốt đẹp lại bị ngươi làm ra như vậy, ngươi còn có mặt mũi trở về ư?"
Luyện dược sư tạc lò – Bành An mặt tối sầm: "Ta vốn dĩ làm rất tốt, phế vật Kình Vân Tông kia bị tinh thần lực của ta quấy nhiễu không thể thuận lợi ngưng đan, nhưng cũng không biết tại sao chỗ ta đột nhiên liền tạc lò."
Thiếu nữ chua ngoa càng khắc nghiệt: "Đều nói tinh thần lực không phải dễ dàng là có thể khống chế, ngươi cho rằng Bành An ngươi là dạng thiên tài gì, có thể bảo đảm sau khi công kích đối phương còn có thể ổn định luyện đan ư? Phải biết rằng, tinh thần lực này chỉ cần có một chút sai lần đều không được, ngươi tự cho là đúng phá hư chuyện tốt, kì thật bản lĩnh vô dụng, còn muốn đem trách nhiệm thoái thác lên trên người người khác?"
Bành An phẫn nộ, nhưng hắn đứng là có sai, nên chỉ có thể "hồng hộc" mà thở dốc, chỉ là hai tay nắm chặt thành đấm, chỉ hận không thể tung quyền xả giận mà thôi.
Lúc này, bên cạnh có người đứng lên khinh thường nói: "Được rồi, có gì tốt mà cãi vả? Lần này để ta đi, tất nhiên sẽ khiến cho người Kình Vân Tông chiếm không được tiện nghi gì!"
Bành An cùng thiếu nữ chua ngoa liếc nhau, hừ lạnh một tiếng, không tranh cãi nữa.
Người nọ ngược lại phủi phủi tro bụi trên người, nhấc chân ra ngoài, thả người bay xuống.
Lại nói bên Kình Vân Tông, sau khi nữ tử trở về liền nghênh đón một tràng quan tâm.
Hứa Linh Tụ nhíu mày: "Hà sư tỷ, lấy bản lĩnh của tỷ, không thể không ngưng thành đan, đây là do mắc sai lầm gì?"
Nữ tử – Hà Phượng thật ra rất bình tĩnh, nàng cẩn thận hồi tưởng lại quá trình trước đó, cũng nhíu mày nói: "Nguyên bản hết thảy bình thường, nhưng khi ngưng đan, ta cảm giác có một cổ lực lượng vô hình đánh úp lại... Tuy nói rất nhỏ, nhưng lập tức nhiễu loạn khí cơ trong lò, quấy phá thủ quyết của ta. Thất bại do người cố ý quấy phá, hẳn là như vậy."
Cố Tá yên lặng gật đầu.
Tinh thần lực công kích đơn giản thô bạo, nhưng động tác không lớn, có thể phát hiện ra sự tồn tại của nó mà không cho rằng bản thân sai lầm... Hà Phượng sư tỷ này, rất nhạy bén.
Hứa Linh Tụ hỏi: "Tỷ có biết là lực lượng gì không?"
Hà Phượng trầm mặc chốc lát, hơi chần chừ nói: "Hình như là... Tinh thần lực."
Hứa Linh Tụ thoáng dừng một chút: "Tỷ nói... Có người dùng tinh thần lực công kích tỷ? Không, hoặc là nói dùng tinh thần lực ảnh hưởng đến quá trình luyện đan quan trọng của tỷ?"
Hà Phượng gật gật đầu: "Không sai, ta hẳn là không nhận sai đâu."
Nhóm Luyện dược sư đều nhìn qua, thần sắc càng thêm ngưng trọng, cũng càng thêm cảnh giác.
"Người Trùng Vân Tông, có thể vận dụng tinh thần lực làm chuyện này?"
"Chưa bao giờ nghe qua có người có thể ngự sử tinh thần lực như vậy."
"Ở giữa nhất định có nguyên nhân gì đó, nếu không tại sao bọn họ có thể sử dụng, chúng ta lại không thể dùng, nào có đạo lí đó!"
"Nói không đó cũng là một loại pháp môn!"
"Tiếp theo phải càng cẩn thận, nếu mỗi người Trùng Vân Tông đều như thế..."
Nghị luận không ngừng vang lên, những Luyện dược sư cũng không phải kẻ ngốc, rất nhanh đã thấy được nguy cơ bên trong. Trước mắt đã rất rõ ràng, ngay trận đầu tiên Trùng Vân Tông đã âm thầm dùng thủ đoạn đánh lén, chứng minh bọn họ đối với trận đấu này một lòng muốn chiến thắng.
Đột nhiên có người nghi hoặc nói: "Khoan đã, Hà Phượng sư tỷ bị quấy nhiễu nên luyện đan thất bại, vậy người bên Trùng Vân Tông kia vì sao lại tạc lò?"
Nếu nói là đối phương cố ý, vậy thì không giống như những gì bọn họ suy đoán trước đó a! Hơn nữa có vẻ người Trung Vân Tông trước sau mâu thuẫn! Nhưng nếu không phải cố ý, chẳng lẽ kỹ thuật luyện đan của đối phương lại kém như vậy sao?
Thật khiến người khác nghĩ không thông.
Cố Tá trong lòng cả kinh.
Nhất thời cảm xúc trong lòng hơi vi loạn, không biết xử lí thế nào.
Ngay lập tức có người thay đổi vấn đề: "Trùng Vân Tông đã làm như vậy, chỉ sợ cũng không Kình Vân Tông ta phát hiện ra. Bọn họ chủ động khiêu khích, chủ động dùng tinh thần lực áp người, ngoại trừ muốn đánh bay thể diện Kình Vân Tông, nhất định còn có mục đích khác? Nếu chỉ vì chèn ép, tranh nhau thứ hạng, không khỏi có chút chuyện bé xé ra to đi."
Đây mới là trọng điểm bọn họ không thể nghĩ ra.
Nhưng lập tức có người do dự nói: "Mọi người nói, có phải bọn họ muốn dùng pháp môn khống chế tinh thần lực đến trao đổi cướp đoạt tài nguyên Kình Vân Tông ta hay không..."
Lời vừa ra, mọi người đều kinh sợ.
Không phải không có đạo lí a!
Trùng Vân Tông hành động phô trương đẩy ra tinh thần lực đồng thời thuận tiện chèn ép Kình Vân Tông, chờ khi sĩ khí trên dưới Kình Vân Tông suy yếu, thời điểm lấy ra pháp môn để giao dịch cũng có thể cường thế áp người! Đến lúc đó Kình Vân Tông khó lòng cò kè mặc cả! Hơn nữa bởi vì pháp môn tinh thần lực trân quý, lại e sợ Kình Vân Tông dễ dàng đoạt lấy, cho nên phái thái thượng trưởng lão đi theo trấn giữ.... Suy ngẫm xâu chuỗi lại mọi chuyện, còn có gì không hiểu nữa sao?
Cố Tá nghĩ ra, những người khác cũng thế.
Một vị Luyện dược sư khó khăn mở miệng: "Nếu thật sự có thể trao đổi, đối với chúng ta cũng rất có lợi."
Hứa Linh Tụ cười lạnh: "Chúng ta ai cũng biết pháp môn tinh thần lực này trước nay chưa từng gặp qua, vô cùng trân quý, đem thứ trân quý bực này ra làm đồ vật trao đổi, vậy hỏi Kình Vân Tông ta phải trả giá kiểu gì? Vẫn là chớ nên cao hứng quá sớm, Trùng Vân Tông đã không có hảo ý, tất nhiên trong đó nhất định có bẫy rập."
Có người nói: "Đúng! Nói không chừng đối phương chỉ lấy ra mấy cái pháp môn cấp thấp, lại muốn đổi lấy kì trân dị bảo! Đến lúc đó Luyện dược sư bọn họ vẫn như cũ có thể áp chế chúng ta, tài nguyên bổn tông lại giảm sút, phân lượng chia đến chúng ta cũng giảm theo, chúng ta dù có pháp môn tinh thần lực trong tay, vẫn không thể đuổi kịp bọn họ."
Còn có người nói: "Huống chi không biết pháp môn này có thiếu sót gì đó hay không, dù gì trước nay chưa từng có người gặp qua. Nếu trong lúc tu tập mới phát hiện ra có chỗ không ổn, vậy phải làm thế nào mới phải đây?"
Một người khác nói: "Trùng Vân Tông lòng muông dạ thú, không thể không phòng!"
Cố Tá nghe bọn họ suy luận một hồi âm mưu, không khỏi sửng sốt.
Nhưng không thể không nói, suy luận như vậy rất có lực thuyết phục a...
Đương nhiên, phỏng đoán chỉ là phỏng đoán, căn bản đều là những lời nói suông.
Hứa Linh Tụ giải quyết dứt khoát: "Kế tiếp lại chọn một người ra ứng chiến, xem đối phương hành sự thế nào."
Vì thế, lại có một Luyện dược sư xung phong nhận việc, đứng dậy đi ra.
Mấy người Hứa Linh Tụ gắt gao nhìn chằm chằm hai người giữa sân, bất động thanh sắc, cẩn thận quan sát.
Cố Tá cũng nghiêm túc lại, trong lòng tính toán.
Cũng giống như lần trước, thời điểm gần ngưng đan, Luyện dược sư Kình Vân Tông cảm nhận được dược lực trong đan lô cũng mình lay động không vững, bởi vì có lưu ý trước đó, cho nên lúc này cũng cảm nhận được một loại lực lượng vi diệu giống như Hà Phượng đã nói truyền đến, ngăn trở dược lực cùng thủ quyết của hắn, trong nháy mắt, đan dược sắp ngưng kết bỗng trở thành dược tra!
Luyện dược sư này có chút đau lòng!
Dược liệu cũng không phải tự nhiên chạy tới, lần luận bàn này mọi người đều là tự mình chuẩn bị dược liệu, hơn nữa vì muốn thắng đối phương, bọn họ đều lấy ra đan phương trân quý cùng hiếm thấy –– cho nên dược liệu cũng khó tìm.
Kết quả hiện tại thì sao?
Nếu chính mình không có bản lĩnh luyện dược thất bại thì cũng thôi đi, đằng này là bị đối phương ám toán, sao có thể cam lòng chứ!
Không thể làm gì khác, Luyện dược sư kia đành chỉ run rẩy mà thi triển thủ quyết, muốn tranh thủ một chút còn lại tránh lãng phí... Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, hắn vốn dĩ có thể luyện chế ra mãn đan chín viên, phẩm tướng ít nhất cũng có đến năm sáu viên trung thượng phẩm.
Hiện giờ cũng không biết còn giữ lại được viên nào hay không a...
Cố Tá đem một màn này thu vào mắt, nhưng lúc này hắn lại không dám phóng xuất tinh thần lực trả đũa đối phương.
Trước đó hắn dám ra tay, là vì đối phương không phòng bị, hay là vì nhất thời tức giận nên xúc động. Nhưng lần này bất đồng, nếu hắn dám làm thế nữa, khẳng định sẽ bị đối phương phát hiện.
Giờ khắc này, nội tâm Cố Tá đang giãy giụa.
Âm mưu Trùng Vân Tông tựa hồ không nhỏ, hắn chỉ là tép riu, tùy tiện xuất đầu nhất định sẽ bị nghiền nát. Ý nghĩ chợt thoáng trong đầu, hắn gặp kì ngộ có được pháp môn tinh thần lực thì có gì kì quái chứ? Chỉ là pháp môn này quá đặc thù, dù hắn không sợ bị người khác coi là quái vật, đem nó ra giao dịch hình như cũng không tốt lăm... Còn chưa biết được Trùng Vân Tông có thể hấp thu dược khí hay không đâu, pháp môn tinh thần lực của bọn họ rốt cuộc là dạng gì cũng không ai biết, hắn không dám làm bừa a.
Cố Tá thở dài.
Người Trùng Vân Tông hơn phân nữa chính là ham muốn tài nguyên, hắn chỉ cần dâng lên một quyển càng tốt hơn so với pháp môn tinh thần lực của Trùng Vân Tông là có thể đánh tan âm mưu này không còn một mảnh.
Đáng tiếc...
Nếu trong tay hắn có mấy cái thủ quyết luyện dược giống như pháp môn tinh thần lực để lựa chọn thì tốt rồi.
[ Nhiệm vụ chi nhánh: Đánh bại âm mưu Trùng Vân Tông. ]
[ Nhiệm vụ đạo cụ: Tinh Thần Lực Thập Bát Pháp. ]
[ Phương thức hoàn thành: Không hạn chế. ]
[ Thời gian hoàn thành: Trong một tháng. ]
[ Thất bại trừng phạt: Khấu trừ một ngàn dược khí. ]
Cố Tá: "...."
Thật là muốn cái gì liền có cái đó.
Hệ thống là hộp bách bảo sao? Nhiệm vụ này cũng quá tri kỷ a!
Cố Tá không chút do sự trong ý thức tiếp thu nhiệm vụ, ngay lập tức, ước chừng mười tám quyển sách đạo cụ liền xuất hiện ở trong trữ vật cách.
–– ngay cả cách ban phát sách đạo cụ cũng rất tri kỷ!
Cố Tá nuốt một ngụm nước miếng, lén lút người khác đang chuyên chú xem luyện dược mà lui lại.
Trong tay hắn liền xuất hiện sách đạo cụ, hắn nhanh chóng lật xem, một quyển đổi một quyển, cứ liên tiếp như vậy....
________
#Camsvitiba:.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất