Chương 310: Đấu đan kết thúc
Edit: Cám ( Tracy_vitieubao)
Động tác hai người đều như mây trôi nước chảy, vô cùng uyển chuyển, mọi người đều có thể cảm nhận được sự tinh diệu trong thủ quyết bọn họ sử dụng, phảng phất mang theo vô số huyền ảo.
Bởi vì luyện chế là Hoàng cấp đan, sau khi thi triển thủ quyết tiến vào đan lô, dược lực tản ra bắt đầu tập hợp lại nhào nặn ra, không những thỏa mãn thị giác người xem còn khiến lòng người sinh ra chấn động, lưu luyến không nỡ dời mắt đi chỗ khác.
Cố Tá cùng Ngô Tử Kỳ một bên bận rộn, đám người Hồ Trường An đều đứng đấy thưởng thức quá trình hai người luyện đan.
Hồ Trường An thở dài: "A Tá huynh đệ trước đó chưa từng luyện đan trước mặt ta nên ta cũng không cảm thấy gì, hiện tại xem ra, những thủ quyết kia nhìn như đơn giản, nhưng nếu tìm tòi nghiên cứu thì lại có chút kì quái, nó dường như đã được giản lược, lai lịch thân sâu. Xem ra A Tá huynh đệ đã tiếp nhận truyền thừa nào đó, mà thủ quyết truyền thừa kia truyền lại cũng không hề yếu."
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong đều gật đầu, bọn họ thân là Luyện dược sư, càng có thể cảm nhận rõ ảo diệu của thủ quyết kia. Thủ quyết truyền thừa của Hồ gia bọn họ cũng không kém, chính là so với Cố Tá, vẫn là kém hơn một chút.
Bất quá, trên đời này có vô số truyền thừa xuất sắc, mỗi một cái đều có chỗ độc đáo riêng của mình, bọn họ sẽ không vì điều này mà sinh ra bất mãn.
Nhưng Hồ Trường An lại nói: "Trận này bất luận A Tá huynh đệ thắng hay thua, về sau nhất định phải phái thêm thân thủ đến bảo hộ hắn. Hồ gia ta không mơ ước thủ quyết của hắn, nhưng vẫn phải phòng bị một số ít người như Ngô gia chẳng hạn."
Đương nhiên không phải nói Ngô gia nhất định sẽ coi trọng thủ quyết Cố Tá dùng, nhưng đối với một thế gia luyện dược, nhiều thêm một thủ quyết luyện dược chính là nhiều thêm một chút nội tình... Đây cũng chỉ là phòng vạn nhất mà thôi.
Cố Tá lúc này không hề hay biết Hồ Trường An đang nhọc lòng vì mình, hắn hiện tại đang sử dụng thủ quyết "Tiểu Trích Tinh Cửu Quyết" đi cùng với "Dược Thiên Tâm Pháp". Bởi vì Trung Ương đại lục rộng lớn, truyền thừa rất nhiều, cho nên hắn cũng không cần phải cứ che che giấu giấu làm gì. Còn nữa, hắn đang đại diện cho Hồ gia, lại phải luyện chế Hoàng cấp đan, nếu không xuất ra thủ quyết lợi hại nhất chỉ sợ sẽ bại trận mà thôi. Tốt xấu gì sau lưng hắn cũng là thanh danh thiếu chủ Hồ gia, giả dụ nếu hắn cùng Hồ Trường An không có giao tình, hắn còn lâu mới dẫm vào vũng nước đục này.
Lại nói thời điểm Cố Tá dốc toàn lực luyện chế Hoàng cấp đan đều cảm nhận được mỗi lần đánh ra thủ quyết, chân khí trong cơ thể giống như lũ xối tràn ra ngoài, làm cho Cốt châu không ngừng rung động, tựa hồ như bị một lực lượng cực đại không ngừng lôi kéo, vô pháp ngăn chặn. Dù cho Cố Tá tích lũy vô cùng hùng hậu, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ phải ăn không ít đau khổ, hơn nữa luyện chế Hoàng cấp đan so với Nhân cấp đan tinh tế hơn rất nhiều, hắn cần phải dồn hết tất cả tinh lực tập trung vào luyện chế mới có thể làm cho đan dược chậm rãi thành hình, chỉ cần có chút sai sót liền thành phế đan.
Cố Tá một bên toàn tâm toàn ý luyện đan, Ngô Tử Kỳ bên cạnh lại không thể an tĩnh như vậy. Cũng giống như vừa rồi, giữa mày Ngô Tử Kỳ "vèo" một tiếng bay ra một thanh đoản đao, dùng tốc độ cực nhanh lao đến đâm thẳng vào tấm chắn của Cố Tá.
Tấm chắn của Cố Tá vẫn sừng sững như cũ, tựa hồ như không hề hấn gì?
Nhưng giây kế tiếp, giữa mày Ngô Tử Kỳ lại lao ra một thanh đoản đao khác! Phương hướng vẫn là tấm chắn nho nhỏ kia.
Tất cả mọi người đều hiểu, tấm chắn nhỏ lung lay như sắp đổ kia có thể chặn được đoản đao đầu tiên, chắc gì đã có thể chống đỡ được thanh đoản đao thứ hai, chờ khi tấm chắn vỡ vụn, người luyện đan sẽ gặp nguy hiểm!
Hồ Trường An trong lòng căng thẳng.
Cẩn thận a! A Tá huynh đệ!
Nhưng y không dám mở miệng, bởi vì khi luyện chế đan dược vượt cấp cảnh giới của mình, Luyện dược sư phải hao tổn lượng lớn chân khí, thậm chí không thể bị động tĩnh bên ngoài quấy nhiễu, nếu không sẽ rất dễ lò hủy người vong!
Hồ Trường An cũng nhớ tới pháp môn tinh thần lực cũng Ngô gia rất bá đạo, sau khi Luyện dược sư đạt đến Qua Thần Cảnh, liền có thể ngưng tụ tinh thần lực thành hình đoản đao. Chỉ là thời điểm xuất đoản đao Luyện dược sư phải chịu áp lực rất lớn, mỗi lần ngưng tụ thành công đều sẽ phi thường thống khổ. Cho nên bình thường Luyện dược sư Qua Thần Cảnh chỉ ngưng tụ một thanh mà thôi, chờ khi đạt đến Đan Thần Cảnh, Luyện dược sư tích tụ được tinh thần lực càng nhiều mới có thể thử nhiều hơn.
Nhưng mà Ngô Tử Kỳ này đúng là không đơn giản, thế ngưng có thể cứng rắn ở Qua Thần Cảnh ngưng tụ ra thanh đoản đao thứ hai! Khó trách Ngô tam công tử đối với Ngô Tử Kỳ tràn ngập tự tin nghĩ rằng hắn ta nhất định sẽ thắng.
Người vây xem chứng kiến hai thanh đoản đao liên tiếp xuất hiện không khỏi kinh ngạc sửng sốt, bọn họ không nhất định là lo lắng cho an nguy Cố Tá, có thể chỉ là muốn xem kết quả sau đó –– trận chiến của Luyện dược sư trần ngập khói lửa cuồn cuộn mà thôi.
Ngay sau đó, biểu tình bọn họ từ tò mò, chờ mong, từ từ trở nên có chút vi diệu, rồi có chút vặn vẹo.
Thì ra khi thanh đoản đao thứ hai lao tới, tấm chắn nhỏ bé lảo đảo lắc lư ấy liền run lên bần bật, đón gió, từ một chiếc chắn nhỏ đột nhiên biến thành một tấm chắn to lớn cao hơn một trượng!
Thanh đoản đao thứ hai lập tức va vào tấm chắn không lồ, tuy nó cực kì sắc bén, nhưng vẫn không thể xuyên thủng tấm chắn kia, ngược lại lần cắm vào này lại không thể rút ra được!
Mọi người:.....
Trăm triệu không nghĩ tới lại là kết quả này.
Hồ Trường An cũng đứng hình một chút, ngay sau đó, y nhịn không được cười ra tiếng.
Ngô gia am hiểu nhất chính là tinh thần lực công kích, nhưng so với.... Siêu cấp phòng ngự này của A Tá huynh đệ quả thật đúng như là "vỏ quýt dày có móng tay nhọn", nào còn dáng vẻ huênh hoang hống hách ngày thường.
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong đều cười rộ lên, đoàn người Ngô tam công tử bên kia sắc mặt đột nhiên âm trầm.
Lúc này bọn họ cũng phát hiện, không phải chỉ mỗi bọn họ giấu lực, mà ngay cả A Tá trước đó cũng chưa dốc hết năng lực của mình! Hơn nữa nhìn hình dáng của tấm chắn kia, rõ ràng bọn họ đã bị Cố Tá cho ăn một cú lừa.
Thật sự quá đáng!
Cố Tá không chút hoang mang, hiện tại chân khí trong cơ thể hắn không ngừng lao nhanh cuồn cuộn, hắn phải tranh thủ nắm chặt thời gian luyện đan còn không kịp, nào có tâm tư quan sát những chuyện khác? Tấm chắn từ nhỏ biến lớn gì đó đều hao tổn không ít đâu, về sau hắn không thể lại phân tâm nữa.
Cũng may Cố Tá tập trung chuyên tâm nên quá trình luyện đan thập phần thuận lợi, sau khi dược liệu hòa tan liền bắt đầu ngưng tụ lại rất nhanh.
Cố Tá khẽ nghiếng răng, ngón tay vẽ ra vô số tàn ảnh.
Không được, mỗi giây kiên trì tốc độ tiêu hao chân khí đều tăng theo cấp số nhân.
Thật lâu sau, rốt cuộc cũng tới thời điểm sắp ra đan, đan dược gần như đã ngưng tụ thành công, chỉ chút nữa thôi sẽ có thể thuận lợi hoàn thành!
Nhưng lúc này chân khí Cố Tá hầu như đã cạn kiệt, hắn nỗ lực gây sức ép với Cốt Châu của mình, cố gắng phóng thích số chân khí còn sót lại ra ngoài.
Dần dần, sắc mặt Cố Tá trở nên trắng bệch.
Hắn dùng tinh thần lực chải chuốt dược tính, cẩn thận từng li từng tí, tinh tế tỉ mỉ không chút lãng phí, chỉ chút nữa thôi là hoàn thành, nhưng hắn thật sự.....
Trong mắt Cố Tá quang mang chớp động.
Không được, hắn tuyệt đối không thể thất bại vào phút chót!
Cố Tá lập tức điên cuồng thi triển tâm pháp, dược khí cuồn cuộn không ngừng được hấp thu vào cơ thể, chuyển hóa thành chân khí. Mặc dù mỗi tia phát ra đều sẽ bị cướp đi, còn khiến Cốt châu sinh ra đau nhức khủng khiếp, Cố Tá vẫn cắn răng chịu đựng, lần nữa phát lực.
Cuối cùng, khi toàn bộ Cốt châu đều bị ép đến cạn khô, Cố Tá đánh ra Thu Đan Quyết, vung tay thu đan!
Trong tích tắc, đan dược giống như thiên thạch lao ra khỏi lò, rơi trên khay Cố Tá ném ra.
Đan thành!
Huyệt thái dương Cố Tá co giật đau đớn, hắn không dám chậm trễ hít sâu một hơi, cơ thể không ngừng vận chuyển tâm pháp. Dần dần chân khí được sinh ra, bị hắn dung nhập vào Cốt châu... Lúc này sắc mặt hắn mới khôi phục như thường, không còn khó coi như trước nữa.
Tiếp theo Cố Tá mới có tâm tình liếc sang Ngô Tử Kỳ.
Cũng không biết Ngô Tử Kỳ đã luyện chế thành đan hay chưa a?
Cố Tá xoa xoa thái dương của mình, lại nhìn đám người Hồ Trường An.
Một hàng người Hồ Trường An, còn có đám người Ngô tam công tử, vô số người vây xem đa phần đều chú ý đến quá trình Cố Tá luyện đan. Đặc biệt là phút cuối khi Cố Tá sắp không kiên trì nổi nữa, biểu tình trên mặt mỗi người đều không giống nhau. Cho tới hiện tại khi Cố Tá đã thuận lợi ra đan, đám người Ngô tam công tử tuy rằng vẫn bảo trì phong độ như thường, nhưng hàn khí trong mắt cùng khí tức u ám quanh thân đều tỏ rõ tâm tình bọn họ cực kì ác liệt.
Dù thế nào đi nữa Cố Tá cũng đã luyện chế thành công Hoàng cấp đan, cứ cho là phẩm tướng không bằng Ngô Tử Kỳ cũng sẽ không làm Hồ gia mất mặt.
Ngô tam công tử không đạt được mục đích của mình, người của mình nói không chừng còn kém cỏi hơn người ta, đương nhiên liền mất hứng. May thay hắn dù gì cũng là công tử thế gia, tuy rằng biết mọi chuyện không ổn nhưng cũng không vì thế mà đánh mất phong độ.
Ngô Tử Kỳ khó khăn đem đan dược luyện chế thành công cũng thu được vô số ánh mắt kinh ngạc của mọi người –– rốt cuộc xét về cảnh giới bên ngoài thì Huyền Khí của hắn so với Chân khí của Cố Tá vẫn là cao hơn một bậc không phải sao?
Sau đó, Ngô tam công tử và Hồ Trường An cùng nhau phân ra thắng bại.
Kết quả lần này vẫn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Bởi vì cả hai đều luyện chế đan dược vượt cấp, cho nên mỗi người đều chỉ cho ra một viên Hướng Huyền Đan mà thôi, cho nên tạm thời sẽ không đề cập đến vấn đề này. Bất ngờ nhất chính là phẩm tướng đan dược.
Ngô Tử Kỳ đúng là có chút năng lực, dù là vượt cấp luyện đan, hắn cũng có thể luyện chế ra một viên Hướng Huyền Đan cấp 5, không dưới cấp 3, không những qua ải mà còn thể hiện rất tốt.
Mà Hướng Huyền Đan của Cố Tá thậm chí càng....
Hồ Trường An cầm lấy đan dược Cố Tá luyện chế tỉ mỉ quan sát, không khỏi cao giọng: "Hướng Huyền Đan cấp 9?"
Ngô tam công tử lập tức nhìn sang, vội vàng xem xét. Hắn nhìn ít nhất một phần tư giờ, nhưng cuối cùng cũng phải thừa nhận đây đúng là đan dược cấp 9 –– nếu không phải phút chót chân khí Cố Tá không mấy suôn sẻ, thậm chí còn có thể là cấp 10 hoặc là cấp cao hơn nữa cũng không chừng!
Thua!
Lại một lần thua!
Ngô tam công tử thở dài, nói với Hồ Trường An: "Trận chiến này quả nhiên Hồ gia chiếm phần thắng, vị A Tá công tử này thực lực cao siêu, tiềm lực xuất chúng, thật đáng khâm phục." Nói xong phân phó thuộc hạ đem Cát Nguyên Căn trước đó dâng lên, chắp tay nói: "Vật này kính hiến thiếu chủ, mong vui lòng nhận cho." Lại quay sang nói với Cố Tá: "Mong rằng ngày sau có thể lấy đan kết bạn, có thể có nhiều cơ hội luận bàn hơn."
Nói xong liền xoay người rời đi.
Thẳng thắng nhận thua như thế cũng khiến không ít người vây xem thưởng thức.
Hồ Trường An thấy Ngô tam công tử như thế cũng thở dài.
Sau đó lập tức nói với Cố Tá: "A Tá huynh đệ, lần này ít nhiều cũng nhờ có ngươi a."
Động tác hai người đều như mây trôi nước chảy, vô cùng uyển chuyển, mọi người đều có thể cảm nhận được sự tinh diệu trong thủ quyết bọn họ sử dụng, phảng phất mang theo vô số huyền ảo.
Bởi vì luyện chế là Hoàng cấp đan, sau khi thi triển thủ quyết tiến vào đan lô, dược lực tản ra bắt đầu tập hợp lại nhào nặn ra, không những thỏa mãn thị giác người xem còn khiến lòng người sinh ra chấn động, lưu luyến không nỡ dời mắt đi chỗ khác.
Cố Tá cùng Ngô Tử Kỳ một bên bận rộn, đám người Hồ Trường An đều đứng đấy thưởng thức quá trình hai người luyện đan.
Hồ Trường An thở dài: "A Tá huynh đệ trước đó chưa từng luyện đan trước mặt ta nên ta cũng không cảm thấy gì, hiện tại xem ra, những thủ quyết kia nhìn như đơn giản, nhưng nếu tìm tòi nghiên cứu thì lại có chút kì quái, nó dường như đã được giản lược, lai lịch thân sâu. Xem ra A Tá huynh đệ đã tiếp nhận truyền thừa nào đó, mà thủ quyết truyền thừa kia truyền lại cũng không hề yếu."
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong đều gật đầu, bọn họ thân là Luyện dược sư, càng có thể cảm nhận rõ ảo diệu của thủ quyết kia. Thủ quyết truyền thừa của Hồ gia bọn họ cũng không kém, chính là so với Cố Tá, vẫn là kém hơn một chút.
Bất quá, trên đời này có vô số truyền thừa xuất sắc, mỗi một cái đều có chỗ độc đáo riêng của mình, bọn họ sẽ không vì điều này mà sinh ra bất mãn.
Nhưng Hồ Trường An lại nói: "Trận này bất luận A Tá huynh đệ thắng hay thua, về sau nhất định phải phái thêm thân thủ đến bảo hộ hắn. Hồ gia ta không mơ ước thủ quyết của hắn, nhưng vẫn phải phòng bị một số ít người như Ngô gia chẳng hạn."
Đương nhiên không phải nói Ngô gia nhất định sẽ coi trọng thủ quyết Cố Tá dùng, nhưng đối với một thế gia luyện dược, nhiều thêm một thủ quyết luyện dược chính là nhiều thêm một chút nội tình... Đây cũng chỉ là phòng vạn nhất mà thôi.
Cố Tá lúc này không hề hay biết Hồ Trường An đang nhọc lòng vì mình, hắn hiện tại đang sử dụng thủ quyết "Tiểu Trích Tinh Cửu Quyết" đi cùng với "Dược Thiên Tâm Pháp". Bởi vì Trung Ương đại lục rộng lớn, truyền thừa rất nhiều, cho nên hắn cũng không cần phải cứ che che giấu giấu làm gì. Còn nữa, hắn đang đại diện cho Hồ gia, lại phải luyện chế Hoàng cấp đan, nếu không xuất ra thủ quyết lợi hại nhất chỉ sợ sẽ bại trận mà thôi. Tốt xấu gì sau lưng hắn cũng là thanh danh thiếu chủ Hồ gia, giả dụ nếu hắn cùng Hồ Trường An không có giao tình, hắn còn lâu mới dẫm vào vũng nước đục này.
Lại nói thời điểm Cố Tá dốc toàn lực luyện chế Hoàng cấp đan đều cảm nhận được mỗi lần đánh ra thủ quyết, chân khí trong cơ thể giống như lũ xối tràn ra ngoài, làm cho Cốt châu không ngừng rung động, tựa hồ như bị một lực lượng cực đại không ngừng lôi kéo, vô pháp ngăn chặn. Dù cho Cố Tá tích lũy vô cùng hùng hậu, nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ phải ăn không ít đau khổ, hơn nữa luyện chế Hoàng cấp đan so với Nhân cấp đan tinh tế hơn rất nhiều, hắn cần phải dồn hết tất cả tinh lực tập trung vào luyện chế mới có thể làm cho đan dược chậm rãi thành hình, chỉ cần có chút sai sót liền thành phế đan.
Cố Tá một bên toàn tâm toàn ý luyện đan, Ngô Tử Kỳ bên cạnh lại không thể an tĩnh như vậy. Cũng giống như vừa rồi, giữa mày Ngô Tử Kỳ "vèo" một tiếng bay ra một thanh đoản đao, dùng tốc độ cực nhanh lao đến đâm thẳng vào tấm chắn của Cố Tá.
Tấm chắn của Cố Tá vẫn sừng sững như cũ, tựa hồ như không hề hấn gì?
Nhưng giây kế tiếp, giữa mày Ngô Tử Kỳ lại lao ra một thanh đoản đao khác! Phương hướng vẫn là tấm chắn nho nhỏ kia.
Tất cả mọi người đều hiểu, tấm chắn nhỏ lung lay như sắp đổ kia có thể chặn được đoản đao đầu tiên, chắc gì đã có thể chống đỡ được thanh đoản đao thứ hai, chờ khi tấm chắn vỡ vụn, người luyện đan sẽ gặp nguy hiểm!
Hồ Trường An trong lòng căng thẳng.
Cẩn thận a! A Tá huynh đệ!
Nhưng y không dám mở miệng, bởi vì khi luyện chế đan dược vượt cấp cảnh giới của mình, Luyện dược sư phải hao tổn lượng lớn chân khí, thậm chí không thể bị động tĩnh bên ngoài quấy nhiễu, nếu không sẽ rất dễ lò hủy người vong!
Hồ Trường An cũng nhớ tới pháp môn tinh thần lực cũng Ngô gia rất bá đạo, sau khi Luyện dược sư đạt đến Qua Thần Cảnh, liền có thể ngưng tụ tinh thần lực thành hình đoản đao. Chỉ là thời điểm xuất đoản đao Luyện dược sư phải chịu áp lực rất lớn, mỗi lần ngưng tụ thành công đều sẽ phi thường thống khổ. Cho nên bình thường Luyện dược sư Qua Thần Cảnh chỉ ngưng tụ một thanh mà thôi, chờ khi đạt đến Đan Thần Cảnh, Luyện dược sư tích tụ được tinh thần lực càng nhiều mới có thể thử nhiều hơn.
Nhưng mà Ngô Tử Kỳ này đúng là không đơn giản, thế ngưng có thể cứng rắn ở Qua Thần Cảnh ngưng tụ ra thanh đoản đao thứ hai! Khó trách Ngô tam công tử đối với Ngô Tử Kỳ tràn ngập tự tin nghĩ rằng hắn ta nhất định sẽ thắng.
Người vây xem chứng kiến hai thanh đoản đao liên tiếp xuất hiện không khỏi kinh ngạc sửng sốt, bọn họ không nhất định là lo lắng cho an nguy Cố Tá, có thể chỉ là muốn xem kết quả sau đó –– trận chiến của Luyện dược sư trần ngập khói lửa cuồn cuộn mà thôi.
Ngay sau đó, biểu tình bọn họ từ tò mò, chờ mong, từ từ trở nên có chút vi diệu, rồi có chút vặn vẹo.
Thì ra khi thanh đoản đao thứ hai lao tới, tấm chắn nhỏ bé lảo đảo lắc lư ấy liền run lên bần bật, đón gió, từ một chiếc chắn nhỏ đột nhiên biến thành một tấm chắn to lớn cao hơn một trượng!
Thanh đoản đao thứ hai lập tức va vào tấm chắn không lồ, tuy nó cực kì sắc bén, nhưng vẫn không thể xuyên thủng tấm chắn kia, ngược lại lần cắm vào này lại không thể rút ra được!
Mọi người:.....
Trăm triệu không nghĩ tới lại là kết quả này.
Hồ Trường An cũng đứng hình một chút, ngay sau đó, y nhịn không được cười ra tiếng.
Ngô gia am hiểu nhất chính là tinh thần lực công kích, nhưng so với.... Siêu cấp phòng ngự này của A Tá huynh đệ quả thật đúng như là "vỏ quýt dày có móng tay nhọn", nào còn dáng vẻ huênh hoang hống hách ngày thường.
Hồ Trường Bích cùng Hồ Trường Phong đều cười rộ lên, đoàn người Ngô tam công tử bên kia sắc mặt đột nhiên âm trầm.
Lúc này bọn họ cũng phát hiện, không phải chỉ mỗi bọn họ giấu lực, mà ngay cả A Tá trước đó cũng chưa dốc hết năng lực của mình! Hơn nữa nhìn hình dáng của tấm chắn kia, rõ ràng bọn họ đã bị Cố Tá cho ăn một cú lừa.
Thật sự quá đáng!
Cố Tá không chút hoang mang, hiện tại chân khí trong cơ thể hắn không ngừng lao nhanh cuồn cuộn, hắn phải tranh thủ nắm chặt thời gian luyện đan còn không kịp, nào có tâm tư quan sát những chuyện khác? Tấm chắn từ nhỏ biến lớn gì đó đều hao tổn không ít đâu, về sau hắn không thể lại phân tâm nữa.
Cũng may Cố Tá tập trung chuyên tâm nên quá trình luyện đan thập phần thuận lợi, sau khi dược liệu hòa tan liền bắt đầu ngưng tụ lại rất nhanh.
Cố Tá khẽ nghiếng răng, ngón tay vẽ ra vô số tàn ảnh.
Không được, mỗi giây kiên trì tốc độ tiêu hao chân khí đều tăng theo cấp số nhân.
Thật lâu sau, rốt cuộc cũng tới thời điểm sắp ra đan, đan dược gần như đã ngưng tụ thành công, chỉ chút nữa thôi sẽ có thể thuận lợi hoàn thành!
Nhưng lúc này chân khí Cố Tá hầu như đã cạn kiệt, hắn nỗ lực gây sức ép với Cốt Châu của mình, cố gắng phóng thích số chân khí còn sót lại ra ngoài.
Dần dần, sắc mặt Cố Tá trở nên trắng bệch.
Hắn dùng tinh thần lực chải chuốt dược tính, cẩn thận từng li từng tí, tinh tế tỉ mỉ không chút lãng phí, chỉ chút nữa thôi là hoàn thành, nhưng hắn thật sự.....
Trong mắt Cố Tá quang mang chớp động.
Không được, hắn tuyệt đối không thể thất bại vào phút chót!
Cố Tá lập tức điên cuồng thi triển tâm pháp, dược khí cuồn cuộn không ngừng được hấp thu vào cơ thể, chuyển hóa thành chân khí. Mặc dù mỗi tia phát ra đều sẽ bị cướp đi, còn khiến Cốt châu sinh ra đau nhức khủng khiếp, Cố Tá vẫn cắn răng chịu đựng, lần nữa phát lực.
Cuối cùng, khi toàn bộ Cốt châu đều bị ép đến cạn khô, Cố Tá đánh ra Thu Đan Quyết, vung tay thu đan!
Trong tích tắc, đan dược giống như thiên thạch lao ra khỏi lò, rơi trên khay Cố Tá ném ra.
Đan thành!
Huyệt thái dương Cố Tá co giật đau đớn, hắn không dám chậm trễ hít sâu một hơi, cơ thể không ngừng vận chuyển tâm pháp. Dần dần chân khí được sinh ra, bị hắn dung nhập vào Cốt châu... Lúc này sắc mặt hắn mới khôi phục như thường, không còn khó coi như trước nữa.
Tiếp theo Cố Tá mới có tâm tình liếc sang Ngô Tử Kỳ.
Cũng không biết Ngô Tử Kỳ đã luyện chế thành đan hay chưa a?
Cố Tá xoa xoa thái dương của mình, lại nhìn đám người Hồ Trường An.
Một hàng người Hồ Trường An, còn có đám người Ngô tam công tử, vô số người vây xem đa phần đều chú ý đến quá trình Cố Tá luyện đan. Đặc biệt là phút cuối khi Cố Tá sắp không kiên trì nổi nữa, biểu tình trên mặt mỗi người đều không giống nhau. Cho tới hiện tại khi Cố Tá đã thuận lợi ra đan, đám người Ngô tam công tử tuy rằng vẫn bảo trì phong độ như thường, nhưng hàn khí trong mắt cùng khí tức u ám quanh thân đều tỏ rõ tâm tình bọn họ cực kì ác liệt.
Dù thế nào đi nữa Cố Tá cũng đã luyện chế thành công Hoàng cấp đan, cứ cho là phẩm tướng không bằng Ngô Tử Kỳ cũng sẽ không làm Hồ gia mất mặt.
Ngô tam công tử không đạt được mục đích của mình, người của mình nói không chừng còn kém cỏi hơn người ta, đương nhiên liền mất hứng. May thay hắn dù gì cũng là công tử thế gia, tuy rằng biết mọi chuyện không ổn nhưng cũng không vì thế mà đánh mất phong độ.
Ngô Tử Kỳ khó khăn đem đan dược luyện chế thành công cũng thu được vô số ánh mắt kinh ngạc của mọi người –– rốt cuộc xét về cảnh giới bên ngoài thì Huyền Khí của hắn so với Chân khí của Cố Tá vẫn là cao hơn một bậc không phải sao?
Sau đó, Ngô tam công tử và Hồ Trường An cùng nhau phân ra thắng bại.
Kết quả lần này vẫn nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Bởi vì cả hai đều luyện chế đan dược vượt cấp, cho nên mỗi người đều chỉ cho ra một viên Hướng Huyền Đan mà thôi, cho nên tạm thời sẽ không đề cập đến vấn đề này. Bất ngờ nhất chính là phẩm tướng đan dược.
Ngô Tử Kỳ đúng là có chút năng lực, dù là vượt cấp luyện đan, hắn cũng có thể luyện chế ra một viên Hướng Huyền Đan cấp 5, không dưới cấp 3, không những qua ải mà còn thể hiện rất tốt.
Mà Hướng Huyền Đan của Cố Tá thậm chí càng....
Hồ Trường An cầm lấy đan dược Cố Tá luyện chế tỉ mỉ quan sát, không khỏi cao giọng: "Hướng Huyền Đan cấp 9?"
Ngô tam công tử lập tức nhìn sang, vội vàng xem xét. Hắn nhìn ít nhất một phần tư giờ, nhưng cuối cùng cũng phải thừa nhận đây đúng là đan dược cấp 9 –– nếu không phải phút chót chân khí Cố Tá không mấy suôn sẻ, thậm chí còn có thể là cấp 10 hoặc là cấp cao hơn nữa cũng không chừng!
Thua!
Lại một lần thua!
Ngô tam công tử thở dài, nói với Hồ Trường An: "Trận chiến này quả nhiên Hồ gia chiếm phần thắng, vị A Tá công tử này thực lực cao siêu, tiềm lực xuất chúng, thật đáng khâm phục." Nói xong phân phó thuộc hạ đem Cát Nguyên Căn trước đó dâng lên, chắp tay nói: "Vật này kính hiến thiếu chủ, mong vui lòng nhận cho." Lại quay sang nói với Cố Tá: "Mong rằng ngày sau có thể lấy đan kết bạn, có thể có nhiều cơ hội luận bàn hơn."
Nói xong liền xoay người rời đi.
Thẳng thắng nhận thua như thế cũng khiến không ít người vây xem thưởng thức.
Hồ Trường An thấy Ngô tam công tử như thế cũng thở dài.
Sau đó lập tức nói với Cố Tá: "A Tá huynh đệ, lần này ít nhiều cũng nhờ có ngươi a."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất