Chương 319: Tứ công tử
Edit: Cám .
Quanh co vài đoạn, rẽ trái quẹo phải một đường, người nọ lặng lẽ tiến vào Ngô gia, sau đó đi theo ám đạo vào một tiểu viện.
Trong sân, thanh niên khoanh chân ngồi dưới tàng cây tận lực vận chuyển tâm pháp nâng cao cảnh giới. Thực lực của hắn hiện tại là Hợp Nguyên cảnh nhập môn, đối với Võ giả mà nói, đây bất quá chỉ mạnh hơn Thoát Phàm cảnh nhập môn một chút mà thôi, người này thoạt nhìn chỉ hai bảy hai tám tuổi, so ra vẫn kém hơn Thiên Kiêu một chút, nhưng cũng được coi như là một tuyệt thế thiên tài, căn cơ thực lực vững chắc.
Trong căn phòng mở rộng bên cạnh còn có một đan đỉnh rất lớn, một Luyện dược sư ước chừng hai mươi tuổi đang tập trung tinh thần luyện đan, không hề chú tâm để chuyện khác.
Hai người này diện mạo có năm sáu phần tương tự, là một đôi huynh đệ.
Người tới từ sau núi giả đi ra, một đường đi đến dưới tàng cây, khom lưng hành lễ: "Tứ công tử, thuộc hạ có việc bẩm báo."
Thanh niên dưới tàng cây mở mắt, ánh mắt như điện lúc phóng lúc thu, lúc sau trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt: "Ồ? Chuyện gì? Tiểu Tề, ngươi trước nay đều rất ít khi đến tìm ta, trừ phi gặp phải chuyện lớn trọng yếu..... Ngươi tới đây, là muốn báo tin tức liên quan đến Hồ gia có đúng không?"
Tiểu Tề gật đầu: "Tứ công tử còn nhớ ra sai lầm của Tam công tử mấy ngày trước không?"
Ngô Tứ công tử hơi gật đầu: "Tam ca so với ta lớn hơn một tuổi, làm việc trước nay đều rất chu toàn, lần này xảy ra sai lầm cũng khiến cho ta rất kinh ngạc. Xem ra tin tức có liên quan đến người được Hồ Trường An nhặt về?"
Tiểu Tề đáp: "Tin tức đúng là về thiếu niên Luyện dược sư kia."
Ngô Tứ công tử có chút hứng thú.
Tiểu Tề tiếp tục nói: "Tứ công tử hẳn là biết thuộc hạ ẩn mình ở đó đã lâu, ngày thường cũng coi như thật thà, hai năm qua vẫn luôn cẩn trọng từng li từng tí, rốt cuộc cũng làm cho người bán tin tức tín nhiệm. Hôm nay đúng lúc là phiên trực của thuộc hạ, vừa hay gặp được một người đến mua tin, mà tướng mạo người này quái dị, xem ra là xuất thân Thử tộc, mục đích đến là muốn hỏi thăm dáng vẻ thiếu niên Luyện dược sư kia, sau đó còn lấy ra một bức họa để thuộc hạ xác nhận... Nhìn dáng vẻ hắn, hẳn là không muốn gây bất lợi với thiếu niên Luyện dược sư, mà ngược lại là cực kì coi trọng..."
Ngô Tứ công tử trầm ngâm: "Thử tộc tuy rằng xảo quyệt khéo đưa đẩy, nhưng tốt cuộc cũng không đủ giảo hoạt, vừa đến đã bị người ta nhìn ra manh mối. Bất quá ngươi đến báo tin cho ta thì cần phải cẩn thận, nếu để chủ nhân ngươi biết, sợ là sẽ không để yên cho ngươi đâu."
Tiểu Tề vội nói: "Thuộc hạ ẩn nấp ở đó cũng là vì muốn cung cấp chút tin tức cho công tử, nếu bị phát hiện, thuộc hạ sẽ tự tìm cách thoát thân cho mình."
Ngô tứ công tử thoáng gật đầu, sau đó nói: "Thử tộc thế yếu, thường làm Nô tộc cho người ta. Chỉ là không biết vị chủ nhân thử tộc này phụng dưỡng là cường giả một phương hay còn khủng bố hơn thế nữa?" Hắn suy tư một lát, nói: "Việc sau đó vẫn giao cho ngươi nghe ngóng, Tiểu Tề, kể từ hôm nay, ngươi đặc biệt chú ý đến hành tung của Thử tộc, một khi có gì khác thường liền nhanh chóng báo lại cho ta. Nếu là... Nói không chừng đối với Ngô gia ta còn rất có lợi đó."
Tiểu Tề gật đầu, theo mật đạo rời đi.
Chờ khi bóng dáng Tiểu Tề hoàn toàn biến mất, trong mắt Ngô Tứ công tử lóe lên ánh sáng kì lạ.
Công Nghi Thiên Hành ngồi ngay ngắn trong huyết trì, toàn thân thấm đẫm huyết khí cuồn cuộn, mỗi lỗ chân lông trên người đều điên cuồng hấp thu huyết khí trong huyết trì, không ngừng lưu chuyển trong kinh mạch, cuối cùng xông thẳng vào một bộ Cốt Châu, khiến màu sắc của nó vốn hơi hồng liền nhiễm màu đậm hơn.
Bộ Cốt Châu này khi còn ở Kình Vân Tông đã trải qua thú huyết tôi thể, lúc này lại hấp thu vô số huyết khí đi vào, khiến cho Công Nghi Thiên Hành cả người như bị huyết vụ bao vây, gương mặt tuấn mỹ không còn vẻ ung dung thường ngày, ngược lại đuôi mắt còn ẩn chứa đôi chút tà dị.
Huyết trì ở Hóa Huyết Điện, nếu không phải Thiên Kiêu, thì cũng phải là người có cống hiến vĩ đại to lớn, hoặc là cường giả có thực lực Thiên Nhân cảnh trở lên mới có thể hưởng dụng. Thứ này không dễ luyện chế, mỗi một búng máu trong ao đều là máu thuần túy nhất của vô số hoang thú –– tuy không phải tinh huyết cực kì hiếm có, nhưng cũng là được dùng máu tươi tinh luyện mà thành, sau lại dùng rất nhiều dược liệu tốt nhất tôi thể, cùng với vô số loại tài nguyên lực lượng kì dị kết hợp lại, phi thường khiến người thèm nhỏ dãi.
Công Nghi Thiên Hành có được đúng là huyết trì thích hợp nhất dành cho Thiên Nhân cảnh –– tuy rằng cảnh giới hiện tại của y chỉ đến Tiên Thiên cảnh đỉnh mà thôi.
Đương nhiên, bởi vì y là Thiên Kiêu mãn tinh cho nên mới có được tài nguyên này trong tay, nếu thân thể y vô dụng, ý chí không đủ cứng cỏi, thì sẽ không thể nào tiến vào huyết trì này rèn luyện, mà chỉ có thể ở phụ cận vận chuyển tâm pháp, hấp thu chút huyết khí tỏa ra mà thôi. Nhưng Công Nghi Thiên Hành lại không làm như vậy, y ngược lại ngâm mình trong huyết trì điên cuồng hấp thu huyết khí.
Bản lĩnh như thế nếu để người khác nhìn thấy, trong lòng nhất định không khỏi tấm tắc khen: Không hổ Thiên Kiêu mãn tinh a!
Công Nghi Thiên Hành điên cuồng cắn nuốt huyết khí, mà huyết khí trong huyết trì tựa như cuồn cuộn không dứt, một chút cũng không giảm bớt đi. Chờ y dùng xong huyết trì này, chỉ cần có thể chứng minh thực lực mình đang không ngừng tăng lên, lúc sau liền sẽ có người đem huyết dược bổ sung đầy đủ trở lại, không để việc tu luyện của y bị chậm trễ.
Chỗ tốt như vậy, những đệ tử không được coi trọng ngoài kia sau có thể so được chứ!
Công Nghi Thiên Hành cảm thấy bản thân lựa chọn tiến vào Hóa Huyết Điện cực kì chính xác, có huyết trì hỗ trợ, thực lực của y đang càng ngày càng tiến xa.
Trong lòng nghĩ vậy, y lần nữa lâm vào khoái ý tu luyện.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến động tĩnh.
Công Nghi Thiên Hành từ trong trạng thái điên cuồng tu luyện lập tức mở mắt, gọi người tiến vào.
Đi vào là một vị Thử tộc, cùng với... Vài lão thử (chuột con con chuột nguyên hình nguyên dạng ý).
Nhóm lão thử đứng thẳng trên đầu vai vị Thử tộc, không ngừng 'chít chít' nói gì đó.
Vị Thử tộc kia vừa nâng mắt, liền thấy Công Nghi Thiên Hành đang ngâm mình trong huyết trì, trong mắt liền hiện lên một tia kinh sợ.
Truyền thuyết về huyết trì, bọn họ nhiều thế hệ đều làm nô tộc cho Thập Tuyệt Tông nên cũng biết một ít... Sau đó, thái độ hắn càng trở nên cung kính hơn, nhanh chóng bẩm báo: "Công tử, đã tìm ra tung tích của thiếu niên mà ngài vẽ ra."
Hắn vừa dứt lời, liền cảm giác được một cổ tanh ngọt huyết tinh truyền đến, thanh niên tuấn mỹ vốn đang ngâm trong huyết trì kia giờ phút này đã xuất hiện trước mặt hắn!
Trên người thanh niên tuấn mỹ không nhiễm lấy một giọt máu, cả người giống như trước kia đều sạch sẽ gọn gàng. Nhưng vị Thử tộc này lại tinh ý phát hiện ra, khí tức quanh thân của chủ nhân dường như có vài phần biến hóa, tựa hồ là, có chút vội vàng?
Thử tộc vội kiềm chế suy đoán trong lòng, cấp tốc đem những gì mình biết trình lên: "Mấy tiểu lão thử này vừa mới đem tin tức trở về, nói là Thử Hâm sau khi đến Hỗn Vận Thành, vô tình phát hiện được thông báo tìm kiếm tin tức về ngài, còn có chân dung ngài, Thử Hâm biết có điều lạ thường, liền tìm hiểu nguồn gốc, tra được nơi phát ra tin tức kia. Tiếp đó Thử Hâm đem bức họa ngài đưa cho bọn họ nhận dạng, quả nhiên đúng là cùng một người."
Công Nghi Thiên Hành hỏi: "Người ở đâu?"
Thử tộc cúi đầu nói: "Trong Huyền Ổ Thành --- một thành trì cấp Hắc Thiết thuộc Hỗn Vận Thành, chưởng quản Hồ gia đích trưởng tử Hồ Trường An trước đó không lâu mang về một thiếu niên Luyện dược sư, đúng là người trong họa."
Sau đó, là một mảng yên tĩnh.
Nhưng im lặng không kéo dài bao lâu, Công Nghi Thiên Hành lần thứ hai mở miệng: "Kiểm kê nhân thủ, trong vòng một canh giờ, theo ta tiến đến Huyền Ổ Thành. Lại phái người đem chuyện ta muốn rời tông bẩm báo cho sư tôn, nói ta ít ngày nữa sẽ trở về."
Thử tộc rùng mình, lần nữa xác định người trong họa kia có địa vị cực kì mấu chốt trong lòng chủ nhân, sau đó hắn cũng không dám chậm trễ, đáp ứng xong liền đi tìm tộc lão, đem nô tộc cùng chiến nô kiểm kê lại một phen, lưu lại một ít người ở lại tông môn xử lí sự vụ, những người khác đều tập trung lại một chỗ.
Công Nghi Thiên Hành thấy nô tộc làm việc nhanh nhẹn, rất hài lòng.
Tiếp đó, ánh mắt y nhìn về một hướng, nói: "Đi thôi."
Chúng nô tộc nhận lời, mang theo hoang thú, đoàn người mênh mông cuồn cuộn rời đi.
Thiêu kiêu Thập Tuyệt Tông ra ngoài tự nhiên cũng có uy nghi nhất định.
Dù cảnh giới Công Nghi Thiên Hành không bằng cả nô tộc của mình, nhưng thân phận địa vị y ở Thập Tuyệt Tông là cực cao, đương nhiên quy cách cũng không tầm thường.
Đơn giản mà nói, nếu Thập Tuyệt Tông là địa bàn của hoàng đế, như vậy nhóm Thiên kiêu chính là hoàng tử, mà Công Nghi Thiên Hành là thiên kiêu mãn tinh nếu sau này có thể thuận lợi đột phá thần tốc, thì quả thật sẽ được tôn sùng như thái tử.
–– đương nhiên, hiện tại y cũng chỉ được coi trọng như một vị 'hoàng tử' mà thôi.
Dọc đường đi qua rất nhiều thành trì cấp Thanh Đồng, Hắc Thiết, mỗi một thành trì đều mở rộng cửa để y đi qua, chuyến này ra ngoài Công Nghi Thiên Hành mang theo cờ hiệu của Hóa Huyết Điện Thập Tuyệt Tông, xe vừa đến không người nào dám cản, mỗi lần đều dùng tốc độ nhanh nhất đi qua thành trì.
Đi qua một số thành trì thế lực lớn, nhóm thành chủ thông thường sẽ chủ động đến gặp gỡ, nhưng Công Nghi Thiên Hành đều nói có chuyện quan trọng cần làm, phân phó chiến nô Hợp Nguyên cảnh đến uyển chuyển cự tuyệt, đoàn xe lại tiếp tục rời đi, cơ hồ là khởi hành cả ngày lẫn đêm.
Không bao lâu liền đến Hỗn Vận Thành, y phân phó Tế Khuyển lần nữa dò la tin tức, xác nhận những gì Thử Hâm nói đều là thực, sau đó lại tiếp tục tiến đến Huyền Ổ Thành.
Huyền Ở Thành đúng là không thể nào so sánh được với Thập Tuyệt Thành, nhưng bởi vì đây là thành trì do Luyện dược sư quản chế, ngược lại mang theo mấy phần thanh nhã.
Một ngày này, đường lớn trước cửa thành chấn động, có ước chừng trên trăm con hoang thú trên lưng chở theo chiến nô dị tộc thân mặc giáp trụ, mà trên lưng con hoang thú hung mãnh nhất cao lớn nhất cõng theo một tòa tiểu điện nho nhỏ, bốn phía chạm rỗng, màn lụa dày nặng bị lệ khí của hoang thú thổi lay không ngừng.
Bên trong loáng thoáng lộ ra bóng người thập phần tôn quý.
Thủ vệ cửa thành nhìn đội ngũ khổng lồ trước mặt không khỏi trong lòng khiếp sợ.
_________
Cám: anh đây đi rước vợ, các chú ý kiến cái gì!!!
Quanh co vài đoạn, rẽ trái quẹo phải một đường, người nọ lặng lẽ tiến vào Ngô gia, sau đó đi theo ám đạo vào một tiểu viện.
Trong sân, thanh niên khoanh chân ngồi dưới tàng cây tận lực vận chuyển tâm pháp nâng cao cảnh giới. Thực lực của hắn hiện tại là Hợp Nguyên cảnh nhập môn, đối với Võ giả mà nói, đây bất quá chỉ mạnh hơn Thoát Phàm cảnh nhập môn một chút mà thôi, người này thoạt nhìn chỉ hai bảy hai tám tuổi, so ra vẫn kém hơn Thiên Kiêu một chút, nhưng cũng được coi như là một tuyệt thế thiên tài, căn cơ thực lực vững chắc.
Trong căn phòng mở rộng bên cạnh còn có một đan đỉnh rất lớn, một Luyện dược sư ước chừng hai mươi tuổi đang tập trung tinh thần luyện đan, không hề chú tâm để chuyện khác.
Hai người này diện mạo có năm sáu phần tương tự, là một đôi huynh đệ.
Người tới từ sau núi giả đi ra, một đường đi đến dưới tàng cây, khom lưng hành lễ: "Tứ công tử, thuộc hạ có việc bẩm báo."
Thanh niên dưới tàng cây mở mắt, ánh mắt như điện lúc phóng lúc thu, lúc sau trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt: "Ồ? Chuyện gì? Tiểu Tề, ngươi trước nay đều rất ít khi đến tìm ta, trừ phi gặp phải chuyện lớn trọng yếu..... Ngươi tới đây, là muốn báo tin tức liên quan đến Hồ gia có đúng không?"
Tiểu Tề gật đầu: "Tứ công tử còn nhớ ra sai lầm của Tam công tử mấy ngày trước không?"
Ngô Tứ công tử hơi gật đầu: "Tam ca so với ta lớn hơn một tuổi, làm việc trước nay đều rất chu toàn, lần này xảy ra sai lầm cũng khiến cho ta rất kinh ngạc. Xem ra tin tức có liên quan đến người được Hồ Trường An nhặt về?"
Tiểu Tề đáp: "Tin tức đúng là về thiếu niên Luyện dược sư kia."
Ngô Tứ công tử có chút hứng thú.
Tiểu Tề tiếp tục nói: "Tứ công tử hẳn là biết thuộc hạ ẩn mình ở đó đã lâu, ngày thường cũng coi như thật thà, hai năm qua vẫn luôn cẩn trọng từng li từng tí, rốt cuộc cũng làm cho người bán tin tức tín nhiệm. Hôm nay đúng lúc là phiên trực của thuộc hạ, vừa hay gặp được một người đến mua tin, mà tướng mạo người này quái dị, xem ra là xuất thân Thử tộc, mục đích đến là muốn hỏi thăm dáng vẻ thiếu niên Luyện dược sư kia, sau đó còn lấy ra một bức họa để thuộc hạ xác nhận... Nhìn dáng vẻ hắn, hẳn là không muốn gây bất lợi với thiếu niên Luyện dược sư, mà ngược lại là cực kì coi trọng..."
Ngô Tứ công tử trầm ngâm: "Thử tộc tuy rằng xảo quyệt khéo đưa đẩy, nhưng tốt cuộc cũng không đủ giảo hoạt, vừa đến đã bị người ta nhìn ra manh mối. Bất quá ngươi đến báo tin cho ta thì cần phải cẩn thận, nếu để chủ nhân ngươi biết, sợ là sẽ không để yên cho ngươi đâu."
Tiểu Tề vội nói: "Thuộc hạ ẩn nấp ở đó cũng là vì muốn cung cấp chút tin tức cho công tử, nếu bị phát hiện, thuộc hạ sẽ tự tìm cách thoát thân cho mình."
Ngô tứ công tử thoáng gật đầu, sau đó nói: "Thử tộc thế yếu, thường làm Nô tộc cho người ta. Chỉ là không biết vị chủ nhân thử tộc này phụng dưỡng là cường giả một phương hay còn khủng bố hơn thế nữa?" Hắn suy tư một lát, nói: "Việc sau đó vẫn giao cho ngươi nghe ngóng, Tiểu Tề, kể từ hôm nay, ngươi đặc biệt chú ý đến hành tung của Thử tộc, một khi có gì khác thường liền nhanh chóng báo lại cho ta. Nếu là... Nói không chừng đối với Ngô gia ta còn rất có lợi đó."
Tiểu Tề gật đầu, theo mật đạo rời đi.
Chờ khi bóng dáng Tiểu Tề hoàn toàn biến mất, trong mắt Ngô Tứ công tử lóe lên ánh sáng kì lạ.
Công Nghi Thiên Hành ngồi ngay ngắn trong huyết trì, toàn thân thấm đẫm huyết khí cuồn cuộn, mỗi lỗ chân lông trên người đều điên cuồng hấp thu huyết khí trong huyết trì, không ngừng lưu chuyển trong kinh mạch, cuối cùng xông thẳng vào một bộ Cốt Châu, khiến màu sắc của nó vốn hơi hồng liền nhiễm màu đậm hơn.
Bộ Cốt Châu này khi còn ở Kình Vân Tông đã trải qua thú huyết tôi thể, lúc này lại hấp thu vô số huyết khí đi vào, khiến cho Công Nghi Thiên Hành cả người như bị huyết vụ bao vây, gương mặt tuấn mỹ không còn vẻ ung dung thường ngày, ngược lại đuôi mắt còn ẩn chứa đôi chút tà dị.
Huyết trì ở Hóa Huyết Điện, nếu không phải Thiên Kiêu, thì cũng phải là người có cống hiến vĩ đại to lớn, hoặc là cường giả có thực lực Thiên Nhân cảnh trở lên mới có thể hưởng dụng. Thứ này không dễ luyện chế, mỗi một búng máu trong ao đều là máu thuần túy nhất của vô số hoang thú –– tuy không phải tinh huyết cực kì hiếm có, nhưng cũng là được dùng máu tươi tinh luyện mà thành, sau lại dùng rất nhiều dược liệu tốt nhất tôi thể, cùng với vô số loại tài nguyên lực lượng kì dị kết hợp lại, phi thường khiến người thèm nhỏ dãi.
Công Nghi Thiên Hành có được đúng là huyết trì thích hợp nhất dành cho Thiên Nhân cảnh –– tuy rằng cảnh giới hiện tại của y chỉ đến Tiên Thiên cảnh đỉnh mà thôi.
Đương nhiên, bởi vì y là Thiên Kiêu mãn tinh cho nên mới có được tài nguyên này trong tay, nếu thân thể y vô dụng, ý chí không đủ cứng cỏi, thì sẽ không thể nào tiến vào huyết trì này rèn luyện, mà chỉ có thể ở phụ cận vận chuyển tâm pháp, hấp thu chút huyết khí tỏa ra mà thôi. Nhưng Công Nghi Thiên Hành lại không làm như vậy, y ngược lại ngâm mình trong huyết trì điên cuồng hấp thu huyết khí.
Bản lĩnh như thế nếu để người khác nhìn thấy, trong lòng nhất định không khỏi tấm tắc khen: Không hổ Thiên Kiêu mãn tinh a!
Công Nghi Thiên Hành điên cuồng cắn nuốt huyết khí, mà huyết khí trong huyết trì tựa như cuồn cuộn không dứt, một chút cũng không giảm bớt đi. Chờ y dùng xong huyết trì này, chỉ cần có thể chứng minh thực lực mình đang không ngừng tăng lên, lúc sau liền sẽ có người đem huyết dược bổ sung đầy đủ trở lại, không để việc tu luyện của y bị chậm trễ.
Chỗ tốt như vậy, những đệ tử không được coi trọng ngoài kia sau có thể so được chứ!
Công Nghi Thiên Hành cảm thấy bản thân lựa chọn tiến vào Hóa Huyết Điện cực kì chính xác, có huyết trì hỗ trợ, thực lực của y đang càng ngày càng tiến xa.
Trong lòng nghĩ vậy, y lần nữa lâm vào khoái ý tu luyện.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến động tĩnh.
Công Nghi Thiên Hành từ trong trạng thái điên cuồng tu luyện lập tức mở mắt, gọi người tiến vào.
Đi vào là một vị Thử tộc, cùng với... Vài lão thử (chuột con con chuột nguyên hình nguyên dạng ý).
Nhóm lão thử đứng thẳng trên đầu vai vị Thử tộc, không ngừng 'chít chít' nói gì đó.
Vị Thử tộc kia vừa nâng mắt, liền thấy Công Nghi Thiên Hành đang ngâm mình trong huyết trì, trong mắt liền hiện lên một tia kinh sợ.
Truyền thuyết về huyết trì, bọn họ nhiều thế hệ đều làm nô tộc cho Thập Tuyệt Tông nên cũng biết một ít... Sau đó, thái độ hắn càng trở nên cung kính hơn, nhanh chóng bẩm báo: "Công tử, đã tìm ra tung tích của thiếu niên mà ngài vẽ ra."
Hắn vừa dứt lời, liền cảm giác được một cổ tanh ngọt huyết tinh truyền đến, thanh niên tuấn mỹ vốn đang ngâm trong huyết trì kia giờ phút này đã xuất hiện trước mặt hắn!
Trên người thanh niên tuấn mỹ không nhiễm lấy một giọt máu, cả người giống như trước kia đều sạch sẽ gọn gàng. Nhưng vị Thử tộc này lại tinh ý phát hiện ra, khí tức quanh thân của chủ nhân dường như có vài phần biến hóa, tựa hồ là, có chút vội vàng?
Thử tộc vội kiềm chế suy đoán trong lòng, cấp tốc đem những gì mình biết trình lên: "Mấy tiểu lão thử này vừa mới đem tin tức trở về, nói là Thử Hâm sau khi đến Hỗn Vận Thành, vô tình phát hiện được thông báo tìm kiếm tin tức về ngài, còn có chân dung ngài, Thử Hâm biết có điều lạ thường, liền tìm hiểu nguồn gốc, tra được nơi phát ra tin tức kia. Tiếp đó Thử Hâm đem bức họa ngài đưa cho bọn họ nhận dạng, quả nhiên đúng là cùng một người."
Công Nghi Thiên Hành hỏi: "Người ở đâu?"
Thử tộc cúi đầu nói: "Trong Huyền Ổ Thành --- một thành trì cấp Hắc Thiết thuộc Hỗn Vận Thành, chưởng quản Hồ gia đích trưởng tử Hồ Trường An trước đó không lâu mang về một thiếu niên Luyện dược sư, đúng là người trong họa."
Sau đó, là một mảng yên tĩnh.
Nhưng im lặng không kéo dài bao lâu, Công Nghi Thiên Hành lần thứ hai mở miệng: "Kiểm kê nhân thủ, trong vòng một canh giờ, theo ta tiến đến Huyền Ổ Thành. Lại phái người đem chuyện ta muốn rời tông bẩm báo cho sư tôn, nói ta ít ngày nữa sẽ trở về."
Thử tộc rùng mình, lần nữa xác định người trong họa kia có địa vị cực kì mấu chốt trong lòng chủ nhân, sau đó hắn cũng không dám chậm trễ, đáp ứng xong liền đi tìm tộc lão, đem nô tộc cùng chiến nô kiểm kê lại một phen, lưu lại một ít người ở lại tông môn xử lí sự vụ, những người khác đều tập trung lại một chỗ.
Công Nghi Thiên Hành thấy nô tộc làm việc nhanh nhẹn, rất hài lòng.
Tiếp đó, ánh mắt y nhìn về một hướng, nói: "Đi thôi."
Chúng nô tộc nhận lời, mang theo hoang thú, đoàn người mênh mông cuồn cuộn rời đi.
Thiêu kiêu Thập Tuyệt Tông ra ngoài tự nhiên cũng có uy nghi nhất định.
Dù cảnh giới Công Nghi Thiên Hành không bằng cả nô tộc của mình, nhưng thân phận địa vị y ở Thập Tuyệt Tông là cực cao, đương nhiên quy cách cũng không tầm thường.
Đơn giản mà nói, nếu Thập Tuyệt Tông là địa bàn của hoàng đế, như vậy nhóm Thiên kiêu chính là hoàng tử, mà Công Nghi Thiên Hành là thiên kiêu mãn tinh nếu sau này có thể thuận lợi đột phá thần tốc, thì quả thật sẽ được tôn sùng như thái tử.
–– đương nhiên, hiện tại y cũng chỉ được coi trọng như một vị 'hoàng tử' mà thôi.
Dọc đường đi qua rất nhiều thành trì cấp Thanh Đồng, Hắc Thiết, mỗi một thành trì đều mở rộng cửa để y đi qua, chuyến này ra ngoài Công Nghi Thiên Hành mang theo cờ hiệu của Hóa Huyết Điện Thập Tuyệt Tông, xe vừa đến không người nào dám cản, mỗi lần đều dùng tốc độ nhanh nhất đi qua thành trì.
Đi qua một số thành trì thế lực lớn, nhóm thành chủ thông thường sẽ chủ động đến gặp gỡ, nhưng Công Nghi Thiên Hành đều nói có chuyện quan trọng cần làm, phân phó chiến nô Hợp Nguyên cảnh đến uyển chuyển cự tuyệt, đoàn xe lại tiếp tục rời đi, cơ hồ là khởi hành cả ngày lẫn đêm.
Không bao lâu liền đến Hỗn Vận Thành, y phân phó Tế Khuyển lần nữa dò la tin tức, xác nhận những gì Thử Hâm nói đều là thực, sau đó lại tiếp tục tiến đến Huyền Ổ Thành.
Huyền Ở Thành đúng là không thể nào so sánh được với Thập Tuyệt Thành, nhưng bởi vì đây là thành trì do Luyện dược sư quản chế, ngược lại mang theo mấy phần thanh nhã.
Một ngày này, đường lớn trước cửa thành chấn động, có ước chừng trên trăm con hoang thú trên lưng chở theo chiến nô dị tộc thân mặc giáp trụ, mà trên lưng con hoang thú hung mãnh nhất cao lớn nhất cõng theo một tòa tiểu điện nho nhỏ, bốn phía chạm rỗng, màn lụa dày nặng bị lệ khí của hoang thú thổi lay không ngừng.
Bên trong loáng thoáng lộ ra bóng người thập phần tôn quý.
Thủ vệ cửa thành nhìn đội ngũ khổng lồ trước mặt không khỏi trong lòng khiếp sợ.
_________
Cám: anh đây đi rước vợ, các chú ý kiến cái gì!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất